Vẻ mặt nuối tiếc của ông bà Bạch, bọn họ chẳng qua là muốn nhanh chóng chốt mối hôn sự này. Bà Bạch đã nghĩ nếu tỏ ra quá trông chờ thì sẽ khó “ra giá” nên vẫn cứ rào trước đón sau cho chắc.
Bình luận
Vẻ mặt nuối tiếc của ông bà Bạch, bọn họ chẳng qua là muốn nhanh chóng chốt mối hôn sự này. Bà Bạch đã nghĩ nếu tỏ ra quá trông chờ thì sẽ khó “ra giá” nên vẫn cứ rào trước đón sau cho chắc.
“Cháu nhà bận công chuyện là tốt. Sau này, Tiểu Nhiễm được gả vào Đường gia, có thể phụ giúp chăm sóc chồng và quản lý nhà cửa!”
Bình luận
“Cháu nhà bận công chuyện là tốt. Sau này, Tiểu Nhiễm được gả vào Đường gia, có thể phụ giúp chăm sóc chồng và quản lý nhà cửa!”
“Chuyện hôn sự, gia đình tôi rất ưng ý và mong chờ.”
Bình luận
“Chuyện hôn sự, gia đình tôi rất ưng ý và mong chờ.”
“Ông bà cứ yên tâm! Chuyện trước sau cũng sẽ ấn định thời gian. Chẳng qua thêm chút thời gian cho hai đứa nhỏ giao lưu thêm gắn kết!” Đường phu nhân vừa nghe đã hiểu ý, bà rất vừa ý Bạch Nhiễm nhưng cách đưa đẩy ẩn ý của mẹ cô bé làm bà có chút không thiện cảm. Hơn nữa, bà lại được nghe từ lão phu nhân về chuyện gia đình của Bạch Nhiễm, điều tiếng như thế càng làm bà thương cô bé hơn. Tương lai, Bạch Nhiễm về làm dâu nhà này sẽ nhận được sự yêu thương bù đắp lại.
Bình luận
“Ông bà cứ yên tâm! Chuyện trước sau cũng sẽ ấn định thời gian. Chẳng qua thêm chút thời gian cho hai đứa nhỏ giao lưu thêm gắn kết!” Đường phu nhân vừa nghe đã hiểu ý, bà rất vừa ý Bạch Nhiễm nhưng cách đưa đẩy ẩn ý của mẹ cô bé làm bà có chút không thiện cảm. Hơn nữa, bà lại được nghe từ lão phu nhân về chuyện gia đình của Bạch Nhiễm, điều tiếng như thế càng làm bà thương cô bé hơn. Tương lai, Bạch Nhiễm về làm dâu nhà này sẽ nhận được sự yêu thương bù đắp lại.
Bữa tối rất ngon miệng, không gian ấm áp lại tràn ngập tiếng cười nói, trò chuyện. Sau cùng, một chiếc xe lớn chở theo quà cáp từ Đường gia chở đại gia đình họ Bạch về đến tận cổng. Bước chân vừa lướt qua phòng khách, Bạch Nhiễm đã bị mẹ mình lôi lại bên sofa chất vấn.
Bình luận
Bữa tối rất ngon miệng, không gian ấm áp lại tràn ngập tiếng cười nói, trò chuyện. Sau cùng, một chiếc xe lớn chở theo quà cáp từ Đường gia chở đại gia đình họ Bạch về đến tận cổng. Bước chân vừa lướt qua phòng khách, Bạch Nhiễm đã bị mẹ mình lôi lại bên sofa chất vấn.
“Mày đừng có mà học đòi cái thói xấu, đứng núi này trông núi khác! Nói, tiền đâu mày sắm sửa thế này?”
Bình luận
“Mày đừng có mà học đòi cái thói xấu, đứng núi này trông núi khác! Nói, tiền đâu mày sắm sửa thế này?”
“Mẹ! Đây là đồ con mượn của bạn!” Bạch Nhiễm không dám nói về mối quan hệ với lão phu nhân. Mẹ cô mà biết thì sẽ tìm cách “bòn rút” lợi ích để đi đánh bài.
Bình luận
“Mẹ! Đây là đồ con mượn của bạn!” Bạch Nhiễm không dám nói về mối quan hệ với lão phu nhân. Mẹ cô mà biết thì sẽ tìm cách “bòn rút” lợi ích để đi đánh bài.
“Mày còn giấu tiền riêng phải không?”
Bình luận
“Mày còn giấu tiền riêng phải không?”
“Mày xem, tao nuôi mày đến từng này, mày còn chưa báo đáp được gì đâu đấy! Để tao biết được mày giấu tiền thì đừng có trách tao không nói trước!” Bà nhéo vào tay mảnh khảnh một cái đau điếng. Vết thâm bầm nhanh chóng nổi lên trên làn da trắng sứ. La mắng xong, hai vợ chồng vội vã vào phòng đóng cửa, “đập hộp” mớ quà từ Đường gia.
Bình luận
“Mày xem, tao nuôi mày đến từng này, mày còn chưa báo đáp được gì đâu đấy! Để tao biết được mày giấu tiền thì đừng có trách tao không nói trước!” Bà nhéo vào tay mảnh khảnh một cái đau điếng. Vết thâm bầm nhanh chóng nổi lên trên làn da trắng sứ. La mắng xong, hai vợ chồng vội vã vào phòng đóng cửa, “đập hộp” mớ quà từ Đường gia.
Bạch Nhiễm buồn bã, dù thế nào cô cũng chẳng biết phải đối mặt thế nào với nam nhân kia. Anh ấy tối nay không chứng kiến cảnh cha mẹ cô rào trước, đón sau. Nếu có mặt anh ấy, chắc chắn cô xấu hổ chết mất. Không phải cô tự ti vì gia cảnh bần hàn, cô là vì suy nghĩ quá thực dụng của ba mẹ mình. Chỉ cần thấy lợi ích, ba mẹ cô sẽ bất chấp mà lao vào, kể cả chuyện “bán” con gái mình.
Bình luận
Bạch Nhiễm buồn bã, dù thế nào cô cũng chẳng biết phải đối mặt thế nào với nam nhân kia. Anh ấy tối nay không chứng kiến cảnh cha mẹ cô rào trước, đón sau. Nếu có mặt anh ấy, chắc chắn cô xấu hổ chết mất. Không phải cô tự ti vì gia cảnh bần hàn, cô là vì suy nghĩ quá thực dụng của ba mẹ mình. Chỉ cần thấy lợi ích, ba mẹ cô sẽ bất chấp mà lao vào, kể cả chuyện “bán” con gái mình.
Buông người xuống giường, Bạch Nhiễm mệt mỏi thở dài mấy hơi, đầu óc chất chứa nhiều tâm sự. Cả ngày loay hoay đủ chuyện, Bạch Nhiễm ngủ quên lúc nào không hay. Chừng nửa đêm, cô giật mình vì tiếng chuông điện thoại reo trên bàn học. Tay nhỏ với lấy điện thoại bấm nghe. Thanh âm bên đầu dây kia làm Bạch Nhiễm đang lơ mơ bỗng tỉnh cả ngủ.
Bình luận
Buông người xuống giường, Bạch Nhiễm mệt mỏi thở dài mấy hơi, đầu óc chất chứa nhiều tâm sự. Cả ngày loay hoay đủ chuyện, Bạch Nhiễm ngủ quên lúc nào không hay. Chừng nửa đêm, cô giật mình vì tiếng chuông điện thoại reo trên bàn học. Tay nhỏ với lấy điện thoại bấm nghe. Thanh âm bên đầu dây kia làm Bạch Nhiễm đang lơ mơ bỗng tỉnh cả ngủ.
“Em ngủ rồi sao?” Đường Vực mới xong việc, tối nay không tham gia tiệc, một chút tiếc nuối trong lòng.
Bình luận
“Em ngủ rồi sao?” Đường Vực mới xong việc, tối nay không tham gia tiệc, một chút tiếc nuối trong lòng.
“À! Dạ chưa! Chú đi làm về rồi sao ạ? Giờ khuya lắm rồi!”
Bình luận
“À! Dạ chưa! Chú đi làm về rồi sao ạ? Giờ khuya lắm rồi!”
“Ừ! Đang trên đường về! Em có thời gian không?”
Bình luận
“Ừ! Đang trên đường về! Em có thời gian không?”
“Sao thế ạ?” Bạch Nhiễm liếc vào đồng hồ đã hơn 12 giờ.
Bình luận
“Sao thế ạ?” Bạch Nhiễm liếc vào đồng hồ đã hơn 12 giờ.
“Tôi chưa ăn gì!”
Bình luận
“Tôi chưa ăn gì!”
“Chú đói sao? Giờ có chỗ nào bán gì không? Hay chú muốn ăn cháo không? Cháu nấu giúp chú!”
Bình luận
“Chú đói sao? Giờ có chỗ nào bán gì không? Hay chú muốn ăn cháo không? Cháu nấu giúp chú!”
“Nửa tiếng nữa tôi đón em!” Đường Vực cười cười. Giọng nói nhỏ nhẹ bên kia có vẻ đang lo lắng cho anh.
Bình luận
“Nửa tiếng nữa tôi đón em!” Đường Vực cười cười. Giọng nói nhỏ nhẹ bên kia có vẻ đang lo lắng cho anh.
“Dạ được!” Bạch Nhiễm tắt máy rồi lại ngẩn ra. Cô cũng chưa nói địa chỉ nhà mình ở đâu, nhưng thời gian cũng có hạn nên cô mau lẹ thay đồ, xuống nhà bếp, chuẩn bị đồ ăn.
Bình luận
“Dạ được!” Bạch Nhiễm tắt máy rồi lại ngẩn ra. Cô cũng chưa nói địa chỉ nhà mình ở đâu, nhưng thời gian cũng có hạn nên cô mau lẹ thay đồ, xuống nhà bếp, chuẩn bị đồ ăn.