Chương 9: Lời hứa


Sau khi chạy ra khỏi nhà hàng, bước chân của cô mới chậm dần. Cô dừng lại bên gốc cây ven đường, cô tự hỏi tại sao mình lại không phải là con gái ruột của ba mẹ - người đã nuôi cô từ nhỏ đến giờ. Điều cô không thể chấp nhận chính là sự xuất hiện của ông Minh và bà Thu Yến, cô không có bất kỳ tình cảm nào với họ, vì vậy cô không muốn rời xa bà Tuyết Mai để sống với họ.

Bình luận

Sau khi chạy ra khỏi nhà hàng, bước chân của cô mới chậm dần. Cô dừng lại bên gốc cây ven đường, cô tự hỏi tại sao mình lại không phải là con gái ruột của ba mẹ - người đã nuôi cô từ nhỏ đến giờ. Điều cô không thể chấp nhận chính là sự xuất hiện của ông Minh và bà Thu Yến, cô không có bất kỳ tình cảm nào với họ, vì vậy cô không muốn rời xa bà Tuyết Mai để sống với họ.

Đúng lúc này bà Tuyết Mai đi đến, bà ấy đưa tay lên lau nước mắt cho cô và ôm cô vào lòng.

Bình luận

Đúng lúc này bà Tuyết Mai đi đến, bà ấy đưa tay lên lau nước mắt cho cô và ôm cô vào lòng.

"Bảo Ngọc, mẹ biết là con tạm thời không thể chấp nhận được chuyện này, khi mẹ mới biết chuyện này tâm trạng của mẹ cũng giống như con hiện giờ vậy. Nhưng Bảo Ngọc à, con hãy bình tĩnh suy nghĩ kỹ lại xem, đây là cơ hội duy nhất để chữa khỏi bệnh cho con. Nếu con đồng ý chuyển đến sống với ba mẹ ruột của con, mẹ tin họ cũng sẽ yêu thương và đối xử với con giống như mẹ vậy, dần dần con cũng sẽ chấp nhận họ thôi"

Bình luận

"Bảo Ngọc, mẹ biết là con tạm thời không thể chấp nhận được chuyện này, khi mẹ mới biết chuyện này tâm trạng của mẹ cũng giống như con hiện giờ vậy. Nhưng Bảo Ngọc à, con hãy bình tĩnh suy nghĩ kỹ lại xem, đây là cơ hội duy nhất để chữa khỏi bệnh cho con. Nếu con đồng ý chuyển đến sống với ba mẹ ruột của con, mẹ tin họ cũng sẽ yêu thương và đối xử với con giống như mẹ vậy, dần dần con cũng sẽ chấp nhận họ thôi"

"Nhưng con không muốn phải rời xa mẹ, còn có Bảo Trâm nữa, con chỉ xem hai người là người thân thôi"

Bình luận

"Nhưng con không muốn phải rời xa mẹ, còn có Bảo Trâm nữa, con chỉ xem hai người là người thân thôi"

Bà Tuyết Mai thở dài, bà ấy không tiếp tục khuyên cô nữa, vì bà ấy biết cô cần thời gian để chấp nhận chuyện này.

Bình luận

Bà Tuyết Mai thở dài, bà ấy không tiếp tục khuyên cô nữa, vì bà ấy biết cô cần thời gian để chấp nhận chuyện này.

Sau khi về đến nhà, cô muốn tìm một nơi yên tĩnh nên đã tự nhốt mình trong phòng. Qua một lúc tâm trạng của cô mới bình tĩnh trở lại, cô không ngờ rằng ba mẹ của Trúc Ly lại chính là ba mẹ ruột của mình. Cô lại nghĩ đến thái độ kỳ lạ của Trúc Ly đối với mình trong những ngày gần đây, cô chợt nghĩ có khi nào cô ấy đã biết trước được chuyện này nên mới cố tình tạo khoảng cách với cô, nhưng cô lại chưa bao giờ nghi ngờ Trúc Ly là người đã vu oan cho mình.

Bình luận

Sau khi về đến nhà, cô muốn tìm một nơi yên tĩnh nên đã tự nhốt mình trong phòng. Qua một lúc tâm trạng của cô mới bình tĩnh trở lại, cô không ngờ rằng ba mẹ của Trúc Ly lại chính là ba mẹ ruột của mình. Cô lại nghĩ đến thái độ kỳ lạ của Trúc Ly đối với mình trong những ngày gần đây, cô chợt nghĩ có khi nào cô ấy đã biết trước được chuyện này nên mới cố tình tạo khoảng cách với cô, nhưng cô lại chưa bao giờ nghi ngờ Trúc Ly là người đã vu oan cho mình.

"Vậy chị hai không phải là chị ruột của con, chị Trúc Ly mới là chị ruột của con sao?"

Bình luận

"Vậy chị hai không phải là chị ruột của con, chị Trúc Ly mới là chị ruột của con sao?"

Bà Tuyết Mai đã kể lại mọi chuyện cho Bảo Trâm nghe, cô bé không muốn tin đây là sự thật. Bà Tuyết Mai gật đầu thay cho câu trả lời, cô bé lại nói tiếp:

Bình luận

Bà Tuyết Mai đã kể lại mọi chuyện cho Bảo Trâm nghe, cô bé không muốn tin đây là sự thật. Bà Tuyết Mai gật đầu thay cho câu trả lời, cô bé lại nói tiếp:

"Vậy chị hai sẽ phải rời xa chúng ta, còn chị Trúc Ly sẽ chuyển về đây sống với chúng ta sao? Con không muốn chị Trúc Ly, con chỉ muốn chị hai thôi"

Bình luận

"Vậy chị hai sẽ phải rời xa chúng ta, còn chị Trúc Ly sẽ chuyển về đây sống với chúng ta sao? Con không muốn chị Trúc Ly, con chỉ muốn chị hai thôi"

Bà Tuyết Mai không biết phải khuyên Bảo Trâm thế nào, vì chính bà ấy cũng giống như cô bé, cả hai đều không nỡ rời xa cô, nhưng vì muốn tốt cho cô, bà ấy tuyệt đối không thể mềm lòng.

Bình luận

Bà Tuyết Mai không biết phải khuyên Bảo Trâm thế nào, vì chính bà ấy cũng giống như cô bé, cả hai đều không nỡ rời xa cô, nhưng vì muốn tốt cho cô, bà ấy tuyệt đối không thể mềm lòng.

Ngày hôm sau cô đi tìm Trúc Ly để nói chuyện, lúc này Trúc Ly đang ở cùng với nhóm người của Kim Hà, cô ấy đang nói chuyện với họ thì nhìn thấy cô đang đi đến.

Bình luận

Ngày hôm sau cô đi tìm Trúc Ly để nói chuyện, lúc này Trúc Ly đang ở cùng với nhóm người của Kim Hà, cô ấy đang nói chuyện với họ thì nhìn thấy cô đang đi đến.

"Trúc Ly, mình muốn nói chuyện với cậu, cậu đi theo mình một lát có được không?"

Bình luận

"Trúc Ly, mình muốn nói chuyện với cậu, cậu đi theo mình một lát có được không?"

Trúc Ly cảm thấy mình không thể trốn tránh cô mãi, vì vậy cô ấy đã đồng ý với lời đề nghị của cô. Sau khi cả hai rời khỏi tầm mắt của nhóm người kia cô mới lên tiếng:

Bình luận

Trúc Ly cảm thấy mình không thể trốn tránh cô mãi, vì vậy cô ấy đã đồng ý với lời đề nghị của cô. Sau khi cả hai rời khỏi tầm mắt của nhóm người kia cô mới lên tiếng:

"Trúc Ly, từ lúc nào cậu lại thân thiết với nhóm người của Kim Hà như thế?"

Bình luận

"Trúc Ly, từ lúc nào cậu lại thân thiết với nhóm người của Kim Hà như thế?"

"Thời gian gần đây mình mới phát hiện thật ra bọn họ cũng không xấu giống như những gì chúng ta đã nghĩ, hơn nữa mình và Kim Hà nói chuyện cũng rất hợp nhau. Được rồi, cậu tìm mình chắc không phải chỉ để nói chuyện này đâu đúng không?"

Bình luận

"Thời gian gần đây mình mới phát hiện thật ra bọn họ cũng không xấu giống như những gì chúng ta đã nghĩ, hơn nữa mình và Kim Hà nói chuyện cũng rất hợp nhau. Được rồi, cậu tìm mình chắc không phải chỉ để nói chuyện này đâu đúng không?"

"Mình có một chuyện muốn hỏi cậu, có phải cậu đã biết mình là con ruột của ba mẹ cậu từ trước rồi đúng không?"

Bình luận

"Mình có một chuyện muốn hỏi cậu, có phải cậu đã biết mình là con ruột của ba mẹ cậu từ trước rồi đúng không?"

"Sao cậu lại hỏi mình như vậy, mình cũng giống như cậu, mình chỉ vừa mới biết chuyện này hôm qua mà thôi"

Bình luận

"Sao cậu lại hỏi mình như vậy, mình cũng giống như cậu, mình chỉ vừa mới biết chuyện này hôm qua mà thôi"

Trúc Ly đột nhiên nắm lấy tay của cô sau đó nói: "Bảo Ngọc, mình xin cậu đừng đồng ý với lời đề nghị của ba mình, mình chỉ có họ là người thân thôi, nên mình không muốn mất đi họ. Còn cậu thì khác, không có họ cậu vẫn có thể sống tốt, vì vậy cậu đừng chuyển đến nhà mình sống có được không?"

Bình luận

Trúc Ly đột nhiên nắm lấy tay của cô sau đó nói: "Bảo Ngọc, mình xin cậu đừng đồng ý với lời đề nghị của ba mình, mình chỉ có họ là người thân thôi, nên mình không muốn mất đi họ. Còn cậu thì khác, không có họ cậu vẫn có thể sống tốt, vì vậy cậu đừng chuyển đến nhà mình sống có được không?"

"Cậu yên tâm đi, ngay từ đầu mình cũng không có ý định đó, nên cậu không cần lo lắng về chuyện này. Mình chỉ muốn khuyên cậu đừng quá thân thiết với nhóm người của Kim Hà, vì bọn họ thật sự không phải là người tốt"

Bình luận

"Cậu yên tâm đi, ngay từ đầu mình cũng không có ý định đó, nên cậu không cần lo lắng về chuyện này. Mình chỉ muốn khuyên cậu đừng quá thân thiết với nhóm người của Kim Hà, vì bọn họ thật sự không phải là người tốt"

"Mình biết rồi"

Bình luận

"Mình biết rồi"

Sau khi cô rời đi, gương mặt của Trúc Ly lại trở nên lạnh lùng, cô ấy nói: "Bảo Ngọc, mình hy vọng cậu nói được thì sẽ làm được, nếu cậu nuốt lời, đến lúc đó cậu đừng trách mình tuyệt tình"

Bình luận

Sau khi cô rời đi, gương mặt của Trúc Ly lại trở nên lạnh lùng, cô ấy nói: "Bảo Ngọc, mình hy vọng cậu nói được thì sẽ làm được, nếu cậu nuốt lời, đến lúc đó cậu đừng trách mình tuyệt tình"

Đến giờ tan học, sau khi tiếng trống trường vang lên, mọi người đều thu dọn sách vở ra về. Bà Thu Yến đã đứng trước cổng trường đợi sẵn, nhưng bà đến đây không phải để đón Trúc Ly mà là để gặp cô.

Bình luận

Đến giờ tan học, sau khi tiếng trống trường vang lên, mọi người đều thu dọn sách vở ra về. Bà Thu Yến đã đứng trước cổng trường đợi sẵn, nhưng bà đến đây không phải để đón Trúc Ly mà là để gặp cô.

Vừa nhìn thấy cô bước ra, bà liền đi đến tìm cô. Mặc dù trước đây cô đã từng trò chuyện với bà, nhưng hiện giờ cô đã biết được thân phận thật sự của mình nên cô không biết phải đối mặt với bà ra sao, vì vậy khi nhìn thấy bà, cô liền nhanh chóng bỏ đi.

Bình luận

Vừa nhìn thấy cô bước ra, bà liền đi đến tìm cô. Mặc dù trước đây cô đã từng trò chuyện với bà, nhưng hiện giờ cô đã biết được thân phận thật sự của mình nên cô không biết phải đối mặt với bà ra sao, vì vậy khi nhìn thấy bà, cô liền nhanh chóng bỏ đi.

Bà Thu Yến lái xe đuổi theo cô, bà nghĩ nếu cô không muốn nhìn thấy mình thì bà cũng sẽ không miễn cưỡng cô, bà chỉ muốn được nhìn thấy cô thôi. Vì vậy bà chỉ lái xe thật chậm phía sau cô, nào ngờ cô đạp xe nhanh quá nên đã bị ngã, bà liền lấy hộp cứu thương trên xe xuống rồi đi đến chỗ của cô.

Bình luận

Bà Thu Yến lái xe đuổi theo cô, bà nghĩ nếu cô không muốn nhìn thấy mình thì bà cũng sẽ không miễn cưỡng cô, bà chỉ muốn được nhìn thấy cô thôi. Vì vậy bà chỉ lái xe thật chậm phía sau cô, nào ngờ cô đạp xe nhanh quá nên đã bị ngã, bà liền lấy hộp cứu thương trên xe xuống rồi đi đến chỗ của cô.

Bà cẩn thận sát trùng và băng bó vết thương ở đầu gối cho cô, cả quá trình đó cô chỉ im lặng nhìn bà. Bà sợ cô đau nên đã làm nhẹ nhàng nhất có thể, qua chuyện này cô cũng đã cảm nhận được tình thương mà bà Thu Yến dành cho mình. Nhưng trước đó cô đã hứa với Trúc Ly rằng mình sẽ không chuyển đến nhà cô ấy sống, vì vậy cô sẽ không vì chuyện này mà thay đổi quyết định của mình.

Bình luận

Bà cẩn thận sát trùng và băng bó vết thương ở đầu gối cho cô, cả quá trình đó cô chỉ im lặng nhìn bà. Bà sợ cô đau nên đã làm nhẹ nhàng nhất có thể, qua chuyện này cô cũng đã cảm nhận được tình thương mà bà Thu Yến dành cho mình. Nhưng trước đó cô đã hứa với Trúc Ly rằng mình sẽ không chuyển đến nhà cô ấy sống, vì vậy cô sẽ không vì chuyện này mà thay đổi quyết định của mình.

"Bảo Ngọc, lần sau con nhớ phải đạp xe cẩn thận, không được để bản thân bị thương nữa. Nếu con không muốn gặp... dì thì dì cũng sẽ không miễn cưỡng con"

Bình luận

"Bảo Ngọc, lần sau con nhớ phải đạp xe cẩn thận, không được để bản thân bị thương nữa. Nếu con không muốn gặp... dì thì dì cũng sẽ không miễn cưỡng con"

Bà định tự xưng mẹ với cô, nhưng bà biết cô vẫn chưa chịu chấp nhận mình, vì vậy tiếng mẹ này bà chỉ đành nuốt ngược vào trong.

Bình luận

Bà định tự xưng mẹ với cô, nhưng bà biết cô vẫn chưa chịu chấp nhận mình, vì vậy tiếng mẹ này bà chỉ đành nuốt ngược vào trong.

"Con biết rồi, cảm ơn dì đã băng bó vết thương giúp con, vậy xin phép dì con về"

Bình luận

"Con biết rồi, cảm ơn dì đã băng bó vết thương giúp con, vậy xin phép dì con về"

"Bảo Ngọc, chân của con đang bị thương, hay là để dì đưa con về có được không?"

Bình luận

"Bảo Ngọc, chân của con đang bị thương, hay là để dì đưa con về có được không?"

"Dạ không cần đâu dì, con có thể tự đi về được"

Bình luận

"Dạ không cần đâu dì, con có thể tự đi về được"

Nhưng cô chỉ đi được vài bước thì chân lại đau, cô không thể tiếp tục đạp xe được nữa, bất đắc dĩ cô phải đi nhờ xe của bà. Mà Trúc Ly đứng cách đó không xa đã nhìn thấy tất cả, cô ấy nghĩ hiện giờ trong lòng bà chỉ quan tâm đến một mình cô thôi, vì vậy nếu muốn tiếp tục ở lại căn nhà này, cô ấy chỉ đành chia rẽ tình cảm cha con giữa ông Minh và cô.

Bình luận

Nhưng cô chỉ đi được vài bước thì chân lại đau, cô không thể tiếp tục đạp xe được nữa, bất đắc dĩ cô phải đi nhờ xe của bà. Mà Trúc Ly đứng cách đó không xa đã nhìn thấy tất cả, cô ấy nghĩ hiện giờ trong lòng bà chỉ quan tâm đến một mình cô thôi, vì vậy nếu muốn tiếp tục ở lại căn nhà này, cô ấy chỉ đành chia rẽ tình cảm cha con giữa ông Minh và cô.

Đến tối, khi cô đang làm bài tập trong phòng, bà Tuyết Mai bưng một ly sữa ấm vào cho cô.

Bình luận

Đến tối, khi cô đang làm bài tập trong phòng, bà Tuyết Mai bưng một ly sữa ấm vào cho cô.

"Bảo Ngọc, con đã làm bài tập xong chưa?"

Bình luận

"Bảo Ngọc, con đã làm bài tập xong chưa?"

"Con làm sắp xong rồi, mẹ để ly sữa trên bàn đi, lát nữa con sẽ uống"

Bình luận

"Con làm sắp xong rồi, mẹ để ly sữa trên bàn đi, lát nữa con sẽ uống"

"Nhân lúc sữa còn ấm con hãy uống đi, để nguội sẽ không ngon nữa"

Bình luận

"Nhân lúc sữa còn ấm con hãy uống đi, để nguội sẽ không ngon nữa"

Cô nghe vậy thì cầm ly sữa lên uống hết, sau khi uống xong, cô nói: "Theo con biết thì sữa này rất đắt, sao mẹ lại có tiền mua nó?"

Bình luận

Cô nghe vậy thì cầm ly sữa lên uống hết, sau khi uống xong, cô nói: "Theo con biết thì sữa này rất đắt, sao mẹ lại có tiền mua nó?"

"Mẹ vừa mới nhận được tiền lương, tháng này mẹ còn được thưởng thêm một ít nữa, cho nên con không cần lo nhà mình không đủ chi tiêu"

Bình luận

"Mẹ vừa mới nhận được tiền lương, tháng này mẹ còn được thưởng thêm một ít nữa, cho nên con không cần lo nhà mình không đủ chi tiêu"

"Không phải mẹ đang cần tiền để chữa bệnh sao? Tại sao mẹ lại mua loại sữa đắt tiền này cho con, lúc này mẹ nên tiết kiệm tiền mới phải"

Bình luận

"Không phải mẹ đang cần tiền để chữa bệnh sao? Tại sao mẹ lại mua loại sữa đắt tiền này cho con, lúc này mẹ nên tiết kiệm tiền mới phải"

"Nhưng tiết kiệm tiền không phải là cách để giải quyết vấn đề. Bảo Ngọc, nếu con trở về sống với ba mẹ con thì mẹ sẽ có tiền để chữa bệnh, mà con cũng sẽ được làm phẫu thuật ghép tim"

Bình luận

"Nhưng tiết kiệm tiền không phải là cách để giải quyết vấn đề. Bảo Ngọc, nếu con trở về sống với ba mẹ con thì mẹ sẽ có tiền để chữa bệnh, mà con cũng sẽ được làm phẫu thuật ghép tim"

"Mẹ không cần khuyên con nữa, con sẽ không bao giờ đồng ý chuyện này đâu. Con biết là mẹ còn một số tiền tiết kiệm nữa, số tiền này là mẹ tích góp trong nhiều năm để cho con và Bảo Trâm học đại học, mẹ hãy lấy số tiền đó để chữa bệnh cho mình đi"

Bình luận

"Mẹ không cần khuyên con nữa, con sẽ không bao giờ đồng ý chuyện này đâu. Con biết là mẹ còn một số tiền tiết kiệm nữa, số tiền này là mẹ tích góp trong nhiều năm để cho con và Bảo Trâm học đại học, mẹ hãy lấy số tiền đó để chữa bệnh cho mình đi"

"Nhưng còn con thì sao, mẹ không thể..."

Bình luận

"Nhưng còn con thì sao, mẹ không thể..."

Vừa nói đến đây, bà Tuyết Mai cảm nhận được có một chất lỏng chảy từ mũi của mình xuống, khi bà ấy đưa tay lên lau thì mới phát hiện đó là máu, sau đó bà ấy vội lấy khăn lau sạch vết máu đó.

Bình luận

Vừa nói đến đây, bà Tuyết Mai cảm nhận được có một chất lỏng chảy từ mũi của mình xuống, khi bà ấy đưa tay lên lau thì mới phát hiện đó là máu, sau đó bà ấy vội lấy khăn lau sạch vết máu đó.

Cô nhìn thấy vậy thì liền nói: "Mẹ, nếu mẹ không mau chóng điều trị thì bệnh của mẹ sẽ ngày càng nghiêm trọng, đến lúc đó sẽ càng khó điều trị hơn"

Bình luận

Cô nhìn thấy vậy thì liền nói: "Mẹ, nếu mẹ không mau chóng điều trị thì bệnh của mẹ sẽ ngày càng nghiêm trọng, đến lúc đó sẽ càng khó điều trị hơn"

"Trừ phi con đồng ý với lời đề nghị của mẹ, nếu không thì mẹ tuyệt đối sẽ không tiếp nhận điều trị đâu"

Bình luận

"Trừ phi con đồng ý với lời đề nghị của mẹ, nếu không thì mẹ tuyệt đối sẽ không tiếp nhận điều trị đâu"

"Xin mẹ đừng ép con, chắc chắn chúng ta vẫn còn cách khác mà, con không muốn sống với những người mà mình không có tình cảm"

Bình luận

"Xin mẹ đừng ép con, chắc chắn chúng ta vẫn còn cách khác mà, con không muốn sống với những người mà mình không có tình cảm"

"Bảo Ngọc, đây là cách duy nhất của chúng ta rồi. Chỉ khi con đồng ý về sống với ba mẹ ruột của con thì hai chúng ta mới có cơ hội được sống. Con hãy suy nghĩ thật kỹ những lời mẹ nói đi"

Bình luận

"Bảo Ngọc, đây là cách duy nhất của chúng ta rồi. Chỉ khi con đồng ý về sống với ba mẹ ruột của con thì hai chúng ta mới có cơ hội được sống. Con hãy suy nghĩ thật kỹ những lời mẹ nói đi"

Sau khi nói xong bà Tuyết Mai liền bỏ đi ra ngoài, bất luận cô có gọi thế nào bà ấy cũng không thèm để ý. Cô không kìm được mà bật khóc, dù cô biết khóc không thể giải quyết được vấn đề, nhưng ít nhất nó có thể giải tỏa cảm xúc bất lực của cô lúc này.

Bình luận

Sau khi nói xong bà Tuyết Mai liền bỏ đi ra ngoài, bất luận cô có gọi thế nào bà ấy cũng không thèm để ý. Cô không kìm được mà bật khóc, dù cô biết khóc không thể giải quyết được vấn đề, nhưng ít nhất nó có thể giải tỏa cảm xúc bất lực của cô lúc này.

Cô lại nhớ đến lời hứa giữa mình và Trúc Ly, trong lòng cô hiện giờ đã có chút do dự. Nếu như bà Tuyết Mai vẫn cương quyết không chịu tiếp nhận điều trị, vậy thì cô không còn sự lựa chọn nào khác, có lẽ đây là cách giải quyết tốt nhất dành cho cô và bà ấy hiện giờ.

Bình luận

Cô lại nhớ đến lời hứa giữa mình và Trúc Ly, trong lòng cô hiện giờ đã có chút do dự. Nếu như bà Tuyết Mai vẫn cương quyết không chịu tiếp nhận điều trị, vậy thì cô không còn sự lựa chọn nào khác, có lẽ đây là cách giải quyết tốt nhất dành cho cô và bà ấy hiện giờ.

Buổi tối hôm đó bà Tuyết Mai đã quyết định làm một việc mà sau này mỗi khi nhớ lại bà ấy đều cảm thấy hối hận.

Bình luận

Buổi tối hôm đó bà Tuyết Mai đã quyết định làm một việc mà sau này mỗi khi nhớ lại bà ấy đều cảm thấy hối hận.

Ngày hôm sau khi cô và Bảo Trâm đi học về, lúc vào nhà cô nhìn thấy một chiếc ba lô to đặt ở phòng khách. Bà Tuyết Mai vừa nhìn thấy cô về thì liền nói:

Bình luận

Ngày hôm sau khi cô và Bảo Trâm đi học về, lúc vào nhà cô nhìn thấy một chiếc ba lô to đặt ở phòng khách. Bà Tuyết Mai vừa nhìn thấy cô về thì liền nói:

"Bảo Ngọc, mẹ đã thu dọn đồ đạc của con để vào trong ba lô này rồi, con vào phòng thay đồ đi, một lát nữa ông Minh và bà Thu Yến sẽ đến đây đón con"

Bình luận

"Bảo Ngọc, mẹ đã thu dọn đồ đạc của con để vào trong ba lô này rồi, con vào phòng thay đồ đi, một lát nữa ông Minh và bà Thu Yến sẽ đến đây đón con"

"Mẹ, con vẫn chưa đồng ý chuyển đến sống với họ, tại sao mẹ lại tự ý quyết định thay con, không phải mẹ nói cho con thời gian để suy nghĩ sao?"

Bình luận

"Mẹ, con vẫn chưa đồng ý chuyển đến sống với họ, tại sao mẹ lại tự ý quyết định thay con, không phải mẹ nói cho con thời gian để suy nghĩ sao?"

"Bảo Ngọc, mẹ thật sự mệt rồi, xin con đừng tiếp tục làm gánh nặng cho mẹ nữa. Năm đó nếu không phải ba con nóng lòng muốn kiếm tiền chữa bệnh cho con thì gia đình ta cũng không ra nông nỗi thế này, biết đâu ông ấy cũng không mất sớm như thế. Nếu như không có con, mẹ cũng không cần đắn đo về chi phí chữa bệnh cho mình. Bảo Ngọc, nếu con muốn trả ơn nuôi dưỡng cho mẹ, vậy thì con hãy quay về với ba mẹ ruột của con đi"

Bình luận

"Bảo Ngọc, mẹ thật sự mệt rồi, xin con đừng tiếp tục làm gánh nặng cho mẹ nữa. Năm đó nếu không phải ba con nóng lòng muốn kiếm tiền chữa bệnh cho con thì gia đình ta cũng không ra nông nỗi thế này, biết đâu ông ấy cũng không mất sớm như thế. Nếu như không có con, mẹ cũng không cần đắn đo về chi phí chữa bệnh cho mình. Bảo Ngọc, nếu con muốn trả ơn nuôi dưỡng cho mẹ, vậy thì con hãy quay về với ba mẹ ruột của con đi"

"Con hiểu rồi, con xin lỗi vì đã trở thành gánh nặng của mẹ. Con không nên chỉ nghĩ đến cảm xúc của bản thân mà không màn đến đại cục, con biết phải làm gì rồi. Cảm ơn mẹ vì đã luôn yêu thương và chăm sóc con trong suốt khoảng thời gian qua, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì thì mẹ vẫn luôn là người mẹ tốt nhất ở trong lòng con"

Bình luận

"Con hiểu rồi, con xin lỗi vì đã trở thành gánh nặng của mẹ. Con không nên chỉ nghĩ đến cảm xúc của bản thân mà không màn đến đại cục, con biết phải làm gì rồi. Cảm ơn mẹ vì đã luôn yêu thương và chăm sóc con trong suốt khoảng thời gian qua, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì thì mẹ vẫn luôn là người mẹ tốt nhất ở trong lòng con"

Sau khi nói xong cô liền đi vào trong thay đồ, Bảo Trâm định đi theo cô nhưng cô bé đã bị bà Tuyết Mai ngăn lại.

Bình luận

Sau khi nói xong cô liền đi vào trong thay đồ, Bảo Trâm định đi theo cô nhưng cô bé đã bị bà Tuyết Mai ngăn lại.

"Mẹ, tại sao mẹ lại muốn đuổi chị hai đi. Mẹ còn nói những lời như thế với chị ấy. Chắc chắn hiện giờ chị hai đang rất đau lòng, chẳng lẽ mẹ thật sự không còn thương chị ấy nữa sao?"

Bình luận

"Mẹ, tại sao mẹ lại muốn đuổi chị hai đi. Mẹ còn nói những lời như thế với chị ấy. Chắc chắn hiện giờ chị hai đang rất đau lòng, chẳng lẽ mẹ thật sự không còn thương chị ấy nữa sao?"

"Bảo Trâm, chị hai của con vốn không thuộc về gia đình của chúng ta, cũng đã đến lúc nó nên trở về với gia đình thật sự của mình rồi"

Bình luận

"Bảo Trâm, chị hai của con vốn không thuộc về gia đình của chúng ta, cũng đã đến lúc nó nên trở về với gia đình thật sự của mình rồi"

"Con không muốn, con không muốn đâu"

Bình luận

"Con không muốn, con không muốn đâu"

Bà Tuyết Mai ngước mắt lên để nước mắt không chảy xuống, bà ấy không muốn để cô nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của mình. Đúng lúc này có một chiếc xe ô tô dừng ngay trước cổng của bà ấy, khi nhìn thấy người bước xuống xe là ông Minh và bà Thu Yến, bà ấy liền đi ra mở cổng. Đi cùng hai người họ còn có Trúc Ly, cũng giống như lần trước, bà ấy chỉ liếc nhìn cô ấy một cái rồi quay đi.

Bình luận

Bà Tuyết Mai ngước mắt lên để nước mắt không chảy xuống, bà ấy không muốn để cô nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của mình. Đúng lúc này có một chiếc xe ô tô dừng ngay trước cổng của bà ấy, khi nhìn thấy người bước xuống xe là ông Minh và bà Thu Yến, bà ấy liền đi ra mở cổng. Đi cùng hai người họ còn có Trúc Ly, cũng giống như lần trước, bà ấy chỉ liếc nhìn cô ấy một cái rồi quay đi.


Truyện tương tự

Bình luận