Edward luôn tự cảm thấy mình là một người yêu với chất lượng không thể nói là đáng chán, nhưng trước ánh mắt kỳ vọng của ông Edgar, cậu lại có cảm giác bối rối. Cậu không bài xích việc trở thành bạn đời của Edwin, kỳ thực cậu còn cảm thấy anh sẽ là một phối ngẫu lý tưởng. Thế nhưng nghĩ thì dễ, làm mới khó, đánh giá Edwin lý tưởng không có nghĩa là cậu sẽ thực sự kết hôn với Edwin trong tương lai gần. Edward biết mình còn trẻ, và sự lúng túng với vấn đề hôn nhân vẫn ngự trị trong cậu như một bản năng của kẻ vốn chỉ quen với mối quan hệ lãng mạn chứ không phải một mối quan hệ gắn liền với hàng trăm nghìn thứ trách nhiệm như hôn nhân. Vậy nên trước ánh mắt như thể gửi gắm tương lai của Edwin từ ba anh, cậu cảm thấy có chút bối rối.
Bình luận
Edward luôn tự cảm thấy mình là một người yêu với chất lượng không thể nói là đáng chán, nhưng trước ánh mắt kỳ vọng của ông Edgar, cậu lại có cảm giác bối rối. Cậu không bài xích việc trở thành bạn đời của Edwin, kỳ thực cậu còn cảm thấy anh sẽ là một phối ngẫu lý tưởng. Thế nhưng nghĩ thì dễ, làm mới khó, đánh giá Edwin lý tưởng không có nghĩa là cậu sẽ thực sự kết hôn với Edwin trong tương lai gần. Edward biết mình còn trẻ, và sự lúng túng với vấn đề hôn nhân vẫn ngự trị trong cậu như một bản năng của kẻ vốn chỉ quen với mối quan hệ lãng mạn chứ không phải một mối quan hệ gắn liền với hàng trăm nghìn thứ trách nhiệm như hôn nhân. Vậy nên trước ánh mắt như thể gửi gắm tương lai của Edwin từ ba anh, cậu cảm thấy có chút bối rối.
Bình luận
Để che giấu sự lúng túng đó, Edward đành cầm tách trà lên nhấp một ngụm và đáp lại:
Bình luận
Để che giấu sự lúng túng đó, Edward đành cầm tách trà lên nhấp một ngụm và đáp lại:
Bình luận
“Vâng ạ, cháu sẽ cố gắng.”
Bình luận
“Vâng ạ, cháu sẽ cố gắng.”
Bình luận
Chẳng biết có phải vì đã nhìn ra sự lúng túng của Edward mà ông Edgar không hỏi thêm một câu nào về việc phát triển mối quan hệ của đôi trẻ trong cuộc trò chuyện với Edward trong suốt buổi tối hôm đó. Chủ đề trò chuyện của hai bác cháu lại trở về đề tài học thuật.
Bình luận
Chẳng biết có phải vì đã nhìn ra sự lúng túng của Edward mà ông Edgar không hỏi thêm một câu nào về việc phát triển mối quan hệ của đôi trẻ trong cuộc trò chuyện với Edward trong suốt buổi tối hôm đó. Chủ đề trò chuyện của hai bác cháu lại trở về đề tài học thuật.
Bình luận
Sau khi uống hết bình trà và đem rửa sạch sẽ bộ ấm chén, Edward lên tầng trên, nơi có phòng ngủ của Edwin. Cửa không khóa, cậu định cứ thế bước vào nhưng rồi lại quyết định gõ cửa. Gần như ngay lập tức, Edwin bước ra mở cửa, nhìn cậu bằng ánh mắt trìu mến:
Bình luận
Sau khi uống hết bình trà và đem rửa sạch sẽ bộ ấm chén, Edward lên tầng trên, nơi có phòng ngủ của Edwin. Cửa không khóa, cậu định cứ thế bước vào nhưng rồi lại quyết định gõ cửa. Gần như ngay lập tức, Edwin bước ra mở cửa, nhìn cậu bằng ánh mắt trìu mến:
Bình luận
“Mau vào đi. Anh còn tưởng là ba cơ, sao em không mở thẳng cửa vào? Từ bao giờ em lại khách sáo như vậy rồi?”
Bình luận
“Mau vào đi. Anh còn tưởng là ba cơ, sao em không mở thẳng cửa vào? Từ bao giờ em lại khách sáo như vậy rồi?”
Bình luận
“Đây là phòng ngủ của anh mà.”?Edward bước vào phòng, ngồi lên chiếc ghế tựa.
Bình luận
“Đây là phòng ngủ của anh mà.”?Edward bước vào phòng, ngồi lên chiếc ghế tựa.
Bình luận
“Vậy tối nay em sẽ ngủ cùng anh chứ?” Edwin cất cây đàn vĩ cầm vào vỏ. Anh cảm thấy Edward trở nên khách sáo đến lạ lùng, trước nay việc ngủ cùng nhau hay không chẳng bao giờ là vấn đề bởi Edward khá thích mấy trò ôm ấp, và anh cũng không từ chối khi cậu cần thêm nhiều ấm áp.
Bình luận
“Vậy tối nay em sẽ ngủ cùng anh chứ?” Edwin cất cây đàn vĩ cầm vào vỏ. Anh cảm thấy Edward trở nên khách sáo đến lạ lùng, trước nay việc ngủ cùng nhau hay không chẳng bao giờ là vấn đề bởi Edward khá thích mấy trò ôm ấp, và anh cũng không từ chối khi cậu cần thêm nhiều ấm áp.
Bình luận
Hoặc chỉ đơn giản là Edward không muốn làm phiền mình giải toả tâm trạng, nhưng mình đâu có vẻ đau đớn buồn phiền đến vậy đâu? Edwin tự hỏi.
Bình luận
Hoặc chỉ đơn giản là Edward không muốn làm phiền mình giải toả tâm trạng, nhưng mình đâu có vẻ đau đớn buồn phiền đến vậy đâu? Edwin tự hỏi.
Bình luận
“Nếu anh cho phép. Không thì vẫn còn phòng khách đấy thôi.” Edward nhún vai
Bình luận
“Nếu anh cho phép. Không thì vẫn còn phòng khách đấy thôi.” Edward nhún vai
Bình luận
“Xem nào, có phải em đang giận rồi không? Chứ bình thường em có bao giờ nghĩ thế đâu?” Edwin kéo Edward từ ghế tựa ngồi lên đùi mình, “Sao vậy? Anh xin lỗi nếu anh có gì không phải với em, nhưng mà cũng đừng lạnh lùng như thế chứ?”
Bình luận
“Xem nào, có phải em đang giận rồi không? Chứ bình thường em có bao giờ nghĩ thế đâu?” Edwin kéo Edward từ ghế tựa ngồi lên đùi mình, “Sao vậy? Anh xin lỗi nếu anh có gì không phải với em, nhưng mà cũng đừng lạnh lùng như thế chứ?”
Bình luận
“Em không mà. Chỉ là..anh biết đấy, em cảm thấy anh cần một không gian riêng. Trông anh như thể đang kìm nén quá nhiều thứ.” Edward đưa tay vuốt nhẹ gò má anh, “Sao anh chẳng bao giờ nói với em về việc anh cảm thấy thế nào?”
Bình luận
“Em không mà. Chỉ là..anh biết đấy, em cảm thấy anh cần một không gian riêng. Trông anh như thể đang kìm nén quá nhiều thứ.” Edward đưa tay vuốt nhẹ gò má anh, “Sao anh chẳng bao giờ nói với em về việc anh cảm thấy thế nào?”
Bình luận
“Đâu cần thiết phải nói, em chỉ lo lắng hơn thôi.” Edwin hôn nhẹ lên trán cậu, “Cứ thoải mái đi được không em? Anh có thể tự lo được mà. Anh đâu còn là một đứa trẻ 3 tuổi để mà bị cảm xúc đè bẹp. Anh còn chẳng có thời kỳ phản nghịch, em xem, khả năng xử lý cảm xúc của anh rất rất tốt ấy.”
Bình luận
“Đâu cần thiết phải nói, em chỉ lo lắng hơn thôi.” Edwin hôn nhẹ lên trán cậu, “Cứ thoải mái đi được không em? Anh có thể tự lo được mà. Anh đâu còn là một đứa trẻ 3 tuổi để mà bị cảm xúc đè bẹp. Anh còn chẳng có thời kỳ phản nghịch, em xem, khả năng xử lý cảm xúc của anh rất rất tốt ấy.”
Bình luận
“Do hai bác vốn chẳng hề áp đặt gì anh thôi, toàn là do anh tự nặn khuôn mẫu cho mình. Ai lại tự thoát ra khỏi những cái khuôn tự mình tạo chứ.” Edward chọc chọc mặt anh.
Bình luận
“Do hai bác vốn chẳng hề áp đặt gì anh thôi, toàn là do anh tự nặn khuôn mẫu cho mình. Ai lại tự thoát ra khỏi những cái khuôn tự mình tạo chứ.” Edward chọc chọc mặt anh.
Bình luận
Cậu bỗng vòng tay ôm Edwin, nhỏ giọng nói:
Bình luận
Cậu bỗng vòng tay ôm Edwin, nhỏ giọng nói:
Bình luận
“Nhưng mà anh vẫn nên đối xử với bản thân mình tốt hơn, không ai chịu đựng được những trạng thái tiêu cực tồn đọng quá lâu. Phải xả bớt nó ra chứ.”
Bình luận
“Nhưng mà anh vẫn nên đối xử với bản thân mình tốt hơn, không ai chịu đựng được những trạng thái tiêu cực tồn đọng quá lâu. Phải xả bớt nó ra chứ.”
Bình luận
“Người yêu đâu phải chỗ xả đống rác rưởi trong đầu ra đâu, bé yêu.” Edwin hôn nhẹ lên trán cậu, “Anh ổn, rất ổn mà, sao em vẫn phải lo lắng cho những chuyện thế này nhỉ.”
Bình luận
“Người yêu đâu phải chỗ xả đống rác rưởi trong đầu ra đâu, bé yêu.” Edwin hôn nhẹ lên trán cậu, “Anh ổn, rất ổn mà, sao em vẫn phải lo lắng cho những chuyện thế này nhỉ.”
Bình luận
Edward định phản bác gì đó nhưng Edwin đã ấn cậu xuống giường và vùi mặt vào bụng cậu hít lấy hít để như cách cậu "hít" con mèo Hippocrates. Hít được một lúc, anh ngẩng đầu lên, “Xem này, anh hết buồn rồi.”
Bình luận
Edward định phản bác gì đó nhưng Edwin đã ấn cậu xuống giường và vùi mặt vào bụng cậu hít lấy hít để như cách cậu "hít" con mèo Hippocrates. Hít được một lúc, anh ngẩng đầu lên, “Xem này, anh hết buồn rồi.”
Bình luận
“Em thấy chưa hết đâu, để em mặc cái áo lông cho nó hiệu quả hơn nhé.” Edward khẽ đẩy đầu Edwin ra. Phần bụng là một trong những nơi dễ bị nhột nhất của cậu, và hơn nữa, nghĩ đến vẻ mặt ngồ ngộ của Hippocrates cũng xuất hiện y nguyên trên mặt mình, cậu thấy không ổn lắm.
Bình luận
“Em thấy chưa hết đâu, để em mặc cái áo lông cho nó hiệu quả hơn nhé.” Edward khẽ đẩy đầu Edwin ra. Phần bụng là một trong những nơi dễ bị nhột nhất của cậu, và hơn nữa, nghĩ đến vẻ mặt ngồ ngộ của Hippocrates cũng xuất hiện y nguyên trên mặt mình, cậu thấy không ổn lắm.
Bình luận
Cậu vùi đầu vào gối, nghiêng người để tránh bị Edwin đè ra hít thêm lần nữa:
Bình luận
Cậu vùi đầu vào gối, nghiêng người để tránh bị Edwin đè ra hít thêm lần nữa:
Bình luận
“Sao dạo này lại nghĩ ra mấy trò này nữa? Em có phải mèo đâu.”
Bình luận
“Sao dạo này lại nghĩ ra mấy trò này nữa? Em có phải mèo đâu.”
Bình luận
“Đâu cứ nhất thiết phải là mèo đâu, búp bê nhỏ cũng có tác dụng ý hệt vậy, mà còn chẳng chảnh chọe như bọn mèo.” Edwin ôm cậu từ sau lưng, “Em có nghĩ thế không?”
Bình luận
“Đâu cứ nhất thiết phải là mèo đâu, búp bê nhỏ cũng có tác dụng ý hệt vậy, mà còn chẳng chảnh chọe như bọn mèo.” Edwin ôm cậu từ sau lưng, “Em có nghĩ thế không?”
Bình luận
Edward không nói gì thêm, cậu vùi mặt vào ngực Edwin dụi dụi một lúc rồi mới ngồi dậy tắt đèn ngủ.
Bình luận
Edward không nói gì thêm, cậu vùi mặt vào ngực Edwin dụi dụi một lúc rồi mới ngồi dậy tắt đèn ngủ.
Bình luận
Đêm đó Edward ngủ khá ngon, mùi ga giường của Edwin khá thơm, có lẽ là được phơi nắng định kỳ và có lẽ chính vì mùi hương như thể an thần ấy mà cậu không hề nhận ra Edwin bên cạnh đang trằn trọc.
Bình luận
Đêm đó Edward ngủ khá ngon, mùi ga giường của Edwin khá thơm, có lẽ là được phơi nắng định kỳ và có lẽ chính vì mùi hương như thể an thần ấy mà cậu không hề nhận ra Edwin bên cạnh đang trằn trọc.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
Bình luận
Cả hai người đã trở về cuộc sống thường nhật được một thời gian, thậm chí Edward còn đang phải tham gia điều tra một vụ án phức tạp nên đã mấy ngày liền cậu không về nhà. Cuối cùng, sau khi viết xong hồ sơ, hoàn thành tất cả công việc, Edward ngay lập tức thu dọn đồ đạc rồi đi thẳng về nhà.
Bình luận
Cả hai người đã trở về cuộc sống thường nhật được một thời gian, thậm chí Edward còn đang phải tham gia điều tra một vụ án phức tạp nên đã mấy ngày liền cậu không về nhà. Cuối cùng, sau khi viết xong hồ sơ, hoàn thành tất cả công việc, Edward ngay lập tức thu dọn đồ đạc rồi đi thẳng về nhà.
Bình luận
Cậu là một người ghét thức khuya, nhưng thay vì ngủ lại trong phòng nghỉ của nhân viên, cậu vẫn kiên quyết về nhà dù là những lúc hoàn thành hết công việc và bàn giao mọi thứ xong đã là một, hai giờ sáng. Trước đây là vì Hippocrates, sau này có thêm cả Edwin nữa. Anh chưa từng vì lý do công việc mà từ chối những khoảng thời gian bên nhau khi có thể, và cậu cũng vậy.
Bình luận
Cậu là một người ghét thức khuya, nhưng thay vì ngủ lại trong phòng nghỉ của nhân viên, cậu vẫn kiên quyết về nhà dù là những lúc hoàn thành hết công việc và bàn giao mọi thứ xong đã là một, hai giờ sáng. Trước đây là vì Hippocrates, sau này có thêm cả Edwin nữa. Anh chưa từng vì lý do công việc mà từ chối những khoảng thời gian bên nhau khi có thể, và cậu cũng vậy.
Bình luận
Edward mở cửa vào nhà và hơi ngạc nhiên vì dù là mười một giờ đêm nhưng điện trong nhà vẫn bật, chỉ là bật ở mức nhẹ hơn. Ánh sáng vàng ấm áp bao trùm lên cậu khiến cậu cảm thấy dễ chịu lạ kỳ. Cảm giác thoải mái của Hippocrates khi tìm thấy cái ổ mèo quen thuộc chắc cũng chỉ đến thế này thôi, cậu nghĩ.
Bình luận
Edward mở cửa vào nhà và hơi ngạc nhiên vì dù là mười một giờ đêm nhưng điện trong nhà vẫn bật, chỉ là bật ở mức nhẹ hơn. Ánh sáng vàng ấm áp bao trùm lên cậu khiến cậu cảm thấy dễ chịu lạ kỳ. Cảm giác thoải mái của Hippocrates khi tìm thấy cái ổ mèo quen thuộc chắc cũng chỉ đến thế này thôi, cậu nghĩ.
Bình luận
Nhưng khác với nhóc mèo mun, Edward sẽ không lập tức cuộn tròn mình vào ổ mà bước vào bếp để xem mùi hương ngòn ngọt quẩn quanh mũi cậu rốt cuộc là bốc ra từ cái gì. Cậu mở cửa bếp và nhìn thấy Edwin đeo tạp dề đang nướng cái gì đó trong lò.
Bình luận
Nhưng khác với nhóc mèo mun, Edward sẽ không lập tức cuộn tròn mình vào ổ mà bước vào bếp để xem mùi hương ngòn ngọt quẩn quanh mũi cậu rốt cuộc là bốc ra từ cái gì. Cậu mở cửa bếp và nhìn thấy Edwin đeo tạp dề đang nướng cái gì đó trong lò.
Bình luận
Nhận thấy sự tồn tại của cậu, Edwin ngẩng đầu lên, mỉm cười:
Bình luận
Nhận thấy sự tồn tại của cậu, Edwin ngẩng đầu lên, mỉm cười:
Bình luận
“Em về rồi à? Mau thay quần áo rồi xuống ăn bánh đi. Vừa hay bánh cũng chín rồi này.”
Bình luận
“Em về rồi à? Mau thay quần áo rồi xuống ăn bánh đi. Vừa hay bánh cũng chín rồi này.”
Bình luận
“Sao anh ngủ muộn vậy, Edwin? Đã mười một giờ rồi.” Edward thắc mắc
Bình luận
“Sao anh ngủ muộn vậy, Edwin? Đã mười một giờ rồi.” Edward thắc mắc
Bình luận
“À, anh làm nốt mấy mẻ bánh để em ăn dần. Mấy ngày tới anh lại phải đi tiếp khách về muộn, không làm bữa sáng được.” Edwin mở lò nướng, lấy khay bánh ra. Bấy giờ Edward mới thấy trong khay là mấy cái bánh crème brûlée, “Mau đi thay quần áo đi rồi xuống ăn, chắc phải chục tiếng rồi em chưa bỏ cái gì vào bụng.”
Bình luận
“À, anh làm nốt mấy mẻ bánh để em ăn dần. Mấy ngày tới anh lại phải đi tiếp khách về muộn, không làm bữa sáng được.” Edwin mở lò nướng, lấy khay bánh ra. Bấy giờ Edward mới thấy trong khay là mấy cái bánh crème brûlée, “Mau đi thay quần áo đi rồi xuống ăn, chắc phải chục tiếng rồi em chưa bỏ cái gì vào bụng.”
Bình luận
“Đâu, mới có tám tiếng.” Edward đáp rồi quay lên tầng.
Bình luận
“Đâu, mới có tám tiếng.” Edward đáp rồi quay lên tầng.
Bình luận
Edward đã đánh giá quá cao khả năng chống chịu của mình. Ngồi bên bàn, trước mặt là Edwin đang chuẩn bị đồ ăn khuya cho cậu, xung quanh là ánh đèn ấm áp khiến cậu không tránh khỏi gật gà gật gù. Chỉ khi chiếc bánh và cốc cacao nóng được đặt xuống trước mặt, cậu mới bừng tỉnh.
Bình luận
Edward đã đánh giá quá cao khả năng chống chịu của mình. Ngồi bên bàn, trước mặt là Edwin đang chuẩn bị đồ ăn khuya cho cậu, xung quanh là ánh đèn ấm áp khiến cậu không tránh khỏi gật gà gật gù. Chỉ khi chiếc bánh và cốc cacao nóng được đặt xuống trước mặt, cậu mới bừng tỉnh.
Bình luận
Nhưng dù là đang ngái ngủ, cậu cũng dễ dàng thấy được những dấu hiệu bất thường trong cử động của Edwin - lờ đờ và mỏi mệt.
Bình luận
Nhưng dù là đang ngái ngủ, cậu cũng dễ dàng thấy được những dấu hiệu bất thường trong cử động của Edwin - lờ đờ và mỏi mệt.
Bình luận
Như thể anh đang bị mất ngủ vậy.
Bình luận
Như thể anh đang bị mất ngủ vậy.
Bình luận
"Radar" quan sát của Edward vào việc ngay lập tức, và từ biểu hiện của Edwin, không khó để cậu nhận ra sự bất ổn. Quầng mắt chỉ hơi thâm, nhưng cách Edwin hoạt động như thể một cỗ máy cứ tiếp tục làm việc mặc cho những bánh răng đã mòn và cứng đơ vì không được tra dầu và phải làm việc quá độ. Cậu chăm chú quan sát động tác rửa bát của Edwin, từ cầm giẻ chà rửa cho đến trượt tay làm vỡ. Chiếc đĩa rơi xuống đất kêu một tiếng "xoảng" thật to, nhưng đáng sợ là phản ứng của Edwin: Anh cúi xuống nhặt từng mảnh vỡ bỏ vào bao, ánh mắt không có lấy một chút xíu xúc cảm nào, như thể trống rỗng.
Bình luận
"Radar" quan sát của Edward vào việc ngay lập tức, và từ biểu hiện của Edwin, không khó để cậu nhận ra sự bất ổn. Quầng mắt chỉ hơi thâm, nhưng cách Edwin hoạt động như thể một cỗ máy cứ tiếp tục làm việc mặc cho những bánh răng đã mòn và cứng đơ vì không được tra dầu và phải làm việc quá độ. Cậu chăm chú quan sát động tác rửa bát của Edwin, từ cầm giẻ chà rửa cho đến trượt tay làm vỡ. Chiếc đĩa rơi xuống đất kêu một tiếng "xoảng" thật to, nhưng đáng sợ là phản ứng của Edwin: Anh cúi xuống nhặt từng mảnh vỡ bỏ vào bao, ánh mắt không có lấy một chút xíu xúc cảm nào, như thể trống rỗng.
Bình luận
Gom xong mảnh vỡ, Edwin mới đứng dậy, quay sang nhìn cậu, nhẹ giọng nói:
Bình luận
Gom xong mảnh vỡ, Edwin mới đứng dậy, quay sang nhìn cậu, nhẹ giọng nói:
Bình luận
“Xin lỗi nhé, anh hậu đậu quá. Em cứ ngồi yên,đừng di chuyển, để anh quét hết chỗ mảnh thủy tinh dưới đấy cho.”
Bình luận
“Xin lỗi nhé, anh hậu đậu quá. Em cứ ngồi yên,đừng di chuyển, để anh quét hết chỗ mảnh thủy tinh dưới đấy cho.”
Bình luận
“Vâng.” Edward im lặng nhìn Edwin cầm chổi nhỏ quét sạch những vụn thủy tinh bé xíu.
Bình luận
“Vâng.” Edward im lặng nhìn Edwin cầm chổi nhỏ quét sạch những vụn thủy tinh bé xíu.
Bình luận
Edward đã ăn hết chiếc bánh trước mặt. Quả thực tay nghề của Edwin vẫn luôn rất tốt, bánh vừa miệng, không béo chút nào, lớp đường bên trên cũng chỉ vừa tan chảy chứ không cháy sém, khi gõ vỡ sẽ làm nước đường màu nâu cánh gián thấm vào bánh ở bên dưới. Bình thường Edward sẽ ăn đến cái thứ ba nhưng lúc này cậu bỗng không muốn ăn thêm một chiếc bánh nào.
Bình luận
Edward đã ăn hết chiếc bánh trước mặt. Quả thực tay nghề của Edwin vẫn luôn rất tốt, bánh vừa miệng, không béo chút nào, lớp đường bên trên cũng chỉ vừa tan chảy chứ không cháy sém, khi gõ vỡ sẽ làm nước đường màu nâu cánh gián thấm vào bánh ở bên dưới. Bình thường Edward sẽ ăn đến cái thứ ba nhưng lúc này cậu bỗng không muốn ăn thêm một chiếc bánh nào.
Bình luận
Uống nốt ngụm cacao cuối cùng, Edward đặt cốc xuống, nói với Edwin trước mặt:
Bình luận
Uống nốt ngụm cacao cuối cùng, Edward đặt cốc xuống, nói với Edwin trước mặt:
Bình luận
“Em ăn no rồi, anh không cần làm thêm cái nữa đâu. Anh cứ lên nhà nghỉ ngơi trước đi, bát đĩa để em rửa cho.”
Bình luận
“Em ăn no rồi, anh không cần làm thêm cái nữa đâu. Anh cứ lên nhà nghỉ ngơi trước đi, bát đĩa để em rửa cho.”
Bình luận
“Vậy cũng được.” Edwin tháo tạp dề, treo lên móc, “Thế thì làm phiền em một chút nhé.”
Bình luận
“Vậy cũng được.” Edwin tháo tạp dề, treo lên móc, “Thế thì làm phiền em một chút nhé.”
Bình luận
Edward nhìn theo bóng dáng Edwin thật lâu, tận cho đến khi anh khuất sau cầu thang, cậu mới chuyển tầm nhìn về phía bồn rửa bát. Khi đang cất gọn bát đĩa và lau bếp, một lọ thuốc bỗng lọt vào tầm mắt cậu. Đó là lọ thuốc Edwin vừa uống, có vỏ ngoài là một lọ vitamin thông thường nhưng trực giác mách bảo cậu rằng mọi thứ không hề đơn giản như vậy. Edwin không thể trông lờ đờ thiếu ngủ trong khi rõ ràng đang uống vitamin được, cậu nghĩ.
Bình luận
Edward nhìn theo bóng dáng Edwin thật lâu, tận cho đến khi anh khuất sau cầu thang, cậu mới chuyển tầm nhìn về phía bồn rửa bát. Khi đang cất gọn bát đĩa và lau bếp, một lọ thuốc bỗng lọt vào tầm mắt cậu. Đó là lọ thuốc Edwin vừa uống, có vỏ ngoài là một lọ vitamin thông thường nhưng trực giác mách bảo cậu rằng mọi thứ không hề đơn giản như vậy. Edwin không thể trông lờ đờ thiếu ngủ trong khi rõ ràng đang uống vitamin được, cậu nghĩ.
Bình luận
Vậy nên, cậu đã mở lọ thuốc và xem thử, quả thực những viên thuốc bên trong trông khá giống với vỏ ngoài, có vẻ đúng là vitamin thật. Cậu định đóng nắp lọ thuốc lại rồi cất vào tủ thuốc cho Edwin, nhưng rồi lại quyết định lấy một viên ra xem thử. Khi nhìn kĩ ký hiệu in trên viên thuốc, mặt cậu biến sắc.
Bình luận
Vậy nên, cậu đã mở lọ thuốc và xem thử, quả thực những viên thuốc bên trong trông khá giống với vỏ ngoài, có vẻ đúng là vitamin thật. Cậu định đóng nắp lọ thuốc lại rồi cất vào tủ thuốc cho Edwin, nhưng rồi lại quyết định lấy một viên ra xem thử. Khi nhìn kĩ ký hiệu in trên viên thuốc, mặt cậu biến sắc.
Bình luận
Edward lẳng lặng bước vào thư phòng, nơi Edwin vẫn dùng khi làm việc ở nhà. Mất vài phút tìm kiếm, cuối cùng cậu cũng tìm ra đơn thuốc chèn dưới tập tài liệu dày cộp. Thuốc trên đơn là bromazepam, đúng là loại thuốc cậu đã thấy trong lọ.
Bình luận
Edward lẳng lặng bước vào thư phòng, nơi Edwin vẫn dùng khi làm việc ở nhà. Mất vài phút tìm kiếm, cuối cùng cậu cũng tìm ra đơn thuốc chèn dưới tập tài liệu dày cộp. Thuốc trên đơn là bromazepam, đúng là loại thuốc cậu đã thấy trong lọ.
Bình luận
Xem ra, thời gian cậu dành cho Edwin vẫn là quá ít.
Bình luận
Xem ra, thời gian cậu dành cho Edwin vẫn là quá ít.