Lá cờ mang sáu màu sắc rực rỡ, dưới ánh nắng nhè nhẹ trông càng tươi mắt hơn nhiều. Edward nhìn theo dải màu tung bay như cầu vồng sau mưa ấy, bỗng dưng ngẩn người, lòng gợn một đợt sóng không rõ từ đâu. Cậu nhìn chăm chú đến mức những ngón tay đang nắm lấy tay Edwin cũng lỏng ra, khiến anh cũng phải tò mò ngó nghiêng dò tìm trong tầm mắt cậu.
Bình luận
Lá cờ mang sáu màu sắc rực rỡ, dưới ánh nắng nhè nhẹ trông càng tươi mắt hơn nhiều. Edward nhìn theo dải màu tung bay như cầu vồng sau mưa ấy, bỗng dưng ngẩn người, lòng gợn một đợt sóng không rõ từ đâu. Cậu nhìn chăm chú đến mức những ngón tay đang nắm lấy tay Edwin cũng lỏng ra, khiến anh cũng phải tò mò ngó nghiêng dò tìm trong tầm mắt cậu.
Bình luận
Dải cầu vồng sáu màu cũng lọt vào trong mắt Edwin, anh chợt hiểu ra điều Edward đang nghĩ đến. Chẳng phải những đợt nắng lung linh nhảy múa trên mặt đường, trên tán cây, trên khắp mọi nơi là nắng của tháng năm ư? Ngón tay anh lại cầm chắc tay Edward thêm một chút, anh khẽ nói một câu bâng quơ:
Bình luận
Dải cầu vồng sáu màu cũng lọt vào trong mắt Edwin, anh chợt hiểu ra điều Edward đang nghĩ đến. Chẳng phải những đợt nắng lung linh nhảy múa trên mặt đường, trên tán cây, trên khắp mọi nơi là nắng của tháng năm ư? Ngón tay anh lại cầm chắc tay Edward thêm một chút, anh khẽ nói một câu bâng quơ:
Bình luận
“Tháng năm rồi nhỉ? Thảo nào…”
Bình luận
“Tháng năm rồi nhỉ? Thảo nào…”
Bình luận
Edward bị đánh thức khỏi sự trầm tư, cậu cười cười đáp lại:
Bình luận
Edward bị đánh thức khỏi sự trầm tư, cậu cười cười đáp lại:
Bình luận
“Phải rồi, Ngày Tự Hào sắp đến còn gì.”
Bình luận
“Phải rồi, Ngày Tự Hào sắp đến còn gì.”
Bình luận
Cậu bước sang một bên, suýt thì nép vào người Edwin để nhường đường cho một chiếc xe bán kem. Đường phố Paris quả thật là không thích hợp cho bọn họ ngẩn ngơ, vậy nên Edwin cũng chỉ còn cách vừa đi vừa nói:
Bình luận
Cậu bước sang một bên, suýt thì nép vào người Edwin để nhường đường cho một chiếc xe bán kem. Đường phố Paris quả thật là không thích hợp cho bọn họ ngẩn ngơ, vậy nên Edwin cũng chỉ còn cách vừa đi vừa nói:
Bình luận
“Bình thường những ngày đó sẽ có diễu hành nhỉ? Cậu có đi xem không?”
Bình luận
“Bình thường những ngày đó sẽ có diễu hành nhỉ? Cậu có đi xem không?”
Bình luận
“Tôi không.” Edward đáp, sau đó ngay lập tức nói thêm “Thực ra cũng là vì tôi không có nhiều thời gian để đi thôi, vả lại tôi ghét chỗ đông người mà. Mấy cuộc diễu hành đó vui thật, nhưng mà cứ tưởng tượng đến cảnh đi trong biển người, bên tai toàn tiếng hò hét thì tôi chịu không nổi.”
Bình luận
“Tôi không.” Edward đáp, sau đó ngay lập tức nói thêm “Thực ra cũng là vì tôi không có nhiều thời gian để đi thôi, vả lại tôi ghét chỗ đông người mà. Mấy cuộc diễu hành đó vui thật, nhưng mà cứ tưởng tượng đến cảnh đi trong biển người, bên tai toàn tiếng hò hét thì tôi chịu không nổi.”
Bình luận
Cậu ngước mắt nhìn Edwin, nở một nụ cười có chút mỉa mai:
Bình luận
Cậu ngước mắt nhìn Edwin, nở một nụ cười có chút mỉa mai:
Bình luận
“Tiếng là người đồng tính nhưng tôi còn chẳng bao giờ thực sự tham gia một sự kiện chính thức nào của cộng đồng ấy.”
Bình luận
“Tiếng là người đồng tính nhưng tôi còn chẳng bao giờ thực sự tham gia một sự kiện chính thức nào của cộng đồng ấy.”
Bình luận
Edwin nhún vai:
Bình luận
Edwin nhún vai:
Bình luận
“Tôi cũng vậy mà, come out muộn quá, vào đúng lúc công việc đang gấp nên không đi được.” Anh nhìn Edward, chợt thốt ra một lời đề nghị “Nhưng năm nay thì có thể sắp xếp công việc được, cậu có muốn đi cùng tôi không?”
Bình luận
“Tôi cũng vậy mà, come out muộn quá, vào đúng lúc công việc đang gấp nên không đi được.” Anh nhìn Edward, chợt thốt ra một lời đề nghị “Nhưng năm nay thì có thể sắp xếp công việc được, cậu có muốn đi cùng tôi không?”
Bình luận
Ánh mắt anh chân thành đến mức Edward bỗng dưng ngơ người. Chỉ là một lời đề nghị nho nhỏ, nhưng cậu vẫn thấy trái tim mình đập bình bịch, trong thoáng chốc, cậu đã nghĩ Edwin vừa nhớ lại mọi thứ, nhưng khi bình tĩnh hơn cậu lại thầm cười nhạo mình, kể cả có nhớ lại hay không thì cái lưỡi dẻo quẹo của anh vẫn còn đó, không phải sao?
Bình luận
Ánh mắt anh chân thành đến mức Edward bỗng dưng ngơ người. Chỉ là một lời đề nghị nho nhỏ, nhưng cậu vẫn thấy trái tim mình đập bình bịch, trong thoáng chốc, cậu đã nghĩ Edwin vừa nhớ lại mọi thứ, nhưng khi bình tĩnh hơn cậu lại thầm cười nhạo mình, kể cả có nhớ lại hay không thì cái lưỡi dẻo quẹo của anh vẫn còn đó, không phải sao?
Bình luận
Cậu nhẹ nhàng đáp lời:
Bình luận
Cậu nhẹ nhàng đáp lời:
Bình luận
“Vậy phải xem đám tội phạm có buông tha cho tôi không đã nào.”
Bình luận
“Vậy phải xem đám tội phạm có buông tha cho tôi không đã nào.”
Bình luận
Nụ cười mỉm trên môi Edwin bỗng nở bung như một đoá hồng Juliet, nếu không phải đang đi giữa đường, Edward ngờ rằng anh sẽ cười rộ lên. Nhưng rõ ràng câu nói đó của cậu không hề có điều gì hài hước, vậy rốt cuộc vì sao Edwin lại cười tươi đến thế, đến mức đầu mày khoé mắt đều lấp lánh đầy ý cười. Trước ánh mắt ngạc nhiên của cậu, khoé môi Edwin có hạ xuống, nhưng nét cười vương lại trên mặt chẳng hề ít hơn bao nhiêu. Anh nhẹ kéo Edward lại gần mình:
Bình luận
Nụ cười mỉm trên môi Edwin bỗng nở bung như một đoá hồng Juliet, nếu không phải đang đi giữa đường, Edward ngờ rằng anh sẽ cười rộ lên. Nhưng rõ ràng câu nói đó của cậu không hề có điều gì hài hước, vậy rốt cuộc vì sao Edwin lại cười tươi đến thế, đến mức đầu mày khoé mắt đều lấp lánh đầy ý cười. Trước ánh mắt ngạc nhiên của cậu, khoé môi Edwin có hạ xuống, nhưng nét cười vương lại trên mặt chẳng hề ít hơn bao nhiêu. Anh nhẹ kéo Edward lại gần mình:
Bình luận
“Hứa với tôi nhé?” Anh chỉ một chiếc xe bán kem đang đi gần đó “Không cắt máu ăn thề được thì ăn một cây kem thề nhỉ?”
Bình luận
“Hứa với tôi nhé?” Anh chỉ một chiếc xe bán kem đang đi gần đó “Không cắt máu ăn thề được thì ăn một cây kem thề nhỉ?”
Bình luận
“Lại còn có chuyện ăn kem để thề à?” Edward cảm thấy anh dường như có chút ngộ nghĩnh hơn bình thường, dù vậy, cậu vẫn gọi người bán kem lại, vừa vẫy vừa nói với anh, “Vậy thì ăn thôi.”
Bình luận
“Lại còn có chuyện ăn kem để thề à?” Edward cảm thấy anh dường như có chút ngộ nghĩnh hơn bình thường, dù vậy, cậu vẫn gọi người bán kem lại, vừa vẫy vừa nói với anh, “Vậy thì ăn thôi.”
Bình luận
Chiếc xe hàng kem trang trí nhiều màu tiến gần về phía bọn họ. Người bán hàng là một người đàn ông trẻ tuổi với đôi mắt long lanh, linh hoạt như một chú thỏ:
Bình luận
Chiếc xe hàng kem trang trí nhiều màu tiến gần về phía bọn họ. Người bán hàng là một người đàn ông trẻ tuổi với đôi mắt long lanh, linh hoạt như một chú thỏ:
Bình luận
“Chúc một ngày tốt lành, các quý ông.” Anh ta nhanh nhẹn đưa cho Edward thực đơn và mời chào bằng một chất giọng mềm mại, “Có rất nhiều vị kem đấy, đủ để hai anh ăn tới no căng.”
Bình luận
“Chúc một ngày tốt lành, các quý ông.” Anh ta nhanh nhẹn đưa cho Edward thực đơn và mời chào bằng một chất giọng mềm mại, “Có rất nhiều vị kem đấy, đủ để hai anh ăn tới no căng.”
Bình luận
“Làm sao đây, chúng tôi còn muốn thử Croque Monsieur và cả bánh Eclair nữa.” Edward tươi cười đáp lại câu chào hàng khéo léo, “Hai cây kem thôi vậy nhé?”
Bình luận
“Làm sao đây, chúng tôi còn muốn thử Croque Monsieur và cả bánh Eclair nữa.” Edward tươi cười đáp lại câu chào hàng khéo léo, “Hai cây kem thôi vậy nhé?”
Bình luận
“Rất hân hạnh.” Người chủ hàng cũng không tỏ vẻ phật ý, “Anh chọn đi, mỗi cây kem có thể có nhiều vị đấy.”
Bình luận
“Rất hân hạnh.” Người chủ hàng cũng không tỏ vẻ phật ý, “Anh chọn đi, mỗi cây kem có thể có nhiều vị đấy.”
Bình luận
Edward nhìn sơ qua thực đơn, gật gật đầu:
Bình luận
Edward nhìn sơ qua thực đơn, gật gật đầu:
Bình luận
“Tôi hiểu rồi.” Cậu quay sang Edwin, “Anh chọn trước đi, tiện thể chọn giúp tôi, tôi không rành mấy đồ ngọt lắm.”
Bình luận
“Tôi hiểu rồi.” Cậu quay sang Edwin, “Anh chọn trước đi, tiện thể chọn giúp tôi, tôi không rành mấy đồ ngọt lắm.”
Bình luận
“Nhưng khẩu vị của cậu có thay đổi đâu.” Edwin nở một nụ cười bất đắc dĩ, nhưng anh vẫn nhanh chóng lựa ra mấy vị kem rồi hỏi thử cậu, “Giữa kem bạc hà thêm chocolate chip với kem việt quất phô mai thì cậu chọn gì?”
Bình luận
“Nhưng khẩu vị của cậu có thay đổi đâu.” Edwin nở một nụ cười bất đắc dĩ, nhưng anh vẫn nhanh chóng lựa ra mấy vị kem rồi hỏi thử cậu, “Giữa kem bạc hà thêm chocolate chip với kem việt quất phô mai thì cậu chọn gì?”
Bình luận
“Vế sau đi.” Edward nói, “Vậy còn anh?”
Bình luận
“Vế sau đi.” Edward nói, “Vậy còn anh?”
Bình luận
“Tôi ấy hả? Tôi sẽ chọn vị chanh với bạc hà vậy.” Edwin ngẫm nghĩ một lúc rồi mới trả lời cậu.
Bình luận
“Tôi ấy hả? Tôi sẽ chọn vị chanh với bạc hà vậy.” Edwin ngẫm nghĩ một lúc rồi mới trả lời cậu.
Bình luận
Edward cẩn thận đọc lại hai món với người bán hàng, thậm chí còn yêu cầu anh ta cho xem ghi chú để chắc chắn rằng cậu không đọc nhầm tên món nào. Cũng may khả năng giao tiếp tiếng Pháp của cậu vẫn còn tốt, nên một lúc sau, hai cây kem thơm ngào ngạt với màu sắc bắt mắt đã được làm xong, người làm ra chúng đưa cho khách với nụ cười niềm nở:
Bình luận
Edward cẩn thận đọc lại hai món với người bán hàng, thậm chí còn yêu cầu anh ta cho xem ghi chú để chắc chắn rằng cậu không đọc nhầm tên món nào. Cũng may khả năng giao tiếp tiếng Pháp của cậu vẫn còn tốt, nên một lúc sau, hai cây kem thơm ngào ngạt với màu sắc bắt mắt đã được làm xong, người làm ra chúng đưa cho khách với nụ cười niềm nở:
Bình luận
“Chúc ngon miệng nhé, hai quý ông, và chúc một chuyến tham quan vui vẻ nữa. Hai anh đến từ Anh phải không?”
Bình luận
“Chúc ngon miệng nhé, hai quý ông, và chúc một chuyến tham quan vui vẻ nữa. Hai anh đến từ Anh phải không?”
Bình luận
“Đúng vậy.” Edward để Edwin cầm hai cây kem còn cậu tìm ví trả tiền, “Của anh đây.”
Bình luận
“Đúng vậy.” Edward để Edwin cầm hai cây kem còn cậu tìm ví trả tiền, “Của anh đây.”
Bình luận
Người chủ hàng kem nhanh nhẹn bỏ tiền vào hộp, sau khi vui vẻ nói lời tạm biệt với bọn họ, anh ta nhanh nhẹn đẩy xe kem đi. Edwin nhìn theo bóng dáng chiếc xe, lại nhìn về phía Edward rồi đưa cây kem cho cậu:
Bình luận
Người chủ hàng kem nhanh nhẹn bỏ tiền vào hộp, sau khi vui vẻ nói lời tạm biệt với bọn họ, anh ta nhanh nhẹn đẩy xe kem đi. Edwin nhìn theo bóng dáng chiếc xe, lại nhìn về phía Edward rồi đưa cây kem cho cậu:
Edward nhận lấy cây kem, vỏ ốc quế vàng nâu khi chạm vào có cảm giác man mát, hai viên kem màu tím xanh và trắng sữa xếp cạnh nhau hoà hợp đến lạ lùng. Mùi việt quất chua ngọt quyện với hương phô mai béo ngậy tạo thành một dư âm trên đầu lưỡi cậu, dịu dàng bao bọc lấy khứu giác cậu, lẳng lặng quẩn quanh cậu trong khi bọn họ dạo bước trên sàn bảo tàng Louvres, đi qua những cửa hàng nhộn nhịp trên đại lộ Champs-Elysées.
Bình luận
Edward nhận lấy cây kem, vỏ ốc quế vàng nâu khi chạm vào có cảm giác man mát, hai viên kem màu tím xanh và trắng sữa xếp cạnh nhau hoà hợp đến lạ lùng. Mùi việt quất chua ngọt quyện với hương phô mai béo ngậy tạo thành một dư âm trên đầu lưỡi cậu, dịu dàng bao bọc lấy khứu giác cậu, lẳng lặng quẩn quanh cậu trong khi bọn họ dạo bước trên sàn bảo tàng Louvres, đi qua những cửa hàng nhộn nhịp trên đại lộ Champs-Elysées.
Bình luận
Thậm chí ngay cả khi hai người đã ngồi trong taxi về nhà ông Edgar, mùi hương đó vẫn chưa tan đi.
Bình luận
Thậm chí ngay cả khi hai người đã ngồi trong taxi về nhà ông Edgar, mùi hương đó vẫn chưa tan đi.
Bình luận
Mặc dù rất muốn bọn họ ở lại dùng bữa tối nhưng ông Edgar cũng không nài nỉ lôi kéo gì thêm, ông chỉ đơn giản vác giúp chiếc va li lớn ra ngoài. Nếu không phải vì hải quan không cho phép, có khi ông còn bỏ thêm vào đó mấy lọ mứt cam tự làm.
Bình luận
Mặc dù rất muốn bọn họ ở lại dùng bữa tối nhưng ông Edgar cũng không nài nỉ lôi kéo gì thêm, ông chỉ đơn giản vác giúp chiếc va li lớn ra ngoài. Nếu không phải vì hải quan không cho phép, có khi ông còn bỏ thêm vào đó mấy lọ mứt cam tự làm.
Bình luận
Ông đứng bên cổng nhà, không quên càm ràm mấy câu:
Bình luận
Ông đứng bên cổng nhà, không quên càm ràm mấy câu:
Bình luận
“Ba đã bảo là để ba mang ra tận sân bay cho rồi mà con cứ nhất định phải tự về, có thấy tốn thời giờ không hả?”
Bình luận
“Ba đã bảo là để ba mang ra tận sân bay cho rồi mà con cứ nhất định phải tự về, có thấy tốn thời giờ không hả?”
Bình luận
“Không sao mà ba, bọn con không mệt, ba đi một mình lại còn xách theo cả va li to thế này mới đáng lo ấy.” Edwin nhún vai mỉm cười, dịu giọng như thể dỗ dành. Anh hơi cúi xuống trao cho ba mình một cái ôm tạm biệt, “Bọn con phải đi rồi, cảm ơn ba vì mấy ngày nay. Có dịp thì ba sang London du lịch cho dễ chịu nhé.”
Bình luận
“Không sao mà ba, bọn con không mệt, ba đi một mình lại còn xách theo cả va li to thế này mới đáng lo ấy.” Edwin nhún vai mỉm cười, dịu giọng như thể dỗ dành. Anh hơi cúi xuống trao cho ba mình một cái ôm tạm biệt, “Bọn con phải đi rồi, cảm ơn ba vì mấy ngày nay. Có dịp thì ba sang London du lịch cho dễ chịu nhé.”
Bình luận
“Cảm ơn gì chứ, cũng chỉ có hai ngày.” Ông Edgar vỗ nhẹ vai Edwin, “Được rồi, lúc rảnh ba sẽ tới London làm phiền hai đứa đây. Bữa tối nay nhớ ăn đầy đủ đấy nhé, nhất là Eddie đấy.”
Bình luận
“Cảm ơn gì chứ, cũng chỉ có hai ngày.” Ông Edgar vỗ nhẹ vai Edwin, “Được rồi, lúc rảnh ba sẽ tới London làm phiền hai đứa đây. Bữa tối nay nhớ ăn đầy đủ đấy nhé, nhất là Eddie đấy.”
Bình luận
Ông nhìn sang Edward tỏ ý nhắc nhở, cậu cũng vui vẻ gật đầu:
Bình luận
Ông nhìn sang Edward tỏ ý nhắc nhở, cậu cũng vui vẻ gật đầu:
Bình luận
“Cháu hiểu mà, bác không cần nhắc nữa đâu ạ.”
Bình luận
“Cháu hiểu mà, bác không cần nhắc nữa đâu ạ.”
Bình luận
Edwin liếc nhìn chiếc taxi còn đang đợi bọn họ gần đó, anh nhanh nhẹn kéo tay cầm va li, tay còn lại thì nắm tay Edward, dứt khoát nói lời tạm biệt:
Bình luận
Edwin liếc nhìn chiếc taxi còn đang đợi bọn họ gần đó, anh nhanh nhẹn kéo tay cầm va li, tay còn lại thì nắm tay Edward, dứt khoát nói lời tạm biệt:
Bình luận
“Bọn con đi nhé, tạm biệt ba.”
Bình luận
“Bọn con đi nhé, tạm biệt ba.”
Bình luận
Ông Edgar không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng đứng bên cánh cổng lớn đưa tay vẫy vẫy, tận đến khi chiếc xe taxi khuất khỏi tầm mắt, ông mới đóng cửa vào nhà.
Bình luận
Ông Edgar không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng đứng bên cánh cổng lớn đưa tay vẫy vẫy, tận đến khi chiếc xe taxi khuất khỏi tầm mắt, ông mới đóng cửa vào nhà.
Bình luận
Vườn hoa đã có mấy bông nở rộ, điểm thêm vào sắc xanh mát của khu vườn một chút màu sặc sỡ vui mắt. Ông Edgar nhẹ nhàng chạm vào một bông hoa cẩm tú cầu trắng muốt, cánh hoa nhung mềm bao bọc, mơn trớn đầu ngón tay một cách dịu dàng như thể làn da mềm mại của vợ ông. Ông thoáng nhớ lại khung cảnh khi nãy, khi con trai ông vui vẻ sánh vai bên người anh yêu mến, Edward dù chỉ thấp hơn đôi chút nhưng so với sự cao lớn của Edwin, cậu trông càng mảnh dẻ và mềm mại. Edwin nhất quyết xách giúp chiếc va li to, ánh mắt đong đầy tình ý khi nhìn về phía người yêu thoáng gợi cho ông nhớ về những kỷ niệm đã xa xôi lắm.
Bình luận
Vườn hoa đã có mấy bông nở rộ, điểm thêm vào sắc xanh mát của khu vườn một chút màu sặc sỡ vui mắt. Ông Edgar nhẹ nhàng chạm vào một bông hoa cẩm tú cầu trắng muốt, cánh hoa nhung mềm bao bọc, mơn trớn đầu ngón tay một cách dịu dàng như thể làn da mềm mại của vợ ông. Ông thoáng nhớ lại khung cảnh khi nãy, khi con trai ông vui vẻ sánh vai bên người anh yêu mến, Edward dù chỉ thấp hơn đôi chút nhưng so với sự cao lớn của Edwin, cậu trông càng mảnh dẻ và mềm mại. Edwin nhất quyết xách giúp chiếc va li to, ánh mắt đong đầy tình ý khi nhìn về phía người yêu thoáng gợi cho ông nhớ về những kỷ niệm đã xa xôi lắm.
Bình luận
Ông hơi ngẩng đầu, để mặc cho hương hoa nhàn nhạt và ráng chiều êm dịu vây quanh mình. Bất chợt, mà cũng thật quen thuộc làm sao, người đến còn có cả đợt gió mát mẻ thấm đầy hương thơm từ những miền đã đi qua, dừng lại trên da thịt, lau khô giọt nước đang chực trào bên khóe mắt ông.
Bình luận
Ông hơi ngẩng đầu, để mặc cho hương hoa nhàn nhạt và ráng chiều êm dịu vây quanh mình. Bất chợt, mà cũng thật quen thuộc làm sao, người đến còn có cả đợt gió mát mẻ thấm đầy hương thơm từ những miền đã đi qua, dừng lại trên da thịt, lau khô giọt nước đang chực trào bên khóe mắt ông.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
Bình luận
Edwin bừng tỉnh khỏi cơn mơ bùng nhùng, phải mất một lúc nữa anh mới có thể chống tay ngồi dậy. Theo lẽ thường, Edward nằm bên cạnh cũng sẽ thức dậy theo, lo lắng hỏi xem anh có vấn đề gì, nhưng hôm nay thì phòng ngủ của anh vẫn chỉ có sự tĩnh lặng bao trùm. Phần giường bên cạnh trống không, chẳng có một mảy may hơi ấm: Edward đã đi công tác từ hôm trước.
Bình luận
Edwin bừng tỉnh khỏi cơn mơ bùng nhùng, phải mất một lúc nữa anh mới có thể chống tay ngồi dậy. Theo lẽ thường, Edward nằm bên cạnh cũng sẽ thức dậy theo, lo lắng hỏi xem anh có vấn đề gì, nhưng hôm nay thì phòng ngủ của anh vẫn chỉ có sự tĩnh lặng bao trùm. Phần giường bên cạnh trống không, chẳng có một mảy may hơi ấm: Edward đã đi công tác từ hôm trước.
Bình luận
Không lâu sau khi trở về từ Paris, Edward đã phải lên máy bay thêm một lần. Quả thật như cậu nói, bọn tội phạm ở Anh quốc đã biết chiều lòng người hơn nhiều, nhưng những đồng nghiệp và tiền bối đáng kính của cậu thì không được hướng nội cho lắm, vì thế cậu vẫn phải đi tham dự một hội thảo ở nước ngoài. Ban đầu, cậu định từ chối nhưng sau khi biết cụ thể nội dung và khách mời, quyết định đã lung lay, lại cộng thêm sự cam đoan từ Edwin nên cậu mới quyết định xách va li lên.
Bình luận
Không lâu sau khi trở về từ Paris, Edward đã phải lên máy bay thêm một lần. Quả thật như cậu nói, bọn tội phạm ở Anh quốc đã biết chiều lòng người hơn nhiều, nhưng những đồng nghiệp và tiền bối đáng kính của cậu thì không được hướng nội cho lắm, vì thế cậu vẫn phải đi tham dự một hội thảo ở nước ngoài. Ban đầu, cậu định từ chối nhưng sau khi biết cụ thể nội dung và khách mời, quyết định đã lung lay, lại cộng thêm sự cam đoan từ Edwin nên cậu mới quyết định xách va li lên.
Bình luận
Cửa sổ đã đóng nhưng không kéo hết rèm, một vài sợi ánh trăng vẫn có thể len lỏi vào phòng ngủ, thấp thoáng dưới sàn nhà. Edwin hơi co người lại, đưa tay ôm lấy đầu nhưng không phải vì đau mà là vì vẫn chưa thực sự tin vào sự thật này: Hình như anh đã nhớ lại mọi thứ.
Bình luận
Cửa sổ đã đóng nhưng không kéo hết rèm, một vài sợi ánh trăng vẫn có thể len lỏi vào phòng ngủ, thấp thoáng dưới sàn nhà. Edwin hơi co người lại, đưa tay ôm lấy đầu nhưng không phải vì đau mà là vì vẫn chưa thực sự tin vào sự thật này: Hình như anh đã nhớ lại mọi thứ.
Bình luận
Ký ức quả là thứ gì đó kỳ lạ, khi anh chạy vội để đuổi bắt, chúng lẩn đi bằng được, nhưng khi anh đã có ý định thoải mái chấp nhận cuộc sống thì chúng đổ về cũng nhanh như khi chạy đi. Mất thêm một lúc để sắp xếp chúng cho gọn gàng, ngăn nắp, Edwin cuối cùng cũng có thể thở phào.
Bình luận
Ký ức quả là thứ gì đó kỳ lạ, khi anh chạy vội để đuổi bắt, chúng lẩn đi bằng được, nhưng khi anh đã có ý định thoải mái chấp nhận cuộc sống thì chúng đổ về cũng nhanh như khi chạy đi. Mất thêm một lúc để sắp xếp chúng cho gọn gàng, ngăn nắp, Edwin cuối cùng cũng có thể thở phào.
Bình luận
Cảm giác kỳ lạ và ngờ vực biến đi đâu mất, trong lồng ngực anh chỉ còn sự nhẹ nhõm và niềm vui. Hai thứ xúc cảm đó trung hoà nhau, tạo ra một sự hào hứng không quá lớn để lôi kéo anh chạy quanh sân gào thét, nhưng cũng không nhỏ để anh gạt qua một bên rồi ngủ tiếp. Lại một đêm nữa mất ngủ, Edwin tự giễu một cách hài hước, nhưng chắc chắn búp bê nhỏ sẽ không mắng anh đâu.
Bình luận
Cảm giác kỳ lạ và ngờ vực biến đi đâu mất, trong lồng ngực anh chỉ còn sự nhẹ nhõm và niềm vui. Hai thứ xúc cảm đó trung hoà nhau, tạo ra một sự hào hứng không quá lớn để lôi kéo anh chạy quanh sân gào thét, nhưng cũng không nhỏ để anh gạt qua một bên rồi ngủ tiếp. Lại một đêm nữa mất ngủ, Edwin tự giễu một cách hài hước, nhưng chắc chắn búp bê nhỏ sẽ không mắng anh đâu.
Bình luận
Anh khoan khoái dựa người vào chiếc gối mềm bên cạnh, nén ý định gọi điện cho Edward và tiết lộ với cậu mọi thứ ngay lúc này. Không rõ lý do vì sao anh lại muốn dành cho Edward một bất ngờ thật lớn, nhưng làm thế nào nhỉ? Edwin nghĩ ngợi, rồi chợt nhớ đến giỏ hoa Linh Lan trắng ngần.
Bình luận
Anh khoan khoái dựa người vào chiếc gối mềm bên cạnh, nén ý định gọi điện cho Edward và tiết lộ với cậu mọi thứ ngay lúc này. Không rõ lý do vì sao anh lại muốn dành cho Edward một bất ngờ thật lớn, nhưng làm thế nào nhỉ? Edwin nghĩ ngợi, rồi chợt nhớ đến giỏ hoa Linh Lan trắng ngần.
Bình luận
Đống hào hứng đang nhảy tango loạn xạ trong bụng anh dần dịu lại, nhường chỗ cho sự áy náy. Phải rồi, khoảng thời gian gần đây đã khiến anh quên mất rằng anh còn nợ Edward một lời xin lỗi thật lòng, dù sao thì cậu cũng đã tổn thương rất nhiều.
Bình luận
Đống hào hứng đang nhảy tango loạn xạ trong bụng anh dần dịu lại, nhường chỗ cho sự áy náy. Phải rồi, khoảng thời gian gần đây đã khiến anh quên mất rằng anh còn nợ Edward một lời xin lỗi thật lòng, dù sao thì cậu cũng đã tổn thương rất nhiều.
Bình luận
Bó hoa Linh Lan dưới tầng đã héo khô từ đời tám hoánh, nhưng kể cả chúng có còn tươi, anh cũng vẫn sẽ đi mua một giỏ hoa mới đẹp hơn, long lanh hơn, Edward xứng đáng với những điều tuyệt vời, không phải sao?
Bình luận
Bó hoa Linh Lan dưới tầng đã héo khô từ đời tám hoánh, nhưng kể cả chúng có còn tươi, anh cũng vẫn sẽ đi mua một giỏ hoa mới đẹp hơn, long lanh hơn, Edward xứng đáng với những điều tuyệt vời, không phải sao?
Bình luận
Ý định luôn thúc giục trong đầu khiến Edwin trằn trọc cả đêm, đến gần sáng anh mới thiếp đi được một lúc.
Bình luận
Ý định luôn thúc giục trong đầu khiến Edwin trằn trọc cả đêm, đến gần sáng anh mới thiếp đi được một lúc.
Bình luận
Người chủ cửa hàng hoa, cũng là bạn Edwin một lần nữa phải tiếp điện thoại vào lúc bảy giờ sáng. Vốn còn ngái ngủ, nhưng khi nghe giọng Edwin phát ra từ đầu dây bên kia, hai con mắt kèm nhèm lập tức tỉnh táo.
Bình luận
Người chủ cửa hàng hoa, cũng là bạn Edwin một lần nữa phải tiếp điện thoại vào lúc bảy giờ sáng. Vốn còn ngái ngủ, nhưng khi nghe giọng Edwin phát ra từ đầu dây bên kia, hai con mắt kèm nhèm lập tức tỉnh táo.
Bình luận
“Xin chào, thật xin lỗi vì đã gọi đến vào sáng sớm như thế này, nhưng tôi thực sự cần nhờ cậu một việc..”
Bình luận
“Xin chào, thật xin lỗi vì đã gọi đến vào sáng sớm như thế này, nhưng tôi thực sự cần nhờ cậu một việc..”
Bình luận
Tất nhiên đối với một khách sộp như Edwin, người chủ tiệm hoa cũng vui vẻ đi gói thêm một bó hoa Linh Lan và sẵn sàng chờ đến khi anh ghé lấy. Tối nay Edward sẽ về, nên anh dự định là đi làm về sẽ lấy hoa rồi cho cậu một bất ngờ thật lớn.
Bình luận
Tất nhiên đối với một khách sộp như Edwin, người chủ tiệm hoa cũng vui vẻ đi gói thêm một bó hoa Linh Lan và sẵn sàng chờ đến khi anh ghé lấy. Tối nay Edward sẽ về, nên anh dự định là đi làm về sẽ lấy hoa rồi cho cậu một bất ngờ thật lớn.
Bình luận
Ý nghĩ đó cứ luẩn quẩn trong đầu Edwin, nhưng không những không làm chậm tiến độ công việc, nó còn đẩy nhanh gấp ba bốn lần hiệu suất, đến mức Maria, người đã quen với tốc độ làm việc nhanh chóng của anh cũng phải cảm thấy ngạc nhiên. Do đó, cốc latte lúc chín giờ sáng đã bị thay bằng một ấm trà nóng còn toả mùi thơm nồng nàn.
Bình luận
Ý nghĩ đó cứ luẩn quẩn trong đầu Edwin, nhưng không những không làm chậm tiến độ công việc, nó còn đẩy nhanh gấp ba bốn lần hiệu suất, đến mức Maria, người đã quen với tốc độ làm việc nhanh chóng của anh cũng phải cảm thấy ngạc nhiên. Do đó, cốc latte lúc chín giờ sáng đã bị thay bằng một ấm trà nóng còn toả mùi thơm nồng nàn.
Bình luận
Edwin nhấp một ngụm trà, tốc độ xét duyệt công văn vẫn không chậm hơn chút nào, khác một chỗ là anh có bình tĩnh lại hơn một chút để chỉnh cho chiếc cà vạt ngay ngắn và nề nếp, cũng như đối mặt với vị đối tác nổi tiếng là vắt chày ra nước, anh có thể dành cho họ một nụ cười tươi như ánh nắng mai, khiến vị tổng giám đốc vốn khó ở cũng phải ngỡ ngàng rồi tự sinh nghi.
Bình luận
Edwin nhấp một ngụm trà, tốc độ xét duyệt công văn vẫn không chậm hơn chút nào, khác một chỗ là anh có bình tĩnh lại hơn một chút để chỉnh cho chiếc cà vạt ngay ngắn và nề nếp, cũng như đối mặt với vị đối tác nổi tiếng là vắt chày ra nước, anh có thể dành cho họ một nụ cười tươi như ánh nắng mai, khiến vị tổng giám đốc vốn khó ở cũng phải ngỡ ngàng rồi tự sinh nghi.
Bình luận
Có lẽ chính vì lý do đó mà buổi đàm phán của họ có bước tiến vượt bậc, không cần kéo đi đẩy lại thêm một phút nào. Tiễn vị đối tác khó ở kia đi xong, phó tổng giám đốc ngày thường trầm tính và kỷ luật cũng cảm thán một câu:
Bình luận
Có lẽ chính vì lý do đó mà buổi đàm phán của họ có bước tiến vượt bậc, không cần kéo đi đẩy lại thêm một phút nào. Tiễn vị đối tác khó ở kia đi xong, phó tổng giám đốc ngày thường trầm tính và kỷ luật cũng cảm thán một câu:
Bình luận
“Sếp à, hôm nay mọi thứ thật kỳ lạ. Cậu cứ như gắn tên lửa sau lưng ấy, có phải hai bên đã đồng thuận từ trước, khi nãy chỉ là thủ tục cho có không?”
Bình luận
“Sếp à, hôm nay mọi thứ thật kỳ lạ. Cậu cứ như gắn tên lửa sau lưng ấy, có phải hai bên đã đồng thuận từ trước, khi nãy chỉ là thủ tục cho có không?”
Bình luận
“Làm gì đến mức đấy.” Edwin bật cười, quay sang hỏi Maria, “Phải rồi, tối nay chúng ta lại phải đi dự tiệc à? Cô có biết những ai sẽ tham gia không?”
Bình luận
“Làm gì đến mức đấy.” Edwin bật cười, quay sang hỏi Maria, “Phải rồi, tối nay chúng ta lại phải đi dự tiệc à? Cô có biết những ai sẽ tham gia không?”
Bình luận
Maria vốn đã ghi nhớ mọi thứ nhưng vẫn lướt qua tài liệu vài giây rồi mới đọc ra mấy cái tên, đều là người có tầm ảnh hưởng. Cô quan sát sắc mặt Edwin, ngập ngừng dò hỏi:
Bình luận
Maria vốn đã ghi nhớ mọi thứ nhưng vẫn lướt qua tài liệu vài giây rồi mới đọc ra mấy cái tên, đều là người có tầm ảnh hưởng. Cô quan sát sắc mặt Edwin, ngập ngừng dò hỏi:
Bình luận
“Sếp, có phải tối nay anh có việc riêng rồi không? Có nhất thiết phải hủy lịch hẹn này không?”
Bình luận
“Sếp, có phải tối nay anh có việc riêng rồi không? Có nhất thiết phải hủy lịch hẹn này không?”
Bình luận
Edwin ngẫm nghĩ một chút rồi lắc đầu:
Bình luận
Edwin ngẫm nghĩ một chút rồi lắc đầu:
Bình luận
“Không sao đâu, tôi vẫn đi được, chỉ cần về sớm hơn một chút là được rồi.”
Bình luận
“Không sao đâu, tôi vẫn đi được, chỉ cần về sớm hơn một chút là được rồi.”
Bình luận
Dù nói vậy nhưng cũng phải hơn chín giờ tối anh mới có thể thoát ra khỏi bữa tiệc cao cấp để lên xe về nhà. Anh bảo Maria mở hé cửa sổ một chút để gió trời tràn vào xe, xua đi cảm giác khó chịu trong người. Nước hoa của khách dự tiệc đều là loại thượng hạng, cũng nhiều người biết Edwin bị dị ứng nên cố ý không xịt hoặc không tới quá gần anh nhưng kể cả thế thì chóp mũi anh vẫn cứ ửng đỏ và hơi sưng nhẹ. Cổ họng cũng hơi khô vì rượu mạnh, anh lấy một chai nước khoáng, nhẹ nhàng mở nắp.
Bình luận
Dù nói vậy nhưng cũng phải hơn chín giờ tối anh mới có thể thoát ra khỏi bữa tiệc cao cấp để lên xe về nhà. Anh bảo Maria mở hé cửa sổ một chút để gió trời tràn vào xe, xua đi cảm giác khó chịu trong người. Nước hoa của khách dự tiệc đều là loại thượng hạng, cũng nhiều người biết Edwin bị dị ứng nên cố ý không xịt hoặc không tới quá gần anh nhưng kể cả thế thì chóp mũi anh vẫn cứ ửng đỏ và hơi sưng nhẹ. Cổ họng cũng hơi khô vì rượu mạnh, anh lấy một chai nước khoáng, nhẹ nhàng mở nắp.
Bình luận
Maria còn đang vừa lái xe vừa càm ràm:
Bình luận
Maria còn đang vừa lái xe vừa càm ràm:
Bình luận
“Biết thế hôm trước tôi đã đi cùng để chở anh về rồi. Người thì say, đường thì vắng, bảo sao anh lại gặp tai nạn.”
Bình luận
“Biết thế hôm trước tôi đã đi cùng để chở anh về rồi. Người thì say, đường thì vắng, bảo sao anh lại gặp tai nạn.”
Bình luận
Cô không biết Edwin bị mất trí nhớ, chỉ cho rằng anh bị tai nạn nhẹ thôi. Edwin hơi nhắm mắt điều chỉnh trạng thái cảm xúc, cũng lười giải thích rằng người say rượu rồi gây tai nạn không phải là anh.
Bình luận
Cô không biết Edwin bị mất trí nhớ, chỉ cho rằng anh bị tai nạn nhẹ thôi. Edwin hơi nhắm mắt điều chỉnh trạng thái cảm xúc, cũng lười giải thích rằng người say rượu rồi gây tai nạn không phải là anh.
Bình luận
Xe đã dừng ở trước cửa tiệm hoa, ông chủ đã chờ sẵn, chỉ cần thấy xe Edwin là mở cửa. Anh ta đưa cho anh bó hoa đã được gói xinh xắn, còn thêm một nụ cười khích lệ:
Bình luận
Xe đã dừng ở trước cửa tiệm hoa, ông chủ đã chờ sẵn, chỉ cần thấy xe Edwin là mở cửa. Anh ta đưa cho anh bó hoa đã được gói xinh xắn, còn thêm một nụ cười khích lệ:
Bình luận
“Chắc là bác sĩ sẽ bất ngờ lắm đấy.”
Bình luận
“Chắc là bác sĩ sẽ bất ngờ lắm đấy.”
Bình luận
Edwin chỉ nhún vai cười, lịch sự cảm ơn rồi bước vào trong xe, cẩn thận đặt bó hoa vào lòng mình để những bông hoa xinh xắn như chuông nhỏ không bị dập nát. Maria có chút tò mò, nhưng trực giác mách bảo cô rằng tốt nhất là không nên hỏi đến.
Bình luận
Edwin chỉ nhún vai cười, lịch sự cảm ơn rồi bước vào trong xe, cẩn thận đặt bó hoa vào lòng mình để những bông hoa xinh xắn như chuông nhỏ không bị dập nát. Maria có chút tò mò, nhưng trực giác mách bảo cô rằng tốt nhất là không nên hỏi đến.
Bình luận
Khi Edwin về đến nhà thì đồng hồ đã điểm hơn mười giờ đêm. Anh xách bó hoa trong tay, nhanh chóng xuống xe để Maria quay về. Tiếng động cơ trở nên xa dần, xung quanh anh chỉ còn sự im lặng đặc quánh của màn đêm.
Bình luận
Khi Edwin về đến nhà thì đồng hồ đã điểm hơn mười giờ đêm. Anh xách bó hoa trong tay, nhanh chóng xuống xe để Maria quay về. Tiếng động cơ trở nên xa dần, xung quanh anh chỉ còn sự im lặng đặc quánh của màn đêm.
Bình luận
Trong tủ đựng có đôi giày của Edward, vậy cũng có nghĩa là cậu đã về. Edwin nhìn đôi giày da màu đen nhỏ hơn anh vài cỡ, lại nhìn phòng khách chỉ còn ánh đèn vàng ấm, hơi ngẩn người. Dường như anh vừa ngửi thấy một mùi hương dễ chịu của thức ăn, nhưng không phải đã khuya rồi sao?
Bình luận
Trong tủ đựng có đôi giày của Edward, vậy cũng có nghĩa là cậu đã về. Edwin nhìn đôi giày da màu đen nhỏ hơn anh vài cỡ, lại nhìn phòng khách chỉ còn ánh đèn vàng ấm, hơi ngẩn người. Dường như anh vừa ngửi thấy một mùi hương dễ chịu của thức ăn, nhưng không phải đã khuya rồi sao?
Bình luận
Nghĩ đến đó, anh vội vã chạy vào bếp, quả nhiên đèn vẫn còn bật sáng trưng, mà người đáng lẽ phải say giấc nồng - Edward - lại đạng cặm cụi nấu món gì đó.
Bình luận
Nghĩ đến đó, anh vội vã chạy vào bếp, quả nhiên đèn vẫn còn bật sáng trưng, mà người đáng lẽ phải say giấc nồng - Edward - lại đạng cặm cụi nấu món gì đó.
Bình luận
Cậu bị tiếng đẩy cửa của Edwin làm giật mình, bàn tay đảo thức ăn cũng khựng lại, mà chính anh cũng lâm vào trạng thái ngơ ngác. Bốn mắt nhìn nhau một hồi lâu, đến khi ánh mắt Edward dừng lại trên bó hoa Linh Lan trong tay Edwin, biểu cảm trên mặt cậu mới dần dần biến đổi.
Bình luận
Cậu bị tiếng đẩy cửa của Edwin làm giật mình, bàn tay đảo thức ăn cũng khựng lại, mà chính anh cũng lâm vào trạng thái ngơ ngác. Bốn mắt nhìn nhau một hồi lâu, đến khi ánh mắt Edward dừng lại trên bó hoa Linh Lan trong tay Edwin, biểu cảm trên mặt cậu mới dần dần biến đổi.
Bình luận
Từ ngỡ ngàng, vui sướng đến ngậm ngùi, lòng hồ sâu thẳm ấy thoáng chốc gợn đầy những đợt sóng lăn tăn, sau đó là xung động khó nén tự tận đáy lòng. Khoé mắt cậu thoáng ánh nước, cậu đặt cái muôi xuống thành nồi, suýt thì đánh rơi xuống canh và run run tắt bếp trước khi bước hai bước lại gần bên Edwin. Bàn tay đang nắm chắc bó hoa của anh cũng hơi mất cảm giác, như thể những cành hoa Linh Lan xinh xắn nặng ngàn cân. Anh nhẹ nhàng đưa bó hoa trắng ngần và long lanh cho Edward, khe khẽ nói điều mà anh muốn bày tỏ đã lâu:
Bình luận
Từ ngỡ ngàng, vui sướng đến ngậm ngùi, lòng hồ sâu thẳm ấy thoáng chốc gợn đầy những đợt sóng lăn tăn, sau đó là xung động khó nén tự tận đáy lòng. Khoé mắt cậu thoáng ánh nước, cậu đặt cái muôi xuống thành nồi, suýt thì đánh rơi xuống canh và run run tắt bếp trước khi bước hai bước lại gần bên Edwin. Bàn tay đang nắm chắc bó hoa của anh cũng hơi mất cảm giác, như thể những cành hoa Linh Lan xinh xắn nặng ngàn cân. Anh nhẹ nhàng đưa bó hoa trắng ngần và long lanh cho Edward, khe khẽ nói điều mà anh muốn bày tỏ đã lâu:
Bình luận
“Edward, anh thực sự xin lỗi em.”
Bình luận
“Edward, anh thực sự xin lỗi em.”
Bình luận
Vốn ban đầu anh định sẽ thử hù cậu một câu, nhưng trước ánh mắt lấp loáng như thể sắp khóc đến nơi của Edward, anh lại cảm thấy không đành lòng. Bó hoa Linh Lan được gói trong giấy gói xinh xắn và khéo léo bị bỏ qua một bên, lồng ngực anh ngay lập tức bị lấp đầy.
Bình luận
Vốn ban đầu anh định sẽ thử hù cậu một câu, nhưng trước ánh mắt lấp loáng như thể sắp khóc đến nơi của Edward, anh lại cảm thấy không đành lòng. Bó hoa Linh Lan được gói trong giấy gói xinh xắn và khéo léo bị bỏ qua một bên, lồng ngực anh ngay lập tức bị lấp đầy.
Bình luận
Edward đang ôm anh thật chặt, anh thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở gấp gáp pha chút nức nở (dù chắc chắn cậu không hề khóc) phả vào hõm vai. Anh khẽ thở hắt ra, nhanh chóng đặt bó hoa xuống bàn ăn trước mặt rồi đưa tay ôm lấy cậu, vỗ nhẹ lên lưng cậu như một cách trấn an vụng về.
Bình luận
Edward đang ôm anh thật chặt, anh thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở gấp gáp pha chút nức nở (dù chắc chắn cậu không hề khóc) phả vào hõm vai. Anh khẽ thở hắt ra, nhanh chóng đặt bó hoa xuống bàn ăn trước mặt rồi đưa tay ôm lấy cậu, vỗ nhẹ lên lưng cậu như một cách trấn an vụng về.
Bình luận
“Anh về rồi.” Tiếng Edward vang lên bên tai anh, nhỏ nhẹ và dịu dàng đến không ngờ.
Bình luận
“Anh về rồi.” Tiếng Edward vang lên bên tai anh, nhỏ nhẹ và dịu dàng đến không ngờ.
Bình luận
Edwin cúi xuống đặt lên mắt cậu một chiếc hôn, dường như anh còn nếm được vị mằn mặn:
Bình luận
Edwin cúi xuống đặt lên mắt cậu một chiếc hôn, dường như anh còn nếm được vị mằn mặn:
Bình luận
“Đúng vậy, anh về rồi đây, thực sự xin lỗi em.”
Bình luận
“Đúng vậy, anh về rồi đây, thực sự xin lỗi em.”
Bình luận
Edward im lặng vùi mặt vào hõm vai anh, không hề có ý định buông tay ra. Dù vẫn là anh, nhưng không hiểu vì sao cậu lại cảm thấy dễ chịu hơn nhiều khi được ôm Edwin vào lúc này. Hơi ấm trên người anh thoải mái đến mức khiến cậu bỏ qua mùi rượu và thuốc lá còn thấm trong quần áo. Đã hơn một tháng Edwin không ôm cậu rồi, ý nghĩ đó chợt thoáng qua đầu Edward, chỉ là một tháng nhưng cậu cảm thấy như thể đã trôi qua hàng thiên niên kỷ.
Bình luận
Edward im lặng vùi mặt vào hõm vai anh, không hề có ý định buông tay ra. Dù vẫn là anh, nhưng không hiểu vì sao cậu lại cảm thấy dễ chịu hơn nhiều khi được ôm Edwin vào lúc này. Hơi ấm trên người anh thoải mái đến mức khiến cậu bỏ qua mùi rượu và thuốc lá còn thấm trong quần áo. Đã hơn một tháng Edwin không ôm cậu rồi, ý nghĩ đó chợt thoáng qua đầu Edward, chỉ là một tháng nhưng cậu cảm thấy như thể đã trôi qua hàng thiên niên kỷ.
Bình luận
Tất nhiên Edwin cũng biết điều đó, nhưng anh không thể mặc kệ để cậu ngửi phải mùi rượu trên người được. Anh đẩy nhẹ Edward ra, dịu giọng như thể trấn an cậu:
Bình luận
Tất nhiên Edwin cũng biết điều đó, nhưng anh không thể mặc kệ để cậu ngửi phải mùi rượu trên người được. Anh đẩy nhẹ Edward ra, dịu giọng như thể trấn an cậu:
Bình luận
“Bỏ ra chút nào, trên người anh toàn mùi rượu, anh còn chưa tắm rửa nữa.” Anh chạm nhẹ tay vào sườn mặt còn xanh xao của cậu, “Ngoan một chút nào bé yêu, chờ anh thay quần áo xong rồi thì em làm gì anh cũng được hết.”
Bình luận
“Bỏ ra chút nào, trên người anh toàn mùi rượu, anh còn chưa tắm rửa nữa.” Anh chạm nhẹ tay vào sườn mặt còn xanh xao của cậu, “Ngoan một chút nào bé yêu, chờ anh thay quần áo xong rồi thì em làm gì anh cũng được hết.”
Bình luận
“Thật à?” Edward cũng biết anh đang cần tắm rửa và thay quần áo sau cả một ngày làm việc quần quật nên không tiếp tục dính liền vào người anh nữa. Cậu lùi xa một chút, đan hai tay vào nhau.
Bình luận
“Thật à?” Edward cũng biết anh đang cần tắm rửa và thay quần áo sau cả một ngày làm việc quần quật nên không tiếp tục dính liền vào người anh nữa. Cậu lùi xa một chút, đan hai tay vào nhau.
Bình luận
“Thật chứ.”
Bình luận
“Thật chứ.”
Bình luận
Thêm một chiếc hôn nhẹ được đặt xuống trán Edward khiến cậu phải ngẩng đầu ngơ ngác. Đến bây giờ Edwin mới có cơ hội nhìn quanh phòng bếp và nhìn rõ người trước mặt anh từ đầu đến chân. Có lẽ Edward đã về nhà từ sớm, trên người cậu là chiếc áo ngủ dài đến gần đầu gối, che mất cả quần đùi bên trong, chỉ để hở ra một đoạn bắp đùi thon thả trắng nõn. Thời tiết ấm lên nên cậu không đi tất nữa, những ngón chân xỏ sâu trong đôi dép đi ở nhà màu xám sáng. Nhìn tổng thể, dù cậu chỉ thấp hơn Edwin nửa đầu nhưng anh vẫn cảm thấy trông cậu hệt như một đứa trẻ.
Bình luận
Thêm một chiếc hôn nhẹ được đặt xuống trán Edward khiến cậu phải ngẩng đầu ngơ ngác. Đến bây giờ Edwin mới có cơ hội nhìn quanh phòng bếp và nhìn rõ người trước mặt anh từ đầu đến chân. Có lẽ Edward đã về nhà từ sớm, trên người cậu là chiếc áo ngủ dài đến gần đầu gối, che mất cả quần đùi bên trong, chỉ để hở ra một đoạn bắp đùi thon thả trắng nõn. Thời tiết ấm lên nên cậu không đi tất nữa, những ngón chân xỏ sâu trong đôi dép đi ở nhà màu xám sáng. Nhìn tổng thể, dù cậu chỉ thấp hơn Edwin nửa đầu nhưng anh vẫn cảm thấy trông cậu hệt như một đứa trẻ.
Bình luận
Sự chú ý của anh còn va phải chiếc tạp dề màu trắng tinh quấn quanh vòng eo thon nhỏ rắn chắc của Edward cùng với nồi thức ăn còn đang bốc hơi đằng sau. Edwin tò mò hỏi:
Bình luận
Sự chú ý của anh còn va phải chiếc tạp dề màu trắng tinh quấn quanh vòng eo thon nhỏ rắn chắc của Edward cùng với nồi thức ăn còn đang bốc hơi đằng sau. Edwin tò mò hỏi:
Bình luận
“Mà sao em lại nấu ăn vào giờ này?”
Bình luận
“Mà sao em lại nấu ăn vào giờ này?”
Bình luận
“Em chờ anh về, tiện thể làm luôn nước dùng để sáng mai nấu bữa trưa cho anh.” Edward nhún vai như thể đó là điều đương nhiên.
Bình luận
“Em chờ anh về, tiện thể làm luôn nước dùng để sáng mai nấu bữa trưa cho anh.” Edward nhún vai như thể đó là điều đương nhiên.
Bình luận
Tất nhiên Edwin thì lại không nghĩ vậy, anh lắc đầu tỏ ý khuyên nhủ:
Bình luận
Tất nhiên Edwin thì lại không nghĩ vậy, anh lắc đầu tỏ ý khuyên nhủ:
Bình luận
“Không cần phức tạp vậy đâu, nếu ít thời gian thì mình nấu kiểu ít thời gian không được sao? Đằng nào em nấu ăn cũng ngon mà, cứ làm đại món gì đơn giản là được.”
Bình luận
“Không cần phức tạp vậy đâu, nếu ít thời gian thì mình nấu kiểu ít thời gian không được sao? Đằng nào em nấu ăn cũng ngon mà, cứ làm đại món gì đơn giản là được.”
Bình luận
Edward nhìn anh như thể cố tìm ra ý đùa giỡn trên mặt anh, nhưng khi thấy chỉ toàn là sự lo lắng, cậu bỗng nở một nụ cười khiến Edwin khó hiểu:
Bình luận
Edward nhìn anh như thể cố tìm ra ý đùa giỡn trên mặt anh, nhưng khi thấy chỉ toàn là sự lo lắng, cậu bỗng nở một nụ cười khiến Edwin khó hiểu:
Bình luận
“Cưng ơi, chẳng lẽ anh quên hôm nay là ngày gì thật ư? Anh không đùa em đấy chứ?”
Bình luận
“Cưng ơi, chẳng lẽ anh quên hôm nay là ngày gì thật ư? Anh không đùa em đấy chứ?”
Bình luận
Biểu cảm ngờ vực trên mặt Edwin càng trở nên nồng đậm hơn:
Bình luận
Biểu cảm ngờ vực trên mặt Edwin càng trở nên nồng đậm hơn:
Bình luận
“Hôm nay? Hôm nay là ngày gì cơ?”
Bình luận
“Hôm nay? Hôm nay là ngày gì cơ?”
Bình luận
Trước ánh mắt ngạc nhiên của anh, Edward nhanh chóng mở tủ lạnh, rồi cẩn thận từng li từng tí bưng ra một chiếc bánh kem nhỏ xinh xắn. Bánh được trang trí rất nhiều hoa quả và mứt thay cho kem tươi, trên mặt bánh còn có dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật” được viết nắn nót bằng sốt sô cô la. Trông thấy dòng chữ, Edwin thoáng ngẩn người.
Bình luận
Trước ánh mắt ngạc nhiên của anh, Edward nhanh chóng mở tủ lạnh, rồi cẩn thận từng li từng tí bưng ra một chiếc bánh kem nhỏ xinh xắn. Bánh được trang trí rất nhiều hoa quả và mứt thay cho kem tươi, trên mặt bánh còn có dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật” được viết nắn nót bằng sốt sô cô la. Trông thấy dòng chữ, Edwin thoáng ngẩn người.
Bình luận
Thì ra anh đã quên mất hôm nay là sinh nhật của mình.
Bình luận
Thì ra anh đã quên mất hôm nay là sinh nhật của mình.
Bình luận
Edward cũng hiểu được điều đó, cậu vui vẻ tìm kiếm thứ gì đó trong ngăn kéo, rồi lấy ra cây nến trang trí và bật lửa.
Bình luận
Edward cũng hiểu được điều đó, cậu vui vẻ tìm kiếm thứ gì đó trong ngăn kéo, rồi lấy ra cây nến trang trí và bật lửa.
Bình luận
Cậu vừa lựa chỗ cắm nến lên bánh vừa giải thích:
Bình luận
Cậu vừa lựa chỗ cắm nến lên bánh vừa giải thích:
Bình luận
“Năm nay anh tròn ba mươi ba tuổi rồi, cắm hết nến thì nhiều quá, bọn mình cắm tượng trưng thôi nhé.”
Bình luận
“Năm nay anh tròn ba mươi ba tuổi rồi, cắm hết nến thì nhiều quá, bọn mình cắm tượng trưng thôi nhé.”
Bình luận
Edwin dở khóc dở cười, anh chờ lúc ngọn nến sáng đến mức hơ khuôn mặt hơi nhợt nhạt của Edward thành màu ửng đỏ của ráng chiều thì mới tắt đèn phòng bếp đi. Trong không gian ấm cúng chỉ còn ánh sáng của ngọn nến và tiếng Edward gọi anh giòn tan:
Bình luận
Edwin dở khóc dở cười, anh chờ lúc ngọn nến sáng đến mức hơ khuôn mặt hơi nhợt nhạt của Edward thành màu ửng đỏ của ráng chiều thì mới tắt đèn phòng bếp đi. Trong không gian ấm cúng chỉ còn ánh sáng của ngọn nến và tiếng Edward gọi anh giòn tan:
Bình luận
“Chúc mừng sinh nhật anh nhé, Edwin. Nhân lúc nến chưa tắt thì ước một điều đi nào.”
Bình luận
“Chúc mừng sinh nhật anh nhé, Edwin. Nhân lúc nến chưa tắt thì ước một điều đi nào.”
Bình luận
Edwin khẽ cười, trước giờ anh chưa từng quan trọng chuyện điều ước sinh nhật, vì dù sao thì anh cũng chẳng cần đến sự ứng nghiệm của nó để đạt được điều anh muốn, nhưng lần này, anh lại cúi xuống, thành kính cầu một điều ước từ tận đáy lòng
Bình luận
Edwin khẽ cười, trước giờ anh chưa từng quan trọng chuyện điều ước sinh nhật, vì dù sao thì anh cũng chẳng cần đến sự ứng nghiệm của nó để đạt được điều anh muốn, nhưng lần này, anh lại cúi xuống, thành kính cầu một điều ước từ tận đáy lòng
Bình luận
Ước xong, anh mới thổi nhẹ, ngọn nến sáng rõ đã vụt tắt, chỉ để lại làn khói nhạt. Không còn ánh sáng khiến căn bếp thoáng chốc tối om, chỉ có thể nhìn mọi thứ bằng ánh đèn hắt từ phòng khách vào. Khói mang theo mùi sáp hơi nồng, không biết có phải vì vậy mà anh thấy ánh mắt Edward nhìn anh dường như chưa từng tối đi.
Bình luận
Ước xong, anh mới thổi nhẹ, ngọn nến sáng rõ đã vụt tắt, chỉ để lại làn khói nhạt. Không còn ánh sáng khiến căn bếp thoáng chốc tối om, chỉ có thể nhìn mọi thứ bằng ánh đèn hắt từ phòng khách vào. Khói mang theo mùi sáp hơi nồng, không biết có phải vì vậy mà anh thấy ánh mắt Edward nhìn anh dường như chưa từng tối đi.
Bình luận
Tiếng cậu lại vang lên, lần này là dịu dàng như nước hồ:
Bình luận
Tiếng cậu lại vang lên, lần này là dịu dàng như nước hồ:
Bình luận
“Sinh nhật vui vẻ, cưng à.”
Bình luận
“Sinh nhật vui vẻ, cưng à.”
Bình luận
Edwin chưa bật đèn vội, anh bước vài bước trong bóng tối, rồi đưa tay kéo Edward vào lòng mình. Trên người cậu còn dính mùi thức ăn, nhưng không hiểu sao chỉ có hương bạc hà lành lạnh dịu dàng bao trùm lên những giác quan của anh. Anh cúi xuống lần nữa, định đặt lên môi cậu một chiếc hôn sâu.
Bình luận
Edwin chưa bật đèn vội, anh bước vài bước trong bóng tối, rồi đưa tay kéo Edward vào lòng mình. Trên người cậu còn dính mùi thức ăn, nhưng không hiểu sao chỉ có hương bạc hà lành lạnh dịu dàng bao trùm lên những giác quan của anh. Anh cúi xuống lần nữa, định đặt lên môi cậu một chiếc hôn sâu.