Đêm đã đủ muộn để món duy nhất còn lại trong căng tin là cháo thịt băm - một món rất phù hợp cho người ốm như Nhạc Lan.
Bình luận
Minh Lương đặt hai bát cháo còn nóng lên bàn, đẩy một bát không hành về phía Nhạc Lan. Anh vẫn luôn nhớ rõ cô thích, không thích ăn gì.
Bình luận
Thời gian chầm chậm trôi qua, hai người không nói gì nhiều, chỉ là yên bình ngồi đối diện nhau, ăn bữa tối của mình, tận hưởng cái man mát sau mưa.
Bình luận
Bởi vì ăn nhanh hơn cô, vậy nên Minh Lương còn kịp uống thêm nước ngọt, anh cũng không quên mua cho cô một chai trà đào, Nhạc Lan chỉ nhận nhưng không uống.
Bình luận
Bình luận
Bình thường anh luôn uống đồ có ga, tiện tay sẽ mua cho cô một chai cùng loại. Minh Lương dường như không để ý tiểu tiết này, vu vơ trả lời: “Trúc thích uống cái này, mua loại khác em ấy sẽ không uống.”
Bình luận
Trong lòng Nhạc Lan âm thầm “À” một tiếng, hóa ra anh có thể vì người khác mà nhớ hương vị trà hoa quả anh luôn chê phức tạp. Anh nhớ món ăn cô thích, cũng nhớ được vị trà người khác yêu. Nhạc Lan dần nhận ra hóa ra mình chẳng phải người đặc biệt.
Bình luận
“Trúc ổn không?” - Cô rụt rè hỏi, dẫu biết mình ghét nhắc đến cái tên này, nhưng giữa hai người vốn dĩ đã xuất hiện chủ đề mà cô có chạy xa đến mấy cũng không tránh được.
Bình luận
“Giờ thì không sao rồi, anh phải dỗ mãi đấy.” - Nói đến đây, giọng Minh Lương dịu đi, trong mắt tràn ngập ấm áp, dù không cười nhưng khóe mắt bất giác cong lên.
Bình luận
“Mọi người ghép anh với Trúc suốt, nói là hai người rất đẹp đôi đấy.” - Nhạc Lan vờ tỏ ra vui vẻ, miệng cười cợt nhưng trong lồng ngực khó chịu không ngừng, huých nhẹ vào vai anh - “Bao giờ cưới nhớ mời em.”
Bình luận
Cô đã chờ đợi một lời giải thích, hay chỉ là một câu phủ định, để tưới cho cái mầm hi vọng đang héo tàn trong tim.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tim cô chợt ngưng một nhịp. Không giống như những lần anh thẳng thắn phủ nhận người bất kì ai được ghép cặp với anh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nhạc Lan cắn môi. Nếu thế gian này ai cũng hiểu được người mình yêu, thì còn đâu những kẻ chết chìm trong đơn phương vô vọng nữa.
Bình luận
Nhưng cô cũng không thể từ chối, rằng Kiều Thanh Trúc xinh đẹp hơn cô, năng động hơn cô, tốt bụng hơn cô. Giống như một mặt trời nhỏ luôn lách tách phân phát tiếng cười, không giống như Nhạc Lan, cô không thể cùng anh chơi bóng bàn, bóng rổ hay cầu lông, cô chỉ thích đọc sách, chơi game trí tuệ, ngắm những bộ xương khảo cổ nhàm chán.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Có lẽ là hai người hợp nhau.” - Nhạc Lan ngập ngừng - “Em cũng không biết nữa, đó là tình cảm của anh mà.”
Bình luận
Bình luận
Cứ thế, con đường Nhạc Lan luôn chê quá ngắn để được đi cùng anh thật lâu, sau cùng lại trở nên quá dài để hai người tiếp tục trò chuyện. Cô ước gì mình đã không hỏi.
Bình luận
Cuối cùng cũng trở về phòng, Nhạc Lan quăng mình úp mặt trên giường đầy mệt mỏi. Vừa hối hận vừa biết ơn vì hai người không nói thêm gì với nhau nữa. Nhạc Lan muốn biết nhiều hơn, nhưng lại sợ biết những điều khiến cô đau lòng hơn.
Bình luận
Sau khi Nhạc Lan về phòng, Minh Lương cũng nhanh chóng rời đi. Ánh trăng lồ lộ trên nền trời quang đãng sau mưa, bóng người cao ráo mạnh mẽ bước qua hàng thông dài, ánh lên một vẻ cô độc.
Bình luận
Anh không hiểu vì sao mình lại hỏi cô về Kiều Thanh Trúc, nhưng trong lòng anh vui không nổi. Kiều Thanh Trúc giống với mẫu người anh thích hơn, từ đôi mắt tròn xoe, nụ cười tươi rói và hiền lành, luôn tốt bụng, lạc quan. So với bất cứ người con gái nào anh từng gặp, Kiều Thanh Trúc giống với người ấy nhất - người anh tâm niệm mãi trong tim mà chưa bao giờ có được.
Bình luận
Anh đã luôn tìm kiếm bóng dáng của cô ấy trên người khác, giờ thì anh tìm được rồi, nhưng lại không vui mừng như anh tưởng tượng.
Bình luận
Nhạc Lan trong mắt anh quá mức cao quý, gia đình cô gia giáo nhiều đời. Phía sau vẻ trầm lặng điềm tĩnh ấy là cái khí chất cao ngạo của đứa trẻ lớn lên trong giáo dục cẩn thận, được cha mẹ nhất mực yêu thương, bóng dáng Nhạc Lan nhắc anh nhớ đến người mẹ đã rời bỏ anh rất lâu về trước.
Bình luận
Bình luận
Minh Lương lướt qua những ngày tháng ấm êm, khi ấy anh còn bé xíu, đang mếu máo vì làm vỡ cái bình cổ của ông ngoại. Ông là nhà sử học, bà ngoại là giảng viên đại học khoa lý luận chính trị, hơn nữa còn làm đến vị trí cao trong hội liên hiệp phụ nữ Trung ương. Ngày ấy cán bộ nhà nước so với doanh nghiệp tư nhân như Đỗ Minh Bằng - cha anh - có địa vị cao hơn nhiều, vậy nên tiểu thư danh giá Vũ Trần Liên gả cho ba anh bị người ta chê là gả thấp.
Bình luận
Vũ Trần Liên là người nhẹ nhàng, không hề trách mắng mà còn dỗ dành anh suốt nửa ngày. Ông ngoại khi biết tin này cũng chỉ cười xòa, bảo anh không sao cả, cái bình này có thể phục chế được, khi ấy anh mới nín khóc.
Bình luận
Bình luận
Cho đến năm anh sáu, bảy tuổi, kinh tế khủng hoảng, ba anh làm ăn thua lỗ. Nhà nước bắt đầu cải cách, muốn đầu tư vào một số ngành công nghiệp đặc thù, Đỗ Minh Bằng có ý định dựa vào gia thế đằng ngoại để được chia một phần bánh ngon này. Khổ nỗi khi ấy ông bà ngoại đã về hưu, mẹ anh lại không theo nghiệp chính trị mà chỉ là một họa sĩ bình thường. Nhà nước thay máu cán bộ, những mối quan hệ của ông bà ngoại không dùng được nữa, ba anh ngày ngày đi đàm phán uống rượu với bao nhiêu quan chức cũng không lấy được dự án nào ra hồn.
Bình luận
Đỗ Minh Bằng chán nản, mẹ anh lại không giúp được gì, cãi vã ngày càng nhiều, cho đến ngày ba anh không chịu được nữa, say khướt về nhà rồi xé hết tranh gia đình mà Vũ Trần Liên vẽ.
Bình luận
Mẹ anh không nói gì, chỉ lẳng lặng dọn vụn tranh đi, từ đó không đụng vào màu vẽ nữa. Chuyện tiền nong không tốt, gia đình cũng chẳng lành, Minh Lương thường xuyên phải nghe Đồ Minh Bằng say xỉn. Anh là đứa nhóc học một hiểu mười, sớm đã nhìn thấy đơn ly hôn Vũ Trần Liên giấu trong tủ.
Bình luận
Đúng lúc ấy, Vũ Trần Liên phát hiện mình mang thai, hơn nữa đã lớn đến mức có thể thấy được giới tính, là một bé gái. Vì vậy mà chuyện ly hôn bị gác lại, Vũ Trần Liên dẫn theo con trai về nhà ông bà ngoại cùng cô dưỡng thai, tạm thời ly thân với Đỗ Minh Bằng. Lúc đó mẹ anh mới bắt đầu vẽ tranh lại, vẽ ra rất nhiều thiên thần nhỏ rồi hỏi Minh Lương con nghĩ em gái sẽ giống ai.
Bình luận
Khi ấy Minh Lương ngây thơ, hào hứng chọn ra đứa bé anh cho là xinh đẹp nhất, phía sau còn có đôi cánh sáng rực màu vàng trông giống thần tiên.
Bình luận
Đỗ Minh Bằng cũng vì con gái sắp chào đời mà xuống nước, gửi tặng cho Vũ Trần Liên rất nhiều màu vẽ. Không ngờ tới, trong một số màu vẽ lại chứa độc gây hại cho thai nhi, Đỗ Minh Bằng không hiểu các loại thành phần này, còn Vũ Trần Liên vì tin tưởng chồng nên không để ý. Thiên thần nhỏ cứ thế rời xa gia đình anh.
Bình luận
Bình luận
Sau chuyện đó, Vũ Trần Liên gần như bị trầm cảm. Bà tự tay đốt hết đám tranh mình vẽ, ôm chặt Minh Lương trong lòng, không ngừng nói xin lỗi.
Bình luận
Bình luận
Không lâu sau, mẹ anh bỏ đi theo một người đàn ông khác, là đồng nghiệp cùng vẽ tranh với bà. Vũ Trần Liên để lại một bức thư, nhưng Đỗ Minh Bằng tất nhiên không để anh đọc. Lần đầu tiên ông ta tỉnh táo mà rơi nước mắt, râu không cạo mấy ngày liền, cười khổ nói với anh: “Mẹ con chê nhà mình phàm phu tục tử, con ạ.”
Bình luận
Lúc này Đỗ Minh Bằng hối hận đã muộn, khi xưa ông chỉ mong cầu mình mang lại một đời hạnh phúc cho Vũ Trần Liên, nhưng cũng chính ông hủy đi hạnh phúc của vợ mình. Có lẽ là cùng tâm hồn nghệ thuật, người đàn ông kia hiểu được thống khổ của mẹ anh, cũng biết cách làm cho mẹ anh thấy rằng mình được thấu hiểu.
Bình luận
Sau này Đỗ Minh Bằng chuyển đến thành phố mới, dựng lại được cơ nghiệp, nhưng tình thân đã mất hết chẳng còn. Minh Lương từng nghe ông bà ngoại than ngắn thở dài với nhau, tiếc thương ngày xưa không gả con gái cho người cùng tầng trí thức. Chung quy lại vẫn là chê Đỗ Minh Bằng xuất thân thấp kém, học thức không cao. Giới tri thức nhiều đời cho dù không giàu có nhưng cũng không che giấu ánh mắt cao hơn trời của mình, khinh thường nhất là những kẻ thương gia chỉ biết đến tiền.
Bình luận
Minh Lương chợt tỉnh, mồ hôi sau gáy đầm đìa, trong đầu anh vẫn đọng lại tình cảnh cuối cùng trong mơ, mẹ anh chạy theo người đàn ông xa lạ, ném cho anh ánh mắt khinh bạc tột cùng.
Bình luận
Bình luận
Vài ba ngày kế tiếp, bức ảnh Minh Lương đứng phía sau hộ tống Kiều Thanh Trúc vào phòng nghỉ sau trận đấu đã nổi tiếng khắp nơi. Cảm giác tình yêu giữa kị sĩ và nàng công chúa tràn màn hình khiến người ta đồn đoán không ngừng. Mọi người đều tích cực ghép cặp cho hai người thành đôi.
Bình luận
Chỉ một số bạn bè thân thiết biết, trên trang instagram của Kiều Thanh Trúc đã thêm một hình ảnh nổi bật, hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, bên trên ẩn chứa rất nhiều tâm sự, là quá trình hai người dần dần thâm nhập vào cuộc sống của nhau, sau cùng trở thành định mệnh của đối phương
Bình luận
Khi ấy Nhạc Lan mới biết, đàn em khiến anh uống thay rượu đến mức say không về nhà nổi là Kiều Thanh Trúc, từng bóng dáng, từng câu chuyện vu vơ mà anh kể cho cô vẫn luôn phảng phất hình ảnh của Kiều Thanh Trúc.
Bình luận
Mối tình của hai người không hề rầm rộ, nhưng lại để người không nên thấy nhất là Nhạc Lan chứng kiến mọi thứ.
Bình luận
Cô ngày ngày vụng trộm vào xem trang cá nhân của Kiều Thanh Trúc để được thấy hình bóng mới nhất của Minh Lương, thông qua cuộc tình tuyệt đẹp của họ mà lén lút gặm lấy thứ gì đó cho mình. Dù cô biết mình chẳng có lấy một tia hi vọng, nhưng vẫn không kìm được lòng mà tìm kiếm bóng dáng anh trong hạnh phúc của người khác.