Có những khoảnh khắc, tôi tự hỏi... "Cuộc đời mình, có phải là một 'biến số lỗi' không?"
Bình luận
Có những khoảnh khắc, tôi tự hỏi... "Cuộc đời mình, có phải là một 'biến số lỗi' không?"
Bình luận
Tôi chào đời với hạnh phúc to lớn nhất, tôi sống bằng tình thương và người thân... Giờ đây, số phận lại ác độc mà cướp lấy gia đình tôi, bây giờ, tôi chỉ còn dì Lan và các em để tiếp tục sống, vậy mà-
Bình luận
Tôi chào đời với hạnh phúc to lớn nhất, tôi sống bằng tình thương và người thân... Giờ đây, số phận lại ác độc mà cướp lấy gia đình tôi, bây giờ, tôi chỉ còn dì Lan và các em để tiếp tục sống, vậy mà-
Bình luận
"CON MẸ NÓ!"
Bình luận
"CON MẸ NÓ!"
Bình luận
Đứng nhìn cái đống tro tàn khốn kiếp kia, tôi không còn là chính mình nữa, lao vào mà bới móc, như thể đang tìm kiếm một chút "vận may" trong cái bất công ấy. Mọi người xung quanh can ngăn, tôi điên dại mà gào khóc, mà hét lên, những kẻ khác bàn tán, những miệng lưỡi cay độc nhất thế gian nhằm vào tôi - cái thằng bị "nguyền rủa".
Bình luận
Đứng nhìn cái đống tro tàn khốn kiếp kia, tôi không còn là chính mình nữa, lao vào mà bới móc, như thể đang tìm kiếm một chút "vận may" trong cái bất công ấy. Mọi người xung quanh can ngăn, tôi điên dại mà gào khóc, mà hét lên, những kẻ khác bàn tán, những miệng lưỡi cay độc nhất thế gian nhằm vào tôi - cái thằng bị "nguyền rủa".
Bình luận
Tôi thấy trớ trêu quá, có phải tôi bị "nguyền rủa" thật không? Tại sao... Tại sao ông trời lại cướp đi tất cả của tôi chứ? Cho tôi một tia hy vọng, rồi dập tắt nó, tôi phạm tội gì để số phận ác ôn với tôi như vậy? Tôi ĐÁNG ĐỂ BỊ sao...? Nhiều câu hỏi lắm, nhưng nghiệt ngã thay, dù có được trả lời... Thì vẫn không thể quay lại quá khứ, mà sửa chữa.
Bình luận
Tôi thấy trớ trêu quá, có phải tôi bị "nguyền rủa" thật không? Tại sao... Tại sao ông trời lại cướp đi tất cả của tôi chứ? Cho tôi một tia hy vọng, rồi dập tắt nó, tôi phạm tội gì để số phận ác ôn với tôi như vậy? Tôi ĐÁNG ĐỂ BỊ sao...? Nhiều câu hỏi lắm, nhưng nghiệt ngã thay, dù có được trả lời... Thì vẫn không thể quay lại quá khứ, mà sửa chữa.
Bình luận
Trong nỗi thống khổ ấy, một sự vỡ nát đang co thắt mạnh mẽ trong từng nhịp đập, tiếng thở, lòng dạ như đang bốc cháy, tâm trí toàn là những viễn cảnh tồi tệ nhất. Tôi lại chìm vào màn đêm vô tận ấy một lần nữa, khung cảnh cuối cùng mà tôi còn nhớ... Một tấm vải trắng, một bàn tay cháy đen biến dạng, một mùi tro và tanh tưởi, một sự nóng bức đến nghẹt thở...
Bình luận
Trong nỗi thống khổ ấy, một sự vỡ nát đang co thắt mạnh mẽ trong từng nhịp đập, tiếng thở, lòng dạ như đang bốc cháy, tâm trí toàn là những viễn cảnh tồi tệ nhất. Tôi lại chìm vào màn đêm vô tận ấy một lần nữa, khung cảnh cuối cùng mà tôi còn nhớ... Một tấm vải trắng, một bàn tay cháy đen biến dạng, một mùi tro và tanh tưởi, một sự nóng bức đến nghẹt thở...
Bình luận
Trong màn đêm đen quạnh, tôi chập chờn về những khoảnh khắc...
Bình luận
Trong màn đêm đen quạnh, tôi chập chờn về những khoảnh khắc...
Bình luận
"Cuộc đời mà, nhiều cái trớ trêu, nhưng cũng đâu phải là không cho người ta đường sống?"
Bình luận
"Cuộc đời mà, nhiều cái trớ trêu, nhưng cũng đâu phải là không cho người ta đường sống?"
Bình luận
"M...M...MẸ!"
Bình luận
"M...M...MẸ!"
Bình luận
"...bệnh nhân đang ở giai đoạn III..."
Bình luận
"...bệnh nhân đang ở giai đoạn III..."
Bình luận
"Ba xin lỗi, là do ba không chú ý..."
Bình luận
"Ba xin lỗi, là do ba không chú ý..."
Bình luận
"Ông cô đơn lắm, chỉ biết tâm sự với hàng xóm. Nhà trống trải quá, ông không chịu được."
Bình luận
"Ông cô đơn lắm, chỉ biết tâm sự với hàng xóm. Nhà trống trải quá, ông không chịu được."
Bình luận
"Cha của cậu... Đã không may qua đời trong một vụ tai nạn."
Bình luận
"Cha của cậu... Đã không may qua đời trong một vụ tai nạn."
Bình luận
"Bước đi của cháu nếu có cô đơn, chỉ cần quay đầu, cháu sẽ còn thấy người thân của mình."
Bình luận
"Bước đi của cháu nếu có cô đơn, chỉ cần quay đầu, cháu sẽ còn thấy người thân của mình."
Bình luận
"Cậu An, chúng tôi đã cố gắng hết sức... Xin lỗi."
Bình luận
"Cậu An, chúng tôi đã cố gắng hết sức... Xin lỗi."
Bình luận
"Sau tất cả, ông chỉ muốn nói xin lỗi, và mong cháu phải sống..."
Bình luận
"Sau tất cả, ông chỉ muốn nói xin lỗi, và mong cháu phải sống..."
Bình luận
...
Bình luận
...
Bình luận
Giá như ngay từ đầu, tôi không nên có bất cứ thứ gì cả... Tôi ghét cơn đau này quá, mỗi ngày trôi qua, tôi đã khóc không biết bao nhiêu lần, đôi tay đã cào xé be bét cả máu, cả người run rẩy, trông thật thảm hại. Tôi ghen tị quá... Tôi nên là đứa trẻ mồ côi, tôi sẽ sống mà không cần người thân nào cả, tôi sẽ hạnh phúc biết bao, tôi sẽ không bao giờ nếm trải sự đau khổ nữa, tôi không muốn yêu thương ai cả, tôi sợ họ cũng sẽ chết đi... Rồi tôi lại như bây giờ...
Bình luận
Giá như ngay từ đầu, tôi không nên có bất cứ thứ gì cả... Tôi ghét cơn đau này quá, mỗi ngày trôi qua, tôi đã khóc không biết bao nhiêu lần, đôi tay đã cào xé be bét cả máu, cả người run rẩy, trông thật thảm hại. Tôi ghen tị quá... Tôi nên là đứa trẻ mồ côi, tôi sẽ sống mà không cần người thân nào cả, tôi sẽ hạnh phúc biết bao, tôi sẽ không bao giờ nếm trải sự đau khổ nữa, tôi không muốn yêu thương ai cả, tôi sợ họ cũng sẽ chết đi... Rồi tôi lại như bây giờ...
Bình luận
"...chính vì sự nhân hậu ấy, cháu sẽ phải đối mặt với sự xa cách đầy đau đớn, ông hiểu rằng, cháu sẽ đau khổ hơn bất cứ ai, cháu sẽ khó chấp nhận hơn bất cứ ai..."
Bình luận
"...chính vì sự nhân hậu ấy, cháu sẽ phải đối mặt với sự xa cách đầy đau đớn, ông hiểu rằng, cháu sẽ đau khổ hơn bất cứ ai, cháu sẽ khó chấp nhận hơn bất cứ ai..."
Bình luận
"...Cháu có những cảm xúc như vậy, chứng tỏ cháu đã sống một cuộc đời rất đáng giá..."
Bình luận
"...Cháu có những cảm xúc như vậy, chứng tỏ cháu đã sống một cuộc đời rất đáng giá..."
Bình luận
Cháu hiểu, nhưng cháu không muốn nó nữa. Cháu ghét sự xa cách này, cuộc đời cháu "đáng giá" ư? Cháu không biết, cháu không chịu được cảm giác này... Cháu không muốn sống... Nếu biết được cái giá của hạnh phúc, cháu tuyệt đối sẽ không đến gần nó nữa! Nhưng, đã quá muộn rồi...
Bình luận
Cháu hiểu, nhưng cháu không muốn nó nữa. Cháu ghét sự xa cách này, cuộc đời cháu "đáng giá" ư? Cháu không biết, cháu không chịu được cảm giác này... Cháu không muốn sống... Nếu biết được cái giá của hạnh phúc, cháu tuyệt đối sẽ không đến gần nó nữa! Nhưng, đã quá muộn rồi...
Bình luận
Tôi muốn mãi chìm vào một khoảng đen tối này quá, ít ra, nó không làm tổn thương tôi.
Bình luận
Tôi muốn mãi chìm vào một khoảng đen tối này quá, ít ra, nó không làm tổn thương tôi.
Bình luận
...
Bình luận
...
Bình luận
"Ư ưm..."
Bình luận
"Ư ưm..."
Bình luận
Đôi mắt nhăn nhó, khó khăn mà hé mở ra.
Bình luận
Đôi mắt nhăn nhó, khó khăn mà hé mở ra.
Bình luận
"Ôi trời."
Bình luận
"Ôi trời."
Bình luận
Lại cái "màu sắc" này, trắng đen, nhạt nhoà.
Bình luận
Lại cái "màu sắc" này, trắng đen, nhạt nhoà.
Bình luận
Nằm trên giường bệnh, khung cảnh hệt như tất cả những gì vào ngày tôi mất ông, chỉ khác ở chỗ, không ai ngồi bên cạnh tôi cả. Một căn phòng vô cảm, nó vốn lạnh, thậm chí còn lạnh hơn vào mùa đông. Trong đầu là những suy nghĩ hỗn độn, tôi không biết mình nên làm gì nữa... Bỗng một người bước vào.
Bình luận
Nằm trên giường bệnh, khung cảnh hệt như tất cả những gì vào ngày tôi mất ông, chỉ khác ở chỗ, không ai ngồi bên cạnh tôi cả. Một căn phòng vô cảm, nó vốn lạnh, thậm chí còn lạnh hơn vào mùa đông. Trong đầu là những suy nghĩ hỗn độn, tôi không biết mình nên làm gì nữa... Bỗng một người bước vào.
Bình luận
"Chào cậu, tôi là bác sĩ phụ trách ở đây, cậu có khó chịu ở đâu không?"
Bình luận
"Chào cậu, tôi là bác sĩ phụ trách ở đây, cậu có khó chịu ở đâu không?"
Bình luận
"Dì và các em tôi đâu?"
Bình luận
"Dì và các em tôi đâu?"
Bình luận
"À..."
Bình luận
"À..."
Bình luận
"Tôi xin chia buồn cùng cậu, tổng cộng ba nạn nhân của vụ cháy đã không qua khỏi."
Bình luận
"Tôi xin chia buồn cùng cậu, tổng cộng ba nạn nhân của vụ cháy đã không qua khỏi."
Bình luận
"Ừ."
Bình luận
"Ừ."
Bình luận
"Cậu không sao chứ?"
Bình luận
"Cậu không sao chứ?"
Bình luận
"Không, tôi không sao, cho tôi xuất viện đi."
Bình luận
"Không, tôi không sao, cho tôi xuất viện đi."
Bình luận
"Đợi đã! Cậu ở lại để theo dõi thêm, tôi sẽ quay lại thông báo sau!"
Bình luận
"Đợi đã! Cậu ở lại để theo dõi thêm, tôi sẽ quay lại thông báo sau!"
Bình luận
Nói xong, bác sĩ liền ra khỏi phòng với biểu cảm có chút nghiêm trọng. Tôi không hiểu, chỉ nghĩ.
Bình luận
Nói xong, bác sĩ liền ra khỏi phòng với biểu cảm có chút nghiêm trọng. Tôi không hiểu, chỉ nghĩ.
Bình luận
"Lạ nhỉ, sao trông người đó bối rối ghê."
Bình luận
"Lạ nhỉ, sao trông người đó bối rối ghê."
Bình luận
Thời gian trôi đi, tôi chán nản nhìn mọi thứ xung quanh. Bây giờ, tôi chả còn chút cảm xúc đau buồn gì nữa, chỉ có chút cô đơn, liếc nhìn điện thoại, toàn báo cáo của quản lý. Một cảm giác thẫn thờ trôi nổi trong tôi, tôi không biết mình nên làm gì. Bất chợt, một người phụ nữ bước vào, cô ấy tầm tuổi với tôi, khuôn mặt tươi cười lắm.
Bình luận
Thời gian trôi đi, tôi chán nản nhìn mọi thứ xung quanh. Bây giờ, tôi chả còn chút cảm xúc đau buồn gì nữa, chỉ có chút cô đơn, liếc nhìn điện thoại, toàn báo cáo của quản lý. Một cảm giác thẫn thờ trôi nổi trong tôi, tôi không biết mình nên làm gì. Bất chợt, một người phụ nữ bước vào, cô ấy tầm tuổi với tôi, khuôn mặt tươi cười lắm.
Bình luận
"Xin chào, cậu Phạm Minh An đúng không?"
Bình luận
"Xin chào, cậu Phạm Minh An đúng không?"
Bình luận
"À vâng."
Bình luận
"À vâng."
Bình luận
"Chào cậu! Tôi tên là Nguyễn Thảo Chi, bác sĩ khoa tâm lý, rất vui được làm quen!"
Bình luận
"Chào cậu! Tôi tên là Nguyễn Thảo Chi, bác sĩ khoa tâm lý, rất vui được làm quen!"
Bình luận
"Cậu có khó chịu ở đâu, hay cần tôi hỗ trợ gì không?"
Bình luận
"Cậu có khó chịu ở đâu, hay cần tôi hỗ trợ gì không?"
Bình luận
Bất ngờ trước sự thân thiện của cô bác sĩ, tôi thấy thật kì lạ. Tôi có bị gì đâu mà bác sĩ tâm lý phải tìm gặp tôi?
Bình luận
Bất ngờ trước sự thân thiện của cô bác sĩ, tôi thấy thật kì lạ. Tôi có bị gì đâu mà bác sĩ tâm lý phải tìm gặp tôi?
Bình luận
"Không, cho tôi xuất viện đi."
Bình luận
"Không, cho tôi xuất viện đi."
Bình luận
"À ừm, về vấn đề xuất viện thì tôi cần thông báo cho cậu đôi điều. Cơ quan chức năng đang điều tra nguyên nhân vụ cháy và sớm có kết quả, phía địa phương cũng sẽ lo hậu sự cho người thân của cậu."
Bình luận
"À ừm, về vấn đề xuất viện thì tôi cần thông báo cho cậu đôi điều. Cơ quan chức năng đang điều tra nguyên nhân vụ cháy và sớm có kết quả, phía địa phương cũng sẽ lo hậu sự cho người thân của cậu."
Bình luận
"Tôi chân thành khuyên cậu, sau khi xuất viện và tham dự xong đám tang, cậu cần quay lại gặp tôi. Cậu làm được không?
Bình luận
"Tôi chân thành khuyên cậu, sau khi xuất viện và tham dự xong đám tang, cậu cần quay lại gặp tôi. Cậu làm được không?
Bình luận
"Tôi không biết."
Bình luận
"Tôi không biết."
Bình luận
"Haha, tôi không ép đâu, đây chỉ là quá trình kiểm tra sức khỏe tinh thần của cậu thôi. Hãy suy nghĩ nó sau nhé!"
Bình luận
"Haha, tôi không ép đâu, đây chỉ là quá trình kiểm tra sức khỏe tinh thần của cậu thôi. Hãy suy nghĩ nó sau nhé!"
Bình luận
"Trước hết, tôi xin chia buồn trước mất mát của cậu. Tôi biết, hiện giờ cậu đang rất ổn, nhưng nó không phải là 'tín hiệu tốt' đối với tâm lý lúc này."
Bình luận
"Trước hết, tôi xin chia buồn trước mất mát của cậu. Tôi biết, hiện giờ cậu đang rất ổn, nhưng nó không phải là 'tín hiệu tốt' đối với tâm lý lúc này."
Bình luận
?
Bình luận
?
Bình luận
"Cậu nên nhận thức bản thân bây giờ không hề ổn đâu, cơ thể chúng ta khi đối mặt với một cú sốc quá lớn, nó vượt quá giới hạn. Khi ấy, não sẽ sản sinh ra cơ chế 'tự vệ' tương ứng để giúp tâm trí ổn định."
Bình luận
"Cậu nên nhận thức bản thân bây giờ không hề ổn đâu, cơ thể chúng ta khi đối mặt với một cú sốc quá lớn, nó vượt quá giới hạn. Khi ấy, não sẽ sản sinh ra cơ chế 'tự vệ' tương ứng để giúp tâm trí ổn định."
Bình luận
"Và bây giờ, cậu cảm thấy bình thường, không có chút cảm xúc nào, nó chính là một phản ứng mà não đang tạo ra để đối phó với những mất mát hiện tại của cậu."
Bình luận
"Và bây giờ, cậu cảm thấy bình thường, không có chút cảm xúc nào, nó chính là một phản ứng mà não đang tạo ra để đối phó với những mất mát hiện tại của cậu."
Bình luận
"Cậu An này, những điều đó rất bình thường, sở dĩ tôi nói điều này để cậu nhận thức được bản thân mình đang thay đổi như thế nào. Cậu hiểu ý tôi chứ?"
Bình luận
"Cậu An này, những điều đó rất bình thường, sở dĩ tôi nói điều này để cậu nhận thức được bản thân mình đang thay đổi như thế nào. Cậu hiểu ý tôi chứ?"
Bình luận
"Tôi ở đây để lắng nghe và giúp đỡ cậu bất cứ lúc nào, việc hồi phục chấn thương tâm lý là một hành trình cần thời gian. Tôi đồng cảm với hoàn cảnh của cậu."
Bình luận
"Tôi ở đây để lắng nghe và giúp đỡ cậu bất cứ lúc nào, việc hồi phục chấn thương tâm lý là một hành trình cần thời gian. Tôi đồng cảm với hoàn cảnh của cậu."
Bình luận
...
Bình luận
...
Bình luận
Tôi và cô ấy đã nói chuyện thêm một lúc, cuối cùng vẫn xuất viện và chưa hứa sẽ quay lại. Trên đường về, tôi thấy mâu thuẫn quá, cô ấy nói cảm xúc của tôi hiện giờ là "bình thường", trong khi, đúng ra là phải đau buồn, khóc lóc? Rốt cuộc, bây giờ tôi có đang "bình thường" không? Trước sự ra đi của dì Lan và các em?
Bình luận
Tôi và cô ấy đã nói chuyện thêm một lúc, cuối cùng vẫn xuất viện và chưa hứa sẽ quay lại. Trên đường về, tôi thấy mâu thuẫn quá, cô ấy nói cảm xúc của tôi hiện giờ là "bình thường", trong khi, đúng ra là phải đau buồn, khóc lóc? Rốt cuộc, bây giờ tôi có đang "bình thường" không? Trước sự ra đi của dì Lan và các em?
Bình luận
Gần đến nhà, vẫn là đống tro tàn ấy, nhà của tôi cũng bị ảnh hưởng bởi đám cháy, không biết có thiệt hại nặng không. Vào trong phòng, cái cảm giác kì lạ vẫn vây lấy tôi, nói sao nhỉ? Tôi không buồn, tôi cô đơn, tôi chả khóc được, cảm xúc của tôi bị sao thế này? Tâm trí tôi hỗn loạn quá, mất đi người thân cuối cùng rồi, cũng không thể giống như khi mất ông bà, ba mẹ được.
Bình luận
Gần đến nhà, vẫn là đống tro tàn ấy, nhà của tôi cũng bị ảnh hưởng bởi đám cháy, không biết có thiệt hại nặng không. Vào trong phòng, cái cảm giác kì lạ vẫn vây lấy tôi, nói sao nhỉ? Tôi không buồn, tôi cô đơn, tôi chả khóc được, cảm xúc của tôi bị sao thế này? Tâm trí tôi hỗn loạn quá, mất đi người thân cuối cùng rồi, cũng không thể giống như khi mất ông bà, ba mẹ được.
Bình luận
Những ngày tiếp theo, tôi tham dự đám tang của dì Lan và anh em Ánh Dương. Nhìn di ảnh của dì, lòng tôi không có nổi một nỗi quặn đau, tôi không biết bản thân mình có đang buồn không, kể cả khi nhìn di ảnh của em Ánh, em Dương, tôi cũng chả có gợn sóng gì cả. Trong suy nghĩ, cứ có một sự hối thúc, hối thúc tôi "gặp lại mọi người".
Bình luận
Những ngày tiếp theo, tôi tham dự đám tang của dì Lan và anh em Ánh Dương. Nhìn di ảnh của dì, lòng tôi không có nổi một nỗi quặn đau, tôi không biết bản thân mình có đang buồn không, kể cả khi nhìn di ảnh của em Ánh, em Dương, tôi cũng chả có gợn sóng gì cả. Trong suy nghĩ, cứ có một sự hối thúc, hối thúc tôi "gặp lại mọi người".
Bình luận
Xong xuôi đám tang, địa phương cũng nhiều lần đến nhà thăm hỏi tôi, khuyên nhủ đủ điều, cả những tin nhắn của cô bác sĩ kia.
Bình luận
Xong xuôi đám tang, địa phương cũng nhiều lần đến nhà thăm hỏi tôi, khuyên nhủ đủ điều, cả những tin nhắn của cô bác sĩ kia.
Bình luận
"Chào cậu An! Tôi nghe nói đám tang đã xong rồi, cậu có muốn quay lại bệnh viện để thăm khám không?" - Ngày 04 tháng 01.
Bình luận
"Chào cậu An! Tôi nghe nói đám tang đã xong rồi, cậu có muốn quay lại bệnh viện để thăm khám không?" - Ngày 04 tháng 01.
Bình luận
"Cậu An, dạo này cậu thế nào? Nếu cậu có tâm sự, hãy gặp tôi bất cứ lúc nào nhé!" - Ngày 05 tháng 01.
Bình luận
"Cậu An, dạo này cậu thế nào? Nếu cậu có tâm sự, hãy gặp tôi bất cứ lúc nào nhé!" - Ngày 05 tháng 01.
Bình luận
Tất cả như kiểu đang cố níu kéo tôi vậy... Tôi, ổn mà?
Bình luận
Tất cả như kiểu đang cố níu kéo tôi vậy... Tôi, ổn mà?
Bình luận
Ngày 06 tháng 01
Bình luận
Ngày 06 tháng 01
Bình luận
Sự hối thúc trong tôi đã đạt đỉnh điểm, tôi muốn gặp lại ba mẹ, ông bà, và gia đình dì Lan! Nếu cái chết có thể giúp tôi toại nguyện, vậy thì thực tại... Còn vướng bận cái gì chứ?
Bình luận
Sự hối thúc trong tôi đã đạt đỉnh điểm, tôi muốn gặp lại ba mẹ, ông bà, và gia đình dì Lan! Nếu cái chết có thể giúp tôi toại nguyện, vậy thì thực tại... Còn vướng bận cái gì chứ?
Bình luận
Nhìn thấy con dao trong bếp, tôi liền đi đến, cầm lên, ánh mắt trống rỗng rồi. Đặt dao lên cổ tay, tôi có hơi sợ, nhưng... Tôi nhớ mọi người quá...
Bình luận
Nhìn thấy con dao trong bếp, tôi liền đi đến, cầm lên, ánh mắt trống rỗng rồi. Đặt dao lên cổ tay, tôi có hơi sợ, nhưng... Tôi nhớ mọi người quá...
Bình luận
Một cơn đau lướt qua, vết rạch bung bét, máu đã tràn ngập một mảng. Đầu tôi nhức nhối, cả người gục xuống, chân tay run bần bật, đôi mắt vô thức mà nhắm lại...
Bình luận
Một cơn đau lướt qua, vết rạch bung bét, máu đã tràn ngập một mảng. Đầu tôi nhức nhối, cả người gục xuống, chân tay run bần bật, đôi mắt vô thức mà nhắm lại...