Tô Đông An cứ nghĩ mình ổn, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên cô gặp những chuyện như này. Nhưng khi biết Kẹo Bông Gòn vì đứng lên bảo vệ mình mà bị các bạn trong lớp tẩy chay, cổ họng cô bỗng nghẹn ứ lại.
Bình luận
Tô Đông An cứ nghĩ mình ổn, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên cô gặp những chuyện như này. Nhưng khi biết Kẹo Bông Gòn vì đứng lên bảo vệ mình mà bị các bạn trong lớp tẩy chay, cổ họng cô bỗng nghẹn ứ lại.
Cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ có những người bạn hết lòng vì mình như thế. Chẳng cần phải giải thích cũng tin tưởng cô vô điều kiện. Vậy nên khi nhìn thấy Phan Thanh Mai hết lòng vì Nguyễn Huệ Lan, cô đã tha cho cô ta. Không ngờ, điều đó lại để lại hậu quả mà đến bây giờ cô vẫn đang tìm cách giải quyết.
Bình luận
Cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ có những người bạn hết lòng vì mình như thế. Chẳng cần phải giải thích cũng tin tưởng cô vô điều kiện. Vậy nên khi nhìn thấy Phan Thanh Mai hết lòng vì Nguyễn Huệ Lan, cô đã tha cho cô ta. Không ngờ, điều đó lại để lại hậu quả mà đến bây giờ cô vẫn đang tìm cách giải quyết.
"Tớ vô tình khiến cậu bị mọi người ghét hơn rồi." Kẹo Bông Gòn mặc bộ đồng phục thể dục, ngồi bó gối, ủ rũ nói. "Tớ không đủ khôn khéo như Nhi nên chỉ biết kéo rắc rối lại cho cậu."
Bình luận
"Tớ vô tình khiến cậu bị mọi người ghét hơn rồi." Kẹo Bông Gòn mặc bộ đồng phục thể dục, ngồi bó gối, ủ rũ nói. "Tớ không đủ khôn khéo như Nhi nên chỉ biết kéo rắc rối lại cho cậu."
Cô nhìn Kẹo Bông Gòn, nghiêm túc hỏi: "Cậu nghĩ tớ quan tâm đến suy nghĩ của mấy người đó à?"
Bình luận
Cô nhìn Kẹo Bông Gòn, nghiêm túc hỏi: "Cậu nghĩ tớ quan tâm đến suy nghĩ của mấy người đó à?"
Cô ấy ngập ngừng lắc đầu.
Bình luận
Cô ấy ngập ngừng lắc đầu.
"Cậu thấy đấy, những gì có thể làm thì Lãng cũng đã làm hết rồi, và mọi thứ vẫn vậy, vẫn chẳng thể thay đổi được suy nghĩ của một số người. Nếu quan điểm đã khác thì dù cậu có, hoặc không có làm gì, họ vẫn sẽ ghét tớ thôi."
Bình luận
"Cậu thấy đấy, những gì có thể làm thì Lãng cũng đã làm hết rồi, và mọi thứ vẫn vậy, vẫn chẳng thể thay đổi được suy nghĩ của một số người. Nếu quan điểm đã khác thì dù cậu có, hoặc không có làm gì, họ vẫn sẽ ghét tớ thôi."
Kẹo Bông Gòn cũng biết vậy nhưng cô ấy vẫn thấy buồn và ấm ức thay Tô Đông An. Ai chả có lúc phạm lỗi, đối nhân xử thế không ổn. Chỉ vì người Tô Đông An động vào là Dương Minh Huỳnh nên bọn họ mới có phản ứng thái quá như vậy phải không?
Bình luận
Kẹo Bông Gòn cũng biết vậy nhưng cô ấy vẫn thấy buồn và ấm ức thay Tô Đông An. Ai chả có lúc phạm lỗi, đối nhân xử thế không ổn. Chỉ vì người Tô Đông An động vào là Dương Minh Huỳnh nên bọn họ mới có phản ứng thái quá như vậy phải không?
Kẹo Bông Gòn đang định nói gì đó thì bụng chợt đau thắt lại, cô ấy cuộn người, ngồi sụp xuống đất.
Bình luận
Kẹo Bông Gòn đang định nói gì đó thì bụng chợt đau thắt lại, cô ấy cuộn người, ngồi sụp xuống đất.
"Sao thế? Đau ở đâu à?" Tô Đông An giật mình hỏi.
Bình luận
"Sao thế? Đau ở đâu à?" Tô Đông An giật mình hỏi.
"Bụng tớ đau quá, hình như ăn phải thứ gì không sạch sẽ rồi." Kẹo Bông Gòn ôm bụng, khó khăn nói.
Bình luận
"Bụng tớ đau quá, hình như ăn phải thứ gì không sạch sẽ rồi." Kẹo Bông Gòn ôm bụng, khó khăn nói.
Tô Đông An nắm lấy cổ tay cô ấy, kéo lên lưng mình an ủi: "Để tớ đưa cậu lên phòng y tế."
Bình luận
Tô Đông An nắm lấy cổ tay cô ấy, kéo lên lưng mình an ủi: "Để tớ đưa cậu lên phòng y tế."
"Tớ nặng lắm. Cậu dìu tớ đi đi."
Bình luận
"Tớ nặng lắm. Cậu dìu tớ đi đi."
Tô Đông An thấp hơn cô ấy nửa cái đầu, người lại nhỏ nhắn, làm sao đủ sức cõng cô ấy cơ chứ. Nhỡ quật ốm vì kiệt sức thì sao?
Bình luận
Tô Đông An thấp hơn cô ấy nửa cái đầu, người lại nhỏ nhắn, làm sao đủ sức cõng cô ấy cơ chứ. Nhỡ quật ốm vì kiệt sức thì sao?
"Tớ bảo cõng được là cõng được." Cô mím môi, xốc Kẹo Bông Gòn lên lưng, chạy thật nhanh tới phòng y tế.
Bình luận
"Tớ bảo cõng được là cõng được." Cô mím môi, xốc Kẹo Bông Gòn lên lưng, chạy thật nhanh tới phòng y tế.
Kẹo Bông Gòn níu vai cô, thì thào: "Chúng ta còn chưa xin thầy."
Bình luận
Kẹo Bông Gòn níu vai cô, thì thào: "Chúng ta còn chưa xin thầy."
"Kệ đi."
Bình luận
"Kệ đi."
Sau một hồi kiểm tra thì cô giáo kết luận, Kẹo Bông Gòn bị ngộ độc thực phẩm. Triệu chứng không quá nặng nên không cần đi bệnh viện, chỉ cần nằm ở phòng y tế, ói ra được càng nhiều càng tốt. Sau đó, uống thật nhiều nước để ngăn ngừa tình trạng mất nước. Nếu kèm theo tiêu chảy, uống thêm Oresol. Mà như vậy thì cần người ở cùng để tiện chăm sóc.
Bình luận
Sau một hồi kiểm tra thì cô giáo kết luận, Kẹo Bông Gòn bị ngộ độc thực phẩm. Triệu chứng không quá nặng nên không cần đi bệnh viện, chỉ cần nằm ở phòng y tế, ói ra được càng nhiều càng tốt. Sau đó, uống thật nhiều nước để ngăn ngừa tình trạng mất nước. Nếu kèm theo tiêu chảy, uống thêm Oresol. Mà như vậy thì cần người ở cùng để tiện chăm sóc.
Cô nhìn Kẹo Bông Gòn: "Cậu đợi tớ chút. Tớ quay lại xin nghỉ, sẵn tiện qua lớp mang cặp của hai đứa lên phòng y tế luôn."
Bình luận
Cô nhìn Kẹo Bông Gòn: "Cậu đợi tớ chút. Tớ quay lại xin nghỉ, sẵn tiện qua lớp mang cặp của hai đứa lên phòng y tế luôn."
Hiện tại, triệu chứng chỉ mới bắt đầu và cô giáo vẫn ở phòng y tế nên đây có thể coi là thời điểm thích hợp nhất để làm mấy việc râu ria này.
Bình luận
Hiện tại, triệu chứng chỉ mới bắt đầu và cô giáo vẫn ở phòng y tế nên đây có thể coi là thời điểm thích hợp nhất để làm mấy việc râu ria này.
Kẹo Bông Gòn nhìn Tô Đông An đang thở dốc, bờ môi nãy còn hồng hào giờ chuyển sang màu tím nhạt. Ấy vậy mà cô chẳng buồn để ý đến tình hình bản thân, vẫn bình thản trấn an cô ấy. Kẹo Bông Gòn xúc động nói:
Bình luận
Kẹo Bông Gòn nhìn Tô Đông An đang thở dốc, bờ môi nãy còn hồng hào giờ chuyển sang màu tím nhạt. Ấy vậy mà cô chẳng buồn để ý đến tình hình bản thân, vẫn bình thản trấn an cô ấy. Kẹo Bông Gòn xúc động nói:
"Cậu gọi Linh lên phòng y tế hộ tớ là được."
Bình luận
"Cậu gọi Linh lên phòng y tế hộ tớ là được."
Tô Đông An nhíu mày, suy tư. Linh nào nhỉ? Bạn mới của Kẹo Bông Gòn à? Cô nhìn cô ấy, thấy ánh mắt thương xót đó, liền hiểu ý tứ trong lời nói của Kẹo Bông Gòn là gì.
Bình luận
Tô Đông An nhíu mày, suy tư. Linh nào nhỉ? Bạn mới của Kẹo Bông Gòn à? Cô nhìn cô ấy, thấy ánh mắt thương xót đó, liền hiểu ý tứ trong lời nói của Kẹo Bông Gòn là gì.
"Tớ không sao thật mà. Không cần làm phiền cậu ấy đâu. Tớ đi tí rồi về."
Bình luận
"Tớ không sao thật mà. Không cần làm phiền cậu ấy đâu. Tớ đi tí rồi về."
Nói rồi, cô xoay người chạy đi trước khi Kẹo Bông Gòn kịp nói điều gì. Tô Đông An tính đi xin thầy thể dục, sau đó sẽ nhờ Phạm Minh Nhất hoặc Bùi Hằng Anh qua hai lớp lấy cặp sách giúp cô, như vậy sẽ tiết kiệm được thời gian hơn.
Bình luận
Nói rồi, cô xoay người chạy đi trước khi Kẹo Bông Gòn kịp nói điều gì. Tô Đông An tính đi xin thầy thể dục, sau đó sẽ nhờ Phạm Minh Nhất hoặc Bùi Hằng Anh qua hai lớp lấy cặp sách giúp cô, như vậy sẽ tiết kiệm được thời gian hơn.
Nhưng Tô Đông An đã đánh giá cao thể lực của mình, vừa chạy ra khỏi phòng y tế được vài trăm mét thì cơ thể có dấu hiệu kiệt sức. Cô chỉ có thể ngừng chạy, gập người thở dốc rồi chợt nhận ra bản thân quên mang theo điện thoại trong lúc sờ túi quần. Nếu có điện thoại, chỉ cần gọi một cú cho Lưu Thiên Lãng thì mọi chuyện đã được giải quyết xong xuôi rồi. Nãy ở phòng y tế vội quá nên cô không nghĩ ra việc mượn điện thoại của cô giáo.
Bình luận
Nhưng Tô Đông An đã đánh giá cao thể lực của mình, vừa chạy ra khỏi phòng y tế được vài trăm mét thì cơ thể có dấu hiệu kiệt sức. Cô chỉ có thể ngừng chạy, gập người thở dốc rồi chợt nhận ra bản thân quên mang theo điện thoại trong lúc sờ túi quần. Nếu có điện thoại, chỉ cần gọi một cú cho Lưu Thiên Lãng thì mọi chuyện đã được giải quyết xong xuôi rồi. Nãy ở phòng y tế vội quá nên cô không nghĩ ra việc mượn điện thoại của cô giáo.
Lỡ đi mất nửa đường nên Tô Đông An đành cố gắng đi tiếp. Cô bước những bước thật dài để có thể đến nơi nhanh hơn. Lúc gần tới bãi đất trống thì có khoảng hai, ba nam sinh đang tiến về phía cô với gương mặt bất thiện, nhưng vì đang vội nên Tô Đông An không hề nhận ra. Vậy nên lúc đi ngang qua nhau, cô bị một nam sinh có mái tóc hồng, nửa dưới dùng tông đơ cắt gọn gàng, tai phải có đeo một chiếc khuyên tai hình chữ thập nắm vai, đẩy mạnh về phía sau.
Bình luận
Lỡ đi mất nửa đường nên Tô Đông An đành cố gắng đi tiếp. Cô bước những bước thật dài để có thể đến nơi nhanh hơn. Lúc gần tới bãi đất trống thì có khoảng hai, ba nam sinh đang tiến về phía cô với gương mặt bất thiện, nhưng vì đang vội nên Tô Đông An không hề nhận ra. Vậy nên lúc đi ngang qua nhau, cô bị một nam sinh có mái tóc hồng, nửa dưới dùng tông đơ cắt gọn gàng, tai phải có đeo một chiếc khuyên tai hình chữ thập nắm vai, đẩy mạnh về phía sau.
Cô lùi về sau mấy bước rồi ngã "uỵch" xuống đất, giọng nói trầm khàn mang theo sự thách thức cùng khinh thường từ trên đỉnh đầu truyền xuống:
Bình luận
Cô lùi về sau mấy bước rồi ngã "uỵch" xuống đất, giọng nói trầm khàn mang theo sự thách thức cùng khinh thường từ trên đỉnh đầu truyền xuống:
"Cô là cái thá gì mà dám đối xử với Huỳnh như vậy?"
Bình luận
"Cô là cái thá gì mà dám đối xử với Huỳnh như vậy?"
Đám người này lựa giờ đến gây sự hay sao không biết? Đến đúng lúc thế! Tô Đông An bực bội nghĩ thầm.
Bình luận
Đám người này lựa giờ đến gây sự hay sao không biết? Đến đúng lúc thế! Tô Đông An bực bội nghĩ thầm.
Cô đứng dậy, không quan tâm chân tay bị trầy xước hay mấy kẻ đang ngáng đường mình kia, cứ thế lướt qua bọn họ đi tiếp.
Bình luận
Cô đứng dậy, không quan tâm chân tay bị trầy xước hay mấy kẻ đang ngáng đường mình kia, cứ thế lướt qua bọn họ đi tiếp.
Nhưng người nào đó không có ý định phối hợp, cậu ta nắm bả vai cô, đẩy mạnh về chỗ cũ, trầm giọng cảnh cáo:
Bình luận
Nhưng người nào đó không có ý định phối hợp, cậu ta nắm bả vai cô, đẩy mạnh về chỗ cũ, trầm giọng cảnh cáo:
"Tôi cho phép cô đi à?"
Bình luận
"Tôi cho phép cô đi à?"
Tô Đông An loạng choạng vài bước mới đứng vững. Lúc này, mấy nam sinh đi cùng cậu ta mới lên tiếng can ngăn: "Được rồi Bá Gia, chẳng lẽ mày định đánh cả con gái nữa à?"
Bình luận
Tô Đông An loạng choạng vài bước mới đứng vững. Lúc này, mấy nam sinh đi cùng cậu ta mới lên tiếng can ngăn: "Được rồi Bá Gia, chẳng lẽ mày định đánh cả con gái nữa à?"
Lê Bá Gia quay đầu, trừng mắt nhìn tên vừa nói: "Chỉ cần là kẻ động tới Huỳnh, trai hay gái tao cũng đéo quan tâm."
Bình luận
Lê Bá Gia quay đầu, trừng mắt nhìn tên vừa nói: "Chỉ cần là kẻ động tới Huỳnh, trai hay gái tao cũng đéo quan tâm."
Nói rồi cậu ta xoay người, nhìn Tô Đông An, hạ giọng ra lệnh: "Mau cùng tôi đi xin lỗi Huỳnh!"
Bình luận
Nói rồi cậu ta xoay người, nhìn Tô Đông An, hạ giọng ra lệnh: "Mau cùng tôi đi xin lỗi Huỳnh!"
"Để sau đi. Hiện tại tôi đang có việc gấp."
Bình luận
"Để sau đi. Hiện tại tôi đang có việc gấp."
"Không được." Lê Bá Gia giữ bả vai cô. "Chuyện đã qua mấy hôm rồi có thấy cô đi xin lỗi Huỳnh đâu. Hôm nay, cô nhất định phải đi theo tôi."
Bình luận
"Không được." Lê Bá Gia giữ bả vai cô. "Chuyện đã qua mấy hôm rồi có thấy cô đi xin lỗi Huỳnh đâu. Hôm nay, cô nhất định phải đi theo tôi."
Cô hất tay cậu ta ra: "Tránh ra! Tôi chẳng làm gì sai cả."
Bình luận
Cô hất tay cậu ta ra: "Tránh ra! Tôi chẳng làm gì sai cả."
"Cô..." Thấy cậu ta định sấn tới, hai nam sinh kia nhanh chóng cản lại.
Bình luận
"Cô..." Thấy cậu ta định sấn tới, hai nam sinh kia nhanh chóng cản lại.
Lê Bá Gia là ai, bọn họ biết. Tô Đông An là ai, bọn họ cũng biết. Thế nên khi thấy hai người xung đột, đám học sinh nhanh chóng xúm lại hóng chuyện. Thấy tình hình không ổn, cứ kéo dài thì không biết bao giờ mới có thể quay lại phòng y tế. Tô Đông An cau mày, lách người qua Lê Bá Gia thì bị cậu ta kéo cổ áo giữ lại. Cô tiện đà nắm chặt cổ tay cậu ta, xoay một vòng, bẻ ngược ra đằng sau khiến cậu ta buộc phải buông tay. Đám người xung quanh "ồ" lên, Dương Minh Huỳnh lúc này hay tin cũng chạy tới. Cô ấy thấy vậy liền quát to:
Bình luận
Lê Bá Gia là ai, bọn họ biết. Tô Đông An là ai, bọn họ cũng biết. Thế nên khi thấy hai người xung đột, đám học sinh nhanh chóng xúm lại hóng chuyện. Thấy tình hình không ổn, cứ kéo dài thì không biết bao giờ mới có thể quay lại phòng y tế. Tô Đông An cau mày, lách người qua Lê Bá Gia thì bị cậu ta kéo cổ áo giữ lại. Cô tiện đà nắm chặt cổ tay cậu ta, xoay một vòng, bẻ ngược ra đằng sau khiến cậu ta buộc phải buông tay. Đám người xung quanh "ồ" lên, Dương Minh Huỳnh lúc này hay tin cũng chạy tới. Cô ấy thấy vậy liền quát to:
"Cậu định làm gì An?"
Bình luận
"Cậu định làm gì An?"
Thấy cô ấy tới, hai mắt Lê Bá Gia chợt phát sáng, cậu ta xoa cổ tay, cố gắng nói với tone giọng mềm mại nhất có thể:
Bình luận
Thấy cô ấy tới, hai mắt Lê Bá Gia chợt phát sáng, cậu ta xoa cổ tay, cố gắng nói với tone giọng mềm mại nhất có thể:
"Đâu có." Rồi cậu ta quay lại nhìn Tô Đông An, thái độ thay đổi 180 độ. "Huỳnh đến rồi, mau xin lỗi cậu ấy đi."
Bình luận
"Đâu có." Rồi cậu ta quay lại nhìn Tô Đông An, thái độ thay đổi 180 độ. "Huỳnh đến rồi, mau xin lỗi cậu ấy đi."
Dương Minh Huỳnh cau mày: "Chẳng phải tớ đã đăng bài nói rõ rồi à? Sao các cậu cứ cố chấp với suy nghĩ của mình thế?"
Bình luận
Dương Minh Huỳnh cau mày: "Chẳng phải tớ đã đăng bài nói rõ rồi à? Sao các cậu cứ cố chấp với suy nghĩ của mình thế?"
Lê Bá Gia tỏ vẻ thấu hiểu, đáp: "Tớ biết cậu tốt bụng nên mới nhận hết lỗi về mình để giải vây cho cô ta. Nhưng với cái thái độ ấy, không ai có thể chấp nhận được. Cậu không cần phải lấp liếm thay cho cô ta đâu."
Bình luận
Lê Bá Gia tỏ vẻ thấu hiểu, đáp: "Tớ biết cậu tốt bụng nên mới nhận hết lỗi về mình để giải vây cho cô ta. Nhưng với cái thái độ ấy, không ai có thể chấp nhận được. Cậu không cần phải lấp liếm thay cho cô ta đâu."
Nghe cậu ta nói vậy, Dương Minh Huỳnh bất lực không thốt lên lời.
Bình luận
Nghe cậu ta nói vậy, Dương Minh Huỳnh bất lực không thốt lên lời.
Nhìn bọn họ mỗi người một biểu cảm, Tô Đông An chợt phì cười. Tiếng cười lanh lảnh ấy không khác gì đang nhạo báng hành vi của cậu ta vậy. Lê Bá Gia nhíu mày:
Bình luận
Nhìn bọn họ mỗi người một biểu cảm, Tô Đông An chợt phì cười. Tiếng cười lanh lảnh ấy không khác gì đang nhạo báng hành vi của cậu ta vậy. Lê Bá Gia nhíu mày:
"Cô cười gì?"
Bình luận
"Cô cười gì?"
"Thấy thú vị thì cười thôi." Tô Đông An nhún vai. "Người trong cuộc cũng đã nói không có gì rồi nên tôi "xin phép" đi trước."
Bình luận
"Thấy thú vị thì cười thôi." Tô Đông An nhún vai. "Người trong cuộc cũng đã nói không có gì rồi nên tôi "xin phép" đi trước."
"Cái đồ trơ tráo! Nếu không xin lỗi thì đừng hòng rời khỏi chỗ này." Lê Bá Gia khẽ rít, chặn đường cô.
Bình luận
"Cái đồ trơ tráo! Nếu không xin lỗi thì đừng hòng rời khỏi chỗ này." Lê Bá Gia khẽ rít, chặn đường cô.
Thấy tình hình lại trở về thế giằng co như ban đầu, nụ cười trên môi Tô Đông An chợt tắt, gương mặt dần trở nên lạnh lùng. Cô đang tính đánh vào chỗ hiểm để Lê Bá Gia không thể cản đường mình nữa thì chẳng biết nước từ đâu bỗng tạt thẳng vào người cô. Tô Đông An theo phản xạ nhắm nghiền mắt lại, hai tai ù đi nhưng vẫn có thể nghe ra được tiếng xô nước rơi xuống đất kèm theo đó là giọng nói trầm khàn của một nam sinh xa lạ:
Bình luận
Thấy tình hình lại trở về thế giằng co như ban đầu, nụ cười trên môi Tô Đông An chợt tắt, gương mặt dần trở nên lạnh lùng. Cô đang tính đánh vào chỗ hiểm để Lê Bá Gia không thể cản đường mình nữa thì chẳng biết nước từ đâu bỗng tạt thẳng vào người cô. Tô Đông An theo phản xạ nhắm nghiền mắt lại, hai tai ù đi nhưng vẫn có thể nghe ra được tiếng xô nước rơi xuống đất kèm theo đó là giọng nói trầm khàn của một nam sinh xa lạ:
"Nhiều lời với cô ta như thế làm gì? Như này không phải xong rồi sao?"
Bình luận
"Nhiều lời với cô ta như thế làm gì? Như này không phải xong rồi sao?"
Bị giật mình trong giây lát bởi hành động của nam sinh kia, đám người xung quanh lại tiếp tục ghé tai nhau xì xào, bàn tán. Nhưng chủ đề lúc này đã khác hồi nãy.
Bình luận
Bị giật mình trong giây lát bởi hành động của nam sinh kia, đám người xung quanh lại tiếp tục ghé tai nhau xì xào, bàn tán. Nhưng chủ đề lúc này đã khác hồi nãy.
"Thế này không phải quá đáng lắm sao? Khi không lại đổ cả xô nước vào người nó như thế."
Bình luận
"Thế này không phải quá đáng lắm sao? Khi không lại đổ cả xô nước vào người nó như thế."
"... Ừ."
Bình luận
"... Ừ."
"Dù hành vi của Tô Đông An không đúng thật, nhưng nó cũng có làm gì bọn họ đâu."
Bình luận
"Dù hành vi của Tô Đông An không đúng thật, nhưng nó cũng có làm gì bọn họ đâu."
"Mấy thằng con trai lại đi bắt nạt một đứa con gái, tự dưng tao thấy bọn nó hèn ghê."
Bình luận
"Mấy thằng con trai lại đi bắt nạt một đứa con gái, tự dưng tao thấy bọn nó hèn ghê."
"Công nhận."
Bình luận
"Công nhận."
"..."
Bình luận
"..."
Dương Minh Huỳnh ngỡ ngàng hai giây rồi hét lên: "Đây là chuyện giữa tôi và An. Mấy người có quyền gì mà dám đối xử với cậu ấy như thế?"
Bình luận
Dương Minh Huỳnh ngỡ ngàng hai giây rồi hét lên: "Đây là chuyện giữa tôi và An. Mấy người có quyền gì mà dám đối xử với cậu ấy như thế?"
Cô ấy định tới bên Tô Đông An nhưng bị Bùi Nguyên Vũ giữ lại, cậu ta lắc đầu: "Đừng qua đấy!"
Bình luận
Cô ấy định tới bên Tô Đông An nhưng bị Bùi Nguyên Vũ giữ lại, cậu ta lắc đầu: "Đừng qua đấy!"
Hiện giờ, một số người đang rất kích động, nếu Dương Minh Huỳnh qua đó, chẳng may bị thương thì sao? Dù biết hành động này có thể khiến cô ấy căm ghét mình nhiều hơn nhưng Bùi Nguyên Vũ không quan tâm. Ghét một chút là ghét, mà ghét nhiều chút thì... vẫn là ghét mà thôi.
Bình luận
Hiện giờ, một số người đang rất kích động, nếu Dương Minh Huỳnh qua đó, chẳng may bị thương thì sao? Dù biết hành động này có thể khiến cô ấy căm ghét mình nhiều hơn nhưng Bùi Nguyên Vũ không quan tâm. Ghét một chút là ghét, mà ghét nhiều chút thì... vẫn là ghét mà thôi.
Mặc cho xung quanh kẻ cười người thương, Tô Đông An cúi đầu, vuốt mặt. Nước tháng 11 khá lạnh, lại bị xối thẳng mặt khiến cô hơi choáng. Mấy giọt còn lại đọng trên tóc mái chảy xuống làm khóe mắt cay cay. Cô vuốt ngược tóc lên, hờ hững nhìn đám người trước mặt.
Bình luận
Mặc cho xung quanh kẻ cười người thương, Tô Đông An cúi đầu, vuốt mặt. Nước tháng 11 khá lạnh, lại bị xối thẳng mặt khiến cô hơi choáng. Mấy giọt còn lại đọng trên tóc mái chảy xuống làm khóe mắt cay cay. Cô vuốt ngược tóc lên, hờ hững nhìn đám người trước mặt.
"Mấy người chỉ làm được đến thế này thôi à?"
Bình luận
"Mấy người chỉ làm được đến thế này thôi à?"
Mọi người: "..."
Bình luận
Mọi người: "..."
Bình thường, gặp trường hợp kiểu này, mấy ai giữ được bình tĩnh. Bởi thấy mình không đáng bị đối xử như thế nên mới tỏ ra tức giận. Nhưng từ lời nói đến gương mặt của Tô Đông An đều rất bình thản, bình thản tới mức khiến một vài người chứng kiến không khỏi cảm thấy lạ lùng.
Bình luận
Bình thường, gặp trường hợp kiểu này, mấy ai giữ được bình tĩnh. Bởi thấy mình không đáng bị đối xử như thế nên mới tỏ ra tức giận. Nhưng từ lời nói đến gương mặt của Tô Đông An đều rất bình thản, bình thản tới mức khiến một vài người chứng kiến không khỏi cảm thấy lạ lùng.
Dù rằng Tô Đông An chẳng nói thêm lời nào nữa nhưng vô hình chung lại khiến bọn họ cảm thấy như bị khinh bỉ. Một người có cái tôi cao như Lê Bá Gia làm sao chịu nổi thái độ này. Cậu ta tiến tới, tính dùng sức mạnh bắt cô phải cúi đầu xin lỗi Dương Minh Huỳnh thì Lưu Thiên Lãng không biết từ đâu xông tới, đấm Lê Bá Gia một cái khiến cậu ta ngã chúi người ra đằng sau. Máu từ khóe môi rỉ ra, cậu ta bật cười, nhổ một ngụm máu rồi đứng dậy, nhìn cậu:
Bình luận
Dù rằng Tô Đông An chẳng nói thêm lời nào nữa nhưng vô hình chung lại khiến bọn họ cảm thấy như bị khinh bỉ. Một người có cái tôi cao như Lê Bá Gia làm sao chịu nổi thái độ này. Cậu ta tiến tới, tính dùng sức mạnh bắt cô phải cúi đầu xin lỗi Dương Minh Huỳnh thì Lưu Thiên Lãng không biết từ đâu xông tới, đấm Lê Bá Gia một cái khiến cậu ta ngã chúi người ra đằng sau. Máu từ khóe môi rỉ ra, cậu ta bật cười, nhổ một ngụm máu rồi đứng dậy, nhìn cậu:
"Trông cậu ẻo lả vậy mà sức cũng khá phết nhỉ?"
Bình luận
"Trông cậu ẻo lả vậy mà sức cũng khá phết nhỉ?"
Lưu Thiên Lãng mím môi, gân xanh trên trán nổi lên chằng chịt, cậu không nói không rằng, tiến về phía cậu ta. Lê Bá Gia cũng hiếu chiến chẳng kém, hai người cứ vậy mà lao vào đánh nhau trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
Bình luận
Lưu Thiên Lãng mím môi, gân xanh trên trán nổi lên chằng chịt, cậu không nói không rằng, tiến về phía cậu ta. Lê Bá Gia cũng hiếu chiến chẳng kém, hai người cứ vậy mà lao vào đánh nhau trước sự ngỡ ngàng của mọi người.