• Trăng
  • Hiển Lê
  • 2/20/2025 6:38:53 AM
  • 0
  • 0

Truyện


Dưới bóng trăng vừa lên khỏi rặng tre làng, ánh sáng nhạt trải dài trên cánh đồng lặng gió. Trăng tròn và đỏ au như quả cầu lửa, nhô dần lên cao, xóa dần những dải mây mong manh còn vắt ngang chân trời. Đâu đó trong không gian yên ả, mùi hương hoa quện vào làn gió nhẹ, tỏa lan khắp chốn.

Bình luận

Dưới bóng trăng vừa lên khỏi rặng tre làng, ánh sáng nhạt trải dài trên cánh đồng lặng gió. Trăng tròn và đỏ au như quả cầu lửa, nhô dần lên cao, xóa dần những dải mây mong manh còn vắt ngang chân trời. Đâu đó trong không gian yên ả, mùi hương hoa quện vào làn gió nhẹ, tỏa lan khắp chốn.

Sau tiếng chuông chùa vang vọng, trăng lên cao, ánh sáng trong vắt phủ khắp núi đồi, khe lá, và con đường làng quen thuộc. Trên chiếc chõng tre kê dưới gốc cây lớn bên bờ ao, Nam nằm dài, mắt ngước nhìn lên khoảng trời đầy ánh sáng. Qua những kẽ lá lay động, mặt trăng khi ẩn khi hiện, vẽ nên một bức tranh huyền hoặc. Đá rêu bên bờ ao bốc lên hơi lạnh, còn bức tường hoa giữa vườn lại sáng lên màu trắng mờ ảo, khiến những chiếc lá lựu nhỏ xíu như pha lê phản chiếu ánh trăng.

Bình luận

Sau tiếng chuông chùa vang vọng, trăng lên cao, ánh sáng trong vắt phủ khắp núi đồi, khe lá, và con đường làng quen thuộc. Trên chiếc chõng tre kê dưới gốc cây lớn bên bờ ao, Nam nằm dài, mắt ngước nhìn lên khoảng trời đầy ánh sáng. Qua những kẽ lá lay động, mặt trăng khi ẩn khi hiện, vẽ nên một bức tranh huyền hoặc. Đá rêu bên bờ ao bốc lên hơi lạnh, còn bức tường hoa giữa vườn lại sáng lên màu trắng mờ ảo, khiến những chiếc lá lựu nhỏ xíu như pha lê phản chiếu ánh trăng.

Tiếng lá xào xạc nhẹ, tiếng chân ai đó khẽ chạm mặt đất. Một cành cây khẽ rung rồi bật lên, lá lấp lánh như ánh nước. Nam khẽ cựa mình, cảm nhận nhịp tim đang đập mạnh hơn bình thường. Một bóng dáng mảnh mai hiện ra sau lùm cây, áo trắng thấp thoáng dưới ánh trăng. Nam vươn tay, khẽ gọi:

Bình luận

Tiếng lá xào xạc nhẹ, tiếng chân ai đó khẽ chạm mặt đất. Một cành cây khẽ rung rồi bật lên, lá lấp lánh như ánh nước. Nam khẽ cựa mình, cảm nhận nhịp tim đang đập mạnh hơn bình thường. Một bóng dáng mảnh mai hiện ra sau lùm cây, áo trắng thấp thoáng dưới ánh trăng. Nam vươn tay, khẽ gọi:

An...

Bình luận

An...

Nàng không đáp, chỉ nhẹ nhàng nghiêng mình vào vòng tay Nam. Hương tóc nàng dịu dàng bao quanh chàng, một mùi hương quen thuộc mà bao năm qua vẫn không phai nhạt. Khoảnh khắc ấy, chỉ còn hơi thở của nhau, hơi ấm của nhau giữa màn đêm say đắm.

Bình luận

Nàng không đáp, chỉ nhẹ nhàng nghiêng mình vào vòng tay Nam. Hương tóc nàng dịu dàng bao quanh chàng, một mùi hương quen thuộc mà bao năm qua vẫn không phai nhạt. Khoảnh khắc ấy, chỉ còn hơi thở của nhau, hơi ấm của nhau giữa màn đêm say đắm.

Họ đã gặp lại nhau dưới vườn này từ những đêm trăng đầu tiên. Ban đầu chỉ là những cuộc trò chuyện vội vã, nhưng rồi thời gian kéo dài, trăng trên trời càng lâu, tình yêu càng sâu đậm. Nam mười tám, An mười sáu, họ yêu nhau với tất cả sự mãnh liệt của tuổi trẻ.

Bình luận

Họ đã gặp lại nhau dưới vườn này từ những đêm trăng đầu tiên. Ban đầu chỉ là những cuộc trò chuyện vội vã, nhưng rồi thời gian kéo dài, trăng trên trời càng lâu, tình yêu càng sâu đậm. Nam mười tám, An mười sáu, họ yêu nhau với tất cả sự mãnh liệt của tuổi trẻ.

Nhà hai người vốn kề bên, từ thuở nhỏ đã là đôi bạn không rời. Những buổi chiều, An chui qua hàng rào, ngồi bên Nam kể đủ thứ chuyện trẻ thơ. Đến khi mẹ nàng gọi, An lại vội vàng trở về, bỏ lại Nam ngồi đó, mắt dõi theo bóng nhỏ dần khuất sau rặng cây.

Bình luận

Nhà hai người vốn kề bên, từ thuở nhỏ đã là đôi bạn không rời. Những buổi chiều, An chui qua hàng rào, ngồi bên Nam kể đủ thứ chuyện trẻ thơ. Đến khi mẹ nàng gọi, An lại vội vàng trở về, bỏ lại Nam ngồi đó, mắt dõi theo bóng nhỏ dần khuất sau rặng cây.

Rồi Nam theo cha lên tỉnh học. Những năm tháng xa nhà, ký ức về An nhạt nhòa như những bức tranh cũ. Mỗi lần về quê, Nam thoáng thấy bóng nàng qua khung cửa hay nghe tiếng nàng cười vang với đám người làm. Nhưng chẳng ai lên tiếng gọi nhau, chẳng ai chủ động bước qua cái khoảng cách vô hình của năm tháng.

Bình luận

Rồi Nam theo cha lên tỉnh học. Những năm tháng xa nhà, ký ức về An nhạt nhòa như những bức tranh cũ. Mỗi lần về quê, Nam thoáng thấy bóng nàng qua khung cửa hay nghe tiếng nàng cười vang với đám người làm. Nhưng chẳng ai lên tiếng gọi nhau, chẳng ai chủ động bước qua cái khoảng cách vô hình của năm tháng.

Cho đến một chiều, Nam về nhà và bất chợt gặp An trước cổng. Nàng e lệ, đôi má ửng hồng dưới vành nón nghiêng che nửa mặt. Một giây lặng im. Rồi An quay đi, để lại Nam đứng đó, lòng bỗng dưng dậy lên bao kỷ niệm cũ.

Bình luận

Cho đến một chiều, Nam về nhà và bất chợt gặp An trước cổng. Nàng e lệ, đôi má ửng hồng dưới vành nón nghiêng che nửa mặt. Một giây lặng im. Rồi An quay đi, để lại Nam đứng đó, lòng bỗng dưng dậy lên bao kỷ niệm cũ.

Những năm tháng tiếp theo, Nam mải mê với cuộc sống nơi thành phố, cho đến một ngày, mẹ chàng ghé thăm, vô tình nhắc đến chuyện An sắp lấy chồng. Câu nói ấy khiến Nam như sực tỉnh sau một cơn mộng dài. Dự định du lịch cùng bạn bè bỗng trở nên nhạt nhẽo. Thay vào đó, chàng lặng lẽ trở về quê.

Bình luận

Những năm tháng tiếp theo, Nam mải mê với cuộc sống nơi thành phố, cho đến một ngày, mẹ chàng ghé thăm, vô tình nhắc đến chuyện An sắp lấy chồng. Câu nói ấy khiến Nam như sực tỉnh sau một cơn mộng dài. Dự định du lịch cùng bạn bè bỗng trở nên nhạt nhẽo. Thay vào đó, chàng lặng lẽ trở về quê.

Đêm đầu tiên, Nam không dám gọi tên nàng. Chàng chỉ đứng trong vườn, nhìn sang sân nhà bên kia, nơi An mặc chiếc áo trắng, dáng nhỏ nhắn, mơ hồ dưới ánh trăng. Tim Nam run lên trong lồng ngực, cảm giác chờ đợi xen lẫn nỗi tiếc nuối mơ hồ.

Bình luận

Đêm đầu tiên, Nam không dám gọi tên nàng. Chàng chỉ đứng trong vườn, nhìn sang sân nhà bên kia, nơi An mặc chiếc áo trắng, dáng nhỏ nhắn, mơ hồ dưới ánh trăng. Tim Nam run lên trong lồng ngực, cảm giác chờ đợi xen lẫn nỗi tiếc nuối mơ hồ.

Rồi họ gặp lại nhau, như thể chưa từng có khoảng cách nào chia lìa. Tình yêu tràn về mạnh mẽ, như ngọn lửa âm ỉ chợt bùng cháy trong đêm gió lặng. An kể cho Nam nghe những tháng ngày mong ngóng chàng, những ngày trông đợi vô vọng khi Nam không về. Giọng nàng nghẹn lại, nước mắt rơi trên bờ vai Nam, nóng hổi và đau đớn.

Bình luận

Rồi họ gặp lại nhau, như thể chưa từng có khoảng cách nào chia lìa. Tình yêu tràn về mạnh mẽ, như ngọn lửa âm ỉ chợt bùng cháy trong đêm gió lặng. An kể cho Nam nghe những tháng ngày mong ngóng chàng, những ngày trông đợi vô vọng khi Nam không về. Giọng nàng nghẹn lại, nước mắt rơi trên bờ vai Nam, nóng hổi và đau đớn.

Nhưng đêm nay là đêm cuối cùng.

Bình luận

Nhưng đêm nay là đêm cuối cùng.

Họ ngồi trên bậc đá cũ, lặng im bên nhau khi trăng lên khuya. Gió lạnh tràn qua vườn, mang theo mùi hoa hồng nhè nhẹ. Dưới ao, một con cá vừa đớp nước, gợn sóng loang ra lấp lánh ánh bạc. An thì thầm, giọng như nén lại:

Bình luận

Họ ngồi trên bậc đá cũ, lặng im bên nhau khi trăng lên khuya. Gió lạnh tràn qua vườn, mang theo mùi hoa hồng nhè nhẹ. Dưới ao, một con cá vừa đớp nước, gợn sóng loang ra lấp lánh ánh bạc. An thì thầm, giọng như nén lại:

Ngày mai... anh đi thật sao?

Bình luận

Ngày mai... anh đi thật sao?

Nam không trả lời. Chàng không biết phải nói gì để an ủi nàng, bởi chính chàng cũng không dám tin rằng đây là lần cuối cùng họ được gần nhau như thế này.

Bình luận

Nam không trả lời. Chàng không biết phải nói gì để an ủi nàng, bởi chính chàng cũng không dám tin rằng đây là lần cuối cùng họ được gần nhau như thế này.

An ôm chặt lấy Nam, như muốn khắc ghi hơi ấm ấy vào trái tim mình. Họ trao nhau một nụ hôn dài, nghẹn ngào và tuyệt vọng. Máu từ môi nàng chảy xuống, nhưng nàng không cảm thấy đau. Chỉ có sự lặng lẽ của đêm, của những giây phút cuối cùng bên nhau.

Bình luận

An ôm chặt lấy Nam, như muốn khắc ghi hơi ấm ấy vào trái tim mình. Họ trao nhau một nụ hôn dài, nghẹn ngào và tuyệt vọng. Máu từ môi nàng chảy xuống, nhưng nàng không cảm thấy đau. Chỉ có sự lặng lẽ của đêm, của những giây phút cuối cùng bên nhau.

Nam rời đi.

Bình luận

Nam rời đi.

Ba ngày sau, nhà trai đem lễ đến. Cả nhà An vui vẻ tiếp đón, còn nàng thì chỉ lặng lẽ ngồi trong phòng, lắng nghe tiếng cười nói vang lên ngoài kia.

Bình luận

Ba ngày sau, nhà trai đem lễ đến. Cả nhà An vui vẻ tiếp đón, còn nàng thì chỉ lặng lẽ ngồi trong phòng, lắng nghe tiếng cười nói vang lên ngoài kia.

Tối ấy, khi tất cả đã chìm vào giấc ngủ, An lặng lẽ bước ra vườn, đến ngồi trên bậc đá cũ. Trăng lên muộn, ánh sáng nhợt nhạt chiếu xuống vườn cây, phản chiếu trên mặt ao phẳng lặng. Gió khuya thổi qua, lạnh buốt, nhưng không bằng nỗi cô đơn trong lòng nàng.

Bình luận

Tối ấy, khi tất cả đã chìm vào giấc ngủ, An lặng lẽ bước ra vườn, đến ngồi trên bậc đá cũ. Trăng lên muộn, ánh sáng nhợt nhạt chiếu xuống vườn cây, phản chiếu trên mặt ao phẳng lặng. Gió khuya thổi qua, lạnh buốt, nhưng không bằng nỗi cô đơn trong lòng nàng.

Nước mắt rơi xuống từng giọt, hòa vào đêm thâu. Một cánh hoa rơi chạm vào tay nàng, hương thơm dịu dàng mà đau đớn.

Bình luận

Nước mắt rơi xuống từng giọt, hòa vào đêm thâu. Một cánh hoa rơi chạm vào tay nàng, hương thơm dịu dàng mà đau đớn.

Sáng hôm sau, người ta tìm thấy An bên bờ ao, mái tóc xõa dài, vương lẫn với những cánh bèo trôi lững lờ.

Bình luận

Sáng hôm sau, người ta tìm thấy An bên bờ ao, mái tóc xõa dài, vương lẫn với những cánh bèo trôi lững lờ.


Truyện tương tự

Bình luận