Chương 56: Giả ngốc


"Vẫn còn sớm, đi uống nước không An?" Lưu Thiên Lãng hỏi cô sau khi cả hai vừa ra khỏi cửa hàng họa cụ.

Bình luận

"Vẫn còn sớm, đi uống nước không An?" Lưu Thiên Lãng hỏi cô sau khi cả hai vừa ra khỏi cửa hàng họa cụ.

Nhờ có nhân viên cửa hàng nên Tô Đông An nhanh chóng tìm đủ những mã màu đã hỏng. Cô còn đang suy tư về lời mời của cậu thì chợt nghe thấy tiếng màn trập máy ảnh. Lần này rõ hơn lần trước, có thể kẻ đó ở cách đây không xa.

Bình luận

Nhờ có nhân viên cửa hàng nên Tô Đông An nhanh chóng tìm đủ những mã màu đã hỏng. Cô còn đang suy tư về lời mời của cậu thì chợt nghe thấy tiếng màn trập máy ảnh. Lần này rõ hơn lần trước, có thể kẻ đó ở cách đây không xa.

Cô xoay người, tiến về phía trước vài bước, cảnh giác nhìn xung quanh. Thấy cô có biểu hiện lạ lùng, Lưu Thiên Lãng liền hỏi:

Bình luận

Cô xoay người, tiến về phía trước vài bước, cảnh giác nhìn xung quanh. Thấy cô có biểu hiện lạ lùng, Lưu Thiên Lãng liền hỏi:

"Sao vậy?"

Bình luận

"Sao vậy?"

"Cậu có nghe thấy gì không? Ví dụ như tiếng máy ảnh? Tớ nghi có người đang chụp trộm bọn mình."

Bình luận

"Cậu có nghe thấy gì không? Ví dụ như tiếng máy ảnh? Tớ nghi có người đang chụp trộm bọn mình."

Lưu Thiên Lãng ngạc nhiên: "Cậu cũng nhận ra sao? Từ bao giờ thế?"

Bình luận

Lưu Thiên Lãng ngạc nhiên: "Cậu cũng nhận ra sao? Từ bao giờ thế?"

Cô cau mày, đáp: "Từ lần chúng ta ở vườn cây phía sau tòa nhà ấy. Lúc đó tớ chỉ hơi nghi ngờ nhưng đến hôm nay thì có thể khẳng định rồi."

Bình luận

Cô cau mày, đáp: "Từ lần chúng ta ở vườn cây phía sau tòa nhà ấy. Lúc đó tớ chỉ hơi nghi ngờ nhưng đến hôm nay thì có thể khẳng định rồi."

Cảm giác bị theo dõi này cô chỉ cảm nhận được khi đi cùng Lưu Thiên Lãng mà thôi nên cô chắc chắn, kẻ đó theo đuôi cậu chứ không phải theo đuôi cô. Chẳng lẽ là Nguyễn Huệ Lan thật ư? Mà hình như Lưu Thiên Lãng đã biết việc này từ trước, vậy sao cậu vẫn để tình trạng này tiếp diễn? Tô Đông An khó hiểu hỏi cậu.

Bình luận

Cảm giác bị theo dõi này cô chỉ cảm nhận được khi đi cùng Lưu Thiên Lãng mà thôi nên cô chắc chắn, kẻ đó theo đuôi cậu chứ không phải theo đuôi cô. Chẳng lẽ là Nguyễn Huệ Lan thật ư? Mà hình như Lưu Thiên Lãng đã biết việc này từ trước, vậy sao cậu vẫn để tình trạng này tiếp diễn? Tô Đông An khó hiểu hỏi cậu.

"Cậu bị theo dõi từ lúc nào?"

Bình luận

"Cậu bị theo dõi từ lúc nào?"

Lưu Thiên Lãng xoa cằm, nghĩ ngợi: "Từ hôm khai giảng đã có cảm giác bị theo dõi rồi."

Bình luận

Lưu Thiên Lãng xoa cằm, nghĩ ngợi: "Từ hôm khai giảng đã có cảm giác bị theo dõi rồi."

Mới đầu vì sợ rút dây động rừng, cậu chỉ cho người giám sát tất cả các nền tảng mạng xã hội. Qua mấy hôm thấy không có thông tin nào bị tuồn ra và kẻ đó cũng không làm gì quá đáng nên cậu đã nghĩ, có thể là do bố không tin tưởng những gì Phạm Minh Nhất báo cáo nên đã cử người đến theo dõi cậu, vậy nên cậu cũng không quan tâm kẻ đó nữa.

Bình luận

Mới đầu vì sợ rút dây động rừng, cậu chỉ cho người giám sát tất cả các nền tảng mạng xã hội. Qua mấy hôm thấy không có thông tin nào bị tuồn ra và kẻ đó cũng không làm gì quá đáng nên cậu đã nghĩ, có thể là do bố không tin tưởng những gì Phạm Minh Nhất báo cáo nên đã cử người đến theo dõi cậu, vậy nên cậu cũng không quan tâm kẻ đó nữa.

Tô Đông An thì lại không rõ mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình Lưu Thiên Lãng nên có suy nghĩ khác. Cô cho rằng, kẻ rình mò cậu là fan của cậu hoặc là Nguyễn Huệ Lan mà thôi. Chẳng phải hồi trước cô ta còn biết Lưu Thiên Lãng luôn đợi cô cùng về nên mới chuyển hẳn tới trung tâm dạy vẽ của cô để học à?

Bình luận

Tô Đông An thì lại không rõ mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình Lưu Thiên Lãng nên có suy nghĩ khác. Cô cho rằng, kẻ rình mò cậu là fan của cậu hoặc là Nguyễn Huệ Lan mà thôi. Chẳng phải hồi trước cô ta còn biết Lưu Thiên Lãng luôn đợi cô cùng về nên mới chuyển hẳn tới trung tâm dạy vẽ của cô để học à?

Tô Đông An nhíu mày, lườm Lưu Thiên Lãng một cái, thầm nghĩ. Sao cậu lại có thể chủ quan vậy chứ!

Bình luận

Tô Đông An nhíu mày, lườm Lưu Thiên Lãng một cái, thầm nghĩ. Sao cậu lại có thể chủ quan vậy chứ!

Bỗng nhiên bị cô lườm, hai mắt Lưu Thiên Lãng tròn xoe, vô tội mà nhìn cô.

Bình luận

Bỗng nhiên bị cô lườm, hai mắt Lưu Thiên Lãng tròn xoe, vô tội mà nhìn cô.

Tô Đông An "hừ" một tiếng.

Bình luận

Tô Đông An "hừ" một tiếng.

Không thể để tình trạng này tiếp diễn. Và nếu mọi chuyện đúng như cô nghĩ, thì cô có cách khiến kẻ đó lòi đuôi ra. Nghĩ vậy, cô nhìn Phạm Minh Nhất rồi lại nhìn Lưu Thiên Lãng, nhỏ giọng nói:

Bình luận

Không thể để tình trạng này tiếp diễn. Và nếu mọi chuyện đúng như cô nghĩ, thì cô có cách khiến kẻ đó lòi đuôi ra. Nghĩ vậy, cô nhìn Phạm Minh Nhất rồi lại nhìn Lưu Thiên Lãng, nhỏ giọng nói:

"Tớ vừa nghĩ ra một cách để dụ kẻ đó xuất hiện nhưng cần hai cậu phối hợp." Tô Đông An nhìn Lưu Thiên Lãng, không tự nhiên đáp: "Nhất là cậu. Làm theo những gì tớ bảo nhưng... không được nghĩ nhiều."

Bình luận

"Tớ vừa nghĩ ra một cách để dụ kẻ đó xuất hiện nhưng cần hai cậu phối hợp." Tô Đông An nhìn Lưu Thiên Lãng, không tự nhiên đáp: "Nhất là cậu. Làm theo những gì tớ bảo nhưng... không được nghĩ nhiều."

Cậu tò mò hỏi lại: "Cậu... định làm gì tớ?"

Bình luận

Cậu tò mò hỏi lại: "Cậu... định làm gì tớ?"

Tuy có hơi xấu hổ nhưng mà... đây là cách nhanh nhất và có khả năng thành công cao nhất. Tô Đông An dặn Phạm Minh Nhất chú ý xung quanh, nhất là mấy chỗ dễ trốn như sau gốc cây hay trong ngõ nhỏ... Sau đó, cô đưa mắt nhìn cậu.

Bình luận

Tuy có hơi xấu hổ nhưng mà... đây là cách nhanh nhất và có khả năng thành công cao nhất. Tô Đông An dặn Phạm Minh Nhất chú ý xung quanh, nhất là mấy chỗ dễ trốn như sau gốc cây hay trong ngõ nhỏ... Sau đó, cô đưa mắt nhìn cậu.

"Tớ làm đây." Nói rồi, Tô Đông An vươn tay, nắm cổ áo Lưu Thiên Lãng, kéo cậu về phía mình.

Bình luận

"Tớ làm đây." Nói rồi, Tô Đông An vươn tay, nắm cổ áo Lưu Thiên Lãng, kéo cậu về phía mình.

Lưu Thiên Lãng chết sững, nhìn gương mặt Tô Đông An cách mình có gang tấc. Gần đến mức, cậu còn nhìn thấy rõ những lông tơ mềm mại trên mặt cô. Cậu không nghĩ, cách mà Tô Đông An nghĩ tới lại là cách này.

Bình luận

Lưu Thiên Lãng chết sững, nhìn gương mặt Tô Đông An cách mình có gang tấc. Gần đến mức, cậu còn nhìn thấy rõ những lông tơ mềm mại trên mặt cô. Cậu không nghĩ, cách mà Tô Đông An nghĩ tới lại là cách này.

Mắt Tô Đông An vốn đã đẹp, nay nhìn ở khoảng cách gần lại càng đẹp hơn. Đôi mắt to tròn lấp lánh ánh vàng kim ấy nay chỉ chứa mỗi bóng hình cậu. Ước gì, đôi mắt này lúc nào cũng dõi theo cậu. Không quan tâm ai khác, chỉ nhìn mỗi cậu thì tốt biết bao!

Bình luận

Mắt Tô Đông An vốn đã đẹp, nay nhìn ở khoảng cách gần lại càng đẹp hơn. Đôi mắt to tròn lấp lánh ánh vàng kim ấy nay chỉ chứa mỗi bóng hình cậu. Ước gì, đôi mắt này lúc nào cũng dõi theo cậu. Không quan tâm ai khác, chỉ nhìn mỗi cậu thì tốt biết bao!

Lưu Thiên Lãng lơ đãng đưa mắt nhìn xuống phía dưới rồi bỗng khựng lại trước đôi môi hồng hào, căng bóng đang hơi mở ra rồi mím chặt lại kia. Cậu nín thở, tim đập rộn ràng như mùa xuân tới. Cậu vô thức cúi đầu, bên tai thì bùng nhùng những tiếng, hoặc kêu kìm nén, hoặc thúc giục cậu mau chạm vào cái thứ đang hấp dẫn ánh nhìn cậu kia.

Bình luận

Lưu Thiên Lãng lơ đãng đưa mắt nhìn xuống phía dưới rồi bỗng khựng lại trước đôi môi hồng hào, căng bóng đang hơi mở ra rồi mím chặt lại kia. Cậu nín thở, tim đập rộn ràng như mùa xuân tới. Cậu vô thức cúi đầu, bên tai thì bùng nhùng những tiếng, hoặc kêu kìm nén, hoặc thúc giục cậu mau chạm vào cái thứ đang hấp dẫn ánh nhìn cậu kia.

Bàn tay ban nãy còn kéo Lưu Thiên Lãng giờ đây lại thành đẩy cậu, cố giữ khoảng cách của hai người ở mức tối thiểu. Tô Đông An cắn môi, ngượng ngập đáp:

Bình luận

Bàn tay ban nãy còn kéo Lưu Thiên Lãng giờ đây lại thành đẩy cậu, cố giữ khoảng cách của hai người ở mức tối thiểu. Tô Đông An cắn môi, ngượng ngập đáp:

"Được rồi! Ở mức này đủ để người khác hiểu lầm rồi."

Bình luận

"Được rồi! Ở mức này đủ để người khác hiểu lầm rồi."

Lưu Thiên Lãng chớp mắt, sau khi lấy lại tỉnh táo, cậu liền tỏ vẻ vô tội mà biện minh cho hành động vừa rồi của mình:

Bình luận

Lưu Thiên Lãng chớp mắt, sau khi lấy lại tỉnh táo, cậu liền tỏ vẻ vô tội mà biện minh cho hành động vừa rồi của mình:

"Là cậu kéo tớ mà. Cậu kéo mạnh quá nên cơ thể tớ bị mất trọng tâm, mới đổ về phía cậu ấy chứ."

Bình luận

"Là cậu kéo tớ mà. Cậu kéo mạnh quá nên cơ thể tớ bị mất trọng tâm, mới đổ về phía cậu ấy chứ."

Tô Đông An đẩy cậu ra, lặng im không đáp.

Bình luận

Tô Đông An đẩy cậu ra, lặng im không đáp.

Tuy quá trình có gặp chút trục trặc nhưng kết quả lại vượt ngoài mong đợi. Kẻ đó thấy hành động mờ ám này của hai người liền nhảy ra từ gốc cây cách đó không xa, vừa cầm máy ảnh chụp lia lịa vừa hú hét:

Bình luận

Tuy quá trình có gặp chút trục trặc nhưng kết quả lại vượt ngoài mong đợi. Kẻ đó thấy hành động mờ ám này của hai người liền nhảy ra từ gốc cây cách đó không xa, vừa cầm máy ảnh chụp lia lịa vừa hú hét:

"Ôi mẹ ơi! Soft* quá soft quá! OTP* này real quá đi! Thế này bán đắt khách lắm đây!!!"

Bình luận

"Ôi mẹ ơi! Soft* quá soft quá! OTP* này real quá đi! Thế này bán đắt khách lắm đây!!!"

Người vừa xuất hiện, Phạm Minh Nhất ngay lập tức bước tới, túm cổ cô nhóc, xách về phía hai người họ đang đứng, hỏi:

Bình luận

Người vừa xuất hiện, Phạm Minh Nhất ngay lập tức bước tới, túm cổ cô nhóc, xách về phía hai người họ đang đứng, hỏi:

"Làm gì cô ta bây giờ?"

Bình luận

"Làm gì cô ta bây giờ?"

Bị bọn họ bắt quả tang nhưng cô nhóc này không những không sợ, mà còn dùng đôi mắt trong veo màu xanh dương ấy nhìn bọn cô với ánh mắt tò mò xen lẫn phấn khích. Mái tóc đỏ rực được cột cao bay bay trong gió, cả người tràn trề nhựa sống tựa như một chú sóc tinh nghịch đang vô tư theo chân con người khiến Tô Đông An không khỏi hoài nghi bản thân đã bắt nhầm người.

Bình luận

Bị bọn họ bắt quả tang nhưng cô nhóc này không những không sợ, mà còn dùng đôi mắt trong veo màu xanh dương ấy nhìn bọn cô với ánh mắt tò mò xen lẫn phấn khích. Mái tóc đỏ rực được cột cao bay bay trong gió, cả người tràn trề nhựa sống tựa như một chú sóc tinh nghịch đang vô tư theo chân con người khiến Tô Đông An không khỏi hoài nghi bản thân đã bắt nhầm người.

Thấy Tô Đông An đang quan sát mình, cô nhóc đó nhìn thẳng vào mắt cô mà cười "hì hì" giới thiệu bản thân:

Bình luận

Thấy Tô Đông An đang quan sát mình, cô nhóc đó nhìn thẳng vào mắt cô mà cười "hì hì" giới thiệu bản thân:

"Hello chị An. Em là Hoàng Minh Trang, học lớp 10A1, có biệt danh là stalker. Trong buổi tựu trường đã vô tình bị hút hồn bởi nhan sắc của anh Lãng. Vì thế em đã đi theo anh ấy để săn ảnh. Sau đó thì tần suất chị xuất hiện trong khung hình bỗng ngày một nhiều hơn nên em sinh ra tò mò, quyết dành một khoảng thời gian để quan sát hai người. Càng quan sát thì càng thấy thú vị và sau đó, tất nhiên là em trèo lên thuyền hai người lúc nào không hay."

Bình luận

"Hello chị An. Em là Hoàng Minh Trang, học lớp 10A1, có biệt danh là stalker. Trong buổi tựu trường đã vô tình bị hút hồn bởi nhan sắc của anh Lãng. Vì thế em đã đi theo anh ấy để săn ảnh. Sau đó thì tần suất chị xuất hiện trong khung hình bỗng ngày một nhiều hơn nên em sinh ra tò mò, quyết dành một khoảng thời gian để quan sát hai người. Càng quan sát thì càng thấy thú vị và sau đó, tất nhiên là em trèo lên thuyền hai người lúc nào không hay."

Hoàng Minh Trang nói liến thoắng, chưa đánh đã khai, còn tự nhận mình là kẻ rình mò khiến Tô Đông An không biết phải nói gì. Có vài từ Hoàng Minh Trang nói Tô Đông An không hiểu lắm, tuy vậy cô vẫn kiên nhẫn lắng nghe. Sau cùng, cô nhóc ấy nhìn cô, mắt hấp háy vẻ tinh nghịch:

Bình luận

Hoàng Minh Trang nói liến thoắng, chưa đánh đã khai, còn tự nhận mình là kẻ rình mò khiến Tô Đông An không biết phải nói gì. Có vài từ Hoàng Minh Trang nói Tô Đông An không hiểu lắm, tuy vậy cô vẫn kiên nhẫn lắng nghe. Sau cùng, cô nhóc ấy nhìn cô, mắt hấp háy vẻ tinh nghịch:

"Nói chung là giờ em đứng về phía chị, ủng hộ anh Lãng. Hai người đẹp..."

Bình luận

"Nói chung là giờ em đứng về phía chị, ủng hộ anh Lãng. Hai người đẹp..."

Hoàng Minh Trang còn chưa nói hết câu đã bị Lưu Thiên Lãng bịt miệng. Cậu quay đầu, nở nụ cười thương mại mà nói rằng:

Bình luận

Hoàng Minh Trang còn chưa nói hết câu đã bị Lưu Thiên Lãng bịt miệng. Cậu quay đầu, nở nụ cười thương mại mà nói rằng:

"Chuyện còn lại để tớ giải quyết riêng với nhóc này. Cậu chờ tớ một chút, sẽ xong ngay thôi."

Bình luận

"Chuyện còn lại để tớ giải quyết riêng với nhóc này. Cậu chờ tớ một chút, sẽ xong ngay thôi."

Nói rồi Lưu Thiên Lãng túm cổ áo Hoàng Minh Trang lôi đi. Mắt thấy cách đủ xa, cậu mới buông tay, ra hiệu cô nhóc mau nói tiếp.

Bình luận

Nói rồi Lưu Thiên Lãng túm cổ áo Hoàng Minh Trang lôi đi. Mắt thấy cách đủ xa, cậu mới buông tay, ra hiệu cô nhóc mau nói tiếp.

Hoàng Minh Trang chỉnh lại cổ áo, cười "hì hì": "Anh Lãng vẫn chưa dám thổ lộ với chị An ơ? Cố lên anh trai! Có nhiều người ở phía sau ủng hộ anh lắm đấy!"

Bình luận

Hoàng Minh Trang chỉnh lại cổ áo, cười "hì hì": "Anh Lãng vẫn chưa dám thổ lộ với chị An ơ? Cố lên anh trai! Có nhiều người ở phía sau ủng hộ anh lắm đấy!"

"Hồi đầu vì thích ngoại hình của anh nên em chỉ tính chụp làm kỷ niệm thôi. Ai ngờ con bạn em nó biết xong nó nài nỉ dữ lắm, thế là em đành tặng cho nó một vài bức. Sau đó bỗng dưng có rất nhiều người đến tìm em, và rồi chẳng biết sao cuối cùng lại thành bán ảnh cho họ nữa."

Bình luận

"Hồi đầu vì thích ngoại hình của anh nên em chỉ tính chụp làm kỷ niệm thôi. Ai ngờ con bạn em nó biết xong nó nài nỉ dữ lắm, thế là em đành tặng cho nó một vài bức. Sau đó bỗng dưng có rất nhiều người đến tìm em, và rồi chẳng biết sao cuối cùng lại thành bán ảnh cho họ nữa."

"Nhưng mà sau đợt em đi pr* ảnh của hai người thì nhiều bạn quay sang ủng hộ anh chị lắm." Thấy lông mày của Lưu Thiên Lãng càng ngày càng có xu hướng nhíu chặt lại. Hoàng Minh Trang vội ngậm miệng, rón rén làm động tác cổ vũ, cười giả lả. "Cố lên! Hai người đẹp đôi lắm ạ."

Bình luận

"Nhưng mà sau đợt em đi pr* ảnh của hai người thì nhiều bạn quay sang ủng hộ anh chị lắm." Thấy lông mày của Lưu Thiên Lãng càng ngày càng có xu hướng nhíu chặt lại. Hoàng Minh Trang vội ngậm miệng, rón rén làm động tác cổ vũ, cười giả lả. "Cố lên! Hai người đẹp đôi lắm ạ."

Lưu Thiên Lãng khoanh tay, hờ hững nhìn cô nhóc trước mặt: "Này, nhóc có biết hành động này là phạm pháp không?"

Bình luận

Lưu Thiên Lãng khoanh tay, hờ hững nhìn cô nhóc trước mặt: "Này, nhóc có biết hành động này là phạm pháp không?"

Hoàng Minh Trang chột dạ cúi đầu.

Bình luận

Hoàng Minh Trang chột dạ cúi đầu.

"Nể tình nhóc thành thật khai báo. Anh sẽ tha cho nhóc nhưng không được phép tuồn ảnh của anh ra ngoài nữa, nghe chưa? Và còn..."

Bình luận

"Nể tình nhóc thành thật khai báo. Anh sẽ tha cho nhóc nhưng không được phép tuồn ảnh của anh ra ngoài nữa, nghe chưa? Và còn..."

Hoàng Minh Trang gật đầu như gà mổ thóc, tò mò hỏi lại cậu: "Và còn gì?"

Bình luận

Hoàng Minh Trang gật đầu như gà mổ thóc, tò mò hỏi lại cậu: "Và còn gì?"

Lưu Thiên Lãng ho một tiếng, đưa mắt sang hướng khác, không tự nhiên đáp:

Bình luận

Lưu Thiên Lãng ho một tiếng, đưa mắt sang hướng khác, không tự nhiên đáp:

"Và còn có thể cho phép nhóc tiếp tục theo đuôi bọn anh nữa."

Bình luận

"Và còn có thể cho phép nhóc tiếp tục theo đuôi bọn anh nữa."

Hai mắt Hoàng Minh Trang tỏa sáng, cô nhóc chắp tay, nhìn Lưu Thiên Lãng như nhìn một vị thần: "Anh nói thật ư?"

Bình luận

Hai mắt Hoàng Minh Trang tỏa sáng, cô nhóc chắp tay, nhìn Lưu Thiên Lãng như nhìn một vị thần: "Anh nói thật ư?"

"Nhưng nhóc phải cam kết với anh hai điều. Thứ nhất, chỉ được tung những ảnh anh cho phép. Thứ hai, những ảnh chụp chung hai người gửi riêng cho anh. Anh sẽ trả giá gấp đôi, à không, gấp ba giá hiện tại em đang bán. Thấy sao?"

Bình luận

"Nhưng nhóc phải cam kết với anh hai điều. Thứ nhất, chỉ được tung những ảnh anh cho phép. Thứ hai, những ảnh chụp chung hai người gửi riêng cho anh. Anh sẽ trả giá gấp đôi, à không, gấp ba giá hiện tại em đang bán. Thấy sao?"

Cậu cũng rất muốn biết, cậu và Tô Đông An đứng cạnh nhau trông thế nào. Khụ... sẵn giữ làm kỷ niệm luôn.

Bình luận

Cậu cũng rất muốn biết, cậu và Tô Đông An đứng cạnh nhau trông thế nào. Khụ... sẵn giữ làm kỷ niệm luôn.

Hoàng Minh Trang vỗ tay, reo lên: "Tuyệt vời! Em cảm ơn anh."

Bình luận

Hoàng Minh Trang vỗ tay, reo lên: "Tuyệt vời! Em cảm ơn anh."

Thấy Lưu Thiên Lãng không những tha cho mình mà còn tạo cả "công ăn việc làm", Hoàng Minh Trang quyết định mang con át chủ bài mà cô bé phòng trường hợp xấu nhất, nếu Lưu Thiên Lãng quyết tâm làm tới cùng thì sẽ dùng nó để thương lượng với cậu.

Bình luận

Thấy Lưu Thiên Lãng không những tha cho mình mà còn tạo cả "công ăn việc làm", Hoàng Minh Trang quyết định mang con át chủ bài mà cô bé phòng trường hợp xấu nhất, nếu Lưu Thiên Lãng quyết tâm làm tới cùng thì sẽ dùng nó để thương lượng với cậu.

"Mà, trong lúc em theo đuôi anh thì có bắt gặp cảnh này. Có người cố ý trộm đồ cá nhân của anh đó."

Bình luận

"Mà, trong lúc em theo đuôi anh thì có bắt gặp cảnh này. Có người cố ý trộm đồ cá nhân của anh đó."

Cô bé hì hục bấm máy ảnh, sau đó giơ lên cho Lưu Thiên Lãng xem.

Bình luận

Cô bé hì hục bấm máy ảnh, sau đó giơ lên cho Lưu Thiên Lãng xem.

"Hồi trước có bạn yêu cầu em chụp góc học tập của anh chị nên em đã dành mấy buổi trưa liền, núp sau gốc cây để săn ảnh thì vô tình chụp được cảnh này."

Bình luận

"Hồi trước có bạn yêu cầu em chụp góc học tập của anh chị nên em đã dành mấy buổi trưa liền, núp sau gốc cây để săn ảnh thì vô tình chụp được cảnh này."

Nhìn bức hình, lòng Lưu Thiên Lãng không khỏi dậy sóng. Kẻ trong bức ảnh đã lợi dụng buổi trưa không có người, lấy đồ cá nhân của cậu. Ảnh mà Hoàng Minh Trang cho cậu xem là lúc chiếc cà vạt trong bộ đồng phục của cậu bị mất. Trước khi thủ tiêu, kẻ đó còn đưa lên mũi ngửi với gương mặt thỏa mãn, chỉ cần nhìn thôi cậu đã cảm thấy ghê tởm vô cùng.

Bình luận

Nhìn bức hình, lòng Lưu Thiên Lãng không khỏi dậy sóng. Kẻ trong bức ảnh đã lợi dụng buổi trưa không có người, lấy đồ cá nhân của cậu. Ảnh mà Hoàng Minh Trang cho cậu xem là lúc chiếc cà vạt trong bộ đồng phục của cậu bị mất. Trước khi thủ tiêu, kẻ đó còn đưa lên mũi ngửi với gương mặt thỏa mãn, chỉ cần nhìn thôi cậu đã cảm thấy ghê tởm vô cùng.

Mắt thấy Lưu Thiên Lãng có xu hướng nổi giận, Hoàng Minh Trang vội ôm máy ảnh lùi ra xa. Cô bé cũng cảm thấy rất áy náy vì cái suy nghĩ "thôi để mai rồi nói, hôm nay cứ đi theo chụp thêm ảnh đã" của cô bé mà vô tình kéo dài sự việc đó đến tận bây giờ.

Bình luận

Mắt thấy Lưu Thiên Lãng có xu hướng nổi giận, Hoàng Minh Trang vội ôm máy ảnh lùi ra xa. Cô bé cũng cảm thấy rất áy náy vì cái suy nghĩ "thôi để mai rồi nói, hôm nay cứ đi theo chụp thêm ảnh đã" của cô bé mà vô tình kéo dài sự việc đó đến tận bây giờ.

Lưu Thiên Lãng hít một hơi thật sâu, cố lấy lại bình tĩnh mà nói với Hoàng Minh Trang rằng:

Bình luận

Lưu Thiên Lãng hít một hơi thật sâu, cố lấy lại bình tĩnh mà nói với Hoàng Minh Trang rằng:

"Nhóc in đống ảnh đó ra rồi gửi cho anh. Hết bao nhiêu thì báo lại với Nhất."

Bình luận

"Nhóc in đống ảnh đó ra rồi gửi cho anh. Hết bao nhiêu thì báo lại với Nhất."

Cảm giác bị người khác "chơi đùa" hóa ra là thế này. Trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, kẻ đó nghĩ cậu là người dễ tính đến thế cơ à? Vậy thì cậu sẽ cho cậu ta biết, suy nghĩ này thiển cận đến mức nào!

Bình luận

Cảm giác bị người khác "chơi đùa" hóa ra là thế này. Trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, kẻ đó nghĩ cậu là người dễ tính đến thế cơ à? Vậy thì cậu sẽ cho cậu ta biết, suy nghĩ này thiển cận đến mức nào!

***

Bình luận

***

*Pr (Public Relations): Hiểu đơn giản trong trường hợp này là quảng cáo và truyền bá hình ảnh/ sản phẩm đó đến mọi người.

Bình luận

*Pr (Public Relations): Hiểu đơn giản trong trường hợp này là quảng cáo và truyền bá hình ảnh/ sản phẩm đó đến mọi người.

*OTP (One true pairing): Được sử dụng để chỉ sự kết hợp hay ghép cặp giữa các cặp đôi anime của fan, hay giữa những người nổi tiếng... Với mong muốn họ có thể trở thành một đôi yêu nhau thực sự.

Bình luận

*OTP (One true pairing): Được sử dụng để chỉ sự kết hợp hay ghép cặp giữa các cặp đôi anime của fan, hay giữa những người nổi tiếng... Với mong muốn họ có thể trở thành một đôi yêu nhau thực sự.

*Soft: Nghĩa gốc là mềm, mềm mại, nhẹ nhàng, dịu dàng... Trong tình yêu là cảm xúc ngọt ngào. Các bạn trẻ hay nhắc đến soft như cách thể hiện sự hài lòng của mình với thứ tình yêu ấy.

Bình luận

*Soft: Nghĩa gốc là mềm, mềm mại, nhẹ nhàng, dịu dàng... Trong tình yêu là cảm xúc ngọt ngào. Các bạn trẻ hay nhắc đến soft như cách thể hiện sự hài lòng của mình với thứ tình yêu ấy.


Truyện tương tự

Bình luận