XII.


Mày biết mày đang nằm mơ.

Bình luận

Mày biết mày đang nằm mơ.

Gió phớt qua tai, nghe ù ù giữa vùng cỏ áy. Đồng không mông quạnh. Mày trơ lỳ một chỗ, ngắm nghía cảnh vật xung quanh nhầy nhụa và hóa lỏng. Mảng mây trắng muốt quyện với thềm trời xam xám, chậm rãi chuyển động ngược chiều kim đồng hồ. Cánh đồng đại mạch ngả nghiêng. Những bông đại mạch trìu trĩu, chảy xuống một thứ chất lỏng sền sệt màu vàng đồng. Từng dòng chất lỏng hòa vào nhau thành một dòng sông vàng dưới chân mày. Cúi đầu, mày thấy chất lỏng dinh dính bám lên mắt cá chân, cảm giác nhầy nhụa và trơn nhẵn như loài bò sát không xương.

Bình luận

Gió phớt qua tai, nghe ù ù giữa vùng cỏ áy. Đồng không mông quạnh. Mày trơ lỳ một chỗ, ngắm nghía cảnh vật xung quanh nhầy nhụa và hóa lỏng. Mảng mây trắng muốt quyện với thềm trời xam xám, chậm rãi chuyển động ngược chiều kim đồng hồ. Cánh đồng đại mạch ngả nghiêng. Những bông đại mạch trìu trĩu, chảy xuống một thứ chất lỏng sền sệt màu vàng đồng. Từng dòng chất lỏng hòa vào nhau thành một dòng sông vàng dưới chân mày. Cúi đầu, mày thấy chất lỏng dinh dính bám lên mắt cá chân, cảm giác nhầy nhụa và trơn nhẵn như loài bò sát không xương.

Thú vị ghê, mày vừa nghĩ vừa cất bước. Hỗn hợp chất lỏng xám trắng dập dềnh trên vòm trời, vàng đồng chảy dưới chân, có vẻ như mày đang hiện hữu trong một nơi từa tựa những bức tranh của Salvador Dali. Alice từng chỉ mày xem trong những lần hiếm hoi mày chịu bỏ thời gian dạo quanh bảo tàng Nghệ thuật cùng nàng. Mày bài trừ học thuật và những thứ quá mức duy mỹ. (Mày thà chuyền bóng cho những kẻ chán ngắt còn hơn phải hiểu và lý giải dụng ý trong mỹ thuật và văn chương). Nhưng Alice thích chúng, nên thi thoảng mày vẫn gác lại tính thất thường của bản thân mà giả vờ như mình lắng nghe nàng chăm chú và hiểu những điều nàng cất thành lời.

Bình luận

Thú vị ghê, mày vừa nghĩ vừa cất bước. Hỗn hợp chất lỏng xám trắng dập dềnh trên vòm trời, vàng đồng chảy dưới chân, có vẻ như mày đang hiện hữu trong một nơi từa tựa những bức tranh của Salvador Dali. Alice từng chỉ mày xem trong những lần hiếm hoi mày chịu bỏ thời gian dạo quanh bảo tàng Nghệ thuật cùng nàng. Mày bài trừ học thuật và những thứ quá mức duy mỹ. (Mày thà chuyền bóng cho những kẻ chán ngắt còn hơn phải hiểu và lý giải dụng ý trong mỹ thuật và văn chương). Nhưng Alice thích chúng, nên thi thoảng mày vẫn gác lại tính thất thường của bản thân mà giả vờ như mình lắng nghe nàng chăm chú và hiểu những điều nàng cất thành lời.

Thật kỳ lạ, dù chẳng mấy hứng thú về những thứ nghệ thuật cao siêu, mày vẫn nhớ như in nàng nói gì, thích gì. Alice yêu trường phái siêu thực. Nàng bảo, những người ngày ngày trầy trật trong hiện thực như nàng luôn khát khao chạm tới những điều siêu nhiên, thơ mộng. Mày nhớ kỹ là bởi, nàng từng nói mày g.iống như một bức tranh siêu thực - thất thường, bất quy tắc, ngỗ nghịch và phi lý.

Bình luận

Thật kỳ lạ, dù chẳng mấy hứng thú về những thứ nghệ thuật cao siêu, mày vẫn nhớ như in nàng nói gì, thích gì. Alice yêu trường phái siêu thực. Nàng bảo, những người ngày ngày trầy trật trong hiện thực như nàng luôn khát khao chạm tới những điều siêu nhiên, thơ mộng. Mày nhớ kỹ là bởi, nàng từng nói mày g.iống như một bức tranh siêu thực - thất thường, bất quy tắc, ngỗ nghịch và phi lý.

Nàng yêu mày vì sự phi lý ấy.

Bình luận

Nàng yêu mày vì sự phi lý ấy.

Chất lỏng dập dềnh trên thềm trời đột nhiên xoáy quyện rồi nổ tung tựa siêu tân tinh. Như ai đó phết sơn ướt lên bầu trời, hằng hà sa số những sợi trắng đục mảnh dẻ từ từ chảy xuống. Mày bỗng nghe thấy thanh âm hoảng hốt, gấp gáp vang lên đâu đây.

Bình luận

Chất lỏng dập dềnh trên thềm trời đột nhiên xoáy quyện rồi nổ tung tựa siêu tân tinh. Như ai đó phết sơn ướt lên bầu trời, hằng hà sa số những sợi trắng đục mảnh dẻ từ từ chảy xuống. Mày bỗng nghe thấy thanh âm hoảng hốt, gấp gáp vang lên đâu đây.

"Muộn rồi! Ôi không không không! Mình trễ quá rồi!”

Bình luận

"Muộn rồi! Ôi không không không! Mình trễ quá rồi!”

Mày rùng mình trong cảm giác deja vu.

Bình luận

Mày rùng mình trong cảm giác deja vu.

Lẫn trong màn mưa sơn trắng xóa bất thường, mày trông thấy một con thỏ băng qua. Đó là một con thỏ phi lý. Nó mặc vest, tay cầm đồng hồ quả quýt, và biết nói. Phi lý hơn, thanh âm mà nó cất lên trùng khớp với giọng nói mày. Phi lý hơn nữa, nó dễ dàng chạy trên mặt sông đại mạch trong khi cơ thể mày chôn chặt trong lòng sông, bị dòng nước cản trở di chuyển. Nó lướt qua mày, mặt vẫn cắm vào chiếc đồng hồ quả quýt như thể coi mày là hồn ma bóng quế.

Bình luận

Lẫn trong màn mưa sơn trắng xóa bất thường, mày trông thấy một con thỏ băng qua. Đó là một con thỏ phi lý. Nó mặc vest, tay cầm đồng hồ quả quýt, và biết nói. Phi lý hơn, thanh âm mà nó cất lên trùng khớp với giọng nói mày. Phi lý hơn nữa, nó dễ dàng chạy trên mặt sông đại mạch trong khi cơ thể mày chôn chặt trong lòng sông, bị dòng nước cản trở di chuyển. Nó lướt qua mày, mặt vẫn cắm vào chiếc đồng hồ quả quýt như thể coi mày là hồn ma bóng quế.

"Muộn lắm rồi! Muộn quá, Alice sẽ giận mình mất!”

Bình luận

"Muộn lắm rồi! Muộn quá, Alice sẽ giận mình mất!”

Cái tên quen thuộc vang lên, mày bỗng nhận ra vì sao mình lại thấy deja vu.

Bình luận

Cái tên quen thuộc vang lên, mày bỗng nhận ra vì sao mình lại thấy deja vu.

Đồng hồ quả quýt trên tay con thỏ hóa thành chất lỏng nhầy nhụa, chảy xuống và tan vào dòng sông đại mạch.

Bình luận

Đồng hồ quả quýt trên tay con thỏ hóa thành chất lỏng nhầy nhụa, chảy xuống và tan vào dòng sông đại mạch.

Bỗng, chẳng biết từ đâu, tiếng chuông nguyện nhà thờ vang lên. Mấy tiếng "boong”, "boong” đánh thẳng vào màng nhĩ mày. Đầu óc mày cuồng quay. Những sợi nước trắng nhỏ xuống, dung hòa vào lòng sông, trộn giữa sắc vàng ròng thứ màu trắng bàng bạc, lấp lánh. Chất lỏng trắng nhòe lên tóc, chảy xuống khuôn mặt và vai mày, nhòe nhoẹt tầm nhìn mày. Bóng lưng con thỏ dần biến mất trong sắc trắng gay gắt.

Bình luận

Bỗng, chẳng biết từ đâu, tiếng chuông nguyện nhà thờ vang lên. Mấy tiếng "boong”, "boong” đánh thẳng vào màng nhĩ mày. Đầu óc mày cuồng quay. Những sợi nước trắng nhỏ xuống, dung hòa vào lòng sông, trộn giữa sắc vàng ròng thứ màu trắng bàng bạc, lấp lánh. Chất lỏng trắng nhòe lên tóc, chảy xuống khuôn mặt và vai mày, nhòe nhoẹt tầm nhìn mày. Bóng lưng con thỏ dần biến mất trong sắc trắng gay gắt.

Trắng xóa.

Bình luận

Trắng xóa.

Thạch cao trên đầu, tấm rèm che lấp cửa kính im lìm, sàn nhà bóng loáng, tấm đệm trên giường, tất cả đều phủ đặc sắc trắng đủ tông.

Bình luận

Thạch cao trên đầu, tấm rèm che lấp cửa kính im lìm, sàn nhà bóng loáng, tấm đệm trên giường, tất cả đều phủ đặc sắc trắng đủ tông.

Mày nheo mắt, cựa mình ngồi dậy. Người mày nặng như đeo chì, đầu âm ỉ đau. Tiếng “tít” “tít” đều đặn của máy đo nhịp tim dội đến màng nhĩ, mày cáu kỉnh, bịt tai. Mày ghét những thứ có quy luật, kể cả nhịp tim của chính mình.

Bình luận

Mày nheo mắt, cựa mình ngồi dậy. Người mày nặng như đeo chì, đầu âm ỉ đau. Tiếng “tít” “tít” đều đặn của máy đo nhịp tim dội đến màng nhĩ, mày cáu kỉnh, bịt tai. Mày ghét những thứ có quy luật, kể cả nhịp tim của chính mình.

Mọi thanh âm đột nhiên biến mất. Và đó là khoảnh khắc mày trở lại không gian phi lý mày hằng thân quen. Chiếc ghế bên giường, bình và cốc nước, cả chiếc điện thoại trên tủ đầu giường từ từ bay lên, trôi nổi giữa không trung - mọi đồ vật trong tầm mắt mày bắt đầu rời khỏi mặt sàn, lửng lơ. Dường như trọng lực đã bị chân không cướp mất định nghĩa vốn có. Mày thích thú ngắm nhìn cảnh tượng kỳ dị trước mắt, tự hỏi liệu đây có phải một giấc mơ khác - một vùng không gian mà mày chạm tới ngưỡng cửa phi lý.

Bình luận

Mọi thanh âm đột nhiên biến mất. Và đó là khoảnh khắc mày trở lại không gian phi lý mày hằng thân quen. Chiếc ghế bên giường, bình và cốc nước, cả chiếc điện thoại trên tủ đầu giường từ từ bay lên, trôi nổi giữa không trung - mọi đồ vật trong tầm mắt mày bắt đầu rời khỏi mặt sàn, lửng lơ. Dường như trọng lực đã bị chân không cướp mất định nghĩa vốn có. Mày thích thú ngắm nhìn cảnh tượng kỳ dị trước mắt, tự hỏi liệu đây có phải một giấc mơ khác - một vùng không gian mà mày chạm tới ngưỡng cửa phi lý.

Sau đó, mày nghe thấy tiếng “cạch” sắc lẹm và gọn ghẽ. Trong một khoảnh khắc, tất cả đồ vật lơ lửng đột nhiên đổ ập, bất động tại vị trí vốn có.

Bình luận

Sau đó, mày nghe thấy tiếng “cạch” sắc lẹm và gọn ghẽ. Trong một khoảnh khắc, tất cả đồ vật lơ lửng đột nhiên đổ ập, bất động tại vị trí vốn có.

“Chào buổi chiều, anh Chevalier.”

Bình luận

“Chào buổi chiều, anh Chevalier.”

Mày bất giác hướng về phía thanh âm kia. Đập vào mắt mày là một người phụ nữ mặc áo blouse trắng ngay trước ngưỡng cửa. Mặt cô lạnh như tiền, trông có vẻ lớn tuổi hơn mày. Cặp kính ô-van đặt trên sống mũi cao thẳng cũng chẳng che giấu được nét sắc bén trong đôi mắt cô.

Bình luận

Mày bất giác hướng về phía thanh âm kia. Đập vào mắt mày là một người phụ nữ mặc áo blouse trắng ngay trước ngưỡng cửa. Mặt cô lạnh như tiền, trông có vẻ lớn tuổi hơn mày. Cặp kính ô-van đặt trên sống mũi cao thẳng cũng chẳng che giấu được nét sắc bén trong đôi mắt cô.

“Tôi vừa kiểm tra camera phòng bệnh, thấy anh đã tỉnh nên ghé qua.”

Bình luận

“Tôi vừa kiểm tra camera phòng bệnh, thấy anh đã tỉnh nên ghé qua.”

Cô nàng trông như bác sĩ lịch sự chào hỏi rồi chậm rãi tiến lại gần mày. Gót giày cô ấy đập lộp cộp trên sàn nhà, da gà da vịt mày nổi cả lên khi nghe thấy thanh âm đều đặn đó.

Bình luận

Cô nàng trông như bác sĩ lịch sự chào hỏi rồi chậm rãi tiến lại gần mày. Gót giày cô ấy đập lộp cộp trên sàn nhà, da gà da vịt mày nổi cả lên khi nghe thấy thanh âm đều đặn đó.

Kéo tấm bảng treo cuối giường mày, cô nàng kia ngồi xuống ghế cạnh giường, lấy chiếc bút máy treo trên túi áo xuống, vừa lật giấy vừa hỏi mày, “Anh thấy thế nào rồi?”

Bình luận

Kéo tấm bảng treo cuối giường mày, cô nàng kia ngồi xuống ghế cạnh giường, lấy chiếc bút máy treo trên túi áo xuống, vừa lật giấy vừa hỏi mày, “Anh thấy thế nào rồi?”

Mày hơi dị ứng giọng điệu đều đều như tiếng đài phát thanh của cô ta, lơ đễnh nhìn bảng tên ghim trên chiếc áo blouse của cô nàng - bác sĩ Carroll.

Bình luận

Mày hơi dị ứng giọng điệu đều đều như tiếng đài phát thanh của cô ta, lơ đễnh nhìn bảng tên ghim trên chiếc áo blouse của cô nàng - bác sĩ Carroll.

Bác sĩ. Ồ phải, không phải trong mơ. Mày đang ở trong phòng bệnh.

Bình luận

Bác sĩ. Ồ phải, không phải trong mơ. Mày đang ở trong phòng bệnh.

Những ký ức mờ nhạt thoáng hiện lên trong tâm trí. Ký ức cuối cùng của mày dừng lại ở Santiago Bernabéu. Vòm trời phớt đỏ trên bầu trời sân vận động, mùi mồ hôi và hơi thở hổn hển của các cầu thủ khác và cả chính mày, tiếng kèn trống, tiếng hò reo ngày một dồn dập khi đội nhà dâng lên đợt phản công. Đã đến phút thứ sáu mươi và tỷ số vẫn là không đều. Mày đã chán ngán cái nhịp điệu hời hợt của trận đấu, mắt dáo dác tìm kiếm cơ hội chuyền bóng cho Loki.

Bình luận

Những ký ức mờ nhạt thoáng hiện lên trong tâm trí. Ký ức cuối cùng của mày dừng lại ở Santiago Bernabéu. Vòm trời phớt đỏ trên bầu trời sân vận động, mùi mồ hôi và hơi thở hổn hển của các cầu thủ khác và cả chính mày, tiếng kèn trống, tiếng hò reo ngày một dồn dập khi đội nhà dâng lên đợt phản công. Đã đến phút thứ sáu mươi và tỷ số vẫn là không đều. Mày đã chán ngán cái nhịp điệu hời hợt của trận đấu, mắt dáo dác tìm kiếm cơ hội chuyền bóng cho Loki.

Sau đó, bản thân mày cũng không nhớ rõ mấy. Hẳn là mày đã va chạm với hậu vệ đội khách. Cú va đập hình như khá nặng. Đầu óc mày xây xẩm và trước cả khi thấy buồn nôn, mày đã lăn quay ra đó, bất tỉnh nhân sự.

Bình luận

Sau đó, bản thân mày cũng không nhớ rõ mấy. Hẳn là mày đã va chạm với hậu vệ đội khách. Cú va đập hình như khá nặng. Đầu óc mày xây xẩm và trước cả khi thấy buồn nôn, mày đã lăn quay ra đó, bất tỉnh nhân sự.

“Anh Chevalier?” Bác sĩ Carroll lịch sự hỏi lại, “Anh có nghe thấy tôi nói gì không?”

Bình luận

“Anh Chevalier?” Bác sĩ Carroll lịch sự hỏi lại, “Anh có nghe thấy tôi nói gì không?”

“Chịu, tôi không nghe thấy.” Mày đáp lại theo thói quen, ngữ điệu ngất ngưởng, “Tôi ổn, phải không ta? Đây là bệnh viện nào thế? Sanitas à? Tôi bất tỉnh bao lâu? Có vấn đề gì không nhỉ? Có ai đến thăm lúc tôi bất tỉnh… không?”

Bình luận

“Chịu, tôi không nghe thấy.” Mày đáp lại theo thói quen, ngữ điệu ngất ngưởng, “Tôi ổn, phải không ta? Đây là bệnh viện nào thế? Sanitas à? Tôi bất tỉnh bao lâu? Có vấn đề gì không nhỉ? Có ai đến thăm lúc tôi bất tỉnh… không?”

Thấy mày ngừng lại giữa chừng, vị bác sĩ kia tưởng mày đã hỏi xong, bắt đầu tuần tự trả lời từng câu hỏi của mày. Mày ngây như phỗng, nhìn chằm chằm chỗ vai bên trái của bác sĩ Carroll. Đúng hơn, mày đang nhìn “sinh vật” trên vai cô ta. Cái miệng cười toe của "nó" nguếch ngoác giữa không trung. Đôi mắt nó trồi dần từ hư không, hai con mắt vàng chóe, tròn ủm, chốc chốc lại láo liên xung quanh.

Bình luận

Thấy mày ngừng lại giữa chừng, vị bác sĩ kia tưởng mày đã hỏi xong, bắt đầu tuần tự trả lời từng câu hỏi của mày. Mày ngây như phỗng, nhìn chằm chằm chỗ vai bên trái của bác sĩ Carroll. Đúng hơn, mày đang nhìn “sinh vật” trên vai cô ta. Cái miệng cười toe của "nó" nguếch ngoác giữa không trung. Đôi mắt nó trồi dần từ hư không, hai con mắt vàng chóe, tròn ủm, chốc chốc lại láo liên xung quanh.

Đột nhiên, nó nhìn mày, kiểu nhìn nhát ma trong phim kinh dị. Mày nghĩ mày và “nó” vừa mới chạm mắt.

Bình luận

Đột nhiên, nó nhìn mày, kiểu nhìn nhát ma trong phim kinh dị. Mày nghĩ mày và “nó” vừa mới chạm mắt.

“Anh Chevalier.” Bác sĩ Carroll gọi đến lần thứ ba, mày mới sực tỉnh, mắt nhìn thẳng cô ta. Vị bác sĩ nghiêm nghị bảo, “Trông anh không ổn cho lắm.”

Bình luận

“Anh Chevalier.” Bác sĩ Carroll gọi đến lần thứ ba, mày mới sực tỉnh, mắt nhìn thẳng cô ta. Vị bác sĩ nghiêm nghị bảo, “Trông anh không ổn cho lắm.”

Mày há miệng rồi lại ngậm miệng, câm như hến. Những chú hến hồng hào, đầy lòng hiếu kỳ với thế giới mặt đất. Những chú hến rời khỏi lòng biển, ruổi theo gã tư bản lên bờ. Những chú hến ngây ngô…

Bình luận

Mày há miệng rồi lại ngậm miệng, câm như hến. Những chú hến hồng hào, đầy lòng hiếu kỳ với thế giới mặt đất. Những chú hến rời khỏi lòng biển, ruổi theo gã tư bản lên bờ. Những chú hến ngây ngô…

“Trên vai cô,” Trong ánh nhìn kiên nhẫn của vị bác sĩ, rốt cuộc mày cũng mở miệng, “Tôi trông thấy Cheshire ngúng nguẩy trên vai cô.”

Bình luận

“Trên vai cô,” Trong ánh nhìn kiên nhẫn của vị bác sĩ, rốt cuộc mày cũng mở miệng, “Tôi trông thấy Cheshire ngúng nguẩy trên vai cô.”


Truyện tương tự

Bình luận