Chương 8. Tan giá


Cơm nước xong xuôi, chị Thu đi lên tầng trên nghỉ ngơi, để mấy anh em ngồi dưới nhà xem phim chưởng giết thời gian, dù quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy bộ phim cũ rích chẳng có gì đặc sắc, nhưng được cái đám con trai ở độ tuổi nào cũng đều dễ tìm thấy niềm vui như nhau, ngồi bình phẩm linh tinh, không khí vô cùng hòa hợp.

Bình luận

Cơm nước xong xuôi, chị Thu đi lên tầng trên nghỉ ngơi, để mấy anh em ngồi dưới nhà xem phim chưởng giết thời gian, dù quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy bộ phim cũ rích chẳng có gì đặc sắc, nhưng được cái đám con trai ở độ tuổi nào cũng đều dễ tìm thấy niềm vui như nhau, ngồi bình phẩm linh tinh, không khí vô cùng hòa hợp.

Bình luận

Không bao lâu sau cửa tiệm cà phê lại vang lên một hồi leng keng chuông gió, anh Bình cũng rảnh rang, ấn vai Lâm ngồi xuống rồi tự mình đứng lên đi ra ngoài.

Bình luận

Không bao lâu sau cửa tiệm cà phê lại vang lên một hồi leng keng chuông gió, anh Bình cũng rảnh rang, ấn vai Lâm ngồi xuống rồi tự mình đứng lên đi ra ngoài.

Bình luận

"Quỳnh em? Sao lại đến vào tầm này?"

Bình luận

"Quỳnh em? Sao lại đến vào tầm này?"

Bình luận

Quỳnh đi cà nhắc vào trong, tùy ý ngồi xuống bàn gần cửa nhất, miệng giải thích:

Bình luận

Quỳnh đi cà nhắc vào trong, tùy ý ngồi xuống bàn gần cửa nhất, miệng giải thích:

Bình luận

"Em ngồi đây chờ Duy, lát nó ghé qua đây cùng đi học buổi chiều ạ."

Bình luận

"Em ngồi đây chờ Duy, lát nó ghé qua đây cùng đi học buổi chiều ạ."

Bình luận

Thành phố Yên Bình có hơn 600 tuyến đường thì có đến hơn 300 tuyến trùng tên nhau, đều được đặt tên là Vĩnh Hằng, chỉ khác số thứ tự. 

Bình luận

Thành phố Yên Bình có hơn 600 tuyến đường thì có đến hơn 300 tuyến trùng tên nhau, đều được đặt tên là Vĩnh Hằng, chỉ khác số thứ tự. 

Bình luận

Cà Phê Sách nằm ở Đường Vĩnh Hằng 7, nhà Quỳnh cũng thuộc khu vực này, chỉ cách một con ngõ vòng vèo mấy lối rẽ, tính ra thì cũng gần, tại là nó sợ thằng Duy phiền nên tự mình lết cái thân đầy thương tật qua đây ngồi chờ cho tiện.

Bình luận

Cà Phê Sách nằm ở Đường Vĩnh Hằng 7, nhà Quỳnh cũng thuộc khu vực này, chỉ cách một con ngõ vòng vèo mấy lối rẽ, tính ra thì cũng gần, tại là nó sợ thằng Duy phiền nên tự mình lết cái thân đầy thương tật qua đây ngồi chờ cho tiện.

Bình luận

Anh Bình săm soi một hồi, biết vấn đề nằm ở đâu, hỏi nó: "Chân bị sao đấy?"

Bình luận

Anh Bình săm soi một hồi, biết vấn đề nằm ở đâu, hỏi nó: "Chân bị sao đấy?"

Bình luận

Quỳnh đáp: "Em không cẩn thận ngã ở trường, trật khớp nhẹ."

Bình luận

Quỳnh đáp: "Em không cẩn thận ngã ở trường, trật khớp nhẹ."

Lúc này không biết có phải là nghe thấy giọng người quen hay không, Lâm và Vũ từ gian trong cũng mò ra ngoài quán.

Bình luận

Lúc này không biết có phải là nghe thấy giọng người quen hay không, Lâm và Vũ từ gian trong cũng mò ra ngoài quán.

Bình luận

Hai nam một nữ đứng giữa nhà nhìn nhau, bỗng chốc nhạc nền nồi niêu xoong chảo bay trong nhà, mèo chó cắn nhau nhộn nhạo vang lên trong đầu cả ba đứa. 

Bình luận

Hai nam một nữ đứng giữa nhà nhìn nhau, bỗng chốc nhạc nền nồi niêu xoong chảo bay trong nhà, mèo chó cắn nhau nhộn nhạo vang lên trong đầu cả ba đứa. 

Bình luận

Bất ngờ phải không, một câu chuyện tình cảm tay ba sướt mướt lại được bắt đầu bằng cái thứ nhạc nền quái đản này.

Bình luận

Bất ngờ phải không, một câu chuyện tình cảm tay ba sướt mướt lại được bắt đầu bằng cái thứ nhạc nền quái đản này.

Vừa hay, anh Bình không để ý biểu cảm gượng gạo của Quỳnh, còn hỏi nó:

Bình luận

Vừa hay, anh Bình không để ý biểu cảm gượng gạo của Quỳnh, còn hỏi nó:

Bình luận

"Mặt mày làm sao thế kia? Sao phải dán băng gạc? Bị đứa nào bắt nạt phải không?"

Bình luận

"Mặt mày làm sao thế kia? Sao phải dán băng gạc? Bị đứa nào bắt nạt phải không?"

Bình luận

Quỳnh liếc qua khuôn mặt bối rối của Vũ, nó cúi đầu ngượng ngùng đáp: "Em... tự ngã ạ."

Bình luận

Quỳnh liếc qua khuôn mặt bối rối của Vũ, nó cúi đầu ngượng ngùng đáp: "Em... tự ngã ạ."

Bình luận

Anh Bình chống nạnh, bán tín bán nghi: "Thật không thế? Tưởng đứa nào đánh mày, nói với anh, anh đánh què chân nó."

Bình luận

Anh Bình chống nạnh, bán tín bán nghi: "Thật không thế? Tưởng đứa nào đánh mày, nói với anh, anh đánh què chân nó."

Bình luận

Vũ chột dạ, lại nhớ đến lời của thằng Duy hôm bữa, thầm thắc mắc tại sao dân ở đây cứ thích đánh què chân người ta vậy?

Bình luận

Vũ chột dạ, lại nhớ đến lời của thằng Duy hôm bữa, thầm thắc mắc tại sao dân ở đây cứ thích đánh què chân người ta vậy?

Bình luận

Lâm đứng ngay cạnh Vũ, đột nhiên phì cười. Anh Bình quay đầu lại táng cho cậu ta một cái:

Bình luận

Lâm đứng ngay cạnh Vũ, đột nhiên phì cười. Anh Bình quay đầu lại táng cho cậu ta một cái:

Bình luận

"Mày còn ở đấy mà cười, đi vào lấy xoài ra đây cho Quỳnh nó ăn."

Bình luận

"Mày còn ở đấy mà cười, đi vào lấy xoài ra đây cho Quỳnh nó ăn."

Bình luận

Lâm cười ha hả đi vào trong nhà, để lại Vũ đứng chột dạ một góc, chân tay mất tự nhiên không biết nên làm gì. Quỳnh trước sau không để ý đến hắn, cũng chẳng trách cứ gì hắn, song hắn chứng kiến mọi người đều có vẻ quan tâm cô bạn này, bỗng chốc nhìn thấy được một phần ấu trĩ trong hành vi của mình, mọi suy nghĩ xấu xí về ai đó bắt đầu có chiều hướng lung lay.

Bình luận

Lâm cười ha hả đi vào trong nhà, để lại Vũ đứng chột dạ một góc, chân tay mất tự nhiên không biết nên làm gì. Quỳnh trước sau không để ý đến hắn, cũng chẳng trách cứ gì hắn, song hắn chứng kiến mọi người đều có vẻ quan tâm cô bạn này, bỗng chốc nhìn thấy được một phần ấu trĩ trong hành vi của mình, mọi suy nghĩ xấu xí về ai đó bắt đầu có chiều hướng lung lay.

Bình luận

Trần Thành Vũ là điển hình của việc suy diễn quá nhiều trong đầu, nhưng thường tự hỏi tự trả lời rồi giải quyết ngay trong suy nghĩ chứ không bao giờ mở miệng ra nói cho người ta biết. Hắn nghĩ xong rồi, theo cảm tính là hành động luôn, vì vậy trông thế nào cũng rất ương lì. Nếu để hắn trả lời câu hỏi thì dễ, nhưng để hắn trình bày tiền căn hậu quả một vấn đề nào đó thì đúng là khó như lên trời.

Bình luận

Trần Thành Vũ là điển hình của việc suy diễn quá nhiều trong đầu, nhưng thường tự hỏi tự trả lời rồi giải quyết ngay trong suy nghĩ chứ không bao giờ mở miệng ra nói cho người ta biết. Hắn nghĩ xong rồi, theo cảm tính là hành động luôn, vì vậy trông thế nào cũng rất ương lì. Nếu để hắn trả lời câu hỏi thì dễ, nhưng để hắn trình bày tiền căn hậu quả một vấn đề nào đó thì đúng là khó như lên trời.

Bình luận

Có lẽ vì ngày ấy, Vũ năm lần bảy lượt giải thích mà chẳng ai nghe, thế nên hắn đã quen với việc tự hình thành suy đoán ở trong đầu, sau đó cứ theo suy đoán mà đưa ra hành động, nếu hắn không nhìn thấy sự thực hoặc không có ai nói cho hắn biết sự thực, thì hắn sẽ coi ấn tượng ban đầu làm chuẩn, cứ vậy mà cư xử.

Bình luận

Có lẽ vì ngày ấy, Vũ năm lần bảy lượt giải thích mà chẳng ai nghe, thế nên hắn đã quen với việc tự hình thành suy đoán ở trong đầu, sau đó cứ theo suy đoán mà đưa ra hành động, nếu hắn không nhìn thấy sự thực hoặc không có ai nói cho hắn biết sự thực, thì hắn sẽ coi ấn tượng ban đầu làm chuẩn, cứ vậy mà cư xử.

Bình luận

Cho đến tầm này, hắn cũng cảm thấy việc giải thích vì sao ghét người khác là một việc hết sức mất thời gian, hắn thấy Lê Thái Duy biểu hiện khốn nạn, thì hắn cứ ghét vậy.

Bình luận

Cho đến tầm này, hắn cũng cảm thấy việc giải thích vì sao ghét người khác là một việc hết sức mất thời gian, hắn thấy Lê Thái Duy biểu hiện khốn nạn, thì hắn cứ ghét vậy.

Bình luận

Hắn thấy Đoàn Trung Lâm thẳng thắn nghiêm chỉnh, vậy thì hắn nể cậu ta. Quậy phá thông thường suy cho cùng cũng không có gì đáng để nói, giữa phá phách, gây gổ đánh nhau và kết bè, cô lập, bắt nạt người khác, ý nghĩa không thể như nhau được.

Bình luận

Hắn thấy Đoàn Trung Lâm thẳng thắn nghiêm chỉnh, vậy thì hắn nể cậu ta. Quậy phá thông thường suy cho cùng cũng không có gì đáng để nói, giữa phá phách, gây gổ đánh nhau và kết bè, cô lập, bắt nạt người khác, ý nghĩa không thể như nhau được.

Bình luận

Lúc này hắn chợt nghĩ, mình có ác cảm với Lê Thái Duy là đủ rồi, Ngô Lệ Quỳnh cũng có làm gì hắn đâu? Hà tất phải ác cảm lây sang người ta?

Bình luận

Lúc này hắn chợt nghĩ, mình có ác cảm với Lê Thái Duy là đủ rồi, Ngô Lệ Quỳnh cũng có làm gì hắn đâu? Hà tất phải ác cảm lây sang người ta?

Bình luận

Hắn luôn cho rằng những người ra sao thì bạn bè của họ cũng giống vậy, chẳng lẽ hắn sai rồi sao?

Bình luận

Hắn luôn cho rằng những người ra sao thì bạn bè của họ cũng giống vậy, chẳng lẽ hắn sai rồi sao?

Bình luận

Tuy nhiên, Trần Thành Vũ vẫn luôn là Trần Thành Vũ, tâm tư trước sau chuyển biến khó nắm bắt, sau khi nhìn thấy Duy đến nơi đón Quỳnh đến trường, ánh nhìn của hắn lại trở nên nguội lạnh.

Bình luận

Tuy nhiên, Trần Thành Vũ vẫn luôn là Trần Thành Vũ, tâm tư trước sau chuyển biến khó nắm bắt, sau khi nhìn thấy Duy đến nơi đón Quỳnh đến trường, ánh nhìn của hắn lại trở nên nguội lạnh.

Bình luận

Bình luận

-

Bình luận

Buổi chiều, do hai đứa tới sớm nên phòng học lúc này mới chỉ có lác đác vài người tới, bình nước bị vỡ chưa kịp thay, Duy mua cho Quỳnh một chai nước lọc, lúc đặt lên trước mặt nó, cậu quay xuống hỏi Quỳnh:

Bình luận

Buổi chiều, do hai đứa tới sớm nên phòng học lúc này mới chỉ có lác đác vài người tới, bình nước bị vỡ chưa kịp thay, Duy mua cho Quỳnh một chai nước lọc, lúc đặt lên trước mặt nó, cậu quay xuống hỏi Quỳnh:

Bình luận

"Mày giấu tao chơi với thằng Vũ kia à? Sao nó cũng ở quán anh Bình thế?"

Bình luận

"Mày giấu tao chơi với thằng Vũ kia à? Sao nó cũng ở quán anh Bình thế?"

Bình luận

Quỳnh lườm Duy đáp: "Tao cũng có biết đâu, Vũ ở đấy với Lâm mà, tao ngồi đó chờ mày chứ còn làm gì nữa."

Bình luận

Quỳnh lườm Duy đáp: "Tao cũng có biết đâu, Vũ ở đấy với Lâm mà, tao ngồi đó chờ mày chứ còn làm gì nữa."

Bình luận

Duy ờ lên một tiếng ngộ ra, nếu là Lâm thì cậu ta không lấy làm lạ, bởi vì bản thân thằng Lâm vốn đã quá lạ, bảo cậu ta vào rừng thuần phục hổ còn được chứ một thằng Vũ thì nhằm nhò gì. Một sáng một chiều đã xích được con cún bướng bỉnh này ngoan ngoãn đi bên cạnh, đúng là đỉnh thật!

Bình luận

Duy ờ lên một tiếng ngộ ra, nếu là Lâm thì cậu ta không lấy làm lạ, bởi vì bản thân thằng Lâm vốn đã quá lạ, bảo cậu ta vào rừng thuần phục hổ còn được chứ một thằng Vũ thì nhằm nhò gì. Một sáng một chiều đã xích được con cún bướng bỉnh này ngoan ngoãn đi bên cạnh, đúng là đỉnh thật!

Bình luận

"Chân mày thế này chiều nghỉ làm đi, chứ đi đứng không cẩn thận lại đổ tháo ra thì đền ốm."

Bình luận

"Chân mày thế này chiều nghỉ làm đi, chứ đi đứng không cẩn thận lại đổ tháo ra thì đền ốm."

Bình luận

Duy đứng dậy kéo rèm cửa sổ, nắng chiều bắt đầu len lỏi vào chói mắt. Tay vừa chỉnh rèm vừa nói, Quỳnh mở chai nước trên tay, thở dài thượt:

Bình luận

Duy đứng dậy kéo rèm cửa sổ, nắng chiều bắt đầu len lỏi vào chói mắt. Tay vừa chỉnh rèm vừa nói, Quỳnh mở chai nước trên tay, thở dài thượt:

Bình luận

"Dạo này quán đông khách lắm, còn sợ thiếu người nữa. Nghỉ sao được mà nghỉ."

Bình luận

"Dạo này quán đông khách lắm, còn sợ thiếu người nữa. Nghỉ sao được mà nghỉ."

"Chứ chân mày ít cũng phải hai hôm mới đi bình thường được, không thì để tao làm thay cho, anh Bình không nói gì đâu, mấy nay mày tăng ca cũng mệt bỏ mẹ, coi như nghỉ xả mấy hôm đi."

Bình luận

"Chứ chân mày ít cũng phải hai hôm mới đi bình thường được, không thì để tao làm thay cho, anh Bình không nói gì đâu, mấy nay mày tăng ca cũng mệt bỏ mẹ, coi như nghỉ xả mấy hôm đi."

Bình luận

Quỳnh đang khó xử tính toán, bỗng từ đâu ra tiếng Chi vang lên chất vấn:

Bình luận

Quỳnh đang khó xử tính toán, bỗng từ đâu ra tiếng Chi vang lên chất vấn:

Bình luận

"Tăng ca cái gì?"

Bình luận

"Tăng ca cái gì?"

Bình luận

Duy giật bắn mình quay trước quay sau, cuối cùng phát hiện âm thanh phát ra từ bên ngoài cửa sổ. Chi vừa mới tới trường, đang bước trên hành lang, nghe loáng thoáng cuộc trò chuyện thì dừng lại, nó đưa tay mạnh bạo kéo rèm, mắt híp lại qua song sắt cửa sổ mà nhìn vào trong, rồi quay đầu chạy biến đi.

Bình luận

Duy giật bắn mình quay trước quay sau, cuối cùng phát hiện âm thanh phát ra từ bên ngoài cửa sổ. Chi vừa mới tới trường, đang bước trên hành lang, nghe loáng thoáng cuộc trò chuyện thì dừng lại, nó đưa tay mạnh bạo kéo rèm, mắt híp lại qua song sắt cửa sổ mà nhìn vào trong, rồi quay đầu chạy biến đi.

Bình luận

Duy toát mồ hôi hột, vội vã chạy ra ngoài: "Đợi... đợi chút, đi đâu đấy."

Bình luận

Duy toát mồ hôi hột, vội vã chạy ra ngoài: "Đợi... đợi chút, đi đâu đấy."

Bình luận

Quỳnh nhìn theo bóng hai đứa ra ngoài, sau đó dở cười dở mếu cà nhắc đứng dậy, kéo lại cái rèm vừa mới kéo cẩn thận bị Chi giật bung ra.

Bình luận

Quỳnh nhìn theo bóng hai đứa ra ngoài, sau đó dở cười dở mếu cà nhắc đứng dậy, kéo lại cái rèm vừa mới kéo cẩn thận bị Chi giật bung ra.

Bình luận

Vũ lúc này cũng đã tới trường, hắn khoác cặp sách đi chầm chậm về tòa A, trước khi lên cầu thang, bước chân hắn đột nhiên khựng lại.

Bình luận

Vũ lúc này cũng đã tới trường, hắn khoác cặp sách đi chầm chậm về tòa A, trước khi lên cầu thang, bước chân hắn đột nhiên khựng lại.

"Hai đứa mày coi tao là bạn không vậy, chuyện con Quỳnh đi làm thêm mà cũng giấu tao?"

Bình luận

"Hai đứa mày coi tao là bạn không vậy, chuyện con Quỳnh đi làm thêm mà cũng giấu tao?"

Bình luận

Giọng Diệp Chi bức xúc vang lên, tiếp đó chỉ nghe giọng Thái Duy nhẫn nại chậm rãi:

Bình luận

Giọng Diệp Chi bức xúc vang lên, tiếp đó chỉ nghe giọng Thái Duy nhẫn nại chậm rãi:

Bình luận

"Chuyện này vốn không có gì để giấu, nhưng mà tại sao lại phải kể ra? Kể ra để làm gì? Mày bình tĩnh chút."

Bình luận

"Chuyện này vốn không có gì để giấu, nhưng mà tại sao lại phải kể ra? Kể ra để làm gì? Mày bình tĩnh chút."

Bình luận

Chi: "Nó đi làm được bao lâu rồi, còn đang phải đi học mà, gia đình nó..."

Bình luận

Chi: "Nó đi làm được bao lâu rồi, còn đang phải đi học mà, gia đình nó..."

Bình luận

Lời này của Chi vừa mới thốt ra đã bị Duy đưa ngón tay chặn lên ngang miệng, so với tính khí ngày thường, lúc này giọng điệu nói chuyện của cậu ta đột nhiên âm trầm như trở thành người khác:

Bình luận

Lời này của Chi vừa mới thốt ra đã bị Duy đưa ngón tay chặn lên ngang miệng, so với tính khí ngày thường, lúc này giọng điệu nói chuyện của cậu ta đột nhiên âm trầm như trở thành người khác:

Bình luận

"Chính vì để tránh những câu hỏi như vậy, nên mới cảm thấy chẳng có gì đáng để nói. Người ta khoe giàu, khoe giỏi, ai lại đi khoe mình khốn khó vất vả bao giờ?"

Bình luận

"Chính vì để tránh những câu hỏi như vậy, nên mới cảm thấy chẳng có gì đáng để nói. Người ta khoe giàu, khoe giỏi, ai lại đi khoe mình khốn khó vất vả bao giờ?"

Bình luận

Một khoảng trống im lặng qua đi.

Bình luận

Một khoảng trống im lặng qua đi.

Bình luận

"Đây là chuyện của Quỳnh, nếu như Quỳnh có tâm tư riêng không muốn chia sẻ, tao lại không biết điều cứ rêu rao ra ngoài, thì liệu có ổn không?"

Bình luận

"Đây là chuyện của Quỳnh, nếu như Quỳnh có tâm tư riêng không muốn chia sẻ, tao lại không biết điều cứ rêu rao ra ngoài, thì liệu có ổn không?"

Bình luận

Chi trầm mặc, mím môi ngẫm nghĩ. Sau lại nghe giọng Duy đều đều:

Bình luận

Chi trầm mặc, mím môi ngẫm nghĩ. Sau lại nghe giọng Duy đều đều:

Bình luận

"Giống như chuyện mày kể cho tao nghe về Vũ, tao cũng chưa từng đem đi kể cho ai cả. Suy cho cùng, có những chuyện riêng tư, nếu chính chủ không bằng lòng nói ra..."

Bình luận

"Giống như chuyện mày kể cho tao nghe về Vũ, tao cũng chưa từng đem đi kể cho ai cả. Suy cho cùng, có những chuyện riêng tư, nếu chính chủ không bằng lòng nói ra..."

Bình luận

"Hiểu rồi." Chi ngắt lời cậu ta, nhưng chẳng hiểu sao khóe mắt lại ửng đỏ.

Bình luận

"Hiểu rồi." Chi ngắt lời cậu ta, nhưng chẳng hiểu sao khóe mắt lại ửng đỏ.

Bình luận

"Nếu mày muốn hiểu hơn về nó, thì cứ trực tiếp hỏi nó là được. Tao chẳng qua cũng là đột nhiên phát hiện nó đi làm đấy thôi!"

Bình luận

"Nếu mày muốn hiểu hơn về nó, thì cứ trực tiếp hỏi nó là được. Tao chẳng qua cũng là đột nhiên phát hiện nó đi làm đấy thôi!"

Bình luận

Bình luận

-

Bình luận

"Nghe đủ chưa? Lên lớp đi."

Bình luận

"Nghe đủ chưa? Lên lớp đi."

Bình luận

Đoàn Trung Lâm từ phía sau ném cho Vũ một cây kem, hắn giật mình bắt lấy, cậu ta đi thẳng lên cầu thang ra hiệu Vũ đi theo mình, sau đó thuận miệng dạy bảo:

Bình luận

Đoàn Trung Lâm từ phía sau ném cho Vũ một cây kem, hắn giật mình bắt lấy, cậu ta đi thẳng lên cầu thang ra hiệu Vũ đi theo mình, sau đó thuận miệng dạy bảo:

Bình luận

"Học hỏi người ta một chút, có khúc mắc xử lý ngay, như vậy có phải dễ hơn không."

Bình luận

"Học hỏi người ta một chút, có khúc mắc xử lý ngay, như vậy có phải dễ hơn không."

Bình luận

Học trò Trần Thành Vũ nghe xong tức nghẹn cả họng, song thấy kem ngon quá nên mặc kệ không chấp nhặt nữa. Hắn theo gót chân của Lâm mà trở về lớp.

Bình luận

Học trò Trần Thành Vũ nghe xong tức nghẹn cả họng, song thấy kem ngon quá nên mặc kệ không chấp nhặt nữa. Hắn theo gót chân của Lâm mà trở về lớp.

Bình luận

Ngắm nghía cái bóng lưng thẳng tắp, nghiêm chỉnh mang tác phong con nhà gia giáo của cậu ta, Vũ nhớ mấy câu Lâm chửi um trong điện thoại hồi trưa, bỗng lên cơn ngứa miệng, quyết định chọc phá cho đỡ khó chịu trong người.

Bình luận

Ngắm nghía cái bóng lưng thẳng tắp, nghiêm chỉnh mang tác phong con nhà gia giáo của cậu ta, Vũ nhớ mấy câu Lâm chửi um trong điện thoại hồi trưa, bỗng lên cơn ngứa miệng, quyết định chọc phá cho đỡ khó chịu trong người.

Bình luận

Vũ: "Gì cơ, nghe chẳng rõ."

Bình luận

Vũ: "Gì cơ, nghe chẳng rõ."

Bình luận

Lâm nhíu mày quay đầu lại: "Ý tao là, mày có vấn đề gì thì cứ hỏi thẳng, nói thẳng. Nhìn người ta mà học tập đi kìa."

Bình luận

Lâm nhíu mày quay đầu lại: "Ý tao là, mày có vấn đề gì thì cứ hỏi thẳng, nói thẳng. Nhìn người ta mà học tập đi kìa."

Bình luận

Vũ ồ lên, cứ như đã ngộ ra được một triết lý cao siêu: "À, học được rồi."

Bình luận

Vũ ồ lên, cứ như đã ngộ ra được một triết lý cao siêu: "À, học được rồi."

Bình luận

Lâm giật mình: "Học được gì?"

Bình luận

Lâm giật mình: "Học được gì?"

Bình luận

Vũ thản nhiên đáp: "Có vấn đề gì thì cứ hẹn ra quán cơm mà đập nhau."

Bình luận

Vũ thản nhiên đáp: "Có vấn đề gì thì cứ hẹn ra quán cơm mà đập nhau."

Bình luận

Biểu cảm cơ mặt của Lâm tức thì thay đổi, cậu ta u ám nghĩ, thằng nhãi này hay rồi, mới nửa ngày học nói, câu chưa thành hàng mà đã học được cách đá đểu người ta. Tên này ai mà để hắn thù, chắc là phải như hai dòng họ nhà Montague và nhà Capulet, truyền mười tám đời chắc hắn cũng đào được sơ hở của người ta mà sinh sự.

Bình luận

Biểu cảm cơ mặt của Lâm tức thì thay đổi, cậu ta u ám nghĩ, thằng nhãi này hay rồi, mới nửa ngày học nói, câu chưa thành hàng mà đã học được cách đá đểu người ta. Tên này ai mà để hắn thù, chắc là phải như hai dòng họ nhà Montague và nhà Capulet, truyền mười tám đời chắc hắn cũng đào được sơ hở của người ta mà sinh sự.

Bình luận

Không đoán thì thôi đi, lúc lơ đãng xem lại tờ danh sách học sinh, Lâm phát hiện ra thằng nhãi Trần Thành Vũ này thế mà lại thuộc cung Bọ Cạp hàng thật giá thật.

Bình luận

Không đoán thì thôi đi, lúc lơ đãng xem lại tờ danh sách học sinh, Lâm phát hiện ra thằng nhãi Trần Thành Vũ này thế mà lại thuộc cung Bọ Cạp hàng thật giá thật.

Bình luận

Về cung Bọ Cạp thì ấn tượng với cậu ta chỉ có cái sự việc xảy ra chưa lâu, còn tạo thành meme chế toàn mạng. Cái gì mà: 

Bình luận

Về cung Bọ Cạp thì ấn tượng với cậu ta chỉ có cái sự việc xảy ra chưa lâu, còn tạo thành meme chế toàn mạng. Cái gì mà: 

Bình luận

Tao là cung Bọ Cạp nhé. Một khi mày đã động đến lòng tự ái và sự tôn trọng của tao thì tao sẽ làm đúng những gì mà mày đang làm với tao... [1] 

Bình luận

Tao là cung Bọ Cạp nhé. Một khi mày đã động đến lòng tự ái và sự tôn trọng của tao thì tao sẽ làm đúng những gì mà mày đang làm với tao... [1] 

Bình luận

Tóm gọn lại là thù dai đóe chịu được! Xem chừng thái độ lồi lõm này của hắn ở lớp, hẳn là do có đứa nào sinh sự với tên này rồi!

Bình luận

Tóm gọn lại là thù dai đóe chịu được! Xem chừng thái độ lồi lõm này của hắn ở lớp, hẳn là do có đứa nào sinh sự với tên này rồi!

Bình luận

Mà mới đi học thì ai có thời gian đâu mà gây chuyện cơ chứ?

Bình luận

Mà mới đi học thì ai có thời gian đâu mà gây chuyện cơ chứ?

Bình luận

Bình luận

-

Bình luận

Buổi chiều có hai tiết văn của cô Thắm, lúc này cô đang đọc bài cho cả lớp ghi chép, cả lớp im phăng phắc không dám động đậy, vốn không phải sợ làm ồn bị cô mắng, mà là sợ quay người một cái là sẽ bị rơi mất một đoạn chữ dài.

Bình luận

Buổi chiều có hai tiết văn của cô Thắm, lúc này cô đang đọc bài cho cả lớp ghi chép, cả lớp im phăng phắc không dám động đậy, vốn không phải sợ làm ồn bị cô mắng, mà là sợ quay người một cái là sẽ bị rơi mất một đoạn chữ dài.

Bình luận

Cô Thắm nói nhanh như gì, cả lũ cắm đầu cắm cổ chép mỏi cả tay, chữ đổ xiêu đổ vẹo như gà bới.

Bình luận

Cô Thắm nói nhanh như gì, cả lũ cắm đầu cắm cổ chép mỏi cả tay, chữ đổ xiêu đổ vẹo như gà bới.

Bình luận

Bỗng lúc này cây bút trên tay Quỳnh khựng lại, nó đột ngột có cảm giác chẳng lành. Vùng bụng truyền tới một cảm giác nhói buốt, rồi một loạt những "cảm giác không ổn lắm" ngày càng rõ rệt. Nó tái mặt ngồi đơ một chỗ, cảm nhận mồn một thứ đó đến quá nhanh, gần như muốn trào ra ngoài.

Bình luận

Bỗng lúc này cây bút trên tay Quỳnh khựng lại, nó đột ngột có cảm giác chẳng lành. Vùng bụng truyền tới một cảm giác nhói buốt, rồi một loạt những "cảm giác không ổn lắm" ngày càng rõ rệt. Nó tái mặt ngồi đơ một chỗ, cảm nhận mồn một thứ đó đến quá nhanh, gần như muốn trào ra ngoài.

Bình luận

Nó không mang băng vệ sinh, cũng không dám nhúc nhích, nó nhìn xung quanh thấy chỉ có mỗi Chi là con gái. Nhưng tâm lý thiếu nữ rất ngại nói to chuyện này, bên cạnh lại có Vũ và bên trên là thằng Duy. Quỳnh cũng không dám đứng dậy, nó thậm chí có ảo giác cái thứ đỏ thẫm kia sắp ra ghế đến nơi. Trong lòng cực kỳ hoang mang.

Bình luận

Nó không mang băng vệ sinh, cũng không dám nhúc nhích, nó nhìn xung quanh thấy chỉ có mỗi Chi là con gái. Nhưng tâm lý thiếu nữ rất ngại nói to chuyện này, bên cạnh lại có Vũ và bên trên là thằng Duy. Quỳnh cũng không dám đứng dậy, nó thậm chí có ảo giác cái thứ đỏ thẫm kia sắp ra ghế đến nơi. Trong lòng cực kỳ hoang mang.

Bình luận

Xui thì xui đến tận mạng, cô Thắm thấy nó mất tập trung, lại gọi nó đứng dậy trả lời câu hỏi.

Bình luận

Xui thì xui đến tận mạng, cô Thắm thấy nó mất tập trung, lại gọi nó đứng dậy trả lời câu hỏi.

Bình luận

"Quỳnh đứng lên trả lời giúp cô câu 3."

Bình luận

"Quỳnh đứng lên trả lời giúp cô câu 3."

Bình luận

Quỳnh sợ hãi, trong lòng lúc này hoang mang kêu gào: chết rồi, không xong rồi, làm sao đây, làm sao giờ đây?

Bình luận

Quỳnh sợ hãi, trong lòng lúc này hoang mang kêu gào: chết rồi, không xong rồi, làm sao đây, làm sao giờ đây?

Bình luận

Nó không dám nói năng, cũng không dám đứng lên, ngồi ì ra một lúc, mặt đỏ bừng, thấy không gian im lặng như tờ, Vũ hơi nghiêng đầu nhìn sang, lúc này mới nhận ra mặt Quỳnh tái mét.

Bình luận

Nó không dám nói năng, cũng không dám đứng lên, ngồi ì ra một lúc, mặt đỏ bừng, thấy không gian im lặng như tờ, Vũ hơi nghiêng đầu nhìn sang, lúc này mới nhận ra mặt Quỳnh tái mét.

Bình luận

"Thưa cô, em hơi thắc mắc." 

Bình luận

"Thưa cô, em hơi thắc mắc." 

Bình luận

Vũ đột ngột lên tiếng, không chỉ cô Thắm mà cả lớp đều trố mắt quay về phía sau, kinh ngạc tự hỏi: Hả? Thằng này biết nói tiếng người rồi hả?

Bình luận

Vũ đột ngột lên tiếng, không chỉ cô Thắm mà cả lớp đều trố mắt quay về phía sau, kinh ngạc tự hỏi: Hả? Thằng này biết nói tiếng người rồi hả?

Bình luận

Cô Thắm hiếm hoi thấy Vũ chủ động hỏi bài, vô cùng mừng rỡ, hỏi hắn: "Sao thế, Vũ có thắc mắc gì?"

Bình luận

Cô Thắm hiếm hoi thấy Vũ chủ động hỏi bài, vô cùng mừng rỡ, hỏi hắn: "Sao thế, Vũ có thắc mắc gì?"

Bình luận

Hắn liếc sang bên Quỳnh một cái, sau đó cắn môi tự hy sinh thân mình: "Có nhiều đoạn trong bài em không hiểu, em đánh dấu trong sách, hơi nhiều một chút."

Bình luận

Hắn liếc sang bên Quỳnh một cái, sau đó cắn môi tự hy sinh thân mình: "Có nhiều đoạn trong bài em không hiểu, em đánh dấu trong sách, hơi nhiều một chút."

Bình luận

Cô Thắm nói: "Vậy em lên bảng liệt kê ra xem, để cho các bạn cùng xem giúp đỡ em."

Bình luận

Cô Thắm nói: "Vậy em lên bảng liệt kê ra xem, để cho các bạn cùng xem giúp đỡ em."

Bình luận

Cô Thắm biết tên này vừa mới ở nước ngoài về, lại ít thấy nói chuyện, phỏng đoán chắc hẳn Vũ gặp chút vấn đề với tiếng Việt. Nghe nói mấy hôm nay đều ngại ngùng không giao tiếp với các bạn, nhân cơ hội Vũ mạnh dạn một lần mà để cho cậu ta nhiều đất diễn một chút, coi như có thể hòa nhập với lớp.

Bình luận

Cô Thắm biết tên này vừa mới ở nước ngoài về, lại ít thấy nói chuyện, phỏng đoán chắc hẳn Vũ gặp chút vấn đề với tiếng Việt. Nghe nói mấy hôm nay đều ngại ngùng không giao tiếp với các bạn, nhân cơ hội Vũ mạnh dạn một lần mà để cho cậu ta nhiều đất diễn một chút, coi như có thể hòa nhập với lớp.

Bình luận

Nhưng cô không biết cả lớp nãy giờ vẫn còn đang tự hỏi: Thằng này tính làm trò gì? 

Bình luận

Nhưng cô không biết cả lớp nãy giờ vẫn còn đang tự hỏi: Thằng này tính làm trò gì? 

Bình luận

Vũ hít thở sâu, đứng dậy, đẩy gọng kính. Rút từ trong ngăn bàn ra chiếc áo khoác mỏng sẫm màu, sau đó làm như vô tình mà ném sang phía Quỳnh. Lúc chuẩn bị bước ra khỏi chỗ còn thì thầm một câu bằng tiếng Pháp, đủ để cho người bàn trên nghe thấy.

Bình luận

Vũ hít thở sâu, đứng dậy, đẩy gọng kính. Rút từ trong ngăn bàn ra chiếc áo khoác mỏng sẫm màu, sau đó làm như vô tình mà ném sang phía Quỳnh. Lúc chuẩn bị bước ra khỏi chỗ còn thì thầm một câu bằng tiếng Pháp, đủ để cho người bàn trên nghe thấy.

Bình luận

Chi vốn đang lơ mơ, bỗng nhiên bị câu tiếng Pháp làm tỉnh cả người, vừa quay đầu "hả" một tiếng thì đã thấy Vũ bước một mạch lên bảng, cầm phấn viết chữ chậm rì rì. 

Bình luận

Chi vốn đang lơ mơ, bỗng nhiên bị câu tiếng Pháp làm tỉnh cả người, vừa quay đầu "hả" một tiếng thì đã thấy Vũ bước một mạch lên bảng, cầm phấn viết chữ chậm rì rì. 

Bình luận

Chi tranh thủ mọi người không để ý qua đây, quay hỏi nhỏ Quỳnh, rồi chạy lên trình bày nhỏ với cô Thắm vài câu, sau đó lấy áo khoác kia của Vũ quấn quanh bụng nó rồi dắt ra ngoài. Lúc đứng dậy, Quỳnh phát hiện mình không phải gặp ảo giác, vì trên ghế thực sự xuất hiện một vệt màu đỏ.

Bình luận

Chi tranh thủ mọi người không để ý qua đây, quay hỏi nhỏ Quỳnh, rồi chạy lên trình bày nhỏ với cô Thắm vài câu, sau đó lấy áo khoác kia của Vũ quấn quanh bụng nó rồi dắt ra ngoài. Lúc đứng dậy, Quỳnh phát hiện mình không phải gặp ảo giác, vì trên ghế thực sự xuất hiện một vệt màu đỏ.

Bình luận

Nó nhìn lên, thấy Vũ đang làm trò con bò trên bục giảng, nó vội vàng lấy giấy lau sạch sẽ, trong lòng thầm cảm thấy may mắn. Thực ra tâm lý con gái bấy giờ vẫn rất nhạy cảm, nếu để con trai nhìn thấy cảnh này, thật sự rất xấu hổ, mất mặt muốn chết.

Bình luận

Nó nhìn lên, thấy Vũ đang làm trò con bò trên bục giảng, nó vội vàng lấy giấy lau sạch sẽ, trong lòng thầm cảm thấy may mắn. Thực ra tâm lý con gái bấy giờ vẫn rất nhạy cảm, nếu để con trai nhìn thấy cảnh này, thật sự rất xấu hổ, mất mặt muốn chết.

Bình luận

Nhưng chỉ có mình nó tim đánh trống lô tô, vì mọi người đều di dời sự chú ý đến cái tên làm trò hề ở trên bảng kia rồi.

Bình luận

Nhưng chỉ có mình nó tim đánh trống lô tô, vì mọi người đều di dời sự chú ý đến cái tên làm trò hề ở trên bảng kia rồi.

Tên Vũ này đứng mười phút chỉ để viết một đống từ vựng lên bảng, không biết có phải do cố ý không, hắn cứ viết được ba chữ lại xóa một chữ do sai chính tả, được mấy chữ lại dính "lỗi type", lúc thì viết thiếu dấu, lúc thì viết thiếu chữ tùm lum tùm la.

Bình luận

Tên Vũ này đứng mười phút chỉ để viết một đống từ vựng lên bảng, không biết có phải do cố ý không, hắn cứ viết được ba chữ lại xóa một chữ do sai chính tả, được mấy chữ lại dính "lỗi type", lúc thì viết thiếu dấu, lúc thì viết thiếu chữ tùm lum tùm la.

Bình luận

Chúng nó lúc đầu còn nhịn, sau thấy hắn cứ đứng đực một chỗ viết đi viết lại hai chữ "đèo bòng" thì cười phá lên không giấu giếm, ban đầu hắn viết "dòe bòng", song lại xóa đi, lại viết "đòe bòng", sửa đi sửa lại mấy lần mới viết được hoàn chỉnh hai chữ "đèo bòng".

Bình luận

Chúng nó lúc đầu còn nhịn, sau thấy hắn cứ đứng đực một chỗ viết đi viết lại hai chữ "đèo bòng" thì cười phá lên không giấu giếm, ban đầu hắn viết "dòe bòng", song lại xóa đi, lại viết "đòe bòng", sửa đi sửa lại mấy lần mới viết được hoàn chỉnh hai chữ "đèo bòng".

Bình luận

Viết xong còn quay sang cô Thắm hỏi: chữ này nghĩa là gì?

Bình luận

Viết xong còn quay sang cô Thắm hỏi: chữ này nghĩa là gì?

Bình luận

Thì ra Vũ nói hy sinh chính là như thế này.

Bình luận

Thì ra Vũ nói hy sinh chính là như thế này.

Bình luận

Chiều hôm ấy, theo đánh giá lần hai của đoàn phóng viên thường trực lớp 12A1, đã cùng nhau đưa ra được thêm một kết luận: Học trò Vũ ngoài có thù với loài người, còn có thù với cả Tiếng Việt nữa!

Bình luận

Chiều hôm ấy, theo đánh giá lần hai của đoàn phóng viên thường trực lớp 12A1, đã cùng nhau đưa ra được thêm một kết luận: Học trò Vũ ngoài có thù với loài người, còn có thù với cả Tiếng Việt nữa!

Bình luận

Bình luận

-

Bình luận

Chi đưa Quỳnh về nhà, suốt dọc đường chẳng nói năng gì, chỉ nhìn qua quang cảnh nhà nó một lượt rồi lặng lẽ vòng xe quay lại trường. Quỳnh được cô đặc cách cho nghỉ phép tiết cuối.

Bình luận

Chi đưa Quỳnh về nhà, suốt dọc đường chẳng nói năng gì, chỉ nhìn qua quang cảnh nhà nó một lượt rồi lặng lẽ vòng xe quay lại trường. Quỳnh được cô đặc cách cho nghỉ phép tiết cuối.

Bình luận

Quỳnh bước vào nhà trong trạng thái rối bời, thầm thấy may mắn vì cảnh tượng kia không bị ai nhìn thấy, tuy nhiên trong lúc thay đồ nó phát hiện chiếc áo trên bụng mình là của người kia, mới ngỡ ngàng nhận ra người ta hình như đã sớm biết rồi, tức thì Quỳnh thấy mắt mình hơi nóng lên, cảm giác vừa khó coi vừa mắc cỡ, xấu hổ muốn khóc.

Bình luận

Quỳnh bước vào nhà trong trạng thái rối bời, thầm thấy may mắn vì cảnh tượng kia không bị ai nhìn thấy, tuy nhiên trong lúc thay đồ nó phát hiện chiếc áo trên bụng mình là của người kia, mới ngỡ ngàng nhận ra người ta hình như đã sớm biết rồi, tức thì Quỳnh thấy mắt mình hơi nóng lên, cảm giác vừa khó coi vừa mắc cỡ, xấu hổ muốn khóc.

Bình luận

Nó trùm cái áo lên mặt, dùng gần ba mươi phút để quằn quại la hét một mình trên giường. Thực sự là mất mặt quá, mất mặt chết đi được.

Bình luận

Nó trùm cái áo lên mặt, dùng gần ba mươi phút để quằn quại la hét một mình trên giường. Thực sự là mất mặt quá, mất mặt chết đi được.

Mất mặt xong xuôi, Quỳnh đưa tay cầm áo khoác lên săm soi dưới ánh nắng chiều trước sân nhà, nó nhìn trước nhìn sau, lật đi lật lại đến mấy lần để chắc chắn mình không làm bẩn áo của Vũ. Dù vậy, nhưng trong lòng cảm thấy chẳng an tâm, nó vẫn quyết định nên đem giặt thật kỹ rồi mới trả lại cho chủ.

Bình luận

Mất mặt xong xuôi, Quỳnh đưa tay cầm áo khoác lên săm soi dưới ánh nắng chiều trước sân nhà, nó nhìn trước nhìn sau, lật đi lật lại đến mấy lần để chắc chắn mình không làm bẩn áo của Vũ. Dù vậy, nhưng trong lòng cảm thấy chẳng an tâm, nó vẫn quyết định nên đem giặt thật kỹ rồi mới trả lại cho chủ.

 

Bình luận

 

Tay vừa chà chà chiếc áo trong đống bọt xà phòng nổi trên thau nước, Quỳnh vừa bần thần suy nghĩ, đem "ân" và "oán" đặt lên cán cân mà so đo mổ xẻ xem nên cư xử như thế nào với cái tên này.

Bình luận

Tay vừa chà chà chiếc áo trong đống bọt xà phòng nổi trên thau nước, Quỳnh vừa bần thần suy nghĩ, đem "ân" và "oán" đặt lên cán cân mà so đo mổ xẻ xem nên cư xử như thế nào với cái tên này.

Đầu tiên là phải kể đến oán trước, hắn ta khiến mình bị thương như thế này, đến chân cũng chưa đi lại bình thường được, mặt cũng chảy máu rồi, vẫn còn đeo băng gạc chưa lành. Đã vậy còn ăn nói bất lịch sự, không để ý đến người khác. 

Bình luận

Đầu tiên là phải kể đến oán trước, hắn ta khiến mình bị thương như thế này, đến chân cũng chưa đi lại bình thường được, mặt cũng chảy máu rồi, vẫn còn đeo băng gạc chưa lành. Đã vậy còn ăn nói bất lịch sự, không để ý đến người khác. 

Bình luận

Nhưng bây giờ hắn giúp mình một chuyện khá là to, nếu như lúc ấy hắn không tự nhiên chen miệng vào, cô Thắm bắt nó đứng dậy, Xong... chuyện gì tiếp theo xảy ra, nó chẳng dám nghĩ tới.

Bình luận

Nhưng bây giờ hắn giúp mình một chuyện khá là to, nếu như lúc ấy hắn không tự nhiên chen miệng vào, cô Thắm bắt nó đứng dậy, Xong... chuyện gì tiếp theo xảy ra, nó chẳng dám nghĩ tới.

Bình luận

Thế là mang ơn à?

Bình luận

Thế là mang ơn à?

Bình luận

Hồi sáng mới nói rằng không thích người ta xong... cũng may là chưa nói ghét.

Bình luận

Hồi sáng mới nói rằng không thích người ta xong... cũng may là chưa nói ghét.

Bình luận

Vậy thì chuyển trạng thái từ "không thích" sang "bình thường" là được thôi mà, mẹ đã dạy rồi, việc gì ra việc đó, người ta giúp mình một lần thì phải cảm ơn một lần.

Bình luận

Vậy thì chuyển trạng thái từ "không thích" sang "bình thường" là được thôi mà, mẹ đã dạy rồi, việc gì ra việc đó, người ta giúp mình một lần thì phải cảm ơn một lần.

Bình luận

Hay là... coi như hòa đi? Có vẻ như cũng không phải là người đáng ghét lắm.

Bình luận

Hay là... coi như hòa đi? Có vẻ như cũng không phải là người đáng ghét lắm.

Bình luận

"Bạc Hà, em nói xem có phải thế không?"

Bình luận

"Bạc Hà, em nói xem có phải thế không?"

Bình luận

Bạc Hà ẳng lên một tiếng bé bé, sau đó chạy vòng quanh chân của Quỳnh. Em là một bé cún lông trắng đáng yêu, anh Sinh nhân viên cũ của quán đã đem nó tặng cho Quỳnh vào mấy tháng trước. Căn nhà một người có thêm một bé cún đáng yêu bầu bạn. Cũng bớt đi sự quạnh quẽ.

Bình luận

Bạc Hà ẳng lên một tiếng bé bé, sau đó chạy vòng quanh chân của Quỳnh. Em là một bé cún lông trắng đáng yêu, anh Sinh nhân viên cũ của quán đã đem nó tặng cho Quỳnh vào mấy tháng trước. Căn nhà một người có thêm một bé cún đáng yêu bầu bạn. Cũng bớt đi sự quạnh quẽ.

Bình luận

Cảm xúc con người quả là một thứ gì đó diệu kỳ, có thể vì một chuyện bé tí mà nảy sinh thâm thù đại hận, và cũng có thể vì một cử chỉ nhỏ nhặt, lại thấy như nắng giữa trời đông.

Bình luận

Cảm xúc con người quả là một thứ gì đó diệu kỳ, có thể vì một chuyện bé tí mà nảy sinh thâm thù đại hận, và cũng có thể vì một cử chỉ nhỏ nhặt, lại thấy như nắng giữa trời đông.

Bình luận

Bình luận

-

Bình luận

Chú thích:

Bình luận

Chú thích:

[1] Phỏng theo sự kiện Cô giáo tiếng Anh Lê Na "cung Bọ Cạp" với những phát ngôn gây bão mạng vào năm 2015.

Bình luận

[1] Phỏng theo sự kiện Cô giáo tiếng Anh Lê Na "cung Bọ Cạp" với những phát ngôn gây bão mạng vào năm 2015.

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận