Chương 52: Ngu xuẩn (1)


"Dạo này học lớp mới thế nào? Có vấn đề gì không An?" Kẹo Bông Gòn nhón lấy quả cherry trong đĩa trước khi Lưu Thiên Lãng rời đi đã đưa, bỏ vào miệng hỏi.

Bình luận

"Dạo này học lớp mới thế nào? Có vấn đề gì không An?" Kẹo Bông Gòn nhón lấy quả cherry trong đĩa trước khi Lưu Thiên Lãng rời đi đã đưa, bỏ vào miệng hỏi.

Sau khi học khác lớp, một tuần thì có đến hai, ba buổi cô và Kẹo Bông Gòn ngầm hẹn nhau ra bãi cỏ cạnh hàng cây xanh được trồng để lấy bóng mát, hướng nhìn về phía tòa nhà chính để ăn trưa cùng nhau. Tất nhiên, những bữa trưa như này sẽ chỉ có hai bọn họ mà thôi.

Bình luận

Sau khi học khác lớp, một tuần thì có đến hai, ba buổi cô và Kẹo Bông Gòn ngầm hẹn nhau ra bãi cỏ cạnh hàng cây xanh được trồng để lấy bóng mát, hướng nhìn về phía tòa nhà chính để ăn trưa cùng nhau. Tất nhiên, những bữa trưa như này sẽ chỉ có hai bọn họ mà thôi.

"Có khá nhiều vấn đề." Tô Đông An chần chừ một chút rồi lựa chọn nói thật. Là bạn bè, nói chút chuyện này cũng không bị xem là kể lể đâu nhỉ?

Bình luận

"Có khá nhiều vấn đề." Tô Đông An chần chừ một chút rồi lựa chọn nói thật. Là bạn bè, nói chút chuyện này cũng không bị xem là kể lể đâu nhỉ?

Cô kể cho Kẹo Bông Gòn mấy chuyện gần đây. Từ chuyện của Phan Thanh Mai, Trần Thanh Long, cho đến mới đây là lời nhắc nhở của Lê Đinh Hương cùng việc Nguyễn Huệ Lan chuyển sang trung tâm học vẽ của cô.

Bình luận

Cô kể cho Kẹo Bông Gòn mấy chuyện gần đây. Từ chuyện của Phan Thanh Mai, Trần Thanh Long, cho đến mới đây là lời nhắc nhở của Lê Đinh Hương cùng việc Nguyễn Huệ Lan chuyển sang trung tâm học vẽ của cô.

Nghe xong, Kẹo Bông Gòn siết chặt chiếc đũa trong tay, khó chịu nói:

Bình luận

Nghe xong, Kẹo Bông Gòn siết chặt chiếc đũa trong tay, khó chịu nói:

"Không biết cậu ta có mục đích gì mà bám dai như đỉa. Từ lần đầu gặp mặt tớ đã thấy cậu ta không phải dạng vừa rồi. Mà, cậu nghĩ sao về mấy lời cô bạn tên Hương đó nói."

Bình luận

"Không biết cậu ta có mục đích gì mà bám dai như đỉa. Từ lần đầu gặp mặt tớ đã thấy cậu ta không phải dạng vừa rồi. Mà, cậu nghĩ sao về mấy lời cô bạn tên Hương đó nói."

"Dù mọi chuyện có xảy ra đúng như lời cậu ấy nói, thì vẫn không thể thay đổi được sự thật rằng tớ chẳng thể làm gì khiến cô ta nhận tội."

Bình luận

"Dù mọi chuyện có xảy ra đúng như lời cậu ấy nói, thì vẫn không thể thay đổi được sự thật rằng tớ chẳng thể làm gì khiến cô ta nhận tội."

Không chứng cứ, không nhân chứng, liệu nói ra sẽ có người tin?

Bình luận

Không chứng cứ, không nhân chứng, liệu nói ra sẽ có người tin?

Tô Đông An chống tay xuống bãi cỏ, nhìn lên bầu trời xanh ngắt không một gợn mây. Trời có lẽ đã sang thu... À không, phải là sắp chớm đầu đông mới phải. Tuy vậy nhưng tháng 10 ở thành phố A chưa lạnh, nó vẫn mang những dấu hiệu của mùa thu.

Bình luận

Tô Đông An chống tay xuống bãi cỏ, nhìn lên bầu trời xanh ngắt không một gợn mây. Trời có lẽ đã sang thu... À không, phải là sắp chớm đầu đông mới phải. Tuy vậy nhưng tháng 10 ở thành phố A chưa lạnh, nó vẫn mang những dấu hiệu của mùa thu.

Cô vén hai bên tóc mai vì làn gió tinh nghịch mà trở nên lòa xòa, áp vào hai bên má rồi nhìn những tia nắng xen qua kẽ lá, nhảy nhót trên bộ đồng phục, lòng bỗng trở nên nhẹ bẫng. Không thể không thừa nhận, thiên nhiên là một trong những liều thuốc tốt nhất giúp con người giải tỏa áp lực, chữa lành tâm hồn.

Bình luận

Cô vén hai bên tóc mai vì làn gió tinh nghịch mà trở nên lòa xòa, áp vào hai bên má rồi nhìn những tia nắng xen qua kẽ lá, nhảy nhót trên bộ đồng phục, lòng bỗng trở nên nhẹ bẫng. Không thể không thừa nhận, thiên nhiên là một trong những liều thuốc tốt nhất giúp con người giải tỏa áp lực, chữa lành tâm hồn.

"Vì không có lắp CCTV nên Hương cảm thấy hoài nghi những gì mình nhìn thấy cũng là điều dễ hiểu. Tớ nghĩ, vụ việc lúc đó xảy ra khá nhanh." Kẹo Bông Gòn gãi đầu, "Cái tên Trần Thanh Long học lớp cậu ấy. Hình như hắn ta có quen với xã hội đen thì phải."

Bình luận

"Vì không có lắp CCTV nên Hương cảm thấy hoài nghi những gì mình nhìn thấy cũng là điều dễ hiểu. Tớ nghĩ, vụ việc lúc đó xảy ra khá nhanh." Kẹo Bông Gòn gãi đầu, "Cái tên Trần Thanh Long học lớp cậu ấy. Hình như hắn ta có quen với xã hội đen thì phải."

Trần Thanh Long tính tình sĩ diện nên cũng thường khoe khoang bản thân có quen một đàn anh bên ngoài xã hội để mấy nam sinh trong trường phải nể sợ hắn ta. Hành động thường ngày của hắn ta cũng rất ngang ngược, không chỉ trấn lột tiền bạn học mà còn đánh nhau để thị uy. Tô Đông An làm xấu mặt hắn ta trước bao bạn học trong lớp như thế chắc chắn Trần Thanh Long sẽ không bỏ qua.

Bình luận

Trần Thanh Long tính tình sĩ diện nên cũng thường khoe khoang bản thân có quen một đàn anh bên ngoài xã hội để mấy nam sinh trong trường phải nể sợ hắn ta. Hành động thường ngày của hắn ta cũng rất ngang ngược, không chỉ trấn lột tiền bạn học mà còn đánh nhau để thị uy. Tô Đông An làm xấu mặt hắn ta trước bao bạn học trong lớp như thế chắc chắn Trần Thanh Long sẽ không bỏ qua.

Nghe Kẹo Bông Gòn nói vậy, Tô Đông An bỗng bật cười:

Bình luận

Nghe Kẹo Bông Gòn nói vậy, Tô Đông An bỗng bật cười:

"Đó là "vũ khí" của cậu ta, nhưng nếu dùng không đúng cách thì đấy lại là nhược điểm chí mạng."

Bình luận

"Đó là "vũ khí" của cậu ta, nhưng nếu dùng không đúng cách thì đấy lại là nhược điểm chí mạng."

Biết Tô Đông An đã có tính toán, Kẹo Bông Gòn cũng không khuyên giải thêm, chỉ thở dài đáp:

Bình luận

Biết Tô Đông An đã có tính toán, Kẹo Bông Gòn cũng không khuyên giải thêm, chỉ thở dài đáp:

"Nhiều khi tớ thấy cậu chẳng giống học sinh chút nào. Cậu đã có tính toán nên tớ cũng không dông dài nữa, nhưng cậu phải nhớ cảnh giác cô bạn Nguyễn Huệ Lan đấy nhé!"

Bình luận

"Nhiều khi tớ thấy cậu chẳng giống học sinh chút nào. Cậu đã có tính toán nên tớ cũng không dông dài nữa, nhưng cậu phải nhớ cảnh giác cô bạn Nguyễn Huệ Lan đấy nhé!"

Tô Đông An hơi giật mình, chuyển chủ đề:

Bình luận

Tô Đông An hơi giật mình, chuyển chủ đề:

"Tớ đang nghĩ, bản thân có nên giữ khoảng cách với Lãng một chút hay không? Vì dù sao việc Nguyễn Huệ Lan nhằm vào tớ cũng là vì Lãng mà."

Bình luận

"Tớ đang nghĩ, bản thân có nên giữ khoảng cách với Lãng một chút hay không? Vì dù sao việc Nguyễn Huệ Lan nhằm vào tớ cũng là vì Lãng mà."

Cô cảm thấy khá mệt mỏi khi bản thân luôn trở thành đối tượng bị công kích. Huống chi, nguyên nhân thực sự lại không nằm ở bản thân cô. Nếu cô giữ khoảng cách với... BỐP!

Bình luận

Cô cảm thấy khá mệt mỏi khi bản thân luôn trở thành đối tượng bị công kích. Huống chi, nguyên nhân thực sự lại không nằm ở bản thân cô. Nếu cô giữ khoảng cách với... BỐP!

Tô Đông An còn chưa kịp nghĩ xong thì đã bị Kẹo Bông Gòn cốc một cái thật mạnh. Cô ôm đầu, ngơ ngác nhìn cô ấy. Kẹo Bông Gòn... đánh cô ư?

Bình luận

Tô Đông An còn chưa kịp nghĩ xong thì đã bị Kẹo Bông Gòn cốc một cái thật mạnh. Cô ôm đầu, ngơ ngác nhìn cô ấy. Kẹo Bông Gòn... đánh cô ư?

"Cậu hâm à! Sao cậu lại có suy nghĩ như thế? Cậu có biết làm như vậy là bất công với Lãng lắm không?"

Bình luận

"Cậu hâm à! Sao cậu lại có suy nghĩ như thế? Cậu có biết làm như vậy là bất công với Lãng lắm không?"

Hai tay Kẹo Bông Gòn chống nạnh, miệng nói không ngừng:

Bình luận

Hai tay Kẹo Bông Gòn chống nạnh, miệng nói không ngừng:

"Lãng vì cậu mà làm bao chuyện. Kể cả không vì lý do này thì hai người là bạn thân cơ mà. Đã thế, Lãng còn đối xử với cậu vô cùng tốt. Bao nhiêu đồ ngon, đồ bổ cũng dành cho cậu hết. Sao cậu có thể vì một người như Nguyễn Huệ Lan mà định làm tổn thương cậu ấy!"

Bình luận

"Lãng vì cậu mà làm bao chuyện. Kể cả không vì lý do này thì hai người là bạn thân cơ mà. Đã thế, Lãng còn đối xử với cậu vô cùng tốt. Bao nhiêu đồ ngon, đồ bổ cũng dành cho cậu hết. Sao cậu có thể vì một người như Nguyễn Huệ Lan mà định làm tổn thương cậu ấy!"

"..."

Bình luận

"..."

Tự dưng, cô cảm thấy tội lỗi quá!

Bình luận

Tự dưng, cô cảm thấy tội lỗi quá!

"Cậu có thể vì H..." Kẹo Bông Gòn khựng lại một chút rồi nói tiếp: "Cậu có thể vì mấy cô bạn xa lạ, đến mặt còn chưa được nhìn mà tiếp tục thực hiện giao kèo với Bùi Nguyên Vũ đến cùng để đòi lại công bằng cho họ. So ra thì cậu phải đối xử tốt với Lãng hơn mức đó mới phải lẽ chứ!"

Bình luận

"Cậu có thể vì H..." Kẹo Bông Gòn khựng lại một chút rồi nói tiếp: "Cậu có thể vì mấy cô bạn xa lạ, đến mặt còn chưa được nhìn mà tiếp tục thực hiện giao kèo với Bùi Nguyên Vũ đến cùng để đòi lại công bằng cho họ. So ra thì cậu phải đối xử tốt với Lãng hơn mức đó mới phải lẽ chứ!"

Lời Kẹo Bông Gòn như mũi tên, bắn trúng tim đen của cô. Tô Đông An ôm ngực, thành thật nhận lỗi.

Bình luận

Lời Kẹo Bông Gòn như mũi tên, bắn trúng tim đen của cô. Tô Đông An ôm ngực, thành thật nhận lỗi.

"Có lẽ... dạo này tớ hơi mệt nên mới có mấy suy nghĩ không đâu đó. Cảm ơn cậu. Tớ sẽ không làm vậy đâu."

Bình luận

"Có lẽ... dạo này tớ hơi mệt nên mới có mấy suy nghĩ không đâu đó. Cảm ơn cậu. Tớ sẽ không làm vậy đâu."

Kẹo Bông Gòn lẩm bẩm: "Phải thế chứ! Về nhớ quan tâm Lãng hơn đấy nhé!"

Bình luận

Kẹo Bông Gòn lẩm bẩm: "Phải thế chứ! Về nhớ quan tâm Lãng hơn đấy nhé!"

"Tớ biết rồi. Về lớp trước nhé." Tô Đông An cất hộp cơm, đứng dậy, vẫy tay tạm biệt Kẹo Bông Gòn.

Bình luận

"Tớ biết rồi. Về lớp trước nhé." Tô Đông An cất hộp cơm, đứng dậy, vẫy tay tạm biệt Kẹo Bông Gòn.

Kẹo Bông Gòn đứng đó nhìn Lưu Thiên Lãng cùng Phạm Minh Nhất và Bùi Hằng Anh từ đằng xa bước tới, nói chuyện gì đó với Tô Đông An rồi cả bốn người trở về lớp. Cô ấy vắt hai tay sau lưng, nhìn lên trời, thở dài thườn thượt. Người ta "yêu nhau" mà sao cô ấy lại cảm thấy mệt mỏi vậy nhỉ?

Bình luận

Kẹo Bông Gòn đứng đó nhìn Lưu Thiên Lãng cùng Phạm Minh Nhất và Bùi Hằng Anh từ đằng xa bước tới, nói chuyện gì đó với Tô Đông An rồi cả bốn người trở về lớp. Cô ấy vắt hai tay sau lưng, nhìn lên trời, thở dài thườn thượt. Người ta "yêu nhau" mà sao cô ấy lại cảm thấy mệt mỏi vậy nhỉ?

Khổ thân boy si tình - Lưu Thiên Lãng, tán Tô Đông An đã khó, giờ lại còn gặp thêm mấy vật cản đường như Nguyễn Huệ Lan nữa.

Bình luận

Khổ thân boy si tình - Lưu Thiên Lãng, tán Tô Đông An đã khó, giờ lại còn gặp thêm mấy vật cản đường như Nguyễn Huệ Lan nữa.

***

Bình luận

***

Lúc Tô Đông An cùng ba người kia trở về lớp đã thấy túi vải đựng màu cô để trên bàn bị mở toang.

Bình luận

Lúc Tô Đông An cùng ba người kia trở về lớp đã thấy túi vải đựng màu cô để trên bàn bị mở toang.

Tô Đông An bỗng có dự cảm chẳng lành, vội chạy về chỗ kiểm tra. Quả nhiên, bên trong không còn chiếc bút màu nào. Cô sốt ruột tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm thấy chúng ở trong góc phòng học. Tất cả đều bị mở lắp, vứt vào xô nước đục ngầu. Màu Copic ngâm nước thì hỏng rồi còn đâu.

Bình luận

Tô Đông An bỗng có dự cảm chẳng lành, vội chạy về chỗ kiểm tra. Quả nhiên, bên trong không còn chiếc bút màu nào. Cô sốt ruột tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm thấy chúng ở trong góc phòng học. Tất cả đều bị mở lắp, vứt vào xô nước đục ngầu. Màu Copic ngâm nước thì hỏng rồi còn đâu.

Cô mím môi, vớt vài chiếc bút từ trong xô nước ấy lên, nhìn hồi lâu. Vỏ ngoài của bút không có vết trầy xước do va đập hay cọ xát. Vậy chủ đích ban đầu của kẻ đó đã là vứt vào xô nước này? Rốt cuộc là ai? Là kẻ nào đã phá màu của cô?

Bình luận

Cô mím môi, vớt vài chiếc bút từ trong xô nước ấy lên, nhìn hồi lâu. Vỏ ngoài của bút không có vết trầy xước do va đập hay cọ xát. Vậy chủ đích ban đầu của kẻ đó đã là vứt vào xô nước này? Rốt cuộc là ai? Là kẻ nào đã phá màu của cô?

Gần đây, cô chỉ có mâu thuẫn với ba người kia mà thôi. Nghĩ tới đây, Tô Đông An tính lao ra khỏi lớp tìm bọn họ hỏi cho ra lẽ thì bị Lưu Thiên Lãng cản lại. Cậu nắm vai cô, nhìn thẳng vào tròng mắt màu vàng kim đang bừng bừng lửa giận, nhẹ giọng trấn an.

Bình luận

Gần đây, cô chỉ có mâu thuẫn với ba người kia mà thôi. Nghĩ tới đây, Tô Đông An tính lao ra khỏi lớp tìm bọn họ hỏi cho ra lẽ thì bị Lưu Thiên Lãng cản lại. Cậu nắm vai cô, nhìn thẳng vào tròng mắt màu vàng kim đang bừng bừng lửa giận, nhẹ giọng trấn an.

"Bình tĩnh nào An. Tớ biết cậu đang rất tức giận nhưng cứ xông ra ngoài như thế cũng không giải quyết được gì. Cùng tớ đi kiểm tra CCTV xem trong lúc chúng ta đi ăn trưa, có những ai đã quay trở lại lớp, nhé?"

Bình luận

"Bình tĩnh nào An. Tớ biết cậu đang rất tức giận nhưng cứ xông ra ngoài như thế cũng không giải quyết được gì. Cùng tớ đi kiểm tra CCTV xem trong lúc chúng ta đi ăn trưa, có những ai đã quay trở lại lớp, nhé?"

Tô Đông An hít một hơi thật sâu, mím môi, gật đầu đồng ý.

Bình luận

Tô Đông An hít một hơi thật sâu, mím môi, gật đầu đồng ý.

Lưu Thiên Lãng gỡ mấy chiếc bút ra đưa cho Phạm Minh Nhất, rồi cậu lại lấy khăn lau sạch vết nước bẩn trên tay cho Tô Đông An, nói với hai người còn lại.

Bình luận

Lưu Thiên Lãng gỡ mấy chiếc bút ra đưa cho Phạm Minh Nhất, rồi cậu lại lấy khăn lau sạch vết nước bẩn trên tay cho Tô Đông An, nói với hai người còn lại.

"Hai cậu ở đây đừng để ai động vào xô nước, chờ bọn tớ trở về."

Bình luận

"Hai cậu ở đây đừng để ai động vào xô nước, chờ bọn tớ trở về."

CCTV chỉ được lắp ở ngoài hành lang nên cũng không có giá trị gì nhiều. Tô Đông An dựa vào khoảng thời gian mà khoanh vùng được vài người. Sau khi kiểm tra xong, Tô Đông An lại cùng Lưu Thiên Lãng lên phòng giáo viên gặp cô chủ nhiệm, tính nhờ cô giáo xuống lớp để điều tra xem ai là người phá màu nhưng cô giáo không đồng ý. Cô nói, có chuyện gì để đến cuối giờ, không nên làm phiền tiết dạy của thầy, cô khác.

Bình luận

CCTV chỉ được lắp ở ngoài hành lang nên cũng không có giá trị gì nhiều. Tô Đông An dựa vào khoảng thời gian mà khoanh vùng được vài người. Sau khi kiểm tra xong, Tô Đông An lại cùng Lưu Thiên Lãng lên phòng giáo viên gặp cô chủ nhiệm, tính nhờ cô giáo xuống lớp để điều tra xem ai là người phá màu nhưng cô giáo không đồng ý. Cô nói, có chuyện gì để đến cuối giờ, không nên làm phiền tiết dạy của thầy, cô khác.

Nhưng Tô Đông An không chờ được đến lúc đó, huống chi hiện tại vẫn chưa vào tiết một buổi chiều. Cuối cùng, cô đành phải nói sẽ báo công an mới khiến cô giáo chủ nhiệm đồng ý xuống lớp cùng cô, nhưng là đi với tâm trạng không hài lòng. Tuy vậy, vì Lưu Thiên Lãng đang đứng bên cạnh nên cô giáo cũng không tiện nói gì.

Bình luận

Nhưng Tô Đông An không chờ được đến lúc đó, huống chi hiện tại vẫn chưa vào tiết một buổi chiều. Cuối cùng, cô đành phải nói sẽ báo công an mới khiến cô giáo chủ nhiệm đồng ý xuống lớp cùng cô, nhưng là đi với tâm trạng không hài lòng. Tuy vậy, vì Lưu Thiên Lãng đang đứng bên cạnh nên cô giáo cũng không tiện nói gì.

Trước khi đi, cô giáo có nhắn tin cho lớp trưởng nói có chuyện quan trọng cần thông báo, bảo lớp tập trung đầy đủ chờ cô xuống. Vì vậy mà khi ba người về lớp, Tô Đông An mới có thể bắt đầu trình bày mục đích của mình ngay lập tức.

Bình luận

Trước khi đi, cô giáo có nhắn tin cho lớp trưởng nói có chuyện quan trọng cần thông báo, bảo lớp tập trung đầy đủ chờ cô xuống. Vì vậy mà khi ba người về lớp, Tô Đông An mới có thể bắt đầu trình bày mục đích của mình ngay lập tức.

Cô nhờ Phạm Minh Nhất xách giúp cô xô nước bẩn còn nguyên bút màu bên trong, để dưới bục giảng, cạnh chân cô. Rồi Tô Đông An nhìn cả lớp một lượt, bắt đầu lên tiếng.

Bình luận

Cô nhờ Phạm Minh Nhất xách giúp cô xô nước bẩn còn nguyên bút màu bên trong, để dưới bục giảng, cạnh chân cô. Rồi Tô Đông An nhìn cả lớp một lượt, bắt đầu lên tiếng.

"Trưa nay, hộp màu của tôi bị kẻ gian phá hoại nên tôi nhờ cô Hoa xuống lớp, tìm thủ phạm gây ra vụ việc này."

Bình luận

"Trưa nay, hộp màu của tôi bị kẻ gian phá hoại nên tôi nhờ cô Hoa xuống lớp, tìm thủ phạm gây ra vụ việc này."

Nghe đến đây, Trần Thanh Long cười khẩy một cái, nói to: "Có vài cái bút màu mà làm quá lên. Chắc sống tệ quá nên mới bị người ta chơi lại phải không?"

Bình luận

Nghe đến đây, Trần Thanh Long cười khẩy một cái, nói to: "Có vài cái bút màu mà làm quá lên. Chắc sống tệ quá nên mới bị người ta chơi lại phải không?"

Tô Đông An lạnh lùng nhìn hắn ta không đáp, tiếp tục trình bày những điều mà mình muốn nói:

Bình luận

Tô Đông An lạnh lùng nhìn hắn ta không đáp, tiếp tục trình bày những điều mà mình muốn nói:

"Bảy mươi hai màu này nằm trong set 358 màu Copic Marker dòng Sketch có giá trị lên đến hơn năm mươi triệu đồng. Vì có thể mua lẻ nên tôi sẽ chỉ tính giá của bảy mươi hai màu đã hỏng ấy. Vậy tổng tài sản bị hư hỏng rơi vào khoảng chục triệu đồng. Tôi nói như vậy, chắc các bạn cũng hiểu nhỉ?"

Bình luận

"Bảy mươi hai màu này nằm trong set 358 màu Copic Marker dòng Sketch có giá trị lên đến hơn năm mươi triệu đồng. Vì có thể mua lẻ nên tôi sẽ chỉ tính giá của bảy mươi hai màu đã hỏng ấy. Vậy tổng tài sản bị hư hỏng rơi vào khoảng chục triệu đồng. Tôi nói như vậy, chắc các bạn cũng hiểu nhỉ?"

Thấy cả lớp im lặng không nói lời nào. Tô Đông An khẽ cười: "Điều này đồng nghĩa với việc tôi hiện tại có đủ cơ sở để báo công an, kiện kẻ đó với tội danh cố ý phá hoại tài sản của người khác."

Bình luận

Thấy cả lớp im lặng không nói lời nào. Tô Đông An khẽ cười: "Điều này đồng nghĩa với việc tôi hiện tại có đủ cơ sở để báo công an, kiện kẻ đó với tội danh cố ý phá hoại tài sản của người khác."

Lúc này, một cô bạn trong lớp nhịn không được mà lên tiếng: "Cũng chỉ tầm chục triệu. Cậu không thể lựa chọn giải quyết riêng được à?"

Bình luận

Lúc này, một cô bạn trong lớp nhịn không được mà lên tiếng: "Cũng chỉ tầm chục triệu. Cậu không thể lựa chọn giải quyết riêng được à?"

Tô Đông An nhìn cô bạn đó rồi rũ mắt nhìn xô nước dưới chân mình.

Bình luận

Tô Đông An nhìn cô bạn đó rồi rũ mắt nhìn xô nước dưới chân mình.

"Đây là xô nước ở buổi trực nhật ngày hôm qua, cô bạn ra về cuối cùng đã để quên nó trong góc phòng. Hộp màu tôi luôn được cất trong tủ đựng đồ cá nhân có khóa lại đàng hoàng. Chỉ có tầm trưa nay mới mang ra, để trên bàn. Kẻ đó đã nhân cơ hội này để phá màu."

Bình luận

"Đây là xô nước ở buổi trực nhật ngày hôm qua, cô bạn ra về cuối cùng đã để quên nó trong góc phòng. Hộp màu tôi luôn được cất trong tủ đựng đồ cá nhân có khóa lại đàng hoàng. Chỉ có tầm trưa nay mới mang ra, để trên bàn. Kẻ đó đã nhân cơ hội này để phá màu."

"Điều này có nghĩa là kẻ đó đã có tính toán từ trước nên sự việc không nằm ở giá trị tài sản, mà hành vi này đã cấu thành tội cố ý phá hoại tài sản của người khác như tôi đã nói ở trên. Tất nhiên tôi cũng định..."

Bình luận

"Điều này có nghĩa là kẻ đó đã có tính toán từ trước nên sự việc không nằm ở giá trị tài sản, mà hành vi này đã cấu thành tội cố ý phá hoại tài sản của người khác như tôi đã nói ở trên. Tất nhiên tôi cũng định..."

Chẳng đợi Tô Đông An kịp nói xong, cô bạn kia đã lên tiếng ngắt lời:

Bình luận

Chẳng đợi Tô Đông An kịp nói xong, cô bạn kia đã lên tiếng ngắt lời:

"Không phải là do cậu bất cẩn để hộp màu ở ngoài nên kẻ đó mới có cơ hội ra tay à? Nếu cậu cẩn thận hơn, hoặc là không để hớ hênh như thế thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra rồi."

Bình luận

"Không phải là do cậu bất cẩn để hộp màu ở ngoài nên kẻ đó mới có cơ hội ra tay à? Nếu cậu cẩn thận hơn, hoặc là không để hớ hênh như thế thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra rồi."

Tô Đông An nhướn mày: "Từ bao giờ lại có cái kiểu đổ lỗi cho nạn nhân như vậy? Là lý lẽ của cậu. Hay là, cậu chính là thủ phạm?"

Bình luận

Tô Đông An nhướn mày: "Từ bao giờ lại có cái kiểu đổ lỗi cho nạn nhân như vậy? Là lý lẽ của cậu. Hay là, cậu chính là thủ phạm?"

"Cậu..."

Bình luận

"Cậu..."

Đúng lúc này, một nam sinh khác ngồi ở góc lớp bỗng lên tiếng, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.

Bình luận

Đúng lúc này, một nam sinh khác ngồi ở góc lớp bỗng lên tiếng, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.

"An này. Nếu thủ phạm gây ra vào buổi trưa, lúc không có ai trong lớp thì tại sao cậu lại chắc chắn là người lớp mình làm?"

Bình luận

"An này. Nếu thủ phạm gây ra vào buổi trưa, lúc không có ai trong lớp thì tại sao cậu lại chắc chắn là người lớp mình làm?"

"Vì tôi đã kiểm tra CCTV, cũng biết được ai là người đã làm việc này."

Bình luận

"Vì tôi đã kiểm tra CCTV, cũng biết được ai là người đã làm việc này."

"Nhưng CCTV chỉ được lắp ở ngoài hành lang thôi mà?"

Bình luận

"Nhưng CCTV chỉ được lắp ở ngoài hành lang thôi mà?"

"Tôi có cách điều tra của riêng tôi. Và đây là sự nhượng bộ cuối cùng của tôi dành cho kẻ đó."

Bình luận

"Tôi có cách điều tra của riêng tôi. Và đây là sự nhượng bộ cuối cùng của tôi dành cho kẻ đó."

Tô Đông An nhìn cả lớp một lượt, chậm rãi nói:

Bình luận

Tô Đông An nhìn cả lớp một lượt, chậm rãi nói:

"Sau tiết này, lên phòng họp số ba gặp tôi và cô Hoa. Trong ngày hôm nay, nếu vẫn không xuất hiện, vậy thì tôi đành phải báo công an. Như vậy, việc muốn có án tích lưu trữ trong hồ sơ của mình hay không là lựa chọn của kẻ đó."

Bình luận

"Sau tiết này, lên phòng họp số ba gặp tôi và cô Hoa. Trong ngày hôm nay, nếu vẫn không xuất hiện, vậy thì tôi đành phải báo công an. Như vậy, việc muốn có án tích lưu trữ trong hồ sơ của mình hay không là lựa chọn của kẻ đó."

Tô Đông An muốn đánh vào tâm lý nên mới nói, cô đã biết ai là thủ phạm. Thực chất, cô chỉ khoanh vùng được ba người ra vào lớp học trong khoảng thời gian cô vắng mặt. Nhưng không sao, sau tiết này thì cô sẽ biết được kẻ đó là ai mà thôi.

Bình luận

Tô Đông An muốn đánh vào tâm lý nên mới nói, cô đã biết ai là thủ phạm. Thực chất, cô chỉ khoanh vùng được ba người ra vào lớp học trong khoảng thời gian cô vắng mặt. Nhưng không sao, sau tiết này thì cô sẽ biết được kẻ đó là ai mà thôi.

Cô giáo chủ nhiệm ngồi bên cũng âm thầm đồng ý với cách làm này của Tô Đông An. Bình tĩnh xử lý, dứt khoát, trực tiếp đánh vào tâm lý lo lắng, sợ hãi của đối thủ. Cô nhóc này trông vậy cũng khá thông minh đấy chứ.

Bình luận

Cô giáo chủ nhiệm ngồi bên cũng âm thầm đồng ý với cách làm này của Tô Đông An. Bình tĩnh xử lý, dứt khoát, trực tiếp đánh vào tâm lý lo lắng, sợ hãi của đối thủ. Cô nhóc này trông vậy cũng khá thông minh đấy chứ.

Cả lớp hoang mang ghé tai nhau xì xào, bàn tán to nhỏ những thông tin mà mình vừa nghe được. Sau vài vụ thì họ biết Tô Đông An không nói chơi, nhưng con người ta thường thích sự mềm mỏng hơn là cứng rắn nên cũng có một nhóm người không mấy thỏa mái trước cách làm này của cô. Chỉ là bây giờ, Tô Đông An khiến bọn họ e sợ nhiều hơn nên cũng chẳng ai có ý kiến gì. Vì dù sao thì người Tô Đông An nhắm tới cũng không phải bọn họ.

Bình luận

Cả lớp hoang mang ghé tai nhau xì xào, bàn tán to nhỏ những thông tin mà mình vừa nghe được. Sau vài vụ thì họ biết Tô Đông An không nói chơi, nhưng con người ta thường thích sự mềm mỏng hơn là cứng rắn nên cũng có một nhóm người không mấy thỏa mái trước cách làm này của cô. Chỉ là bây giờ, Tô Đông An khiến bọn họ e sợ nhiều hơn nên cũng chẳng ai có ý kiến gì. Vì dù sao thì người Tô Đông An nhắm tới cũng không phải bọn họ.

Thấy lời uy hiếp của mình đã có hiệu quả, Tô Đông An mở điện thoại xem giờ, nói với cô giáo chủ nhiệm: "Em chỉ có đôi lời muốn nói với các bạn vậy thôi. Cảm ơn cô đã xuống đây giúp em tìm thủ phạm ạ."

Bình luận

Thấy lời uy hiếp của mình đã có hiệu quả, Tô Đông An mở điện thoại xem giờ, nói với cô giáo chủ nhiệm: "Em chỉ có đôi lời muốn nói với các bạn vậy thôi. Cảm ơn cô đã xuống đây giúp em tìm thủ phạm ạ."

Cô Hoa gật đầu đứng dậy, nhường lại lớp học cho cô giáo bộ môn.

Bình luận

Cô Hoa gật đầu đứng dậy, nhường lại lớp học cho cô giáo bộ môn.


Truyện tương tự

Bình luận