Dù chỉ đứng nhìn vào từ huyền quan, Edwin vẫn có thể nhận thấy được rằng phòng khách nhà anh sạch sẽ và ngăn nắp một cách kỳ lạ. Mặt bàn trà, mặt ghế sofa không dính lấy một hạt bụi, một vết ố, thậm chí tấm thảm trải sàn cũng trông mới nguyên như thể vừa xuất xưởng. Căn phòng này quá sạch sẽ, cách bài trí cũng quy phạm đến mức trông hệt như phòng khách của khách sạn cao cấp nào đó, Edwin nghĩ, hoặc nên nói là căn phòng tạo cảm giác không có hơi người.
Bình luận
Dù chỉ đứng nhìn vào từ huyền quan, Edwin vẫn có thể nhận thấy được rằng phòng khách nhà anh sạch sẽ và ngăn nắp một cách kỳ lạ. Mặt bàn trà, mặt ghế sofa không dính lấy một hạt bụi, một vết ố, thậm chí tấm thảm trải sàn cũng trông mới nguyên như thể vừa xuất xưởng. Căn phòng này quá sạch sẽ, cách bài trí cũng quy phạm đến mức trông hệt như phòng khách của khách sạn cao cấp nào đó, Edwin nghĩ, hoặc nên nói là căn phòng tạo cảm giác không có hơi người.
Bình luận
Edward đã cất xong giày từ lâu, thấy anh còn đang chần chừ thì ngạc nhiên:
Bình luận
Edward đã cất xong giày từ lâu, thấy anh còn đang chần chừ thì ngạc nhiên:
Bình luận
“Edwin, có chuyện gì thế?”
Bình luận
“Edwin, có chuyện gì thế?”
Bình luận
“Không có gì, tôi chỉ nhìn ngắm một lúc thôi.” Edwin cũng nhận ra hành động của mình có hơi bất thường, anh đặt Hippocrates xuống sàn rồi tháo giày, “Phòng khách là cậu dọn dẹp à?”
Bình luận
“Không có gì, tôi chỉ nhìn ngắm một lúc thôi.” Edwin cũng nhận ra hành động của mình có hơi bất thường, anh đặt Hippocrates xuống sàn rồi tháo giày, “Phòng khách là cậu dọn dẹp à?”
Bình luận
“Là tôi, có vấn đề gì ư?” Edward đẩy nhẹ Hippocrates đang lởn vởn quanh chân.
Bình luận
“Là tôi, có vấn đề gì ư?” Edward đẩy nhẹ Hippocrates đang lởn vởn quanh chân.
Bình luận
“Cũng không hẳn vậy, ý tôi là căn phòng sạch sẽ quá, cảm giác như nó chưa từng được sử dụng vậy.” Edwin nhún vai, cất giày vào tủ, “Cảm giác không được thoải mái lắm.”
Bình luận
“Cũng không hẳn vậy, ý tôi là căn phòng sạch sẽ quá, cảm giác như nó chưa từng được sử dụng vậy.” Edwin nhún vai, cất giày vào tủ, “Cảm giác không được thoải mái lắm.”
Bình luận
Edward chỉ cười cười mà không nói gì, đây không phải lần đầu Edwin nói cậu sắp xếp và bài trí mọi thứ trong nhà như thể sắp phải rời đi vậy, tức là chẳng có thứ gì khiến anh nhận ra cậu đã từng ở đó trừ sự ngăn nắp một cách tuyệt đối. Dù vậy, anh cũng vẫn để mặc cậu muốn làm gì thì làm, thậm chí còn cố gắng sắp xếp đồ đạc gọn gàng để cậu không cần tốn công dọn dẹp thêm nữa.
Bình luận
Edward chỉ cười cười mà không nói gì, đây không phải lần đầu Edwin nói cậu sắp xếp và bài trí mọi thứ trong nhà như thể sắp phải rời đi vậy, tức là chẳng có thứ gì khiến anh nhận ra cậu đã từng ở đó trừ sự ngăn nắp một cách tuyệt đối. Dù vậy, anh cũng vẫn để mặc cậu muốn làm gì thì làm, thậm chí còn cố gắng sắp xếp đồ đạc gọn gàng để cậu không cần tốn công dọn dẹp thêm nữa.
Bình luận
Cậu bước thẳng vào bếp để tìm một chiếc lọ ưng ý cho bó hoa Linh Lan, vừa đi vừa dặn Edwin:
Bình luận
Cậu bước thẳng vào bếp để tìm một chiếc lọ ưng ý cho bó hoa Linh Lan, vừa đi vừa dặn Edwin:
Bình luận
“Anh để túi hoa quả lại trên bàn nhé, quần áo thì đem lên tầng. Cứ để vào giỏ đựng đồ bẩn là được, lát tôi đem đi giặt.”
Bình luận
“Anh để túi hoa quả lại trên bàn nhé, quần áo thì đem lên tầng. Cứ để vào giỏ đựng đồ bẩn là được, lát tôi đem đi giặt.”
Bình luận
“Tôi nhớ rồi mà.” Edwin nói với theo rồi bước lên tầng trên
Bình luận
“Tôi nhớ rồi mà.” Edwin nói với theo rồi bước lên tầng trên
Bình luận
Edward mở mấy ngăn tủ chuyên để đựng bình cắm hoa, những bông hoa Linh Lan không phải quá khó cắm, nhưng cậu vẫn cẩn thận chọn loại bình nào trông đẹp và phù hợp với màu sắc trắng của chúng nhất có thể. Dò dẫm mãi, cậu mới tìm được một chiếc bình nhỏ xinh bằng sứ có nước men trắng ngà với mấy hoạ tiết hoa lá cành vẽ rất tinh tế. Vào lúc cậu đặt chiếc lọ lên bàn bếp thì Edwin ló đầu vào:
Bình luận
Edward mở mấy ngăn tủ chuyên để đựng bình cắm hoa, những bông hoa Linh Lan không phải quá khó cắm, nhưng cậu vẫn cẩn thận chọn loại bình nào trông đẹp và phù hợp với màu sắc trắng của chúng nhất có thể. Dò dẫm mãi, cậu mới tìm được một chiếc bình nhỏ xinh bằng sứ có nước men trắng ngà với mấy hoạ tiết hoa lá cành vẽ rất tinh tế. Vào lúc cậu đặt chiếc lọ lên bàn bếp thì Edwin ló đầu vào:
Bình luận
“Cậu có cần giúp gì không?”
Bình luận
“Cậu có cần giúp gì không?”
Bình luận
Edward cầm bó hoa lên, gỡ giấy gói rồi lấy cây kéo to, vừa cắt bớt cành hoa vừa nói:
Bình luận
Edward cầm bó hoa lên, gỡ giấy gói rồi lấy cây kéo to, vừa cắt bớt cành hoa vừa nói:
Bình luận
“Không cần đâu. Anh cứ ngồi đó là được rồi.” Cậu chỉ một cái ghế bên bàn ăn.
Bình luận
“Không cần đâu. Anh cứ ngồi đó là được rồi.” Cậu chỉ một cái ghế bên bàn ăn.
Bình luận
Edwin kéo ghế ngồi xuống, nhìn theo những ngón tay thoăn thoắt tỉa bớt lá, xếp những bông hoa của Edward một cách thích thú. Dường như cậu được trời phú cho cái năng khiếu sắp đặt mọi thứ ngăn nắp một cách hoàn hảo, bình hoa trông cân đối đến mức không có điểm gì có thể chê cười. Anh chống cằm nhìn những bông hoa xinh xắn còn long lanh vài giọt nước, lại nhìn ánh mặt chăm chú và gò má trắng ngần của Edward, khẽ mỉm cười.
Bình luận
Edwin kéo ghế ngồi xuống, nhìn theo những ngón tay thoăn thoắt tỉa bớt lá, xếp những bông hoa của Edward một cách thích thú. Dường như cậu được trời phú cho cái năng khiếu sắp đặt mọi thứ ngăn nắp một cách hoàn hảo, bình hoa trông cân đối đến mức không có điểm gì có thể chê cười. Anh chống cằm nhìn những bông hoa xinh xắn còn long lanh vài giọt nước, lại nhìn ánh mặt chăm chú và gò má trắng ngần của Edward, khẽ mỉm cười.
Bình luận
Anh đưa mắt qua những chiếc lọ đựng lá trà trên tận ngăn tủ cao nhất, nếu như không nhầm thì đó là một bộ sưu tập. Thì ra Edward cũng sẽ yêu thích một thứ gì đó đến mức phải sưu tầm cho đủ bộ. Dãy lọ thủy tinh đó cũng được lau chùi đến bóng loáng không một hạt bụi và sắp xếp thẳng băng như lấy thước mà đo vậy, nhưng Edwin không còn cảm thấy nó lạnh lẽo không có hơi người.
Bình luận
Anh đưa mắt qua những chiếc lọ đựng lá trà trên tận ngăn tủ cao nhất, nếu như không nhầm thì đó là một bộ sưu tập. Thì ra Edward cũng sẽ yêu thích một thứ gì đó đến mức phải sưu tầm cho đủ bộ. Dãy lọ thủy tinh đó cũng được lau chùi đến bóng loáng không một hạt bụi và sắp xếp thẳng băng như lấy thước mà đo vậy, nhưng Edwin không còn cảm thấy nó lạnh lẽo không có hơi người.
Bình luận
“Bộ sưu tập của cậu đã đầy đủ chưa?” Anh hỏi một câu bâng quơ
Bình luận
“Bộ sưu tập của cậu đã đầy đủ chưa?” Anh hỏi một câu bâng quơ
Bình luận
“Bộ sưu tập nào.” Edward buột miệng hỏi lại, nhưng nhận ra câu hỏi này có hơi ngớ ngẩn, cậu chữa lại, “À, vẫn chưa, tôi còn thiếu mấy loại nữa, chúng khá khó mua.”
Bình luận
“Bộ sưu tập nào.” Edward buột miệng hỏi lại, nhưng nhận ra câu hỏi này có hơi ngớ ngẩn, cậu chữa lại, “À, vẫn chưa, tôi còn thiếu mấy loại nữa, chúng khá khó mua.”
Bình luận
“Còn bộ sưu tập nào nữa ngoài lá trà hả?” Câu nói Edward buột miệng lại khiến Edwin chú ý
Bình luận
“Còn bộ sưu tập nào nữa ngoài lá trà hả?” Câu nói Edward buột miệng lại khiến Edwin chú ý
Bình luận
Edward lật nắp một ngăn tủ phía dưới, bấy giờ anh mới nhìn thấy một dãy dài những loại gia vị mà anh không thể gọi hết tên. Cậu tìm một lọ đựng những hạt nhỏ màu nâu sậm đưa cho anh:
Bình luận
Edward lật nắp một ngăn tủ phía dưới, bấy giờ anh mới nhìn thấy một dãy dài những loại gia vị mà anh không thể gọi hết tên. Cậu tìm một lọ đựng những hạt nhỏ màu nâu sậm đưa cho anh:
Bình luận
“Ngửi thử xem, chắc anh biết cây này nhỉ?”
Bình luận
“Ngửi thử xem, chắc anh biết cây này nhỉ?”
Bình luận
Edwin mở nắp ngửi thử rồi đưa ra một đáp án mà chính anh cũng không chắc lắm:
Bình luận
Edwin mở nắp ngửi thử rồi đưa ra một đáp án mà chính anh cũng không chắc lắm:
Bình luận
“Thảo quả à? Tôi thấy mùi này quen quen.”
Bình luận
“Thảo quả à? Tôi thấy mùi này quen quen.”
Bình luận
“Đúng rồi đó, mũi anh thính thật.” Edward nhận lại lọ thảo quả từ tay anh, “Tôi hay dùng chúng nó để nấu cà ri, lúc nào anh cũng ăn hết cả đĩa.” Cậu đặt chiếc lọ gia vị đó về đúng chỗ, lại lấy một lọ khác, “Anh có muốn ăn thử cà ri ngay trưa nay không?”
Bình luận
“Đúng rồi đó, mũi anh thính thật.” Edward nhận lại lọ thảo quả từ tay anh, “Tôi hay dùng chúng nó để nấu cà ri, lúc nào anh cũng ăn hết cả đĩa.” Cậu đặt chiếc lọ gia vị đó về đúng chỗ, lại lấy một lọ khác, “Anh có muốn ăn thử cà ri ngay trưa nay không?”
Bình luận
“Tôi rất nóng lòng.” Edwin mỉm cười. Anh nhìn lên dãy những lọ gia vị, “Cậu nhớ hết tên chúng nó à? Tôi chỉ biết vài loại.”
Bình luận
“Tôi rất nóng lòng.” Edwin mỉm cười. Anh nhìn lên dãy những lọ gia vị, “Cậu nhớ hết tên chúng nó à? Tôi chỉ biết vài loại.”
Bình luận
“Nhớ chứ, có gì khó đâu.” Edward mở nắp lọ quế, mùi thơm nồng lan tỏa trong không khí, “Anh nấu nướng đủ nhiều thì sẽ nhớ thôi. Món ăn ngon thì đâu thể thiếu gia vị được, phải không?”
Bình luận
“Nhớ chứ, có gì khó đâu.” Edward mở nắp lọ quế, mùi thơm nồng lan tỏa trong không khí, “Anh nấu nướng đủ nhiều thì sẽ nhớ thôi. Món ăn ngon thì đâu thể thiếu gia vị được, phải không?”
Bình luận
Edwin tựa người vào lưng ghế, híp mắt tận hưởng mùi quế thơm ấm nóng:
Bình luận
Edwin tựa người vào lưng ghế, híp mắt tận hưởng mùi quế thơm ấm nóng:
Bình luận
“Vậy chắc chắn cậu đã nấu hết các món trong tất cả những nền ẩm thực trên thế giới rồi nhỉ?” Anh nhìn sang Edward, nở một nụ cười hóm hỉnh, “Phải may mắn cỡ nào tôi mới quen được cậu thế?”
Bình luận
“Vậy chắc chắn cậu đã nấu hết các món trong tất cả những nền ẩm thực trên thế giới rồi nhỉ?” Anh nhìn sang Edward, nở một nụ cười hóm hỉnh, “Phải may mắn cỡ nào tôi mới quen được cậu thế?”
Bình luận
“Anh nên để dành mấy lời khen đó cho bữa trưa thì hơn, tôi sợ anh sẽ bí từ mất.” Edward cố duy trì vẻ bình thản ngoài mặt, cậu cầm lọ hoa lên định đi đặt ở bàn trà ngoài phòng khách.
Bình luận
“Anh nên để dành mấy lời khen đó cho bữa trưa thì hơn, tôi sợ anh sẽ bí từ mất.” Edward cố duy trì vẻ bình thản ngoài mặt, cậu cầm lọ hoa lên định đi đặt ở bàn trà ngoài phòng khách.
Bình luận
“Không sao đâu, món ngon có thể tăng độ dẻo dai của lưỡi mà.” Edwin đứng lên đẩy ghế vào rồi đi ra ngoài cùng cậu, “Nói sao nhỉ, chắc là món cậu nấu cũng chiếm một phần quan trọng trong ký ức của tôi đấy. Có khi ăn mấy món là tôi nhớ lại mọi thứ ngay.”
Bình luận
“Không sao đâu, món ngon có thể tăng độ dẻo dai của lưỡi mà.” Edwin đứng lên đẩy ghế vào rồi đi ra ngoài cùng cậu, “Nói sao nhỉ, chắc là món cậu nấu cũng chiếm một phần quan trọng trong ký ức của tôi đấy. Có khi ăn mấy món là tôi nhớ lại mọi thứ ngay.”
Bình luận
“Anh mà làm được như thế thì quyển công thức trong phòng bếp có bao nhiêu món tôi nấu bấy nhiêu, nấu đến khi anh ngán thì thôi.” Edward dịch những ngón tay đang cầm lọ lên trên, dùng tay còn lại đỡ dưới đáy.
Bình luận
“Anh mà làm được như thế thì quyển công thức trong phòng bếp có bao nhiêu món tôi nấu bấy nhiêu, nấu đến khi anh ngán thì thôi.” Edward dịch những ngón tay đang cầm lọ lên trên, dùng tay còn lại đỡ dưới đáy.
Bình luận
“Tôi thì chỉ sợ cậu mệt quá thôi.”
Bình luận
“Tôi thì chỉ sợ cậu mệt quá thôi.”
Bình luận
Sau khi đặt lọ hoa vào vị trí thích hợp, Edward chưa đi làm bữa trưa ngay mà ngồi lại trên ghế một lúc. Hippocrates đã lâu không thấy cậu liền trở nên quấn người một cách kỳ lạ. Nó nhảy tót lên đùi cậu rồi cuộn tròn người không chịu xuống, Edward cũng không có ý định xua nó đi, cậu dịu dàng vuốt ve bộ lông đen mịn và óng mượt của nó, thỉnh thoảng còn xoa nhẹ chỗ góc tai khiến nó trưng ra biểu cảm mà khó có thể miêu tả thành lời.
Bình luận
Sau khi đặt lọ hoa vào vị trí thích hợp, Edward chưa đi làm bữa trưa ngay mà ngồi lại trên ghế một lúc. Hippocrates đã lâu không thấy cậu liền trở nên quấn người một cách kỳ lạ. Nó nhảy tót lên đùi cậu rồi cuộn tròn người không chịu xuống, Edward cũng không có ý định xua nó đi, cậu dịu dàng vuốt ve bộ lông đen mịn và óng mượt của nó, thỉnh thoảng còn xoa nhẹ chỗ góc tai khiến nó trưng ra biểu cảm mà khó có thể miêu tả thành lời.
Bình luận
“Trông con cứ như vừa hít một pound cỏ mèo vậy Hippie à.” Edward dở khóc dở cười nhìn con mèo mun đang vươn vai uốn éo trên đùi.
Bình luận
“Trông con cứ như vừa hít một pound cỏ mèo vậy Hippie à.” Edward dở khóc dở cười nhìn con mèo mun đang vươn vai uốn éo trên đùi.
Bình luận
“Chỉ ít thế thôi à?” Edwin vừa mở máy tính lên vừa nhìn sang hóng hớt
Bình luận
“Chỉ ít thế thôi à?” Edwin vừa mở máy tính lên vừa nhìn sang hóng hớt
Bình luận
Edward nhấc Hippocrates lên, đổi một tư thế khác rồi tiếp tục vuốt ve nó:
Bình luận
Edward nhấc Hippocrates lên, đổi một tư thế khác rồi tiếp tục vuốt ve nó:
Bình luận
“Còn thế nào nữa, một pound cũng là quá liều với nó rồi.”
Bình luận
“Còn thế nào nữa, một pound cũng là quá liều với nó rồi.”
Bình luận
“Chắc cậu là loại cỏ mèo đặc biệt đấy, hiệu quả bằng mười pound cỏ mèo nhưng tác dụng phụ chỉ bằng một phần nghìn thôi.” Edwin nhoài người sang gãi gãi cằm Hippocrates.
Bình luận
“Chắc cậu là loại cỏ mèo đặc biệt đấy, hiệu quả bằng mười pound cỏ mèo nhưng tác dụng phụ chỉ bằng một phần nghìn thôi.” Edwin nhoài người sang gãi gãi cằm Hippocrates.
Bình luận
Đùa xong, anh nhấp chuột vào một tệp tài liệu gần đây rồi bắt đầu đọc. Trong vòng mấy ngày nghỉ này, ít nhất anh cũng phải biết được công ty của anh hiện đang ra sao.
Bình luận
Đùa xong, anh nhấp chuột vào một tệp tài liệu gần đây rồi bắt đầu đọc. Trong vòng mấy ngày nghỉ này, ít nhất anh cũng phải biết được công ty của anh hiện đang ra sao.
Bình luận
Edward biết điều đó nên cũng chỉ bảo anh:
Bình luận
Edward biết điều đó nên cũng chỉ bảo anh:
Bình luận
“Anh vào phòng đọc sách mà làm, ngồi ngoài này không tiện. Với cả dùng máy tính vừa thôi nhé, dùng nhiều quá đau đầu đấy, bác sĩ cũng nhắc rồi.”
Bình luận
“Anh vào phòng đọc sách mà làm, ngồi ngoài này không tiện. Với cả dùng máy tính vừa thôi nhé, dùng nhiều quá đau đầu đấy, bác sĩ cũng nhắc rồi.”
Bình luận
“Không sao, ngồi đây cũng thoải mái mà. Tôi chỉ xem một lúc thôi.” Edwin ngước lên dịu dàng nhìn cậu
Bình luận
“Không sao, ngồi đây cũng thoải mái mà. Tôi chỉ xem một lúc thôi.” Edwin ngước lên dịu dàng nhìn cậu
Bình luận
Thấy anh như vậy, Edward cũng không nhắc nhở thêm. Cậu đặt Hippocrates xuống ghế rồi vào phòng đọc sách lấy một tờ tạp chí chuyên ngành. Tiếng là tạp chí nhưng tập giấy trên tay cậu cũng dày bằng cả một cuốn sách cỡ vừa, bên trong kín đặc những chữ cái. Dù không hiểu lắm nhưng Hippocrates vẫn biết rằng hiện tại nó không nên gây ra tiếng ồn gì, cũng không được phép cuộn tròn làm tổ trên đùi Edward không chịu rời nữa. Nó miễn cưỡng nhảy lên lưng ghế sofa rồi nằm vào vai cậu.
Bình luận
Thấy anh như vậy, Edward cũng không nhắc nhở thêm. Cậu đặt Hippocrates xuống ghế rồi vào phòng đọc sách lấy một tờ tạp chí chuyên ngành. Tiếng là tạp chí nhưng tập giấy trên tay cậu cũng dày bằng cả một cuốn sách cỡ vừa, bên trong kín đặc những chữ cái. Dù không hiểu lắm nhưng Hippocrates vẫn biết rằng hiện tại nó không nên gây ra tiếng ồn gì, cũng không được phép cuộn tròn làm tổ trên đùi Edward không chịu rời nữa. Nó miễn cưỡng nhảy lên lưng ghế sofa rồi nằm vào vai cậu.
Bình luận
Edward cũng quen với việc có một túm lông nằm bên cổ nên chỉ thấy hơi ngứa, cậu đẩy nhẹ nó ra một khoảng nhỏ rồi mới bắt đầu giở tạp chí ra đọc.
Bình luận
Edward cũng quen với việc có một túm lông nằm bên cổ nên chỉ thấy hơi ngứa, cậu đẩy nhẹ nó ra một khoảng nhỏ rồi mới bắt đầu giở tạp chí ra đọc.
Bình luận
Sự im lặng bao trùm cả hai người, dù vậy cũng không có ai cảm thấy có gì miễn cưỡng hay gượng gạo. Tiếng lật sách và tiếng gõ bàn phím nghe hoà hợp đến mức chúng như thể sinh ra là dành cho nhau. Hippocrates nhắm mắt tỏ vẻ thoả mãn, nó cực kỳ thích những khung cảnh như thế này. Trong trí nhớ không quá tốt của nó, quang cảnh này chẳng khác mấy so với quá khứ, quen thuộc đến mức khó mà nhận ra sự khác biệt.
Bình luận
Sự im lặng bao trùm cả hai người, dù vậy cũng không có ai cảm thấy có gì miễn cưỡng hay gượng gạo. Tiếng lật sách và tiếng gõ bàn phím nghe hoà hợp đến mức chúng như thể sinh ra là dành cho nhau. Hippocrates nhắm mắt tỏ vẻ thoả mãn, nó cực kỳ thích những khung cảnh như thế này. Trong trí nhớ không quá tốt của nó, quang cảnh này chẳng khác mấy so với quá khứ, quen thuộc đến mức khó mà nhận ra sự khác biệt.
Bình luận
Đúng mười hai giờ trưa, Edwin tắt máy tính, nhìn về phía phòng bếp nơi Edward đang nấu ăn. Dù cách một khoảng khá xa, anh vẫn cảm thấy bên tai mình vang lên tiếng xèo xèo của bơ, tiếng lách tách của mỡ chảy và mùi thơm nồng quẩn quanh mũi. Đóng máy tính để lại trên ghế sofa, anh bước vào phòng bếp. Edward đang chăm chú đảo bơ và bột mì trong nồi cho sệt lại nên không để ý đến người đang đứng dựa vào cạnh cửa. Mãi đến khi rưới xong một muỗng nước dùng gà vào hỗn hợp đặc quánh và vàng sẫm trong nồi khiến nó sôi lên xèo xèo, cậu mới cất tiếng hỏi:
Bình luận
Đúng mười hai giờ trưa, Edwin tắt máy tính, nhìn về phía phòng bếp nơi Edward đang nấu ăn. Dù cách một khoảng khá xa, anh vẫn cảm thấy bên tai mình vang lên tiếng xèo xèo của bơ, tiếng lách tách của mỡ chảy và mùi thơm nồng quẩn quanh mũi. Đóng máy tính để lại trên ghế sofa, anh bước vào phòng bếp. Edward đang chăm chú đảo bơ và bột mì trong nồi cho sệt lại nên không để ý đến người đang đứng dựa vào cạnh cửa. Mãi đến khi rưới xong một muỗng nước dùng gà vào hỗn hợp đặc quánh và vàng sẫm trong nồi khiến nó sôi lên xèo xèo, cậu mới cất tiếng hỏi:
Bình luận
“Sao anh không vào bàn ngồi?”
Bình luận
“Sao anh không vào bàn ngồi?”
Bình luận
Edwin cười cười nhưng không đáp lời, anh bước đến bên cạnh cậu nhìn nồi cà ri đang sệt lại.
Bình luận
Edwin cười cười nhưng không đáp lời, anh bước đến bên cạnh cậu nhìn nồi cà ri đang sệt lại.
Bình luận
Cà ri có nhiều loại nhưng Edward ưa thích nhất là món cà ri gà Nhật Bản, mà trùng hợp là Edwin cũng chung sở thích với cậu, vì vậy khi nhắc đến việc nấu cà ri, cậu đều nấu theo đúng một công thức. Dần dà, cậu đã quen thuộc đến mức dù nhắm mắt cũng vẫn có thể nấu ra một món cà ri đúng chuẩn loại Edwin yêu thích. Nồi nước dùng vơi dần còn nồi sốt cà ri càng đầy ắp, sóng sánh, quanh bếp chỉ toàn là mùi thơm nồng nàn của gia vị và mùi nước dùng gà ngầy ngậy. Màu đỏ cam của cà rốt, vàng ươm của khoai tây và hơi ngả nâu của thịt gà cùng với màu nước sốt tạo thành một bảng màu ấm nóng, dậy lên trong lòng Edwin những cảm xúc kỳ lạ mà anh không biết nên đặt tên là gì.
Bình luận
Cà ri có nhiều loại nhưng Edward ưa thích nhất là món cà ri gà Nhật Bản, mà trùng hợp là Edwin cũng chung sở thích với cậu, vì vậy khi nhắc đến việc nấu cà ri, cậu đều nấu theo đúng một công thức. Dần dà, cậu đã quen thuộc đến mức dù nhắm mắt cũng vẫn có thể nấu ra một món cà ri đúng chuẩn loại Edwin yêu thích. Nồi nước dùng vơi dần còn nồi sốt cà ri càng đầy ắp, sóng sánh, quanh bếp chỉ toàn là mùi thơm nồng nàn của gia vị và mùi nước dùng gà ngầy ngậy. Màu đỏ cam của cà rốt, vàng ươm của khoai tây và hơi ngả nâu của thịt gà cùng với màu nước sốt tạo thành một bảng màu ấm nóng, dậy lên trong lòng Edwin những cảm xúc kỳ lạ mà anh không biết nên đặt tên là gì.
Bình luận
Những gợn xúc cảm ấy ấm áp và nồng nàn như gia vị cà ri, cũng ngọt ngào và dễ chịu như khi đầu lưỡi nếm những giọt sốt sánh mịn. Chúng khiến năm giác quan của anh như bị bao phủ bởi màu sắc tươi sáng và mùi hương của món cà ri Edward làm, cùng với bóng dáng cậu tất bật nấu nướng. Thật khó mà đặt tên cho chúng, nhưng hiện tại Edwin lại không có tâm trạng để tính đến việc đặt tên, vì anh còn đang bận giúp Edward dọn những dao kéo bẩn cho vào bồn rửa và xới cơm trắng ra đĩa.
Bình luận
Những gợn xúc cảm ấy ấm áp và nồng nàn như gia vị cà ri, cũng ngọt ngào và dễ chịu như khi đầu lưỡi nếm những giọt sốt sánh mịn. Chúng khiến năm giác quan của anh như bị bao phủ bởi màu sắc tươi sáng và mùi hương của món cà ri Edward làm, cùng với bóng dáng cậu tất bật nấu nướng. Thật khó mà đặt tên cho chúng, nhưng hiện tại Edwin lại không có tâm trạng để tính đến việc đặt tên, vì anh còn đang bận giúp Edward dọn những dao kéo bẩn cho vào bồn rửa và xới cơm trắng ra đĩa.
Bình luận
Cũng chính vì vậy mà Edwin không nhận ra những cảm xúc gợn trong lòng anh quen thuộc đến nhường nào.
Bình luận
Cũng chính vì vậy mà Edwin không nhận ra những cảm xúc gợn trong lòng anh quen thuộc đến nhường nào.
Bình luận
Như đã đoán từ trước đó, món cơm cà ri gà Edward làm quả thật có thể nâng niu đầu lưỡi người ăn đến tận trời. Vì cậu không thích nói chuyện trong khi ăn, Edwin đành bày tỏ sự ngưỡng mộ và tán thưởng của mình bằng cách ăn liền tù tì hai đĩa khiến Edward vừa xới cơm vừa vận mấy phần công lực để giữ cho khoé môi không giãn rộng đến tận mang tai, nhưng đôi mắt long lanh vui sướng của cậu thì không giấu đi đâu được.
Bình luận
Như đã đoán từ trước đó, món cơm cà ri gà Edward làm quả thật có thể nâng niu đầu lưỡi người ăn đến tận trời. Vì cậu không thích nói chuyện trong khi ăn, Edwin đành bày tỏ sự ngưỡng mộ và tán thưởng của mình bằng cách ăn liền tù tì hai đĩa khiến Edward vừa xới cơm vừa vận mấy phần công lực để giữ cho khoé môi không giãn rộng đến tận mang tai, nhưng đôi mắt long lanh vui sướng của cậu thì không giấu đi đâu được.
Bình luận
Edwin cũng bị ánh mắt đó làm cho vui lây, anh rửa bát mà vẫn cảm thấy còn lâng lâng như say rượu. Cũng may mắn cho anh là không một chiếc đĩa nào bị rơi vỡ, chúng đều sạch sẽ, khô ráo và nằm ngay ngắn trong chạn bát. Trong lúc anh rửa dọn bát đĩa, Edward đã lau bàn và pha một ấm trà hoa cúc. Cậu vốn không quá ưa thích loại trà này nhưng vì hiện giờ Edwin không nên uống quá nhiều caffein nên mới đổi sang một loại đồ uống dịu nhẹ hơn.
Bình luận
Edwin cũng bị ánh mắt đó làm cho vui lây, anh rửa bát mà vẫn cảm thấy còn lâng lâng như say rượu. Cũng may mắn cho anh là không một chiếc đĩa nào bị rơi vỡ, chúng đều sạch sẽ, khô ráo và nằm ngay ngắn trong chạn bát. Trong lúc anh rửa dọn bát đĩa, Edward đã lau bàn và pha một ấm trà hoa cúc. Cậu vốn không quá ưa thích loại trà này nhưng vì hiện giờ Edwin không nên uống quá nhiều caffein nên mới đổi sang một loại đồ uống dịu nhẹ hơn.
Bình luận
Cầm chén trà còn toả hơi nước trong tay, Edwin thong thả nhìn ngắm gian bếp. Trong trí nhớ của anh, căn phòng này vốn chỉ có vài nội thất đơn điệu, trong suốt thời gian ở đây anh cũng chỉ để thêm mấy món đồ nho nhỏ. Nhưng hiện tại gian bếp chất kín đủ loại gia vị phong phú từ khắp nơi, dụng cụ nấu ăn, nguyên liệu đa dạng hệt như căn bếp của một gia đình ấm cúng và sung túc.
Bình luận
Cầm chén trà còn toả hơi nước trong tay, Edwin thong thả nhìn ngắm gian bếp. Trong trí nhớ của anh, căn phòng này vốn chỉ có vài nội thất đơn điệu, trong suốt thời gian ở đây anh cũng chỉ để thêm mấy món đồ nho nhỏ. Nhưng hiện tại gian bếp chất kín đủ loại gia vị phong phú từ khắp nơi, dụng cụ nấu ăn, nguyên liệu đa dạng hệt như căn bếp của một gia đình ấm cúng và sung túc.
Bình luận
Edward quả thật đã phả sức sống của mình vào những nơi không ngờ tới trong ngôi nhà của bọn họ, từng bước từng bước thâm nhập vào cuộc sống thường nhật của anh. Edwin nhìn ngắm Edward đang cầm chén trà còn bốc khói nhấp từng ngụm nhỏ, cũng cầm bình trà tự rót thêm một chén.
Bình luận
Edward quả thật đã phả sức sống của mình vào những nơi không ngờ tới trong ngôi nhà của bọn họ, từng bước từng bước thâm nhập vào cuộc sống thường nhật của anh. Edwin nhìn ngắm Edward đang cầm chén trà còn bốc khói nhấp từng ngụm nhỏ, cũng cầm bình trà tự rót thêm một chén.
Bình luận
Vị ngọt ngào của hoa cúc với đường phèn xoa dịu đầu lưỡi anh, cũng lan toả vào từng ngóc ngách tâm can anh.
Bình luận
Vị ngọt ngào của hoa cúc với đường phèn xoa dịu đầu lưỡi anh, cũng lan toả vào từng ngóc ngách tâm can anh.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
Bình luận
Năm ngày nghỉ phép của Edwin đã trôi qua một cách êm đềm, chủ yếu là vì tâm trạng anh vẫn còn thoải mái. Hiện tại anh có thể đi làm bình thường, thậm chí ngay cả thư ký riêng của anh cũng không hề nhận ra một mảy may về việc sếp mình bị mất trí nhớ mà chỉ đinh ninh rằng vị Tổng Giám đốc cuồng công việc này bị ngã xe nên phải dưỡng thương, tiện thể nghỉ dưỡng cho lại người. Thậm chí không biết ai đi lan tin đồn vô tội vạ mà ngay cả những nhân sự cấp cao cũng tin rằng Edwin xin nghỉ phép để đi Hawaii chơi với người nào đó đang hẹn hò. Anh vốn không để ý lắm nhưng cho đến khi phó tổng giám đốc đến hỏi thăm về chuyến đi trong trong giờ ăn trưa, anh mới dở khóc dở cười đính chính:
Bình luận
Năm ngày nghỉ phép của Edwin đã trôi qua một cách êm đềm, chủ yếu là vì tâm trạng anh vẫn còn thoải mái. Hiện tại anh có thể đi làm bình thường, thậm chí ngay cả thư ký riêng của anh cũng không hề nhận ra một mảy may về việc sếp mình bị mất trí nhớ mà chỉ đinh ninh rằng vị Tổng Giám đốc cuồng công việc này bị ngã xe nên phải dưỡng thương, tiện thể nghỉ dưỡng cho lại người. Thậm chí không biết ai đi lan tin đồn vô tội vạ mà ngay cả những nhân sự cấp cao cũng tin rằng Edwin xin nghỉ phép để đi Hawaii chơi với người nào đó đang hẹn hò. Anh vốn không để ý lắm nhưng cho đến khi phó tổng giám đốc đến hỏi thăm về chuyến đi trong trong giờ ăn trưa, anh mới dở khóc dở cười đính chính:
Bình luận
“Tôi làm gì có thời gian đi Hawaii, nghỉ phép mấy ngày là vì bác sĩ kê đơn yêu cầu tĩnh dưỡng thôi.”
Bình luận
“Tôi làm gì có thời gian đi Hawaii, nghỉ phép mấy ngày là vì bác sĩ kê đơn yêu cầu tĩnh dưỡng thôi.”
Bình luận
Dù sao người trước mặt cũng coi như bạn thân thiết, anh không ngại bịa thêm mấy câu:
Bình luận
Dù sao người trước mặt cũng coi như bạn thân thiết, anh không ngại bịa thêm mấy câu:
Bình luận
“Bệnh đau dạ dày ấy mà. Tôi cũng không định nghỉ lâu thế đâu nhưng mà mọi người cứ khuyên tôi xin nghỉ. Ngã xe á? Đúng là có xây xước tí nhưng mà đỡ rồi. Băng gạc quấn nhiều nó nghiêm trọng hóa vấn đề chứ thực ra có gì đâu.”
Bình luận
“Bệnh đau dạ dày ấy mà. Tôi cũng không định nghỉ lâu thế đâu nhưng mà mọi người cứ khuyên tôi xin nghỉ. Ngã xe á? Đúng là có xây xước tí nhưng mà đỡ rồi. Băng gạc quấn nhiều nó nghiêm trọng hóa vấn đề chứ thực ra có gì đâu.”
Bình luận
Lời giải thích của Edwin chân thực đến mức vị phó tổng giám đốc nổi tiếng xét nét này lại không hề nghi ngờ chút nào. Thế là ngay hôm đó, chiều hướng dư luận đã đổi thành tổng giám đốc ngã xe rồi tranh thủ ở nhà nghỉ luôn, còn có làm gì để bồi dưỡng tình cảm hay không thì từ chối suy đoán.
Bình luận
Lời giải thích của Edwin chân thực đến mức vị phó tổng giám đốc nổi tiếng xét nét này lại không hề nghi ngờ chút nào. Thế là ngay hôm đó, chiều hướng dư luận đã đổi thành tổng giám đốc ngã xe rồi tranh thủ ở nhà nghỉ luôn, còn có làm gì để bồi dưỡng tình cảm hay không thì từ chối suy đoán.
Bình luận
Edwin biết được cũng chỉ còn cách đỡ trán thở dài rồi giao thêm công việc. Nếu đã nhàn rỗi sinh nông nổi như vậy, thì để bọn họ tăng ca thêm một chút đi.
Bình luận
Edwin biết được cũng chỉ còn cách đỡ trán thở dài rồi giao thêm công việc. Nếu đã nhàn rỗi sinh nông nổi như vậy, thì để bọn họ tăng ca thêm một chút đi.
Bình luận
Khi anh kể chuyện đó cho Edward nghe, cậu cũng không biết làm gì ngoài cười trừ. Khả năng ngụy trang của Edwin quả thật không đến lượt tay mơ như cậu lo lắng. Bên cạnh việc xem xét những tài liệu và dự án cũ để vạch tiếp hướng đi cho doanh nghiệp, anh cũng chăm chỉ tìm hiểu thói quen thường nhật của bọn họ trong lúc sống với nhau. Sau một thời gian, cuộc sống của bọn họ không khác gì khi anh chưa mất trí nhớ.
Bình luận
Khi anh kể chuyện đó cho Edward nghe, cậu cũng không biết làm gì ngoài cười trừ. Khả năng ngụy trang của Edwin quả thật không đến lượt tay mơ như cậu lo lắng. Bên cạnh việc xem xét những tài liệu và dự án cũ để vạch tiếp hướng đi cho doanh nghiệp, anh cũng chăm chỉ tìm hiểu thói quen thường nhật của bọn họ trong lúc sống với nhau. Sau một thời gian, cuộc sống của bọn họ không khác gì khi anh chưa mất trí nhớ.
Bình luận
Ít nhất ngoài mặt là như vậy.
Bình luận
Ít nhất ngoài mặt là như vậy.
Bình luận
Edward từng điếng người khi Edwin chìa cho cậu hộp sô cô la quen thuộc khi đón cậu tan làm, cũng suýt đánh rơi cái thìa khi nghe anh hỏi “Trà hay ca cao, búp bê nhỏ của tôi?” trong một buổi sáng. Dù có bị mù cậu cũng nhận ra được rằng Edwin đang cố bắt chước những thói quen được bồi đắp dần dần khi hai người yêu nhau. Anh coi phần ký ức bị mất đi như linh kiện vậy, mất thì kiếm cái khác y hệt thay vào. Kể cả khi không thực sự nhớ ra được nhiều, anh vẫn cố ép mình ghi nhớ những chuyện từng xảy ra trong quá khứ, rồi sống như chưa từng có chuyện gì xảy ra mặc kệ một khoảng trống lớn trong tâm hồn.
Bình luận
Edward từng điếng người khi Edwin chìa cho cậu hộp sô cô la quen thuộc khi đón cậu tan làm, cũng suýt đánh rơi cái thìa khi nghe anh hỏi “Trà hay ca cao, búp bê nhỏ của tôi?” trong một buổi sáng. Dù có bị mù cậu cũng nhận ra được rằng Edwin đang cố bắt chước những thói quen được bồi đắp dần dần khi hai người yêu nhau. Anh coi phần ký ức bị mất đi như linh kiện vậy, mất thì kiếm cái khác y hệt thay vào. Kể cả khi không thực sự nhớ ra được nhiều, anh vẫn cố ép mình ghi nhớ những chuyện từng xảy ra trong quá khứ, rồi sống như chưa từng có chuyện gì xảy ra mặc kệ một khoảng trống lớn trong tâm hồn.
Bình luận
Quả thực là cố chấp đến tận cùng, Edward đau lòng nghĩ.
Bình luận
Quả thực là cố chấp đến tận cùng, Edward đau lòng nghĩ.