thay thế


Và nếu anh nghĩ em đã kéo anh xuống lòng hồ. Xin anh đừng như họ, đừng đổ mọi lỗi lầm lên em. Ngày anh in bóng mình xuống nước, em chiếu rọi hình bóng nàng anh thương. Em không ngốc mà cũng chẳng kiên cường. Nhìn mắt anh đắm chìm vào nàng ấy. một giọt trìu mến em cả đời chẳng thấy được. Nếu em cũng chỉ phận người thay thế, em mong anh cũng thật sự nghĩ vậy: Tốt với em, ngọt ngào và trìu mến. Không chỉ anh, em cũng rơi bẫy ái tình, dẫu cay đắng mà thôi em cũng chịu. Nhưng khi anh chạm em, anh có nhận ra, con người ta kiểu gì cũng sẽ khác. Em, cô ấy, cả anh và tất cả, ta khác nhau, khác tim khác lẫn đầu. Dẫu sao thì, em vẫn chọn lừa mình, vẫn chọn đóng trọn vở kịch đời ngặt nghẽo. Khi anh khóc có thấy lòng ấm áp, khi em khóc lại đến nơi lạnh nhạt - Nơi có anh, có niềm thương nỗi nhớ. Khi anh đắm mình để vỡ lòng trong làn nước, họ nói em nhấn chìm cả linh hồn. Linh hồn anh hay chính của em đấy? Anh đau thương thì làm sao hiểu được, hiểu phách em chẳng còn sót lối nào. Ngày cuối cùng, em chẳng dám quay đầu, sao nỡ nhìn anh và cô nguyện ước trăm năm. Vở kịch đóng như một lòng từng dại! Lần sau cuối, em sẽ chẳng quay lại... mãi mãi!

Bình luận

Và nếu anh nghĩ em đã kéo anh xuống lòng hồ. Xin anh đừng như họ, đừng đổ mọi lỗi lầm lên em. Ngày anh in bóng mình xuống nước, em chiếu rọi hình bóng nàng anh thương. Em không ngốc mà cũng chẳng kiên cường. Nhìn mắt anh đắm chìm vào nàng ấy. một giọt trìu mến em cả đời chẳng thấy được. Nếu em cũng chỉ phận người thay thế, em mong anh cũng thật sự nghĩ vậy: Tốt với em, ngọt ngào và trìu mến. Không chỉ anh, em cũng rơi bẫy ái tình, dẫu cay đắng mà thôi em cũng chịu. Nhưng khi anh chạm em, anh có nhận ra, con người ta kiểu gì cũng sẽ khác. Em, cô ấy, cả anh và tất cả, ta khác nhau, khác tim khác lẫn đầu. Dẫu sao thì, em vẫn chọn lừa mình, vẫn chọn đóng trọn vở kịch đời ngặt nghẽo. Khi anh khóc có thấy lòng ấm áp, khi em khóc lại đến nơi lạnh nhạt - Nơi có anh, có niềm thương nỗi nhớ. Khi anh đắm mình để vỡ lòng trong làn nước, họ nói em nhấn chìm cả linh hồn. Linh hồn anh hay chính của em đấy? Anh đau thương thì làm sao hiểu được, hiểu phách em chẳng còn sót lối nào. Ngày cuối cùng, em chẳng dám quay đầu, sao nỡ nhìn anh và cô nguyện ước trăm năm. Vở kịch đóng như một lòng từng dại! Lần sau cuối, em sẽ chẳng quay lại... mãi mãi!


Truyện tương tự

Bình luận