Edwin ngừng tay, đặt cả lưỡi và cán dao cạo xuống bên bồn rửa mặt, anh bước tới gần Edward, giọng nói còn mang chút ý cười:
Bình luận
Edwin ngừng tay, đặt cả lưỡi và cán dao cạo xuống bên bồn rửa mặt, anh bước tới gần Edward, giọng nói còn mang chút ý cười:
Bình luận
“Cậu đang nghĩ linh tinh gì thế hả? Đang yên đang lành tôi phải tự tử làm gì?”
Bình luận
“Cậu đang nghĩ linh tinh gì thế hả? Đang yên đang lành tôi phải tự tử làm gì?”
Bình luận
Nhận ra sự nghi hoặc trong mắt cậu, anh cầm lưỡi dao cạo vừa được tách khỏi cán, ôn tồn giải thích:
Bình luận
Nhận ra sự nghi hoặc trong mắt cậu, anh cầm lưỡi dao cạo vừa được tách khỏi cán, ôn tồn giải thích:
Bình luận
“Tôi chỉ đang thay lưỡi dao cạo mới thôi, cậu xem nó đã cùn thế này rồi còn gì. Không thay đi để xước hết cằm hay sao.”
Bình luận
“Tôi chỉ đang thay lưỡi dao cạo mới thôi, cậu xem nó đã cùn thế này rồi còn gì. Không thay đi để xước hết cằm hay sao.”
Bình luận
Edward nhìn lưỡi dao cạo trong tay anh, quả thật nó đã cùn đến mức không thể sử dụng được nữa. Gánh nặng trong lòng cậu lập tức biến mất theo tiếng thở phào, vậy là cậu đã quá lo xa rồi.
Bình luận
Edward nhìn lưỡi dao cạo trong tay anh, quả thật nó đã cùn đến mức không thể sử dụng được nữa. Gánh nặng trong lòng cậu lập tức biến mất theo tiếng thở phào, vậy là cậu đã quá lo xa rồi.
Bình luận
“Vậy bồn nước tắm kia để làm gì?”
Bình luận
“Vậy bồn nước tắm kia để làm gì?”
Bình luận
“Để cậu dùng chứ làm gì nữa, sao hôm nay cậu có vẻ lạ thế? Kiểu hài hước mới của bọn trẻ bây giờ à?” Edwin mỉm cười, trong lòng lại cảm thấy có phần áy náy, hoá ra sự mất niềm tin của Edward vào anh lại nhiều đến thế.
Bình luận
“Để cậu dùng chứ làm gì nữa, sao hôm nay cậu có vẻ lạ thế? Kiểu hài hước mới của bọn trẻ bây giờ à?” Edwin mỉm cười, trong lòng lại cảm thấy có phần áy náy, hoá ra sự mất niềm tin của Edward vào anh lại nhiều đến thế.
Bình luận
Edward nhìn hơi nước bốc lên nghi ngút trong bồn nước, bên cạnh còn để mấy miếng muối tắm, trông màu sắc thì có vẻ là loại mới. Ánh mắt cậu dịu lại, đáp lời Edwin cũng nhẹ nhàng hơn và bỏ qua sự cà khịa một cách tinh nghịch của anh:
Bình luận
Edward nhìn hơi nước bốc lên nghi ngút trong bồn nước, bên cạnh còn để mấy miếng muối tắm, trông màu sắc thì có vẻ là loại mới. Ánh mắt cậu dịu lại, đáp lời Edwin cũng nhẹ nhàng hơn và bỏ qua sự cà khịa một cách tinh nghịch của anh:
Bình luận
“Được rồi, cảm ơn anh nhiều nhé, nhưng mà lần sau không cần phải chuẩn bị trước hộ tôi đâu. Ngộ nhỡ tôi bị giữ lại, muộn nữa mới về thì công sức chuẩn bị thành ra công cốc à?”
Bình luận
“Được rồi, cảm ơn anh nhiều nhé, nhưng mà lần sau không cần phải chuẩn bị trước hộ tôi đâu. Ngộ nhỡ tôi bị giữ lại, muộn nữa mới về thì công sức chuẩn bị thành ra công cốc à?”
Bình luận
“Không sao đâu, tôi cũng tính là nếu cậu không về kịp thì sẽ tận dụng nước tắm cho Hippocrates rồi.” Edwin gắn nốt lưỡi dao cạo râu mới toanh sáng bóng vào cán dao rồi để lại vào chỗ cũ, anh quay sang nhắc Edward, “Cậu cứ tắm rửa rồi ngâm mình một lúc đi cho đỡ mệt mỏi, tôi xuống hâm lại bữa tối cho. Cậu chưa ăn gì nhỉ?”
Bình luận
“Không sao đâu, tôi cũng tính là nếu cậu không về kịp thì sẽ tận dụng nước tắm cho Hippocrates rồi.” Edwin gắn nốt lưỡi dao cạo râu mới toanh sáng bóng vào cán dao rồi để lại vào chỗ cũ, anh quay sang nhắc Edward, “Cậu cứ tắm rửa rồi ngâm mình một lúc đi cho đỡ mệt mỏi, tôi xuống hâm lại bữa tối cho. Cậu chưa ăn gì nhỉ?”
Bình luận
“Có ăn một quả táo rồi.”!Edward nhún vai, cậu chỉ chỗ muối tắm, hỏi với theo anh - Edwin ơi, đống này anh mới mua à?
Bình luận
“Có ăn một quả táo rồi.”!Edward nhún vai, cậu chỉ chỗ muối tắm, hỏi với theo anh - Edwin ơi, đống này anh mới mua à?
Bình luận
Edwin đang bước ra ngoài thì dừng lại, quay đầu đáp lời cậu:
Bình luận
Edwin đang bước ra ngoài thì dừng lại, quay đầu đáp lời cậu:
Bình luận
“Đúng rồi, tôi thấy mùi cũng dễ chịu, mà nguyên liệu cũng hợp với da của cậu lắm nên mua về thử. Nếu cảm thấy không hợp thì nói ngay nhé, trước khi tôi săn sale được một lô về.”
Bình luận
“Đúng rồi, tôi thấy mùi cũng dễ chịu, mà nguyên liệu cũng hợp với da của cậu lắm nên mua về thử. Nếu cảm thấy không hợp thì nói ngay nhé, trước khi tôi săn sale được một lô về.”
Bình luận
Dứt lời, anh còn nở một nụ cười đúng chuẩn nhân viên khách sạn cao cấp.
Bình luận
Dứt lời, anh còn nở một nụ cười đúng chuẩn nhân viên khách sạn cao cấp.
Bình luận
Edward cũng nhoẻn cười nhìn theo anh rồi mới đóng cửa lại, cởi quần áo bắt đầu tắm rửa.
Bình luận
Edward cũng nhoẻn cười nhìn theo anh rồi mới đóng cửa lại, cởi quần áo bắt đầu tắm rửa.
Bình luận
Bữa tối Edwin tự tay làm cũng không quá cầu kỳ, chỉ có vài món ăn đơn giản nhưng vẫn khiến Edward cảm thấy ngon miệng một cách khác thường. Có lẽ là vì đã một thời gian rất lâu cậu chưa thực sự bỏ thứ gì vào bụng, hoặc đơn thuần là vì Edwin đã học được cách sử dụng những loại gia vị đa dạng hơn hẳn, tuy vậy, Edward không có tâm trạng để suy nghĩ về lý do tay nghề của anh tiến bộ đến vậy - cậu còn bận múc từng thìa cơm cà ri nhỏ, vừa nhai nuốt vừa nghiền ngẫm.
Bình luận
Bữa tối Edwin tự tay làm cũng không quá cầu kỳ, chỉ có vài món ăn đơn giản nhưng vẫn khiến Edward cảm thấy ngon miệng một cách khác thường. Có lẽ là vì đã một thời gian rất lâu cậu chưa thực sự bỏ thứ gì vào bụng, hoặc đơn thuần là vì Edwin đã học được cách sử dụng những loại gia vị đa dạng hơn hẳn, tuy vậy, Edward không có tâm trạng để suy nghĩ về lý do tay nghề của anh tiến bộ đến vậy - cậu còn bận múc từng thìa cơm cà ri nhỏ, vừa nhai nuốt vừa nghiền ngẫm.
Bình luận
Mùi cà ri thơm nồng và ấm nóng phả vào mũi cậu, thấm đẫm đầu lưỡi khiến Edward cảm thấy khoan khoái vô cùng. Cậu vốn là người có thể hàn, dễ bị lạnh nên những món ăn nóng và có gia vị nồng là cứu tinh của cậu sau cả ngày dầm mình trong phòng lạnh và mùi thuốc sát trùng. Edwin ngồi đối diện cậu, vừa chống cằm vừa thưởng thức vẻ mặt vui sướng như mèo bắt được món pa tê yêu thích của cậu thì bất giác cười theo. Ý cười nồng đậm đến mức ngay cả Edward đang cúi đầu ăn cũng nhận ra.
Bình luận
Mùi cà ri thơm nồng và ấm nóng phả vào mũi cậu, thấm đẫm đầu lưỡi khiến Edward cảm thấy khoan khoái vô cùng. Cậu vốn là người có thể hàn, dễ bị lạnh nên những món ăn nóng và có gia vị nồng là cứu tinh của cậu sau cả ngày dầm mình trong phòng lạnh và mùi thuốc sát trùng. Edwin ngồi đối diện cậu, vừa chống cằm vừa thưởng thức vẻ mặt vui sướng như mèo bắt được món pa tê yêu thích của cậu thì bất giác cười theo. Ý cười nồng đậm đến mức ngay cả Edward đang cúi đầu ăn cũng nhận ra.
Bình luận
Cậu ngừng tay, ngẩng đầu nhìn anh:
Bình luận
Cậu ngừng tay, ngẩng đầu nhìn anh:
Bình luận
“Có chuyện gì thế?”
Bình luận
“Có chuyện gì thế?”
Bình luận
“Không có gì, tôi chỉ nhìn một lúc thôi.”
Bình luận
“Không có gì, tôi chỉ nhìn một lúc thôi.”
Bình luận
Edward cười cười, nhưng ngón tay cầm thìa múc cà ri cũng chậm hơn:
Bình luận
Edward cười cười, nhưng ngón tay cầm thìa múc cà ri cũng chậm hơn:
Bình luận
“Anh làm tôi tưởng tôi bị dính cái gì trên mặt.”
Bình luận
“Anh làm tôi tưởng tôi bị dính cái gì trên mặt.”
Bình luận
“Cậu lúc nào chẳng dính.” Edwin nhún vai. Mắt thấy Edward sắp ăn hết đĩa cà ri, anh đứng dậy tìm bình nước lọc để uống cho đỡ khô miệng.
Bình luận
“Cậu lúc nào chẳng dính.” Edwin nhún vai. Mắt thấy Edward sắp ăn hết đĩa cà ri, anh đứng dậy tìm bình nước lọc để uống cho đỡ khô miệng.
Bình luận
“Dính cái gì?” Edward ngạc nhiên ngước lên nhìn anh
Bình luận
“Dính cái gì?” Edward ngạc nhiên ngước lên nhìn anh
Bình luận
“Dính sự quyến rũ ấy.” Edwin vừa nói vừa thản nhiên rót nước ấm vào cốc.
Bình luận
“Dính sự quyến rũ ấy.” Edwin vừa nói vừa thản nhiên rót nước ấm vào cốc.
Bình luận
“Hôm nay anh hài hước quá Edwin à.” Edward ngẩn ra một lúc rồi bật cười, “Đùa hay đấy, tôi rất thích.”
Bình luận
“Hôm nay anh hài hước quá Edwin à.” Edward ngẩn ra một lúc rồi bật cười, “Đùa hay đấy, tôi rất thích.”
Bình luận
Edwin đặt cốc nước ấm xuống bàn, nghiêng đầu nhìn cậu:
Bình luận
Edwin đặt cốc nước ấm xuống bàn, nghiêng đầu nhìn cậu:
Bình luận
“Tôi không đùa đâu, nhưng thôi thì cậu vui là được rồi.” Anh cầm lấy chiếc đĩa trống không trước mặt Edward, “Ăn nữa nhé?”
Bình luận
“Tôi không đùa đâu, nhưng thôi thì cậu vui là được rồi.” Anh cầm lấy chiếc đĩa trống không trước mặt Edward, “Ăn nữa nhé?”
Bình luận
Nhận thấy vẻ chần chừ trên mặt cậu, anh còn nói thêm:
Bình luận
Nhận thấy vẻ chần chừ trên mặt cậu, anh còn nói thêm:
Bình luận
“Một chút thôi, không béo được đâu. Tôi cũng ăn liền hai đĩa mà.”
Bình luận
“Một chút thôi, không béo được đâu. Tôi cũng ăn liền hai đĩa mà.”
Bình luận
“Thôi được rồi, vậy phiền anh nhé.” Edward cân nhắc một lúc rồi đồng ý.
Bình luận
“Thôi được rồi, vậy phiền anh nhé.” Edward cân nhắc một lúc rồi đồng ý.
Bình luận
Hiếm khi thấy cậu chịu ăn nhiều thêm một chút, Edwin vui vẻ đi xới thêm cơm, thậm chí còn cố ý lèn cơm thật chặt để cậu không phát hiện ra nhiều ít. Dù chỉ nhìn động tác của anh từ đằng sau, Edward vẫn có thể đoán được ý đồ nhưng cuối cùng cũng không vạch trần. Cậu đón lấy đĩa cơm bằng khuôn mặt hài lòng:
Bình luận
Hiếm khi thấy cậu chịu ăn nhiều thêm một chút, Edwin vui vẻ đi xới thêm cơm, thậm chí còn cố ý lèn cơm thật chặt để cậu không phát hiện ra nhiều ít. Dù chỉ nhìn động tác của anh từ đằng sau, Edward vẫn có thể đoán được ý đồ nhưng cuối cùng cũng không vạch trần. Cậu đón lấy đĩa cơm bằng khuôn mặt hài lòng:
Bình luận
“Cảm ơn nhé. Mà anh ăn hai đĩa thật đấy à?”
Bình luận
“Cảm ơn nhé. Mà anh ăn hai đĩa thật đấy à?”
Bình luận
“Nghe khó tin quá à, tôi cũng hơi đói, bữa trưa hôm nay không hợp miệng lắm.” Nhận ra vẻ áy náy trên mặt cậu, Edwin vội giải thích, “Không phải hộp cơm của cậu đâu, trưa nay tôi đi ăn với đối tác.”
Bình luận
“Nghe khó tin quá à, tôi cũng hơi đói, bữa trưa hôm nay không hợp miệng lắm.” Nhận ra vẻ áy náy trên mặt cậu, Edwin vội giải thích, “Không phải hộp cơm của cậu đâu, trưa nay tôi đi ăn với đối tác.”
Bình luận
“Thư ký của anh đặt nhầm nhà hàng à?” Edward vẫn nghi hoặc, cậu nhớ Maria rất để tâm thói quen ăn uống của cấp trên trực tiếp là Edwin.
Bình luận
“Thư ký của anh đặt nhầm nhà hàng à?” Edward vẫn nghi hoặc, cậu nhớ Maria rất để tâm thói quen ăn uống của cấp trên trực tiếp là Edwin.
Bình luận
“Không, là thư ký của đối tác, chắc do không dò xét được tôi thích món gì.” Edwin cười cười lắc đầu, anh nhắc nhở cậu, “Tập trung ăn đi nào bác sĩ Watson, là ai bảo lúc ăn không được nói chuyện hả?”
Bình luận
“Không, là thư ký của đối tác, chắc do không dò xét được tôi thích món gì.” Edwin cười cười lắc đầu, anh nhắc nhở cậu, “Tập trung ăn đi nào bác sĩ Watson, là ai bảo lúc ăn không được nói chuyện hả?”
Bình luận
Edward cười trừ rồi cũng cúi xuống tập trung xử lý nốt đĩa cà ri.
Bình luận
Edward cười trừ rồi cũng cúi xuống tập trung xử lý nốt đĩa cà ri.
Bình luận
Sau bữa tối đầy ắp là ấm trà còn bốc hơi nghi ngút, toả ra mùi hương dễ chịu khiến cả người khoan khoái. Canh đủ thời gian hãm để trà chín, Edward nhẹ nhàng rót chúng vào tách trước mặt Edwin đầu tiên. Nước trà đầu có màu sắc đậm đà hơn hẳn, tiếng nước róc rách vang lên bên tai khiến Edwin thoáng ngẩn người.
Bình luận
Sau bữa tối đầy ắp là ấm trà còn bốc hơi nghi ngút, toả ra mùi hương dễ chịu khiến cả người khoan khoái. Canh đủ thời gian hãm để trà chín, Edward nhẹ nhàng rót chúng vào tách trước mặt Edwin đầu tiên. Nước trà đầu có màu sắc đậm đà hơn hẳn, tiếng nước róc rách vang lên bên tai khiến Edwin thoáng ngẩn người.
Bình luận
Anh nhẹ nhàng nhấc tách trà lên, nhìn Edward trước mặt rồi cũng nhấp một ngụm trà nhỏ. Mùi trà thơm lan khắp khoang miệng như níu người ta bình tâm lại một chút, nên Edwin cũng tạm nuốt xuống ý định đang muốn nói với Edward.
Bình luận
Anh nhẹ nhàng nhấc tách trà lên, nhìn Edward trước mặt rồi cũng nhấp một ngụm trà nhỏ. Mùi trà thơm lan khắp khoang miệng như níu người ta bình tâm lại một chút, nên Edwin cũng tạm nuốt xuống ý định đang muốn nói với Edward.
Bình luận
Đợi đến khi tách trà đã cạn một nửa, Edward cũng loáng thoáng nhận ra điều gì, anh mới ngập ngừng:
Bình luận
Đợi đến khi tách trà đã cạn một nửa, Edward cũng loáng thoáng nhận ra điều gì, anh mới ngập ngừng:
Bình luận
“Edward này..”
Bình luận
“Edward này..”
Bình luận
“Sao vậy?” Edward đặt tách trà xuống đĩa, chăm chú lắng nghe.
Bình luận
“Sao vậy?” Edward đặt tách trà xuống đĩa, chăm chú lắng nghe.
Bình luận
“Cuối tuần này cậu có rảnh không?”
Bình luận
“Cuối tuần này cậu có rảnh không?”
Bình luận
“Không chắc chắn nữa, anh biết là với công việc của tôi ngày nghỉ cố định chỉ là tượng trưng thôi mà.” Edward hơi ngạc nhiên trước câu hỏi này, “Có chuyện gì cần nhờ tôi à?”
Bình luận
“Không chắc chắn nữa, anh biết là với công việc của tôi ngày nghỉ cố định chỉ là tượng trưng thôi mà.” Edward hơi ngạc nhiên trước câu hỏi này, “Có chuyện gì cần nhờ tôi à?”
Bình luận
“Không hẳn, tôi muốn ghé thăm ba tôi, tiện thể tảo mộ mẹ luôn.” Edwin định lấy thêm một viên đường nhưng rồi lại đổi ý, anh thong thả đặt tay lên bên ghế, nói ra ý định của mình, “Tôi muốn hỏi xem cậu có thể đi cùng không.”
Bình luận
“Không hẳn, tôi muốn ghé thăm ba tôi, tiện thể tảo mộ mẹ luôn.” Edwin định lấy thêm một viên đường nhưng rồi lại đổi ý, anh thong thả đặt tay lên bên ghế, nói ra ý định của mình, “Tôi muốn hỏi xem cậu có thể đi cùng không.”
Bình luận
“Đó là gia đình anh mà, gọi tôi đi cùng làm gì?” Không phải chuyện gì lớn, Edward thở phào trong lòng.
Bình luận
“Đó là gia đình anh mà, gọi tôi đi cùng làm gì?” Không phải chuyện gì lớn, Edward thở phào trong lòng.
Bình luận
“Cậu hình như cũng hợp cạ với ba tôi mà, bình thường tôi cũng không có nhiều thứ để nói với ông ấy rồi, bây giờ mà về chỉ có nhìn nhau thôi. Có cậu thì ông ấy mới có người tiếp chuyện.” Mắt thấy tách trà của Edward đã cạn, anh nhấc ấm lên rót thêm, “Mà chưa kể lần này tôi ghé thăm chủ yếu cũng là để tảo mộ mẹ tôi. Từ lúc ở bệnh viện tôi đã có ý đi rồi, nhưng vì sau đó còn bận quá với sức khỏe không tốt lắm nên đành thôi. Cuối tuần này tôi sắp xếp được công việc rồi nên mới định ghé qua chỗ ba mẹ. Nếu cậu cũng rảnh đúng lúc đó thì tốt quá.”
Bình luận
“Cậu hình như cũng hợp cạ với ba tôi mà, bình thường tôi cũng không có nhiều thứ để nói với ông ấy rồi, bây giờ mà về chỉ có nhìn nhau thôi. Có cậu thì ông ấy mới có người tiếp chuyện.” Mắt thấy tách trà của Edward đã cạn, anh nhấc ấm lên rót thêm, “Mà chưa kể lần này tôi ghé thăm chủ yếu cũng là để tảo mộ mẹ tôi. Từ lúc ở bệnh viện tôi đã có ý đi rồi, nhưng vì sau đó còn bận quá với sức khỏe không tốt lắm nên đành thôi. Cuối tuần này tôi sắp xếp được công việc rồi nên mới định ghé qua chỗ ba mẹ. Nếu cậu cũng rảnh đúng lúc đó thì tốt quá.”
Bình luận
“Anh đừng bi quan như vậy chứ Edwin, bác cũng quý anh lắm đấy.” Edward bật cười, “Bây giờ mới là giữa tuần, hôm đó có việc bận hay không tôi còn không biết nữa là.”
Bình luận
“Anh đừng bi quan như vậy chứ Edwin, bác cũng quý anh lắm đấy.” Edward bật cười, “Bây giờ mới là giữa tuần, hôm đó có việc bận hay không tôi còn không biết nữa là.”
Bình luận
Dứt lời cậu cầm tách trà lên nhấp một ngụm, lại nói thêm:
Bình luận
Dứt lời cậu cầm tách trà lên nhấp một ngụm, lại nói thêm:
Bình luận
“Nhưng có khi cũng không bận đến vậy đâu, dạo này thế giới yên bình lắm mà. Hôm nay tôi vừa hoàn thành xong tất cả các tài liệu cần thiết cho bên điều tra rồi, cũng không còn thêm việc gì nữa, biết đâu tôi lại được rảnh đến hết cuối tuần. Anh có bảo với bác là sẽ về chưa?”
Bình luận
“Nhưng có khi cũng không bận đến vậy đâu, dạo này thế giới yên bình lắm mà. Hôm nay tôi vừa hoàn thành xong tất cả các tài liệu cần thiết cho bên điều tra rồi, cũng không còn thêm việc gì nữa, biết đâu tôi lại được rảnh đến hết cuối tuần. Anh có bảo với bác là sẽ về chưa?”
Bình luận
“Rồi chứ, ba tôi rất vui, cũng có ý nhờ tôi mời cả cậu đi cùng đấy.” Edwin nở một nụ cười lém lỉnh, “Vậy nếu không còn việc gì thì đi với tôi nhé, chỉ một ngày thôi.”
Bình luận
“Rồi chứ, ba tôi rất vui, cũng có ý nhờ tôi mời cả cậu đi cùng đấy.” Edwin nở một nụ cười lém lỉnh, “Vậy nếu không còn việc gì thì đi với tôi nhé, chỉ một ngày thôi.”
Bình luận
“Tất nhiên rồi.” Edward cúi xuống gắp một viên đường, nghĩ bụng rằng với cái nụ cười đó thì ai mà từ chối anh được.
Bình luận
“Tất nhiên rồi.” Edward cúi xuống gắp một viên đường, nghĩ bụng rằng với cái nụ cười đó thì ai mà từ chối anh được.
Bình luận
Khoé môi cậu cũng vô thức nhếch lên cao hơn một chút.
Bình luận
Khoé môi cậu cũng vô thức nhếch lên cao hơn một chút.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
Bình luận
May mắn là đám tội phạm ở Anh cũng hiểu lòng người, trừ mấy vụ tạp nham ra thì chẳng còn gì cả, cũng không có công việc nào đến tay Edward nên cậu có thể ung dung xếp hành lý để đi Paris cùng Edwin. Đã thông báo từ trước cộng thêm giờ hạ cánh vào ban ngày nên ngay khi đi qua Cổng tự động và lấy được hành lý, họ đã thấy ông Edgar đang đứng ở khu vực chờ.
Bình luận
May mắn là đám tội phạm ở Anh cũng hiểu lòng người, trừ mấy vụ tạp nham ra thì chẳng còn gì cả, cũng không có công việc nào đến tay Edward nên cậu có thể ung dung xếp hành lý để đi Paris cùng Edwin. Đã thông báo từ trước cộng thêm giờ hạ cánh vào ban ngày nên ngay khi đi qua Cổng tự động và lấy được hành lý, họ đã thấy ông Edgar đang đứng ở khu vực chờ.
Bình luận
Trông ông cũng không khác nhiều lắm so với lần cuối cùng Edward gặp ông vào hơn một tháng trước. Ông vẫn mặc quần áo với thiết kế đã cũ, nhưng gọn gàng và sạch sẽ, giống như một vị giáo sư già đáng kính, mà cũng đúng thật ông là một giáo sư già. Edward nhớ lại, chỉ vài năm nữa thôi là ông sẽ về hưu.
Bình luận
Trông ông cũng không khác nhiều lắm so với lần cuối cùng Edward gặp ông vào hơn một tháng trước. Ông vẫn mặc quần áo với thiết kế đã cũ, nhưng gọn gàng và sạch sẽ, giống như một vị giáo sư già đáng kính, mà cũng đúng thật ông là một giáo sư già. Edward nhớ lại, chỉ vài năm nữa thôi là ông sẽ về hưu.
Bình luận
Edwin còn chưa kịp cất tiếng gọi thì ông đã nhìn thấy hai người trước, vẻ nghiêm nghị và trầm lắng lập tức biến mất khi ông đứng lên, bước nhanh lại gần, tay vẫy vẫy. Bước chân của ông vẫn mạnh mẽ và nhanh nhẹn như vậy, không có dấu hiệu gì cho thấy là ông còn đang chìm đắm trong u buồn, dù vậy, lòng Edward vẫn thoáng nhói lên.
Bình luận
Edwin còn chưa kịp cất tiếng gọi thì ông đã nhìn thấy hai người trước, vẻ nghiêm nghị và trầm lắng lập tức biến mất khi ông đứng lên, bước nhanh lại gần, tay vẫy vẫy. Bước chân của ông vẫn mạnh mẽ và nhanh nhẹn như vậy, không có dấu hiệu gì cho thấy là ông còn đang chìm đắm trong u buồn, dù vậy, lòng Edward vẫn thoáng nhói lên.
Bình luận
Ông Edgar nhiệt tình trao cho Edwin một cái ôm thật chặt, cũng ôm nhẹ lấy vai Edward và bắt tay cậu thay cho những lời chào mừng. Giá có thể thì chắc ông cũng đòi xách hộ va li, Edward nghĩ.
Bình luận
Ông Edgar nhiệt tình trao cho Edwin một cái ôm thật chặt, cũng ôm nhẹ lấy vai Edward và bắt tay cậu thay cho những lời chào mừng. Giá có thể thì chắc ông cũng đòi xách hộ va li, Edward nghĩ.
Bình luận
“Hai đứa có mệt lắm không? Có bị chóng mặt không?” Vừa chầm chậm đi cạnh Edwin và Edward, ông vừa hỏi thăm.
Bình luận
“Hai đứa có mệt lắm không? Có bị chóng mặt không?” Vừa chầm chậm đi cạnh Edwin và Edward, ông vừa hỏi thăm.
Bình luận
“Không sao đâu ạ, từ London đến Paris có mỗi tí.” Edward mỉm cười, “Mà bác tới đây từ mấy giờ thế ạ?”
Bình luận
“Không sao đâu ạ, từ London đến Paris có mỗi tí.” Edward mỉm cười, “Mà bác tới đây từ mấy giờ thế ạ?”
Bình luận
“Hơi muộn, khoảng nửa tiếng trước khi hai đứa hạ cánh bác mới tới.” Ông Edgar ôn tồn trả lời cậu, “Hôm nay bác dọn dẹp đống cỏ trong vườn, suýt thì muộn giờ.”
Bình luận
“Hơi muộn, khoảng nửa tiếng trước khi hai đứa hạ cánh bác mới tới.” Ông Edgar ôn tồn trả lời cậu, “Hôm nay bác dọn dẹp đống cỏ trong vườn, suýt thì muộn giờ.”
Bình luận
“Phải đi đi về về thế này cũng phiền bác quá, bác cứ ở nhà chờ cho đỡ mệt cũng được mà?” Edward hơi áy náy.
Bình luận
“Phải đi đi về về thế này cũng phiền bác quá, bác cứ ở nhà chờ cho đỡ mệt cũng được mà?” Edward hơi áy náy.
Bình luận
“Không phiền, đi nhiều một chút cũng thú vị mà.” Ông quay sang Edwin, “Mà Ed này, con bảo chiều sẽ đi tảo mộ mẹ con à?”
Bình luận
“Không phiền, đi nhiều một chút cũng thú vị mà.” Ông quay sang Edwin, “Mà Ed này, con bảo chiều sẽ đi tảo mộ mẹ con à?”
Bình luận
“Vâng ạ, có chuyện gì hả ba?” Edwin cũng nhìn ông có ý hỏi
Bình luận
“Vâng ạ, có chuyện gì hả ba?” Edwin cũng nhìn ông có ý hỏi
Bình luận
“Cũng không có gì, ý ba là Paris dạo này cũng náo nhiệt lắm, ngày mai hai đứa nên dành chút thời gian đi dạo một vòng.” Ông nhún vai, nhìn thoáng qua Edward, “Đi sang tận đây mà chỉ để tảo mộ thì không ổn lắm đâu.”
Bình luận
“Cũng không có gì, ý ba là Paris dạo này cũng náo nhiệt lắm, ngày mai hai đứa nên dành chút thời gian đi dạo một vòng.” Ông nhún vai, nhìn thoáng qua Edward, “Đi sang tận đây mà chỉ để tảo mộ thì không ổn lắm đâu.”
Bình luận
Edwin bật cười, đưa tay vỗ nhẹ vai ba mình:
Bình luận
Edwin bật cười, đưa tay vỗ nhẹ vai ba mình:
Bình luận
“Ba à, kế hoạch của bọn con cũng như vậy mà, ba cứ yên tâm, trong mấy chuyện này con không vụng về đến thế đâu. Ngày mai bọn con sẽ ghé Paris, đi thăm mấy chỗ rồi tiện ăn trưa nữa, ba có muốn đi cùng bọn con không?”
Bình luận
“Ba à, kế hoạch của bọn con cũng như vậy mà, ba cứ yên tâm, trong mấy chuyện này con không vụng về đến thế đâu. Ngày mai bọn con sẽ ghé Paris, đi thăm mấy chỗ rồi tiện ăn trưa nữa, ba có muốn đi cùng bọn con không?”
Bình luận
Ông Edgar xua xua tay:
Bình luận
Ông Edgar xua xua tay:
Bình luận
“Không cần đâu, ba đi suốt ấy mà.”
Bình luận
“Không cần đâu, ba đi suốt ấy mà.”
Bình luận
Đến khi ra ngoài đại sảnh, ông mới bảo Edwin và Edward:
Bình luận
Đến khi ra ngoài đại sảnh, ông mới bảo Edwin và Edward:
Bình luận
“Đứng đợi ở đây một chút nhé, để ba đi lấy xe.”
Bình luận
“Đứng đợi ở đây một chút nhé, để ba đi lấy xe.”
Bình luận
Chỉ vài phút sau, chiếc xe hơi kiểu cũ đã đỗ lại trước mặt hai người. Ông Edgar mở cửa xe ra ngoài, vừa mở cốp để Edwin cất va li, ông vừa đưa tay ra dấu gọi Edward vào xe:
Bình luận
Chỉ vài phút sau, chiếc xe hơi kiểu cũ đã đỗ lại trước mặt hai người. Ông Edgar mở cửa xe ra ngoài, vừa mở cốp để Edwin cất va li, ông vừa đưa tay ra dấu gọi Edward vào xe:
Bình luận
“Vào ngồi đi cháu, đứng mãi làm gì cho mệt.”
Bình luận
“Vào ngồi đi cháu, đứng mãi làm gì cho mệt.”
Bình luận
Thấy Edward còn có vẻ lúng túng, ông nói thêm:
Bình luận
Thấy Edward còn có vẻ lúng túng, ông nói thêm:
Bình luận
“Không sao đâu, cứ ngồi hàng ghế sau đi. Câu nệ mấy chuyện này làm gì hả Eddie.”
Bình luận
“Không sao đâu, cứ ngồi hàng ghế sau đi. Câu nệ mấy chuyện này làm gì hả Eddie.”
Bình luận
Edward chỉ còn cách cười xoà:
Bình luận
Edward chỉ còn cách cười xoà:
Bình luận
“Vâng ạ, cảm ơn bác.”
Bình luận
“Vâng ạ, cảm ơn bác.”
Bình luận
Nhà Holmes cách sân bay không xa lắm, chỉ ngồi trên xe một lúc là đã đến nơi. Edwin có chìa khóa nhà nên sau khi lấy va li, anh cùng Edward vào nhà trước.
Bình luận
Nhà Holmes cách sân bay không xa lắm, chỉ ngồi trên xe một lúc là đã đến nơi. Edwin có chìa khóa nhà nên sau khi lấy va li, anh cùng Edward vào nhà trước.
Bình luận
Căn nhà vẫn y nguyên không khác gì lúc bà Louise còn sống, điểm khác biệt duy nhất có lẽ chỉ là không có nụ cười ngọt ngào như mật của bà. Edward ngẩn người, cậu sực nhớ ra là hình như lần đầu tiên cậu ghé nhà ông Edgar là để tham dự tang lễ của bà Louise. Khẽ ngậm ngùi, cậu tưởng tượng rằng nếu bà còn sống, vậy chắc chắn bọn họ sẽ nhìn thấy khuôn mặt vui sướng của bà khi đứng đón ở cửa.
Bình luận
Căn nhà vẫn y nguyên không khác gì lúc bà Louise còn sống, điểm khác biệt duy nhất có lẽ chỉ là không có nụ cười ngọt ngào như mật của bà. Edward ngẩn người, cậu sực nhớ ra là hình như lần đầu tiên cậu ghé nhà ông Edgar là để tham dự tang lễ của bà Louise. Khẽ ngậm ngùi, cậu tưởng tượng rằng nếu bà còn sống, vậy chắc chắn bọn họ sẽ nhìn thấy khuôn mặt vui sướng của bà khi đứng đón ở cửa.
Bình luận
Cậu nhìn sang Edwin, không biết anh đang cảm thấy gì mà cũng chìm vào trầm tư. Ngôi nhà chắc chắn rất quen thuộc với Edwin, cậu chợt nhận ra một điều, Edwin từng được bà Louise chào đón khi về nhà, vậy chẳng phải khi chứng kiến ngôi nhà chỉ còn một người, anh sẽ đau đớn hơn nhiều sao?
Bình luận
Cậu nhìn sang Edwin, không biết anh đang cảm thấy gì mà cũng chìm vào trầm tư. Ngôi nhà chắc chắn rất quen thuộc với Edwin, cậu chợt nhận ra một điều, Edwin từng được bà Louise chào đón khi về nhà, vậy chẳng phải khi chứng kiến ngôi nhà chỉ còn một người, anh sẽ đau đớn hơn nhiều sao?
Bình luận
Cũng may cả hai kịp lấy lại tinh thần, nhanh chóng đi sắp xếp hành lý trước khi ông Edgar vào đến nhà và nhận ra điều gì đó không ổn lắm. Edwin cầm va li, bảo Edward bên cạnh:
Bình luận
Cũng may cả hai kịp lấy lại tinh thần, nhanh chóng đi sắp xếp hành lý trước khi ông Edgar vào đến nhà và nhận ra điều gì đó không ổn lắm. Edwin cầm va li, bảo Edward bên cạnh:
Bình luận
“Cậu muốn ngủ phòng khách hay phòng tôi?”
Bình luận
“Cậu muốn ngủ phòng khách hay phòng tôi?”
Bình luận
Edward ngập ngừng một chút rồi nói:
Bình luận
Edward ngập ngừng một chút rồi nói:
Bình luận
“Phòng khách thôi, giường phòng ngủ của anh là giường đơn mà, sẽ bị chật đấy.”
Bình luận
“Phòng khách thôi, giường phòng ngủ của anh là giường đơn mà, sẽ bị chật đấy.”
Bình luận
“Cậu từng lên rồi à?” Edwin tỏ vẻ ngạc nhiên nhưng khi nghĩ lại thì cũng hợp lý thôi, hai người đã quen nhau lâu tới vậy, thậm chí ông Edgar cũng rất thích cậu.
Bình luận
“Cậu từng lên rồi à?” Edwin tỏ vẻ ngạc nhiên nhưng khi nghĩ lại thì cũng hợp lý thôi, hai người đã quen nhau lâu tới vậy, thậm chí ông Edgar cũng rất thích cậu.
Bình luận
“Đúng vậy.” Edward gật đầu
Bình luận
“Đúng vậy.” Edward gật đầu
Bình luận
“Từng ngủ lại chưa?”
Bình luận
“Từng ngủ lại chưa?”
Bình luận
“Có một lần.”
Bình luận
“Có một lần.”
Bình luận
“Khi đó cậu thực sự cảm thấy chật à?” Edwin tiếp tục hỏi thêm một câu.
Bình luận
“Khi đó cậu thực sự cảm thấy chật à?” Edwin tiếp tục hỏi thêm một câu.
Bình luận
Edward nhớ lại lần bọn họ ngủ cùng nhau trên chiếc giường đơn ấy, mặt không đỏ lên nhưng nội tâm thì dậy sóng. Quả thật khi đó không chật chút nào, còn rất ấm áp, nhưng không phải do kích cỡ giường mà khi đó Edwin còn ôm chặt cậu, hai người dính sát như hai con Koala ôm nhau.
Bình luận
Edward nhớ lại lần bọn họ ngủ cùng nhau trên chiếc giường đơn ấy, mặt không đỏ lên nhưng nội tâm thì dậy sóng. Quả thật khi đó không chật chút nào, còn rất ấm áp, nhưng không phải do kích cỡ giường mà khi đó Edwin còn ôm chặt cậu, hai người dính sát như hai con Koala ôm nhau.
Bình luận
“Cũng không chật lắm, nhưng ý tôi là lúc đó là tình huống khác, bây giờ thì anh sẽ cảm thấy chật chội đấy Edwin à.”
Bình luận
“Cũng không chật lắm, nhưng ý tôi là lúc đó là tình huống khác, bây giờ thì anh sẽ cảm thấy chật chội đấy Edwin à.”
Bình luận
Edwin quan sát từng biểu cảm trên mặt cậu, lờ mờ đoán ra mọi chuyện, nụ cười trên môi anh còn tươi hơn:
Bình luận
Edwin quan sát từng biểu cảm trên mặt cậu, lờ mờ đoán ra mọi chuyện, nụ cười trên môi anh còn tươi hơn:
Bình luận
“Không sao đâu, không chật. Đây là tôi tự nguyện mà, không có giả vờ gì đâu nhé.”
Bình luận
“Không sao đâu, không chật. Đây là tôi tự nguyện mà, không có giả vờ gì đâu nhé.”
Bình luận
Anh xách va li lên cầu thang, quay đầu nói với cậu:
Bình luận
Anh xách va li lên cầu thang, quay đầu nói với cậu:
Bình luận
“Nào, ta lên chứ.”
Bình luận
“Nào, ta lên chứ.”
Bình luận
Sau bữa trưa khá thịnh soạn, Edwin và Edward nghỉ ngơi một lúc rồi nhanh chóng xách đồ ra nghĩa trang. Gọi là xách đồ cho oai nhưng thực chất chỉ có một bó hoa lớn, loại hoa mà bà Louise thích nhất, ngoài ra chẳng có gì kể cả một chiếc găng tay cao su. Sau khi an táng mẹ, Edwin đã thuê người đến dọn dẹp định kỳ, đảm bảo cho ngôi mộ luôn sạch sẽ phong quang, không một cọng cỏ dại hay một vệt đất bùn. Thậm chí kể cả không có Edwin thì vẫn còn một người khác luôn sẵn sàng bỏ thời gian đi dọn dẹp ngôi mộ là ông Edgar, tựu chung lại thì mộ phần của bà Louise luôn ở trong trạng thái sạch đẹp gọn gàng, vậy nên xách đồ dùng dọn dẹp chẳng còn tác dụng gì.
Bình luận
Sau bữa trưa khá thịnh soạn, Edwin và Edward nghỉ ngơi một lúc rồi nhanh chóng xách đồ ra nghĩa trang. Gọi là xách đồ cho oai nhưng thực chất chỉ có một bó hoa lớn, loại hoa mà bà Louise thích nhất, ngoài ra chẳng có gì kể cả một chiếc găng tay cao su. Sau khi an táng mẹ, Edwin đã thuê người đến dọn dẹp định kỳ, đảm bảo cho ngôi mộ luôn sạch sẽ phong quang, không một cọng cỏ dại hay một vệt đất bùn. Thậm chí kể cả không có Edwin thì vẫn còn một người khác luôn sẵn sàng bỏ thời gian đi dọn dẹp ngôi mộ là ông Edgar, tựu chung lại thì mộ phần của bà Louise luôn ở trong trạng thái sạch đẹp gọn gàng, vậy nên xách đồ dùng dọn dẹp chẳng còn tác dụng gì.
Bình luận
Ngôi mộ nằm ở một vị trí khá rộng rãi, thi thoảng còn có những cơn gió nhẹ lướt qua, quả thật là một nơi hợp với bà Louise vô cùng. Edwin ngồi quỳ trước mộ, đặt bó hoa bên cạnh tấm ảnh thờ. Bó hoa tươi tắn là thế, nhưng cũng chẳng đổi được một nụ cười của mẹ anh.
Bình luận
Ngôi mộ nằm ở một vị trí khá rộng rãi, thi thoảng còn có những cơn gió nhẹ lướt qua, quả thật là một nơi hợp với bà Louise vô cùng. Edwin ngồi quỳ trước mộ, đặt bó hoa bên cạnh tấm ảnh thờ. Bó hoa tươi tắn là thế, nhưng cũng chẳng đổi được một nụ cười của mẹ anh.
Bình luận
Vẫn ngọt ngào như mật và tươi sáng hơn ánh nắng mai, nụ cười của bà Louise quả thực lúc nào cũng sưởi ấm lòng người được may mắn chiêm ngưỡng. Ngay cả khi chỉ có thể nhìn qua ảnh thờ, sự tươi tắn và ấm áp đó không mất đi chút nào.
Bình luận
Vẫn ngọt ngào như mật và tươi sáng hơn ánh nắng mai, nụ cười của bà Louise quả thực lúc nào cũng sưởi ấm lòng người được may mắn chiêm ngưỡng. Ngay cả khi chỉ có thể nhìn qua ảnh thờ, sự tươi tắn và ấm áp đó không mất đi chút nào.
Bình luận
Nhưng cũng vì chỉ còn có thể nhìn qua ảnh thờ, nụ cười của mẹ anh tươi tắn bao nhiêu lại càng làm Edwin đau lòng bấy nhiêu.
Bình luận
Nhưng cũng vì chỉ còn có thể nhìn qua ảnh thờ, nụ cười của mẹ anh tươi tắn bao nhiêu lại càng làm Edwin đau lòng bấy nhiêu.
Bình luận
Nụ cười ngọt ngào của bà bỗng chốc nhoà đi, chói loá như có ai đốt mỹ chất bên cạnh. Edwin hơi nheo mắt lại, vội đưa tay lên mặt. Đầu ngón tay anh vương đầy nước mắt mặn chát. Chúng như dòng thác khổng lồ đổ ập ra sau khi vừa phá vỡ con đập thủy điện, không ngăn được, cũng không làm gì được. Thoáng chốc, chúng khô dần và để lại trên mặt anh cảm giác ran rát.
Bình luận
Nụ cười ngọt ngào của bà bỗng chốc nhoà đi, chói loá như có ai đốt mỹ chất bên cạnh. Edwin hơi nheo mắt lại, vội đưa tay lên mặt. Đầu ngón tay anh vương đầy nước mắt mặn chát. Chúng như dòng thác khổng lồ đổ ập ra sau khi vừa phá vỡ con đập thủy điện, không ngăn được, cũng không làm gì được. Thoáng chốc, chúng khô dần và để lại trên mặt anh cảm giác ran rát.
Bình luận
Edwin vội vàng đứng lên, lau nhanh nước mắt, cố gắng ổn định tâm trạng. Nhưng con đập bị vỡ làm sao ngăn được thác đổ, nước mắt cùng những dòng lũ xúc cảm vẫn cứ trào dâng mãi. Dù không muốn thừa nhận, nhưng khóc ra lại khiến anh thoải mái hơn nhiều. Cố lau nước mắt để dọn sạch tầm nhìn, anh nhìn xung quanh, Edward hình như đã đi đâu đó rồi, nhưng chiếc khăn tay cậu cất vào túi áo anh thì vẫn còn đó, sạch sẽ và vương mùi bạc hà dễ chịu.
Bình luận
Edwin vội vàng đứng lên, lau nhanh nước mắt, cố gắng ổn định tâm trạng. Nhưng con đập bị vỡ làm sao ngăn được thác đổ, nước mắt cùng những dòng lũ xúc cảm vẫn cứ trào dâng mãi. Dù không muốn thừa nhận, nhưng khóc ra lại khiến anh thoải mái hơn nhiều. Cố lau nước mắt để dọn sạch tầm nhìn, anh nhìn xung quanh, Edward hình như đã đi đâu đó rồi, nhưng chiếc khăn tay cậu cất vào túi áo anh thì vẫn còn đó, sạch sẽ và vương mùi bạc hà dễ chịu.
Bình luận
Anh nắm chặt tấm khăn trong tay, hơi ngửa đầu, vừa cười vừa mắng khẽ:
Bình luận
Anh nắm chặt tấm khăn trong tay, hơi ngửa đầu, vừa cười vừa mắng khẽ:
Bình luận
“Chết tiệt thật.”
Bình luận
“Chết tiệt thật.”
Bình luận
Rồi anh lặng im để mặc nước mắt tuôn rơi.
Bình luận
Rồi anh lặng im để mặc nước mắt tuôn rơi.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
Không biết đã trôi qua bao lâu, anh mới bừng tỉnh lại từ trạng thái ngơ ngẩn. Ánh nắng chiều vẫn còn sáng rõ, nhưng không chói loá nữa, đồng hồ bên tay anh chỉ ba giờ rưỡi chiều. Edwin vội vàng nhìn xung quanh, anh nhớ ra khi nãy hình như không thấy Edward đâu cả.
Bình luận
Không biết đã trôi qua bao lâu, anh mới bừng tỉnh lại từ trạng thái ngơ ngẩn. Ánh nắng chiều vẫn còn sáng rõ, nhưng không chói loá nữa, đồng hồ bên tay anh chỉ ba giờ rưỡi chiều. Edwin vội vàng nhìn xung quanh, anh nhớ ra khi nãy hình như không thấy Edward đâu cả.
Bình luận
Khác với lúc đôi mắt còn đầy ánh nước, khi nước mắt khô ráo và tâm trạng thanh thản, anh lại thấy Edward đang đứng cách anh mấy bước chân. Ánh nắng ấm hơn ánh trăng nhiều nên không giữ được màu mắt xanh đậm của cậu mà chỉ còn lớp nước trong suốt, nhưng bù lại, chúng làm sườn mặt cậu ửng lên, và nụ cười đã dịu dàng trông càng thêm mềm mại.
Bình luận
Khác với lúc đôi mắt còn đầy ánh nước, khi nước mắt khô ráo và tâm trạng thanh thản, anh lại thấy Edward đang đứng cách anh mấy bước chân. Ánh nắng ấm hơn ánh trăng nhiều nên không giữ được màu mắt xanh đậm của cậu mà chỉ còn lớp nước trong suốt, nhưng bù lại, chúng làm sườn mặt cậu ửng lên, và nụ cười đã dịu dàng trông càng thêm mềm mại.
Bình luận
Anh bước tới gần, ôn tồn hỏi:
Bình luận
Anh bước tới gần, ôn tồn hỏi:
Bình luận
“Xin lỗi nhé, cậu chờ đã lâu chưa? Chúng ta về nghỉ ngơi nhé?”
Bình luận
“Xin lỗi nhé, cậu chờ đã lâu chưa? Chúng ta về nghỉ ngơi nhé?”
Bình luận
“Không sao đâu, tôi không mệt.” Edward cười rồi đưa tay cho anh, “Tôi có thể chờ anh bao lâu cũng được mà.”
Bình luận
“Không sao đâu, tôi không mệt.” Edward cười rồi đưa tay cho anh, “Tôi có thể chờ anh bao lâu cũng được mà.”
Bình luận
“Tôi vẫn sẽ luôn chờ anh, nên anh có thể yên tâm mà đi rồi, không cần phải luôn gồng mình để bắt kịp mọi người mặc cho gót chân đã rời rạc, lưng đã mỏi và tinh thần rệu rã.
Bình luận
“Tôi vẫn sẽ luôn chờ anh, nên anh có thể yên tâm mà đi rồi, không cần phải luôn gồng mình để bắt kịp mọi người mặc cho gót chân đã rời rạc, lưng đã mỏi và tinh thần rệu rã.
Bình luận
Tôi sẽ đi bên anh, đồng hành cùng anh ở bất cứ khi nào, bất cứ đâu, dù nhanh hay chậm.”
Bình luận
Tôi sẽ đi bên anh, đồng hành cùng anh ở bất cứ khi nào, bất cứ đâu, dù nhanh hay chậm.”
Bình luận
Edwin như thể nghe thấy tiếng nói loáng thoáng bên tai, nhưng cũng không có ý định đuổi theo xem rốt cuộc là điều gì, anh chỉ nhẹ nhàng nắm lấy những ngón tay Edward đang đưa ra cho anh, nắm thật chắc.
Bình luận
Edwin như thể nghe thấy tiếng nói loáng thoáng bên tai, nhưng cũng không có ý định đuổi theo xem rốt cuộc là điều gì, anh chỉ nhẹ nhàng nắm lấy những ngón tay Edward đang đưa ra cho anh, nắm thật chắc.