Bình luận
Bình luận
Nó biết Marie thích phân loại nhãn hiệu xe, thích sửa xe, nhưng đéo mẹ, nó đâu biết nàng còn có cái sở thích đáo để là phóng xe quá tốc độ!
Bình luận
Tất nhiên là nó thấy cái sở thích này thú vị hệt như nàng, nhưng nhìn thì hay đấy, chứ trải nghiệm lại là một câu chuyện khác. Suốt quá trình, nó cứ bám ghì vào lớp da cũ trên chiếc xe Marie mượn chú mình, bên tai đầy ắp tiếng cười táo tợn của nàng. Chao ôi! Nó sẽ phải quen dần với sở thích diệu kỳ này.
Bình luận
Charles bụm miệng, nôn thốc nôn tháo hết bữa sáng trong bụng. Marie thì cứ mặc xác nó, đứng một bên cười giòn như nắng. Charles thấy nó đến là khổ. Sao nó lại vướng vào một cô nàng như Marie kia chứ?
Bình luận
Nôn xong, Charles ngồi bệt bên cửa xe, ngẩng đầu nhìn thềm trời xanh um. Mùi gió biển mằn mặn lẫn với nhựa đường bỏng gắt ùa vào khoang mũi nó, và vầng dương trên đỉnh đầu như muốn nung chảy đôi mắt vàng. Mặt trời luôn hừng hực bất kể là ở Lorient, Paris hay thậm chí là Monaco này. Ánh hè trường cửu. Charles bất giác đưa tay che mắt, sau đó bỗng cảm thấy hơi lạnh đột ngột ập lên má. Nó giật nảy như mèo xù lông, quay ngoắt sang. Ống ngắm trong đôi võng mạc vàng ươm của nó thu trọn nụ cười chói chang của Marie.
Bình luận
Bình luận
Như bị ngợp trong nét cười tươi tắn ấy, Charles bần thần không đáp. Marie huơ huơ chai nước trước mặt nó, khẽ hỏi:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Khi nàng làm theo, nó bỗng chồm lên, hôn "chụt” lên má nàng. Marie sửng sốt thoáng chốc rồi sửng cồ với nó, "Charles Chevalier! Cậu mới nôn xong, còn chưa súc miệng luôn đó!”
Bình luận
Cách gò má nàng hồng nhuận lên dưới nắng khi cáu kỉnh nom thú vị hệt như lúc nàng rộ cười. Charles cứ muốn đùa nghịch với nàng mãi dù nó thừa biết Marie không ưa mấy kẻ đùa dai. Vả lại, nó còn muốn hôn nàng nữa. Lần này thì không phải lên má.
Bình luận
Bình luận
Mùa hè nực nội, người đi biển nhung nhúc như nêm. Charles nhập bọn bóng chuyền bãi biển với một nhóm người lạ hoắc ngẫu nhiên, trong khi Marie thì ngồi phơi nắng trên tấm thảm dã ngoại và chú mục vào cuốn sách nàng mới thuê ở cửa tiệm cuối đường (Nó nghĩ nàng nên dẹp hết mấy cuốn sách lắm chữ đấy đi, thật sự!)
Bình luận
Như cảm nhận được ánh nhìn cháy bỏng của Charles, nàng ngẩng đầu và vẫy tay với nó. Khi Charles tưởng Marie sẽ ném cuốn sách kia sang một bên và tập trung cổ vũ nó như các cô bạn gái khác (ai mà biết, nó có nhiều fan chị fan mẹ nhưng đây là lần đầu có bạn gái), Marie lại cúi xuống với cuốn sách của nàng như bị bỏ bùa, còn nó thì cứ thi thoảng liếc về phía nàng mà bị bên kia phát bóng trúng mặt. Chảy máu mũi. Xong! Thế là nó khỏi ra vẻ ngầu lòi.
Bình luận
Thấy Charles nhảy lò cò lại gần với chiếc mũi đỏ au và nét mặt sưng sỉa, rốt cuộc Marie cũng gấp sách lại. Nàng kéo nó xuống tấm thảm carô, lau máu mũi cho nó, hỏi han:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Được rồi, biết là cậu không thích những thứ lặp đi lặp lại.” Marie nhìn quanh quất, ánh mắt dừng lại trên tấm biển của chiếc xe lưu động, “Ăn kem không? Mình đi mua.”
Bình luận
Bình luận
"Vậy tức là ăn.” Marie vò đầu nó (hiếm lắm đấy, nó rất ghét bị người khác xoa đầu). "Biết thừa kiểu nói chuyện ngược đời của cậu nhé. Ăn vị gì?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Marie phì cười rồi đi thẳng về phía xe kem. Tò mò trông theo bóng lưng nàng dưới tấm bạt đỏ trắng đan xen, Charles tự hỏi nàng sẽ chọn vị kem gì để nó thấy bất ngờ. Nó muốn thứ gì đó thật đặc sắc.
Bình luận
Kết quả, nó nhận được một ly kem vani, vị cơ bản nhất trong những loại cơ bản. Charles thích đồ ngọt thật, nhưng vani thì có gì đặc biệt đâu?
Bình luận
Như đọc được suy nghĩ của nó, Marie thản nhiên nói, "Cậu không đoán được mình sẽ chọn vị cơ bản đúng không? Bất ngờ chưa!”
Bình luận
“Thì cũng bất ngờ…” Charles làu bàu, xúc một thìa kem bỏ vào miệng. Vị ngọt dịu của sữa và hương vani thơm nồng tan chảy trên đầu lưỡi, nó thấy yêu đời hẳn.
Bình luận
Nhưng nếu chỉ vậy mà đã hài lòng thì thường quá. Nó liếm môi, ra vẻ phụng phịu, "Cơ mà, mình muốn một bất ngờ phải thật đặc biệt ấy!”
Bình luận
Marie đặt thìa kem lên miệng, băn khoăn, "Đặc biệt á?” Đôi mắt biêng biếc liếc xuống ly kem của mình, nàng bỗng đề nghị, "Vậy thì, hai đứa mình tráo đổi kem đi. Vị kem của mình đặc sắc lắm.”
Bình luận
Charles sướng rơn. Tráo đổi kem, nghe như họ đang tráo đổi một nụ hôn gián tiếp. Nó đưa ly kem của mình cho Marie và nhận lại ly kem của nàng. Màu kem trông cũng giống kem vani, nó bỗng hoài nghi Marie đang chơi khăm nó. Nhón lấy chút kem, nó nhắm một bên mắt, vừa quan sát vừa đặt chiếc thìa kem nhỏ con lên đầu lưỡi. Hương vị ngai ngái mùi cồn lạ lùng xộc vào vị giác nó, Charles sửng sốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Chính xác là vị Brandy đào.” Marie-bác-học đan tay qua đầu gối, nghiêng đầu nhìn nó, “Rất đặc sắc đúng không?”
Bình luận
“Quá đặc sắc, đặc sắc đến nỗi đầu váng mắt hoa luôn!” Charles rùng mình khi nếm thìa kem thứ hai. Vì Satan, sức sáng tạo của loài người thật ảo diệu! “À nhưng!” Nó hô lên, nghe chừng bất mãn, “Mình vẫn thích kem ngọt hơn!”
Bình luận
“Cậu khó chiều quá đó, Cheshire thân mến.” Marie cảm thán, mắt nhìn quanh bãi biển. Nàng chẳng thích thú gì mấy chuyện thân mật giữa thanh thiên bạch nhật, nhưng bởi nay là Chủ Nhật - ngày ngoại lệ trong tuần - nên tặng Charles thêm một điều đặc biệt cũng chẳng chết ai.
Bình luận
Bình luận
“Nếu cậu thích kem ngọt đến thế thì…” Marie nhoài người tới, hơi nhích lại gần nó. Ngay khi Charles vừa nhận ra nàng định làm gì thì môi nàng đã chạm vào môi nó, mang theo hương vani ngọt ngào, thơm ngậy. “Đây, cho cậu.”
Bình luận
Nụ hôn như nắng phớt nhẹ lên mặt biển lấp lánh xà cừ. Giờ đã là buổi chiều, ấy thế mà Charles vẫn thấy được ánh ban mai ửng hồng trên gò má thiếu nữ. Marie đưa mắt về phía biển, im lặng, ngượng ngùng. Nét ngượng ngùng rạo rực. Charles sấn tới, muốn hôn nàng cho thỏa. Marie mà chịu mới là kỳ tích.
Bình luận
Bình luận
“Cậu bắt đầu trước mà, Marie… à đâu nhở, Azélie thân yêu… Ali...” Đôi đồng tử ươm vàng dãn ra đầy phấn khích. “Azélie… Alice diệu kỳ!”
Bình luận
Như vừa sáng chế ra một phát minh thay đổi nhân loại, Charles reo lên, “Ôi mình thật thiên tài quá!”
Bình luận
“Cứ ở đó tự khen mình dài đuôi đi nhé!” Marie đứng dậy, cởi áo khoác lưới, vẫn không nhìn nó mà nói liến thoắng, “Mình tắm biển đây.”
Bình luận
Thế là Alice-ngượng-nghịu ùa vào lòng biển xanh và bỏ nó lại trên bờ cát. Charles ăn nốt cả hai ly kem, khởi động một lúc rồi mới xuống biển tìm nàng. Marie đã bơi hai vòng đến tận vạch phao rồi quay lại bờ. Charles lội nước về phía nàng.
Bình luận
Tiếng ồn náo nhiệt trên biển ngày càng diệu vợi khi nó gần nàng hơn. Marie lắc lư cơ thể theo làn nước, nửa bơi nửa tiến tới gần nó. Chân nàng ngập trong sóng biển lụa là, mướt xanh; tóc nàng hứng trọn sắc nắng thênh thênh. Và mắt nàng gom cả bầu trời túy lúy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trong làn nước, những ngón chân tinh nghịch của Marie chạm khẽ lên mu bàn chân nó. Charles mím môi, vươn tay kéo lấy cánh tay nàng. Đan những ngón tay mình qua kẽ tay nó, Marie đề nghị:
Bình luận
Bình luận
Trái tim Charles chao nghiêng theo từng đợt sóng. Nó thả mình trôi nổi trong đôi mắt biếc của nàng. Marie dưới nắng luôn xinh đẹp vô ngần, và Marie trên biển trông tuyệt trần xao xuyến. Nàng đặc biệt. Không chỉ bởi tâm hồn nàng thú vị và hành động thì độc đáo, Marie đặc biệt vì nàng là chính nàng - vừa an tĩnh nhưng cũng vừa biến động, lòng đầy ắp những diệu huyền, kỳ khôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đó không phải một câu trả lời hay ho gì. Nghe như nó đang từ chối nàng. Kể cả Marie có biết tính nó, nàng vẫn chưng hửng. Charles xiết nhẹ tay nàng. Nó sẽ không để ảm đạm kịp choán đầy đôi mắt ấy. Nó sẽ lao nhanh hơn cả nỗi buồn.
Bình luận
"Nhưng mình và cậu có thể ghé tới những bãi biển khác.” Nó thốt lên, “Trong kỳ nghỉ của cậu, mình sẽ đưa cậu đi cùng khi thi đấu và cậu cũng có thể thuê xe chở mình dọc theo những bờ cát bình minh và những chân trời hoàng hôn. Cậu muốn đi đâu, mình hứa là sẽ chỉ đường cho cậu. Có lạc thì hai đứa mình cùng lạc.”
Bình luận
Nó đặt nàng vào giữa tầm ngắm, luôn luôn. Giống như cái cách mà Cheshire xuất hiện khi Alice lạc trong cánh rừng tăm tối. Trong thế giới điên rồ của nó, sự tồn tại của nàng quá thuần chất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Người ấy gật đầu. Thế là Cheshire theo chân Alice đến thực tại. Alice sắp lớn rồi, sẽ đến lúc nàng không thể trở về Xứ sở Diệu kỳ ấy nữa. Nàng quyết định phóng xe, chở Cheshire thẳng đến thế giới của mình.
Bình luận
Những tưởng ấy là một cái kết bất thường và mới mẻ khi Cheshire trở thành sự phi lý duy nhất hiện hữu trong cuộc sống của Alice. Hóa ra, đó mới chỉ là lời đề từ của một cuốn sách khác, dày dặn hơn, tinh vi và nặng nề hơn.