Nhìn Nguyễn Huệ Lan rời đi trong tức tối, Lưu Thiên Lãng nói với Phạm Minh Nhất vừa chạy tới.
Bình luận
Nhìn Nguyễn Huệ Lan rời đi trong tức tối, Lưu Thiên Lãng nói với Phạm Minh Nhất vừa chạy tới.
"Trong tay Nguyễn Huệ Lan có "chứng cứ" việc An thuê người bắt nạt Phan Thanh Mai ở trường mới."
Bình luận
"Trong tay Nguyễn Huệ Lan có "chứng cứ" việc An thuê người bắt nạt Phan Thanh Mai ở trường mới."
Phạm Minh Nhất ngạc nhiên: "Sao cơ?"
Bình luận
Phạm Minh Nhất ngạc nhiên: "Sao cơ?"
"Cậu liên hệ với phòng quan hệ công chúng của công ty, bảo họ chuẩn bị sẵn phương án để đối phó. Sau đó, cướp điện thoại của cô ta. Còn tớ, sẽ đi tìm An nói chuyện."
Bình luận
"Cậu liên hệ với phòng quan hệ công chúng của công ty, bảo họ chuẩn bị sẵn phương án để đối phó. Sau đó, cướp điện thoại của cô ta. Còn tớ, sẽ đi tìm An nói chuyện."
"Tớ hiểu rồi." Phạm Minh Nhất mở điện thoại, gọi cho ai đó. "Đi trước nhé."
Bình luận
"Tớ hiểu rồi." Phạm Minh Nhất mở điện thoại, gọi cho ai đó. "Đi trước nhé."
"Ừ."
Bình luận
"Ừ."
Chỉ là một lời uy hiếp yếu ớt mà cô ta nghĩ cậu sẽ phải thuận theo ư?
Bình luận
Chỉ là một lời uy hiếp yếu ớt mà cô ta nghĩ cậu sẽ phải thuận theo ư?
Lưu Thiên Lãng nhắn tin cho Tô Đông An, bảo cô đến khuôn viên trường gặp cậu. Vừa hay Tô Đông An cũng đang trên đường trở về nên nhanh chóng tới nơi.
Bình luận
Lưu Thiên Lãng nhắn tin cho Tô Đông An, bảo cô đến khuôn viên trường gặp cậu. Vừa hay Tô Đông An cũng đang trên đường trở về nên nhanh chóng tới nơi.
Trước khi cô tới, Lưu Thiên Lãng không có cảm giác gì, chỉ biết phải báo cho cô càng sớm càng tốt. Nhưng khi cô đứng trước mặt, cậu lại lúng túng chẳng biết làm sao. Rốt cuộc thì, mấy rắc rối gần đây là đến từ cậu. Nếu không phải vì cậu, Nguyễn Huệ Lan cũng chẳng nhắm tới cô. Cậu thấy có lỗi, nhưng lại không đủ can đảm để thừa nhận. Cậu sợ cô sẽ ghét, sẽ xa lánh rồi bỏ rơi cậu như cô đã từng làm.
Bình luận
Trước khi cô tới, Lưu Thiên Lãng không có cảm giác gì, chỉ biết phải báo cho cô càng sớm càng tốt. Nhưng khi cô đứng trước mặt, cậu lại lúng túng chẳng biết làm sao. Rốt cuộc thì, mấy rắc rối gần đây là đến từ cậu. Nếu không phải vì cậu, Nguyễn Huệ Lan cũng chẳng nhắm tới cô. Cậu thấy có lỗi, nhưng lại không đủ can đảm để thừa nhận. Cậu sợ cô sẽ ghét, sẽ xa lánh rồi bỏ rơi cậu như cô đã từng làm.
Thấy Lưu Thiên Lãng bảo có chuyện gấp cần nói mà đợi mãi vẫn không thấy cậu lên tiếng. Tô Đông An ngẩng đầu nhìn cậu, cười cười:
Bình luận
Thấy Lưu Thiên Lãng bảo có chuyện gấp cần nói mà đợi mãi vẫn không thấy cậu lên tiếng. Tô Đông An ngẩng đầu nhìn cậu, cười cười:
"Sao gọi tớ ra đây mà lại không nói gì thế?"
Bình luận
"Sao gọi tớ ra đây mà lại không nói gì thế?"
"Tớ..." Lưu Thiên Lãng ngập ngừng kể lại đầu đuôi sự việc cho Tô Đông An nghe, cố gắng nói giảm nói tránh nhất có thể.
Bình luận
"Tớ..." Lưu Thiên Lãng ngập ngừng kể lại đầu đuôi sự việc cho Tô Đông An nghe, cố gắng nói giảm nói tránh nhất có thể.
Nói một hồi vẫn không thấy cô phản ứng. Đầu óc cậu bắt đầu quay cuồng, cô nhạy bén vậy, chẳng lẽ đã biết tất cả? Cô... định cắt đứt với cậu thật sao? Lưu Thiên Lãng siết chặt hai tay, buồn bã hỏi:
Bình luận
Nói một hồi vẫn không thấy cô phản ứng. Đầu óc cậu bắt đầu quay cuồng, cô nhạy bén vậy, chẳng lẽ đã biết tất cả? Cô... định cắt đứt với cậu thật sao? Lưu Thiên Lãng siết chặt hai tay, buồn bã hỏi:
"Cậu nói gì đi An?"
Bình luận
"Cậu nói gì đi An?"
"Tớ biết rồi."
Bình luận
"Tớ biết rồi."
"Cậu biết rồi?"
Bình luận
"Cậu biết rồi?"
"Ừ."
Bình luận
"Ừ."
Vốn ban đầu không định nói, nhưng chuyện đã đến nước này, giấu cũng chẳng để làm gì. Cô thở dài, mệt mỏi nói:
Bình luận
Vốn ban đầu không định nói, nhưng chuyện đã đến nước này, giấu cũng chẳng để làm gì. Cô thở dài, mệt mỏi nói:
"Hồi nãy cô gọi tớ lên là vì vụ này. Có lẽ Nguyễn Huệ Lan đã dùng email ẩn danh gửi cho cô giáo, sau mới tìm cậu nói chuyện. Cô giáo bảo, hình phạt cho việc bạo lực có tổ chức rất nặng, nếu tớ không chứng minh được trong sạch thì..."
Bình luận
"Hồi nãy cô gọi tớ lên là vì vụ này. Có lẽ Nguyễn Huệ Lan đã dùng email ẩn danh gửi cho cô giáo, sau mới tìm cậu nói chuyện. Cô giáo bảo, hình phạt cho việc bạo lực có tổ chức rất nặng, nếu tớ không chứng minh được trong sạch thì..."
Cậu vội an ủi: "Cậu yên tâm. Chứng cứ nằm trong điện thoại của Nguyễn Huệ Lan, tớ bảo Nhất đi lấy rồi. Từ đó tìm ra kẻ đứng đằng sau mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn."
Bình luận
Cậu vội an ủi: "Cậu yên tâm. Chứng cứ nằm trong điện thoại của Nguyễn Huệ Lan, tớ bảo Nhất đi lấy rồi. Từ đó tìm ra kẻ đứng đằng sau mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn."
"Ừ."
Bình luận
"Ừ."
Tô Đông An vuốt mặt, lòng cảm thấy bức bối vô cùng. Việc Phan Thanh Mai bị bắt nạt ở trường mới, cô đã biết từ lâu. Chỉ là không nghĩ, nó được dàn dựng để đổ tội cho cô. Rốt cuộc thì, bọn họ tính làm tới mức nào cơ chứ!
Bình luận
Tô Đông An vuốt mặt, lòng cảm thấy bức bối vô cùng. Việc Phan Thanh Mai bị bắt nạt ở trường mới, cô đã biết từ lâu. Chỉ là không nghĩ, nó được dàn dựng để đổ tội cho cô. Rốt cuộc thì, bọn họ tính làm tới mức nào cơ chứ!
Phạm Minh Nhất hành động rất nhanh, chẳng mấy chốc mà cậu ta đã quay lại. Cậu ta nhìn Lưu Thiên Lãng gật đầu, sau đưa chiếc điện thoại màu hồng ra. Thấy đúng là cái Nguyễn Huệ Lan vừa cầm, cậu đưa lại cho cô.
Bình luận
Phạm Minh Nhất hành động rất nhanh, chẳng mấy chốc mà cậu ta đã quay lại. Cậu ta nhìn Lưu Thiên Lãng gật đầu, sau đưa chiếc điện thoại màu hồng ra. Thấy đúng là cái Nguyễn Huệ Lan vừa cầm, cậu đưa lại cho cô.
Sau một hồi kiểm tra, Tô Đông An bỗng ngẩng đầu lên nói: "Hình như... đây là điện thoại mới mua."
Bình luận
Sau một hồi kiểm tra, Tô Đông An bỗng ngẩng đầu lên nói: "Hình như... đây là điện thoại mới mua."
Cô đưa điện thoại về phía hai người họ, ngoài đoạn video Lưu Thiên Lãng đã xem thì mục hình ảnh trống trơn, bên trong cũng chỉ có mấy ứng dụng mặc định. Để chắc chắn, cô kiểm tra cả ngày kích hoạt, cảm thán.
Bình luận
Cô đưa điện thoại về phía hai người họ, ngoài đoạn video Lưu Thiên Lãng đã xem thì mục hình ảnh trống trơn, bên trong cũng chỉ có mấy ứng dụng mặc định. Để chắc chắn, cô kiểm tra cả ngày kích hoạt, cảm thán.
"Nguyễn Huệ Lan trông vậy mà xảo trá ghê!"
Bình luận
"Nguyễn Huệ Lan trông vậy mà xảo trá ghê!"
Chắc cô ta rất muốn bắt Lưu Thiên Lãng phải cúi đầu trước mình nên mới chuẩn bị chu đáo đến thế. Mặc cho hành động hiện tại chẳng khác gì rút dây động rừng, trao cho cô chìa khóa để tìm hiểu rõ ngọn ngành.
Bình luận
Chắc cô ta rất muốn bắt Lưu Thiên Lãng phải cúi đầu trước mình nên mới chuẩn bị chu đáo đến thế. Mặc cho hành động hiện tại chẳng khác gì rút dây động rừng, trao cho cô chìa khóa để tìm hiểu rõ ngọn ngành.
Lưu Thiên Lãng cầm điện thoại, trước khi gọi có nói:
Bình luận
Lưu Thiên Lãng cầm điện thoại, trước khi gọi có nói:
"Để tớ thử nhờ người khác lấy lần nữa."
Bình luận
"Để tớ thử nhờ người khác lấy lần nữa."
***
Bình luận
***
Chiều tối cùng ngày.
Bình luận
Chiều tối cùng ngày.
"Nó để đâu rồi nhỉ?"
Bình luận
"Nó để đâu rồi nhỉ?"
Bóng dáng thiếu nữ vừa vội vàng tìm kiếm khắp nơi vừa chú ý động tĩnh bên ngoài. Trong lúc vô tình, cô ấy có làm rơi một quyển sách cổ xuống bàn. Tiếng "bộp" chói tai vang lên khiến cô ấy giật mình thon thót, vội cất về chỗ cũ thì phát hiện, đây là chiếc hộp có bề ngoài được thiết kế giống như một quyển sách.
Bình luận
Bóng dáng thiếu nữ vừa vội vàng tìm kiếm khắp nơi vừa chú ý động tĩnh bên ngoài. Trong lúc vô tình, cô ấy có làm rơi một quyển sách cổ xuống bàn. Tiếng "bộp" chói tai vang lên khiến cô ấy giật mình thon thót, vội cất về chỗ cũ thì phát hiện, đây là chiếc hộp có bề ngoài được thiết kế giống như một quyển sách.
Cô ấy mở ra, thấy bên trong là thứ mình đang tìm liền cầm lên, giấu vào trong người rồi cất hộp về chỗ cũ thì đúng lúc này, cửa phòng kêu "két" một tiếng, giọng nói dịu dàng mang theo hoài nghi từ sau lưng vang lên.
Bình luận
Cô ấy mở ra, thấy bên trong là thứ mình đang tìm liền cầm lên, giấu vào trong người rồi cất hộp về chỗ cũ thì đúng lúc này, cửa phòng kêu "két" một tiếng, giọng nói dịu dàng mang theo hoài nghi từ sau lưng vang lên.
"Tại sao chị lại ở trong phòng tôi?"
Bình luận
"Tại sao chị lại ở trong phòng tôi?"
Cô gái giật mình, cố lấy lại bình tĩnh rồi xoay người, thản nhiên đáp: "Tao bị mất cái áo, qua phòng mày tìm xem cô Nga có để nhầm không."
Bình luận
Cô gái giật mình, cố lấy lại bình tĩnh rồi xoay người, thản nhiên đáp: "Tao bị mất cái áo, qua phòng mày tìm xem cô Nga có để nhầm không."
"Thật?" Nguyễn Huệ Lan nghi ngờ nhìn người trước mặt.
Bình luận
"Thật?" Nguyễn Huệ Lan nghi ngờ nhìn người trước mặt.
"Phòng mày có đồ gì giá trị để tao lấy à? Bớt cái tính đa nghi đi." Nguyễn Tuệ Nghi khẽ "hừ" một tiếng, khinh thường đáp. Sau, cô ấy lướt qua Nguyễn Huệ Lan, ra khỏi cửa.
Bình luận
"Phòng mày có đồ gì giá trị để tao lấy à? Bớt cái tính đa nghi đi." Nguyễn Tuệ Nghi khẽ "hừ" một tiếng, khinh thường đáp. Sau, cô ấy lướt qua Nguyễn Huệ Lan, ra khỏi cửa.
Mắt thấy sắp thoát thân thành công thì Nguyễn Huệ Lan ở đằng sau bỗng lên tiếng: "Vậy điện thoại của tôi đâu?"
Bình luận
Mắt thấy sắp thoát thân thành công thì Nguyễn Huệ Lan ở đằng sau bỗng lên tiếng: "Vậy điện thoại của tôi đâu?"
"Tôi cất điện thoại trong này, bây giờ lại không thấy. Chị lấy trộm phải không?"
Bình luận
"Tôi cất điện thoại trong này, bây giờ lại không thấy. Chị lấy trộm phải không?"
Nguyễn Tuệ Nghi từ từ quay đầu, thấy trên tay cô ta là chiếc hộp giả sách đó. Biết đã bị lộ, cô ấy xoay người bỏ chạy. Nguyễn Huệ Lan tức tốc đuổi theo. Khi Nguyễn Tuệ Nghi chạy đến cầu thang, cô ta ném mạnh chiếc hộp vào người cô ấy, hét lên:
Bình luận
Nguyễn Tuệ Nghi từ từ quay đầu, thấy trên tay cô ta là chiếc hộp giả sách đó. Biết đã bị lộ, cô ấy xoay người bỏ chạy. Nguyễn Huệ Lan tức tốc đuổi theo. Khi Nguyễn Tuệ Nghi chạy đến cầu thang, cô ta ném mạnh chiếc hộp vào người cô ấy, hét lên:
"Chết tiệt! Chị đứng lại cho tôi!"
Bình luận
"Chết tiệt! Chị đứng lại cho tôi!"
Bị ném trúng bả vai, Nguyễn Tuệ Nghi rên lên một tiếng, nắm chặt tay vịn cầu thang mới có thể đứng vững, chạy tiếp. Tuy hành động này chỉ diễn ra trong phút chốc nhưng đủ để Nguyễn Huệ Lan đuổi kịp. Trong lúc giằng co, Nguyễn Tuệ Nghi không may mất đà, ngã xuống cầu thang.
Bình luận
Bị ném trúng bả vai, Nguyễn Tuệ Nghi rên lên một tiếng, nắm chặt tay vịn cầu thang mới có thể đứng vững, chạy tiếp. Tuy hành động này chỉ diễn ra trong phút chốc nhưng đủ để Nguyễn Huệ Lan đuổi kịp. Trong lúc giằng co, Nguyễn Tuệ Nghi không may mất đà, ngã xuống cầu thang.
Nguyễn Huệ Lan giật mình nhìn cô chị gái cùng cha khác mẹ đang nằm vật trên đất. Sau một hồi bần thần, cô ta nhanh chóng lấy lại biểu cảm đắc ý, lững thững bước xuống cầu thang, giật chiếc điện thoại từ tay cô ấy.
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan giật mình nhìn cô chị gái cùng cha khác mẹ đang nằm vật trên đất. Sau một hồi bần thần, cô ta nhanh chóng lấy lại biểu cảm đắc ý, lững thững bước xuống cầu thang, giật chiếc điện thoại từ tay cô ấy.
"Ha, bị ngã cũng đáng lắm! Ai bảo chị dám bắt tay với bọn họ, phá hỏng kế hoạch của tôi."
Bình luận
"Ha, bị ngã cũng đáng lắm! Ai bảo chị dám bắt tay với bọn họ, phá hỏng kế hoạch của tôi."
Nguyễn Tuệ Nghi căm hận nhìn cô ta, bỗng hét to: "Trang! Ra đi em."
Bình luận
Nguyễn Tuệ Nghi căm hận nhìn cô ta, bỗng hét to: "Trang! Ra đi em."
Hoàng Minh Trang từ trên tầng hai chạy xuống, thấy Nguyễn Huệ Lan thản nhiên đứng đó, còn người chị thân thiết của cô bé thì nằm sõng soài trên mặt đất, nắm chặt chân mình, gương mặt hiện rõ nét đau đớn. Cơn tức xông thẳng lên đỉnh đầu, Hoàng Minh Trang rút cây thước gỗ dài 30 cen-ti-mét trong cặp ra, lao về phía Nguyễn Huệ Lan mà đánh tới tấp.
Bình luận
Hoàng Minh Trang từ trên tầng hai chạy xuống, thấy Nguyễn Huệ Lan thản nhiên đứng đó, còn người chị thân thiết của cô bé thì nằm sõng soài trên mặt đất, nắm chặt chân mình, gương mặt hiện rõ nét đau đớn. Cơn tức xông thẳng lên đỉnh đầu, Hoàng Minh Trang rút cây thước gỗ dài 30 cen-ti-mét trong cặp ra, lao về phía Nguyễn Huệ Lan mà đánh tới tấp.
"Cái đồ xấu xa này! Đến chị gái mình mà cũng không tha là sao hả?"
Bình luận
"Cái đồ xấu xa này! Đến chị gái mình mà cũng không tha là sao hả?"
Bị đánh bất ngờ, Nguyễn Huệ Lan kêu lên oai oái, Trong liên hoàn chưởng của Hoàng Minh Trang, có một gậy cô bé đánh trúng cánh tay đang cầm điện thoại khiến nó rơi "bụp" xuống đất. Hoàng Minh Trang sững người.
Bình luận
Bị đánh bất ngờ, Nguyễn Huệ Lan kêu lên oai oái, Trong liên hoàn chưởng của Hoàng Minh Trang, có một gậy cô bé đánh trúng cánh tay đang cầm điện thoại khiến nó rơi "bụp" xuống đất. Hoàng Minh Trang sững người.
Chết cha! Điện thoại mà hỏng thì anh Lãng làm thịt cô bé mất!
Bình luận
Chết cha! Điện thoại mà hỏng thì anh Lãng làm thịt cô bé mất!
Nguyễn Tuệ Nghi nằm trên đất sốt ruột vô cùng khi thấy điện thoại lại nằm gọn trong tay Nguyễn Huệ Lan lần nữa.
Bình luận
Nguyễn Tuệ Nghi nằm trên đất sốt ruột vô cùng khi thấy điện thoại lại nằm gọn trong tay Nguyễn Huệ Lan lần nữa.
"Còn đứng đơ ra đó làm gì! Mau đi nhặt điện thoại rồi ra khỏi đây đi!"
Bình luận
"Còn đứng đơ ra đó làm gì! Mau đi nhặt điện thoại rồi ra khỏi đây đi!"
"Dạ, dạ."
Bình luận
"Dạ, dạ."
Lúc này, Hoàng Minh Trang mới hoàn hồn bước tới, giằng co với Nguyễn Huệ Lan. Nguyễn Huệ Lan vốn đã thấm mệt, lại bị cô bé đánh đau nên nhanh chóng rơi vào thế yếu. Hoàng Minh Trang cầm điện thoại chạy ra cửa, trước khi đi để lại một câu:
Bình luận
Lúc này, Hoàng Minh Trang mới hoàn hồn bước tới, giằng co với Nguyễn Huệ Lan. Nguyễn Huệ Lan vốn đã thấm mệt, lại bị cô bé đánh đau nên nhanh chóng rơi vào thế yếu. Hoàng Minh Trang cầm điện thoại chạy ra cửa, trước khi đi để lại một câu:
"Chị yên tâm, em sẽ gọi xe cứu thương."
Bình luận
"Chị yên tâm, em sẽ gọi xe cứu thương."
Nhìn bóng dáng cô bé mất hút sau cánh cửa, cô ấy bật cười khanh khách, vui sướng nhìn Nguyễn Huệ Lan.
Bình luận
Nhìn bóng dáng cô bé mất hút sau cánh cửa, cô ấy bật cười khanh khách, vui sướng nhìn Nguyễn Huệ Lan.
"Để rồi xem! Xem khi chuyện xấu bị lộ ra, mày còn giữ được bộ dạng giả nhân giả nghĩa ấy nữa không."
Bình luận
"Để rồi xem! Xem khi chuyện xấu bị lộ ra, mày còn giữ được bộ dạng giả nhân giả nghĩa ấy nữa không."
Sau khi mẹ con Nguyễn Huệ Lan nuốt trọn được số tài sản của mẹ, thoắt một cái, nó chuyển tới trường Văn An, còn đi lại khắp nơi ra dáng "nữ thần". Cô ấy đã ngứa mắt từ lâu, cuối cùng thì cũng được chứng kiến ngày tàn của Nguyễn Huệ Lan.
Bình luận
Sau khi mẹ con Nguyễn Huệ Lan nuốt trọn được số tài sản của mẹ, thoắt một cái, nó chuyển tới trường Văn An, còn đi lại khắp nơi ra dáng "nữ thần". Cô ấy đã ngứa mắt từ lâu, cuối cùng thì cũng được chứng kiến ngày tàn của Nguyễn Huệ Lan.
"Vậy thì chờ xem! Xem ai chết trước ai." Đôi mắt cô ta lóe lên tia tàn nhẫn.
Bình luận
"Vậy thì chờ xem! Xem ai chết trước ai." Đôi mắt cô ta lóe lên tia tàn nhẫn.
Nói rồi, Nguyễn Huệ Lan liếc nhìn bà chị đang ôm chân nằm trên mặt đất, xoay người bỏ lên lầu.
Bình luận
Nói rồi, Nguyễn Huệ Lan liếc nhìn bà chị đang ôm chân nằm trên mặt đất, xoay người bỏ lên lầu.
Sau khi ra khỏi nhà Nguyễn Huệ Lan, Hoàng Minh Trang vội bắt taxi đến điểm hẹn. Tuy cô bé đã gọi xe cứu thương nhưng vẫn lo lắng cho tình hình của Nguyễn Tuệ Nghi.
Bình luận
Sau khi ra khỏi nhà Nguyễn Huệ Lan, Hoàng Minh Trang vội bắt taxi đến điểm hẹn. Tuy cô bé đã gọi xe cứu thương nhưng vẫn lo lắng cho tình hình của Nguyễn Tuệ Nghi.
Nhác thấy bóng dáng Lưu Thiên Lãng và Tô Đông An, cô bé vội bảo chú tài xế dừng xe, chạy về phía hai người.
Bình luận
Nhác thấy bóng dáng Lưu Thiên Lãng và Tô Đông An, cô bé vội bảo chú tài xế dừng xe, chạy về phía hai người.
"Đây là điện thoại của Nguyễn Huệ Lan." Hoàng Minh Trang dúi nó vào tay Lưu Thiên Lãng, khẩn trương nói. "Chị Nghi bị ngã cầu thang, giờ em đến bệnh viện thăm chị ấy đây."
Bình luận
"Đây là điện thoại của Nguyễn Huệ Lan." Hoàng Minh Trang dúi nó vào tay Lưu Thiên Lãng, khẩn trương nói. "Chị Nghi bị ngã cầu thang, giờ em đến bệnh viện thăm chị ấy đây."
Tô Đông An đứng bên kinh ngạc hỏi lại: "Ngã cầu thang? Có nặng lắm không?"
Bình luận
Tô Đông An đứng bên kinh ngạc hỏi lại: "Ngã cầu thang? Có nặng lắm không?"
Rốt cuộc tình hình lúc đó căng thẳng đến mức nào?
Bình luận
Rốt cuộc tình hình lúc đó căng thẳng đến mức nào?
Biết vậy cô nên tự mình hành động mới phải. Ít ra thì, như thế sẽ không có người bị thương. Tô Đông An thầm tự trách.
Bình luận
Biết vậy cô nên tự mình hành động mới phải. Ít ra thì, như thế sẽ không có người bị thương. Tô Đông An thầm tự trách.
Hoàng Minh Trang xua tay vội đáp: "Không nặng lắm đâu. Chị với anh Lãng cứ giải quyết việc này trước đi ạ. Nguyễn Huệ Lan bị điên rồi!"
Bình luận
Hoàng Minh Trang xua tay vội đáp: "Không nặng lắm đâu. Chị với anh Lãng cứ giải quyết việc này trước đi ạ. Nguyễn Huệ Lan bị điên rồi!"
"Ừ. Cho chị gửi lời hỏi thăm tới bạn ấy nhé. Khi nào xong việc chị sẽ đến thăm sau."
Bình luận
"Ừ. Cho chị gửi lời hỏi thăm tới bạn ấy nhé. Khi nào xong việc chị sẽ đến thăm sau."
"Vâng. Em đi trước đây."
Bình luận
"Vâng. Em đi trước đây."
Trong lúc Tô Đông An vẫy tay tạm biệt cô nhóc thì Lưu Thiên Lãng chợt nói: "Điện thoại có mật khẩu!"
Bình luận
Trong lúc Tô Đông An vẫy tay tạm biệt cô nhóc thì Lưu Thiên Lãng chợt nói: "Điện thoại có mật khẩu!"
Tô Đông An: "..."
Bình luận
Tô Đông An: "..."
"Để tớ gọi nhóc đó."
Bình luận
"Để tớ gọi nhóc đó."
Cô lắc đầu: "Tình hình lúc đó căng thẳng nên chắc em ấy cũng không biết đâu. Để tớ thử nghĩ."
Bình luận
Cô lắc đầu: "Tình hình lúc đó căng thẳng nên chắc em ấy cũng không biết đâu. Để tớ thử nghĩ."
Cô trầm ngâm, nhập thử một dãy số. Màn hình chính là ảnh Lưu Thiên Lãng đang ngồi trong lớp, nhìn vào hư không nhanh chóng hiện ra cho thấy Tô Đông An đã mở khóa thành công. Lưu Thiên Lãng kinh ngạc nhìn cô:
Bình luận
Cô trầm ngâm, nhập thử một dãy số. Màn hình chính là ảnh Lưu Thiên Lãng đang ngồi trong lớp, nhìn vào hư không nhanh chóng hiện ra cho thấy Tô Đông An đã mở khóa thành công. Lưu Thiên Lãng kinh ngạc nhìn cô:
"Sao cậu biết hay vậy?"
Bình luận
"Sao cậu biết hay vậy?"
Cô nhìn cậu đầy ẩn ý: "Sinh nhật cậu."
Bình luận
Cô nhìn cậu đầy ẩn ý: "Sinh nhật cậu."
Nghe câu trả lời từ cô, lông tơ cậu dựng ngược hết cả lên. Tô Đông An nhếch môi khi thấy thái độ này của cậu.
Bình luận
Nghe câu trả lời từ cô, lông tơ cậu dựng ngược hết cả lên. Tô Đông An nhếch môi khi thấy thái độ này của cậu.
"Chuyện còn lại, tớ sẽ tự giải quyết."
Bình luận
"Chuyện còn lại, tớ sẽ tự giải quyết."
"Nhưng..."
Bình luận
"Nhưng..."
Tô Đông An nhìn cậu, kiên định đáp: "Tớ muốn giải quyết cô ta theo cách riêng của tớ."
Bình luận
Tô Đông An nhìn cậu, kiên định đáp: "Tớ muốn giải quyết cô ta theo cách riêng của tớ."
Lưu Thiên Lãng có hơi lo lắng nhưng vẫn tôn trọng ý kiến của cô: "Nếu gặp chuyện gì khó giải quyết thì nhớ bảo tớ đấy nhé! Không được giấu như mấy lần trước, biết không?"
Bình luận
Lưu Thiên Lãng có hơi lo lắng nhưng vẫn tôn trọng ý kiến của cô: "Nếu gặp chuyện gì khó giải quyết thì nhớ bảo tớ đấy nhé! Không được giấu như mấy lần trước, biết không?"