Chương 64: Sự thật


Ngồi xuống bàn học, Tô Đông An nhìn chiếc điện thoại màu hồng, thầm nghĩ. Việc tìm thông tin từ điện thoại của Nguyễn Huệ Lan chẳng có gì vẻ vang cả. Nhưng nếu không làm vậy, rất khó để tìm ra được chủ mưu đằng sau cũng như đối phó với những hành động tiếp theo của cô ta.

Bình luận

Ngồi xuống bàn học, Tô Đông An nhìn chiếc điện thoại màu hồng, thầm nghĩ. Việc tìm thông tin từ điện thoại của Nguyễn Huệ Lan chẳng có gì vẻ vang cả. Nhưng nếu không làm vậy, rất khó để tìm ra được chủ mưu đằng sau cũng như đối phó với những hành động tiếp theo của cô ta.

Cô thở dài, bắt đầu công cuộc tìm kiếm.

Bình luận

Cô thở dài, bắt đầu công cuộc tìm kiếm.

Một lúc sau.

Bình luận

Một lúc sau.

"Rầm. Chết tiệt!"

Bình luận

"Rầm. Chết tiệt!"

Tô Đông An đập bàn, đứng bật dậy, chửi thề. Hóa ra vụ của Dương Minh Huỳnh không phải ngẫu nhiên mà có sự sắp đặt từ trước. Hóa ra bấy lâu nay, cô bị bẫy mà không hề hay biết!

Bình luận

Tô Đông An đập bàn, đứng bật dậy, chửi thề. Hóa ra vụ của Dương Minh Huỳnh không phải ngẫu nhiên mà có sự sắp đặt từ trước. Hóa ra bấy lâu nay, cô bị bẫy mà không hề hay biết!

Nhớ lại quãng thời gian trước bản thân hành động đúng như ý muốn của bọn họ, Tô Đông An càng thấy điên hơn. Cô vò nát tờ giấy trong tay, kiềm chế cơn muốn đập đồ.

Bình luận

Nhớ lại quãng thời gian trước bản thân hành động đúng như ý muốn của bọn họ, Tô Đông An càng thấy điên hơn. Cô vò nát tờ giấy trong tay, kiềm chế cơn muốn đập đồ.

Nghe thấy tiếng động, bà Hương từ ngoài phòng khách gọi với vào hỏi: "Làm gì mà đập ùm ùm thế con? Không ra ăn cơm à?"

Bình luận

Nghe thấy tiếng động, bà Hương từ ngoài phòng khách gọi với vào hỏi: "Làm gì mà đập ùm ùm thế con? Không ra ăn cơm à?"

Cô hít một hơi thật sâu, đáp: "Con đập gián ạ. Con đang bận, tí con ăn sau."

Bình luận

Cô hít một hơi thật sâu, đáp: "Con đập gián ạ. Con đang bận, tí con ăn sau."

Nói rồi, cô ném tờ giấy vừa vo tròn vào sọt rác, đôi mắt lóe lên tia lạnh lẽo. Vốn chỉ coi chúng là những nữ sinh bình thường, hơi xấu tính một chút. Nhưng không ngờ chúng lại bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích đến mức này.

Bình luận

Nói rồi, cô ném tờ giấy vừa vo tròn vào sọt rác, đôi mắt lóe lên tia lạnh lẽo. Vốn chỉ coi chúng là những nữ sinh bình thường, hơi xấu tính một chút. Nhưng không ngờ chúng lại bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích đến mức này.

Nếu vậy, thì đừng trách cô...

Bình luận

Nếu vậy, thì đừng trách cô...

Sáng hôm sau, Tô Đông An trốn học, đến trường THPT Tân Nghĩa, nơi Phan Thanh Mai đang theo học. Vì không muốn mẹ nghi ngờ nên cô đành phải mặc nguyên đồng phục trường tới tìm cô ta.

Bình luận

Sáng hôm sau, Tô Đông An trốn học, đến trường THPT Tân Nghĩa, nơi Phan Thanh Mai đang theo học. Vì không muốn mẹ nghi ngờ nên cô đành phải mặc nguyên đồng phục trường tới tìm cô ta.

Đến đây cũng kha khá lần nên Tô Đông An không bị bác bảo vệ giữ lại. Cô nhanh chóng bước qua cổng, tới tòa B, lên tầng ba.

Bình luận

Đến đây cũng kha khá lần nên Tô Đông An không bị bác bảo vệ giữ lại. Cô nhanh chóng bước qua cổng, tới tòa B, lên tầng ba.

Vừa thấy Tô Đông An, mấy cô bạn học cùng lớp Phan Thanh Mai bỗng reo lên:

Bình luận

Vừa thấy Tô Đông An, mấy cô bạn học cùng lớp Phan Thanh Mai bỗng reo lên:

"Lan, cậu đến rồi ư?"

Bình luận

"Lan, cậu đến rồi ư?"

Tô Đông An khẽ nhếch môi, đáp: "Tớ tới rồi đây."

Bình luận

Tô Đông An khẽ nhếch môi, đáp: "Tớ tới rồi đây."

Một trong số đó tiến lên, níu tay cô, khẩn trương nói: "May quá! Cậu đến rồi. Mai lại bị bọn họ lôi đi rồi."

Bình luận

Một trong số đó tiến lên, níu tay cô, khẩn trương nói: "May quá! Cậu đến rồi. Mai lại bị bọn họ lôi đi rồi."

Tô Đông An vỗ mu bàn tay cô ấy, an ủi: "Mấy cậu yên tâm, tớ tới là để chấm dứt việc này."

Bình luận

Tô Đông An vỗ mu bàn tay cô ấy, an ủi: "Mấy cậu yên tâm, tớ tới là để chấm dứt việc này."

Cô bạn kia nghe vậy thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt quá. Mai may mắn ghê! Có một người bạn tốt như cậu."

Bình luận

Cô bạn kia nghe vậy thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt quá. Mai may mắn ghê! Có một người bạn tốt như cậu."

Cô nở nụ cười mơ hồ, may mắn sao?

Bình luận

Cô nở nụ cười mơ hồ, may mắn sao?

"Mấy cậu vào lớp đi, chuyện còn lại để tớ giải quyết."

Bình luận

"Mấy cậu vào lớp đi, chuyện còn lại để tớ giải quyết."

Bọn họ gật đầu, đi được vài bước thì quay lại, vẫy tay: "Ừ. Khi nào xong xuôi mọi chuyện, chúng ta đi ăn một bữa nhé Lan."

Bình luận

Bọn họ gật đầu, đi được vài bước thì quay lại, vẫy tay: "Ừ. Khi nào xong xuôi mọi chuyện, chúng ta đi ăn một bữa nhé Lan."

Tô Đông An vẫy tay không đáp, đợi khi bọn họ khuất bóng, nụ cười trên môi cô tắt lịm. Cô xoay người, bước đến hành lang nối liền hai tòa nhà. Để tay lên lan can, nhìn về phía sân sau nơi có đám nữ sinh đang chụm lại bắt nạt một người, trầm tư.

Bình luận

Tô Đông An vẫy tay không đáp, đợi khi bọn họ khuất bóng, nụ cười trên môi cô tắt lịm. Cô xoay người, bước đến hành lang nối liền hai tòa nhà. Để tay lên lan can, nhìn về phía sân sau nơi có đám nữ sinh đang chụm lại bắt nạt một người, trầm tư.

Sau khi nghe tin Phan Thanh Mai chuyển trường từ Nguyễn Huệ Lan. Các chi tiết đáng ngờ dần hiện lên trong đầu cô. Tại sao cô ta lại đột ngột chuyển trường? Cô có phải là nguyên nhân của quyết định ấy hay không? Ngày ấy, Lưu Thiên Lãng ở lại trao đổi thêm với cô giáo chuyện gì? Có liên quan tới vụ phá màu đó không?

Bình luận

Sau khi nghe tin Phan Thanh Mai chuyển trường từ Nguyễn Huệ Lan. Các chi tiết đáng ngờ dần hiện lên trong đầu cô. Tại sao cô ta lại đột ngột chuyển trường? Cô có phải là nguyên nhân của quyết định ấy hay không? Ngày ấy, Lưu Thiên Lãng ở lại trao đổi thêm với cô giáo chuyện gì? Có liên quan tới vụ phá màu đó không?

Để giải đáp những thắc mắc này, Tô Đông An quyết định lên hỏi trực tiếp cô Hoa. Và từ cuộc nói chuyện ấy, cô đã nắm được một vài thông tin.

Bình luận

Để giải đáp những thắc mắc này, Tô Đông An quyết định lên hỏi trực tiếp cô Hoa. Và từ cuộc nói chuyện ấy, cô đã nắm được một vài thông tin.

Đầu tiên là việc Lưu Thiên Lãng đề nghị chuyển Phan Thanh Mai sang lớp khác, nhưng chuyển tới lớp nào thì tùy ý cô giáo. Cô Hoa vốn định để cô ta lên lớp 11A3, tuy nhiên, Phan Thanh Mai lại chuyển trường trước khi yêu cầu đó được phê duyệt.

Bình luận

Đầu tiên là việc Lưu Thiên Lãng đề nghị chuyển Phan Thanh Mai sang lớp khác, nhưng chuyển tới lớp nào thì tùy ý cô giáo. Cô Hoa vốn định để cô ta lên lớp 11A3, tuy nhiên, Phan Thanh Mai lại chuyển trường trước khi yêu cầu đó được phê duyệt.

Hồi đầu, cô không hiểu ý của Lưu Thiên Lãng lắm. Sau ngẫm lại, mới thấy cách làm này vừa chu toàn lại thông minh.

Bình luận

Hồi đầu, cô không hiểu ý của Lưu Thiên Lãng lắm. Sau ngẫm lại, mới thấy cách làm này vừa chu toàn lại thông minh.

Được lên lớp chọn, chắc chắn Phan Thanh Mai sẽ đồng ý. Cô ta chuyển lớp, một là không gây phiền phức cho cô được nữa. Hai là, để bám trụ lại lớp chọn, cô ta sẽ phải dành nhiều thời gian học tập hơn, từ đấy không thể hùa theo mấy chiêu trò của Nguyễn Huệ Lan. Nguyễn Huệ Lan tính tình sĩ diện, thích đóng vai thanh tao, tốt bụng. Nếu không có cô ta làm loa phát thanh, cũng khó mà dở chiêu trò với cô như trước.

Bình luận

Được lên lớp chọn, chắc chắn Phan Thanh Mai sẽ đồng ý. Cô ta chuyển lớp, một là không gây phiền phức cho cô được nữa. Hai là, để bám trụ lại lớp chọn, cô ta sẽ phải dành nhiều thời gian học tập hơn, từ đấy không thể hùa theo mấy chiêu trò của Nguyễn Huệ Lan. Nguyễn Huệ Lan tính tình sĩ diện, thích đóng vai thanh tao, tốt bụng. Nếu không có cô ta làm loa phát thanh, cũng khó mà dở chiêu trò với cô như trước.

Vậy mà Phan Thanh Mai lại bỏ qua một cơ hội tốt như thế!

Bình luận

Vậy mà Phan Thanh Mai lại bỏ qua một cơ hội tốt như thế!

Vì khá tò mò quyết định đó cũng như không biết đằng sau có uẩn khúc gì không, cô đã đến trường cô ta để tìm hiểu đôi chút, vô tình lại bị đám bạn học mới của Phan Thanh Mai hiểu lầm bản thân là Nguyễn Huệ Lan, dẫn tới tình huống vừa rồi.

Bình luận

Vì khá tò mò quyết định đó cũng như không biết đằng sau có uẩn khúc gì không, cô đã đến trường cô ta để tìm hiểu đôi chút, vô tình lại bị đám bạn học mới của Phan Thanh Mai hiểu lầm bản thân là Nguyễn Huệ Lan, dẫn tới tình huống vừa rồi.

Đám nữ sinh dưới sân sau khi đánh đã tay, một trong số đó đưa ra ý kiến, bắt Phan Thanh Mai phải uống nước phấn cô ta mới pha. Ý kiến này được cả bọn đồng ý. Phan Thanh Mai nghe vậy chỉ biết "hức" một tiếng mà không dám phản kháng.

Bình luận

Đám nữ sinh dưới sân sau khi đánh đã tay, một trong số đó đưa ra ý kiến, bắt Phan Thanh Mai phải uống nước phấn cô ta mới pha. Ý kiến này được cả bọn đồng ý. Phan Thanh Mai nghe vậy chỉ biết "hức" một tiếng mà không dám phản kháng.

Những chiếc gai nhọn trên người cô ta giờ đây đã bị bọn họ nhổ sạch. Mất đi lớp bảo vệ, tinh thần cô ta nhanh chóng suy sụp, dần chấp nhận hiện thực. Hoặc Phan Thanh Mai cũng đã nhận ra, kháng cự sẽ dẫn tới những màn bạo lực mới, dày đặc và ác liệt hơn. Vì vậy mà cô ta lựa chọn từ bỏ phản kháng để giảm thiểu số lần bị đánh.

Bình luận

Những chiếc gai nhọn trên người cô ta giờ đây đã bị bọn họ nhổ sạch. Mất đi lớp bảo vệ, tinh thần cô ta nhanh chóng suy sụp, dần chấp nhận hiện thực. Hoặc Phan Thanh Mai cũng đã nhận ra, kháng cự sẽ dẫn tới những màn bạo lực mới, dày đặc và ác liệt hơn. Vì vậy mà cô ta lựa chọn từ bỏ phản kháng để giảm thiểu số lần bị đánh.

Đợi đám người kia rời đi, lúc này Tô Đông An mới bước xuống cầu thang, tiến về phía Phan Thanh Mai. Nhìn cô ta gập người xuống bãi cỏ, cố gắng móc họng để ói ra hết thứ vừa nuốt phải. Cô khuỵu gối, đưa chiếc khăn về phía cô ta. Phan Thanh Mai nương theo cánh tay, ngước nhìn người trước mặt. Nhận ra là ai, cô ta tức giận hất tay, nói:

Bình luận

Đợi đám người kia rời đi, lúc này Tô Đông An mới bước xuống cầu thang, tiến về phía Phan Thanh Mai. Nhìn cô ta gập người xuống bãi cỏ, cố gắng móc họng để ói ra hết thứ vừa nuốt phải. Cô khuỵu gối, đưa chiếc khăn về phía cô ta. Phan Thanh Mai nương theo cánh tay, ngước nhìn người trước mặt. Nhận ra là ai, cô ta tức giận hất tay, nói:

"Ha! Giờ mày đắc ý lắm phải không? Khi được chứng kiến bộ dạng thảm hại này của tao."

Bình luận

"Ha! Giờ mày đắc ý lắm phải không? Khi được chứng kiến bộ dạng thảm hại này của tao."

Tô Đông An cúi người, nhặt chiếc khăn vừa bị Phan Thanh Mai hất rơi xuống bãi cỏ, cất vào túi áo, bình thản đáp: "Chúng ta tìm chỗ nói chuyện đi."

Bình luận

Tô Đông An cúi người, nhặt chiếc khăn vừa bị Phan Thanh Mai hất rơi xuống bãi cỏ, cất vào túi áo, bình thản đáp: "Chúng ta tìm chỗ nói chuyện đi."

Phan Thanh Mai: "..."

Bình luận

Phan Thanh Mai: "..."

Hai người ngồi trong căng-tin, tầm này đang trong giờ học nên xung quanh khá yên tĩnh. Tô Đông An gọi cho Phan Thanh Mai cốc cacao nóng, còn bản thân uống nước lọc.

Bình luận

Hai người ngồi trong căng-tin, tầm này đang trong giờ học nên xung quanh khá yên tĩnh. Tô Đông An gọi cho Phan Thanh Mai cốc cacao nóng, còn bản thân uống nước lọc.

Thi thoảng, có một nhóm nữ sinh đi ngang qua chiếc tường kính, nơi bọn họ đang ngồi cũng đủ làm Phan Thanh Mai giật mình, co rúm người lại. Chỉ vỏn vẹn gần một tháng...

Bình luận

Thi thoảng, có một nhóm nữ sinh đi ngang qua chiếc tường kính, nơi bọn họ đang ngồi cũng đủ làm Phan Thanh Mai giật mình, co rúm người lại. Chỉ vỏn vẹn gần một tháng...

Cô nhấp ngụm nước, hỏi:

Bình luận

Cô nhấp ngụm nước, hỏi:

"Tại sao cậu lại chuyển trường?"

Bình luận

"Tại sao cậu lại chuyển trường?"

Phan Thanh Mai cười khẩy: "Chẳng phải mày rủ rỉ bên tai bạn Lãng, ép tao phải chuyển trường à?"

Bình luận

Phan Thanh Mai cười khẩy: "Chẳng phải mày rủ rỉ bên tai bạn Lãng, ép tao phải chuyển trường à?"

Tô Đông An để cốc nước xuống bàn: "Nếu ghim thù cậu, tại sao tôi phải tha cho cậu dễ dàng thế làm gì?"

Bình luận

Tô Đông An để cốc nước xuống bàn: "Nếu ghim thù cậu, tại sao tôi phải tha cho cậu dễ dàng thế làm gì?"

"Vì sao à? Vì mày không muốn ai nghi ngờ mày cả. Mày thích đóng vai người tốt, thích giả bộ cao thượng rồi sau lưng hành hạ tao thành cái bộ dạng này này!"

Bình luận

"Vì sao à? Vì mày không muốn ai nghi ngờ mày cả. Mày thích đóng vai người tốt, thích giả bộ cao thượng rồi sau lưng hành hạ tao thành cái bộ dạng này này!"

"Cái người cậu vừa miêu tả, không phải cô bạn thân nhất của cậu ư?"

Bình luận

"Cái người cậu vừa miêu tả, không phải cô bạn thân nhất của cậu ư?"

Đúng như Tô Đông An nghĩ, vừa nhắc tới Nguyễn Huệ Lan, Phan Thanh Mai lập tức sửng cồ:

Bình luận

Đúng như Tô Đông An nghĩ, vừa nhắc tới Nguyễn Huệ Lan, Phan Thanh Mai lập tức sửng cồ:

"Mày có thôi đi không! Đừng lúc nào cũng đổ tội cho cái Lan. Tao thấy mọi người mắt mù hết rồi mới tin mày tốt đẹp. Tại sao bạn Lãng lại đi bảo vệ con người có tâm địa xấu xa như mày cơ chứ!"

Bình luận

"Mày có thôi đi không! Đừng lúc nào cũng đổ tội cho cái Lan. Tao thấy mọi người mắt mù hết rồi mới tin mày tốt đẹp. Tại sao bạn Lãng lại đi bảo vệ con người có tâm địa xấu xa như mày cơ chứ!"

"Tôi chưa từng nhận tôi là người tốt. Nhưng bản thân tôi cũng chưa từng nhắm vào ai vì dục vọng của mình cả. Việc Lãng đã làm, chỉ là bảo cô giáo chuyển cậu lên lớp 11A3 mà thôi. Cốt để cậu không thể gây sự với tôi được nữa."

Bình luận

"Tôi chưa từng nhận tôi là người tốt. Nhưng bản thân tôi cũng chưa từng nhắm vào ai vì dục vọng của mình cả. Việc Lãng đã làm, chỉ là bảo cô giáo chuyển cậu lên lớp 11A3 mà thôi. Cốt để cậu không thể gây sự với tôi được nữa."

"Cái gì! Chẳng phải là..."

Bình luận

"Cái gì! Chẳng phải là..."

Cô lên tiếng, ngắt lời: "Vụ chuyển trường cậu nghe được từ ai? Là cô giáo bảo cậu thế, hay chính Lãng đã đến uy hiếp cậu?"

Bình luận

Cô lên tiếng, ngắt lời: "Vụ chuyển trường cậu nghe được từ ai? Là cô giáo bảo cậu thế, hay chính Lãng đã đến uy hiếp cậu?"

Phan Thanh Mai lắc đầu: "Không... Mày nói dối! Sao cậu ta có thể trao cho tao cơ hội tốt như thế chứ! Tao đã phá màu của mày cơ mà?"

Bình luận

Phan Thanh Mai lắc đầu: "Không... Mày nói dối! Sao cậu ta có thể trao cho tao cơ hội tốt như thế chứ! Tao đã phá màu của mày cơ mà?"

"Nếu cậu không tin, có thể nghe cái này." Tô Đông An mở điện thoại, bật đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa cô và cô giáo.

Bình luận

"Nếu cậu không tin, có thể nghe cái này." Tô Đông An mở điện thoại, bật đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa cô và cô giáo.

Nghe xong, cô ta lặng người, gương mặt bần thần không nói lên lời.

Bình luận

Nghe xong, cô ta lặng người, gương mặt bần thần không nói lên lời.

"Ban đầu tôi cũng thấy khó hiểu. Một cơ hội tốt như vậy, tại sao cậu lại từ chối, chuyển tới trường công này. Do đâu? Sau đó từ đám bạn học của cậu, tôi biết được, cậu đang bị một nhóm người nhắm tới..."

Bình luận

"Ban đầu tôi cũng thấy khó hiểu. Một cơ hội tốt như vậy, tại sao cậu lại từ chối, chuyển tới trường công này. Do đâu? Sau đó từ đám bạn học của cậu, tôi biết được, cậu đang bị một nhóm người nhắm tới..."

"Hóa ra, mày đã biết tao bị bắt nạt từ lâu nhưng không thèm làm gì. Mày cũng có khác gì đám người bắt nạt tao đâu!" Phan Thanh Mai ngắt lời, căm hận nhìn cô.

Bình luận

"Hóa ra, mày đã biết tao bị bắt nạt từ lâu nhưng không thèm làm gì. Mày cũng có khác gì đám người bắt nạt tao đâu!" Phan Thanh Mai ngắt lời, căm hận nhìn cô.

Tô Đông An ngẩn người.

Bình luận

Tô Đông An ngẩn người.

Cô đã từng giúp, chỉ là Phan Thanh Mai không nắm lấy cơ hội đấy.

Bình luận

Cô đã từng giúp, chỉ là Phan Thanh Mai không nắm lấy cơ hội đấy.

Sau khi mấy cô bạn của Phan Thanh Mai nhờ cô giúp đỡ cô ta thì nửa tháng trước, khi thu thập được chứng cứ, cô có gửi lại cho họ. Hướng bọn họ dùng đoạn video ấy để báo cáo lên nhà trường. Nếu không được, hãy lợi dụng dư luận, ép nhà trường xử lý nghiêm vụ việc này.

Bình luận

Sau khi mấy cô bạn của Phan Thanh Mai nhờ cô giúp đỡ cô ta thì nửa tháng trước, khi thu thập được chứng cứ, cô có gửi lại cho họ. Hướng bọn họ dùng đoạn video ấy để báo cáo lên nhà trường. Nếu không được, hãy lợi dụng dư luận, ép nhà trường xử lý nghiêm vụ việc này.

Sau, mấy cô bạn ấy có nói lại với cô, quá trình giải quyết không được thuận lợi vì Phan Thanh Mai không phối hợp. Cô ta quyết cắn răng chịu đựng, không nói lại với gia đình, cũng không cho bọn họ tung đoạn video ấy lên. Vừa hay, nhà trường cũng có ý này. Và thế là, mọi chuyện cứ thế bị dừng lại tại đấy.

Bình luận

Sau, mấy cô bạn ấy có nói lại với cô, quá trình giải quyết không được thuận lợi vì Phan Thanh Mai không phối hợp. Cô ta quyết cắn răng chịu đựng, không nói lại với gia đình, cũng không cho bọn họ tung đoạn video ấy lên. Vừa hay, nhà trường cũng có ý này. Và thế là, mọi chuyện cứ thế bị dừng lại tại đấy.

Khi kết thúc ba ngày đình chỉ, toán nữ sinh kia quay lại trường, tiếp tục bắt nạt Phan Thanh Mai. Còn lên tận lớp xé sách, dọa nạt những nữ sinh đã đứng lên tố cáo khiến bọn họ sợ hãi, không dám ra tay giúp đỡ Phan Thanh Mai nữa.

Bình luận

Khi kết thúc ba ngày đình chỉ, toán nữ sinh kia quay lại trường, tiếp tục bắt nạt Phan Thanh Mai. Còn lên tận lớp xé sách, dọa nạt những nữ sinh đã đứng lên tố cáo khiến bọn họ sợ hãi, không dám ra tay giúp đỡ Phan Thanh Mai nữa.

Nhưng chẳng cần thiết phải kể điều này cho cô ta nghe làm gì. Cô nhếch môi, đáp:

Bình luận

Nhưng chẳng cần thiết phải kể điều này cho cô ta nghe làm gì. Cô nhếch môi, đáp:

"Cậu không thể đứng lên, tự cứu bản thân nhưng lại quay sang oán trách một người từng bị cậu "bắt nạt" ư? Tôi cũng khá bất ngờ khi biết từ trước tới nay, Nguyễn Huệ Lan chưa từng đến trường cậu lần nào đấy. Đám bạn học của cậu còn nghĩ tôi là cô ta. Sao, có thấy thú vị không?"

Bình luận

"Cậu không thể đứng lên, tự cứu bản thân nhưng lại quay sang oán trách một người từng bị cậu "bắt nạt" ư? Tôi cũng khá bất ngờ khi biết từ trước tới nay, Nguyễn Huệ Lan chưa từng đến trường cậu lần nào đấy. Đám bạn học của cậu còn nghĩ tôi là cô ta. Sao, có thấy thú vị không?"

Phan Thanh Mai siết chặt hai tay, nghiến răng không đáp.

Bình luận

Phan Thanh Mai siết chặt hai tay, nghiến răng không đáp.

Tô Đông An thấy vậy cũng không trêu đùa cô ta nữa. Cô lấy bằng chứng mà mình tổng hợp được, đẩy về phía Phan Thanh Mai, chỉ từng cái một và nói:

Bình luận

Tô Đông An thấy vậy cũng không trêu đùa cô ta nữa. Cô lấy bằng chứng mà mình tổng hợp được, đẩy về phía Phan Thanh Mai, chỉ từng cái một và nói:

"Và người nên bảo vệ cậu, lại chính là người dồn cậu tới bước đường này. Đây là chứng cứ Nguyễn Huệ Lan thuê người bắt nạt cậu. Cô ta lập tài khoản, để tên tôi, thương lượng, trả giá và cả báo tiến độ với nhau cũng thông qua đây."

Bình luận

"Và người nên bảo vệ cậu, lại chính là người dồn cậu tới bước đường này. Đây là chứng cứ Nguyễn Huệ Lan thuê người bắt nạt cậu. Cô ta lập tài khoản, để tên tôi, thương lượng, trả giá và cả báo tiến độ với nhau cũng thông qua đây."

"Cậu cũng nên đọc kỹ đoạn tin nhắn này nữa đi." Cô chỉ vào ảnh một tài khoản khác của Nguyễn Huệ Lan, nói.

Bình luận

"Cậu cũng nên đọc kỹ đoạn tin nhắn này nữa đi." Cô chỉ vào ảnh một tài khoản khác của Nguyễn Huệ Lan, nói.

Ngày đó, trong phòng họp số ba, nhìn Nguyễn Huệ Lan bảo vệ Phan Thanh Mai hết mực, cô đã nghĩ cô ta thật lòng coi Phan Thanh Mai là bạn. Nhưng không ngờ, tất cả chỉ để làm Phan Thanh Mai tin tưởng lời cô ta tuyệt đối mà thôi.

Bình luận

Ngày đó, trong phòng họp số ba, nhìn Nguyễn Huệ Lan bảo vệ Phan Thanh Mai hết mực, cô đã nghĩ cô ta thật lòng coi Phan Thanh Mai là bạn. Nhưng không ngờ, tất cả chỉ để làm Phan Thanh Mai tin tưởng lời cô ta tuyệt đối mà thôi.

Nhìn chứng cứ đanh thép trước mặt, Phan Thanh Mai vò tóc, lẩm bẩm:

Bình luận

Nhìn chứng cứ đanh thép trước mặt, Phan Thanh Mai vò tóc, lẩm bẩm:

"Không phải... không phải. Mày ngụy tạo mấy thứ này nhằm chia rẽ tao với cái Lan đây mà! Tao không tin đâu!"

Bình luận

"Không phải... không phải. Mày ngụy tạo mấy thứ này nhằm chia rẽ tao với cái Lan đây mà! Tao không tin đâu!"

Cô ta liên tục phủ nhận nhưng trong lòng đã dần sụp đổ. Những chi tiết đáng ngờ bị vùi lấp, nay bỗng ùa về trong tâm trí. Việc Nguyễn Huệ Lan luôn ấm ức kể lể Tô Đông An thái độ với mình ra sao, màu của Tô Đông An quý giá thế nào. Rồi thái độ của Nguyễn Huệ Lan khi cô ta nói muốn xác nhận lại thông tin về việc bị ép chuyển trường, hay những lúc cô ta kể mình bị bắt nạt.

Bình luận

Cô ta liên tục phủ nhận nhưng trong lòng đã dần sụp đổ. Những chi tiết đáng ngờ bị vùi lấp, nay bỗng ùa về trong tâm trí. Việc Nguyễn Huệ Lan luôn ấm ức kể lể Tô Đông An thái độ với mình ra sao, màu của Tô Đông An quý giá thế nào. Rồi thái độ của Nguyễn Huệ Lan khi cô ta nói muốn xác nhận lại thông tin về việc bị ép chuyển trường, hay những lúc cô ta kể mình bị bắt nạt.

Nếu, nếu cô ta được chuyển lên lớp chọn, mẹ sẽ tự hào biết bao nhiêu!

Bình luận

Nếu, nếu cô ta được chuyển lên lớp chọn, mẹ sẽ tự hào biết bao nhiêu!

"Thì ra... bấy lâu nay mày lừa tao ư Lan? Sao mày lại đối xử với tao như vậy? Mày là người biết rõ hoàn cảnh nhà tao nhất mà?"

Bình luận

"Thì ra... bấy lâu nay mày lừa tao ư Lan? Sao mày lại đối xử với tao như vậy? Mày là người biết rõ hoàn cảnh nhà tao nhất mà?"

Phan Thanh Mai gục đầu, liên tục lặp đi lặp lại câu nói ấy như người điên.

Bình luận

Phan Thanh Mai gục đầu, liên tục lặp đi lặp lại câu nói ấy như người điên.

Từ khi bố mẹ ly hôn, để cô ta có thể tiếp tục học ở trường Văn An, tương lai quen người tài giỏi mà mẹ cô ta cắn răng đi bước nữa, làm nhiều công việc cùng một lúc chỉ để chi trả khoản phí của trường "quý tộc" ấy. Vì thế mà trong nhà lúc nào cũng lục đục bởi ông bố dượng không muốn đổ hết tiền vào người cô ta.

Bình luận

Từ khi bố mẹ ly hôn, để cô ta có thể tiếp tục học ở trường Văn An, tương lai quen người tài giỏi mà mẹ cô ta cắn răng đi bước nữa, làm nhiều công việc cùng một lúc chỉ để chi trả khoản phí của trường "quý tộc" ấy. Vì thế mà trong nhà lúc nào cũng lục đục bởi ông bố dượng không muốn đổ hết tiền vào người cô ta.

Sau, cô ta không nói lý do, yêu cầu chuyển tới trường công thì lại càng lục đục hơn. Mẹ thất vọng về cô ta, ông bố dượng thì hai ba bữa lại lôi chuyện đó ra mỉa mai một lần. Cô ta hổ thẹn tới mức, dù có bị bắt nạt ở trường mới ra sao, cũng không dám hé răng nói nửa lời với mẹ. Vì đây là cái giá phải trả cho sự ngu dốt của cô ta.

Bình luận

Sau, cô ta không nói lý do, yêu cầu chuyển tới trường công thì lại càng lục đục hơn. Mẹ thất vọng về cô ta, ông bố dượng thì hai ba bữa lại lôi chuyện đó ra mỉa mai một lần. Cô ta hổ thẹn tới mức, dù có bị bắt nạt ở trường mới ra sao, cũng không dám hé răng nói nửa lời với mẹ. Vì đây là cái giá phải trả cho sự ngu dốt của cô ta.

Nhưng hóa ra, mọi đau khổ cô ta phải chịu lại do một tay Nguyễn Huệ Lan dựng lên!

Bình luận

Nhưng hóa ra, mọi đau khổ cô ta phải chịu lại do một tay Nguyễn Huệ Lan dựng lên!

Nhìn nỗi oán hận trong Phan Thanh Mai ngày một lớn. Cô rũ mắt, nhìn cốc nước trước mặt. Một người coi tình bạn là thứ tình cảm thiêng liêng, không ai được phép xúc phạm như cô ta thì đây có lẽ là sự trừng phạt lớn nhất.

Bình luận

Nhìn nỗi oán hận trong Phan Thanh Mai ngày một lớn. Cô rũ mắt, nhìn cốc nước trước mặt. Một người coi tình bạn là thứ tình cảm thiêng liêng, không ai được phép xúc phạm như cô ta thì đây có lẽ là sự trừng phạt lớn nhất.

Tô Đông An cầm cặp sách đứng dậy, nhìn người vẫn đang ngồi đờ đẫn trên ghế.

Bình luận

Tô Đông An cầm cặp sách đứng dậy, nhìn người vẫn đang ngồi đờ đẫn trên ghế.

"Tôi có thể giúp cậu thoát khỏi tình trạng hiện tại, nhưng tùy vào thái độ tiếp theo của cậu mà tôi sẽ lựa chọn giúp, hay không giúp. Đừng làm tôi thất vọng!"

Bình luận

"Tôi có thể giúp cậu thoát khỏi tình trạng hiện tại, nhưng tùy vào thái độ tiếp theo của cậu mà tôi sẽ lựa chọn giúp, hay không giúp. Đừng làm tôi thất vọng!"


Truyện tương tự

Bình luận