Chương 7:“Không cần dùng đến mắt nữa thì đi quyên góp cho người có nhu cầu đi.”
"..." Nhất Quân không còn gì để nói.
Bình luận
"..." Nhất Quân không còn gì để nói.
Anh tháo ba lô trên vai xuống ném vào lòng Thiên Phong: “Cậu ngồi cầm ba lô giúp tôi.”
Bình luận
Anh tháo ba lô trên vai xuống ném vào lòng Thiên Phong: “Cậu ngồi cầm ba lô giúp tôi.”
Rất nhanh sau đó, tài xế đóng cửa xe lại, bánh xe dần dần chuyển động.
Bình luận
Rất nhanh sau đó, tài xế đóng cửa xe lại, bánh xe dần dần chuyển động.
Tiếng huyên náo trong xe không ngừng bên tai.
Bình luận
Tiếng huyên náo trong xe không ngừng bên tai.
Thiên Phong ngồi trên ghế, Nhất Quân đứng ở bên cạnh cậu, giơ một tay lên cầm tay cầm trên đỉnh đầu, chỉ cần cậu ngẩng đầu lên là đã có thể nhìn thấy được anh.
Bình luận
Thiên Phong ngồi trên ghế, Nhất Quân đứng ở bên cạnh cậu, giơ một tay lên cầm tay cầm trên đỉnh đầu, chỉ cần cậu ngẩng đầu lên là đã có thể nhìn thấy được anh.
Vì có Nhất Quân chắn ở bên cạnh nên cho dù những trạm sau càng nhiều người lên xe hơn cũng không có ai chen về phía cậu.
Bình luận
Vì có Nhất Quân chắn ở bên cạnh nên cho dù những trạm sau càng nhiều người lên xe hơn cũng không có ai chen về phía cậu.
….Giống như một bức chắn tự nhiên.
Bình luận
….Giống như một bức chắn tự nhiên.
Trên đường, cậu cầm điện thoại ra, muốn xem xem mẹ mình có gửi tin nhắn gì cho mình hay không? Kết quả lại không nhận ra tin nhắn nào của mẹ cả. Cậu chán nản liền mở diễn đàn của trường lướt thử. Ngay trang đầu có 1 bài đăng được ghim lại
Bình luận
Trên đường, cậu cầm điện thoại ra, muốn xem xem mẹ mình có gửi tin nhắn gì cho mình hay không? Kết quả lại không nhận ra tin nhắn nào của mẹ cả. Cậu chán nản liền mở diễn đàn của trường lướt thử. Ngay trang đầu có 1 bài đăng được ghim lại
[Bấm vào đảm bảo mê luôn >v<]
Bình luận
[Bấm vào đảm bảo mê luôn >v<]
Thiên Phong:"..." Ủa gì kích thích vị?
Bình luận
Thiên Phong:"..." Ủa gì kích thích vị?
Trên chiếc xe xóc nảy Thiên Phong nhấn mở đường link kia lên, sau phút chốc, một tấm ảnh chụp nhanh mờ mờ lọt vào mắt cậu.
Bình luận
Trên chiếc xe xóc nảy Thiên Phong nhấn mở đường link kia lên, sau phút chốc, một tấm ảnh chụp nhanh mờ mờ lọt vào mắt cậu.
Tấm ảnh này được chụp vào buổi chiều. Trong tấm ảnh, ánh sáng mặt trời đang chói lọi chiếu xuống, tuỳ ý chiếu vào khung cửa sổ.
Bình luận
Tấm ảnh này được chụp vào buổi chiều. Trong tấm ảnh, ánh sáng mặt trời đang chói lọi chiếu xuống, tuỳ ý chiếu vào khung cửa sổ.
Trong tấm ảnh có chụp lại rất nhiều người, nhưng trong đám đông ấy, có một cậu thiếu niên khiến người ta không thể phớt lờ.
Bình luận
Trong tấm ảnh có chụp lại rất nhiều người, nhưng trong đám đông ấy, có một cậu thiếu niên khiến người ta không thể phớt lờ.
Cậu thiếu niên ngồi ở dãy bàn phía sau mặc đồng phục của trường Nhất Trung, cổ áo khẽ hở, thấy được xương quai xanh mờ mờ, cậu ngồi giữa đám người, có những bạn học nam khác vây quanh, có vẻ mối quan hệ với mọi người không tồi, nhưng cả người cậu khiến người ta có cảm giác vô cùng xa cách.
Bình luận
Cậu thiếu niên ngồi ở dãy bàn phía sau mặc đồng phục của trường Nhất Trung, cổ áo khẽ hở, thấy được xương quai xanh mờ mờ, cậu ngồi giữa đám người, có những bạn học nam khác vây quanh, có vẻ mối quan hệ với mọi người không tồi, nhưng cả người cậu khiến người ta có cảm giác vô cùng xa cách.
Cũng là bộ đồng phục trường nhưng khi cậu mặc lên lại cảm thấy có gì đó khang khác, đôi đồng tử màu nhạt được ánh nắng chiếu sáng trở nên sắc sảo bắt mắt.
Bình luận
Cũng là bộ đồng phục trường nhưng khi cậu mặc lên lại cảm thấy có gì đó khang khác, đôi đồng tử màu nhạt được ánh nắng chiếu sáng trở nên sắc sảo bắt mắt.
Nhưng đây không phải điều quan trọng nhất,
Bình luận
Nhưng đây không phải điều quan trọng nhất,
Quan trọng nhất chính là….người trong bức ảnh kia, với người đang đứng bên cạnh cậu, là một.
Bình luận
Quan trọng nhất chính là….người trong bức ảnh kia, với người đang đứng bên cạnh cậu, là một.
Là người cho dù có biến thành tro cô cũng sẽ nhận ra.
Bình luận
Là người cho dù có biến thành tro cô cũng sẽ nhận ra.
Nhất Quân.
Bình luận
Nhất Quân.
“….” Biểu cảm của Thiên Phong rất mơ hồ, sau đó muốn nói lại thôi.
Bình luận
“….” Biểu cảm của Thiên Phong rất mơ hồ, sau đó muốn nói lại thôi.
Tiếp đến từ muốn nói lại thôi thành hoàn toàn không có gì để nói.
Bình luận
Tiếp đến từ muốn nói lại thôi thành hoàn toàn không có gì để nói.
Cuối cùng trên gương mặt là biểu cảm của người già xem điện thoại ở dưới tàu điện ngầm.
Bình luận
Cuối cùng trên gương mặt là biểu cảm của người già xem điện thoại ở dưới tàu điện ngầm.
Ở dưới tấm hình này tràn ngập các dòng bình luận.
Bình luận
Ở dưới tấm hình này tràn ngập các dòng bình luận.
Lầu 1: (Hình ảnh)
Bình luận
Lầu 1: (Hình ảnh)
Lầu 2: [Người này, ai đây, học sinh trường chúng ta hay sao?]
Bình luận
Lầu 2: [Người này, ai đây, học sinh trường chúng ta hay sao?]
Lầu 3: [Tiếng tim đập của ai mà lớn vậy? Ồ, là tôi]
Bình luận
Lầu 3: [Tiếng tim đập của ai mà lớn vậy? Ồ, là tôi]
Lầu 4: [Trong vòng 10 phút, tôi muốn có được toàn bộ thông tin của cậu ấy]
Bình luận
Lầu 4: [Trong vòng 10 phút, tôi muốn có được toàn bộ thông tin của cậu ấy]
Cách một hồi, thực sự có người tình báo tin tức.
Bình luận
Cách một hồi, thực sự có người tình báo tin tức.
Lầu 133: [Trước khi nhấn vào tôi còn tưởng là ai mà làm mưa làm gió được vậy, sau khi nhấn vào… Nhất Quân à, vậy cũng không có gì cả.]
Bình luận
Lầu 133: [Trước khi nhấn vào tôi còn tưởng là ai mà làm mưa làm gió được vậy, sau khi nhấn vào… Nhất Quân à, vậy cũng không có gì cả.]
Thật không dễ gì mới bắt được người biết chút nội tình, những người khác đều mong lầu 113 đừng đi.
Bình luận
Thật không dễ gì mới bắt được người biết chút nội tình, những người khác đều mong lầu 113 đừng đi.
Vì thế lầu 113 có nói một câu: [Lớp 10A, Nhất Quân]
Bình luận
Vì thế lầu 113 có nói một câu: [Lớp 10A, Nhất Quân]
[Là bạn cùng học trước đây của tôi, trước đây ở khóa dưới cậu ấy đã rất nổi tiếng rồi]
Bình luận
[Là bạn cùng học trước đây của tôi, trước đây ở khóa dưới cậu ấy đã rất nổi tiếng rồi]
[Còn cậu ấy đã có bạn gái hay chưa ư? Tôi không biết]
Bình luận
[Còn cậu ấy đã có bạn gái hay chưa ư? Tôi không biết]
[Nhưng các cậu đừng có mà đến gần, bởi vì, sẽ bị từ chối rất thảm]
Bình luận
[Nhưng các cậu đừng có mà đến gần, bởi vì, sẽ bị từ chối rất thảm]
Thiên Phong càng đọc xuống dưới biểu cảm càng phức tạp. Trước đây cậu và Nhất Quân luôn học cùng trường học cùng lớp thậm chí đi về cũng đi kè kè với nhau, vậy mà cậu lại không hề biết người này ở trường lại gây chú ý đến vậy.
Bình luận
Thiên Phong càng đọc xuống dưới biểu cảm càng phức tạp. Trước đây cậu và Nhất Quân luôn học cùng trường học cùng lớp thậm chí đi về cũng đi kè kè với nhau, vậy mà cậu lại không hề biết người này ở trường lại gây chú ý đến vậy.
Cậu cảm thấy hình như bản thân đã nhìn thấy một người không quen biết. Người này, cùng họ cùng tên cùng một gương mặt với Nhất Quân.
Bình luận
Cậu cảm thấy hình như bản thân đã nhìn thấy một người không quen biết. Người này, cùng họ cùng tên cùng một gương mặt với Nhất Quân.
Hơn nữa Nhất Quân này ở trong trường, hình như còn rất nổi tiếng nữa…
Bình luận
Hơn nữa Nhất Quân này ở trong trường, hình như còn rất nổi tiếng nữa…
Thiên Phong nhìn vào tấm ảnh ấy một hồi lâu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Nhất Quân đang đứng bên cạnh cậu.
Bình luận
Thiên Phong nhìn vào tấm ảnh ấy một hồi lâu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Nhất Quân đang đứng bên cạnh cậu.
So với ‘Nhất Quân’ ở trong tấm ảnh xa đến không thể với tới, Nhất Quân của bây giờ càng gần gũi với cuộc sống hơn, ánh sáng mặt trời chiếu lên người anh, cả người bị những tiếng huyên náo bao lấy.
Bình luận
So với ‘Nhất Quân’ ở trong tấm ảnh xa đến không thể với tới, Nhất Quân của bây giờ càng gần gũi với cuộc sống hơn, ánh sáng mặt trời chiếu lên người anh, cả người bị những tiếng huyên náo bao lấy.
Anh rất cao, trong xe nhiều người như vậy anh vẫn rất nổi bật, lúc này anh cũng đang rũ mắt nhìn vào màn hình điện thoại.
Bình luận
Anh rất cao, trong xe nhiều người như vậy anh vẫn rất nổi bật, lúc này anh cũng đang rũ mắt nhìn vào màn hình điện thoại.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của cậu, anh đột nhiên rời mắt nhìn xuống:“Gương mặt này của tôi có thu phí, nhìn một lần 50 nghìn.”
Bình luận
Giống như cảm nhận được ánh mắt của cậu, anh đột nhiên rời mắt nhìn xuống:“Gương mặt này của tôi có thu phí, nhìn một lần 50 nghìn.”
Thiên Phong trố mắt đứng hình, cậu đang định nói:"Cậu lừa đảo đấy à…"
Bình luận
Thiên Phong trố mắt đứng hình, cậu đang định nói:"Cậu lừa đảo đấy à…"
Ngay sau đó đã nghe thấy một câu của Nhất Quân:“Dù sao có người chạy vặt thu phí mười nghìn, giá tiền này của tôi cũng là hợp lý.”
Bình luận
Ngay sau đó đã nghe thấy một câu của Nhất Quân:“Dù sao có người chạy vặt thu phí mười nghìn, giá tiền này của tôi cũng là hợp lý.”
Thiên Phong bị trình độ mặt dày vô sỉ của người này làm cho nghẹn họng không nói nên lời.
Bình luận
Thiên Phong bị trình độ mặt dày vô sỉ của người này làm cho nghẹn họng không nói nên lời.
Nhưng cậu lại không thể phản bác. Bởi vì quả thật trước đó, cậu đã lừa anh trong tiết thể dục.
Bình luận
Nhưng cậu lại không thể phản bác. Bởi vì quả thật trước đó, cậu đã lừa anh trong tiết thể dục.
Thiên Phong:“Hôm nay tôi quên mang theo tiền, cùng lắm thì lát về trả lại cho cậu.”
Bình luận
Thiên Phong:“Hôm nay tôi quên mang theo tiền, cùng lắm thì lát về trả lại cho cậu.”
Cậu nói rồi tắt điện thoại di động đi.
Bình luận
Cậu nói rồi tắt điện thoại di động đi.
“Hơn nữa, muốn nhìn cậu chứ.” Cậu nói:“Ngoại hình cậu trông cũng được thôi.”
Bình luận
“Hơn nữa, muốn nhìn cậu chứ.” Cậu nói:“Ngoại hình cậu trông cũng được thôi.”
Vừa dứt lời.
Bình luận
Vừa dứt lời.
Xe cũng vừa lúc chạy đến trạm tiếp theo, lúc phanh bị xóc nảy một chút.
Bình luận
Xe cũng vừa lúc chạy đến trạm tiếp theo, lúc phanh bị xóc nảy một chút.
Cùng lúc đó, Nhất Quân vốn đang đứng nhìn xuống chỗ cậu bỗng nhiên khom lưng xuống, kéo gần khoảng cách giữa hai người, kề sát mặt vào trước mặt cậu.
Bình luận
Cùng lúc đó, Nhất Quân vốn đang đứng nhìn xuống chỗ cậu bỗng nhiên khom lưng xuống, kéo gần khoảng cách giữa hai người, kề sát mặt vào trước mặt cậu.
Anh nhếch khóe môi, nhìn cậu ở khoảng cách gần gần, cười lạnh nói:“Tôi, ngoại hình trông cũng được ư?”
Bình luận
Anh nhếch khóe môi, nhìn cậu ở khoảng cách gần gần, cười lạnh nói:“Tôi, ngoại hình trông cũng được ư?”
"..."
Bình luận
"..."
Thiên Phong duy trì tư thế ngẩng đầu, nghiêm túc lại nhìn anh một cái, sau đó thẳng thừng nói:“Cậu có dựa vào gần cũng vô dụng, dù nhìn thế nào, tôi cũng vẫn cảm thấy rất bình thường.”
Bình luận
Thiên Phong duy trì tư thế ngẩng đầu, nghiêm túc lại nhìn anh một cái, sau đó thẳng thừng nói:“Cậu có dựa vào gần cũng vô dụng, dù nhìn thế nào, tôi cũng vẫn cảm thấy rất bình thường.”
Nhất Quân giật giật khóe miệng.
Bình luận
Nhất Quân giật giật khóe miệng.
Nhất Quân chỉ khom lưng đến gần cậu một chút, rất nhanh lại đứng thẳng lưng, bộ dạng lười tranh cãi với cậu:“Ngày mai xin nghỉ một buổi, tôi sẽ đưa cậu đến bệnh viện.”
Bình luận
Nhất Quân chỉ khom lưng đến gần cậu một chút, rất nhanh lại đứng thẳng lưng, bộ dạng lười tranh cãi với cậu:“Ngày mai xin nghỉ một buổi, tôi sẽ đưa cậu đến bệnh viện.”
Thiên Phong:“Đến bệnh viện làm gì? ”
Bình luận
Thiên Phong:“Đến bệnh viện làm gì? ”
Nhất Quân lạnh lùng nói:“Không cần dùng đến mắt nữa thì đi quyên góp cho người có nhu cầu đi.”
Bình luận
Nhất Quân lạnh lùng nói:“Không cần dùng đến mắt nữa thì đi quyên góp cho người có nhu cầu đi.”