Sau ngày hôm đó, Phan Thanh Mai không hề xuất hiện. Tiền cũng là Nguyễn Huệ Lan lựa lúc không có ai, đưa cho cô. Mọi chuyện ngày hôm đó đều được giải quyết trong âm thầm, chỉ có bốn người bọn họ và cô giáo chủ nhiệm biết mà thôi. Có lẽ cô ta vẫn cảm thấy nhục nhã nên đã xin nghỉ học vài hôm?
Bình luận
Sau ngày hôm đó, Phan Thanh Mai không hề xuất hiện. Tiền cũng là Nguyễn Huệ Lan lựa lúc không có ai, đưa cho cô. Mọi chuyện ngày hôm đó đều được giải quyết trong âm thầm, chỉ có bốn người bọn họ và cô giáo chủ nhiệm biết mà thôi. Có lẽ cô ta vẫn cảm thấy nhục nhã nên đã xin nghỉ học vài hôm?
Và dường như mọi người trong lớp chẳng ai quan tâm đến chuyện này lắm. Bởi họ đang hào hứng lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho Lưu Thiên Lãng vào chiều nay.
Bình luận
Và dường như mọi người trong lớp chẳng ai quan tâm đến chuyện này lắm. Bởi họ đang hào hứng lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho Lưu Thiên Lãng vào chiều nay.
Tô Đông An cũng đã chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu, phải đến tận bây giờ, cô mới góp đủ số tiền mua món đồ đó. Đợt sinh nhật đầu năm của cô, cậu đã tặng cô bộ 358 màu Copic ấy nên cô cũng muốn tặng lại cậu một món quà có giá trị tương đương.
Bình luận
Tô Đông An cũng đã chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu, phải đến tận bây giờ, cô mới góp đủ số tiền mua món đồ đó. Đợt sinh nhật đầu năm của cô, cậu đã tặng cô bộ 358 màu Copic ấy nên cô cũng muốn tặng lại cậu một món quà có giá trị tương đương.
Tô Đông An nhìn hộp quà trong ngăn bàn, thầm nghĩ. Vì trước đó Lưu Thiên Lãng không dự định tổ chức sinh nhật nên cô cần tìm một thời điểm thích hợp để tặng, nhưng giờ lớp tổ chức cho cậu nên cô đưa quà cũng sẽ dễ hơn, chỉ cần tặng cùng lúc với mọi người là được.
Bình luận
Tô Đông An nhìn hộp quà trong ngăn bàn, thầm nghĩ. Vì trước đó Lưu Thiên Lãng không dự định tổ chức sinh nhật nên cô cần tìm một thời điểm thích hợp để tặng, nhưng giờ lớp tổ chức cho cậu nên cô đưa quà cũng sẽ dễ hơn, chỉ cần tặng cùng lúc với mọi người là được.
Tô Đông An đang suy tư thì Lưu Thiên Lãng ngồi bên bỗng lên tiếng hỏi:
Bình luận
Tô Đông An đang suy tư thì Lưu Thiên Lãng ngồi bên bỗng lên tiếng hỏi:
"Cậu tham gia cùng mọi người nhé An?"
Bình luận
"Cậu tham gia cùng mọi người nhé An?"
Biết Tô Đông An không thích tham gia mấy sự kiện kiểu này nên sau một hồi nghe mọi người bàn bạc, Lưu Thiên Lãng mới quay sang dò hỏi. Dù sao hôm nay là sinh nhật cậu nên cậu cũng muốn Tô Đông An tham dự, nhưng đổi lại mong muốn này của cậu là bầu không khí khó xử của cả lớp.
Bình luận
Biết Tô Đông An không thích tham gia mấy sự kiện kiểu này nên sau một hồi nghe mọi người bàn bạc, Lưu Thiên Lãng mới quay sang dò hỏi. Dù sao hôm nay là sinh nhật cậu nên cậu cũng muốn Tô Đông An tham dự, nhưng đổi lại mong muốn này của cậu là bầu không khí khó xử của cả lớp.
Tất cả bỗng im phăng phắc sau câu nói ấy của Lưu Thiên Lãng, họ đưa mắt nhìn nhau như dò xét ý kiến, cảm xúc của mỗi người. Tô Đông An nhìn cậu, lại nhìn mấy người xung quanh. Biết họ không chào đón mình, bản thân lại không muốn phá hỏng bầu không khí bữa tiệc sinh nhật của cậu nên Tô Đông An đứng dậy, nói:
Bình luận
Tất cả bỗng im phăng phắc sau câu nói ấy của Lưu Thiên Lãng, họ đưa mắt nhìn nhau như dò xét ý kiến, cảm xúc của mỗi người. Tô Đông An nhìn cậu, lại nhìn mấy người xung quanh. Biết họ không chào đón mình, bản thân lại không muốn phá hỏng bầu không khí bữa tiệc sinh nhật của cậu nên Tô Đông An đứng dậy, nói:
"Chắc là không được rồi. Tối nay tớ có buổi học khá quan trọng, không thể nghỉ được."
Bình luận
"Chắc là không được rồi. Tối nay tớ có buổi học khá quan trọng, không thể nghỉ được."
Lưu Thiên Lãng cũng hiểu ý, buồn bã gật đầu không nói gì thêm.
Bình luận
Lưu Thiên Lãng cũng hiểu ý, buồn bã gật đầu không nói gì thêm.
Lúc đi đến cửa lớp, Tô Đông An có ngoảnh lại nhìn, thấy mấy người đó bắt đầu hào hứng trở lại, vây xung quanh Lưu Thiên Lãng nói phải tổ chức ở nhà hàng năm sao mới phù hợp với con người cậu, cô mới yên tâm, ra khỏi lớp học.
Bình luận
Lúc đi đến cửa lớp, Tô Đông An có ngoảnh lại nhìn, thấy mấy người đó bắt đầu hào hứng trở lại, vây xung quanh Lưu Thiên Lãng nói phải tổ chức ở nhà hàng năm sao mới phù hợp với con người cậu, cô mới yên tâm, ra khỏi lớp học.
Tô Đông An đi vô định trên hành lang nối liền tòa nhà khối mười và mười một. Đi được một đoạn, cô chợt bắt gặp một đôi nam nữ đứng ở sân trường cách đó không xa. Chẳng biết sao khi nghe thấy giọng của nam sinh ấy, Tô Đông An lại trốn sau một chiếc cột gần đấy, lắng nghe cuộc hội thoại của họ.
Bình luận
Tô Đông An đi vô định trên hành lang nối liền tòa nhà khối mười và mười một. Đi được một đoạn, cô chợt bắt gặp một đôi nam nữ đứng ở sân trường cách đó không xa. Chẳng biết sao khi nghe thấy giọng của nam sinh ấy, Tô Đông An lại trốn sau một chiếc cột gần đấy, lắng nghe cuộc hội thoại của họ.
"Lan, sao cậu không ở trong kia mà ra ngoài này làm gì? Có chuyện buồn?"
Bình luận
"Lan, sao cậu không ở trong kia mà ra ngoài này làm gì? Có chuyện buồn?"
Nguyễn Huệ Lan sụt sịt giống như vừa mới khóc. Cô ta hắng giọng, nhẹ nhàng trả lời hắn ta:
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan sụt sịt giống như vừa mới khóc. Cô ta hắng giọng, nhẹ nhàng trả lời hắn ta:
"Không có gì đâu. Tớ hơi buồn cho Mai mà thôi."
Bình luận
"Không có gì đâu. Tớ hơi buồn cho Mai mà thôi."
Trần Thanh Long tiến tới, khẳng định: "Mai có chuyện gì à? Là do con nhãi Tô Đông An kia phải không? Để tớ xử nó cho cậu!"
Bình luận
Trần Thanh Long tiến tới, khẳng định: "Mai có chuyện gì à? Là do con nhãi Tô Đông An kia phải không? Để tớ xử nó cho cậu!"
Nguyễn Huệ Lan níu tay hắn ta, ngăn cản:
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan níu tay hắn ta, ngăn cản:
"Được rồi mà. Tớ chỉ hơi buồn vì mấy khi lớp mình tụ tập mà Mai lại nghỉ học, sắp tới cậu ấy chuyển trường, có lẽ sẽ không có cơ hội tham gia mấy buổi như này nữa."
Bình luận
"Được rồi mà. Tớ chỉ hơi buồn vì mấy khi lớp mình tụ tập mà Mai lại nghỉ học, sắp tới cậu ấy chuyển trường, có lẽ sẽ không có cơ hội tham gia mấy buổi như này nữa."
"Tại sao tự dưng cậu ấy lại muốn chuyển trường? Là do con An ép phải không?" Trần Thanh Long lại tiếp tục truy hỏi.
Bình luận
"Tại sao tự dưng cậu ấy lại muốn chuyển trường? Là do con An ép phải không?" Trần Thanh Long lại tiếp tục truy hỏi.
Nguyễn Huệ Lan phủ nhận: "Đây là lựa chọn của Mai, không liên quan gì tới An cả."
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan phủ nhận: "Đây là lựa chọn của Mai, không liên quan gì tới An cả."
Nghe cô ta nói vậy, Trần Thanh Long cũng xuôi xuôi, hắn ta trầm giọng nói: "Ừm. Được rồi. Mà... tối nay, cậu có tham dự sinh nhật của Lưu Thiên Lãng không?"
Bình luận
Nghe cô ta nói vậy, Trần Thanh Long cũng xuôi xuôi, hắn ta trầm giọng nói: "Ừm. Được rồi. Mà... tối nay, cậu có tham dự sinh nhật của Lưu Thiên Lãng không?"
Nguyễn Huệ Lan khựng lại một chút rồi buồn buồn đáp lại: "Tớ cũng chưa biết nữa."
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan khựng lại một chút rồi buồn buồn đáp lại: "Tớ cũng chưa biết nữa."
Hai người họ nói chuyện qua lại thêm hai, ba câu rồi rời đi. Đợi bọn họ khuất bóng, Tô Đông An mới từ sau cây cột bước ra. Cô mân môi, trầm tư nhớ lại những gì mình vừa nghe được:
Bình luận
Hai người họ nói chuyện qua lại thêm hai, ba câu rồi rời đi. Đợi bọn họ khuất bóng, Tô Đông An mới từ sau cây cột bước ra. Cô mân môi, trầm tư nhớ lại những gì mình vừa nghe được:
"Phan Thanh Mai chuyển trường ư? Kỳ lạ."
Bình luận
"Phan Thanh Mai chuyển trường ư? Kỳ lạ."
***
Bình luận
***
Tô Đông An rời trung tâm dạy vẽ cũng là lúc trời đã về khuya. Đây là lần đầu tiên cô đi học về một mình nên thấy hơi lạ lẫm.
Bình luận
Tô Đông An rời trung tâm dạy vẽ cũng là lúc trời đã về khuya. Đây là lần đầu tiên cô đi học về một mình nên thấy hơi lạ lẫm.
Thói quen thật đáng sợ, lúc bước ra, cô đã vô thức nhìn về phía cái cây, nơi Lưu Thiên Lãng hay đứng chờ. Đến khi không thấy bóng dáng của người nào đó, cô mới chợt nhớ ra, cậu đang tổ chức tiệc sinh nhật cùng lớp. Tầm này có lẽ bọn họ đã di chuyển tới quán karaoke rồi.
Bình luận
Thói quen thật đáng sợ, lúc bước ra, cô đã vô thức nhìn về phía cái cây, nơi Lưu Thiên Lãng hay đứng chờ. Đến khi không thấy bóng dáng của người nào đó, cô mới chợt nhớ ra, cậu đang tổ chức tiệc sinh nhật cùng lớp. Tầm này có lẽ bọn họ đã di chuyển tới quán karaoke rồi.
Tô Đông An lững thững đi trên con đường quen thuộc. Đèn đường sáng choang, phố xá nhộn nhịp, các quán ăn đêm tấp nập người ra người vào. Mọi thứ vẫn diễn ra như mọi ngày nhưng chẳng hiểu sao cô lại thấy trống vắng lạ thường. Đi thêm được một đoạn, điện thoại trong túi áo chợt rung. Cô tiện tay nhìn chút, là thông báo đến từ nhóm lớp. Nghĩ có thể liên quan tới tiết kiểm tra ngày mai nên cô không chần chừ mà mở ra xem.
Bình luận
Tô Đông An lững thững đi trên con đường quen thuộc. Đèn đường sáng choang, phố xá nhộn nhịp, các quán ăn đêm tấp nập người ra người vào. Mọi thứ vẫn diễn ra như mọi ngày nhưng chẳng hiểu sao cô lại thấy trống vắng lạ thường. Đi thêm được một đoạn, điện thoại trong túi áo chợt rung. Cô tiện tay nhìn chút, là thông báo đến từ nhóm lớp. Nghĩ có thể liên quan tới tiết kiểm tra ngày mai nên cô không chần chừ mà mở ra xem.
Trái với suy nghĩ của Tô Đông An, lớp trưởng không đăng bài về tiết kiểm tra mà đăng một đoạn video. Là cảnh mọi người chúc mừng sinh nhật Lưu Thiên Lãng. Hôm nay, cậu ăn mặc khá giản dị, chỉ một chiếc phông trắng kết hợp với quần short màu đen đơn giản nhưng lại vô cùng nổi bật giữa đám đông. Dù cho cậu không phải là nhân vật chính của ngày hôm nay thì có lẽ, những ánh nhìn ấy vẫn sẽ hướng về phía cậu đầu tiên.
Bình luận
Trái với suy nghĩ của Tô Đông An, lớp trưởng không đăng bài về tiết kiểm tra mà đăng một đoạn video. Là cảnh mọi người chúc mừng sinh nhật Lưu Thiên Lãng. Hôm nay, cậu ăn mặc khá giản dị, chỉ một chiếc phông trắng kết hợp với quần short màu đen đơn giản nhưng lại vô cùng nổi bật giữa đám đông. Dù cho cậu không phải là nhân vật chính của ngày hôm nay thì có lẽ, những ánh nhìn ấy vẫn sẽ hướng về phía cậu đầu tiên.
Sau khi hát xong bài hát chúc mừng sinh nhật, mọi người thi nhau tặng quà, chúc Lưu Thiên Lãng những lời hay ý đẹp. Đợi đến khi các bạn học tặng quà xong, Tô Đông An mới nhìn thấy người ban ngày vừa nói với Trần Thanh Long rằng không chắc cô ta sẽ đến đang từ đằng sau đám người bước tới. Nguyễn Huệ Lan mặc chiếc váy trắng tinh, tóc hay để thẳng giờ uốn xoăn, gương mặt cũng được trang điểm nhẹ nhàng. Dưới ánh đèn mập mờ của phòng karaoke, đôi mắt to tròn của Nguyễn Huệ Lan bỗng trở nên sáng rực. Cô ta nhìn Lưu Thiên Lãng chăm chú, bàn tay trắng nõn giơ ra, đưa cho cậu hộp quà, rồi sau đó đôi môi được thoa son tỉ mỉ ấy khẽ nhếch lên, giục cậu mau mở nó ra xem.
Bình luận
Sau khi hát xong bài hát chúc mừng sinh nhật, mọi người thi nhau tặng quà, chúc Lưu Thiên Lãng những lời hay ý đẹp. Đợi đến khi các bạn học tặng quà xong, Tô Đông An mới nhìn thấy người ban ngày vừa nói với Trần Thanh Long rằng không chắc cô ta sẽ đến đang từ đằng sau đám người bước tới. Nguyễn Huệ Lan mặc chiếc váy trắng tinh, tóc hay để thẳng giờ uốn xoăn, gương mặt cũng được trang điểm nhẹ nhàng. Dưới ánh đèn mập mờ của phòng karaoke, đôi mắt to tròn của Nguyễn Huệ Lan bỗng trở nên sáng rực. Cô ta nhìn Lưu Thiên Lãng chăm chú, bàn tay trắng nõn giơ ra, đưa cho cậu hộp quà, rồi sau đó đôi môi được thoa son tỉ mỉ ấy khẽ nhếch lên, giục cậu mau mở nó ra xem.
Hộp quà khá nhỏ, có màu đen, chất liệu bên ngoài nhìn qua có vẻ hơi sần. Bên trong hộp là một tấm thẻ bài được lót bởi miếng đệm bông màu đỏ. Tô Đông An không biết tấm thẻ bài đó quý hiếm đến mức nào mà Lưu Thiên Lãng mừng ra mặt, ánh mắt nhìn Nguyễn Huệ Lan cũng vì vậy mà thêm mấy phần cảm kích.
Bình luận
Hộp quà khá nhỏ, có màu đen, chất liệu bên ngoài nhìn qua có vẻ hơi sần. Bên trong hộp là một tấm thẻ bài được lót bởi miếng đệm bông màu đỏ. Tô Đông An không biết tấm thẻ bài đó quý hiếm đến mức nào mà Lưu Thiên Lãng mừng ra mặt, ánh mắt nhìn Nguyễn Huệ Lan cũng vì vậy mà thêm mấy phần cảm kích.
Nghe tiếng trêu ghẹo, ghép đôi hai người đó với nhau của đám bạn học đang truyền ra từ loa điện thoại, Tô Đông An nhìn dòng xe cộ trước mặt bỗng thở dài một hơi. Mặc cho chiếc bụng đang réo lên liên hồi, cô cất điện thoại, từ từ mất hút sau màn đêm đen dày đặc.
Bình luận
Nghe tiếng trêu ghẹo, ghép đôi hai người đó với nhau của đám bạn học đang truyền ra từ loa điện thoại, Tô Đông An nhìn dòng xe cộ trước mặt bỗng thở dài một hơi. Mặc cho chiếc bụng đang réo lên liên hồi, cô cất điện thoại, từ từ mất hút sau màn đêm đen dày đặc.