Chương 7 : Nhóc con


Sau chuyến picnic với lớp, Kiều Anh cảm thấy tinh thần thoải mái hơn rất nhiều. Cô bước vào tuần học mới với tâm trạng phấn chấn, nhưng cũng chẳng hiểu vì sao trong lòng vẫn còn vương chút gì đó… lạ lẫm.

Bình luận

Sau chuyến picnic với lớp, Kiều Anh cảm thấy tinh thần thoải mái hơn rất nhiều. Cô bước vào tuần học mới với tâm trạng phấn chấn, nhưng cũng chẳng hiểu vì sao trong lòng vẫn còn vương chút gì đó… lạ lẫm.

Buổi trưa, Kiều Anh cùng Lan và Ngân kéo nhau xuống căn tin trường. Cả trường cấp hai và cấp ba đều học chung một khu, nhưng học sinh cấp ba có khu vực riêng. Dù vậy, vào giờ ăn trưa thì ranh giới này gần như bị xóa nhòa, khi tất cả học sinh đều đổ xuống căn tin, khiến nơi này trở nên đông nghẹt người.

Bình luận

Buổi trưa, Kiều Anh cùng Lan và Ngân kéo nhau xuống căn tin trường. Cả trường cấp hai và cấp ba đều học chung một khu, nhưng học sinh cấp ba có khu vực riêng. Dù vậy, vào giờ ăn trưa thì ranh giới này gần như bị xóa nhòa, khi tất cả học sinh đều đổ xuống căn tin, khiến nơi này trở nên đông nghẹt người.

- Chen vào đi! Không nhanh là hết đồ ăn ngon đó!

Bình luận

- Chen vào đi! Không nhanh là hết đồ ăn ngon đó!

 - Lan hào hứng kéo Kiều Anh và Ngân tiến lên quầy.

Bình luận

 - Lan hào hứng kéo Kiều Anh và Ngân tiến lên quầy.

Kiều Anh còn đang loay hoay nhìn thực đơn thì đột nhiên có một ai đó xuất hiện bên cạnh, giọng trầm quen thuộc vang lên bên tai:

Bình luận

Kiều Anh còn đang loay hoay nhìn thực đơn thì đột nhiên có một ai đó xuất hiện bên cạnh, giọng trầm quen thuộc vang lên bên tai:

- Nhóc con, mua gì mà chậm thế?

Bình luận

- Nhóc con, mua gì mà chậm thế?

Cô giật mình quay lại, và ngay lập tức chạm mắt với Trường. Anh vẫn bộ dạng ung dung, áo sơ mi trắng xắn tay lên hờ hững, cà vạt lỏng lẻo càng làm tôn lên vẻ phóng khoáng. Đám học sinh nữ quanh đó dường như cũng đang len lén nhìn anh.

Bình luận

Cô giật mình quay lại, và ngay lập tức chạm mắt với Trường. Anh vẫn bộ dạng ung dung, áo sơ mi trắng xắn tay lên hờ hững, cà vạt lỏng lẻo càng làm tôn lên vẻ phóng khoáng. Đám học sinh nữ quanh đó dường như cũng đang len lén nhìn anh.

- Anh… làm gì ở đây? - Kiều Anh ngạc nhiên.

Bình luận

- Anh… làm gì ở đây? - Kiều Anh ngạc nhiên.

- Ồ? Căn tin là của riêng em chắc? Anh đói thì anh xuống ăn thôi. 

Bình luận

- Ồ? Căn tin là của riêng em chắc? Anh đói thì anh xuống ăn thôi. 

- Trường cười nhẹ, chống một tay lên quầy, ánh mắt trêu chọc nhìn cô.

Bình luận

- Trường cười nhẹ, chống một tay lên quầy, ánh mắt trêu chọc nhìn cô.

Ngân huých nhẹ vào người Kiều Anh, cười khẽ:

Bình luận

Ngân huých nhẹ vào người Kiều Anh, cười khẽ:

- Trời ơi đây có phải hotboy khối 12 không hả chi ơiii

Bình luận

- Trời ơi đây có phải hotboy khối 12 không hả chi ơiii

- Tao không biết gì hết á trời... -Kiều Anh thì thầm, nhưng mặt lại hơi nóng lên.

Bình luận

- Tao không biết gì hết á trời... -Kiều Anh thì thầm, nhưng mặt lại hơi nóng lên.

Trường dường như rất thích trêu chọc cô, anh nhìn lướt qua menu rồi quay sang nói với cô một cách đầy lơ đãng:

Bình luận

Trường dường như rất thích trêu chọc cô, anh nhìn lướt qua menu rồi quay sang nói với cô một cách đầy lơ đãng:

- Bé chi thích ăn gì? Anh mua cho.

Bình luận

- Bé chi thích ăn gì? Anh mua cho.

- Em tự mua được mà! - Kiều Anh vội lắc đầu, nhưng đúng lúc này, Lan không chịu được tính nhút nhát của bạn liền nói thay cô luôm :

Bình luận

- Em tự mua được mà! - Kiều Anh vội lắc đầu, nhưng đúng lúc này, Lan không chịu được tính nhút nhát của bạn liền nói thay cô luôm :

- Ờ kìa! Người ta mời mà còn ngại cái gì?Chi thích anh gà rán á anh ơi.

Bình luận

- Ờ kìa! Người ta mời mà còn ngại cái gì?Chi thích anh gà rán á anh ơi.

Kiều Anh quay sang lườm Lan, nhưng chưa kịp phản ứng thì Trường đã nhanh tay lấy luôn phần ăn mà cô đang định chọn, đưa cho cô.

Bình luận

Kiều Anh quay sang lườm Lan, nhưng chưa kịp phản ứng thì Trường đã nhanh tay lấy luôn phần ăn mà cô đang định chọn, đưa cho cô.

- Đây, của em nè,ăn đi, anh mời.

Bình luận

- Đây, của em nè,ăn đi, anh mời.

- Em đã nói là em tự mua được mà! - Kiều Anh lúng túng.

Bình luận

- Em đã nói là em tự mua được mà! - Kiều Anh lúng túng.

- Hừm..Bé chi chê anh à... Nhưng mà anh lỡ mua cho em mất rồi,chã lẽ em lại không nhận? Trường nhướng mày, vẻ mặt vô cùng tự nhiên.

Bình luận

- Hừm..Bé chi chê anh à... Nhưng mà anh lỡ mua cho em mất rồi,chã lẽ em lại không nhận? Trường nhướng mày, vẻ mặt vô cùng tự nhiên.

Kiều Anh tức mà không nói được gì, đành nhận lấy phần ăn. Đúng lúc này, một nhóm bạn cùng lớp Trường đi ngang qua, một đứa trong nhóm cười nói:

Bình luận

Kiều Anh tức mà không nói được gì, đành nhận lấy phần ăn. Đúng lúc này, một nhóm bạn cùng lớp Trường đi ngang qua, một đứa trong nhóm cười nói:

- Ôi dào, không phải cậu nói không thích trẻ con sao? Giờ lại tốt với em gái nhà người ta quá nhỉ?

Bình luận

- Ôi dào, không phải cậu nói không thích trẻ con sao? Giờ lại tốt với em gái nhà người ta quá nhỉ?

- Ờ ha, anh Trường đổi gu à? — Một đứa khác trêu chọc.

Bình luận

- Ờ ha, anh Trường đổi gu à? — Một đứa khác trêu chọc.

Trường chỉ cười nhạt, nhún vai:

Bình luận

Trường chỉ cười nhạt, nhún vai:

- Ai bảo nhóc này đáng yêu chứ?

Bình luận

- Ai bảo nhóc này đáng yêu chứ?

Câu nói vu vơ ấy làm Kiều Anh cứng đờ, mặt đỏ bừng bừng.

Bình luận

Câu nói vu vơ ấy làm Kiều Anh cứng đờ, mặt đỏ bừng bừng.

- Em… không thèm nói chuyện với anh nữa! - Cô vội vàng xách phần ăn chạy vọt đi, để lại Trường đứng đó cười khẽ đầy thích thú.

Bình luận

- Em… không thèm nói chuyện với anh nữa! - Cô vội vàng xách phần ăn chạy vọt đi, để lại Trường đứng đó cười khẽ đầy thích thú.

Buổi chiều, sau khi tan học, Kiều Anh đang đi dọc hành lang thì vô tình lại bắt gặp Trường đang đứng tựa người vào lan can. Trông anh có vẻ đang đợi ai đó, nhưng ánh mắt vừa chạm vào cô thì ngay lập tức sáng lên.

Bình luận

Buổi chiều, sau khi tan học, Kiều Anh đang đi dọc hành lang thì vô tình lại bắt gặp Trường đang đứng tựa người vào lan can. Trông anh có vẻ đang đợi ai đó, nhưng ánh mắt vừa chạm vào cô thì ngay lập tức sáng lên.

- Đi đâu đấy, bé Chi?

Bình luận

- Đi đâu đấy, bé Chi?

Kiều Anh thở dài. Tại sao cô cứ liên tục đụng phải anh thế này?

Bình luận

Kiều Anh thở dài. Tại sao cô cứ liên tục đụng phải anh thế này?

- Em về lớp. - Cô đáp gọn lỏn.

Bình luận

- Em về lớp. - Cô đáp gọn lỏn.

Trường cười, bước tới gần cô hơn, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch:

Bình luận

Trường cười, bước tới gần cô hơn, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch:

- Sao trưa nay bỏ chạy nhanh thế? Ăn cơm anh mua có ngon không?

Bình luận

- Sao trưa nay bỏ chạy nhanh thế? Ăn cơm anh mua có ngon không?

- Cũng...Cũng bình thường. - Kiều Anh bĩu môi.

Bình luận

- Cũng...Cũng bình thường. - Kiều Anh bĩu môi.

- Ồ, thế mai anh mua tiếp nhé, cho đến khi nào em phải khen mới thôi.

Bình luận

- Ồ, thế mai anh mua tiếp nhé, cho đến khi nào em phải khen mới thôi.

- Ai thèm ăn đồ anh mua đâu chứ! - Cô lườm anh, định bước đi thì đột nhiên Trường giơ tay chặn lại.

Bình luận

- Ai thèm ăn đồ anh mua đâu chứ! - Cô lườm anh, định bước đi thì đột nhiên Trường giơ tay chặn lại.

- Khoan đã.

Bình luận

- Khoan đã.

Kiều Anh nhướng mày nhìn anh, có chút cảnh giác:

Bình luận

Kiều Anh nhướng mày nhìn anh, có chút cảnh giác:

-Anh còn muốn gì nữa đây?

Bình luận

-Anh còn muốn gì nữa đây?

Trường cúi xuống, khuôn mặt anh chỉ cách cô một chút. Kiều Anh theo phản xạ lùi lại, nhưng đã bị vách tường phía sau chặn mất đường.

Bình luận

Trường cúi xuống, khuôn mặt anh chỉ cách cô một chút. Kiều Anh theo phản xạ lùi lại, nhưng đã bị vách tường phía sau chặn mất đường.

- Nhóc… có biết mình dễ bị bắt nạt lắm không? - Giọng anh trầm ấm, nghe vừa đùa cợt vừa dịu dàng.

Bình luận

- Nhóc… có biết mình dễ bị bắt nạt lắm không? - Giọng anh trầm ấm, nghe vừa đùa cợt vừa dịu dàng.

- Ai… ai bị bắt nạt chứ?! - Kiều Anh lắp bắp.

Bình luận

- Ai… ai bị bắt nạt chứ?! - Kiều Anh lắp bắp.

Trường khẽ nghiêng đầu, nụ cười trên môi càng sâu hơn. Anh không vội đáp, chỉ dùng ánh mắt đùa cợt nhìn Kiều Anh, khiến cô càng thêm bối rối.

Bình luận

Trường khẽ nghiêng đầu, nụ cười trên môi càng sâu hơn. Anh không vội đáp, chỉ dùng ánh mắt đùa cợt nhìn Kiều Anh, khiến cô càng thêm bối rối.

- Thật không? Vậy sao mặt em đỏ thế này? - Anh cúi xuống thêm chút nữa, như thể muốn nhìn rõ biểu cảm của cô.

Bình luận

- Thật không? Vậy sao mặt em đỏ thế này? - Anh cúi xuống thêm chút nữa, như thể muốn nhìn rõ biểu cảm của cô.

-Đó… đó là do trời nóng! - Kiều Anh vội quay mặt sang chỗ khác, tránh ánh mắt của anh.

Bình luận

-Đó… đó là do trời nóng! - Kiều Anh vội quay mặt sang chỗ khác, tránh ánh mắt của anh.

Trường bật cười khẽ, đứng thẳng dậy, nhưng vẫn không rời đi.

Bình luận

Trường bật cười khẽ, đứng thẳng dậy, nhưng vẫn không rời đi.

- Bé chi, em đúng là dễ thương thật đấy.

Bình luận

- Bé chi, em đúng là dễ thương thật đấy.

- Ai là bé chứ? Em lớp 9 rồi đấy! - Cô bực mình phản bác.

Bình luận

- Ai là bé chứ? Em lớp 9 rồi đấy! - Cô bực mình phản bác.

- Ừ, thì vẫn nhỏ hơn anh ba lớp mà? - Trường nhướng mày, nở nụ cười tinh quái.

Bình luận

- Ừ, thì vẫn nhỏ hơn anh ba lớp mà? - Trường nhướng mày, nở nụ cười tinh quái.

Kiều Anh tức đến nỗi chỉ muốn đạp cho anh một cái, nhưng nhớ ra đối phương là đàn anh lớp 12, cô đành nhịn xuống, lườm anh một cái rồi vội bước đi. Nhưng chưa kịp đi xa, Trường đã gọi với theo:

Bình luận

Kiều Anh tức đến nỗi chỉ muốn đạp cho anh một cái, nhưng nhớ ra đối phương là đàn anh lớp 12, cô đành nhịn xuống, lườm anh một cái rồi vội bước đi. Nhưng chưa kịp đi xa, Trường đã gọi với theo:

- Này nhóc, mai lại gặp nha!

Bình luận

- Này nhóc, mai lại gặp nha!

Trời ạ mai mà gặp nữa chắc cô chết mất.Sao trên đời lại có loại đàn ông đẹp trai còn hay rắc thính bừa bãi nữa chứ.Không được!.Chắc chắn là red flag.

Bình luận

Trời ạ mai mà gặp nữa chắc cô chết mất.Sao trên đời lại có loại đàn ông đẹp trai còn hay rắc thính bừa bãi nữa chứ.Không được!.Chắc chắn là red flag.

Tiếng cười khẽ của anh truyền tới, khiến trái tim Kiều Anh bất giác loạn nhịp. Cô không hiểu sao bản thân cứ bị anh trêu chọc như thế này, nhưng điều khiến cô khó chịu hơn cả… là cô không ghét điều đó.

Bình luận

Tiếng cười khẽ của anh truyền tới, khiến trái tim Kiều Anh bất giác loạn nhịp. Cô không hiểu sao bản thân cứ bị anh trêu chọc như thế này, nhưng điều khiến cô khó chịu hơn cả… là cô không ghét điều đó.


Truyện tương tự

Bình luận