Chương 11: Sao lại có thể có người, đối với đoạn văn ngợi ca nhan sắc của bản thân mình… lại tiếp nhận được một cách thản nhiên như vậy???


Nhưng với sự hiểu biết của cậu về Nhất Quân, tuy rằng anh thường xuyên không làm người, nhưng không có khả năng tùy tiện gửi tin nhắn này cho cậu để đùa giỡn.

Bình luận

Nhưng với sự hiểu biết của cậu về Nhất Quân, tuy rằng anh thường xuyên không làm người, nhưng không có khả năng tùy tiện gửi tin nhắn này cho cậu để đùa giỡn.

Vì thế Thiên Phong lên tiếng hỏi Tần Hoàng: [Cửa dưới tòa nhà của chúng ta có khóa không?]

Bình luận

Vì thế Thiên Phong lên tiếng hỏi Tần Hoàng: [Cửa dưới tòa nhà của chúng ta có khóa không?]

Tần Hoàng: [Không khóa đâu, hình như đến 12 giờ mới khóa, sao vậy?]

Bình luận

Tần Hoàng: [Không khóa đâu, hình như đến 12 giờ mới khóa, sao vậy?]

Thiên Phong: [Tôi có thể sẽ phải đi xuống một chuyến]

Bình luận

Thiên Phong: [Tôi có thể sẽ phải đi xuống một chuyến]

Nói xong, cậu đứng dậy, cầm điện thoại di động, giống như một tên trộm rất nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ đi ra ngoài, trước khi đóng cửa còn để lại một câu: [Đồng chí, nếu tôi không may không trở về, cậu phải nhớ rõ, hung thủ chính là Nhất Quân]

Bình luận

Nói xong, cậu đứng dậy, cầm điện thoại di động, giống như một tên trộm rất nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ đi ra ngoài, trước khi đóng cửa còn để lại một câu: [Đồng chí, nếu tôi không may không trở về, cậu phải nhớ rõ, hung thủ chính là Nhất Quân]

Tần Hoàng: [:)))]

Bình luận

Tần Hoàng: [:)))]

Vào lúc này, cho dù là hành lang tòa nhà hay đại sảnh dưới lầu đều không bật đền, chỉ có mấy ngọn đèn đường bên ngoài sáng lên, ánh đèn yếu ớt phủ lên bốn phía tòa nhà.

Bình luận

Vào lúc này, cho dù là hành lang tòa nhà hay đại sảnh dưới lầu đều không bật đền, chỉ có mấy ngọn đèn đường bên ngoài sáng lên, ánh đèn yếu ớt phủ lên bốn phía tòa nhà.

Thiên Phong mặc áo phông trắng đơn giản, phía dưới mặc một cái quần đùi màu đen ngắn.

Bình luận

Thiên Phong mặc áo phông trắng đơn giản, phía dưới mặc một cái quần đùi màu đen ngắn.

Cách ăn mặc này vô cùng tự nhiên, không chút cầu kì.

Bình luận

Cách ăn mặc này vô cùng tự nhiên, không chút cầu kì.

Sau khi cậu đi ra ngoài thì nhìn bốn phía xung quanh, ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy.

Bình luận

Sau khi cậu đi ra ngoài thì nhìn bốn phía xung quanh, ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy.

Lối đi trước lầu ký túc xá trống rỗng, bên cạnh ký túc xá của nữ sinh cũng đã tắt đèn, căn bản không có người.

Bình luận

Lối đi trước lầu ký túc xá trống rỗng, bên cạnh ký túc xá của nữ sinh cũng đã tắt đèn, căn bản không có người.

Thiên Phong: [Tốt nhất là cậu]

Bình luận

Thiên Phong: [Tốt nhất là cậu]

Thiên Phong: [Đừng có mà đùa giỡn với tôi]

Bình luận

Thiên Phong: [Đừng có mà đùa giỡn với tôi]

Thiên Phong: [Bằng không thì cậu chết chắc]

Bình luận

Thiên Phong: [Bằng không thì cậu chết chắc]

Thiên Phong ngồi xổm, từng chữ từng chữ hung ác gõ lên màn hình điện thoại.

Bình luận

Thiên Phong ngồi xổm, từng chữ từng chữ hung ác gõ lên màn hình điện thoại.

Thiên Phong: [Tôi sẽ cho cậu không nhìn thấy mặt trời ngày mai]

Bình luận

Thiên Phong: [Tôi sẽ cho cậu không nhìn thấy mặt trời ngày mai]

Thiên Phong: [Tôi sẽ gϊếŧ người]

Bình luận

Thiên Phong: [Tôi sẽ gϊếŧ người]

Thiên Phong: [Tôi! Thực sự!! Có thể gϊếŧ người!!!]

Bình luận

Thiên Phong: [Tôi! Thực sự!! Có thể gϊếŧ người!!!]

Cậu còn không dám đứng gần nơi có nguồn sáng, sợ bị các thầy tuần tra nhìn thấy, chỉ có thể ngồi xổm bên cạnh tòa nhà.

Bình luận

Cậu còn không dám đứng gần nơi có nguồn sáng, sợ bị các thầy tuần tra nhìn thấy, chỉ có thể ngồi xổm bên cạnh tòa nhà.

Xung quanh tối tăm, đầy muỗi.

Bình luận

Xung quanh tối tăm, đầy muỗi.

Sau khi cậu ngồi xổm vỗ chết hai con muỗi, Nhất Quân trả lời lại tin nhắn.

Bình luận

Sau khi cậu ngồi xổm vỗ chết hai con muỗi, Nhất Quân trả lời lại tin nhắn.

Lần này vẫn là mấy chữ ngắn gọn: [Quay đầu lại.]

Bình luận

Lần này vẫn là mấy chữ ngắn gọn: [Quay đầu lại.]

Phía sau ký túc xá là một bức tường, bao quanh toàn bộ khu vực trường học.

Bình luận

Phía sau ký túc xá là một bức tường, bao quanh toàn bộ khu vực trường học.

Thiên Phong nhìn câu [Quay đầu lại] này, sửng sốt một chút, một phỏng đoán có chút khó tin xuất hiện.

Bình luận

Thiên Phong nhìn câu [Quay đầu lại] này, sửng sốt một chút, một phỏng đoán có chút khó tin xuất hiện.

Cậu quay đầu lại, trong bóng tối này, nhìn thấy một bóng người không rõ ràng, bóng người kia đang từ bên ngoài tường trèo vào, bóng người đó giẫm lên mép tường. Cậu thậm chí còn nghĩ mình đói qua hoa mắt nhìn khi nhìn thấy bóng người kia có hơi khựng lại một chút nhưng một giây sau, với ưu thế chiều cao lại có thể dễ dàng đáp xuống đất.

Bình luận

Cậu quay đầu lại, trong bóng tối này, nhìn thấy một bóng người không rõ ràng, bóng người kia đang từ bên ngoài tường trèo vào, bóng người đó giẫm lên mép tường. Cậu thậm chí còn nghĩ mình đói qua hoa mắt nhìn khi nhìn thấy bóng người kia có hơi khựng lại một chút nhưng một giây sau, với ưu thế chiều cao lại có thể dễ dàng đáp xuống đất.

Chờ cho đến khi cậu thiếu niên đến gần cậu mới thấy rõ, trong tay người nọ còn mang theo một túi nilon.

Bình luận

Chờ cho đến khi cậu thiếu niên đến gần cậu mới thấy rõ, trong tay người nọ còn mang theo một túi nilon.

“…Nhất Quân?”

Bình luận

“…Nhất Quân?”

“Sao cậu lại trèo tường vào đây.” Thiên Phong hoàn toàn không ngờ tới Nhất Quân sẽ xuất hiện trước mặt cậu theo cách này, cậu duy trì tư thế ngồi xổm, khϊếp sợ ngẩng đầu nhìn anh: “Cậu lén trốn ra ngoài đánh nhau, gây lộn với người khác sao?”

Bình luận

“Sao cậu lại trèo tường vào đây.” Thiên Phong hoàn toàn không ngờ tới Nhất Quân sẽ xuất hiện trước mặt cậu theo cách này, cậu duy trì tư thế ngồi xổm, khϊếp sợ ngẩng đầu nhìn anh: “Cậu lén trốn ra ngoài đánh nhau, gây lộn với người khác sao?”

Gió vào ban đêm khác với ban ngày, mang theo chút mát mẻ.

Bình luận

Gió vào ban đêm khác với ban ngày, mang theo chút mát mẻ.

Nhất Quân: “Ừ” một tiếng: “Tôi đi ra ngoài đánh nhau.”

Bình luận

Nhất Quân: “Ừ” một tiếng: “Tôi đi ra ngoài đánh nhau.”

“Tâm tình không tốt, ngứa tay, chỉ muốn tìm một cái bao tải đánh một trận.”

Bình luận

“Tâm tình không tốt, ngứa tay, chỉ muốn tìm một cái bao tải đánh một trận.”

Thiên Phong há miệng: “Vậy cậu đã đánh mấy người?”

Bình luận

Thiên Phong há miệng: “Vậy cậu đã đánh mấy người?”

Nhất Quân lãnh đạm: “Ba, bốn người.”

Bình luận

Nhất Quân lãnh đạm: “Ba, bốn người.”

Thiên Phong: “Đánh thắng không?”

Bình luận

Thiên Phong: “Đánh thắng không?”

Nhất Quân: “Không thắng thì bây giờ tôi nên ở bệnh viện rồi.”

Bình luận

Nhất Quân: “Không thắng thì bây giờ tôi nên ở bệnh viện rồi.”

“Đánh thắng cũng chưa chắc đã ở chỗ này.” Thiên Phong khϊếp sợ, chút lý trí còn sót lại: “Có khi phải vào cục cảnh sát…”

Bình luận

“Đánh thắng cũng chưa chắc đã ở chỗ này.” Thiên Phong khϊếp sợ, chút lý trí còn sót lại: “Có khi phải vào cục cảnh sát…”

Nhất Quân không tiếp tục nói chuyện này với cậu nữa, anh tới gần như bố thí ném túi nilon trong tay cho cậu.

Bình luận

Nhất Quân không tiếp tục nói chuyện này với cậu nữa, anh tới gần như bố thí ném túi nilon trong tay cho cậu.

Thiên Phong thiếu chút nữa dùng mặt đón lấy, túi nilon kia ném thẳng vào lòng cậu.

Bình luận

Thiên Phong thiếu chút nữa dùng mặt đón lấy, túi nilon kia ném thẳng vào lòng cậu.

Trời quá tối, hơn nữa phương thức xuất hiện của Nhất Quân quá đặc biệt, cậu vẫn không chú ý tới chiếc túi này, càng không thấy rõ trong túi chứa cái gì.

Bình luận

Trời quá tối, hơn nữa phương thức xuất hiện của Nhất Quân quá đặc biệt, cậu vẫn không chú ý tới chiếc túi này, càng không thấy rõ trong túi chứa cái gì.

Lúc này cậu ôm túi, ngược lại đã thấy rõ.

Bình luận

Lúc này cậu ôm túi, ngược lại đã thấy rõ.

Bên trong đều là đồ ăn, có bánh quy sữa cậu thích ăn, bánh mì sữa bò, hai túi kẹo, đương nhiên trong đó, bắt mắt nhất vẫn là mấy hộp mì tôm.

Bình luận

Bên trong đều là đồ ăn, có bánh quy sữa cậu thích ăn, bánh mì sữa bò, hai túi kẹo, đương nhiên trong đó, bắt mắt nhất vẫn là mấy hộp mì tôm.

Thiên Phong ôm đống đồ ăn này, hỏi: “Không phải cậu đi đánh nhau sao.”

Bình luận

Thiên Phong ôm đống đồ ăn này, hỏi: “Không phải cậu đi đánh nhau sao.”

“Đánh được một nửa thì có người khóc lóc cầu xin tôi tha cho bọn họ.” Nhất Quân nói: “Mua một đống đồ vô dụng này hối lộ tôi.”

Bình luận

“Đánh được một nửa thì có người khóc lóc cầu xin tôi tha cho bọn họ.” Nhất Quân nói: “Mua một đống đồ vô dụng này hối lộ tôi.”

Thiên Phong có chậm chạp đến đâu cũng phản ứng lại, hiểu được Nhất Quân nói “đánh nhau” là lừa gạt cậu.

Bình luận

Thiên Phong có chậm chạp đến đâu cũng phản ứng lại, hiểu được Nhất Quân nói “đánh nhau” là lừa gạt cậu.

Cậu có một cảm giác choáng váng khi hạnh phúc đột nhiên đến quá đột ngột.

Bình luận

Cậu có một cảm giác choáng váng khi hạnh phúc đột nhiên đến quá đột ngột.

Lúc nhìn về phía Nhất Quân cũng cảm thấy người này hôm nay, thuận mắt lạ thường.

Bình luận

Lúc nhìn về phía Nhất Quân cũng cảm thấy người này hôm nay, thuận mắt lạ thường.

Thiên Phong không có bủn xỉn với lời khen ngợi của mình: “Tôi xin lỗi vì những gì đã nói mấy ngày trước, quả thật cậu lớn lên đẹp trai vô cùng, khuôn mặt anh tuấn của cậu khiến trời đất nghe thấy cũng biến sắc, có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ thần cũng phải khóc thét, lúc trước tôi là bởi vì quá ghen tị với cậu, cho nên mới nói cậu trông tầm thường.”

Bình luận

Thiên Phong không có bủn xỉn với lời khen ngợi của mình: “Tôi xin lỗi vì những gì đã nói mấy ngày trước, quả thật cậu lớn lên đẹp trai vô cùng, khuôn mặt anh tuấn của cậu khiến trời đất nghe thấy cũng biến sắc, có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ thần cũng phải khóc thét, lúc trước tôi là bởi vì quá ghen tị với cậu, cho nên mới nói cậu trông tầm thường.”

Cậu nói tiếp, hướng về phía Nhất Quân giơ lên một ngón tay cái.

Bình luận

Cậu nói tiếp, hướng về phía Nhất Quân giơ lên một ngón tay cái.

“Ghen tị, là sự ca ngợi cao nhất của tôi dành cho cậu.”

Bình luận

“Ghen tị, là sự ca ngợi cao nhất của tôi dành cho cậu.”

Nhất Quân: “Tiếp tục đi.”

Bình luận

Nhất Quân: “Tiếp tục đi.”

Lúc này tâm tình Thiên Phong vô cùng tốt, đừng nói là nịnh hót một đoạn, cho dù bắt cậu nịnh cả đêm cũng được.

Bình luận

Lúc này tâm tình Thiên Phong vô cùng tốt, đừng nói là nịnh hót một đoạn, cho dù bắt cậu nịnh cả đêm cũng được.

“Tôi cũng có thể chuyển sang tiếng Anh.”

Bình luận

“Tôi cũng có thể chuyển sang tiếng Anh.”

Đèn đường khiến bóng hai người hắt dài trên đường.

Bình luận

Đèn đường khiến bóng hai người hắt dài trên đường.

Thiên Phong vất vả mà bắt đầu nói tiếng Anh: “Im sorry about…Ấy, I say you ugly.”

Bình luận

Thiên Phong vất vả mà bắt đầu nói tiếng Anh: “Im sorry about…Ấy, I say you ugly.”

Nhất Quân: “Ngữ pháp sai rồi.”

Bình luận

Nhất Quân: “Ngữ pháp sai rồi.”

Thiên Phong: “Ồ, tiếng Anh của tôi không tốt lắm, nếu không thì thôi…”

Bình luận

Thiên Phong: “Ồ, tiếng Anh của tôi không tốt lắm, nếu không thì thôi…”

Cậu tưởng rằng nếu anh không muốn nghe thì phiên bản tiếng Anh dừng lại ở đây là được rồi.

Bình luận

Cậu tưởng rằng nếu anh không muốn nghe thì phiên bản tiếng Anh dừng lại ở đây là được rồi.

Nhưng mà Nhất Quân lại không dễ dàng buông tha cho cậu như vậy: “Nếu cậu đã không kiềm chế được tình cảm muốn khen ngợi tôi như vậy…”

Bình luận

Nhưng mà Nhất Quân lại không dễ dàng buông tha cho cậu như vậy: “Nếu cậu đã không kiềm chế được tình cảm muốn khen ngợi tôi như vậy…”

“Sau khi trở về, viết một bài viết tiếng Anh không ít hơn ba trăm chữ gửi cho tôi.”

Bình luận

“Sau khi trở về, viết một bài viết tiếng Anh không ít hơn ba trăm chữ gửi cho tôi.”

Thiên Phong: “…”

Bình luận

Thiên Phong: “…”

Sao lại có thể có người, đối với đoạn văn ngợi ca nhan sắc của bản thân mình…

Bình luận

Sao lại có thể có người, đối với đoạn văn ngợi ca nhan sắc của bản thân mình…

Lại tiếp nhận được

Bình luận

Lại tiếp nhận được

Một cách thản nhiên như vậy???

Bình luận

Một cách thản nhiên như vậy???


Truyện tương tự

Bình luận