Ngón tay Edward có nhiều vết chai, bàn tay cũng không thể coi là nhỏ nhắn nhưng vẫn lọt thỏm trong tay Edwin. Bọn họ nắm lấy tay đối phương thong thả dạo bước trên thảm cỏ giữa các ngôi mộ. Là nơi tập trung cái chết, nhưng cũng không thể phủ nhận khi nghe đợt gió thoảng bên tai, làm rung ngọn cỏ và thoáng dừng lại bên những ngôi mộ, người ta có thể cảm thấy lòng mình an yên lạ lùng. Cái chết hoá ra có thể dễ chịu đến thế.
Bình luận
Ngón tay Edward có nhiều vết chai, bàn tay cũng không thể coi là nhỏ nhắn nhưng vẫn lọt thỏm trong tay Edwin. Bọn họ nắm lấy tay đối phương thong thả dạo bước trên thảm cỏ giữa các ngôi mộ. Là nơi tập trung cái chết, nhưng cũng không thể phủ nhận khi nghe đợt gió thoảng bên tai, làm rung ngọn cỏ và thoáng dừng lại bên những ngôi mộ, người ta có thể cảm thấy lòng mình an yên lạ lùng. Cái chết hoá ra có thể dễ chịu đến thế.
Bình luận
Edwin hơi nhắm mắt lại, để không khí mát mẻ làm khô hết nước mắt còn hơi ran rát trên mặt. Không thể không thừa nhận, khóc quả thật là khiến người ta thoải mái hơn nhiều.
Bình luận
Edwin hơi nhắm mắt lại, để không khí mát mẻ làm khô hết nước mắt còn hơi ran rát trên mặt. Không thể không thừa nhận, khóc quả thật là khiến người ta thoải mái hơn nhiều.
Bình luận
Anh nhẹ nhàng chạm vào những vết chai sần trên tay Edward, đột ngột phá vỡ sự im lặng:
Bình luận
Anh nhẹ nhàng chạm vào những vết chai sần trên tay Edward, đột ngột phá vỡ sự im lặng:
Bình luận
“Này, hình như dạo gần đây cậu quên không bôi kem dưỡng tay à? Tay cậu hơi khô đấy.”
Bình luận
“Này, hình như dạo gần đây cậu quên không bôi kem dưỡng tay à? Tay cậu hơi khô đấy.”
Bình luận
“Hả? Không phải đâu, do gần đây tôi tiếp xúc với hóa chất nhiều quá.” Edward thoáng ngẩn ra vì chưa kịp phản ứng với câu hỏi có phần bất ngờ, cậu cúi xuống nhìn bàn tay mình.
Bình luận
“Hả? Không phải đâu, do gần đây tôi tiếp xúc với hóa chất nhiều quá.” Edward thoáng ngẩn ra vì chưa kịp phản ứng với câu hỏi có phần bất ngờ, cậu cúi xuống nhìn bàn tay mình.
Bình luận
“Cũng hơi tiếc nhỉ, chăm sóc bao lâu, đụng chuyện một cái là đổ sông đổ bể hết.” Edwin cầm cổ tay cậu giơ lên, nhẹ nhàng chạm vào mu bàn tay hơi nhợt nhạt, “Hay là đổi loại mặt nạ khác nhỉ?”
Bình luận
“Cũng hơi tiếc nhỉ, chăm sóc bao lâu, đụng chuyện một cái là đổ sông đổ bể hết.” Edwin cầm cổ tay cậu giơ lên, nhẹ nhàng chạm vào mu bàn tay hơi nhợt nhạt, “Hay là đổi loại mặt nạ khác nhỉ?”
Bình luận
“Được rồi Edwin à, dân lao động thì tay chân thô ráp một tí đâu có sao, đợi mấy hôm nữa sẽ hết thôi.”’Cậu hơi giằng tay ra khỏi Edwin, rung động cộng thêm ánh nắng nhè nhẹ khiến những mạch máu nổi trên mu bàn tay rõ nét hơn, “Hơn nữa, đó cũng là niềm tự hào của chúng tôi mà, vết chai dày bao nhiêu chứng tỏ tôi hành nghề lâu bấy nhiêu đấy, làm gì có bác sĩ pháp y nào có tay đẹp như người mẫu đâu.”
Bình luận
“Được rồi Edwin à, dân lao động thì tay chân thô ráp một tí đâu có sao, đợi mấy hôm nữa sẽ hết thôi.”’Cậu hơi giằng tay ra khỏi Edwin, rung động cộng thêm ánh nắng nhè nhẹ khiến những mạch máu nổi trên mu bàn tay rõ nét hơn, “Hơn nữa, đó cũng là niềm tự hào của chúng tôi mà, vết chai dày bao nhiêu chứng tỏ tôi hành nghề lâu bấy nhiêu đấy, làm gì có bác sĩ pháp y nào có tay đẹp như người mẫu đâu.”
“Thôi thì mấy ngày nữa chăm nó kỹ hơn một chút vậy.”
Bình luận
“Thôi thì mấy ngày nữa chăm nó kỹ hơn một chút vậy.”
Bình luận
Bọn họ đã ra đến cổng nghĩa trang, âm thanh xe cộ đi lại dù nhẹ nhưng vẫn đủ kéo tâm trí cả hai về trạng thái thường nhật. Edwin ngẫm nghĩ một chút, quyết định không thả bàn tay đang nắm ra, im lặng đi bên Edward. Chỉ khi thả tay ra để mở cổng nhà, anh mới cất lời:
Bình luận
Bọn họ đã ra đến cổng nghĩa trang, âm thanh xe cộ đi lại dù nhẹ nhưng vẫn đủ kéo tâm trí cả hai về trạng thái thường nhật. Edwin ngẫm nghĩ một chút, quyết định không thả bàn tay đang nắm ra, im lặng đi bên Edward. Chỉ khi thả tay ra để mở cổng nhà, anh mới cất lời:
Bình luận
“Giờ này chắc ba tôi chưa nấu bữa tối đâu nhỉ? Để lát nữa tôi vào bếp, còn cậu chơi cờ với ông ấy vậy nhé. Lâu lắm rồi tôi chưa nấu bữa nào cho ba.”
Bình luận
“Giờ này chắc ba tôi chưa nấu bữa tối đâu nhỉ? Để lát nữa tôi vào bếp, còn cậu chơi cờ với ông ấy vậy nhé. Lâu lắm rồi tôi chưa nấu bữa nào cho ba.”
Bình luận
Edward định hỏi lại vì sao không phải là cậu - người có kỹ năng nấu nướng tốt hơn vào làm bữa tối nhưng khi nghe hết lời nói của anh, cậu cũng nuốt ngược thắc mắc đó vào lòng.
Bình luận
Edward định hỏi lại vì sao không phải là cậu - người có kỹ năng nấu nướng tốt hơn vào làm bữa tối nhưng khi nghe hết lời nói của anh, cậu cũng nuốt ngược thắc mắc đó vào lòng.
Bình luận
Ông Edgar đang ngồi đọc báo trước hiên nhà, thấy bóng dáng hai người lại gần, ông đặt tờ báo xuống bàn, tươi cười hỏi thăm:
Bình luận
Ông Edgar đang ngồi đọc báo trước hiên nhà, thấy bóng dáng hai người lại gần, ông đặt tờ báo xuống bàn, tươi cười hỏi thăm:
Bình luận
“Thế nào, thời tiết dễ chịu chứ? Eddie có bị mệt không cháu?”
Bình luận
“Thế nào, thời tiết dễ chịu chứ? Eddie có bị mệt không cháu?”
Bình luận
“Không sao đâu bác, hôm nay thời tiết đẹp lắm, giá còn sớm thì bọn cháu cũng định đi loanh quanh nữa đấy ạ.” Edward nở một nụ cười tươi không có gì để chê đáp lại.
Bình luận
“Không sao đâu bác, hôm nay thời tiết đẹp lắm, giá còn sớm thì bọn cháu cũng định đi loanh quanh nữa đấy ạ.” Edward nở một nụ cười tươi không có gì để chê đáp lại.
Bình luận
Edwin đứng sau lại cố ý bày ra vẻ tủi thân:
Bình luận
Edwin đứng sau lại cố ý bày ra vẻ tủi thân:
Bình luận
“Ba à, sao ba không hỏi thăm cả con nữa?”
Bình luận
“Ba à, sao ba không hỏi thăm cả con nữa?”
Bình luận
Ông Edgar thản nhiên:
Bình luận
Ông Edgar thản nhiên:
Bình luận
“Eddie bị thiếu máu, dễ chóng mặt, phải ưu tiên em nó chứ. Con khoẻ thế chắc đi loanh quanh cả buổi chiều cũng không sao đâu ha.”
Bình luận
“Eddie bị thiếu máu, dễ chóng mặt, phải ưu tiên em nó chứ. Con khoẻ thế chắc đi loanh quanh cả buổi chiều cũng không sao đâu ha.”
Bình luận
Nói rồi ông cầm tờ báo lên:
Bình luận
Nói rồi ông cầm tờ báo lên:
Bình luận
“Được rồi, mau đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi, lúc nào ăn tối thì xuống cũng được.”
Bình luận
“Được rồi, mau đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi, lúc nào ăn tối thì xuống cũng được.”
Bình luận
“Ngại quá ba à, tối nay con sẽ vào bếp, ba đi chơi cờ với Edward nhé.” Edwin nhanh nhẹn kéo tay Edward vào nhà, “Nói thật lòng thì con muốn xem thử xem ai thắng lắm, nên ba đừng từ chối nhé.”
Bình luận
“Ngại quá ba à, tối nay con sẽ vào bếp, ba đi chơi cờ với Edward nhé.” Edwin nhanh nhẹn kéo tay Edward vào nhà, “Nói thật lòng thì con muốn xem thử xem ai thắng lắm, nên ba đừng từ chối nhé.”
Bình luận
Ông Edgar chỉ nhìn theo anh một lúc rồi chợt mỉm cười. Trực giác của ông mách bảo rằng ở Edwin có vẻ đã có điều gì thay đổi, nhất là theo một hướng tốt hơn nhiều. Ông lật một trang khác, lại lục lọi trong trí nhớ xem hộp cờ vua rốt cuộc đã được cất ở đâu.
Bình luận
Ông Edgar chỉ nhìn theo anh một lúc rồi chợt mỉm cười. Trực giác của ông mách bảo rằng ở Edwin có vẻ đã có điều gì thay đổi, nhất là theo một hướng tốt hơn nhiều. Ông lật một trang khác, lại lục lọi trong trí nhớ xem hộp cờ vua rốt cuộc đã được cất ở đâu.
Bình luận
Chiều tối, trong bếp đã vang lên tiếng cắt thái nguyên liệu lạch cạch, tiếng bát đĩa và vào nhau hơi chói, lại thêm cả tiếng thức ăn sôi trong nồi. Sau một thời gian sống cùng Edward, đến chính Edwin cũng phải tự cảm thấy tay nghề mình đã được cải thiện nhiều, thậm chí những món ăn còn đa dạng hơn hẳn. Anh xử lý chỗ nguyên liệu trước mặt một cách thuần thục như thể một hoạ sĩ lành nghề bắt đầu sáng tác tác phẩm nghệ thuật.
Bình luận
Chiều tối, trong bếp đã vang lên tiếng cắt thái nguyên liệu lạch cạch, tiếng bát đĩa và vào nhau hơi chói, lại thêm cả tiếng thức ăn sôi trong nồi. Sau một thời gian sống cùng Edward, đến chính Edwin cũng phải tự cảm thấy tay nghề mình đã được cải thiện nhiều, thậm chí những món ăn còn đa dạng hơn hẳn. Anh xử lý chỗ nguyên liệu trước mặt một cách thuần thục như thể một hoạ sĩ lành nghề bắt đầu sáng tác tác phẩm nghệ thuật.
Bình luận
Trong khi đó, ông Edgar và Edward bên ngoài lại yên tĩnh hơn nhiều. Phòng khách chỉ còn tiếng quân cờ va chạm khi di chuyển trên các ô trắng đen xen kẽ. Một tiếng “cạch” vang lên, tiếp đó là tiếng ông Edgar cảm thán:
Bình luận
Trong khi đó, ông Edgar và Edward bên ngoài lại yên tĩnh hơn nhiều. Phòng khách chỉ còn tiếng quân cờ va chạm khi di chuyển trên các ô trắng đen xen kẽ. Một tiếng “cạch” vang lên, tiếp đó là tiếng ông Edgar cảm thán:
Bình luận
“Lại bị chiếu tướng rồi.”
Bình luận
“Lại bị chiếu tướng rồi.”
Bình luận
Quân vua trắng bị dồn vào đường cùng lần thứ bao nhiêu cũng không đếm được nữa, quả thật Edward rất có năng khiếu trong mấy trò cần dùng trí óc như cờ vua, từ khi bắt đầu chơi ván đầu tiên đến giờ, cậu vẫn chưa thua lần nào. Nghe tiếng ông Edgar, khoé môi cậu hơi nhếch lên, nhưng chỉ cậu mới biết cậu đã cố gắng ra sao để sự đắc thắng không biểu lộ quá rõ.
Bình luận
Quân vua trắng bị dồn vào đường cùng lần thứ bao nhiêu cũng không đếm được nữa, quả thật Edward rất có năng khiếu trong mấy trò cần dùng trí óc như cờ vua, từ khi bắt đầu chơi ván đầu tiên đến giờ, cậu vẫn chưa thua lần nào. Nghe tiếng ông Edgar, khoé môi cậu hơi nhếch lên, nhưng chỉ cậu mới biết cậu đã cố gắng ra sao để sự đắc thắng không biểu lộ quá rõ.
Bình luận
Những quân cờ lại lần nữa di chuyển, hình như ông Edgar sẽ quyết chơi đến khi quân vua của ông bị hạ. Edward ngẫm nghĩ, thực ra ở một phương diện nào đó, tính cố chấp của Edwin không phải tự dưng mà có.
Bình luận
Những quân cờ lại lần nữa di chuyển, hình như ông Edgar sẽ quyết chơi đến khi quân vua của ông bị hạ. Edward ngẫm nghĩ, thực ra ở một phương diện nào đó, tính cố chấp của Edwin không phải tự dưng mà có.
Bình luận
Bất chợt, cậu nghe thấy tiếng ông hỏi:
Bình luận
Bất chợt, cậu nghe thấy tiếng ông hỏi:
Bình luận
“Eddie này, bác không có ý tọc mạch nhưng dạo này có phải hai đứa đã xảy ra chuyện gì rồi không? Ed hình như có thay đổi.”
Bình luận
“Eddie này, bác không có ý tọc mạch nhưng dạo này có phải hai đứa đã xảy ra chuyện gì rồi không? Ed hình như có thay đổi.”
Bình luận
“Bác nhạy bén quá rồi, đúng thật là có bác à.” Edward cầm quân hậu đen hất nhẹ quân vua đối thủ ra khỏi bàn cờ trong ánh mắt bình thản của ông Edgar. Cậu ngẩng đầu nhìn ông, nụ cười vốn là vì đắc thắng lại trở nên mềm mại hết sức, “Chuyện cũng hơi dài, hay là chúng ta vừa xếp lại bàn cờ vừa kể nhé?”
Bình luận
“Bác nhạy bén quá rồi, đúng thật là có bác à.” Edward cầm quân hậu đen hất nhẹ quân vua đối thủ ra khỏi bàn cờ trong ánh mắt bình thản của ông Edgar. Cậu ngẩng đầu nhìn ông, nụ cười vốn là vì đắc thắng lại trở nên mềm mại hết sức, “Chuyện cũng hơi dài, hay là chúng ta vừa xếp lại bàn cờ vừa kể nhé?”
Bình luận
“Được rồi nhóc, người già cũng biết cay cú đấy.” Ông Edgar cười xòa, “Cháu cứ kể đi, để bác dọn bàn cờ cho.”
Bình luận
“Được rồi nhóc, người già cũng biết cay cú đấy.” Ông Edgar cười xòa, “Cháu cứ kể đi, để bác dọn bàn cờ cho.”
Bình luận
Dù vậy, Edward vẫn nhanh tay gom hết những quân cờ vào hộp rồi đóng nắp trước khi ông có cơ hội chạm vào chúng, sau đó chậm rãi kể lại những gì đã xảy ra trong suốt mấy ngày qua.
Bình luận
Dù vậy, Edward vẫn nhanh tay gom hết những quân cờ vào hộp rồi đóng nắp trước khi ông có cơ hội chạm vào chúng, sau đó chậm rãi kể lại những gì đã xảy ra trong suốt mấy ngày qua.
Bình luận
Sau khi nghe xong toàn bộ, ông Edgar chỉ trầm tư một lúc. Nhìn bên ngoài sắc mặt ông cũng không biến đổi quá nhiều, chỉ hơi cau mày, nhưng chỉ vậy thôi là đủ để Edward im lặng không dám nói thêm nửa lời. Cậu không chắc rốt cuộc ông đang cảm thấy thế nào.
Bình luận
Sau khi nghe xong toàn bộ, ông Edgar chỉ trầm tư một lúc. Nhìn bên ngoài sắc mặt ông cũng không biến đổi quá nhiều, chỉ hơi cau mày, nhưng chỉ vậy thôi là đủ để Edward im lặng không dám nói thêm nửa lời. Cậu không chắc rốt cuộc ông đang cảm thấy thế nào.
Bình luận
Một lúc sau, ông khẽ thở dài:
Bình luận
Một lúc sau, ông khẽ thở dài:
Bình luận
“Quả thật là nên nói rõ cho nó biết, cũng nên có vài chuyện khiến cho nó nhận ra. Bác cùng từng tự hỏi là phải đến thế nào nó mới chịu thay đổi cái cách sống kiểu đó đi, nhưng không nghĩ lại là như thế này.” Ông ngước lên nhìn Edward, “Sau hôm đó có lần nào Ed bị đau đầu đến mức phải dùng giảm đau nữa không? Thế này cũng hơi nguy hiểm đấy, ngộ nhỡ lúc đó không có cháu bên cạnh thì không biết thằng bé sẽ ra sao.”
Bình luận
“Quả thật là nên nói rõ cho nó biết, cũng nên có vài chuyện khiến cho nó nhận ra. Bác cùng từng tự hỏi là phải đến thế nào nó mới chịu thay đổi cái cách sống kiểu đó đi, nhưng không nghĩ lại là như thế này.” Ông ngước lên nhìn Edward, “Sau hôm đó có lần nào Ed bị đau đầu đến mức phải dùng giảm đau nữa không? Thế này cũng hơi nguy hiểm đấy, ngộ nhỡ lúc đó không có cháu bên cạnh thì không biết thằng bé sẽ ra sao.”
Bình luận
“Bác sĩ cũng bảo là do anh ấy bị căng thẳng thôi ạ, hơn nữa việc nhớ ra không thể nhờ vào cưỡng ép bản thân được. Nếu tiếp tục tĩnh dưỡng hợp lý thì sẽ không sao đâu ạ.” Edward cẩn thận giải thích, tránh để ông lo lắng thêm.
Bình luận
“Bác sĩ cũng bảo là do anh ấy bị căng thẳng thôi ạ, hơn nữa việc nhớ ra không thể nhờ vào cưỡng ép bản thân được. Nếu tiếp tục tĩnh dưỡng hợp lý thì sẽ không sao đâu ạ.” Edward cẩn thận giải thích, tránh để ông lo lắng thêm.
Bình luận
“Vậy thì tốt rồi, cảm ơn cháu đã để ý nhé. Hình như cũng sắp qua một tháng rồi đấy nhỉ?”
Bình luận
“Vậy thì tốt rồi, cảm ơn cháu đã để ý nhé. Hình như cũng sắp qua một tháng rồi đấy nhỉ?”
Bình luận
Edward bật điện thoại bên cạnh, cậu đã suýt quên cả ngày tháng:
Bình luận
Edward bật điện thoại bên cạnh, cậu đã suýt quên cả ngày tháng:
Bình luận
“À, phải rồi ạ.”
Bình luận
“À, phải rồi ạ.”
Bình luận
Dứt lời, cậu cũng ngẩn người. Đã lâu tới vậy rồi, thậm chí còn sắp đến thời hạn bác sĩ ước định, nhưng Edwin vẫn chưa nhớ ra được nhiều. Như hiểu được suy nghĩ của cậu, ông Edgar nhẹ giọng bảo:
Bình luận
Dứt lời, cậu cũng ngẩn người. Đã lâu tới vậy rồi, thậm chí còn sắp đến thời hạn bác sĩ ước định, nhưng Edwin vẫn chưa nhớ ra được nhiều. Như hiểu được suy nghĩ của cậu, ông Edgar nhẹ giọng bảo:
Bình luận
“Không sao đâu, không cần cảm thấy gấp như vậy, trị bệnh cũng cần thời gian mà, muộn một chút cũng chẳng sao cả đâu.”
Bình luận
“Không sao đâu, không cần cảm thấy gấp như vậy, trị bệnh cũng cần thời gian mà, muộn một chút cũng chẳng sao cả đâu.”
Bình luận
“Cháu hiểu rồi ạ, cảm ơn bác.” Edward gật gật đầu, nhận ra mình hơi thất lễ, cậu nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, chỉ có gò má thoáng ửng lên.
Bình luận
“Cháu hiểu rồi ạ, cảm ơn bác.” Edward gật gật đầu, nhận ra mình hơi thất lễ, cậu nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, chỉ có gò má thoáng ửng lên.
Bình luận
Ông Edgar có chú ý đến nhưng không quá quan trọng chuyện này, ông nhìn vào bếp, tiếng thức ăn chín nhỏ dần, có vẻ bữa ăn đã hoàn thành:
Bình luận
Ông Edgar có chú ý đến nhưng không quá quan trọng chuyện này, ông nhìn vào bếp, tiếng thức ăn chín nhỏ dần, có vẻ bữa ăn đã hoàn thành:
Bình luận
“Chúng ta vào giúp Edwin dọn bữa tối nhé?”
Bình luận
“Chúng ta vào giúp Edwin dọn bữa tối nhé?”
Bình luận
Edwin ở trong bếp suốt nên không hề biết Edward và ba mình đã nói những chuyện gì, anh vừa múc thức ăn vào đĩa vừa hào hứng hỏi ông Edgar:
Bình luận
Edwin ở trong bếp suốt nên không hề biết Edward và ba mình đã nói những chuyện gì, anh vừa múc thức ăn vào đĩa vừa hào hứng hỏi ông Edgar:
Bình luận
“Thế nào, ba thắng được Edward ván nào không?”
Bình luận
“Thế nào, ba thắng được Edward ván nào không?”
Bình luận
Ông Edgar lắc đầu, cười cười:
Bình luận
Ông Edgar lắc đầu, cười cười:
Bình luận
“Không có, Eddie giỏi lắm, thằng bé chơi với ba dễ như bỡn, con biết em nó giỏi mà còn khích ba chơi cùng để làm ba cay cú đấy à?”
Bình luận
“Không có, Eddie giỏi lắm, thằng bé chơi với ba dễ như bỡn, con biết em nó giỏi mà còn khích ba chơi cùng để làm ba cay cú đấy à?”
Bình luận
“Không phải đâu ạ, thua Edward thì có gì mà phải cay cú, con cũng có bao giờ thắng đâu.” Edwin đặt mấy chiếc đĩa xuống bàn, anh còn tiện tay cầm lấy dao và nĩa trong tay Edward, “Con chỉ muốn thử xem ai sẽ thắng được thôi.”
Bình luận
“Không phải đâu ạ, thua Edward thì có gì mà phải cay cú, con cũng có bao giờ thắng đâu.” Edwin đặt mấy chiếc đĩa xuống bàn, anh còn tiện tay cầm lấy dao và nĩa trong tay Edward, “Con chỉ muốn thử xem ai sẽ thắng được thôi.”
Bình luận
Bàn ăn đã dọn xong, cả ba người cùng ngồi xuống bàn, cầm dao ăn trong tay. Edwin hôm nay quả thật là mát tay cực kỳ, bữa tối anh làm vô cùng thịnh soạn. Ngửi mùi thơm ngào ngạt, nhìn ngắm những đĩa thức ăn đa dạng, Edward bật cười:
Bình luận
Bàn ăn đã dọn xong, cả ba người cùng ngồi xuống bàn, cầm dao ăn trong tay. Edwin hôm nay quả thật là mát tay cực kỳ, bữa tối anh làm vô cùng thịnh soạn. Ngửi mùi thơm ngào ngạt, nhìn ngắm những đĩa thức ăn đa dạng, Edward bật cười:
Bình luận
“Edwin à, nhiều thế này tôi sợ ăn không hết, hôm nay là dịp lễ gì ư?”
Bình luận
“Edwin à, nhiều thế này tôi sợ ăn không hết, hôm nay là dịp lễ gì ư?”
Bình luận
Edwin múc cho cậu món khai vị, mỉm cười:
Bình luận
Edwin múc cho cậu món khai vị, mỉm cười:
Bình luận
“Không ăn hết cũng được, cùng lắm thì cất đi để mai lấy ra hâm lại. Mà hôm nay cậu ở đây không phải dịp đặc biệt rồi sao?”
Bình luận
“Không ăn hết cũng được, cùng lắm thì cất đi để mai lấy ra hâm lại. Mà hôm nay cậu ở đây không phải dịp đặc biệt rồi sao?”
Bình luận
Ông Edgar cũng góp vui:
Bình luận
Ông Edgar cũng góp vui:
Bình luận
“Bác mới được tặng chai rượu ngon lắm, giá Ed uống được thì cũng rót ra rồi.” Ông xua tay, “Không sao đâu Eddie, cứ thoải mái ăn đi cháu, ăn nhiệt tình vào, sức khỏe cháu vốn đã không tốt rồi.”
Bình luận
“Bác mới được tặng chai rượu ngon lắm, giá Ed uống được thì cũng rót ra rồi.” Ông xua tay, “Không sao đâu Eddie, cứ thoải mái ăn đi cháu, ăn nhiệt tình vào, sức khỏe cháu vốn đã không tốt rồi.”
Bình luận
Thuận nước đẩy thuyền, Edwin cũng tranh thủ giục cậu ăn thêm. Bầu không khí bỗng trở nên ấm áp và thân tình lạ lùng, đến mức khiến Edward cũng vì vui lây mà ăn nhiều hơn mọi ngày một chút, thấy cậu như vậy, khuôn mặt vốn đã tươi roi rói của Edwin lại càng bung như hoa nở.
Bình luận
Thuận nước đẩy thuyền, Edwin cũng tranh thủ giục cậu ăn thêm. Bầu không khí bỗng trở nên ấm áp và thân tình lạ lùng, đến mức khiến Edward cũng vì vui lây mà ăn nhiều hơn mọi ngày một chút, thấy cậu như vậy, khuôn mặt vốn đã tươi roi rói của Edwin lại càng bung như hoa nở.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
Edwin hơi lật người, đưa tay lên mắt để tránh những ánh nắng đầu ngày chiếu thẳng vào. Anh chống tay ngồi lên, bên giường nơi vốn là chỗ của Edward đã trống không, chỉ còn lại hơi ấm nhàn nhạt chứng tỏ cậu dậy cũng chưa lâu. Giấc ngủ đêm qua ngon đến mức anh không hề hay biết gì khi Edward tỉnh giấc, nghĩ tới đó, khoé môi anh chợt cong lên thành một vòng cung.
Bình luận
Edwin hơi lật người, đưa tay lên mắt để tránh những ánh nắng đầu ngày chiếu thẳng vào. Anh chống tay ngồi lên, bên giường nơi vốn là chỗ của Edward đã trống không, chỉ còn lại hơi ấm nhàn nhạt chứng tỏ cậu dậy cũng chưa lâu. Giấc ngủ đêm qua ngon đến mức anh không hề hay biết gì khi Edward tỉnh giấc, nghĩ tới đó, khoé môi anh chợt cong lên thành một vòng cung.
Bình luận
Anh nhanh chóng vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi xuống tầng. Ông Edgar dậy sớm hơn nhiều, đã thảnh thơi ngồi trên ghế bành nhâm nhi cà phê cùng với tờ tạp chí dày vài trăm trang, còn Edward có lẽ đang ở trong bếp. Thấy anh xuống tầng, ông buông tờ tạp chí xuống, giọng nói đầy hiền từ:
Bình luận
Anh nhanh chóng vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi xuống tầng. Ông Edgar dậy sớm hơn nhiều, đã thảnh thơi ngồi trên ghế bành nhâm nhi cà phê cùng với tờ tạp chí dày vài trăm trang, còn Edward có lẽ đang ở trong bếp. Thấy anh xuống tầng, ông buông tờ tạp chí xuống, giọng nói đầy hiền từ:
Bình luận
“Chào buổi sáng, Ed. Eddie còn đang làm bữa sáng kìa, con vào giúp em nó đi. Hai đứa ăn sáng xong rồi sẽ khởi hành vào nội thành chơi à?”
Bình luận
“Chào buổi sáng, Ed. Eddie còn đang làm bữa sáng kìa, con vào giúp em nó đi. Hai đứa ăn sáng xong rồi sẽ khởi hành vào nội thành chơi à?”
Bình luận
“Vâng ạ, bọn con cũng sẽ dùng bữa trưa trong đó luôn, chiều tối ghé về lấy hành lý rồi ra sân bay.” Edwin đến gần bên ông, nói dứt câu, anh còn dò hỏi thêm, “Ba không muốn đi cùng bọn con thật à?”
Bình luận
“Vâng ạ, bọn con cũng sẽ dùng bữa trưa trong đó luôn, chiều tối ghé về lấy hành lý rồi ra sân bay.” Edwin đến gần bên ông, nói dứt câu, anh còn dò hỏi thêm, “Ba không muốn đi cùng bọn con thật à?”
Bình luận
“Ba không, ba đi vào đó chục lần rồi, cũng không còn gì mới nữa.”
Bình luận
“Ba không, ba đi vào đó chục lần rồi, cũng không còn gì mới nữa.”
Bình luận
“Không có mẹ con đi cùng, Paris phồn hoa mấy cũng chẳng là gì.” Ông âm thầm bổ sung, ngoài mặt lại nở một nụ cười hóm hỉnh nhìn về phía bếp nơi có Edward:
Bình luận
“Không có mẹ con đi cùng, Paris phồn hoa mấy cũng chẳng là gì.” Ông âm thầm bổ sung, ngoài mặt lại nở một nụ cười hóm hỉnh nhìn về phía bếp nơi có Edward:
Bình luận
“Có ba đi cùng thằng bé thoải mái thế nào được hả? Không gian hai người thì chỉ nên để cho hai người thôi chứ.”
Bình luận
“Có ba đi cùng thằng bé thoải mái thế nào được hả? Không gian hai người thì chỉ nên để cho hai người thôi chứ.”
Bình luận
Edwin cười trừ, nhanh chóng đi thẳng vào phòng bếp. Trên bàn ăn đã bày sẵn một đĩa bánh mì nướng, còn Edward cũng đang tất bật xào nấu gì đó, trông có vẻ đã đến công đoạn cuối cùng nên anh không tiện tham gia vào mà tranh thủ lấy bát đĩa, dụng cụ ăn để sẵn ra bàn.
Bình luận
Edwin cười trừ, nhanh chóng đi thẳng vào phòng bếp. Trên bàn ăn đã bày sẵn một đĩa bánh mì nướng, còn Edward cũng đang tất bật xào nấu gì đó, trông có vẻ đã đến công đoạn cuối cùng nên anh không tiện tham gia vào mà tranh thủ lấy bát đĩa, dụng cụ ăn để sẵn ra bàn.
Bình luận
Bữa sáng Edward làm giản dị hơn bữa tối qua nhiều, với cậu mà nói ăn sáng chủ yếu để chắc dạ là được. Tuy nói vậy nhưng mùi thức ăn vẫn cứ nức mũi, khiến Edwin phải lấy thêm đến miếng bánh mì thứ tư.
Bình luận
Bữa sáng Edward làm giản dị hơn bữa tối qua nhiều, với cậu mà nói ăn sáng chủ yếu để chắc dạ là được. Tuy nói vậy nhưng mùi thức ăn vẫn cứ nức mũi, khiến Edwin phải lấy thêm đến miếng bánh mì thứ tư.
Bình luận
Mọi đồ dùng cần mang theo đã được Edward chuẩn bị sẵn từ trước, chỉ việc xách lên và đi. Edwin có chút áy náy nên đã giúp cậu xách hết, trước lúc ra khỏi cửa, ông Edgar còn hỏi:
Bình luận
Mọi đồ dùng cần mang theo đã được Edward chuẩn bị sẵn từ trước, chỉ việc xách lên và đi. Edwin có chút áy náy nên đã giúp cậu xách hết, trước lúc ra khỏi cửa, ông Edgar còn hỏi:
Bình luận
“Tối về hai đứa lấy hành lý rồi đi luôn thật à? Không kịp ăn bữa tối ư?”
Bình luận
“Tối về hai đứa lấy hành lý rồi đi luôn thật à? Không kịp ăn bữa tối ư?”
Bình luận
“Vâng ạ, vé máy bay con đã đặt rồi, ngày mai bọn con không được nghỉ đâu nên phải về sớm, ăn tối xong rồi đi thì muộn quá.” Edwin trả lời thông báo của tài xế xong thì tắt máy, anh mỉm cười đặt tay lên vai ba mình, “Bọn con đi đây nhé, chúc ba một ngày tốt lành.”
Bình luận
“Vâng ạ, vé máy bay con đã đặt rồi, ngày mai bọn con không được nghỉ đâu nên phải về sớm, ăn tối xong rồi đi thì muộn quá.” Edwin trả lời thông báo của tài xế xong thì tắt máy, anh mỉm cười đặt tay lên vai ba mình, “Bọn con đi đây nhé, chúc ba một ngày tốt lành.”
Bình luận
“Được rồi, chào hai đứa, đi chơi vui vẻ nhé.” Ông Edgar vẫy vẫy tay với hai người, chờ đến khi bọn họ đi xa khuất tầm mắt, ông mới nhẹ nhàng đóng cổng lại rồi chậm rãi bước vào trong nhà.
Bình luận
“Được rồi, chào hai đứa, đi chơi vui vẻ nhé.” Ông Edgar vẫy vẫy tay với hai người, chờ đến khi bọn họ đi xa khuất tầm mắt, ông mới nhẹ nhàng đóng cổng lại rồi chậm rãi bước vào trong nhà.
Bình luận
Tài xế taxi chở Edward và Edwin là một người đàn ông trung tuổi hài hước, khi nghe bọn họ bảo vào Paris để tham quan, ông nhiệt tình giới thiệu hết chỗ này đến chỗ khác, thậm chí nếu được, ông có thể in hẳn một bản danh sách dài dằng dặc kèm theo bản đồ cũng kín đặc ghi chú nốt. Edward vốn hướng nội nên chỉ ngồi im thin thít, cũng may Edwin cũng nhiệt tình không kém nên tấm lòng hiếu khách của người tài xế mới không bị hớ.
Bình luận
Tài xế taxi chở Edward và Edwin là một người đàn ông trung tuổi hài hước, khi nghe bọn họ bảo vào Paris để tham quan, ông nhiệt tình giới thiệu hết chỗ này đến chỗ khác, thậm chí nếu được, ông có thể in hẳn một bản danh sách dài dằng dặc kèm theo bản đồ cũng kín đặc ghi chú nốt. Edward vốn hướng nội nên chỉ ngồi im thin thít, cũng may Edwin cũng nhiệt tình không kém nên tấm lòng hiếu khách của người tài xế mới không bị hớ.
Bình luận
Dù hơi cảm thấy nhức đầu, cậu vẫn phải thừa nhận rằng ông chú lái xe này là một hướng dẫn viên không chê đi đâu được. Ông nói liên tục không ngừng nghỉ, nhưng không có thông tin nào là bị lặp hay thừa thãi, thậm chí còn có thể làm thành cẩm nang, dễ chịu nhất là dù có đang mở hẳn một hội nghị thượng đỉnh trong xe, ông không hề hỏi một câu nào về đời sống cá nhân của khách trừ khi Edwin chủ động nhắc, mà Edwin thì có mấy khi chủ động kể mấy chuyện này.
Bình luận
Dù hơi cảm thấy nhức đầu, cậu vẫn phải thừa nhận rằng ông chú lái xe này là một hướng dẫn viên không chê đi đâu được. Ông nói liên tục không ngừng nghỉ, nhưng không có thông tin nào là bị lặp hay thừa thãi, thậm chí còn có thể làm thành cẩm nang, dễ chịu nhất là dù có đang mở hẳn một hội nghị thượng đỉnh trong xe, ông không hề hỏi một câu nào về đời sống cá nhân của khách trừ khi Edwin chủ động nhắc, mà Edwin thì có mấy khi chủ động kể mấy chuyện này.
Bình luận
Đến khi mở cửa xuống xe, ông còn chu đáo đưa cho bọn họ hẳn một tờ bản đồ nho nhỏ, bảo rằng để đề phòng điện thoại hết pin. Edwin cũng tươi cười bắt tay ông rồi mới nắm tay Edward dắt cậu đi.
Bình luận
Đến khi mở cửa xuống xe, ông còn chu đáo đưa cho bọn họ hẳn một tờ bản đồ nho nhỏ, bảo rằng để đề phòng điện thoại hết pin. Edwin cũng tươi cười bắt tay ông rồi mới nắm tay Edward dắt cậu đi.
Bình luận
Chỉ khi ở với nhau, anh mới bắt đầu trở về với giọng tiếng Anh chuẩn chỉnh:
Bình luận
Chỉ khi ở với nhau, anh mới bắt đầu trở về với giọng tiếng Anh chuẩn chỉnh:
Bình luận
“Bác ấy nhiệt tình thật đấy.”
Bình luận
“Bác ấy nhiệt tình thật đấy.”
Bình luận
“Đúng thật. Tôi chưa từng thấy hướng dẫn viên nào hăng hái như vậy, cũng may tôi còn hiểu tiếng Pháp.” Edward cũng cười cười
Bình luận
“Đúng thật. Tôi chưa từng thấy hướng dẫn viên nào hăng hái như vậy, cũng may tôi còn hiểu tiếng Pháp.” Edward cũng cười cười
Bình luận
Edwin đưa tay xoa xoa cằm, thốt ra một câu đùa dí dỏm:
Bình luận
Edwin đưa tay xoa xoa cằm, thốt ra một câu đùa dí dỏm:
Bình luận
“Chờ chút để tôi duỗi lại lưỡi nhé, lâu rồi không dùng đến tiếng Pháp nên tự dưng nó hơi chập chập.”
Bình luận
“Chờ chút để tôi duỗi lại lưỡi nhé, lâu rồi không dùng đến tiếng Pháp nên tự dưng nó hơi chập chập.”
Bình luận
“Thật à? Thế lát nữa để tôi giúp anh mua vé vậy. Anh nên thư giãn cơ miệng đi trước khi nó bị chuột rút.” Edward vừa tìm ví tiền trong túi vừa đáp lại. Bảo tàng Louvres đã gần ngay trước mắt bọn họ.
Bình luận
“Thật à? Thế lát nữa để tôi giúp anh mua vé vậy. Anh nên thư giãn cơ miệng đi trước khi nó bị chuột rút.” Edward vừa tìm ví tiền trong túi vừa đáp lại. Bảo tàng Louvres đã gần ngay trước mắt bọn họ.
Bình luận
Vì không gấp gáp lắm nên bọn họ chọn cách đi bộ đến các địa điểm tham quan trong thành phố Paris thay vì gọi taxi. Bảo tàng Louvres nằm ngay bên bờ sông Seine, vì vậy trước khi vào trong, hai người còn tiện thể đi ngắm dòng sông được mệnh danh là trái tim xanh của Paris.
Bình luận
Vì không gấp gáp lắm nên bọn họ chọn cách đi bộ đến các địa điểm tham quan trong thành phố Paris thay vì gọi taxi. Bảo tàng Louvres nằm ngay bên bờ sông Seine, vì vậy trước khi vào trong, hai người còn tiện thể đi ngắm dòng sông được mệnh danh là trái tim xanh của Paris.
Bình luận
Edwin nhẹ nhàng nắm lấy tay Edward, một phần là để tránh cậu bị dòng người đi qua cuốn trôi, một phần là vì anh thực sự muốn thế, điều này giống như một thói quen đã ăn sâu vào lòng. Anh mới thực sự nắm tay Edward vào hôm qua, nhưng xúc cảm trong lòng bàn tay thì quen thuộc như thể anh đã nắm những ngón tay thon dài đó rất nhiều lần, và từ rất lâu rồi.
Bình luận
Edwin nhẹ nhàng nắm lấy tay Edward, một phần là để tránh cậu bị dòng người đi qua cuốn trôi, một phần là vì anh thực sự muốn thế, điều này giống như một thói quen đã ăn sâu vào lòng. Anh mới thực sự nắm tay Edward vào hôm qua, nhưng xúc cảm trong lòng bàn tay thì quen thuộc như thể anh đã nắm những ngón tay thon dài đó rất nhiều lần, và từ rất lâu rồi.
Bình luận
Bọn họ cứ thế dạo bước chậm rãi bên dải sông thơ mộng và mềm mại, lặng im ngắm nhìn Paris hoa lệ. Những công trình có kiến trúc cổ đại im lìm soi bóng xuống lòng sông, nhưng những quán xá bên đường thì sôi động hơn nhiều, dù sao cũng đang gần đến tháng năm, là tháng mùa xuân cuối cùng của Paris.
Bình luận
Bọn họ cứ thế dạo bước chậm rãi bên dải sông thơ mộng và mềm mại, lặng im ngắm nhìn Paris hoa lệ. Những công trình có kiến trúc cổ đại im lìm soi bóng xuống lòng sông, nhưng những quán xá bên đường thì sôi động hơn nhiều, dù sao cũng đang gần đến tháng năm, là tháng mùa xuân cuối cùng của Paris.
Bình luận
Ở một quán cà phê xa xa, bọn họ thậm chí còn thấy được một lá cờ sáu màu đang đung đưa nhè nhẹ trong gió.
Bình luận
Ở một quán cà phê xa xa, bọn họ thậm chí còn thấy được một lá cờ sáu màu đang đung đưa nhè nhẹ trong gió.