Lâu lắm mới có cơ hội được ở riêng với Tô Đông An nên Lưu Thiên Lãng hứng khởi lắm. Sau khi đưa cô đến trung tâm dạy vẽ, cậu liền tìm một quán cà phê gần đấy ngồi chờ đến khi cô tan học. Dù sao đi học thêm đối với cậu cũng chỉ là một trong những cái cớ để có thể đưa đón cô mỗi ngày mà thôi.
Bình luận
Lâu lắm mới có cơ hội được ở riêng với Tô Đông An nên Lưu Thiên Lãng hứng khởi lắm. Sau khi đưa cô đến trung tâm dạy vẽ, cậu liền tìm một quán cà phê gần đấy ngồi chờ đến khi cô tan học. Dù sao đi học thêm đối với cậu cũng chỉ là một trong những cái cớ để có thể đưa đón cô mỗi ngày mà thôi.
Tuy vậy, nhưng trong lúc chờ đợi Lưu Thiên Lãng cũng không hề rảnh rỗi. Cậu đang tính toán xem nên rủ Tô Đông An đi ăn tối ở nhà hàng năm sao, hay là rủ cô đi xem phim. 9 giờ tối là thời điểm Tô Đông An tan học. Một mốc thời gian khá đẹp để làm thêm một vài hoạt động lãng mạn khác. Hừm, vấn đề là làm sao để Tô Đông An đồng ý đây nhỉ?
Bình luận
Tuy vậy, nhưng trong lúc chờ đợi Lưu Thiên Lãng cũng không hề rảnh rỗi. Cậu đang tính toán xem nên rủ Tô Đông An đi ăn tối ở nhà hàng năm sao, hay là rủ cô đi xem phim. 9 giờ tối là thời điểm Tô Đông An tan học. Một mốc thời gian khá đẹp để làm thêm một vài hoạt động lãng mạn khác. Hừm, vấn đề là làm sao để Tô Đông An đồng ý đây nhỉ?
Có lẽ rủ cô đi xem phim sẽ dễ thực hiện hơn. Nghĩ vậy, cậu nhanh chóng truy cập vào website của một rạp chiếu phim gần đây, xem lịch chiếu trong ngày bên họ. Cuối cùng, Lưu Thiên Lãng cũng tìm được một bộ phim hoạt hình khá hay. Đúng chủ đề mà Tô Đông An đang quan tâm.
Bình luận
Có lẽ rủ cô đi xem phim sẽ dễ thực hiện hơn. Nghĩ vậy, cậu nhanh chóng truy cập vào website của một rạp chiếu phim gần đây, xem lịch chiếu trong ngày bên họ. Cuối cùng, Lưu Thiên Lãng cũng tìm được một bộ phim hoạt hình khá hay. Đúng chủ đề mà Tô Đông An đang quan tâm.
Mắt thấy giờ tan học của cô đã đến, Lưu Thiên Lãng vội đứng dậy, nhìn bản thân từ trên xuống dưới một lượt. Tuy cậu không hài lòng với bộ quần áo đang mặc cho lắm nhưng giờ cũng không đủ thời gian để đi mua bộ đồ mới, mặc tạm vậy. Sau hôm nay, cậu phải đặt một lô quần áo mới mới được.
Bình luận
Mắt thấy giờ tan học của cô đã đến, Lưu Thiên Lãng vội đứng dậy, nhìn bản thân từ trên xuống dưới một lượt. Tuy cậu không hài lòng với bộ quần áo đang mặc cho lắm nhưng giờ cũng không đủ thời gian để đi mua bộ đồ mới, mặc tạm vậy. Sau hôm nay, cậu phải đặt một lô quần áo mới mới được.
Cậu chỉnh lại chiếc áo polo đang mặc trên người, hồi hộp đứng chờ trước mặt tiền trung tâm. Trong lúc chờ đợi, cậu lẩm nhẩm lại kịch bản phải trình bày với Tô Đông An một lượt.
Bình luận
Cậu chỉnh lại chiếc áo polo đang mặc trên người, hồi hộp đứng chờ trước mặt tiền trung tâm. Trong lúc chờ đợi, cậu lẩm nhẩm lại kịch bản phải trình bày với Tô Đông An một lượt.
Vừa thấp thoáng thấy bóng dáng cô trong dòng người đổ ra, Lưu Thiên Lãng vui vẻ bước về phía trước hai bước, tính gọi Tô Đông An thì bỗng khựng lại bởi người đi bên cạnh cô. Dù nhiều lần Tô Đông An đã né tránh nhưng cô ta vẫn níu tay áo cô cho bằng được, còn ríu rít chuyện trò trông vô cùng "thân mật". Lưu Thiên Lãng nhíu mày, sao Nguyễn Huệ Lan lại ở đây?
Bình luận
Vừa thấp thoáng thấy bóng dáng cô trong dòng người đổ ra, Lưu Thiên Lãng vui vẻ bước về phía trước hai bước, tính gọi Tô Đông An thì bỗng khựng lại bởi người đi bên cạnh cô. Dù nhiều lần Tô Đông An đã né tránh nhưng cô ta vẫn níu tay áo cô cho bằng được, còn ríu rít chuyện trò trông vô cùng "thân mật". Lưu Thiên Lãng nhíu mày, sao Nguyễn Huệ Lan lại ở đây?
Tô Đông An cũng rất muốn hỏi câu này. Tối nay đi học, cô đã thấy Nguyễn Huệ Lan trong lớp. Cô ta còn tự động sấn tới chỗ cô rồi giả bộ như hai người có mối quan hệ thân thiết. Vậy nên chỉ trong vòng nửa tiếng, hầu hết các bạn trong lớp đều nghĩ bọn họ là bạn thân.
Bình luận
Tô Đông An cũng rất muốn hỏi câu này. Tối nay đi học, cô đã thấy Nguyễn Huệ Lan trong lớp. Cô ta còn tự động sấn tới chỗ cô rồi giả bộ như hai người có mối quan hệ thân thiết. Vậy nên chỉ trong vòng nửa tiếng, hầu hết các bạn trong lớp đều nghĩ bọn họ là bạn thân.
Cô có hỏi nhưng Nguyễn Huệ Lan chỉ đáp, do trung tâm này trông có vẻ dạy tốt hơn nên cô ta chuyển tới đây học. Nhưng khi nhìn thấy Lưu Thiên Lãng đứng chờ mình cách đó không xa thì cô hoàn toàn hiểu ra, mục đích thực sự của Nguyễn Huệ Lan là gì.
Bình luận
Cô có hỏi nhưng Nguyễn Huệ Lan chỉ đáp, do trung tâm này trông có vẻ dạy tốt hơn nên cô ta chuyển tới đây học. Nhưng khi nhìn thấy Lưu Thiên Lãng đứng chờ mình cách đó không xa thì cô hoàn toàn hiểu ra, mục đích thực sự của Nguyễn Huệ Lan là gì.
Tô Đông An sởn gai ốc, né tránh bàn tay đang vươn ra định nắm lấy tay mình của Nguyễn Huệ Lan, bước phăng phăng về phía Lưu Thiên Lãng đang đứng. Nguyễn Huệ Lan thấy thế vội chạy theo.
Bình luận
Tô Đông An sởn gai ốc, né tránh bàn tay đang vươn ra định nắm lấy tay mình của Nguyễn Huệ Lan, bước phăng phăng về phía Lưu Thiên Lãng đang đứng. Nguyễn Huệ Lan thấy thế vội chạy theo.
"An à, đợi tớ với. Cậu đi nhanh vậy. A!"
Bình luận
"An à, đợi tớ với. Cậu đi nhanh vậy. A!"
Vì vội đuổi theo Tô Đông An mà Nguyễn Huệ Lan bị vấp chân, cả người đổ về phía trước. Cụ thể là hướng về phía Lưu Thiên Lãng.
Bình luận
Vì vội đuổi theo Tô Đông An mà Nguyễn Huệ Lan bị vấp chân, cả người đổ về phía trước. Cụ thể là hướng về phía Lưu Thiên Lãng.
Sự việc xảy ra khá bất ngờ nhưng nhờ phản xạ tốt nên Lưu Thiên Lãng vẫn kịp lách người sang một bên, đứng trốn sau lưng Tô Đông An mà nhìn kẻ bị ngã sấp mặt kia.
Bình luận
Sự việc xảy ra khá bất ngờ nhưng nhờ phản xạ tốt nên Lưu Thiên Lãng vẫn kịp lách người sang một bên, đứng trốn sau lưng Tô Đông An mà nhìn kẻ bị ngã sấp mặt kia.
Nếu Lưu Thiên Lãng chỉ cần chậm chân một xíu thì có lẽ giờ này Nguyễn Huệ Lan đang nằm trong ngực cậu chứ không phải mặt đất đầy cát bụi kia. Thú vị thật!
Bình luận
Nếu Lưu Thiên Lãng chỉ cần chậm chân một xíu thì có lẽ giờ này Nguyễn Huệ Lan đang nằm trong ngực cậu chứ không phải mặt đất đầy cát bụi kia. Thú vị thật!
Tô Đông An đứng đó, rũ mắt nhìn Nguyễn Huệ Lan đang ngồi trên đất xuýt xoa. Mấy cô bạn học vẽ cùng cô lúc này vẫn chưa về. Nhận thấy tình hình có vẻ không ổn, cũng không rõ đầu đuôi sự việc thế nào nên họ chỉ đứng một chỗ quan sát, không ai có ý định nói giúp hay tiến lên đỡ Nguyễn Huệ Lan. Dù sao thì cú ngã đó cũng chẳng nặng, trẻ con cũng tự đứng lên được.
Bình luận
Tô Đông An đứng đó, rũ mắt nhìn Nguyễn Huệ Lan đang ngồi trên đất xuýt xoa. Mấy cô bạn học vẽ cùng cô lúc này vẫn chưa về. Nhận thấy tình hình có vẻ không ổn, cũng không rõ đầu đuôi sự việc thế nào nên họ chỉ đứng một chỗ quan sát, không ai có ý định nói giúp hay tiến lên đỡ Nguyễn Huệ Lan. Dù sao thì cú ngã đó cũng chẳng nặng, trẻ con cũng tự đứng lên được.
Bọn họ chỉ mới biết mặt Nguyễn Huệ Lan hôm nay, nhưng lại học chung với Tô Đông An đã nửa năm rồi. Tuy cô trầm tính, ít nói nhưng không phải là loại người thấy người khác gặp nạn nhưng không muốn ra tay giúp đỡ. Rồi cái hướng Nguyễn Huệ Lan ngã, tư thế trốn sau lưng Tô Đông An của anh chàng vô cùng điển trai hay đưa đón Tô Đông An mỗi ngày ấy. Không cần giới thiệu bọn họ cũng đoán ra được đó là bạn trai của cô. Chẳng lẽ, cô bạn Nguyễn Huệ Lan này muốn nhổ hoa cướp chậu?
Bình luận
Bọn họ chỉ mới biết mặt Nguyễn Huệ Lan hôm nay, nhưng lại học chung với Tô Đông An đã nửa năm rồi. Tuy cô trầm tính, ít nói nhưng không phải là loại người thấy người khác gặp nạn nhưng không muốn ra tay giúp đỡ. Rồi cái hướng Nguyễn Huệ Lan ngã, tư thế trốn sau lưng Tô Đông An của anh chàng vô cùng điển trai hay đưa đón Tô Đông An mỗi ngày ấy. Không cần giới thiệu bọn họ cũng đoán ra được đó là bạn trai của cô. Chẳng lẽ, cô bạn Nguyễn Huệ Lan này muốn nhổ hoa cướp chậu?
Quả nhiên, câu nói sau đó của Nguyễn Huệ Lan như khai sáng thắc mắc trong lòng bọn họ.
Bình luận
Quả nhiên, câu nói sau đó của Nguyễn Huệ Lan như khai sáng thắc mắc trong lòng bọn họ.
Sau một hồi ngồi xuýt xoa thì Nguyễn Huệ Lan cũng đứng dậy. Cô ta hơi nghiêng người, vừa phủi bụi trên váy vừa áy náy nhìn Lưu Thiên Lãng.
Bình luận
Sau một hồi ngồi xuýt xoa thì Nguyễn Huệ Lan cũng đứng dậy. Cô ta hơi nghiêng người, vừa phủi bụi trên váy vừa áy náy nhìn Lưu Thiên Lãng.
Sau đó, cô ta ngạc nhiên hỏi tiếp:
Bình luận
Sau đó, cô ta ngạc nhiên hỏi tiếp:
"Mà, hai người hay đợi nhau cùng về thế này ơ?"
Bình luận
"Mà, hai người hay đợi nhau cùng về thế này ơ?"
Tư thế nghiêng người cùng chiếc váy yếm kết hợp với áo tay bèo trễ vai của Nguyễn Huệ Lan đã giúp cô ta tôn lên những đường cong đẹp đẽ trên cơ thể mình. Từ tư thế cho đến quần áo, tóc tai. Tất cả sự chuẩn bị này của cô ta là để dành cho người phía sau lưng cô.
Bình luận
Tư thế nghiêng người cùng chiếc váy yếm kết hợp với áo tay bèo trễ vai của Nguyễn Huệ Lan đã giúp cô ta tôn lên những đường cong đẹp đẽ trên cơ thể mình. Từ tư thế cho đến quần áo, tóc tai. Tất cả sự chuẩn bị này của cô ta là để dành cho người phía sau lưng cô.
Quả nhiên, cô ta đã biết Lưu Thiên Lãng luôn chờ cô cùng về. Nhớ lại tiếng màn trập máy ảnh chiều nay mình nghe được, Tô Đông An nảy sinh nghi ngờ. Nguyễn Huệ Lan nghe ai nói, hay là, cô ta đã theo dõi Lưu Thiên Lãng từ lâu?
Bình luận
Quả nhiên, cô ta đã biết Lưu Thiên Lãng luôn chờ cô cùng về. Nhớ lại tiếng màn trập máy ảnh chiều nay mình nghe được, Tô Đông An nảy sinh nghi ngờ. Nguyễn Huệ Lan nghe ai nói, hay là, cô ta đã theo dõi Lưu Thiên Lãng từ lâu?
Người phía trước thì cố tạo dáng sao cho thật mềm mại, thướt tha. Còn người phía sau thì lại cố gắng giữ khoảng cách bằng cách lấy cô ra làm lá chắn. Tự dưng bị kẹp ở giữa tình huống oái oăm này, Tô Đông An liền bước sang trái hai bước, ra khỏi phạm vi chịu sự ảnh hưởng thì Lưu Thiên Lãng đứng sau cũng bước sang trái hai bước. Tô Đông An lại bước sang phải ba bước, Lưu Thiên Lãng cũng nhất quyết theo sau làm mấy cô bạn học vẽ cùng cô đứng cách đó không xa tựa vào nhau mà cười.
Bình luận
Người phía trước thì cố tạo dáng sao cho thật mềm mại, thướt tha. Còn người phía sau thì lại cố gắng giữ khoảng cách bằng cách lấy cô ra làm lá chắn. Tự dưng bị kẹp ở giữa tình huống oái oăm này, Tô Đông An liền bước sang trái hai bước, ra khỏi phạm vi chịu sự ảnh hưởng thì Lưu Thiên Lãng đứng sau cũng bước sang trái hai bước. Tô Đông An lại bước sang phải ba bước, Lưu Thiên Lãng cũng nhất quyết theo sau làm mấy cô bạn học vẽ cùng cô đứng cách đó không xa tựa vào nhau mà cười.
Bọn họ cảm thấy Lưu Thiên Lãng rất thú vị. Rõ ràng người cao trên mét tám nhưng cố thủ sau lưng Tô Đông An để tránh Nguyễn Huệ Lan. Cậu làm như người có chiều cao khiêm tốn như Tô Đông An có thể giúp cậu cản bớt tầm nhìn vậy! Sau khi hóng đã con mắt, thấy Tô Đông An nhìn về phía này, bọn họ vẫy tay, chào tạm biệt:
Bình luận
Bọn họ cảm thấy Lưu Thiên Lãng rất thú vị. Rõ ràng người cao trên mét tám nhưng cố thủ sau lưng Tô Đông An để tránh Nguyễn Huệ Lan. Cậu làm như người có chiều cao khiêm tốn như Tô Đông An có thể giúp cậu cản bớt tầm nhìn vậy! Sau khi hóng đã con mắt, thấy Tô Đông An nhìn về phía này, bọn họ vẫy tay, chào tạm biệt:
"Bọn tớ về trước nha!"
Bình luận
"Bọn tớ về trước nha!"
"Bye bye." Tô Đông An vẫy tay chào lại rồi nói với Lưu Thiên Lãng đang đứng sau lưng mình: "Chúng ta cũng về thôi."
Bình luận
"Bye bye." Tô Đông An vẫy tay chào lại rồi nói với Lưu Thiên Lãng đang đứng sau lưng mình: "Chúng ta cũng về thôi."
Nguyễn Huệ Lan chết sững, không nghĩ ở chỗ công cộng mà bọn họ có thể thản nhiên lờ cô ta như thế. Chẳng lẽ hai người họ không sợ bị chỉ trích hay sao? Thấy Tô Đông An và Lưu Thiên Lãng đã bỏ rơi mình một đoạn khá xa. Nguyễn Huệ Lan mím môi, vội vàng đuổi theo.
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan chết sững, không nghĩ ở chỗ công cộng mà bọn họ có thể thản nhiên lờ cô ta như thế. Chẳng lẽ hai người họ không sợ bị chỉ trích hay sao? Thấy Tô Đông An và Lưu Thiên Lãng đã bỏ rơi mình một đoạn khá xa. Nguyễn Huệ Lan mím môi, vội vàng đuổi theo.
"Đợi tớ với."
Bình luận
"Đợi tớ với."
Cô ta đi bên cạnh Tô Đông An, bắt đầu ríu rít hỏi chuyện như chưa từng có gì xảy ra:
Bình luận
Cô ta đi bên cạnh Tô Đông An, bắt đầu ríu rít hỏi chuyện như chưa từng có gì xảy ra:
"Lãng học giỏi như vậy mà cũng đi học thêm ơ? Cậu học môn gì thế? Chỗ đó có gần đây không? Hai cậu chắc ngày nào cũng đợi nhau cùng về nhỉ? Thích ghê! Tớ không quen ai nên tối đi học thêm về một mình có hơi sợ. May mà An có Lãng. Hì hì."
Bình luận
"Lãng học giỏi như vậy mà cũng đi học thêm ơ? Cậu học môn gì thế? Chỗ đó có gần đây không? Hai cậu chắc ngày nào cũng đợi nhau cùng về nhỉ? Thích ghê! Tớ không quen ai nên tối đi học thêm về một mình có hơi sợ. May mà An có Lãng. Hì hì."
Lưu Thiên Lãng vẫn còn đang khó chịu vì bị cướp mất cơ hội được ở riêng với Tô Đông An nên cậu chẳng quan tâm cô ta đang lải nhải điều gì.
Bình luận
Lưu Thiên Lãng vẫn còn đang khó chịu vì bị cướp mất cơ hội được ở riêng với Tô Đông An nên cậu chẳng quan tâm cô ta đang lải nhải điều gì.
"Một người chị họ của tớ giới thiệu cho tớ trung tâm này. Nghe nói trung tâm này dạy tốt hơn trung tâm tớ đang học nên tớ chuyển sang đây. Không ngờ chúng ta có duyên ghê, không chỉ học cùng một nơi mà còn vào cùng một lớp nữa. Cậu thấy tớ nói vậy, có đúng không An?"
Bình luận
"Một người chị họ của tớ giới thiệu cho tớ trung tâm này. Nghe nói trung tâm này dạy tốt hơn trung tâm tớ đang học nên tớ chuyển sang đây. Không ngờ chúng ta có duyên ghê, không chỉ học cùng một nơi mà còn vào cùng một lớp nữa. Cậu thấy tớ nói vậy, có đúng không An?"
Nguyễn Huệ Lan cười cười định khoác tay Tô Đông An nhưng bị cô hất ra. Nguyễn Huệ Lan ngơ ngác, đôi mắt to tròn long lanh ánh nước, buồn bã nhìn cô hỏi:
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan cười cười định khoác tay Tô Đông An nhưng bị cô hất ra. Nguyễn Huệ Lan ngơ ngác, đôi mắt to tròn long lanh ánh nước, buồn bã nhìn cô hỏi:
"Cậu không thích người lạ chạm vào người hay là... cậu vẫn giận tớ vụ đợt trước. Tớ thực sự không cố ý đổ nước vào tranh cậu mà An. Cậu không thể tha thứ cho tớ sao?"
Bình luận
"Cậu không thích người lạ chạm vào người hay là... cậu vẫn giận tớ vụ đợt trước. Tớ thực sự không cố ý đổ nước vào tranh cậu mà An. Cậu không thể tha thứ cho tớ sao?"
Tô Đông An: "..."
Bình luận
Tô Đông An: "..."
Đây là điều mà cô ghét nhất ở Nguyễn Huệ Lan. Địch ý cùng mục đích quá rõ ràng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra ngây thơ, chân chất khiến cô muốn hành xử thế nào cũng khó. Vì vậy, cô đã lựa chọn lờ cô ta đi nhưng có vẻ như cô ta sẽ không dễ dàng buông tha cho cô.
Bình luận
Đây là điều mà cô ghét nhất ở Nguyễn Huệ Lan. Địch ý cùng mục đích quá rõ ràng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra ngây thơ, chân chất khiến cô muốn hành xử thế nào cũng khó. Vì vậy, cô đã lựa chọn lờ cô ta đi nhưng có vẻ như cô ta sẽ không dễ dàng buông tha cho cô.
Chẳng ai trong hai người đáp lại lời Nguyễn Huệ Lan nên cô ta đành phải chuyển hướng câu chuyện. Đi thêm được một đoạn, mùi thơm từ củ khoai lang nướng bay vào cánh mũi Lưu Thiên Lãng. Cậu chợt nhớ ra bản thân hôm nay chưa mua gì cho Tô Đông An ăn khuya. Cậu dừng bước, hỏi người bên cạnh:
Bình luận
Chẳng ai trong hai người đáp lại lời Nguyễn Huệ Lan nên cô ta đành phải chuyển hướng câu chuyện. Đi thêm được một đoạn, mùi thơm từ củ khoai lang nướng bay vào cánh mũi Lưu Thiên Lãng. Cậu chợt nhớ ra bản thân hôm nay chưa mua gì cho Tô Đông An ăn khuya. Cậu dừng bước, hỏi người bên cạnh:
"Cậu ăn khoai lang nướng không?"
Bình luận
"Cậu ăn khoai lang nướng không?"
Tô Đông An thấy cũng hơi đói nên gật đầu đồng ý.
Bình luận
Tô Đông An thấy cũng hơi đói nên gật đầu đồng ý.
"Ừm. Tớ cũng thích ăn khoai lang nướng." Nguyễn Huệ Lan vội nói chen vào. Cô ta nhìn Lưu Thiên Lãng, nháy mắt: "Chỉ một củ khoai nên Lãng mời tớ được mà, đúng không?"
Bình luận
"Ừm. Tớ cũng thích ăn khoai lang nướng." Nguyễn Huệ Lan vội nói chen vào. Cô ta nhìn Lưu Thiên Lãng, nháy mắt: "Chỉ một củ khoai nên Lãng mời tớ được mà, đúng không?"
Lưu Thiên Lãng hơi cau mày nhưng vẫn không nói gì, cậu dặn Tô Đông An đứng tại chỗ đợi cậu rồi mới xoay người tiến về phía quán khoai lang nướng bên vỉa hè.
Bình luận
Lưu Thiên Lãng hơi cau mày nhưng vẫn không nói gì, cậu dặn Tô Đông An đứng tại chỗ đợi cậu rồi mới xoay người tiến về phía quán khoai lang nướng bên vỉa hè.
Nguyễn Huệ Lan nhìn bóng dáng ngày một xa dần của cậu, nói với Tô Đông An đang đứng bên cạnh:
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan nhìn bóng dáng ngày một xa dần của cậu, nói với Tô Đông An đang đứng bên cạnh:
"Tớ đã tỏ tình, nhưng bị Lãng từ chối rồi."
Bình luận
"Tớ đã tỏ tình, nhưng bị Lãng từ chối rồi."
Tuy cô ta hỏi gián tiếp nhưng câu trả lời của Lưu Thiên Lãng lại quá rõ ràng. Ngoài Tô Đông An ra, cậu không thích ai cả. Điều đó không khác gì một lời từ chối đầy phũ phàng.
Bình luận
Tuy cô ta hỏi gián tiếp nhưng câu trả lời của Lưu Thiên Lãng lại quá rõ ràng. Ngoài Tô Đông An ra, cậu không thích ai cả. Điều đó không khác gì một lời từ chối đầy phũ phàng.
"Một người như Lãng ai chẳng muốn giữ bên cạnh mình. Thứ tình cảm mập mờ luôn khiến người ta muốn thoát nhưng không thể thoát ra được nên tớ hiểu vì sao cậu lại đối xử lạnh nhạt với Lãng như vậy." Vì chỉ nhìn thấy góc nghiêng nên Nguyễn Huệ Lan không đoán ra được cảm xúc của Tô Đông An lúc này. Cô ta đảo mắt, bồi thêm câu nữa: "Chúc... hai người hạnh phúc."
Bình luận
"Một người như Lãng ai chẳng muốn giữ bên cạnh mình. Thứ tình cảm mập mờ luôn khiến người ta muốn thoát nhưng không thể thoát ra được nên tớ hiểu vì sao cậu lại đối xử lạnh nhạt với Lãng như vậy." Vì chỉ nhìn thấy góc nghiêng nên Nguyễn Huệ Lan không đoán ra được cảm xúc của Tô Đông An lúc này. Cô ta đảo mắt, bồi thêm câu nữa: "Chúc... hai người hạnh phúc."
Thấy bản thân đã nói hết nước hết cái mà Tô Đông An vẫn không thèm phản ứng lại. Nguyễn Huệ Lan vụng trộm lườm cô một cái. Cô ta nắm tay cô, kéo giật về phía mình.
Bình luận
Thấy bản thân đã nói hết nước hết cái mà Tô Đông An vẫn không thèm phản ứng lại. Nguyễn Huệ Lan vụng trộm lườm cô một cái. Cô ta nắm tay cô, kéo giật về phía mình.
"Tớ thực lòng chúc phúc cho hai cậu. Thật đấy! Cậu không tin tớ sao?"
Bình luận
"Tớ thực lòng chúc phúc cho hai cậu. Thật đấy! Cậu không tin tớ sao?"
Lúc này, Tô Đông An mới vén tóc để lộ một bên tai đang đeo tai nghe bluetooth. Cô tháo tai nghe, cúi xuống nhìn bàn tay đang siết chặt cổ tay mình, rồi từ từ ngẩng đầu nhìn Nguyễn Huệ Lan.
Bình luận
Lúc này, Tô Đông An mới vén tóc để lộ một bên tai đang đeo tai nghe bluetooth. Cô tháo tai nghe, cúi xuống nhìn bàn tay đang siết chặt cổ tay mình, rồi từ từ ngẩng đầu nhìn Nguyễn Huệ Lan.
"Xin lỗi. Vừa bật nhạc to quá nên tôi không nghe rõ lời cậu nói. Cậu có thể nhắc lại lần nữa được không?"
Bình luận
"Xin lỗi. Vừa bật nhạc to quá nên tôi không nghe rõ lời cậu nói. Cậu có thể nhắc lại lần nữa được không?"
"..."
Bình luận
"..."
Nguyễn Huệ Lan tức anh ách mà không thể làm gì người đối diện. Đúng lúc này thì Lưu Thiên Lãng cũng quay trở lại. Thấy thái độ của Nguyễn Huệ Lan là lạ, còn Tô Đông An vẫn như thường, cậu hỏi:
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan tức anh ách mà không thể làm gì người đối diện. Đúng lúc này thì Lưu Thiên Lãng cũng quay trở lại. Thấy thái độ của Nguyễn Huệ Lan là lạ, còn Tô Đông An vẫn như thường, cậu hỏi:
"Hai người vừa nói chuyện gì thế?"
Bình luận
"Hai người vừa nói chuyện gì thế?"
Nguyễn Huệ Lan vội cướp lời: "À. Nãy tớ hỏi An đã chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu chưa?"
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan vội cướp lời: "À. Nãy tớ hỏi An đã chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu chưa?"
Cô ta nhìn cậu, mắt hấp háy vẻ tinh nghịch: "Mọi người trong lớp định tổ chức sinh nhật cho cậu đấy Lãng ạ."
Bình luận
Cô ta nhìn cậu, mắt hấp háy vẻ tinh nghịch: "Mọi người trong lớp định tổ chức sinh nhật cho cậu đấy Lãng ạ."
Lưu Thiên Lãng không quan tâm lắm, bâng quơ đáp lại một câu cho có: "Vậy sao?"
Bình luận
Lưu Thiên Lãng không quan tâm lắm, bâng quơ đáp lại một câu cho có: "Vậy sao?"
"Khoai của cậu đây. Chắc cũng không trùng hợp tới mức, nhà cậu cũng cùng đường với bọn tôi đâu nhỉ?"
Bình luận
"Khoai của cậu đây. Chắc cũng không trùng hợp tới mức, nhà cậu cũng cùng đường với bọn tôi đâu nhỉ?"
Nguyễn Huệ Lan nhận túi khoai, cười gượng đáp: "Lãng thật biết nói đùa. Giờ tớ cũng chuẩn bị về đây."
Bình luận
Nguyễn Huệ Lan nhận túi khoai, cười gượng đáp: "Lãng thật biết nói đùa. Giờ tớ cũng chuẩn bị về đây."
Cậu gật đầu, đưa củ khoai đã được bóc sẵn cho Tô Đông An. Cô nhận lấy, tò mò hỏi cậu:
Bình luận
Cậu gật đầu, đưa củ khoai đã được bóc sẵn cho Tô Đông An. Cô nhận lấy, tò mò hỏi cậu:
"Cái này cậu gọt sẵn à?"
Bình luận
"Cái này cậu gọt sẵn à?"
"Ừm. Trong lúc đợi củ khoai nữa chín, tớ mượn dao của cô bán hàng, gọt sẵn vỏ. Cô ấy còn cho tớ rất nhiều giấy nữa."
Bình luận
"Ừm. Trong lúc đợi củ khoai nữa chín, tớ mượn dao của cô bán hàng, gọt sẵn vỏ. Cô ấy còn cho tớ rất nhiều giấy nữa."
Nhìn bọn họ đi phía trước, trò chuyện như không có sự tồn tại của cô ta, Nguyễn Huệ Lan nghiến răng kèn kẹt, căm hận nhìn bóng lưng thiếu nữ trước mặt.
Bình luận
Nhìn bọn họ đi phía trước, trò chuyện như không có sự tồn tại của cô ta, Nguyễn Huệ Lan nghiến răng kèn kẹt, căm hận nhìn bóng lưng thiếu nữ trước mặt.
Lưu Thiên Lãng hờ hững đưa cho cô ta củ khoai chỉ được lót đúng một miếng giấy xé ra từ cuốn vở đã viết, để trong chiếc túi nylon loại nhỏ. Còn củ khoai của Tô Đông An thì được gọt vỏ một cách đẹp đẽ, rồi dùng mấy lớp giấy ăn quấn ở phần đuôi còn lại để tránh bị phỏng tay. Tại sao lại có sự chênh lệch nhiều đến thế chứ! Cô ta cố tình đến đây hòng làm Tô Đông An khó chịu, nhưng cuối cùng, người bị khó chịu lại là cô ta.
Bình luận
Lưu Thiên Lãng hờ hững đưa cho cô ta củ khoai chỉ được lót đúng một miếng giấy xé ra từ cuốn vở đã viết, để trong chiếc túi nylon loại nhỏ. Còn củ khoai của Tô Đông An thì được gọt vỏ một cách đẹp đẽ, rồi dùng mấy lớp giấy ăn quấn ở phần đuôi còn lại để tránh bị phỏng tay. Tại sao lại có sự chênh lệch nhiều đến thế chứ! Cô ta cố tình đến đây hòng làm Tô Đông An khó chịu, nhưng cuối cùng, người bị khó chịu lại là cô ta.
Chết tiệt! Cô ta không tin không có cách nào chia rẽ hai người bọn họ. Hừ, Tô Đông An, chờ đấy!
Bình luận
Chết tiệt! Cô ta không tin không có cách nào chia rẽ hai người bọn họ. Hừ, Tô Đông An, chờ đấy!
Nghe tiếng đôi xăng đan đế bánh mì giậm bình bịch xuống mặt đất. Tô Đông An xoay người, liếc nhìn bóng dáng tức tối của Nguyễn Huệ Lan phía xa xa, khẽ nhếch môi. Trong lúc cô định cất tai nghe vừa tháo thì Lưu Thiên Lãng bỗng cướp lấy. Cậu đeo vào một bên tai mình, quay sang hỏi cô.
Bình luận
Nghe tiếng đôi xăng đan đế bánh mì giậm bình bịch xuống mặt đất. Tô Đông An xoay người, liếc nhìn bóng dáng tức tối của Nguyễn Huệ Lan phía xa xa, khẽ nhếch môi. Trong lúc cô định cất tai nghe vừa tháo thì Lưu Thiên Lãng bỗng cướp lấy. Cậu đeo vào một bên tai mình, quay sang hỏi cô.
"Tớ có nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ đây đâu nhỉ? Tai nghe hỏng rồi hả?"
Bình luận
"Tớ có nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ đây đâu nhỉ? Tai nghe hỏng rồi hả?"
Tô Đông An lấy lại, cất vào hộp sạc, bình thản đáp: "Không hỏng. Chỉ là không muốn tỏ ra đang nghe cậu ta lải nhải thôi."
Bình luận
Tô Đông An lấy lại, cất vào hộp sạc, bình thản đáp: "Không hỏng. Chỉ là không muốn tỏ ra đang nghe cậu ta lải nhải thôi."
Lưu Thiên Lãng nhìn cô, nhớ lại những lời hôm đó Nguyễn Huệ Lan hỏi mình, lòng bỗng nổi trống. Cậu ngập ngừng hỏi:
Bình luận
Lưu Thiên Lãng nhìn cô, nhớ lại những lời hôm đó Nguyễn Huệ Lan hỏi mình, lòng bỗng nổi trống. Cậu ngập ngừng hỏi:
"Cậu ta nói gì vậy?"
Bình luận
"Cậu ta nói gì vậy?"
Tô Đông An bâng quơ đáp: "Chỉ là lời của một kẻ điên vì tình mà thôi."
Bình luận
Tô Đông An bâng quơ đáp: "Chỉ là lời của một kẻ điên vì tình mà thôi."