One-shot


Tiễn đưa ngày tháng cũ

Bình luận

Tiễn đưa ngày tháng cũ

Tôi dần lấy lại ý thức, chờ đợi tiếng nhỏ giọt của thuốc nước và tiếng kêu đều đều của máy móc để xác nhận đầu óc mình đang tỉnh táo. Tôi không cảm nhận hay điều khiển được cơ thể mình, mí mắt cũng không nâng nổi, nên tôi chẳng biết mình đã bất động bao lâu, ý thức liên tục đến rồi đi vô số lần, tôi chỉ có thể nằm đó như một con búp bê vải. Nhưng lần này, tôi lại chẳng chờ được những âm thanh quen thuộc đó, dường như tôi nghe thấy tiếng gọi từ đâu đó xa xăm văng vẳng vọng lại. 

Bình luận

Tôi dần lấy lại ý thức, chờ đợi tiếng nhỏ giọt của thuốc nước và tiếng kêu đều đều của máy móc để xác nhận đầu óc mình đang tỉnh táo. Tôi không cảm nhận hay điều khiển được cơ thể mình, mí mắt cũng không nâng nổi, nên tôi chẳng biết mình đã bất động bao lâu, ý thức liên tục đến rồi đi vô số lần, tôi chỉ có thể nằm đó như một con búp bê vải. Nhưng lần này, tôi lại chẳng chờ được những âm thanh quen thuộc đó, dường như tôi nghe thấy tiếng gọi từ đâu đó xa xăm văng vẳng vọng lại. 

“Mi…” 

Bình luận

“Mi…” 

“Mizu…” 

Bình luận

“Mizu…” 

“Mizuki. Mizuki! Dậy. Đi!” 

Bình luận

“Mizuki. Mizuki! Dậy. Đi!” 

“Mizuki” ư? Đã bao lâu rồi ai đó mới gọi tôi bằng cái tên này nhỉ? Chủ nhân của giọng nói rõ là một người không kiên nhẫn, bởi lẽ đôi vai tôi bị tóm lấy và lắc mạnh. Ơ! Tôi lại có thể cảm nhận được có người nắm vai mình cơ đấy. Trước khi tôi kịp nghĩ gì thêm thì tôi đã mở mắt rồi. Đã bao lâu rồi tôi không mở được mắt nhỉ? 

Bình luận

“Mizuki” ư? Đã bao lâu rồi ai đó mới gọi tôi bằng cái tên này nhỉ? Chủ nhân của giọng nói rõ là một người không kiên nhẫn, bởi lẽ đôi vai tôi bị tóm lấy và lắc mạnh. Ơ! Tôi lại có thể cảm nhận được có người nắm vai mình cơ đấy. Trước khi tôi kịp nghĩ gì thêm thì tôi đã mở mắt rồi. Đã bao lâu rồi tôi không mở được mắt nhỉ? 

“Cuối cùng thì cậu cũng dậy rồi. Làm tớ sợ muốn chết!” 

Bình luận

“Cuối cùng thì cậu cũng dậy rồi. Làm tớ sợ muốn chết!” 

Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là ghim cài áo hình ong mật được thiết kế rất đáng yêu. Khi được buông ra, tôi thấy một thiếu nữ lạ mặt. Từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết đây là một cô gái trẻ tràn đầy năng lượng, kiểu người luôn vui vẻ và lạc quan. 

Bình luận

Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là ghim cài áo hình ong mật được thiết kế rất đáng yêu. Khi được buông ra, tôi thấy một thiếu nữ lạ mặt. Từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết đây là một cô gái trẻ tràn đầy năng lượng, kiểu người luôn vui vẻ và lạc quan. 

“Dậy chuẩn bị nhanh đi, trễ học bây giờ đấy.” Nói đoạn, thiếu nữ nhảy khỏi giường, không chờ tôi trả lời. 

Bình luận

“Dậy chuẩn bị nhanh đi, trễ học bây giờ đấy.” Nói đoạn, thiếu nữ nhảy khỏi giường, không chờ tôi trả lời. 

Tôi cũng chẳng kịp đáp lại. Tôi vẫn đang ngơ ngác, chưa kịp tiếp thu chuyện gì đang xảy ra. Đây là ai? Tôi đã tốt nghiệp lâu rồi, tốt nghiệp cấp ba đã gần mười năm, học hành gì nhỉ? Tôi không còn hôn mê nữa sao? Hay đây là một giấc mơ? Tôi lại có thể mơ rồi à? Hay cuộc sống kia mới là một giấc mơ? Nếu vậy sao tôi chẳng có kí ức gì về cuộc sống này? 

Bình luận

Tôi cũng chẳng kịp đáp lại. Tôi vẫn đang ngơ ngác, chưa kịp tiếp thu chuyện gì đang xảy ra. Đây là ai? Tôi đã tốt nghiệp lâu rồi, tốt nghiệp cấp ba đã gần mười năm, học hành gì nhỉ? Tôi không còn hôn mê nữa sao? Hay đây là một giấc mơ? Tôi lại có thể mơ rồi à? Hay cuộc sống kia mới là một giấc mơ? Nếu vậy sao tôi chẳng có kí ức gì về cuộc sống này? 

Tôi vẫn chưa kịp nghĩ gì thêm thì cảnh tượng trước mắt đã khiến tôi điếng người. Chân trái đá chân phải, cô gái đó vấp phải chính chân mình. Tấm thảm mỏng dưới chân trượt đi. Cô ngã nghiêng về phía cửa sổ. 

Bình luận

Tôi vẫn chưa kịp nghĩ gì thêm thì cảnh tượng trước mắt đã khiến tôi điếng người. Chân trái đá chân phải, cô gái đó vấp phải chính chân mình. Tấm thảm mỏng dưới chân trượt đi. Cô ngã nghiêng về phía cửa sổ. 

Tôi bật dậy chạy về phía thiếu nữ, vươn tay để nắm lấy cô. Khoảng cách vỏn vẹn một hai bước chân. Còn bờ tường bên dưới cửa sổ đủ cao để cô có thể va vào đó và ngã xuống sàn. Nhưng không! Tôi chẳng thể bắt lấy cô ấy, thậm chí còn không túm được mép váy. Trước mắt tôi, thân hình của cô gái trẻ bay ra ngoài cửa sổ. Ngay cả rèm cửa cũng thoáng lướt ra ngoài như nỗ lực giữ lấy cô trong tuyệt vọng. Tôi đáp ngay cửa sổ, đôi tay vẫn vươn ra ngoài, bất lực nhìn cô gái tràn đầy nhựa sống mang vẻ mặt kinh hoàng, rồi trong chớp mắt nằm im bất động giữa sắc đỏ nở rộ, hệt như một con bướm tả tơi nhuộm máu bị ghim xuống đất. Đôi mắt vô hồn của cô gái mở lớn, trừng trừng xiên lấy tôi. 

Bình luận

Tôi bật dậy chạy về phía thiếu nữ, vươn tay để nắm lấy cô. Khoảng cách vỏn vẹn một hai bước chân. Còn bờ tường bên dưới cửa sổ đủ cao để cô có thể va vào đó và ngã xuống sàn. Nhưng không! Tôi chẳng thể bắt lấy cô ấy, thậm chí còn không túm được mép váy. Trước mắt tôi, thân hình của cô gái trẻ bay ra ngoài cửa sổ. Ngay cả rèm cửa cũng thoáng lướt ra ngoài như nỗ lực giữ lấy cô trong tuyệt vọng. Tôi đáp ngay cửa sổ, đôi tay vẫn vươn ra ngoài, bất lực nhìn cô gái tràn đầy nhựa sống mang vẻ mặt kinh hoàng, rồi trong chớp mắt nằm im bất động giữa sắc đỏ nở rộ, hệt như một con bướm tả tơi nhuộm máu bị ghim xuống đất. Đôi mắt vô hồn của cô gái mở lớn, trừng trừng xiên lấy tôi. 

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!”  Có tiếng thét xé ngang trời và người bắt đầu túa ra từ khắp mọi nẻo. 

Bình luận

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!”  Có tiếng thét xé ngang trời và người bắt đầu túa ra từ khắp mọi nẻo. 

Đó đương nhiên không phải tiếng hét của tôi. Tôi đã sụp xuống sàn, cả người dúm dó tựa vào góc tường ngay dưới cửa sổ, liên tục thở dốc khi adrenaline đã cạn sạch. Tôi vẫn chưa hoàn hồn thì một giọng nói lạnh băng, máy móc đều đều bật ra. 

Bình luận

Đó đương nhiên không phải tiếng hét của tôi. Tôi đã sụp xuống sàn, cả người dúm dó tựa vào góc tường ngay dưới cửa sổ, liên tục thở dốc khi adrenaline đã cạn sạch. Tôi vẫn chưa hoàn hồn thì một giọng nói lạnh băng, máy móc đều đều bật ra. 

[Người chơi số 44 – Izumi tử vong. Kích hoạt Phó bản “Căn phòng số 41”.] 

Bình luận

[Người chơi số 44 – Izumi tử vong. Kích hoạt Phó bản “Căn phòng số 41”.] 

[Chuyển người chơi thành NPC.] 

Bình luận

[Chuyển người chơi thành NPC.] 

[Hoàn tất.] 

Bình luận

[Hoàn tất.] 

[Xoá NPC dư thừa.] 

Bình luận

[Xoá NPC dư thừa.] 

[Lỗi: Code NPC không chính xác.] 

Bình luận

[Lỗi: Code NPC không chính xác.] 

[Tìm bug.] 

Bình luận

[Tìm bug.] 

[Thành công: NPC chứa code người chơi.] 

Bình luận

[Thành công: NPC chứa code người chơi.] 

[Chỉnh sửa code.] 

Bình luận

[Chỉnh sửa code.] 

[Lỗi: Vật thể đã có tư duy. Không thể can thiệp vào code.] 

Bình luận

[Lỗi: Vật thể đã có tư duy. Không thể can thiệp vào code.] 

[Điều chỉnh vai trò của vật thể.] 

Bình luận

[Điều chỉnh vai trò của vật thể.] 

[Hoàn tất.] 

Bình luận

[Hoàn tất.] 

[Điều chỉnh vị trí người chơi số 99.] 

Bình luận

[Điều chỉnh vị trí người chơi số 99.] 

Khi tiếng nói vừa dứt, tôi bị cưỡng chế dịch chuyển đến một nơi khác. Trong nháy mắt, tôi đã ở trong một căn phòng khác, chính xác là một căn phòng kí túc xá khác. Tôi quay đầu, muốn nhìn quanh phòng nhưng ánh mắt tôi dừng trên chiếc gương để bàn nho nhỏ đặt trên tủ đầu giường và dính chặt vào đó. Hình phản chiếu trong gương là một phiên bản tôi trẻ hơn, tôi của năm mười bảy tuổi, với màu tóc và màu mắt khác lạ. Chẳng chờ tôi kịp suy nghĩ gì, một chiếc nhẫn đính đôi cánh hiện ra giữa không trung và tự bay vào ngón trỏ tay phải. Tôi lại nghe thấy một tiếng nói khác, chất giọng lần này mềm mại và nhẹ nhàng, nhưng vẫn vô cảm như vậy. 

Bình luận

Khi tiếng nói vừa dứt, tôi bị cưỡng chế dịch chuyển đến một nơi khác. Trong nháy mắt, tôi đã ở trong một căn phòng khác, chính xác là một căn phòng kí túc xá khác. Tôi quay đầu, muốn nhìn quanh phòng nhưng ánh mắt tôi dừng trên chiếc gương để bàn nho nhỏ đặt trên tủ đầu giường và dính chặt vào đó. Hình phản chiếu trong gương là một phiên bản tôi trẻ hơn, tôi của năm mười bảy tuổi, với màu tóc và màu mắt khác lạ. Chẳng chờ tôi kịp suy nghĩ gì, một chiếc nhẫn đính đôi cánh hiện ra giữa không trung và tự bay vào ngón trỏ tay phải. Tôi lại nghe thấy một tiếng nói khác, chất giọng lần này mềm mại và nhẹ nhàng, nhưng vẫn vô cảm như vậy. 

 

Bình luận

 

[Chào mừng bạn đến với Học viện Hell Angel, nơi bạn hoàn thành ước nguyện quên lãng của mình.

Bình luận

[Chào mừng bạn đến với Học viện Hell Angel, nơi bạn hoàn thành ước nguyện quên lãng của mình.

Nơi đây là phiến không gian thực tế ảo mô phỏng trường học, liên kết với bạn qua giấc mơ. Bạn có thể hoạt động tự do trong khuôn viên, nhưng không thể bước ra khỏi cổng trường. Đây không phải thực thể của bạn mà chỉ là ý thức của não bộ.

Bình luận

Nơi đây là phiến không gian thực tế ảo mô phỏng trường học, liên kết với bạn qua giấc mơ. Bạn có thể hoạt động tự do trong khuôn viên, nhưng không thể bước ra khỏi cổng trường. Đây không phải thực thể của bạn mà chỉ là ý thức của não bộ.

Để quay trở về cuộc sống hiện thực của bạn, hãy điền vào tờ giấy ước nguyện được đặt sẵn trên bàn và hoàn thành chúng, khi đó bạn sẽ “tốt nghiệp” và rời khỏi không gian này. Thời gian hoàn thành ước nguyện không giới hạn. Trong trường hợp bạn điền ước nguyện quá dễ thực hiện, hệ thống sẽ tự động nhắc nhở một lần, vi phạm lần nữa giấy ước nguyện sẽ bị huỷ, bạn sẽ không thể rời khỏi không gian này. Hãy suy nghĩ kĩ càng nhé! Lưu ý giấy ước nguyện phải được giữ bí mật trong mọi trường hợp, nếu ai đó chẳng may nhìn thấy tờ giấy ước nguyện của bạn, bạn sẽ “chết”. Bạn có thể hồi phục nếu thân thể này bị thương, nhưng “chết” tại đây bạn sẽ không thể quay về bằng bất kì phương thức nào.

Bình luận

Để quay trở về cuộc sống hiện thực của bạn, hãy điền vào tờ giấy ước nguyện được đặt sẵn trên bàn và hoàn thành chúng, khi đó bạn sẽ “tốt nghiệp” và rời khỏi không gian này. Thời gian hoàn thành ước nguyện không giới hạn. Trong trường hợp bạn điền ước nguyện quá dễ thực hiện, hệ thống sẽ tự động nhắc nhở một lần, vi phạm lần nữa giấy ước nguyện sẽ bị huỷ, bạn sẽ không thể rời khỏi không gian này. Hãy suy nghĩ kĩ càng nhé! Lưu ý giấy ước nguyện phải được giữ bí mật trong mọi trường hợp, nếu ai đó chẳng may nhìn thấy tờ giấy ước nguyện của bạn, bạn sẽ “chết”. Bạn có thể hồi phục nếu thân thể này bị thương, nhưng “chết” tại đây bạn sẽ không thể quay về bằng bất kì phương thức nào.

Phụ kiện bạn vừa nhận được tượng trưng cho “sự sống” của bạn, đồng thời là trang bị bảo hộ sử dụng một lần nếu chẳng may bạn gặp sự cố ngoài ý muốn. Chỉ trong trường hợp phụ kiện vô tình đứt, vỡ, bạn sẽ quay về thực tại; không có ngoại lệ, nên ĐỪNG làm điều dại dột.

Bình luận

Phụ kiện bạn vừa nhận được tượng trưng cho “sự sống” của bạn, đồng thời là trang bị bảo hộ sử dụng một lần nếu chẳng may bạn gặp sự cố ngoài ý muốn. Chỉ trong trường hợp phụ kiện vô tình đứt, vỡ, bạn sẽ quay về thực tại; không có ngoại lệ, nên ĐỪNG làm điều dại dột.

Cuối cùng, hãy đi học đầy đủ và tích cực tham gia các hoạt động ngoại khoá nhé. Trường học sẽ rất hoan nghênh các học viên năng nổ. Các học viên ưu tú sẽ được nhận thưởng đấy. Chúc bạn có những trải nghiệm thú vị khó quên!

Bình luận

Cuối cùng, hãy đi học đầy đủ và tích cực tham gia các hoạt động ngoại khoá nhé. Trường học sẽ rất hoan nghênh các học viên năng nổ. Các học viên ưu tú sẽ được nhận thưởng đấy. Chúc bạn có những trải nghiệm thú vị khó quên!

Thân ái,] 

Bình luận

Thân ái,] 

 

Bình luận

 

Trong lúc lắng nghe hướng dẫn dành cho người chơi mới, tôi nhìn chằm chằm vào chính mình trong gương. Theo từng chữ vang lên, cơn lạnh len lỏi từ cốt tuỷ ra ngoài. Khi “thư nhập học” kia kết thúc, tôi cảm thấy mình như đã đông cứng lại. Chuyện này chẳng khác nào một trò chơi nhập vai thực tế ảo mà người chơi phải hoàn thành nhiệm vụ và vượt phó bản, trừ việc không thể hồi sinh. Từ thời điểm này trở đi đây là cơ thể của tôi nhưng lại không phải. Đây là một giấc mơ nhưng không thể thoát ra. Nó là thực tại của tôi nhưng không phải hiện thực. Nơi này tàn khốc hơn thế giới thật chăng? Hay nhẹ nhàng hơn? Không, chẳng cái nào đúng hết.

Bình luận

Trong lúc lắng nghe hướng dẫn dành cho người chơi mới, tôi nhìn chằm chằm vào chính mình trong gương. Theo từng chữ vang lên, cơn lạnh len lỏi từ cốt tuỷ ra ngoài. Khi “thư nhập học” kia kết thúc, tôi cảm thấy mình như đã đông cứng lại. Chuyện này chẳng khác nào một trò chơi nhập vai thực tế ảo mà người chơi phải hoàn thành nhiệm vụ và vượt phó bản, trừ việc không thể hồi sinh. Từ thời điểm này trở đi đây là cơ thể của tôi nhưng lại không phải. Đây là một giấc mơ nhưng không thể thoát ra. Nó là thực tại của tôi nhưng không phải hiện thực. Nơi này tàn khốc hơn thế giới thật chăng? Hay nhẹ nhàng hơn? Không, chẳng cái nào đúng hết.

Tôi nhìn chằm chằm bảng tên “Mizuki” và tờ giấy nguyện vọng mà đầu trống rỗng. Nếu muốn quay về, chắc chẳng còn cách nào khác ngoài tuân theo quy tắc và xuôi dòng thôi

Bình luận

Tôi nhìn chằm chằm bảng tên “Mizuki” và tờ giấy nguyện vọng mà đầu trống rỗng. Nếu muốn quay về, chắc chẳng còn cách nào khác ngoài tuân theo quy tắc và xuôi dòng thôi


Truyện tương tự

Bình luận