• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/3/2024 8:41:54 AM
  • 0
  • 0

Chương 6


Edwin đánh xe vào chỗ gửi, điều chỉnh vị trí một chút rồi mới bước ra ngoài để mở cửa cho Edward. Cậu vừa chật vật tháo dây an toàn vừa ngượng ngùng cười:

Bình luận

Edwin đánh xe vào chỗ gửi, điều chỉnh vị trí một chút rồi mới bước ra ngoài để mở cửa cho Edward. Cậu vừa chật vật tháo dây an toàn vừa ngượng ngùng cười:

Bình luận

“Ghét ghê, một tay bị gãy là tay còn lại cũng yếu như sên. Đúng rồi, để tôi dẫn đường cho, đường sá chỗ này loằng ngoằng lắm.”

Bình luận

“Ghét ghê, một tay bị gãy là tay còn lại cũng yếu như sên. Đúng rồi, để tôi dẫn đường cho, đường sá chỗ này loằng ngoằng lắm.”

Bình luận

“Vậy làm phiền cậu.”

Bình luận

“Vậy làm phiền cậu.”

Bình luận

Hai người cứ thong thả bước từng bước một, ban đầu Edwin còn định cõng Edward nhưng lại bị từ chối, anh đành đi chậm nhất có thể để cậu không bị tụt lại đằng sau. May mắn thay nhà cậu ở gần đó nên bọn họ không cần tốn quá nhiều thời gian để đến được trước cửa nhà. Edwin nhìn căn nhà có hơi hướm Folk Victoria trước mặt, anh nói với giọng thích thú:

Bình luận

Hai người cứ thong thả bước từng bước một, ban đầu Edwin còn định cõng Edward nhưng lại bị từ chối, anh đành đi chậm nhất có thể để cậu không bị tụt lại đằng sau. May mắn thay nhà cậu ở gần đó nên bọn họ không cần tốn quá nhiều thời gian để đến được trước cửa nhà. Edwin nhìn căn nhà có hơi hướm Folk Victoria trước mặt, anh nói với giọng thích thú:

Bình luận

“Đẹp thật, cậu có mắt thẩm mỹ tốt đấy.

Bình luận

“Đẹp thật, cậu có mắt thẩm mỹ tốt đấy.

Bình luận

“Cảm ơn, anh vào nhà đi.” Edward đã mở cửa nhà, bật sẵn đèn.

Bình luận

“Cảm ơn, anh vào nhà đi.” Edward đã mở cửa nhà, bật sẵn đèn.

Bình luận

Edwin đặt chân lên bậc tam cấp, anh cảm nhận được một mùi hương bạc hà tươi vây quanh người, giống hệt mùi hương trên người Edward mà anh ngửi thấy khi nãy. Anh khoan khoái hít một hơi, sau đó cúi xuống tháo giày.

Bình luận

Edwin đặt chân lên bậc tam cấp, anh cảm nhận được một mùi hương bạc hà tươi vây quanh người, giống hệt mùi hương trên người Edward mà anh ngửi thấy khi nãy. Anh khoan khoái hít một hơi, sau đó cúi xuống tháo giày.

Bình luận

"Mieo?"

Bình luận

"Mieo?"

Bình luận

Edwin nghe tiếng thì cúi xuống, trông thấy một con mèo màu đen tuyền đang nằm trên tấm thảm chùi chân nhìn mình đầy ngạc nhiên. Edward xoa đầu nó và nói với anh:

Bình luận

Edwin nghe tiếng thì cúi xuống, trông thấy một con mèo màu đen tuyền đang nằm trên tấm thảm chùi chân nhìn mình đầy ngạc nhiên. Edward xoa đầu nó và nói với anh:

Bình luận

“Tên nó là Hippocrates. – cậu nhìn con mèo – Hippocrates à, chú đẹp trai này là khách của ba đó, con mau chào đi.”

Bình luận

“Tên nó là Hippocrates. – cậu nhìn con mèo – Hippocrates à, chú đẹp trai này là khách của ba đó, con mau chào đi.”

Bình luận

Hippocrates bước đến gần Edwin, hít hít mùi hương trên người anh, sau đó để yên cho anh xoa đầu. Nó có bộ lông rất mềm, lại thân thiện nên anh xoa thêm một lúc nữa.

Bình luận

Hippocrates bước đến gần Edwin, hít hít mùi hương trên người anh, sau đó để yên cho anh xoa đầu. Nó có bộ lông rất mềm, lại thân thiện nên anh xoa thêm một lúc nữa.

Bình luận

“Trông nó dễ thương thật đấy.” Edwin nhéo mặt Hippocrates, sau đó ôm nó vào nhà.

Bình luận

“Trông nó dễ thương thật đấy.” Edwin nhéo mặt Hippocrates, sau đó ôm nó vào nhà.

Bình luận

Không gian bên trong nhà Edward cũng không rộng cho lắm, nhưng cậu sắp xếp hợp lý nên trông rộng rãi thoải mái hơn một chút. Tầng dưới là phòng khách, phòng bếp và phòng đọc sách. Từ ngoài cửa đi thẳng vào trong là phòng bếp , phòng đọc sách và phòng khách ở hai bên .

Bình luận

Không gian bên trong nhà Edward cũng không rộng cho lắm, nhưng cậu sắp xếp hợp lý nên trông rộng rãi thoải mái hơn một chút. Tầng dưới là phòng khách, phòng bếp và phòng đọc sách. Từ ngoài cửa đi thẳng vào trong là phòng bếp , phòng đọc sách và phòng khách ở hai bên .

Bình luận

Phòng khách – hay chính xác là một không gian được ngăn ra với cầu thang có một chiếc sofa màu rêu, thảm trải màu caro xám và một chiếc bàn thấp bằng gỗ sơn trắng. Tường nhà Edward được quét vôi trắng, sàn nhà lát gỗ tối màu. Bên cạnh sofa còn có một chiếc giỏ được lót gối mềm, là chỗ ngủ của Hippocrates.

Bình luận

Phòng khách – hay chính xác là một không gian được ngăn ra với cầu thang có một chiếc sofa màu rêu, thảm trải màu caro xám và một chiếc bàn thấp bằng gỗ sơn trắng. Tường nhà Edward được quét vôi trắng, sàn nhà lát gỗ tối màu. Bên cạnh sofa còn có một chiếc giỏ được lót gối mềm, là chỗ ngủ của Hippocrates.

Bình luận

Edwin nhìn quanh nhà một lúc, liền biết Edward là kiểu người ưa hoàn hảo trong việc sắp xếp không gian sống xung quanh, đồng thời mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế mức độ nhẹ. Sách, báo, tạp chí ở trên bàn được sắp xếp ngay ngắn, một cạnh vuông góc với tường. Ô, mũ và áo khoác được treo trên móc treo ở gần cửa ra vào. Trên bàn không có lấy một chiếc cốc chén uống dở nào, chỉ có một chậu cây con và sàn nhà được lau chùi sạch bóng loáng.

Bình luận

Edwin nhìn quanh nhà một lúc, liền biết Edward là kiểu người ưa hoàn hảo trong việc sắp xếp không gian sống xung quanh, đồng thời mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế mức độ nhẹ. Sách, báo, tạp chí ở trên bàn được sắp xếp ngay ngắn, một cạnh vuông góc với tường. Ô, mũ và áo khoác được treo trên móc treo ở gần cửa ra vào. Trên bàn không có lấy một chiếc cốc chén uống dở nào, chỉ có một chậu cây con và sàn nhà được lau chùi sạch bóng loáng.

Bình luận

Edward đã vào bếp pha trà, Edwin ngồi trên sofa, đọc một tạp chí chuyên ngành của Edward trên bàn. Sau cùng, anh bỏ nó về chỗ cũ vì không hiểu lắm. Edwin di chuyển sự chú ý của mình đến Hippocrates đang nằm trong cái ổ, hai con mắt lim dim. Sự tồn tại của nhóc con này có lẽ là nét duy nhất khiến ngôi nhà nhỏ của Edward không đến mức trầm lặng và thiếu hơi người.

Bình luận

Edward đã vào bếp pha trà, Edwin ngồi trên sofa, đọc một tạp chí chuyên ngành của Edward trên bàn. Sau cùng, anh bỏ nó về chỗ cũ vì không hiểu lắm. Edwin di chuyển sự chú ý của mình đến Hippocrates đang nằm trong cái ổ, hai con mắt lim dim. Sự tồn tại của nhóc con này có lẽ là nét duy nhất khiến ngôi nhà nhỏ của Edward không đến mức trầm lặng và thiếu hơi người.

Bình luận

Anh nhẹ nhàng bước vào phòng bếp, tựa cửa nhìn Edward đang chiên xúc xích và trứng trên bếp. Tuy một tay bị gãy nhưng cậu vẫn có thể xoay sở dùng tay còn lại. Thấy Edwin đi vào, cậu mỉm cười:

Bình luận

Anh nhẹ nhàng bước vào phòng bếp, tựa cửa nhìn Edward đang chiên xúc xích và trứng trên bếp. Tuy một tay bị gãy nhưng cậu vẫn có thể xoay sở dùng tay còn lại. Thấy Edwin đi vào, cậu mỉm cười:

Bình luận

“Tôi còn chưa xong đâu, anh cứ ngồi đi.”

Bình luận

“Tôi còn chưa xong đâu, anh cứ ngồi đi.”

Bình luận

Edwin gật đầu, nhưng vẫn đi đến sau Edward xem cậu nấu nướng, còn giúp cậu cắt lát bánh mì.

Bình luận

Edwin gật đầu, nhưng vẫn đi đến sau Edward xem cậu nấu nướng, còn giúp cậu cắt lát bánh mì.

Bình luận

“Anh có bị dị ứng với đậu trắng không Edwin?” Edward vừa hỏi anh vừa cầm lọ sốt đậu trắng trên tủ.

Bình luận

“Anh có bị dị ứng với đậu trắng không Edwin?” Edward vừa hỏi anh vừa cầm lọ sốt đậu trắng trên tủ.

Bình luận

“Không. Thật ra tôi khá thích chúng đấy.” Edwin lắc đầu, cầm lon sốt để mở giúp cậu.

Bình luận

“Không. Thật ra tôi khá thích chúng đấy.” Edwin lắc đầu, cầm lon sốt để mở giúp cậu.

Bình luận

Anh còn định đổ chúng ra đĩa luôn nhưng Edward đã ngăn lại để chế biến thêm một chút. Theo như lời cậu nói thì làm vậy đậu trắng sẽ đậm đà hơn. Edwin không cố xen vào nữa mà quay đi sắp bát đĩa và thức ăn.

Bình luận

Anh còn định đổ chúng ra đĩa luôn nhưng Edward đã ngăn lại để chế biến thêm một chút. Theo như lời cậu nói thì làm vậy đậu trắng sẽ đậm đà hơn. Edwin không cố xen vào nữa mà quay đi sắp bát đĩa và thức ăn.

Bình luận

“Cậu làm bữa sáng kiểu truyền thống sao?” Anh hỏi trong khi sắp miếng thịt xông khói cho đều.

Bình luận

“Cậu làm bữa sáng kiểu truyền thống sao?” Anh hỏi trong khi sắp miếng thịt xông khói cho đều.

Bình luận

“Vâng, tôi chưa kịp mua thêm nguyên liệu nên chỉ có thể làm món này thôi. Nếu có thể, lúc khác tôi sẽ đãi anh một bữa thịnh soạn hơn.” Edward nhìn đĩa thức ăn chỉ có màu của thịt, xúc xích, sốt cà, điểm thêm chút xíu màu trắng vàng của trứng và bánh mì thì tỏ vẻ ái ngại.

Bình luận

“Vâng, tôi chưa kịp mua thêm nguyên liệu nên chỉ có thể làm món này thôi. Nếu có thể, lúc khác tôi sẽ đãi anh một bữa thịnh soạn hơn.” Edward nhìn đĩa thức ăn chỉ có màu của thịt, xúc xích, sốt cà, điểm thêm chút xíu màu trắng vàng của trứng và bánh mì thì tỏ vẻ ái ngại.

Bình luận

Edwin ngừng tay, quay đầu nhìn cậu:

Bình luận

Edwin ngừng tay, quay đầu nhìn cậu:

Bình luận

“Xin lỗi cậu, tôi thật sự không có ý đó đâu.” Anh chậm rãi giải thích, “Tôi đang khen cậu mà, bữa ăn nhìn rất ngon.”

Bình luận

“Xin lỗi cậu, tôi thật sự không có ý đó đâu.” Anh chậm rãi giải thích, “Tôi đang khen cậu mà, bữa ăn nhìn rất ngon.”

Bình luận

Edward thở phào trong lòng, cậu đổ sốt đậu trắng lên đĩa để hoàn chỉnh món ăn, sau đó đẩy ghế cho anh:

Bình luận

Edward thở phào trong lòng, cậu đổ sốt đậu trắng lên đĩa để hoàn chỉnh món ăn, sau đó đẩy ghế cho anh:

Bình luận

“Do tôi nghĩ nhiều rồi, anh ngồi xuống dùng bữa đi.”

Bình luận

“Do tôi nghĩ nhiều rồi, anh ngồi xuống dùng bữa đi.”

Bình luận

Edwin gật đầu nhưng vẫn đứng yên tại chỗ, chờ đến khi cậu ngồi xuống thì mới thực sự đặt mình lên ghế. Anh đã nghĩ ra vài câu chuyện thú vị để nói với cậu nhưng rồi lại phải bỏ sang một bên vì sau khi nói câu chúc ngon miệng, Edward không có vẻ gì là muốn tiếp chuyện thêm.

Bình luận

Edwin gật đầu nhưng vẫn đứng yên tại chỗ, chờ đến khi cậu ngồi xuống thì mới thực sự đặt mình lên ghế. Anh đã nghĩ ra vài câu chuyện thú vị để nói với cậu nhưng rồi lại phải bỏ sang một bên vì sau khi nói câu chúc ngon miệng, Edward không có vẻ gì là muốn tiếp chuyện thêm.

Bình luận

Dù vậy, bữa ăn vẫn trôi đi một cách dễ chịu, Edwin nhận ra đối tượng hẹn hò của anh mặc dù im lặng trong suốt bữa ăn nhưng sẽ luôn để ý từng cử động của anh và tỏ ý giúp đỡ khi anh có ý định lấy thêm món gì. Xé nốt miếng bánh mì cuối cùng, anh thong thả đưa vào miệng với vẻ thoả mãn và nói với Edward đang toan cầm bát đĩa của cả hai đi rửa:

Bình luận

Dù vậy, bữa ăn vẫn trôi đi một cách dễ chịu, Edwin nhận ra đối tượng hẹn hò của anh mặc dù im lặng trong suốt bữa ăn nhưng sẽ luôn để ý từng cử động của anh và tỏ ý giúp đỡ khi anh có ý định lấy thêm món gì. Xé nốt miếng bánh mì cuối cùng, anh thong thả đưa vào miệng với vẻ thoả mãn và nói với Edward đang toan cầm bát đĩa của cả hai đi rửa:

Bình luận

“Cảm ơn vì bữa sáng tuyệt vời của cậu. Đừng động tay chân vào đống bát đĩa đó nữa, để tôi rửa giúp cậu.”

Bình luận

“Cảm ơn vì bữa sáng tuyệt vời của cậu. Đừng động tay chân vào đống bát đĩa đó nữa, để tôi rửa giúp cậu.”

Bình luận

“Làm thế sao được, anh cứ ra ngoài nghỉ ngơi đi thôi.” Edward vẫn cầm hai chiếc dĩa trong tay, “Khi nãy anh giúp tôi nấu nướng đã đủ rồi.”

Bình luận

“Làm thế sao được, anh cứ ra ngoài nghỉ ngơi đi thôi.” Edward vẫn cầm hai chiếc dĩa trong tay, “Khi nãy anh giúp tôi nấu nướng đã đủ rồi.”

Bình luận

Edwin lại gần cậu, kiên quyết cầm đi chồng bát đĩa:

Bình luận

Edwin lại gần cậu, kiên quyết cầm đi chồng bát đĩa:

Bình luận

“Có bõ bèn gì đâu, hơn nữa tay chân cậu thế này rửa sao được.”

Bình luận

“Có bõ bèn gì đâu, hơn nữa tay chân cậu thế này rửa sao được.”

Bình luận

Edward không tranh lại với tầm vóc cao lớn của anh, đành tránh sang một bên để anh đứng trước bồn rửa:

Bình luận

Edward không tranh lại với tầm vóc cao lớn của anh, đành tránh sang một bên để anh đứng trước bồn rửa:

Bình luận

“Được rồi, vậy phiền anh nhé. Bát đĩa anh cứ tùy ý xếp lên chạn, miễn sau khi rửa anh nhớ lau khô bát đĩa là được.”

Bình luận

“Được rồi, vậy phiền anh nhé. Bát đĩa anh cứ tùy ý xếp lên chạn, miễn sau khi rửa anh nhớ lau khô bát đĩa là được.”

Bình luận

“Tôi biết rồi mà. Hồi đi du học tôi làm mấy việc này suốt.” Edwin đổ nước rửa bát lên giẻ, nhún vai.

Bình luận

“Tôi biết rồi mà. Hồi đi du học tôi làm mấy việc này suốt.” Edwin đổ nước rửa bát lên giẻ, nhún vai.

Bình luận

Edward đang gấp tấm khăn trải bàn, nghe Edwin nói như vậy liền hứng thú quay đầu hỏi anh:

Bình luận

Edward đang gấp tấm khăn trải bàn, nghe Edwin nói như vậy liền hứng thú quay đầu hỏi anh:

Bình luận

“Anh đi du học sao? Vậy thì giống tôi rồi. Nhưng mà tại sao anh lại phải tự rửa bát chứ? Tôi tưởng anh ở ký túc xá của đại học.”

Bình luận

“Anh đi du học sao? Vậy thì giống tôi rồi. Nhưng mà tại sao anh lại phải tự rửa bát chứ? Tôi tưởng anh ở ký túc xá của đại học.”

Bình luận

Edwin nghiêng đầu cười:

Bình luận

Edwin nghiêng đầu cười:

Bình luận

“Làm gì có chuyện đó, ký túc thực sự là một khoản chi tiêu xá xa xỉ đấy, kể cả có học bổng hỗ trợ chưa chắc tôi đã gánh vác được.” Anh đặt một chiếc đĩa được cọ xà phòng sang bồn bên cạnh để tráng sau, nói thêm, “Hơn nữa ký túc xá có giờ giới nghiêm, mà tôi toàn phải đi làm rất khuya, có đóng tiền người ta cũng không cho ở.”

Bình luận

“Làm gì có chuyện đó, ký túc thực sự là một khoản chi tiêu xá xa xỉ đấy, kể cả có học bổng hỗ trợ chưa chắc tôi đã gánh vác được.” Anh đặt một chiếc đĩa được cọ xà phòng sang bồn bên cạnh để tráng sau, nói thêm, “Hơn nữa ký túc xá có giờ giới nghiêm, mà tôi toàn phải đi làm rất khuya, có đóng tiền người ta cũng không cho ở.”

Bình luận

Edward nói với giọng đầy hoài niệm:

Bình luận

Edward nói với giọng đầy hoài niệm:

Bình luận

“Chúng ta chung cảnh ngộ rồi nhỉ. Hồi còn đi học tôi cũng phải thuê trọ bên ngoài vì đi làm đêm.”

Bình luận

“Chúng ta chung cảnh ngộ rồi nhỉ. Hồi còn đi học tôi cũng phải thuê trọ bên ngoài vì đi làm đêm.”

Bình luận

“Cậu học y mà cũng kiếm ra được thời gian làm thêm ư?”

Bình luận

“Cậu học y mà cũng kiếm ra được thời gian làm thêm ư?”

Bình luận

“Tất nhiên là kiếm được chứ, làm ca đêm ấy, ban ngày tôi tranh thủ học thật nhanh, ngủ một lúc rồi chiều tối bắt đầu đi làm đến hai, ba giờ sáng hôm sau thì về.”

Bình luận

“Tất nhiên là kiếm được chứ, làm ca đêm ấy, ban ngày tôi tranh thủ học thật nhanh, ngủ một lúc rồi chiều tối bắt đầu đi làm đến hai, ba giờ sáng hôm sau thì về.”

Bình luận

“Làm quần quật như vậy mà không gục thì tôi cũng nể cậu lắm đấy.” Edwin nhìn cậu tỏ vẻ khó tin, rồi lại cúi xuống cẩn thận kỳ cọ bát đĩa.

Bình luận

“Làm quần quật như vậy mà không gục thì tôi cũng nể cậu lắm đấy.” Edwin nhìn cậu tỏ vẻ khó tin, rồi lại cúi xuống cẩn thận kỳ cọ bát đĩa.

Bình luận

Sau khi rửa bát dĩa và dọn bàn ăn, hai người thảnh thơi ngồi trên sofa. Edward bật TV, lướt qua vài kênh nhưng không thấy gì đặc sắc. Cậu vốn định tắt TV nhưng nghĩ lại có Edwin ở đây nên quay sang hỏi anh:

Bình luận

Sau khi rửa bát dĩa và dọn bàn ăn, hai người thảnh thơi ngồi trên sofa. Edward bật TV, lướt qua vài kênh nhưng không thấy gì đặc sắc. Cậu vốn định tắt TV nhưng nghĩ lại có Edwin ở đây nên quay sang hỏi anh:

Bình luận

“Anh có muốn xem gì không?”

Bình luận

“Anh có muốn xem gì không?”

Bình luận

“Cảm ơn cậu, tôi không xem gì đâu.” Mãi mới tìm được một cuốn tạp chí vừa ý trong số đống sách báo chuyên ngành ở trên bàn, Edwin đọc chăm chú, “Cậu cứ xem đi.”

Bình luận

“Cảm ơn cậu, tôi không xem gì đâu.” Mãi mới tìm được một cuốn tạp chí vừa ý trong số đống sách báo chuyên ngành ở trên bàn, Edwin đọc chăm chú, “Cậu cứ xem đi.”

Bình luận

“Vậy được rồi.” Edward tắt TV đi

Bình luận

“Vậy được rồi.” Edward tắt TV đi

Bình luận

Chiếc TV này là của chủ nhà cũ, Edward giữ lại để thỉnh thoảng xem mấy chương trình truyền hình khi mất mạng không xem phim trên máy tính được. Bình thường cậu cũng không hay dùng đến nó.

Bình luận

Chiếc TV này là của chủ nhà cũ, Edward giữ lại để thỉnh thoảng xem mấy chương trình truyền hình khi mất mạng không xem phim trên máy tính được. Bình thường cậu cũng không hay dùng đến nó.

Bình luận

Hippocrates đang nằm nhoài trong cái ổ của mình, nghịch một quả bóng. Thấy Edward dựa vào sofa, hai tay trống không, nó liền nhảy phốc vào lòng cậu. Edward xoa đầu Hippocrates một lúc, lại thả nó đi. Cậu bước vào phòng đọc sách lấy cuốn tiểu thuyết đang đọc dở, vắt chéo chân ngồi đọc.

Bình luận

Hippocrates đang nằm nhoài trong cái ổ của mình, nghịch một quả bóng. Thấy Edward dựa vào sofa, hai tay trống không, nó liền nhảy phốc vào lòng cậu. Edward xoa đầu Hippocrates một lúc, lại thả nó đi. Cậu bước vào phòng đọc sách lấy cuốn tiểu thuyết đang đọc dở, vắt chéo chân ngồi đọc.

Bình luận

Edwin đã đọc xong cuốn tạp chí kia, anh để nó về chỗ cũ, sau đó quay sang nhìn Edward. Edward thấy tầm nhìn của anh hướng về phía mình thì ngẩng đầu hỏi:

Bình luận

Edwin đã đọc xong cuốn tạp chí kia, anh để nó về chỗ cũ, sau đó quay sang nhìn Edward. Edward thấy tầm nhìn của anh hướng về phía mình thì ngẩng đầu hỏi:

Bình luận

“Mặt tôi có dính gì ư?”

Bình luận

“Mặt tôi có dính gì ư?”

Bình luận

“Không, không có gì đâu.” Edwin vội phủ nhận

Bình luận

“Không, không có gì đâu.” Edwin vội phủ nhận

Bình luận

Edward đặt cuốn tiểu thuyết xuống bàn, mỉm cười:

Bình luận

Edward đặt cuốn tiểu thuyết xuống bàn, mỉm cười:

Bình luận

“Nếu đã không có gì, vậy chúng ta nói chút chuyện đi.”

Bình luận

“Nếu đã không có gì, vậy chúng ta nói chút chuyện đi.”

Bình luận

Nghe vậy, Edwin cũng ngồi thẳng người dậy:

Bình luận

Nghe vậy, Edwin cũng ngồi thẳng người dậy:

Bình luận

“Cậu muốn nói chuyện gì?”

Bình luận

“Cậu muốn nói chuyện gì?”

Bình luận

“Anh có yêu cầu gì với đối tượng hẹn hò không?” Edward thả Hippocrates đi, trong không gian phòng khách chỉ còn hai người.

Bình luận

“Anh có yêu cầu gì với đối tượng hẹn hò không?” Edward thả Hippocrates đi, trong không gian phòng khách chỉ còn hai người.

Bình luận

Edwin có vẻ rất hứng thú với chủ đề này:

Bình luận

Edwin có vẻ rất hứng thú với chủ đề này:

Bình luận

“Yêu cầu gì à? Cái này khó nói đấy, giới hạn của tôi rất rộng lớn nhưng cũng kỳ quái không kém, nhưng trước hết thì tôi đòi hỏi sự tôn trọng. Tôi sẽ cho phép cậu sử dụng điện thoại của tôi, máy tính, tóm lại là tất cả những thứ cậu có thể nghĩ ra để kiểm tra và không yêu cầu điều tương tự nhưng có vài điều tôi không muốn bị hỏi đến hay dò xét. Cậu biết đấy, có một số chuyện mà tôi không sẵn sàng để nói ngay tại thời điểm này, vì một vài lý do nho nhỏ, nhưng tôi hứa sẽ nói khi đến lúc.”

Bình luận

“Yêu cầu gì à? Cái này khó nói đấy, giới hạn của tôi rất rộng lớn nhưng cũng kỳ quái không kém, nhưng trước hết thì tôi đòi hỏi sự tôn trọng. Tôi sẽ cho phép cậu sử dụng điện thoại của tôi, máy tính, tóm lại là tất cả những thứ cậu có thể nghĩ ra để kiểm tra và không yêu cầu điều tương tự nhưng có vài điều tôi không muốn bị hỏi đến hay dò xét. Cậu biết đấy, có một số chuyện mà tôi không sẵn sàng để nói ngay tại thời điểm này, vì một vài lý do nho nhỏ, nhưng tôi hứa sẽ nói khi đến lúc.”

Bình luận

Anh nhìn thẳng vào Edward, ánh mắt dịu dàng nhưng đủ kiên quyết:

Bình luận

Anh nhìn thẳng vào Edward, ánh mắt dịu dàng nhưng đủ kiên quyết:

Bình luận

“Đừng lo chuyện ngoại tình, nếu thật sự không thích cậu nữa thì tôi sẽ nói thẳng ra và rời đi ngay lập tức. Hơn nữa, tôi cũng không cần bắt cá hai tay để làm gì, thứ nhất là tôi quá căng thẳng để mà nghĩ cách lừa dối cùng một lúc vài người, thứ hai là tôi không có thời gian nữa, tôi thực sự chỉ muốn dành nó cho vài người cố định, là gia đình tôi, mấy người bạn và cả cậu nếu cậu muốn. Tất nhiên phần lớn nhất là cho cậu rồi.”

Bình luận

“Đừng lo chuyện ngoại tình, nếu thật sự không thích cậu nữa thì tôi sẽ nói thẳng ra và rời đi ngay lập tức. Hơn nữa, tôi cũng không cần bắt cá hai tay để làm gì, thứ nhất là tôi quá căng thẳng để mà nghĩ cách lừa dối cùng một lúc vài người, thứ hai là tôi không có thời gian nữa, tôi thực sự chỉ muốn dành nó cho vài người cố định, là gia đình tôi, mấy người bạn và cả cậu nếu cậu muốn. Tất nhiên phần lớn nhất là cho cậu rồi.”

Bình luận

Ánh mắt anh đã trở về trạng thái hiền hòa, nhưng hồi chuông trong lòng Edward vẫn chưa dứt:

Bình luận

Ánh mắt anh đã trở về trạng thái hiền hòa, nhưng hồi chuông trong lòng Edward vẫn chưa dứt:

Bình luận

“Thế yêu cầu còn lại của anh là gì?” Món hời thì thường sẽ đi cùng rủi ro nhiều không kém, Edward không tin sự trung thành như vậy lại chỉ cần đổi bằng một tiêu chuẩn.

Bình luận

“Thế yêu cầu còn lại của anh là gì?” Món hời thì thường sẽ đi cùng rủi ro nhiều không kém, Edward không tin sự trung thành như vậy lại chỉ cần đổi bằng một tiêu chuẩn.

Bình luận

“Còn lại á? Cậu không cần bắt ép bản thân mình, cứ làm những gì cậu thích là được, miễn là không đi quá xa. Tôi không thích người yêu của tôi cứ luôn phải sống như một con người khác trước mặt tôi, cứ thoải mái như bình thường thôi.” Nhận ra sự chần chừ trong mắt Edward, anh ôn tồn giải thích, “Tôi thực ra cũng có nhiều điểm không tốt chứ chẳng hoàn hảo gì cả đâu, sau này có khi phải nhờ đến sự bao dung của cậu thôi. Còn cậu thì sao hả bác sĩ? Cậu có yêu cầu gì?”

Bình luận

“Còn lại á? Cậu không cần bắt ép bản thân mình, cứ làm những gì cậu thích là được, miễn là không đi quá xa. Tôi không thích người yêu của tôi cứ luôn phải sống như một con người khác trước mặt tôi, cứ thoải mái như bình thường thôi.” Nhận ra sự chần chừ trong mắt Edward, anh ôn tồn giải thích, “Tôi thực ra cũng có nhiều điểm không tốt chứ chẳng hoàn hảo gì cả đâu, sau này có khi phải nhờ đến sự bao dung của cậu thôi. Còn cậu thì sao hả bác sĩ? Cậu có yêu cầu gì?”

Bình luận

Edward ngẫm nghĩ một chút rồi trả lời anh:

Bình luận

Edward ngẫm nghĩ một chút rồi trả lời anh:

Bình luận

“Cũng đơn giản lắm, chỉ cần anh đủ tôn trọng tôi là được rồi. Tôi có một số thói quen hơi kỳ quặc, lại không thích ra ngoài, nếu anh chịu dành thời gian ở trong nhà cùng tôi thì tôi sẽ rất cảm kích. Ngoài ra tôi cũng hy vọng anh có thể giữ kiên nhẫn và không nói chuyện to tiếng hoặc tục tĩu với tôi, tôi không nghe được.”

Bình luận

“Cũng đơn giản lắm, chỉ cần anh đủ tôn trọng tôi là được rồi. Tôi có một số thói quen hơi kỳ quặc, lại không thích ra ngoài, nếu anh chịu dành thời gian ở trong nhà cùng tôi thì tôi sẽ rất cảm kích. Ngoài ra tôi cũng hy vọng anh có thể giữ kiên nhẫn và không nói chuyện to tiếng hoặc tục tĩu với tôi, tôi không nghe được.”

Bình luận

“Chỉ vậy thôi à? Phải rồi, cậu có để ý lịch sử tình trường không đấy?” Giọng nói của Edwin mang chút đùa giỡn

Bình luận

“Chỉ vậy thôi à? Phải rồi, cậu có để ý lịch sử tình trường không đấy?” Giọng nói của Edwin mang chút đùa giỡn

Bình luận

“Không có, tôi không để ý chuyện đó. Sao vậy, chẳng lẽ lịch sử tình trường của anh dày đặc lắm sao.” Ngay sau đó, cậu vội sửa lời, “Tôi hỏi câu này không hay lắm nhỉ, anh không trả lời cũng không sao.”

Bình luận

“Không có, tôi không để ý chuyện đó. Sao vậy, chẳng lẽ lịch sử tình trường của anh dày đặc lắm sao.” Ngay sau đó, cậu vội sửa lời, “Tôi hỏi câu này không hay lắm nhỉ, anh không trả lời cũng không sao.”

Bình luận

“Thật ra đây không phải vấn đề gì lớn lao mà. Được rồi tôi thành thật khai báo, trong lịch sử tình trường của tôi chỉ có bốn người, tính cả cậu.” Edwin nhún vai

Bình luận

“Thật ra đây không phải vấn đề gì lớn lao mà. Được rồi tôi thành thật khai báo, trong lịch sử tình trường của tôi chỉ có bốn người, tính cả cậu.” Edwin nhún vai

Bình luận

Edward chớp chớp mắt tỏ vẻ ngạc nhiên:

Bình luận

Edward chớp chớp mắt tỏ vẻ ngạc nhiên:

Bình luận

“Có mỗi bốn người thôi sao, còn tính cả tôi?”

Bình luận

“Có mỗi bốn người thôi sao, còn tính cả tôi?”

Bình luận

Edwin gật đầu:

Bình luận

Edwin gật đầu:

Bình luận

“Đúng vậy, chắc cũng do tôi hơi kén chọn. Còn cậu?”

Bình luận

“Đúng vậy, chắc cũng do tôi hơi kén chọn. Còn cậu?”

Bình luận

Edward trả lời:

Bình luận

Edward trả lời:

Bình luận

“Tôi còn trẻ mà, mới qua có một mối tình.” Sau đó cậu còn thêm một câu đùa giỡn, “Kinh nghiệm của tôi không bằng anh, sau này đành phải nhờ anh giúp đỡ thôi.”

Bình luận

“Tôi còn trẻ mà, mới qua có một mối tình.” Sau đó cậu còn thêm một câu đùa giỡn, “Kinh nghiệm của tôi không bằng anh, sau này đành phải nhờ anh giúp đỡ thôi.”

Bình luận

“Được rồi, vậy coi như là cuộc gặp mặt hôm nay thành công, chúng ta quen nhau nhé? – Edwin đưa tay ra, dáng vẻ như bàn chuyện làm ăn với đối tác vậy.

Bình luận

“Được rồi, vậy coi như là cuộc gặp mặt hôm nay thành công, chúng ta quen nhau nhé? – Edwin đưa tay ra, dáng vẻ như bàn chuyện làm ăn với đối tác vậy.

Bình luận

Edward có hơi là lạ với sự thẳng thắn từ Edwin, nhưng sau đó cậu cũng đưa tay ra bắt với Edwin.

Bình luận

Edward có hơi là lạ với sự thẳng thắn từ Edwin, nhưng sau đó cậu cũng đưa tay ra bắt với Edwin.

Bình luận

Nhìn thấy Edwin đưa tay trái, cậu cảm thấy thiện cảm của mình với anh tăng lên một bậc. Khi nãy, thấy Edwin giúp cậu sắp thức ăn ra đĩa, Edward đã biết anh thuận tay phải. Thế nhưng khi bắt tay với cậu, anh lại dùng tay trái, chứng tỏ anh là người để ý và quan tâm đến người khác. Edward cúi đầu, cảm nhận độ ấm trong tay Edwin, mỉm cười.

Bình luận

Nhìn thấy Edwin đưa tay trái, cậu cảm thấy thiện cảm của mình với anh tăng lên một bậc. Khi nãy, thấy Edwin giúp cậu sắp thức ăn ra đĩa, Edward đã biết anh thuận tay phải. Thế nhưng khi bắt tay với cậu, anh lại dùng tay trái, chứng tỏ anh là người để ý và quan tâm đến người khác. Edward cúi đầu, cảm nhận độ ấm trong tay Edwin, mỉm cười.

Bình luận

Edwin nghiêng đầu không nói gì, chỉ nghĩ rằng trái tim mà Catherine thả hộ anh cũng không gây phiền toái như anh nghĩ, thậm chí còn tạo ra hiệu ứng ngược lại.

Bình luận

Edwin nghiêng đầu không nói gì, chỉ nghĩ rằng trái tim mà Catherine thả hộ anh cũng không gây phiền toái như anh nghĩ, thậm chí còn tạo ra hiệu ứng ngược lại.

Bình luận

Đến khi thả tay ra và ngồi lại về chỗ của mình, Edward vẫn còn cảm thấy trong tay ấm áp và dễ chịu. Trạng thái im ắng khiến cậu thoáng nhớ về người cũ, một đàn anh khoá trên hơn cậu bốn tuổi. Khi ở cùng nhau, anh ta sẽ cố bày đủ trò làm náo động bầu không khí, kéo cậu ra khỏi đống sách vở và chọc cho đến khi cậu cười. Edward nhìn sang Edwin bên cạnh, thầm nghĩ rằng im lặng bên nhau cũng không tồi.

Bình luận

Đến khi thả tay ra và ngồi lại về chỗ của mình, Edward vẫn còn cảm thấy trong tay ấm áp và dễ chịu. Trạng thái im ắng khiến cậu thoáng nhớ về người cũ, một đàn anh khoá trên hơn cậu bốn tuổi. Khi ở cùng nhau, anh ta sẽ cố bày đủ trò làm náo động bầu không khí, kéo cậu ra khỏi đống sách vở và chọc cho đến khi cậu cười. Edward nhìn sang Edwin bên cạnh, thầm nghĩ rằng im lặng bên nhau cũng không tồi.

Bình luận

Thật ra im lặng hay náo nhiệt đều được cả, cậu chỉ mong không nhầm người.

Bình luận

Thật ra im lặng hay náo nhiệt đều được cả, cậu chỉ mong không nhầm người.


Truyện tương tự

Bình luận