Bình luận
Nói về quan hệ của Duy với Quỳnh, cũng được gọi là bạn thân từ hồi mặc quần thủng đít, Duy chứng kiến từ ngày gia đình con Quỳnh sum vầy bên nồi bánh chưng đón Tết, đến cái ngày ảnh chụp kỉ niệm trong điện thoại của bố mẹ nó biến thành di ảnh đặt trên bàn thờ chỉ sau một đêm.
Bình luận
Bình luận
Duy cũng từng giương đôi mắt non nớt nhìn nó được đưa vào nhà tình thương Ánh Dương năm bảy tuổi, rồi cũng giúp nó dọn về nhà cũ bắt đầu tự lập cách đây hơn một năm trước.
Bình luận
Bình luận
Lê Thái Duy chỉ đơn thuần suy nghĩ: Con bé này sống một mình, lại hiền lành quá thể đáng, phải thế nào mới yên tâm bây giờ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chuyện to không giúp được thì giúp chuyện nhỏ, dăm ba cái chuyện vặt vãnh này cậu ta vẫn làm được. Người không biết thì còn tưởng hai đứa là một cặp, cho đến khi thấy tên này cả ngày quấn lấy Diệp Chi, cử chỉ dịu dàng cẩn thận, còn đối với con Quỳnh thì cục súc như gì, mới tin rằng hai đứa này là bạn bình thường thật.
Bình luận
Bình luận
Làm việc tốt tất nhiên là phải được hoan nghênh rồi, tuy nhiên nhân viên trong quán nhìn thấy Duy đều hoan nghênh cậu ta bằng đôi mắt ngán ngẩm:
Bình luận
Bình luận
Rồi, xong luôn, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, né được thằng Lâm thì hôm nay lại đến lượt thằng Duy. Hai thằng này lần nào tới phụ việc cũng y như làm loạn.
Bình luận
Vốn dĩ người ta chỉ bận một, thì hai đứa này mà đến thì tự nhiên thành bận mười, đứa đằng trước thì toàn bị khách nữ kéo lại xin số điện thoại, đứa đằng sau thì bị khách nam kéo lại nói chuyện trên trời dưới đất, nhân duyên của Cà Phê Sách toàn đâu những khứa lạ đời.
Bình luận
Bình luận
Tan trường, Trần Diệp Chi như thường lệ không thèm đến xỉa đến thằng em trời đánh, nó một mình phóng xe về trước, cho Vũ tự sinh tự diệt. Sau đó nghĩ thế nào, nó đi thẳng đến chỗ Quỳnh làm theo địa chỉ mà Duy nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Phía bên này, Trần Thành Vũ ngoài mù đường ra, thì hắn còn mù luôn cả xe đạp. Xe máy, xe điện hắn cũng chưa từng đi, sau mấy lần ra đường suýt đâm trúng người ta, hắn đã bỏ luôn ý định học đi xe hai bánh.
Bình luận
Bình luận
Mà Diệp Chi lại bỏ mặc hắn, hại hắn từ lúc đi học đến giờ toàn phải bắt Grab, nên mới có cái chuyện hôm thì đi sớm, hôm thì đi học muộn.
Bình luận
Bình luận
Tàn nhưng không hoàn toàn phế, Vũ ngoài biết dùng xe căng hải thì phương tiện còn lại và duy nhất hắn biết là ô tô, hồi còn ở bên kia cũng đã có bằng lái. Tuy nhiên tại Việt Nam luật vẫn chưa cho phép người dưới 18 tuổi điều khiển xe bốn bánh, nên cái bằng đó chẳng khác nào cái thẻ ưu đãi hết hạn, chẳng được tích sự gì.
Bình luận
Trường Gắn Kết cũng không phải trường tư thục, học sinh hoàn cảnh gia đình đều ở mức bình bình, cái nhà để xe ngày nào cũng chen chúc chật chội đi vào đi ra còn khó khăn, bảo lái xe đi học, có bị điên hay không?
Bình luận
Bình luận
Suy đi tính lại, hắn ở đây cũng chỉ là tạm thời, chưa đầy một năm nữa là tốt nghiệp, xong xuôi đâu đấy là lại phất áo ra đi. Dùng vài đồng lẻ bắt taxi đi đi lại lại thì cũng như nhau cả, hơn nữa mua xe còn phải học đi xe, vừa nguy hiểm vừa phiền phức muốn chết.
Bình luận
Vũ khoác cặp sách, chậm rì rì đi đi ra ngoài cổng trường, vừa vặn bắt gặp Lâm cũng đang chuẩn bị gọi taxi. Hắn sực nhớ ra là con Cub ghẻ của tên này vẫn còn vứt ở quán sửa xe chưa lấy.
Bình luận
Bình luận
Vũ hỏi Lâm. Cậu ta giật mình quay người lại, biểu cảm khi nhìn thấy hắn hệt như gặp phải cô hồn vất vưởng, cực kì không vừa mắt:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vũ trừng mắt, thực sự muốn đấm tên này một cái. Đồ gian thương giữa ban ngày ban mặt dám hành nghề ăn cướp!
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Là một người có lập trường cứng rắn, quyết không khuất phục, Vũ nghĩ cũng chẳng nghĩ, bật chế độ tổng tài bá đạo, lạnh lùng nói:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vũ ngẫm nghĩ một lúc, đúng là cảm thấy không chết ai, tên Lâm này dù ăn nói hơi xấc láo nhưng được cái không chứa đựng ác ý, tự nhiên nghe cũng lọt tai. Thế là lập trường cứng rắn của anh tổng tài cũng bị đẩy một cái đổ chổng kềnh, chủ ngữ vị ngữ được thêm đầy đủ:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sao lại có một đứa như thế này còn sống ở trên đời? Lâm nghĩ bụng song cậu cũng không chấp nhặt với hắn, cúi đầu lướt điện thoại gọi taxi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lâm liếc hắn từ đầu đến cuối, đánh giá một lúc, bắt đầu thấy tên này cũng có dáng vẻ của một con người bình thường, tử tế trả lời:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nói rồi, Lâm hớn hở dán mắt vào màn hình điện thoại, Vũ thầm nghĩ, tên này ngoài làm cướp ra thì cũng phải có ít đến mười năm kinh nghiệm ăn chực miễn phí, giăng bẫy quá là trơn tru đi.
Bình luận
Gió thổi nhẹ khiến tóc mái của Lâm phất về phía sau, lộ ra vầng trán rộng, so với cảnh cậu ta nghiêm túc học bài, chỉnh đốn bạn bè ở trong lớp, thì khi ra đến bên ngoài, Lâm lại trông có vẻ phóng khoáng, bất cần.
Bình luận
Sau này Vũ nghĩ lại nhiều lần cũng không thể nhớ nổi mình đã kết bạn với tên trong ngoài bất nhất này như thế nào.
Bình luận
Bình luận
Xe tới trước cổng trường, Lâm nhanh nhẹn nhảy tót vào hàng ghế sau, Vũ hơi khó hiểu nhưng vẫn leo lên ghế lái phụ ngồi trong sự ngơ ngác. Chờ xe lăn bánh rồi, lúc này Lâm mới thật thà nói:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Song hắn nghĩ, hồi trưa mới nợ ân tình cậu ta xong, cơm cũng ăn rồi, kem cũng đã tan hết trong bụng, tức thì mặt mình cũng dày không kém, thôi coi như hòa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lâm nói với tài xế rồi đưa tay bám lấy vai Vũ ra hiệu hắn không vội bước ra ngoài, cậu điều chỉnh ô kính xe xuống đưa mắt nhìn về phía quán Cà Phê Sách nằm đối diện phía bên kia đường.
Bình luận
Bình luận
Quán tầm này khách ra ra vào vào rất đông, người ngồi tràn ra tận đến ngoài cửa, không vô cùng náo nhiệt. Vũ hơi tò mò, cũng bắt chước Lâm kéo ô kính xuống, đẩy mắt kính nhìn sang.
Bình luận
Bình luận
Trước mắt Vũ là một bức tranh tĩnh, dù âm thanh người nói người cười vẫn đang xôn xao, nhưng hắn luôn cảm thấy có thứ gì đó đang ngưng đọng lại ở đây.
Bình luận
Bình luận
Trần Thành Vũ từ lúc tới đây đã có quá nhiều "lần đầu", lần đầu được dắt đi ăn chực, lần đầu gặp được gian thương xe chết máy mà đòi đền hai trăm triệu, và đây thì là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến một khung cảnh có hồn, sống động, đẹp đẽ như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hắn thấy Lê Thái Duy trong bộ đồng phục nhân viên đỏ chói, trên đầu đội một chiếc mũ phớt đen, dáng vẻ chạy ra chạy vào bưng đồ vô cùng hoạt bát, tám chuyện với khách xong còn tiện tay trêu mèo của người ta kêu la thảm thiết.
Bình luận
Bình luận
Bên ngoài cửa, Ngô Lệ Quỳnh với cái chân còn chưa đi vững, nó bước tới bước lui cắt tỉa bớt nhánh già ở mấy khóm hoa được trồng trước cửa, phía dưới còn có một con chó nhỏ quẫy đuôi quấn lấy chân làm nũng. Nét cười trên gương mặt dưới ánh nắng chiều quả thực giống bức tranh tĩnh, vô cùng trong sáng hiền hòa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Quỳnh dừng tay lại, nhìn theo bóng con Bạc Hà phản chủ tíu tít vẫy đuôi chạy về phía người con trai vừa dựng xe dưới hiên.
Bình luận
Bình luận
Phạm Hiếu Sinh là nhân viên cũ của quán, trước đây cũng có hơn hai năm đóng đô tại Cà Phê Sách, hơn Quỳnh hai tuổi, hiện đang đi học tại trường Đại học Tự Cường - một trong ba trường Đại học danh giá nhất cả nước.
Bình luận
Bình luận
Top ba trường đại học danh giá nhất bao gồm Tự Cường - Thống Nhất - Bứt Phá, lúc đầu Quỳnh nghe mọi người nói Sinh chọn Đại học Tự Cường cũng ngạc nhiên lắm. Trường này tọa lạc tại một thành phố khác, về chất lượng thì so với Đại học Thống Nhất ở ngay thành phố Yên Bình này cũng ngang ngửa nhau, nhưng anh Sinh cứ nhất định phải qua đó cho bằng được.
Bình luận
Bình luận
Song Quỳnh cho rằng mình còn nhỏ chưa hiểu chuyện, nghĩ mỗi người đều có lựa chọn mà bản thân cho là phù hợp nhất nên cũng không hỏi kỹ nữa.
Bình luận
Bình luận
Hơn một năm về trước, Sinh là người giới thiệu nó làm việc ở đây, anh Bình lúc đầu định không đồng ý, song phát hiện hoàn cảnh của Quỳnh còn khổ hơn cả của Sinh, liền thương tình gật đầu cho vào cửa. Mà chưa được bao lâu thì Sinh cũng phải thi đại học nên nghỉ làm luôn, chỉ thỉnh thoảng nhân lúc về quê mà ghé qua chơi một lúc.
Bình luận
Bình luận
Con Bạc Hà cũng là ngày trước Sinh đem cho Quỳnh, nói rằng nhà có đứa em gái bị dị ứng lông chó, không đem đi không được. Quỳnh thấy có vật nuôi bầu bạn cũng bớt buồn nên nhận về luôn, Bạc Hà ngày thường rất ngoan ngoãn, mỗi tội cứ nhìn thấy chủ cũ là quên luôn chủ mới, vừa mới đây còn quấn quấn chân nó, nhìn thấy Sinh lại đã phi lên người anh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau đó hắn liếc thấy đống tin nhắn nối đuôi nhau reo inh ỏi trong điện thoại của Lâm nãy giờ, thuận miệng cảm thán: "Mày cũng bận phết nhỉ?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
"Quán đông quá, hôm nay ông Sinh cũng qua nữa, hết chỗ chứa tao với mày rồi, tốt nhất không nên vào phá đám thì hơn. Khỏi trà sữa đi, tao dắt mày đi chỗ khác chơi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trần Thành Vũ trong lòng phản đối vì chuyển địa điểm cũng có nghĩa là cần phải trả gấp đôi tiền taxi, nhưng cá đã sa lưới, chạy kiểu gì cũng không thể thoát. Song ngẫm nghĩ, tự nhiên có người khiêng hắn đi chơi, trong nòng cũng nảy sinh tò mò tên này đi chơi là chơi kiểu gì, kiểu lớp trưởng Lâm ngoan ngoãn tri thức, hay là kiểu Lâm Tặc họp đàn với đám nít ranh phá phách.
Bình luận
Bình luận
Hắn cũng muốn xem xem, vòng tròn quan hệ của Đoàn Trung Lâm ở bên ngoài cánh cổng trường trông như thế nào.
Bình luận
Bình luận
Thực ra Vũ từ trướcc tới nay chẳng có mấy bạn bè. Người bạn mà hắn khắc cốt ghi tâm nhất, những tưởng sánh vai nhau trưởng thành qua năm tháng cuối cùng vì bạo lực học đường mà kết thúc sinh mạng.
Bình luận
Bình luận
Hắn bơ vơ từ đó đến giờ, tâm lí còn nảy sinh sự đề phòng, xa cách với tất cả những người hắn gặp, tất cả mọi quan hệ xung quanh hắn giống như được kết bởi tấm màng làm từ bong bóng, nhìn thì dày đặc nhưng bóp nhẹ là vỡ, tan vào hư không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chưa tới mười phút sau, KTV Bảy Hằng Đẳng Thức xuất hiện ngay trước mắt. Vũ nhìn quanh, đoán biết nơi này thuộc khu vực chơi bời của giới trẻ. Tuy nhiên trông có vẻ cũng lành mạnh, giữa bình dị và cao cấp thì ở khúc giữa. Xung quanh đây trò gì cũng có, khu trượt patin, lướt ván, khu chợ Đêm, hay những trò giải trí như công viên nước... Vô cùng náo nhiệt.
Bình luận
Bình luận
Tên Đoàn Trung Lâm này, quả thực giống y như con tắc kè, đứng giữa mỗi một hoàn cảnh đều tự động đổi màu da. Vẻ nghiêm túc khi nãy trên trường ngay lập tức được lột ra bằng sạch, dù trên mình vẫn còn mặc áo trắng đồng phục, nhưng dáng vẻ phóng khoáng, buông thả đã phơi bày ra rõ rệt không giấu giếm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
KTV Bảy Hằng Đẳng Thức thời gian gần đây làm ăn rất tốt, cách đây hai năm vẫn còn là một quán karaoke nhỏ bé lọt thỏm giữa khu vui chơi sầm uất này. Chủ quán trẻ măng, mới mở chưa được bao lâu thì phát hiện ra dù cây mọc ở đồng xanh tươi tốt mà mầm giống không phù hợp thì cũng đi vào bết bát cám cảnh.
Bình luận
Bình luận
Lúc đầu anh ta đặt tên quán là KTV Đáng Nhớ, nhưng Đáng Nhớ hay không thì không ai biết, vì cái tên nghe quá quê mùa, cách bày trí cũng quê mùa, không thu hút giới trẻ, chỉ có mấy ông bác già dắt họ hàng vào hát vài bài rồi ra về, rơi vào cảnh chẳng ai để mắt tới chứ đừng nói là nhớ.
Bình luận
Bình luận
Cuối cùng không biết anh ta đi xem bói ở đâu, sau bảy bảy bốn chín lần chọn lựa, đắn đo suy nghĩ xem nên đặt cái tên nào mới độc đáo mà phải giữ nguyên được linh hồn cốt lõi "đáng nhớ", nhưng vẫn phải thu hút được đám học sinh sinh viên kia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ừ thì Bảy Hằng Đẳng Thức cứ vậy ra đời, sau khi thay tên đổi họ, thay vỏ vài lần, tự nhiên lại hot rần rần trên mạng. Thu hút từ giới trung lưu đến hạ lưu, tầng nào cũng tiếp.
Bình luận
Cũng giống như ở Cà Phê Sách, Đoàn Trung Lâm là một cái tên quá quen thuộc ở KTV này, chủ quán mấy lần tặng hắn thẻ phòng VIP, thẻ giảm giá, Lâm trước mặt thì lễ phép nói cảm ơn, nhưng vừa quay lưng đi là ném cho đám hồ bằng cẩu hữu.
Bình luận
Bình luận
Không phải cậu ta coi thường, mà là Lâm thấy mấy tờ giấy này kẹp trong người thấy rất vướng víu chật chội, đem cho người khác vừa không lãng phí lại vừa thể hiện được chút nghĩa tình.
Bình luận
Do phòng Vip cách âm quá tốt nên lúc mở cửa ra, nhạc nhẽo xập xình ập tới khiến người ta đinh tai nhức óc.
Bình luận
Bình luận
"Kết thúc, cuộc tình này sẽ chấm hết, chỉ còn lại mình anh thôi. Với bao nhiêu tháng năm cuốn theo dần trôi, có lẽ chẳng còn gì ngoài nước mắt, yêu nhau chi làm thêm đau... Á đù, lãnh đạo cấp cao đến rồi! Chúng mày, còn không ra tiếp anh Lâm đi! Ngồi ì ra thế, mất mặt ban đại diện!"
Bình luận
Lâm chặc lưỡi, bài hát quốc dân Không Cảm Xúc vang lên báo cho cậu ta biết cuộc vui này chỉ mới bắt đầu. Đám loi choi đang bá cổ nhau vừa hét mic vừa múa quạt, nhìn thấy cậu ta liền hú ầm lên, nhảy nhót như đám khỉ ở Hoa Quả Sơn.
Bình luận
Bình luận
Lúc này một thanh niên đang hát liền quăng micro cho đứa bên cạnh rồi, nhảy xuống kéo tay Lâm vào, hớn ha hớn hở:
Bình luận
Bình luận
"Ông em nhà mình cứ như minh tinh ấy nhỉ, phải mời mọc bảy bảy bốn chín lần mới chịu nể mặt mà tới. Nào chọn nhạc đi... mới mở màn thôi. Ai kia? Nay còn đem theo gia quyến à?"
Bình luận
Bình luận
Tai của Vũ không chịu được tiếng động lớn, lúc này hắn vẫn còn đang hết hồn đứng ở cửa, chờ Lâm quay đầu lại hất mặt một cái thì mới chịu đi vào. Nhìn sơ qua một lượt, trong này có mười mấy người, tuổi tác chênh lệch khá rõ ràng.
Bình luận
Thông qua trang phục mặc trên người, đoán được có cả học sinh trường khác, cũng có cả đám ít tuổi hơn, nói chung là muôn màu muôn vẻ, người trông đứng đắn người nhìn láo lếu, rất khó phân loại.
Bình luận
Bình luận
Cách bày trí trong phòng KTV cho thấy, có vẻ như hôm nay là sinh nhật của một thành viên nào đó. Bánh kem ba tầng để ngay trên bục cao kia, đống quà cáp đắt tiền xếp chồng xếp đống ngay góc, nhìn là biết không giống một bữa tiệc sinh nhật thông thường.
Bình luận
Bình luận
Quả nhiên một lúc sau, số người đi vào phòng KTV từ mười mấy người thành hai mươi mấy người, rồi câu "chúc mừng sinh nhật" cũng phát ra từ người thứ hai mấy, rồi người thứ ba mấy. Thậm chí chủ tọa còn mở thêm hai phòng VIP ở bên cạnh để đón người cho thoải mái nữa.
Bình luận
Bình luận
Vũ há mồm dõi theo hành vi của Đoàn Trung Lâm, thật sự là một tay ăn chơi thuần thục, khác hẳn với vẻ đứng đắn khi còn ở trên lớp.
Bình luận
Bình luận
Bài vở là cái gì? Trừ điểm lại là cái gì nữa? Chỉ có một tên với tư thái ngông nghênh trước đám bạn bè có phần xen lẫn vừa tri thức vừa tạp nham này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một thanh niên chừng độ mười chín hai mươi tuổi ăn mặc rất phong cách, trên người toàn đồ hiệu, tóc tai màu lòe loẹt tiến đến bá vai Lâm. Đồng thời hét lên với đám xung quanh.
Bình luận
Bình luận
Tức thì một loạt tiếng láo nháo vang lên. Sau đó là tiếng nắp bia văng lách cách trên mặt bàn và dưới sàn nhà.
Bình luận
Bình luận
Lâm nhận lấy cốc bia được rót đầy ắp từ một cậu em trai nhỏ tuổi hơn, tay còn lại kéo một chiếc ghế lại gần:
Bình luận
Bình luận
"Hôm nay là sinh nhật anh Dũng, em trai này chẳng biết chúc anh cái gì, vì trong mắt em anh là một thằng hoàn mỹ."
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau đó Lâm tự cụng ly với thanh niên tên Dũng đang đứng bên cạnh - cũng là chủ bữa tiệc sinh nhật này nghe "cạch" một cái, nói lớn:
Bình luận
Bình luận
"Nhưng lòng thì vẫn phải có, những thứ khác thì thuộc về anh Dũng đây, còn hóa đơn nước nôi ba phòng VIP 1, VIP 2, VIP 3 hôm nay cứ tính cả vào Đoàn Trung Lâm."
Bình luận
Bình luận
Nói xong, Lâm đứng lên ghế, giữa đám khỉ bên dưới mà nâng cốc bia uống một mạch. Lũ bên dưới hò hét ầm ĩ, theo đó không ngại ngùng hô thêm vài két bia.
Bình luận
Bình luận
Sau khi làm trò xong với lũ người mà cậu ta đếch quen biết kia, Lâm mới liếc qua nhìn Vũ đang đứng tần ngần bơ vơ một góc:
Bình luận
Bình luận
"Không uống được bia rượu thì không uống, mấy người ở đây mày không cần nể mặt. Tý tao đặt trà sữa cho mày, giờ qua kia ngồi ăn xiên bẩn đi."
Bình luận
Bình luận
Lâm vỗ vai hắn rồi đá hắn vào một góc ngồi. Thực tâm mà nói, lời này của Lâm là lời Vũ thấy dễ nghe nhất từ trước đến giờ, rất hợp ý hắn.
Bình luận
Bình luận
Vũ không uống được đồ có cồn, đối với đồ ăn lại có một thứ tình yêu bao la như trời biển. Thế là hắn nghe lời, ngoan ngoãn ngồi xuống ăn xiên bẩn thật.
Bình luận
Gọi là xiên bẩn, vì đây là mấy cái món cá viên chiên, bò viên, tôm viên (mà không có cá, bò, tôm) toàn bột là bột, được người ta quăng vào cái chảo mỡ đen sì sì chẳng biết qua bao lần chiên rán, vừa rẻ vừa ngon, vừa có hại sức khỏe, rất được bọn trẻ ưa thích.
Bình luận
Bình luận
Kể cả bọn nhà giàu, cứ hễ là trẻ con thì đều khoái mấy cái món này. Vì thế KTV hạng sang thì cũng phải đặc cách cho mấy món này đem vào cửa.
Bình luận
Nhưng mà... không thể ngờ là thằng nhóc Trần Thành Vũ này như kiểu lần đầu ra ngoài xã hội, quay trái quay phải đã bị đám cẩu nô tài của thằng Lâm lừa uống hết mấy chai bia pha nước ngọt, gục ngay tại trận, cuối cùng lúc đi thì biết đi thế nào, lúc về thì lại chẳng nhớ về kiểu gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau khi Không Cảm Xúc qua đi, Quốc Ca vang lên, rồi Thu Cuối tới, mãi tới Phía Sau Một Cô Gái thì Đoàn Trung Lâm mới giật mình nhớ ra phía sau mình còn một thằng nhãi đang trôi theo số phận với đống xiên bẩn góc phòng.