Chương 7: Đổi thay


Chiều hôm nay cô trống tiết nên được về sớm, cô đạp xe trên con phố quen thuộc, nhưng cô không về nhà ngay. Bình thường những khi có thời gian rảnh hoặc ngày cuối tuần cô đều đến mái ấm tình thương hoặc trại trẻ mồ côi để phụ các sư cô và sư thầy chăm sóc các em nhỏ ở đó, thỉnh thoảng cô cũng sẽ mua một ít bánh và trái cây cho các em nhỏ.

Bình luận

Chiều hôm nay cô trống tiết nên được về sớm, cô đạp xe trên con phố quen thuộc, nhưng cô không về nhà ngay. Bình thường những khi có thời gian rảnh hoặc ngày cuối tuần cô đều đến mái ấm tình thương hoặc trại trẻ mồ côi để phụ các sư cô và sư thầy chăm sóc các em nhỏ ở đó, thỉnh thoảng cô cũng sẽ mua một ít bánh và trái cây cho các em nhỏ.

Ngày hôm nay cũng thế, trước khi đến thăm các em nhỏ cô cũng mua một ít bánh và trái cây mang theo. Khi cô đến, những người ở trại trẻ mồ côi đều nhận ra cô.

Bình luận

Ngày hôm nay cũng thế, trước khi đến thăm các em nhỏ cô cũng mua một ít bánh và trái cây mang theo. Khi cô đến, những người ở trại trẻ mồ côi đều nhận ra cô.

"Bảo Ngọc, hôm nay con cũng đến nữa sao?"

Bình luận

"Bảo Ngọc, hôm nay con cũng đến nữa sao?"

"Dạ, chiều nay được về sớm cho nên con muốn ghé qua đây một lúc. Hôm nay còn có ai đến nữa sao sư cô?"

Bình luận

"Dạ, chiều nay được về sớm cho nên con muốn ghé qua đây một lúc. Hôm nay còn có ai đến nữa sao sư cô?"

"Lúc nãy giám đốc của tòa soạn có gửi quà bánh và tiền cho các bé, con trai ông ấy còn đích thân đến đây để thăm các bé nữa"

Bình luận

"Lúc nãy giám đốc của tòa soạn có gửi quà bánh và tiền cho các bé, con trai ông ấy còn đích thân đến đây để thăm các bé nữa"

"Giám đốc tòa soạn?"

Bình luận

"Giám đốc tòa soạn?"

Đúng lúc này có một chàng trai bước ra từ bên trong, trên tay còn cầm vài chùm trái cây, vừa nhìn thấy cô cậu liền mỉm cười.

Bình luận

Đúng lúc này có một chàng trai bước ra từ bên trong, trên tay còn cầm vài chùm trái cây, vừa nhìn thấy cô cậu liền mỉm cười.

"Phúc Nguyên, thật sự là cậu sao?"

Bình luận

"Phúc Nguyên, thật sự là cậu sao?"

"Bảo Ngọc, không ngờ mình lại được gặp cậu ở đây"

Bình luận

"Bảo Ngọc, không ngờ mình lại được gặp cậu ở đây"

"Hai tụi con quen biết nhau sao?"

Bình luận

"Hai tụi con quen biết nhau sao?"

"Cậu ấy chính là người bạn mà trước đây con từng kể với sư cô đó"

Bình luận

"Cậu ấy chính là người bạn mà trước đây con từng kể với sư cô đó"

"Thật vậy sao? Trước đây Phúc Nguyên cũng từng đến đây vài lần, lần nào đến thằng bé cũng đều phụ mọi người chăm sóc các bé ở đây"

Bình luận

"Thật vậy sao? Trước đây Phúc Nguyên cũng từng đến đây vài lần, lần nào đến thằng bé cũng đều phụ mọi người chăm sóc các bé ở đây"

Lúc này có một đứa trẻ đi đến níu tay cậu nói: "Anh Phúc Nguyên, em muốn ăn chôm chôm"

Bình luận

Lúc này có một đứa trẻ đi đến níu tay cậu nói: "Anh Phúc Nguyên, em muốn ăn chôm chôm"

"Được, em chờ một lát, để anh bóc vỏ cho em"

Bình luận

"Được, em chờ một lát, để anh bóc vỏ cho em"

Những đứa trẻ khác cũng cùng nhau chạy đến đây, cậu và cô lần lượt chia trái cây ra cho tụi nhỏ, cậu còn kể chuyện cười cho tụi nhỏ nghe, thỉnh thoảng cậu hay trêu vài câu để chọc cô cười. Cậu khiến cô cảm thấy vui vẻ, khi ở bên cậu, cô có thể tạm thời quên hết những chuyện không vui.

Bình luận

Những đứa trẻ khác cũng cùng nhau chạy đến đây, cậu và cô lần lượt chia trái cây ra cho tụi nhỏ, cậu còn kể chuyện cười cho tụi nhỏ nghe, thỉnh thoảng cậu hay trêu vài câu để chọc cô cười. Cậu khiến cô cảm thấy vui vẻ, khi ở bên cậu, cô có thể tạm thời quên hết những chuyện không vui.

Vài ngày sau ông Minh về nước, trước đó bà Thu Yến đã kể cho ông nghe về chuyện của cô, khi đó ông đã bảo bà phải bình tĩnh chờ ông về, tạm thời không được đến gặp cô. Trúc Ly đang làm bài tập trên phòng, cô ấy nghe thấy tiếng của ông thì vui vẻ chạy xuống lầu.

Bình luận

Vài ngày sau ông Minh về nước, trước đó bà Thu Yến đã kể cho ông nghe về chuyện của cô, khi đó ông đã bảo bà phải bình tĩnh chờ ông về, tạm thời không được đến gặp cô. Trúc Ly đang làm bài tập trên phòng, cô ấy nghe thấy tiếng của ông thì vui vẻ chạy xuống lầu.

"Ba về rồi sao? Con nhớ ba quá đi mất"

Bình luận

"Ba về rồi sao? Con nhớ ba quá đi mất"

"Ba cũng rất nhớ con, ba có mang quà về cho con nữa nè"

Bình luận

"Ba cũng rất nhớ con, ba có mang quà về cho con nữa nè"

"Cảm ơn ba. Tiếc là sinh nhật năm nay của con ba không có ở nhà, nếu không thì ba có thể gặp được bạn của con rồi. Ba có còn nhớ trước đây con từng kể với ba về một người bạn của con không? Cậu ấy tên là Bảo Ngọc, cậu ấy còn sinh cùng ngày với con nữa đó"

Bình luận

"Cảm ơn ba. Tiếc là sinh nhật năm nay của con ba không có ở nhà, nếu không thì ba có thể gặp được bạn của con rồi. Ba có còn nhớ trước đây con từng kể với ba về một người bạn của con không? Cậu ấy tên là Bảo Ngọc, cậu ấy còn sinh cùng ngày với con nữa đó"

Khi nghe Trúc Ly nhắc đến tên cô, ông và bà đưa mắt nhìn nhau, sau đó ông nói với Trúc Ly: "Điều này chứng tỏ con và người bạn đó rất có duyên, ba hy vọng sau này dù có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng không làm ảnh hưởng đến tình bạn giữa hai con"

Bình luận

Khi nghe Trúc Ly nhắc đến tên cô, ông và bà đưa mắt nhìn nhau, sau đó ông nói với Trúc Ly: "Điều này chứng tỏ con và người bạn đó rất có duyên, ba hy vọng sau này dù có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng không làm ảnh hưởng đến tình bạn giữa hai con"

Đến tối, khi Trúc Ly đã lên phòng ngủ, ông và bà mới nói về chuyện của cô. Bà Thu Yến đưa bức ảnh chụp vào ngày sinh nhật của cô cho ông xem, ông nhìn bức ảnh một lúc rồi nói:

Bình luận

Đến tối, khi Trúc Ly đã lên phòng ngủ, ông và bà mới nói về chuyện của cô. Bà Thu Yến đưa bức ảnh chụp vào ngày sinh nhật của cô cho ông xem, ông nhìn bức ảnh một lúc rồi nói:

"Chúng ta cần tìm gia đình của con bé để nói chuyện trước, nếu họ đồng ý, chúng ta sẽ đón con bé về nhà"

Bình luận

"Chúng ta cần tìm gia đình của con bé để nói chuyện trước, nếu họ đồng ý, chúng ta sẽ đón con bé về nhà"

"Bảo Ngọc là con gái ruột của chúng ta nhưng con bé lại không thể ở cạnh chúng ta, từ nhỏ con bé phải sống vất vả trong khi Trúc Ly có một cuộc sống đầy đủ và nhận được tình yêu thương từ chúng ta. Không biết Bảo Ngọc có chịu chấp nhận chúng ta không?"

Bình luận

"Bảo Ngọc là con gái ruột của chúng ta nhưng con bé lại không thể ở cạnh chúng ta, từ nhỏ con bé phải sống vất vả trong khi Trúc Ly có một cuộc sống đầy đủ và nhận được tình yêu thương từ chúng ta. Không biết Bảo Ngọc có chịu chấp nhận chúng ta không?"

"Bất luận ra sao chúng ta cũng nhất định sẽ đưa Bảo Ngọc về đây. Còn Trúc Ly..."

Bình luận

"Bất luận ra sao chúng ta cũng nhất định sẽ đưa Bảo Ngọc về đây. Còn Trúc Ly..."

Ông im lặng một lúc rồi nói tiếp: "Cho dù sau này Trúc Ly có sống ở đâu thì nó vẫn luôn là con gái của chúng ta"

Bình luận

Ông im lặng một lúc rồi nói tiếp: "Cho dù sau này Trúc Ly có sống ở đâu thì nó vẫn luôn là con gái của chúng ta"

"Trước đây tôi từng nghe người khác kể rất nhiều về chuyện bị trao nhầm con, nhưng tôi không ngờ có một ngày chuyện này lại xảy ra với gia đình chúng ta"

Bình luận

"Trước đây tôi từng nghe người khác kể rất nhiều về chuyện bị trao nhầm con, nhưng tôi không ngờ có một ngày chuyện này lại xảy ra với gia đình chúng ta"

Câu cuối cùng của bà Thu Yến đã lọt vào tai Trúc Ly, cô ấy đứng bên ngoài nghe lén cuộc trò chuyện của ông và bà. Khi cô ấy nghe được những lời này thì vội chạy lên phòng và khóa chặt cửa lại.

Bình luận

Câu cuối cùng của bà Thu Yến đã lọt vào tai Trúc Ly, cô ấy đứng bên ngoài nghe lén cuộc trò chuyện của ông và bà. Khi cô ấy nghe được những lời này thì vội chạy lên phòng và khóa chặt cửa lại.

"Tại sao? Tại sao mình lại không phải là con gái ruột của ba mẹ? Không thể nào..."

Bình luận

"Tại sao? Tại sao mình lại không phải là con gái ruột của ba mẹ? Không thể nào..."

"Bảo Ngọc, cậu ấy mới thật sự là con gái ruột của họ. Tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy"

Bình luận

"Bảo Ngọc, cậu ấy mới thật sự là con gái ruột của họ. Tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy"

Trong lúc tâm trạng hoảng loạn, Trúc Ly nhớ đến người mẹ đang bị ung thư máu của cô, bà ấy rất có thể chính là mẹ ruột của mình, cô ấy nhất thời không thể chấp nhận được sự thật này. Trúc Ly tức giận ném hết sách vở trên bàn xuống.

Bình luận

Trong lúc tâm trạng hoảng loạn, Trúc Ly nhớ đến người mẹ đang bị ung thư máu của cô, bà ấy rất có thể chính là mẹ ruột của mình, cô ấy nhất thời không thể chấp nhận được sự thật này. Trúc Ly tức giận ném hết sách vở trên bàn xuống.

"Không thể nào, mình không thể là con ruột của bà ta được"

Bình luận

"Không thể nào, mình không thể là con ruột của bà ta được"

Sau một lúc tuyệt vọng, cuối cùng Trúc Ly cũng hiểu ra rằng sự thật không thể thay đổi được. Giờ đây trên gương mặt của Trúc Ly không còn sự tuyệt vọng và đau đớn, thay vào đó là một gương mặt bình tĩnh đến lạ thường.

Bình luận

Sau một lúc tuyệt vọng, cuối cùng Trúc Ly cũng hiểu ra rằng sự thật không thể thay đổi được. Giờ đây trên gương mặt của Trúc Ly không còn sự tuyệt vọng và đau đớn, thay vào đó là một gương mặt bình tĩnh đến lạ thường.

"Bảo Ngọc, mình tuyệt đối sẽ không để cậu cướp đi tất cả của mình đâu, mình không thể nhường ba mẹ cho cậu được, xin cậu đừng trách mình"

Bình luận

"Bảo Ngọc, mình tuyệt đối sẽ không để cậu cướp đi tất cả của mình đâu, mình không thể nhường ba mẹ cho cậu được, xin cậu đừng trách mình"

Ngày hôm sau ông Minh và bà Thu Yến đến tìm bà Tuyết Mai. Cùng lúc đó ở trường học, Trúc Ly đã làm một việc mà mãi đến tận sau này cô ấy cũng không thể tha thứ cho bản thân mình.

Bình luận

Ngày hôm sau ông Minh và bà Thu Yến đến tìm bà Tuyết Mai. Cùng lúc đó ở trường học, Trúc Ly đã làm một việc mà mãi đến tận sau này cô ấy cũng không thể tha thứ cho bản thân mình.

Vào giờ giải lao, Trúc Ly nhân lúc cô không ở trong lớp mà bí mật kẹp một tờ tiền của mình vào cuốn sách của cô. Lúc này trong lớp chỉ có một vài người, mà hành động vừa rồi của Trúc Ly đã lọt vào mắt Kim Hà, đó là một trong số bốn người đã từng gây chuyện với cô ở quán cà phê.

Bình luận

Vào giờ giải lao, Trúc Ly nhân lúc cô không ở trong lớp mà bí mật kẹp một tờ tiền của mình vào cuốn sách của cô. Lúc này trong lớp chỉ có một vài người, mà hành động vừa rồi của Trúc Ly đã lọt vào mắt Kim Hà, đó là một trong số bốn người đã từng gây chuyện với cô ở quán cà phê.

Khi Trúc Ly thấy cô đi vào lớp, cô ấy giả vờ như đang tìm kiếm thứ gì đó, cô thấy vậy thì liền hỏi:

Bình luận

Khi Trúc Ly thấy cô đi vào lớp, cô ấy giả vờ như đang tìm kiếm thứ gì đó, cô thấy vậy thì liền hỏi:

"Trúc Ly, cậu đang tìm gì vậy?"

Bình luận

"Trúc Ly, cậu đang tìm gì vậy?"

"Sáng nay ba mình vừa cho mình năm trăm nghìn, nhưng vừa nãy mình tìm lại không thấy nữa"

Bình luận

"Sáng nay ba mình vừa cho mình năm trăm nghìn, nhưng vừa nãy mình tìm lại không thấy nữa"

"Cậu để nó ở đâu, cậu mau tìm kỹ lại xem"

Bình luận

"Cậu để nó ở đâu, cậu mau tìm kỹ lại xem"

"Mình nhớ rất rõ là mình để tiền ở trong ngăn kéo này, nhưng hiện giờ mình lại không thấy nó đâu"

Bình luận

"Mình nhớ rất rõ là mình để tiền ở trong ngăn kéo này, nhưng hiện giờ mình lại không thấy nó đâu"

Đúng lúc này tiếng trống vào lớp vang lên, mọi người nhanh chóng quay về chỗ của mình. Cô sắp xếp lại đống sách vở để trên bàn, khi cô mở cuốn sách ra thì nhìn thấy một tờ tiền được kẹp trong đó. Cô còn chưa kịp phản ứng thì Trúc Ly đã nhanh tay giật lấy tờ tiền đó và nói:

Bình luận

Đúng lúc này tiếng trống vào lớp vang lên, mọi người nhanh chóng quay về chỗ của mình. Cô sắp xếp lại đống sách vở để trên bàn, khi cô mở cuốn sách ra thì nhìn thấy một tờ tiền được kẹp trong đó. Cô còn chưa kịp phản ứng thì Trúc Ly đã nhanh tay giật lấy tờ tiền đó và nói:

"Đây đúng là tờ tiền đã bị mất của mình. Bảo Ngọc, tại sao nó lại ở chỗ của cậu?"

Bình luận

"Đây đúng là tờ tiền đã bị mất của mình. Bảo Ngọc, tại sao nó lại ở chỗ của cậu?"

"Mình thật sự không biết, mình chưa từng nhìn thấy tờ tiền này, mình không biết tại sao nó lại ở đây"

Bình luận

"Mình thật sự không biết, mình chưa từng nhìn thấy tờ tiền này, mình không biết tại sao nó lại ở đây"

"Bảo Ngọc, có phải cậu đã lấy cắp nó từ chỗ của mình có đúng không?"

Bình luận

"Bảo Ngọc, có phải cậu đã lấy cắp nó từ chỗ của mình có đúng không?"

"Mình không có, mình đã nói là mình chưa từng nhìn thấy tờ tiền này, cậu không tin mình sao?"

Bình luận

"Mình không có, mình đã nói là mình chưa từng nhìn thấy tờ tiền này, cậu không tin mình sao?"

"Cậu là bạn thân của mình, mình cũng rất muốn tin cậu, nhưng tờ tiền này rõ ràng đã ở chỗ của cậu, cậu giải thích thế nào về chuyện này?"

Bình luận

"Cậu là bạn thân của mình, mình cũng rất muốn tin cậu, nhưng tờ tiền này rõ ràng đã ở chỗ của cậu, cậu giải thích thế nào về chuyện này?"

"Chắc chắn là có người nào đó đã cố tình vu oan cho mình"

Bình luận

"Chắc chắn là có người nào đó đã cố tình vu oan cho mình"

"Vậy ai là người có khả năng muốn hủy đi danh dự của cậu nhất? Chỉ cần cậu tìm ra được người đó thì mình sẽ tin cậu"

Bình luận

"Vậy ai là người có khả năng muốn hủy đi danh dự của cậu nhất? Chỉ cần cậu tìm ra được người đó thì mình sẽ tin cậu"

Cô nhìn mọi người xung quanh, ánh mắt cô dừng lại trên người của Kim Hà, cô ta nói: "Cậu đừng nhìn mình như thế, mình đúng là rất ghét cậu, nhưng mình không có hứng thú với việc hủy đi danh dự của cậu. Hơn nữa mọi người trong lớp đều biết quan hệ giữa mình và Trúc Ly không tốt, nên mình căn bản không có cơ hội để làm chuyện này"

Bình luận

Cô nhìn mọi người xung quanh, ánh mắt cô dừng lại trên người của Kim Hà, cô ta nói: "Cậu đừng nhìn mình như thế, mình đúng là rất ghét cậu, nhưng mình không có hứng thú với việc hủy đi danh dự của cậu. Hơn nữa mọi người trong lớp đều biết quan hệ giữa mình và Trúc Ly không tốt, nên mình căn bản không có cơ hội để làm chuyện này"

"Nếu Kim Hà đã nói như vậy thì chứng tỏ cậu ấy không làm chuyện này. Bảo Ngọc, không có ai vu oan cho cậu hết"

Bình luận

"Nếu Kim Hà đã nói như vậy thì chứng tỏ cậu ấy không làm chuyện này. Bảo Ngọc, không có ai vu oan cho cậu hết"

Trúc Ly lại tiếp tục nói: "Mình biết rồi, có phải vì mẹ của cậu không có tiền chữa bệnh cho nên cậu mới lấy cắp tiền của mình đúng không?"

Bình luận

Trúc Ly lại tiếp tục nói: "Mình biết rồi, có phải vì mẹ của cậu không có tiền chữa bệnh cho nên cậu mới lấy cắp tiền của mình đúng không?"

"Trúc Ly, hai chúng ta là bạn thân với nhau, mình là người như thế nào trong lòng cậu hiểu rất rõ, tại sao cậu lại luôn cố buộc tội mình?"

Bình luận

"Trúc Ly, hai chúng ta là bạn thân với nhau, mình là người như thế nào trong lòng cậu hiểu rất rõ, tại sao cậu lại luôn cố buộc tội mình?"

Trong lòng Trúc Ly có chút chột dạ, đúng lúc này Kim Hà lên tiếng: "Bảo Ngọc, thật không nhìn ra cậu lại là loại người này. Rõ ràng cậu đã lấy cắp tiền của Trúc Ly vậy mà lại cương quyết không chịu nhận, thì ra cậu chỉ giả vờ tốt bụng trước mặt người khác thôi"

Bình luận

Trong lòng Trúc Ly có chút chột dạ, đúng lúc này Kim Hà lên tiếng: "Bảo Ngọc, thật không nhìn ra cậu lại là loại người này. Rõ ràng cậu đã lấy cắp tiền của Trúc Ly vậy mà lại cương quyết không chịu nhận, thì ra cậu chỉ giả vờ tốt bụng trước mặt người khác thôi"

"Mình không có"

Bình luận

"Mình không có"

"Được rồi. Mặc dù cậu đã lấy cắp tiền của mình nhưng nể tình gia đình cậu đang gặp khó khăn nên mình sẽ không trách cậu. Mình hy vọng sẽ không có lần sau"

Bình luận

"Được rồi. Mặc dù cậu đã lấy cắp tiền của mình nhưng nể tình gia đình cậu đang gặp khó khăn nên mình sẽ không trách cậu. Mình hy vọng sẽ không có lần sau"

Cô đang định nói thêm gì đó thì giáo viên vào lớp, cô nhìn Trúc Ly với ánh mắt khó hiểu, cô ấy cố tình né tránh ánh mắt của cô. Đến giờ ra về, cô định tìm Trúc Ly để nói chuyện, cô cảm thấy cô ấy có chút kỳ lạ, nhưng Trúc Ly đi rất nhanh, cứ như cô ấy cố tình tránh mặt cô nên cô không đuổi kịp cô ấy.

Bình luận

Cô đang định nói thêm gì đó thì giáo viên vào lớp, cô nhìn Trúc Ly với ánh mắt khó hiểu, cô ấy cố tình né tránh ánh mắt của cô. Đến giờ ra về, cô định tìm Trúc Ly để nói chuyện, cô cảm thấy cô ấy có chút kỳ lạ, nhưng Trúc Ly đi rất nhanh, cứ như cô ấy cố tình tránh mặt cô nên cô không đuổi kịp cô ấy.

Trên đường về, Trúc Ly bị một người nào đó chặn đầu xe, khi cô ấy định hét lên thì nhìn thấy Kim Hà.

Bình luận

Trên đường về, Trúc Ly bị một người nào đó chặn đầu xe, khi cô ấy định hét lên thì nhìn thấy Kim Hà.

"Trúc Ly, cậu không định cảm ơn vì mình đã giúp cậu buộc tội Bảo Ngọc sao?"

Bình luận

"Trúc Ly, cậu không định cảm ơn vì mình đã giúp cậu buộc tội Bảo Ngọc sao?"

"Tại sao mình phải cảm ơn cậu trong khi chuyện đó thật sự là do cậu ấy làm?"

Bình luận

"Tại sao mình phải cảm ơn cậu trong khi chuyện đó thật sự là do cậu ấy làm?"

"Trúc Ly, rõ ràng cậu là người đã vu oan cho Bảo Ngọc vậy mà lại giả vờ làm người bị hại, mình không ngờ cậu cũng biết nói dối nữa đấy"

Bình luận

"Trúc Ly, rõ ràng cậu là người đã vu oan cho Bảo Ngọc vậy mà lại giả vờ làm người bị hại, mình không ngờ cậu cũng biết nói dối nữa đấy"

"Cậu nhìn thấy rồi sao?"

Bình luận

"Cậu nhìn thấy rồi sao?"

"Đúng vậy. Nếu như mình không tận mắt nhìn thấy cậu kẹp tờ tiền đó vào trong cuốn sách của Bảo Ngọc thì mình còn nghĩ quan hệ của hai cậu rất tốt nữa đó"

Bình luận

"Đúng vậy. Nếu như mình không tận mắt nhìn thấy cậu kẹp tờ tiền đó vào trong cuốn sách của Bảo Ngọc thì mình còn nghĩ quan hệ của hai cậu rất tốt nữa đó"

"Tại sao cậu lại giúp mình?"

Bình luận

"Tại sao cậu lại giúp mình?"

"Trúc Ly, cậu là người thông minh, khi cậu hỏi câu này thì chắc trong lòng cậu cũng biết đáp án rồi nhỉ? Mình muốn gì ở cậu không phải trong lòng cậu luôn rõ ràng sao?"

Bình luận

"Trúc Ly, cậu là người thông minh, khi cậu hỏi câu này thì chắc trong lòng cậu cũng biết đáp án rồi nhỉ? Mình muốn gì ở cậu không phải trong lòng cậu luôn rõ ràng sao?"

Điều mà Kim Hà mong muốn chính là Trúc Ly đồng ý gia nhập nhóm của cô ta. Nhưng trước đây cô ấy luôn từ chối và có ác cảm với bọn họ, mà cô lại là bạn thân của Trúc Ly, cô còn từng ra mặt chống đối lại bọn họ, đây mới là nguyên nhân thật sự khiến nhóm người của Kim Hà không thích cô.

Bình luận

Điều mà Kim Hà mong muốn chính là Trúc Ly đồng ý gia nhập nhóm của cô ta. Nhưng trước đây cô ấy luôn từ chối và có ác cảm với bọn họ, mà cô lại là bạn thân của Trúc Ly, cô còn từng ra mặt chống đối lại bọn họ, đây mới là nguyên nhân thật sự khiến nhóm người của Kim Hà không thích cô.

Hiện tại Trúc Ly đã trở mặt với cô, dù như thế cô ấy vẫn không muốn có bất kỳ liên quan nào đến nhóm người đó, nhưng Kim Hà lại biết bí mật của cô ấy, vì vậy cô ấy không còn sự lựa chọn nào khác.

Bình luận

Hiện tại Trúc Ly đã trở mặt với cô, dù như thế cô ấy vẫn không muốn có bất kỳ liên quan nào đến nhóm người đó, nhưng Kim Hà lại biết bí mật của cô ấy, vì vậy cô ấy không còn sự lựa chọn nào khác.

"Được, mình đồng ý gia nhập nhóm của các cậu. Nhưng cậu phải hứa với mình tuyệt đối không được nói chuyện này cho bất cứ ai biết"

Bình luận

"Được, mình đồng ý gia nhập nhóm của các cậu. Nhưng cậu phải hứa với mình tuyệt đối không được nói chuyện này cho bất cứ ai biết"

"Được, chào mừng cậu gia nhập nhóm của bọn mình. Mặc dù mình không biết tại sao cậu lại làm như vậy, nhưng nếu cậu muốn hủy hoại danh dự của Bảo Ngọc, mình sẽ giúp cậu một tay"

Bình luận

"Được, chào mừng cậu gia nhập nhóm của bọn mình. Mặc dù mình không biết tại sao cậu lại làm như vậy, nhưng nếu cậu muốn hủy hoại danh dự của Bảo Ngọc, mình sẽ giúp cậu một tay"


Truyện tương tự

Bình luận