Chương 8: Xác định kẻ thù


Sau khi rời khỏi ngôi làng ấy, cô không vội về nhà mà đi xe bus sang Ấp Hàm cô muốn về lại quê hương của mình về thăm lại ngôi nhà cũ của mình. Đến nơi cô khá bất ngờ khi vị trí khi trước là nhà của cô giờ đã biến thành một tòa khách sạn khang trang, rộng lớn. Sau khi ba mẹ cô mất cả ngôi nhà và công ty đều trở thành của người khác, cô và Chính Quốc rời khỏi quê nhà được vài năm thì hay tin nhà cô thì đã được bán cho một ông chủ giàu để họ làm dự án xây công trình khách sạn, bây giờ cô mới có dịp trở về, mới có dịp nhìn thấy tòa khách sạn nguy nga đang nằm sừng sững trên mảnh đất nhà mình. Còn công ty P.J, ba mẹ cô là người sáng lập và nắm trong tay 80% số cổ phần, sau khi mất sổ cổ phần ấy lại được chuyển cho người khác. Cô cũng chẳng hiểu vì sao khi cướp được công ty nhà cô họ không đổi tên mà giữ lại cái tên ấy rồi di dời vị trí của nó khỏi Ấp Hàm và đưa nó tới Hán Dương, trở thành công ty top 5 của tỉnh Hán Dương bây giờ.

Bình luận

Sau khi rời khỏi ngôi làng ấy, cô không vội về nhà mà đi xe bus sang Ấp Hàm cô muốn về lại quê hương của mình về thăm lại ngôi nhà cũ của mình. Đến nơi cô khá bất ngờ khi vị trí khi trước là nhà của cô giờ đã biến thành một tòa khách sạn khang trang, rộng lớn. Sau khi ba mẹ cô mất cả ngôi nhà và công ty đều trở thành của người khác, cô và Chính Quốc rời khỏi quê nhà được vài năm thì hay tin nhà cô thì đã được bán cho một ông chủ giàu để họ làm dự án xây công trình khách sạn, bây giờ cô mới có dịp trở về, mới có dịp nhìn thấy tòa khách sạn nguy nga đang nằm sừng sững trên mảnh đất nhà mình. Còn công ty P.J, ba mẹ cô là người sáng lập và nắm trong tay 80% số cổ phần, sau khi mất sổ cổ phần ấy lại được chuyển cho người khác. Cô cũng chẳng hiểu vì sao khi cướp được công ty nhà cô họ không đổi tên mà giữ lại cái tên ấy rồi di dời vị trí của nó khỏi Ấp Hàm và đưa nó tới Hán Dương, trở thành công ty top 5 của tỉnh Hán Dương bây giờ.

Bình luận

Cô đi đến ven bờ biển nơi mà đội cứu hộ tìm thấy ba mẹ cô, cô cứ đi dọc bờ biển ấy vừa đi vừa ngắm nhìn hoàng hôn đang dần buông xuống, nước mắt cô lại tuôn rơi. Cô nhớ ba mẹ, nhớ những ngày quây quần hạnh phúc bên nhau, cũng đã hơn 10 năm kể từ khi ba mẹ mất đi nhưng nỗi đau ấy luôn dằng xé trong trái tim cô chưa bao giờ nguôi ngoai. Cô nhớ mãi ngày hôm đó ba mẹ mình bị một đám người mặc đồ đen bịt khẩu trang kín mít bắt đến bên vách núi, cô và chị gái mình chạy theo núp sau bụi cây chứng kiến cảnh bọn họ đánh đập ba mẹ mình dã man, cô và chị gái đã lao ra để ngăn bọn họ nhưng sức trẻ con thì có là gì so với người lớn. Hai tên vệ sĩ to cao giữ chặt cô và chị gái lại mặc cho hai người kêu gào van xin, ba mẹ cô vì muốn bảo vệ cho hai chị em cô mà đã đồng ý lăn tay kí vào giấy chuyển nhượng cổ phần cho bọn họ. Rồi sau đó chẳng kịp để ba mẹ nói lời trăn trối gì với hai chị em cô chúng thẳng tay đẩy cả ba mẹ cô xuống vực thẳm rồi để mặc hai chị em ở đó gào khóc. Người phụ nữ đứng đầu đám người đó nhìn ánh mắt đó ánh mắt đê tiện đó..cô nhớ mãi...

Bình luận

Cô đi đến ven bờ biển nơi mà đội cứu hộ tìm thấy ba mẹ cô, cô cứ đi dọc bờ biển ấy vừa đi vừa ngắm nhìn hoàng hôn đang dần buông xuống, nước mắt cô lại tuôn rơi. Cô nhớ ba mẹ, nhớ những ngày quây quần hạnh phúc bên nhau, cũng đã hơn 10 năm kể từ khi ba mẹ mất đi nhưng nỗi đau ấy luôn dằng xé trong trái tim cô chưa bao giờ nguôi ngoai. Cô nhớ mãi ngày hôm đó ba mẹ mình bị một đám người mặc đồ đen bịt khẩu trang kín mít bắt đến bên vách núi, cô và chị gái mình chạy theo núp sau bụi cây chứng kiến cảnh bọn họ đánh đập ba mẹ mình dã man, cô và chị gái đã lao ra để ngăn bọn họ nhưng sức trẻ con thì có là gì so với người lớn. Hai tên vệ sĩ to cao giữ chặt cô và chị gái lại mặc cho hai người kêu gào van xin, ba mẹ cô vì muốn bảo vệ cho hai chị em cô mà đã đồng ý lăn tay kí vào giấy chuyển nhượng cổ phần cho bọn họ. Rồi sau đó chẳng kịp để ba mẹ nói lời trăn trối gì với hai chị em cô chúng thẳng tay đẩy cả ba mẹ cô xuống vực thẳm rồi để mặc hai chị em ở đó gào khóc. Người phụ nữ đứng đầu đám người đó nhìn ánh mắt đó ánh mắt đê tiện đó..cô nhớ mãi...

Bình luận

- Đúng rồi! Là ánh mắt đó...bà Kim...

Bình luận

- Đúng rồi! Là ánh mắt đó...bà Kim...

Bình luận

Phải rồi đôi mắt phượng hoành cùng hình xăm ngôi sao năm cánh nhỏ ở đuôi lông mày bên phải, chỉ có bà ấy là có, không lẽ nào bà ta chính là người đứng đầu trong đám đã sát hại ba mẹ cô ngày đó? Cô lấy điện thoại ra tra cứu thông tin của bà Kim vào 10 năm về trước nhưng tuyệt nhiên không tìm được gì, cô lục lọi mọi ngóc ngách trong điện thoại tìm hết những chỗ có thể tìm và cô đã tìm được một tấm ảnh của bà ấy vào gần 10 năm về trước. Cô zoom to ảnh lên lấy tay che đi phần miệng của người trong bức ảnh, đúng là bà ta rồi...không sai đi đâu được.

Bình luận

Phải rồi đôi mắt phượng hoành cùng hình xăm ngôi sao năm cánh nhỏ ở đuôi lông mày bên phải, chỉ có bà ấy là có, không lẽ nào bà ta chính là người đứng đầu trong đám đã sát hại ba mẹ cô ngày đó? Cô lấy điện thoại ra tra cứu thông tin của bà Kim vào 10 năm về trước nhưng tuyệt nhiên không tìm được gì, cô lục lọi mọi ngóc ngách trong điện thoại tìm hết những chỗ có thể tìm và cô đã tìm được một tấm ảnh của bà ấy vào gần 10 năm về trước. Cô zoom to ảnh lên lấy tay che đi phần miệng của người trong bức ảnh, đúng là bà ta rồi...không sai đi đâu được.

Bình luận

Với mọi liên kết mọi manh mối cô có được thì bà Kim, chính là mục tiêu mà mọi manh mối hướng vào. Ánh mắt cô hằn lên từng tia hận thù muốn nhào tới và nghiền nát bà ta ngay lập tức, nhưng hiện giờ cô không có một bằng chứng gì để chứng minh cho toàn bộ suy luận của cô cả. Trước hết bây giờ, cô phải tìm được ông Trịnh mà bà cụ kia đã nói bằng mọi giá, cô muốn biết ông ta biết gì về ba mẹ cô mà để lại manh mối cho cô và chị gái cô đến tìm.

Bình luận

Với mọi liên kết mọi manh mối cô có được thì bà Kim, chính là mục tiêu mà mọi manh mối hướng vào. Ánh mắt cô hằn lên từng tia hận thù muốn nhào tới và nghiền nát bà ta ngay lập tức, nhưng hiện giờ cô không có một bằng chứng gì để chứng minh cho toàn bộ suy luận của cô cả. Trước hết bây giờ, cô phải tìm được ông Trịnh mà bà cụ kia đã nói bằng mọi giá, cô muốn biết ông ta biết gì về ba mẹ cô mà để lại manh mối cho cô và chị gái cô đến tìm.

Bình luận

Khi mặt trời đã lặn sâu xuống đáy biển cũng là lúc Chí Mẫn phải trở về, lòng cô lúc này buồn có, hận có, vui cũng có. Buồn vì đã mất đi người ba người mẹ mà cô yêu thương nhất, hận vì ông trời đã quá tàn nhẫn với ba mẹ cô, hận vì đám người ham hư vinh mà giết hại cả ba lẫn mẹ cô, vui vì cuối cùng cô đã lần ra được kẻ đứng sau cái chết của ba mẹ mình. Cô lưu luyến nơi này lưu luyến cái cảnh sắc tuyệt đẹp ở quê hương mình, lưu luyến cả những niềm vui sự hạnh phúc của gia đình mình lúc còn đầm ấm nguyên vẹn.

Bình luận

Khi mặt trời đã lặn sâu xuống đáy biển cũng là lúc Chí Mẫn phải trở về, lòng cô lúc này buồn có, hận có, vui cũng có. Buồn vì đã mất đi người ba người mẹ mà cô yêu thương nhất, hận vì ông trời đã quá tàn nhẫn với ba mẹ cô, hận vì đám người ham hư vinh mà giết hại cả ba lẫn mẹ cô, vui vì cuối cùng cô đã lần ra được kẻ đứng sau cái chết của ba mẹ mình. Cô lưu luyến nơi này lưu luyến cái cảnh sắc tuyệt đẹp ở quê hương mình, lưu luyến cả những niềm vui sự hạnh phúc của gia đình mình lúc còn đầm ấm nguyên vẹn.

Bình luận

Hơn tất cả lúc này là lúc cô yếu đuối nhất trong cuộc đời của cô, cô không giống Chính Quốc hiền lành và vị tha. Chính Quốc chỉ muốn hai chị em có một cuộc đời bình yên, cái chết của ba mẹ đã là nỗi đau lớn nhất cuộc đời của Chính Quốc, cô không muốn cả cô và Chí Mẫn phải tốn cả một đời để trả thù rồi lại đau thương mất mát chồng chất lên nhau. Chính Quốc biết chỉ cần ở nơi đây hai chị em sống với nhau hạnh phúc là ba mẹ đã mãn nguyện lắm rồi, nên cô đã mở lòng dung thứ, bỏ qua tất cả mọi hận thù trên đời này để mong hai chị em có cuộc sống bình an. Nhưng Chí Mẫn thì lại khác, cô lúc nào cũng đau đáu trong lòng về cái chet của ba mẹ cô, đối với cô còn sống một ngày là còn hận, còn sống là phải đòi lại công bằng cho ba mẹ của cô nên cô mới kiên trì đến tận bây giờ.

Bình luận

Hơn tất cả lúc này là lúc cô yếu đuối nhất trong cuộc đời của cô, cô không giống Chính Quốc hiền lành và vị tha. Chính Quốc chỉ muốn hai chị em có một cuộc đời bình yên, cái chết của ba mẹ đã là nỗi đau lớn nhất cuộc đời của Chính Quốc, cô không muốn cả cô và Chí Mẫn phải tốn cả một đời để trả thù rồi lại đau thương mất mát chồng chất lên nhau. Chính Quốc biết chỉ cần ở nơi đây hai chị em sống với nhau hạnh phúc là ba mẹ đã mãn nguyện lắm rồi, nên cô đã mở lòng dung thứ, bỏ qua tất cả mọi hận thù trên đời này để mong hai chị em có cuộc sống bình an. Nhưng Chí Mẫn thì lại khác, cô lúc nào cũng đau đáu trong lòng về cái chet của ba mẹ cô, đối với cô còn sống một ngày là còn hận, còn sống là phải đòi lại công bằng cho ba mẹ của cô nên cô mới kiên trì đến tận bây giờ.

Bình luận

- "Nhanh thôi...rồi mọi thứ sẽ kết thúc!"

Bình luận

- "Nhanh thôi...rồi mọi thứ sẽ kết thúc!"

Bình luận

Chí Mẫn lên xe bus trở về lại căn hộ của mình, suốt chặng đường đi cô đều không rời khỏi mảnh giấy mà cô nhận được từ bà cụ, địa chỉ trên đấy cách cô rất xa muốn qua đó có lẽ phải đi máy bay, suy nghĩ đắn đo một lúc thì cô vẫn quyết đặt một vé máy bay khởi hành vào 8h sáng ngày mai. Cô ngồi trước máy tính phân vân giữa hai việc là làm nốt công việc còn dở ở công ty hay là lăn ra giường làm ván game rồi ngủ, khi mở điện thoại lên thấy giờ này vẫn còn khá sớm vậy nên cô đã chọn là làm nốt công việc vì dù gì ngày mai cũng có thể là cô sẽ đi cả ngày sẽ chẳng còn thời gian mà làm nốt để kịp nộp lên cho cấp trên.

Bình luận

Chí Mẫn lên xe bus trở về lại căn hộ của mình, suốt chặng đường đi cô đều không rời khỏi mảnh giấy mà cô nhận được từ bà cụ, địa chỉ trên đấy cách cô rất xa muốn qua đó có lẽ phải đi máy bay, suy nghĩ đắn đo một lúc thì cô vẫn quyết đặt một vé máy bay khởi hành vào 8h sáng ngày mai. Cô ngồi trước máy tính phân vân giữa hai việc là làm nốt công việc còn dở ở công ty hay là lăn ra giường làm ván game rồi ngủ, khi mở điện thoại lên thấy giờ này vẫn còn khá sớm vậy nên cô đã chọn là làm nốt công việc vì dù gì ngày mai cũng có thể là cô sẽ đi cả ngày sẽ chẳng còn thời gian mà làm nốt để kịp nộp lên cho cấp trên.

Bình luận

Hôm sau

Bình luận

Hôm sau

Bình luận

Chí Mẫn dậy từ sớm để chuẩn bị hành trang một ít quần áo và đồ dùng cá nhân để đi đến đó, điểm đến đầu tiên của cô là sân bay Kim Phổ, tại Kinh Kỳ, sau đấy mới lên máy bay để đến đích nơi cô sắp tới nằm ở phía Nam, Khu Long Sơn, Trường Hưng ở Tỉnh Toàn La Nam một nơi cách khá xa thành phố Hán Dương mà cô đang sinh sống. Đáp xuống máy bay cô đã bắt ngay một chiếc taxi rồi đưa cho người tài xế địa chỉ nơi cô muốn đến, thật trùng hợp nơi đó lại gần nhà của chú tài xế nên cả hai vừa đi đã vừa nói chuyện rôm rả với nhau. Qua lời kể của chú tài xế cô cũng đã biết thêm khá nhiều điều về người đàn ông họ Trịnh ấy.

Bình luận

Chí Mẫn dậy từ sớm để chuẩn bị hành trang một ít quần áo và đồ dùng cá nhân để đi đến đó, điểm đến đầu tiên của cô là sân bay Kim Phổ, tại Kinh Kỳ, sau đấy mới lên máy bay để đến đích nơi cô sắp tới nằm ở phía Nam, Khu Long Sơn, Trường Hưng ở Tỉnh Toàn La Nam một nơi cách khá xa thành phố Hán Dương mà cô đang sinh sống. Đáp xuống máy bay cô đã bắt ngay một chiếc taxi rồi đưa cho người tài xế địa chỉ nơi cô muốn đến, thật trùng hợp nơi đó lại gần nhà của chú tài xế nên cả hai vừa đi đã vừa nói chuyện rôm rả với nhau. Qua lời kể của chú tài xế cô cũng đã biết thêm khá nhiều điều về người đàn ông họ Trịnh ấy.

Bình luận

- Nhà này cách nhà chú tầm 2 cây số gì đó thôi! Mà chú cũng biết hai vợ chồng nhà đấy nữa. Người chồng họ Trịnh là người gốc Nhân Xuyên, còn người vợ họ Mẫn, họ chuyển tới đây cũng lâu lắm rồi nhưng tôi không thấy họ có con cái gì cả, có hai vợ chồng sống với nhau thôi.

Bình luận

- Nhà này cách nhà chú tầm 2 cây số gì đó thôi! Mà chú cũng biết hai vợ chồng nhà đấy nữa. Người chồng họ Trịnh là người gốc Nhân Xuyên, còn người vợ họ Mẫn, họ chuyển tới đây cũng lâu lắm rồi nhưng tôi không thấy họ có con cái gì cả, có hai vợ chồng sống với nhau thôi.

Bình luận

Sau một quãng thời gian dài ngồi xe ngồi máy bay cuối cùng cô cũng tới nơi, trước mặt cô là một căn nhà Nhật ngói đỏ, tuy trông nhỏ nhưng lại rất khang trang và thoáng đãng. Chú tài xế do có chút quen biết với chủ nhà nên khi chú bấm chuông thì đã có người ra mở cửa cho chú ngay, vừa gặp chú thì người kia đã tay bắt mặt mừng chào hỏi chú.

Bình luận

Sau một quãng thời gian dài ngồi xe ngồi máy bay cuối cùng cô cũng tới nơi, trước mặt cô là một căn nhà Nhật ngói đỏ, tuy trông nhỏ nhưng lại rất khang trang và thoáng đãng. Chú tài xế do có chút quen biết với chủ nhà nên khi chú bấm chuông thì đã có người ra mở cửa cho chú ngay, vừa gặp chú thì người kia đã tay bắt mặt mừng chào hỏi chú.

Bình luận

- Đấy! Đây là chú Trịnh chủ của căn nhà này, chắc hẳn là người cháu đang tìm đấy!

Bình luận

- Đấy! Đây là chú Trịnh chủ của căn nhà này, chắc hẳn là người cháu đang tìm đấy!

Bình luận

- Ơ..đây là../Người đàn ông họ Trịnh nhìn Chí Mẫn bằng ánh mắt dò xét/

Bình luận

- Ơ..đây là../Người đàn ông họ Trịnh nhìn Chí Mẫn bằng ánh mắt dò xét/

Bình luận

- Tôi đón cô bé này ở sân bay, cô bé ấy đưa địa chỉ nhà ông cho tôi nhờ tôi chở đến. Thôi!Vậy tôi xin phép về tôi còn có việc khác..chú về nhé!

Bình luận

- Tôi đón cô bé này ở sân bay, cô bé ấy đưa địa chỉ nhà ông cho tôi nhờ tôi chở đến. Thôi!Vậy tôi xin phép về tôi còn có việc khác..chú về nhé!

Bình luận

- Dạ vâng cháu cảm ơn chú ạ!

Bình luận

- Dạ vâng cháu cảm ơn chú ạ!

Bình luận

Sau khi chú tài xế ấy rời đi, người kia nhìn cô nghi hoặc một lúc nhưng rồi cũng mời cô vào trong nhà. Vừa bước vào đến cổng cô đã ngửi thấy mùi thơm ngao ngát của loài hoa sen, nhìn quanh mới thấy sân vườn nơi đây khá rộng có hồ sen ao cá cây lá xum xuê được chăm sóc tỉa tốt rất tỉ mỉ sạch sẽ trông khung cảnh đến đỗi thơ mộng làm sao.

Bình luận

Sau khi chú tài xế ấy rời đi, người kia nhìn cô nghi hoặc một lúc nhưng rồi cũng mời cô vào trong nhà. Vừa bước vào đến cổng cô đã ngửi thấy mùi thơm ngao ngát của loài hoa sen, nhìn quanh mới thấy sân vườn nơi đây khá rộng có hồ sen ao cá cây lá xum xuê được chăm sóc tỉa tốt rất tỉ mỉ sạch sẽ trông khung cảnh đến đỗi thơ mộng làm sao.

Bình luận

- Cháu ngồi đi! Cháu là ai tới tìm chú có việc gì không?

Bình luận

- Cháu ngồi đi! Cháu là ai tới tìm chú có việc gì không?

Bình luận

Chú Trịnh mời cô ngồi xuống ghế từ trong phòng bếp có một người phụ nữ đi ra rót cho cô một ly nước lọc, lúc này cô mới để ý tới hai người tầm này hai cô chú chắc đã u50 hết rồi nhưng tóc người nào người nấy vẫn còn đen nhánh, đuôi mắt chẳng có vết chân chim nào trông cô vẫn còn rất tươi trẻ nhìn, mái tóc đen bồng bềnh cùng với lớp trang điểm nhẹ nhàng trông cứ như thiếu nữ đôi mươi vậy, chú thì trông vẫn còn khá là điển trai nhìn có đôi nét giống ba cô ngày trước.

Bình luận

Chú Trịnh mời cô ngồi xuống ghế từ trong phòng bếp có một người phụ nữ đi ra rót cho cô một ly nước lọc, lúc này cô mới để ý tới hai người tầm này hai cô chú chắc đã u50 hết rồi nhưng tóc người nào người nấy vẫn còn đen nhánh, đuôi mắt chẳng có vết chân chim nào trông cô vẫn còn rất tươi trẻ nhìn, mái tóc đen bồng bềnh cùng với lớp trang điểm nhẹ nhàng trông cứ như thiếu nữ đôi mươi vậy, chú thì trông vẫn còn khá là điển trai nhìn có đôi nét giống ba cô ngày trước.

Bình luận

- Cháu..cháu là con gái của ba Nghĩa mẹ Hiền đây ạ!

Bình luận

- Cháu..cháu là con gái của ba Nghĩa mẹ Hiền đây ạ!

Bình luận

- Hả..ch..cháu cháu là...

Bình luận

- Hả..ch..cháu cháu là...

Bình luận

- Cháu là Phác Chí Mẫn, cháu tìm được đến đây là nhờ bà cụ ở làng Bắc cho cháu địa chỉ của chú.

Bình luận

- Cháu là Phác Chí Mẫn, cháu tìm được đến đây là nhờ bà cụ ở làng Bắc cho cháu địa chỉ của chú.

Bình luận

Chú Trịnh nghe xong đã biết được cô là ai liền bảo cô gái bên cạnh đi đóng cửa chính lại sau đấy bảo cô ấy đi lấy gì đó mang xuống, ngồi đợi một lúc thì cô ấy cũng xuống cô đưa cho chú một tập tài liệu chú mở ra xem xét kĩ lưỡng rồi bắt đầu nói.

Bình luận

Chú Trịnh nghe xong đã biết được cô là ai liền bảo cô gái bên cạnh đi đóng cửa chính lại sau đấy bảo cô ấy đi lấy gì đó mang xuống, ngồi đợi một lúc thì cô ấy cũng xuống cô đưa cho chú một tập tài liệu chú mở ra xem xét kĩ lưỡng rồi bắt đầu nói.

Bình luận

- Uh chú biết sẽ có ngày cháu tìm tới đây nhưng không nghĩ là sớm vậy.

Bình luận

- Uh chú biết sẽ có ngày cháu tìm tới đây nhưng không nghĩ là sớm vậy.

Bình luận

- Chú..chú biết gì về cái chết của ba mẹ cháu chứ?

Bình luận

- Chú..chú biết gì về cái chết của ba mẹ cháu chứ?

Bình luận

- Chú không biết nhưng chú được ba cháu nhờ mang cái này cho cháu. /Chú Trịnh đưa tập tài liệu cho cô/

Bình luận

- Chú không biết nhưng chú được ba cháu nhờ mang cái này cho cháu. /Chú Trịnh đưa tập tài liệu cho cô/

Bình luận

Chí Mẫn mở tập hồ sơ ấy ra xem, đấy là một bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, nội dung trong đó đại khái là chuyển nhượng 25% số cổ phần của P.J cho cô. Cô đọc xong khó hiểu nhìn chú Trịnh, lúc này chú mới giải đáp thắc mắc cho cô.

Bình luận

Chí Mẫn mở tập hồ sơ ấy ra xem, đấy là một bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, nội dung trong đó đại khái là chuyển nhượng 25% số cổ phần của P.J cho cô. Cô đọc xong khó hiểu nhìn chú Trịnh, lúc này chú mới giải đáp thắc mắc cho cô.

Bình luận

- Ba cháu lúc ấy có toàn bộ trong tay 80% cổ phần của P.J có quyền lực tối đa điều hành toàn bộ P.J, ba cháu biết sẽ có ngày bị hãm hại nên đã chuyển nhượng 25% số cổ phần cho chú nhờ chú làm sẵn 1 bản chuyển nhượng cho cháu khi nào gặp cháu thì đưa cháu kí và trả cho cháu hoặc chị gái cháu.

Bình luận

- Ba cháu lúc ấy có toàn bộ trong tay 80% cổ phần của P.J có quyền lực tối đa điều hành toàn bộ P.J, ba cháu biết sẽ có ngày bị hãm hại nên đã chuyển nhượng 25% số cổ phần cho chú nhờ chú làm sẵn 1 bản chuyển nhượng cho cháu khi nào gặp cháu thì đưa cháu kí và trả cho cháu hoặc chị gái cháu.

Bình luận

- Tại sao không phải là toàn bộ mà chỉ 25%? /Chí Mẫn khó hiểu/

Bình luận

- Tại sao không phải là toàn bộ mà chỉ 25%? /Chí Mẫn khó hiểu/

Bình luận

- Nếu là toàn bộ hoặc quá nhiều thì kẻ bị chúng sát hại sẽ là chú, ba cháu giữ lại 55% rồi bán rải rắc cho những cổ đông khác mỗi người vài phần trăm đến khi ba cháu bị sát hại thì bọn chúng chỉ chiếm được 40%, đồng nghĩa với việc bọn chúng không có được quyền kiểm soát các quyết định ở công ty. Ba cháu chọn cách phân tán dần dần số cổ phần cho những người đáng tin cậy, để bọn chúng không dễ dàng thâu tóm và quyền kiểm soát không hoàn toàn thuộc về chúng. Đáng lẽ ba cháu vẫn còn muốn phân tán đi thêm nữa nhưng vì bọn chúng ra tay quá sớm, nên kéo xuống không quá 50% là một điều may mắn rồi. Còn 40% ấy, một là cháu có cách nào đó lấy lại hai là cháu phải chứng minh được ba cháu bị cưỡng ép chuyển nhượng cho bọn họ thì cháu mới có thể lấy lại được.

Bình luận

- Nếu là toàn bộ hoặc quá nhiều thì kẻ bị chúng sát hại sẽ là chú, ba cháu giữ lại 55% rồi bán rải rắc cho những cổ đông khác mỗi người vài phần trăm đến khi ba cháu bị sát hại thì bọn chúng chỉ chiếm được 40%, đồng nghĩa với việc bọn chúng không có được quyền kiểm soát các quyết định ở công ty. Ba cháu chọn cách phân tán dần dần số cổ phần cho những người đáng tin cậy, để bọn chúng không dễ dàng thâu tóm và quyền kiểm soát không hoàn toàn thuộc về chúng. Đáng lẽ ba cháu vẫn còn muốn phân tán đi thêm nữa nhưng vì bọn chúng ra tay quá sớm, nên kéo xuống không quá 50% là một điều may mắn rồi. Còn 40% ấy, một là cháu có cách nào đó lấy lại hai là cháu phải chứng minh được ba cháu bị cưỡng ép chuyển nhượng cho bọn họ thì cháu mới có thể lấy lại được.

Bình luận

Nghe Chú Trịnh giải thích mà cô bàng hoàng vì thực sự ba cô đã tính toán đường đi nước bước từ ngày đó, cô chỉ hận ngày ấy cô không có điện thoại hay bất cứ thứ gì có thể quay lại được cảnh tượng ba mẹ cô bị chúng đánh đập sát hại như nào. Chỉ bằng đôi mắt cô và Chính Quốc thì chẳng thể chứng minh được điều gì.

Bình luận

Nghe Chú Trịnh giải thích mà cô bàng hoàng vì thực sự ba cô đã tính toán đường đi nước bước từ ngày đó, cô chỉ hận ngày ấy cô không có điện thoại hay bất cứ thứ gì có thể quay lại được cảnh tượng ba mẹ cô bị chúng đánh đập sát hại như nào. Chỉ bằng đôi mắt cô và Chính Quốc thì chẳng thể chứng minh được điều gì.

Bình luận

- Ngày ấy sau khi biết chú được chuyển nhượng 25% cổ phần bọn chúng có lẽ vẫn đang truy lùng chú, thật may vì ba cháu đã nhắc trước cho chú biết để chú bỏ trốn tới đây. Dù đã biết trước kết cục nhưng chú lại không thể cứu được ba mẹ cháu..chú xin lỗi hai chị em cháu nhiều!!

Bình luận

- Ngày ấy sau khi biết chú được chuyển nhượng 25% cổ phần bọn chúng có lẽ vẫn đang truy lùng chú, thật may vì ba cháu đã nhắc trước cho chú biết để chú bỏ trốn tới đây. Dù đã biết trước kết cục nhưng chú lại không thể cứu được ba mẹ cháu..chú xin lỗi hai chị em cháu nhiều!!

Bình luận

Chú Trịnh vừa nói nước mắt chú cũng không tự chủ mà rơi xuống, tay chú nắm chặt lấy tay cô mà run run. Cô nhìn chú nhớ tới ba mẹ mình mà lòng đau như cắt, nước mắt cô cũng cứ thế mà tuôn rơi, cô đưa tay chùi nước mắt vẻ từ mềm yếu sang cứng cỏi.

Bình luận

Chú Trịnh vừa nói nước mắt chú cũng không tự chủ mà rơi xuống, tay chú nắm chặt lấy tay cô mà run run. Cô nhìn chú nhớ tới ba mẹ mình mà lòng đau như cắt, nước mắt cô cũng cứ thế mà tuôn rơi, cô đưa tay chùi nước mắt vẻ từ mềm yếu sang cứng cỏi.

Bình luận

- Chú có biết bọn chúng là ai không?

Bình luận

- Chú có biết bọn chúng là ai không?

Bình luận

- Chú không biết. Nhưng hiện cổ đông lớn nhất của P.J là bà Kim với 40%, tương ứng với số cổ phần ba cháu bị cướp rất có thể là bà ta.

Bình luận

- Chú không biết. Nhưng hiện cổ đông lớn nhất của P.J là bà Kim với 40%, tương ứng với số cổ phần ba cháu bị cướp rất có thể là bà ta.

Bình luận

- Nhưng mà ba cháu là người sáng lập công ty sao lúc ấy lại chỉ còn 80%?

Bình luận

- Nhưng mà ba cháu là người sáng lập công ty sao lúc ấy lại chỉ còn 80%?

Bình luận

- Cháu hỏi hay đấy, tại 20% còn lại là ông Kim giữ. Ba cháu và ông Kim góp vốn với nhau để dựng nên P.J, nhưng vì ông Kim còn tập đoàn Kim Thị nên chỉ góp với ba cháu 20% mà thôi. Nên ông ấy cũng có thể là người đứng sau chi phối bọn sát hại ba mẹ cháu để chiếm nốt số còn lại.

Bình luận

- Cháu hỏi hay đấy, tại 20% còn lại là ông Kim giữ. Ba cháu và ông Kim góp vốn với nhau để dựng nên P.J, nhưng vì ông Kim còn tập đoàn Kim Thị nên chỉ góp với ba cháu 20% mà thôi. Nên ông ấy cũng có thể là người đứng sau chi phối bọn sát hại ba mẹ cháu để chiếm nốt số còn lại.

Bình luận

- Ông ta có cả Kim Thị rồi thì cần gì đến P.J nhà cháu nữa?

Bình luận

- Ông ta có cả Kim Thị rồi thì cần gì đến P.J nhà cháu nữa?

Bình luận

- Lòng tham con người là không đáy, Kim Thị là tập đoàn bất động sản, còn P.J là công ty mỹ phẩm nếu có cả thì vẫn là tốt chứ cháu.

Bình luận

- Lòng tham con người là không đáy, Kim Thị là tập đoàn bất động sản, còn P.J là công ty mỹ phẩm nếu có cả thì vẫn là tốt chứ cháu.

Chí Mẫn nghe xong thấy có vẻ rất thuyết phục, đúng là hung thủ chỉ có thể là bọn họ mà thôi mọi mũi tên đều chĩa về phía họ. Cô ngồi nói chuyện với chú Trịnh đến tối mịt tối mờ câu chuyện vẫn chưa hết chuyện để nói với nhau, nên hôm ấy cô chú đã giữ cô lại nhà một đêm để đỡ đi lại vất vả.

Bình luận

Chí Mẫn nghe xong thấy có vẻ rất thuyết phục, đúng là hung thủ chỉ có thể là bọn họ mà thôi mọi mũi tên đều chĩa về phía họ. Cô ngồi nói chuyện với chú Trịnh đến tối mịt tối mờ câu chuyện vẫn chưa hết chuyện để nói với nhau, nên hôm ấy cô chú đã giữ cô lại nhà một đêm để đỡ đi lại vất vả.


Truyện tương tự

Bình luận