Bình luận
Bình luận
Ngày hôm ấy, gió se mà buốt lạnh. Con mèo đen vô chủ lại trèo lên cành cây khô quen thuộc để ngắm con phố náo nhiệt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Con phố khá hẹp, thật ra chỉ là cái ngõ với tầng tầng lớp lớp mái nhà chen nhau. Cái ngày gì mà lạ lẫm: đám người đi theo từng cặp, tay nắm tay, mắt đưa tình. Ngay đến mấy con mèo cưng cũng được đi chung thành đôi, vì cô cậu chủ của chúng nó cũng là đôi uyên ương ấm nồng.
Bình luận
Bình luận
Con mèo đen vô chủ ấy thì không. Nó mới đến tuổi trưởng thành mà chẳng có lấy một cô mèo nào. Bạn bè nó cũng là đám thích phiêu du, nhưng tính nó trầm lặng, nó hiếm khi nô đùa. Việc của nó chỉ là mò mẫm mấy quán vỉa hè chút đồ ăn thừa, leo lên cái cành khô quen chỗ, ngắm nhìn dòng đời lặng trôi.
Bình luận
Bình luận
Một cậu thư sinh vừa đúng lúc đi đến đấy. Cậu này dáng người gầy ốm, ăn vận cũng chẳng cầu kì, cứ hay đi một mình với chồng sách vở. "Tài xế quen" của nó đấy! Con mèo men theo vách tường để tìm cách nhảy xuống vai cậu, chuẩn bị cho chuyến "phượt" yên bình quanh phố.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Như một thói quen, họ bước đi mà chẳng cần nghĩ ngợi. Cứ im lặng mà đi, cho con mèo nằm trong túi xách, còn cậu trai chỉ mải mê nghe nhạc.
Bình luận
Bình luận
Nói về thằng trai ấy, nó là một thằng khá lập dị. Đời nó chắc chẳng có gì hơn ngoài kiến thức sách vở, dù cha mẹ nó cho nó đi chơi nhiều nơi, nó cũng chẳng sao học nổi cách giao tiếp lâu dài. Nó cũng tài năng, cũng biết đùa đấy, nhưng nó nói chuyện nhạt như nước ốc! Đến nỗi con mèo chẳng buồn đáp lại, dù nó cũng chỉ hỏi mấy câu vu vơ.
Bình luận
Bình luận
Thằng bé cũng mấp mé tuổi vào đời, mà nó sống mãi bên bàn giấy trong bốn bức tường. Nó không đẹp, nhưng nhìn tạm được. Người ta vẫn hay trêu chọc nó vì trông nó gàn dở khác thường, mỗi lần như thế thì nó khóc sưng mắt lên.
Bình luận
Bình luận
Mèo thì không bận tâm nhiều thế. Nó sống có cá ăn, có người vuốt ve, có kẻ đưa đón, có chỗ vui chơi, vậy là đủ. Nó cũng muốn có bạn gái, nhưng thú cưng cao cấp thì nó với không nổi, mà mèo hoang như nó thì nó lại thích làm cao.
Bình luận
Bình luận
"Mấy nay anh thấy cũng rung rinh khó tả, nhưng anh chẳng cảm nhận được gì. Nó cứ mập mờ, cứ lên rồi xuống, riết rồi anh cũng chẳng tin vào chuyện yêu đương."
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cho đến khi bước đến cánh cửa sắt, cậu thư sinh một mình vào trong để mượn sách. Cậu bỏ con mèo tại một cái bờ rào xi măng, cho nó leo lên đấy nằm nghỉ, rồi trở vào ngay.
Bình luận
Bình luận
Lát sau, một tay cầm cuốn thơ tình, cậu lại bắt nó xuống đem ra cái sân bóng cũ. Trên nền cỏ, thằng bé ném cho con mèo đen kia một món đồ chơi, cái thứ có thể vung vẩy lạ mắt. Mèo chơi trên cỏ, cậu thì ngồi đọc thơ. Đến khi có cơn gió lạnh lướt qua, cả người và thú lại co rúm vào nhau, ôm ấp cho đỡ buốt lòng.
Bình luận
Bình luận
Con mèo dùng móng cào lên áo quần cậu, bung hết cả chỉ. Nó nằm trong vòng tay ấm, gừ gừ âm thanh đều đều dễ chịu. Thế mà nước mắt cậu thư sinh rơi, thật mong manh như hạt sương trên lá.
Bình luận
Bình luận
"Giá mà tao cũng biết yêu thương. Tao không cảm nhận được gì, một chút cũng không. Tao chỉ thấy lâu lâu con tim tao đập loạn, chứ thật sự chẳng có gì làm tao hứng thú. Mẹ cha tao, ông bà tao, ngay đến cô nàng tao thích, tao cũng chẳng cảm nhận được gì từ họ..."
Bình luận
Bình luận
Thật điên rồ khi nghe những điều ấy. Ít nhất thì khi mới đẻ ra, con mèo nhỏ cũng biết hơi mẹ, nó cũng biết quấn quýt, biết liếm láp để tỏ lòng yêu thương. Nhưng thằng bé đang ôm nó thì không, thằng bé ấy có cha, có mẹ, mà nó trơ trọi giữa đời, nó chẳng cảm nhận được sự rung động.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Con mèo không hiểu gì hết. Nhưng nó biết có một điều nó làm rất tốt - âu yếm! Nó dụi bộ lông đen tuyền của nó vào thằng bé, len qua vòng tay, cọ vào cổ của đứa trẻ. Nó lại kêu gừ gừ chẳng rõ, nhưng nó nhớ mẹ nó thường làm vậy mỗi khi nó cô đơn.
Bình luận
Bình luận
"Chắc cha tao nói đúng: anh mày chỉ là một thằng rôbốt, một con người máy chạy bằng máu xương. Vô dụng!"
Bình luận
Bình luận
Mèo nhỏ bị thằng bé đẩy ra xa. Nó co rúm người lại, thu mình trong cái lạnh thấu xương mà khóc. Mặc cho con mèo ấy cố an ủi nó, nó vẫn chẳng ngừng rên rỉ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Con mèo thiếp đi. Trong giấc mơ ngắn ngủi, nó thấy mình bước vào trong khoảng không vô định. Nó sợ hãi nhìn vào thứ vật-thể-lạ sáng lấp lánh, nhưng nó cũng tò mò và thích thú. Nó muốn bước lại gần, nhưng dường như sự thiếu hiểu biết khiến nó ngần ngại. Có tiếng những con mèo khác kêu la, rằng món đồ ấy nguy hiểm, món đồ không có định nghĩa ấy có thể khiến con mèo đen bầm dập.
Bình luận
Bình luận
Nhưng con mèo nhỏ chỉ rụt rè những phút đầu. Nó biết lao đến là ngu dốt, nhưng cái thứ lấp lánh kia là thứ nó khao khát, dù nó chẳng biết sẽ dùng để làm gì, thứ đó mang ý nghĩa ra sao. Nó cũng hoảng loạn vì tiếng khóc thảm thiết của lũ bạn xung quanh, nhưng nó nghĩ chẳng gì chắc chắn với vật-thể-lạ ấy.
Bình luận
Bình luận
Không gì định nghĩa được mà, ai biết thứ nó thấy có phải thứ nó đang được nghe không? Ai biết thứ đó có hại với nó như với lũ mèo hoang không? Chẳng ai dám chắc, phải thử mới biết được!
Bình luận
Bình luận
Con mèo lao tới mà vồ lấy thứ vật-thể-lạ. Trong gang tấc, nó tỉnh dậy vì tiếng còi xe tải. Nó nhìn quanh, chẳng rõ thằng "tài xế" của nó ở đâu, nhưng lối vào sân có tiếng ồn ào.
Bình luận
Bình luận
Có thứ gì đỏ thẫm loang trên mặt đất, đám người vội vã lên xe bỏ đi. Chỉ còn mình con mèo đen vô chủ ấy ở lại. Sân bóng cũ không có một bóng người.
Bình luận
Bình luận
Đến cuối cùng, con mèo vẫn đơn độc. Nó vẫn giữ lề thói ấy, nhưng bây giờ có chút khác lạ. Thằng thư sinh năm nào nay đã có vợ con, nuôi một con mèo nhỏ màu đen tuyền trong nhà. Năm ấy, gặp tai nạn xong, nó biết sợ. Cái chết sẽ đến nhanh thôi, cái gì nó cũng sẽ thử, dù đau đớn tột cùng.
Bình luận
Bình luận
Nó thử với mọi khao khát, dù nó không cảm nhận được gì, nhưng nó có niềm tin và hy vọng. Cùng lắm là chết trong tim, chứ mạng thì chẳng mất được.