• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/3/2024 8:48:25 AM
  • 0
  • 0

Chương 7


Edwin và Edward ngồi tận hưởng bầu không khí im lặng bình yên đến tận trưa. Khi đồng hồ điểm mười hai giờ đúng, Edward đứng lên định đi vào bếp, cậu quay đầu đề nghị với Edwin:

Bình luận

Edwin và Edward ngồi tận hưởng bầu không khí im lặng bình yên đến tận trưa. Khi đồng hồ điểm mười hai giờ đúng, Edward đứng lên định đi vào bếp, cậu quay đầu đề nghị với Edwin:

Bình luận

“Trưa nay anh ở lại dùng bữa đi, buổi chiều chúng ta có thể đi dạo công viên đấy. Hoàng hôn ở đó rất đẹp.”

Bình luận

“Trưa nay anh ở lại dùng bữa đi, buổi chiều chúng ta có thể đi dạo công viên đấy. Hoàng hôn ở đó rất đẹp.”

Bình luận

Edwin ngẩng đầu:

Bình luận

Edwin ngẩng đầu:

Bình luận

“Vậy cảm ơn em nhé, lại làm phiền em rồi.”

Bình luận

“Vậy cảm ơn em nhé, lại làm phiền em rồi.”

Bình luận

Edward cười, đáp lời anh:

Bình luận

Edward cười, đáp lời anh:

Bình luận

“Không sao mà, với lại thật ra thì tôi định nếu như cuộc hẹn của chúng ta thành công, tôi sẽ rủ anh đi chơi cả ngày luôn, coi như tìm hiểu đối phương.”

Bình luận

“Không sao mà, với lại thật ra thì tôi định nếu như cuộc hẹn của chúng ta thành công, tôi sẽ rủ anh đi chơi cả ngày luôn, coi như tìm hiểu đối phương.”

Bình luận

Cậu nhìn Edwin, hai má thoáng đỏ lên, nhưng vệt đỏ đứng cạnh màu da hơi nhợt nhạt và quầng thâm lại càng nổi bật gấp bội:

Bình luận

Cậu nhìn Edwin, hai má thoáng đỏ lên, nhưng vệt đỏ đứng cạnh màu da hơi nhợt nhạt và quầng thâm lại càng nổi bật gấp bội:

Bình luận

“Vậy nên đừng ngại nếu em có ý định mời anh thêm một bữa tối nhé.”

Bình luận

“Vậy nên đừng ngại nếu em có ý định mời anh thêm một bữa tối nhé.”

Bình luận

Edwin nhẹ nhàng vỗ vai Edward, mỉm cười đi theo vào bếp giúp cậu làm bữa trưa. Ở góc trái của căn bếp có hai chiếc tạp dề kiểu dáng giống nhau được treo trên móc bằng gỗ. Edwin lấy một chiếc xuống, giúp Edward đeo nó vào. Anh nhìn sang chiếc tạp dề còn lại. Cả hai chiếc tạp dề đều đã cũ, nhưng được giữ gìn cẩn thận nên vẫn có thể dùng thêm một thời gian dài. Mà điều quan trọng ở đây là Edwin biết rõ chiếc tạp dề này có kiểu dành cho cặp đôi. Edward thấy anh nhìn chiếc tạp dề còn lại với biểu cảm khác lạ, liền thắc mắc:

Bình luận

Edwin nhẹ nhàng vỗ vai Edward, mỉm cười đi theo vào bếp giúp cậu làm bữa trưa. Ở góc trái của căn bếp có hai chiếc tạp dề kiểu dáng giống nhau được treo trên móc bằng gỗ. Edwin lấy một chiếc xuống, giúp Edward đeo nó vào. Anh nhìn sang chiếc tạp dề còn lại. Cả hai chiếc tạp dề đều đã cũ, nhưng được giữ gìn cẩn thận nên vẫn có thể dùng thêm một thời gian dài. Mà điều quan trọng ở đây là Edwin biết rõ chiếc tạp dề này có kiểu dành cho cặp đôi. Edward thấy anh nhìn chiếc tạp dề còn lại với biểu cảm khác lạ, liền thắc mắc:

Bình luận

“Sao thế Edwin, chiếc tạp dề này có gì à?”

Bình luận

“Sao thế Edwin, chiếc tạp dề này có gì à?”

Bình luận

“Không, chỉ là nó là kiểu dành cho cặp đôi, cho nên anh có chút tò mò thôi mà. Nếu em không muốn nói ra thì anh cũng không tọc mạch nữa.” Edwin nhún vai rồi thắt nó vào.

Bình luận

“Không, chỉ là nó là kiểu dành cho cặp đôi, cho nên anh có chút tò mò thôi mà. Nếu em không muốn nói ra thì anh cũng không tọc mạch nữa.” Edwin nhún vai rồi thắt nó vào.

Bình luận

Edward mở tủ lạnh lấy mấy miếng thịt bò ra làm bít tết, cậu vừa bật lò vi sóng rã đông vừa trả lời Edwin:

Bình luận

Edward mở tủ lạnh lấy mấy miếng thịt bò ra làm bít tết, cậu vừa bật lò vi sóng rã đông vừa trả lời Edwin:

Bình luận

“Cũng không có gì quan trọng cả, cái tạp dề mà anh đang cầm trước đây là dành cho người yêu cũ của em. Ấy mà khoan, sao anh biết nó dành cho cặp đôi hay thế?”

Bình luận

“Cũng không có gì quan trọng cả, cái tạp dề mà anh đang cầm trước đây là dành cho người yêu cũ của em. Ấy mà khoan, sao anh biết nó dành cho cặp đôi hay thế?”

Bình luận

“Sao anh lại không biết được, mẫu tạp dề này được công ty anh phát hành năm trước vào Lễ Tình nhân, hình như cặp đôi mua chung còn được giảm giá còn một nửa thôi.” Edwin đã đeo đến bên cạnh Edward giúp cậu gọt vỏ khoai tây.

Bình luận

“Sao anh lại không biết được, mẫu tạp dề này được công ty anh phát hành năm trước vào Lễ Tình nhân, hình như cặp đôi mua chung còn được giảm giá còn một nửa thôi.” Edwin đã đeo đến bên cạnh Edward giúp cậu gọt vỏ khoai tây.

Bình luận

Edward có vẻ hứng thú với chủ đề này, cậu tiếp tục:

Bình luận

Edward có vẻ hứng thú với chủ đề này, cậu tiếp tục:

Bình luận

“Quả thật là em mua nó trong lễ Tình nhân, nhưng chỉ được giảm một phần tư thôi. Tuy nhiên sản phẩm của công ty anh dùng tốt lắm.”

Bình luận

“Quả thật là em mua nó trong lễ Tình nhân, nhưng chỉ được giảm một phần tư thôi. Tuy nhiên sản phẩm của công ty anh dùng tốt lắm.”

Bình luận

“Cảm ơn em, anh thay mặt bộ phận chăm sóc khách hàng xin em đánh giá năm sao nhé.”

Bình luận

“Cảm ơn em, anh thay mặt bộ phận chăm sóc khách hàng xin em đánh giá năm sao nhé.”

Bình luận

Edward gật đầu, ra dấu “tất nhiên rồi” với Edwin, sau đó mở lò vi sóng, lấy mấy miếng thịt bò đã được rã đông ra. Edwin đã giúp cậu đặt chảo lên bếp và cắt sẵn một ít bơ.

Bình luận

Edward gật đầu, ra dấu “tất nhiên rồi” với Edwin, sau đó mở lò vi sóng, lấy mấy miếng thịt bò đã được rã đông ra. Edwin đã giúp cậu đặt chảo lên bếp và cắt sẵn một ít bơ.

Bình luận

"Xèoooo". Edward cho bơ vào chảo, đảo cho tan đều, sau đó cho hai miếng thịt vào. Thịt bò thăn thoáng chốc co lại, đổi thành màu thịt nướng vàng ươm, mùi thơm ngậy tỏa ra không khí. Edwin đã gọt vỏ và ngâm khoai tây vào chậu nước. Anh định đem chúng bắc lên bếp thì nghe thấy một tiếng xuýt xoa.

Bình luận

"Xèoooo". Edward cho bơ vào chảo, đảo cho tan đều, sau đó cho hai miếng thịt vào. Thịt bò thăn thoáng chốc co lại, đổi thành màu thịt nướng vàng ươm, mùi thơm ngậy tỏa ra không khí. Edwin đã gọt vỏ và ngâm khoai tây vào chậu nước. Anh định đem chúng bắc lên bếp thì nghe thấy một tiếng xuýt xoa.

Bình luận

Hoá ra Edward định lật miếng bít tết, cậu tung chiếc chảo lên nhưng tay không vững nên miếng bít tết đã rơi vào cổ tay. Cậu "shh" một tiếng, thả miếng bít tết vào lại chảo, sau đó để tay dưới vòi nước lạnh.

Bình luận

Hoá ra Edward định lật miếng bít tết, cậu tung chiếc chảo lên nhưng tay không vững nên miếng bít tết đã rơi vào cổ tay. Cậu "shh" một tiếng, thả miếng bít tết vào lại chảo, sau đó để tay dưới vòi nước lạnh.

Bình luận

“Ôi, phồng rộp lên rồi!” Tiếng nói phát ra từ Edwin đứng phía sau cậu. Edward lắc lắc đầu:

Bình luận

“Ôi, phồng rộp lên rồi!” Tiếng nói phát ra từ Edwin đứng phía sau cậu. Edward lắc lắc đầu:

Bình luận

“Không sao không sao. Chỉ bỏng nhẹ thôi mà. Hạ nhiệt xong là đỡ.” Cậu quay đầu xua tay với Edwin.

Bình luận

“Không sao không sao. Chỉ bỏng nhẹ thôi mà. Hạ nhiệt xong là đỡ.” Cậu quay đầu xua tay với Edwin.

Bình luận

“Ừ, đúng là nhẹ thật.” Edwin cầm cổ tay Edward lên xem xét, sau đó anh nói, “Nhẹ mà để lâu cũng thành nặng đấy.”

Bình luận

“Ừ, đúng là nhẹ thật.” Edwin cầm cổ tay Edward lên xem xét, sau đó anh nói, “Nhẹ mà để lâu cũng thành nặng đấy.”

Bình luận

Anh quệt một ít thuốc bỏng lên vết thương của cậu. Thuốc có chất sát trùng khiến Edward nhức muốn rụt tay. Edwin cầm tăm bông tán đều thuốc, anh thấy bàn tay cậu nắm chặt thì cố gắng làm thật nhẹ, không ấn vào vết bỏng. Xong xuôi, anh quăng tăm bông vào thùng rác, đóng hộp thuốc và nói với Edward:

Bình luận

Anh quệt một ít thuốc bỏng lên vết thương của cậu. Thuốc có chất sát trùng khiến Edward nhức muốn rụt tay. Edwin cầm tăm bông tán đều thuốc, anh thấy bàn tay cậu nắm chặt thì cố gắng làm thật nhẹ, không ấn vào vết bỏng. Xong xuôi, anh quăng tăm bông vào thùng rác, đóng hộp thuốc và nói với Edward:

Bình luận

“Em ngồi yên đấy, để anh làm nốt.” Nói xong, anh bật bếp, chế biến nốt khoai tây và bít tết đang dở.

Bình luận

“Em ngồi yên đấy, để anh làm nốt.” Nói xong, anh bật bếp, chế biến nốt khoai tây và bít tết đang dở.

Bình luận

Edward nhìn Edwin hất chảo lật miếng thịt một cách điêu luyện thì mỉm cười không nói gì. Edwin quay đầu nói với cậu:

Bình luận

Edward nhìn Edwin hất chảo lật miếng thịt một cách điêu luyện thì mỉm cười không nói gì. Edwin quay đầu nói với cậu:

Bình luận

“Phải có điểm tựa chắc chắn rồi hẵng lật chảo chứ.”

Bình luận

“Phải có điểm tựa chắc chắn rồi hẵng lật chảo chứ.”

Bình luận

“Không hẳn mà, khi nãy em hơi lóng ngóng, tại lâu rồi không làm.” Edward cố gắng lấy lại mặt mũi của người từng làm đầu bếp.

Bình luận

“Không hẳn mà, khi nãy em hơi lóng ngóng, tại lâu rồi không làm.” Edward cố gắng lấy lại mặt mũi của người từng làm đầu bếp.

Bình luận

“Được rồi, anh đã biết.” Edwin chăm chú trộn khoai tây nghiền. Anh khó khăn cúi xuống để không cụng đầu vào chạn bát, “Sao cái chạn nhà em thấp vậy, thế mà em cũng rửa được bát.”

Bình luận

“Được rồi, anh đã biết.” Edwin chăm chú trộn khoai tây nghiền. Anh khó khăn cúi xuống để không cụng đầu vào chạn bát, “Sao cái chạn nhà em thấp vậy, thế mà em cũng rửa được bát.”

Bình luận

“Em thấp hơn anh mà. Anh xem, cả một đoạn dài thế này.” Edward đưa tay ước lượng khoảng cách chiều cao giữa cậu và Edwin, “Chắc anh cũng phải hơn 70 inch nhỉ?

Bình luận

“Em thấp hơn anh mà. Anh xem, cả một đoạn dài thế này.” Edward đưa tay ước lượng khoảng cách chiều cao giữa cậu và Edwin, “Chắc anh cũng phải hơn 70 inch nhỉ?

Bình luận

“Chính xác là 76,7 nhé.” Edwin đọc con số cụ thể

Bình luận

“Chính xác là 76,7 nhé.” Edwin đọc con số cụ thể

Bình luận

“Cao thật đấy.” Edward cảm thán, “Em chỉ được gần 73 thôi.”

Bình luận

“Cao thật đấy.” Edward cảm thán, “Em chỉ được gần 73 thôi.”

Bình luận

“Được rồi, em ra bàn đi, anh sắp mang đồ ăn ra rồi.” Edwin trộn nốt chỗ khoai tây

Bình luận

“Được rồi, em ra bàn đi, anh sắp mang đồ ăn ra rồi.” Edwin trộn nốt chỗ khoai tây

Bình luận

Edward không loanh quanh bên cạnh anh nữa mà trút thức ăn ra đĩa, sau đó lấy dao, nĩa và thìa để sẵn trên bàn. Bữa trưa chỉ có vài món đơn giản nhưng vẫn toả ra mùi hương cực kỳ dễ chịu. Edward biết ý Edwin nên khi bảo anh ngồi xuống bàn ăn, cậu cũng ngồi xuống luôn. Trong ánh mắt mong chờ của anh, cậu lấy thìa nếm thử món khoai tây nghiền trước tiên.

Bình luận

Edward không loanh quanh bên cạnh anh nữa mà trút thức ăn ra đĩa, sau đó lấy dao, nĩa và thìa để sẵn trên bàn. Bữa trưa chỉ có vài món đơn giản nhưng vẫn toả ra mùi hương cực kỳ dễ chịu. Edward biết ý Edwin nên khi bảo anh ngồi xuống bàn ăn, cậu cũng ngồi xuống luôn. Trong ánh mắt mong chờ của anh, cậu lấy thìa nếm thử món khoai tây nghiền trước tiên.

Bình luận

“Ngon lắm đấy Edwin, hương vị rất dễ chịu.” Edward không hề tỏ ý tiết kiệm lời khen, thấy ánh mắt vui mừng khó giấu của anh, cậu múc thêm mấy thìa, “Ấn tượng đấy chứ.”

Bình luận

“Ngon lắm đấy Edwin, hương vị rất dễ chịu.” Edward không hề tỏ ý tiết kiệm lời khen, thấy ánh mắt vui mừng khó giấu của anh, cậu múc thêm mấy thìa, “Ấn tượng đấy chứ.”

Bình luận

Edwin gật gù, cố kìm nén để không tỏ ra quá vui mừng, anh thong thả cắt bít tết, phải tỉ mỉ lắm mới thấy ngón tay anh hơi rung rung.

Bình luận

Edwin gật gù, cố kìm nén để không tỏ ra quá vui mừng, anh thong thả cắt bít tết, phải tỉ mỉ lắm mới thấy ngón tay anh hơi rung rung.

Bình luận

Sau bữa ăn trưa, Edwin lại giành rửa bát với Edward, cuối cùng vì kiên quyết nên anh thắng. Edward gấp tấm khăn để lau bàn thì Hippocrates ló đầu vào. Edwin nhìn thấy Hippocrates thì nhớ ra:

Bình luận

Sau bữa ăn trưa, Edwin lại giành rửa bát với Edward, cuối cùng vì kiên quyết nên anh thắng. Edward gấp tấm khăn để lau bàn thì Hippocrates ló đầu vào. Edwin nhìn thấy Hippocrates thì nhớ ra:

Bình luận

“Ấy, mình quên chưa cho Hippocrates ăn rồi.”

Bình luận

“Ấy, mình quên chưa cho Hippocrates ăn rồi.”

Bình luận

“Không cần lắm đâu, Hippocrates chỉ cần ăn hai bữa một ngày thôi. Ăn nhiều quá dạ dày nó không chịu nổi.” Edward đáp lời anh.

Bình luận

“Không cần lắm đâu, Hippocrates chỉ cần ăn hai bữa một ngày thôi. Ăn nhiều quá dạ dày nó không chịu nổi.” Edward đáp lời anh.

Bình luận

Hippocrates nghe tên mình liền chạy tới quấn quanh chân Edward. Edward dùng mũi chân gảy gảy nó:

Bình luận

Hippocrates nghe tên mình liền chạy tới quấn quanh chân Edward. Edward dùng mũi chân gảy gảy nó:

Bình luận

“Ra ngoài đi nào Hippie, lát nữa ba chơi với con.”

Bình luận

“Ra ngoài đi nào Hippie, lát nữa ba chơi với con.”

Bình luận

Hippocrates lủi ra ngoài, Edward nhìn theo, nhún vai. Edwin đã rửa xong bát đũa, anh lau tay vào khăn, thấy Hippocrates có chút tủi thân thì mềm lòng:

Bình luận

Hippocrates lủi ra ngoài, Edward nhìn theo, nhún vai. Edwin đã rửa xong bát đũa, anh lau tay vào khăn, thấy Hippocrates có chút tủi thân thì mềm lòng:

Bình luận

“Hay là cho nó ăn mấy miếng, không đến mức đau dạ dày đâu.”

Bình luận

“Hay là cho nó ăn mấy miếng, không đến mức đau dạ dày đâu.”

Bình luận

Edward dở khóc dở cười:

Bình luận

Edward dở khóc dở cười:

Bình luận

“Nó có bị bỏ đói đâu, tò mò nghịch ngợm thế thôi mà. Anh chiều chuộng như thế nó hư đi đấy.” Cậu mở tủ lạnh, hỏi, “Anh có ăn táo không, Edwin?”

Bình luận

“Nó có bị bỏ đói đâu, tò mò nghịch ngợm thế thôi mà. Anh chiều chuộng như thế nó hư đi đấy.” Cậu mở tủ lạnh, hỏi, “Anh có ăn táo không, Edwin?”

Bình luận

“Có chứ.”

Bình luận

“Có chứ.”

Bình luận

Edward lấy cho mình một quả táo, đồng thời đưa cho Edwin một quả. Edwin nhận lấy rồi đưa lên miệng cắn một miếng. Táo rất thơm, lại giòn, anh nghĩ rồi ăn thêm một miếng nữa. 

Bình luận

Edward lấy cho mình một quả táo, đồng thời đưa cho Edwin một quả. Edwin nhận lấy rồi đưa lên miệng cắn một miếng. Táo rất thơm, lại giòn, anh nghĩ rồi ăn thêm một miếng nữa. 

Bình luận

TV được bật lên, Edward và Edwin ngồi trên sofa phòng khách xem một bộ phim. Có lẽ đang là giờ ít người xem nên loại phim kinh dị mới được suất chiếu. Trong phim, một con ma đang dồn nam chính và nữ chính vào đường cụt. Edward cắn một miếng táo, thở dài đầy ngao ngán:

Bình luận

TV được bật lên, Edward và Edwin ngồi trên sofa phòng khách xem một bộ phim. Có lẽ đang là giờ ít người xem nên loại phim kinh dị mới được suất chiếu. Trong phim, một con ma đang dồn nam chính và nữ chính vào đường cụt. Edward cắn một miếng táo, thở dài đầy ngao ngán:

Bình luận

“Trời đất, cái gì thế này? Rõ ràng đây có phải con ma thật đâu. Con ma thật bị kẻ giả mạo này nuốt mất rồi. Nam chính rõ ràng là người được huấn luyện kĩ càng mà suy nghĩ lại kém đến vậy ư?”

Bình luận

“Trời đất, cái gì thế này? Rõ ràng đây có phải con ma thật đâu. Con ma thật bị kẻ giả mạo này nuốt mất rồi. Nam chính rõ ràng là người được huấn luyện kĩ càng mà suy nghĩ lại kém đến vậy ư?”

Bình luận

Edwin ngồi cạnh cậu che miệng nhịn tiếng cười khẽ. Anh nói:

Bình luận

Edwin ngồi cạnh cậu che miệng nhịn tiếng cười khẽ. Anh nói:

Bình luận

“Thật thế à? Sao anh không nhận ra nhỉ?”

Bình luận

“Thật thế à? Sao anh không nhận ra nhỉ?”

Bình luận

Edward gật đầu:

Bình luận

Edward gật đầu:

Bình luận

“Có ẩn ý mà, anh xem, con ma đó hành động khác hẳn khi trước mà, hơn nữa ngoại hình của nó cũng thay đổi nữa..” Cậu nhiệt tình giải thích

Bình luận

“Có ẩn ý mà, anh xem, con ma đó hành động khác hẳn khi trước mà, hơn nữa ngoại hình của nó cũng thay đổi nữa..” Cậu nhiệt tình giải thích

Bình luận

“Ồ.” Edwin gật gù, “Cái này với anh thì hơi khó hiểu thật.”

Bình luận

“Ồ.” Edwin gật gù, “Cái này với anh thì hơi khó hiểu thật.”

Bình luận

Edward ngẫm nghĩ rồi hỏi anh:

Bình luận

Edward ngẫm nghĩ rồi hỏi anh:

Bình luận

“Anh có xem nữa không? Không thì chúng ta làm việc khác?”

Bình luận

“Anh có xem nữa không? Không thì chúng ta làm việc khác?”

Bình luận

Edwin lắc đầu:

Bình luận

Edwin lắc đầu:

Bình luận

“Vậy nghe em đi, anh cũng không hứng thú với bộ phim này lắm.”

Bình luận

“Vậy nghe em đi, anh cũng không hứng thú với bộ phim này lắm.”

Bình luận

Edward cầm điều khiển tắt TV, sau đó bảo Edwin đi cùng lên cầu thang bằng gỗ.

Bình luận

Edward cầm điều khiển tắt TV, sau đó bảo Edwin đi cùng lên cầu thang bằng gỗ.

Bình luận

Hai người bước vào một căn phòng trên tầng ba. Trong phòng trống trải, không có gì ngoài một chiếc dương cầm cùng chiếc ghế có lẽ là đi theo bộ. Trên nắp đàn là những con búp bê vải được xếp thành dãy. Edwin nhận ra ngay chiếc đàn dương cầm có những con búp bê bên trên, bởi vì đây chính là chiếc đàn xuất hiện trên các video âm nhạc của Edward. Anh thoáng ngẩn người.

Bình luận

Hai người bước vào một căn phòng trên tầng ba. Trong phòng trống trải, không có gì ngoài một chiếc dương cầm cùng chiếc ghế có lẽ là đi theo bộ. Trên nắp đàn là những con búp bê vải được xếp thành dãy. Edwin nhận ra ngay chiếc đàn dương cầm có những con búp bê bên trên, bởi vì đây chính là chiếc đàn xuất hiện trên các video âm nhạc của Edward. Anh thoáng ngẩn người.

Bình luận

Edward kéo rèm, để mấy tia nắng lọt vào khiến mặt sàn gỗ và cả cây đàn cũng phản chiếu ánh sáng ấm áp. Nắng khiến màu da hơi nhợt nhạt của Edward có sức sống hơn, nhưng lại biến màu xanh sâu thẳm trong mắt cậu thành trong suốt, giống như hồ nước sâu thẳm vào ban trưa, chỉ còn lại cảm giác trong trẻo. Dù vậy, Edwin vẫn không thể rời mắt khỏi làn nước ấy, anh nhoẻn miệng cười:

Bình luận

Edward kéo rèm, để mấy tia nắng lọt vào khiến mặt sàn gỗ và cả cây đàn cũng phản chiếu ánh sáng ấm áp. Nắng khiến màu da hơi nhợt nhạt của Edward có sức sống hơn, nhưng lại biến màu xanh sâu thẳm trong mắt cậu thành trong suốt, giống như hồ nước sâu thẳm vào ban trưa, chỉ còn lại cảm giác trong trẻo. Dù vậy, Edwin vẫn không thể rời mắt khỏi làn nước ấy, anh nhoẻn miệng cười:

Bình luận

“Anh nhớ không nhầm thì em từng nói với anh khi bọn mình gặp nhau lần đầu ấy, khi anh đến nhà thì em sẽ tặng anh một bản nhạc đúng không nhỉ?”

Bình luận

“Anh nhớ không nhầm thì em từng nói với anh khi bọn mình gặp nhau lần đầu ấy, khi anh đến nhà thì em sẽ tặng anh một bản nhạc đúng không nhỉ?”

Bình luận

“Đúng rồi.” Edward buộc rèm, “Anh có muốn nghe luôn không?”

Bình luận

“Đúng rồi.” Edward buộc rèm, “Anh có muốn nghe luôn không?”

Bình luận

“Nhưng tay em như thế làm sao chơi đàn được?”

Bình luận

“Nhưng tay em như thế làm sao chơi đàn được?”

Bình luận

“Được chứ.” Edward ngồi xuống ghế, đưa tay trái lên, “Em có thể chơi đàn bằng tay trái mà.”

Bình luận

“Được chứ.” Edward ngồi xuống ghế, đưa tay trái lên, “Em có thể chơi đàn bằng tay trái mà.”

Bình luận

Bàn tay cậu lướt nhẹ trên những phím đàn, dường như mất đi người bạn đồng hành chẳng gây được chút khó khăn nào cho năm ngón tay dài như búp măng ấy. Cần chạy cứ chạy, cần nhảy cứ nhảy, thậm chí Edward còn có tâm trạng ngâm nga theo giai điệu phức tạp của bản nhạc. Edwin nhìn cậu chăm chú, chợt nhận ra rằng bên cạnh nấu ăn, khi chơi đàn cậu cũng lộ ra vẻ hứng thú rất đơn thuần. Anh bỗng tự hỏi rằng còn thứ gì khác có thể khiến Edward bỏ tấm mặt nạ nghiêm nghị và khắc kỷ xuống hay không.

Bình luận

Bàn tay cậu lướt nhẹ trên những phím đàn, dường như mất đi người bạn đồng hành chẳng gây được chút khó khăn nào cho năm ngón tay dài như búp măng ấy. Cần chạy cứ chạy, cần nhảy cứ nhảy, thậm chí Edward còn có tâm trạng ngâm nga theo giai điệu phức tạp của bản nhạc. Edwin nhìn cậu chăm chú, chợt nhận ra rằng bên cạnh nấu ăn, khi chơi đàn cậu cũng lộ ra vẻ hứng thú rất đơn thuần. Anh bỗng tự hỏi rằng còn thứ gì khác có thể khiến Edward bỏ tấm mặt nạ nghiêm nghị và khắc kỷ xuống hay không.

Bình luận

Thấy tiếng đàn đã dứt, anh đưa tay vỗ như thể đó là bản năng:

Bình luận

Thấy tiếng đàn đã dứt, anh đưa tay vỗ như thể đó là bản năng:

Bình luận

“Thật sự rất tuyệt vời đấy.”

Bình luận

“Thật sự rất tuyệt vời đấy.”

Bình luận

“Cảm ơn anh.” Edward đứng lên 

Bình luận

“Cảm ơn anh.” Edward đứng lên 

Bình luận

Edwin cẩn thận bước đến gần chiếc đàn. Anh quay đầu lại nhìn Edward:

Bình luận

Edwin cẩn thận bước đến gần chiếc đàn. Anh quay đầu lại nhìn Edward:

Bình luận

“Anh mượn nó một chút nhé?”

Bình luận

“Anh mượn nó một chút nhé?”

Bình luận

Cậu bật cười như thể đó là chuyện tất nhiên:

Bình luận

Cậu bật cười như thể đó là chuyện tất nhiên:

Bình luận

“Chắc chắn rồi, anh cứ dùng nó thoải mái đi.”

Bình luận

“Chắc chắn rồi, anh cứ dùng nó thoải mái đi.”

Bình luận

Edwin lướt nhẹ ngón tay trên những phím đàn. Anh nghĩ một lúc, sau đó chơi một điệu nhạc cổ điển của thế hệ trước. Edward yên lặng đứng bên cạnh anh nghe hết bản nhạc.

Bình luận

Edwin lướt nhẹ ngón tay trên những phím đàn. Anh nghĩ một lúc, sau đó chơi một điệu nhạc cổ điển của thế hệ trước. Edward yên lặng đứng bên cạnh anh nghe hết bản nhạc.

Bình luận

Kết thúc bản nhạc, Edwin quay đầu nhìn Edward, nói một câu nghe như tự giễu:

Bình luận

Kết thúc bản nhạc, Edwin quay đầu nhìn Edward, nói một câu nghe như tự giễu:

Bình luận

“Hơi sến quá nhỉ.”

Bình luận

“Hơi sến quá nhỉ.”

Bình luận

“Hơi sến thật, nhưng dễ thương mà.” Edward gật đầu, rồi đưa ra một đề nghị, “Hay là anh thử đổi bản nào đó nghe hùng hồn chút?”

Bình luận

“Hơi sến thật, nhưng dễ thương mà.” Edward gật đầu, rồi đưa ra một đề nghị, “Hay là anh thử đổi bản nào đó nghe hùng hồn chút?”

Bình luận

“Hùng hồn à. Để xem nào.”

Bình luận

“Hùng hồn à. Để xem nào.”

Bình luận

Bàn tay Edwin lướt nhẹ trên phím đàn, một bản nhạc vang lên. Ban đầu Edward nghĩ anh sẽ đàn “God save the Queen” hoặc một bản nào đó tương tự, nhưng không ngờ anh lại đàn khúc nhạc này.

Bình luận

Bàn tay Edwin lướt nhẹ trên phím đàn, một bản nhạc vang lên. Ban đầu Edward nghĩ anh sẽ đàn “God save the Queen” hoặc một bản nào đó tương tự, nhưng không ngờ anh lại đàn khúc nhạc này.

Bình luận

“Chắc em biết bản này đúng không?” Edwin ngẩng đầu nhìn cậu, nở nụ cười tinh quái.

Bình luận

“Chắc em biết bản này đúng không?” Edwin ngẩng đầu nhìn cậu, nở nụ cười tinh quái.

Bình luận

“Em phải hỏi anh câu này mới đúng.” Edward hơi bĩu môi, “Thế anh có thuộc lời không?”

Bình luận

“Em phải hỏi anh câu này mới đúng.” Edward hơi bĩu môi, “Thế anh có thuộc lời không?”

Bình luận

“Sao lại không nhỉ?” Ánh mắt Edwin nhìn cậu như thể điều đó có ý xúc phạm anh vậy. Anh ngừng lại để lên giọng một chút rồi bắt đầu cất tiếng hát.

Bình luận

“Sao lại không nhỉ?” Ánh mắt Edwin nhìn cậu như thể điều đó có ý xúc phạm anh vậy. Anh ngừng lại để lên giọng một chút rồi bắt đầu cất tiếng hát.

Bình luận

Căn phòng nhỏ thoáng chốc vang lên giọng hát du dương và êm dịu của anh:

Bình luận

Căn phòng nhỏ thoáng chốc vang lên giọng hát du dương và êm dịu của anh:

Bình luận

Debout, les damnés de la terre

Bình luận

Debout, les damnés de la terre

 Debout, les forçats de la faim

Bình luận

 Debout, les forçats de la faim

 La raison tonne en son cratère

Bình luận

 La raison tonne en son cratère

 C'est l'éruption de la fin”

Bình luận

 C'est l'éruption de la fin”

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận