Ngày hôm sau bà Tuyết Mai quay trở lại làm việc. Nơi bà ấy làm việc là một xưởng may, thời gian rảnh bà ấy thường nhận may đồ tại nhà để kiếm thêm thu nhập.
Bình luận
Ngày hôm sau bà Tuyết Mai quay trở lại làm việc. Nơi bà ấy làm việc là một xưởng may, thời gian rảnh bà ấy thường nhận may đồ tại nhà để kiếm thêm thu nhập.
Bà ấy đang làm việc thì đột nhiên ngất xỉu, đồng nghiệp vội vàng đưa bà ấy đến bệnh viện. Khi cô và Bảo Trâm biết tin này cũng vội vã chạy đến bệnh viện. Lúc cả hai đến nơi thì bà Tuyết Mai vẫn còn đang hôn mê. Bác sĩ gọi cô và Bảo Trâm đến phòng khám để trao đổi về tình hình của bà ấy.
Bình luận
Bà ấy đang làm việc thì đột nhiên ngất xỉu, đồng nghiệp vội vàng đưa bà ấy đến bệnh viện. Khi cô và Bảo Trâm biết tin này cũng vội vã chạy đến bệnh viện. Lúc cả hai đến nơi thì bà Tuyết Mai vẫn còn đang hôn mê. Bác sĩ gọi cô và Bảo Trâm đến phòng khám để trao đổi về tình hình của bà ấy.
Thông qua việc này cô mới biết mẹ mình bị ung thư máu, mặc dù bác sĩ bảo cô đừng quá lo lắng vì bệnh của bà ấy vẫn có thể trị được, nhưng làm sao cô có thể không lo lắng được, cô biết chi phí điều trị chắc chắn không hề nhỏ, mà gia đình cô không thể có số tiền lớn như thế.
Bình luận
Thông qua việc này cô mới biết mẹ mình bị ung thư máu, mặc dù bác sĩ bảo cô đừng quá lo lắng vì bệnh của bà ấy vẫn có thể trị được, nhưng làm sao cô có thể không lo lắng được, cô biết chi phí điều trị chắc chắn không hề nhỏ, mà gia đình cô không thể có số tiền lớn như thế.
Khi bà Tuyết Mai tỉnh lại, bà ấy nhìn thấy gương mặt ảm đạm của cô và Bảo Trâm thì đoán có lẽ họ đã biết được bệnh tình của mình.
Bình luận
Khi bà Tuyết Mai tỉnh lại, bà ấy nhìn thấy gương mặt ảm đạm của cô và Bảo Trâm thì đoán có lẽ họ đã biết được bệnh tình của mình.
"Chắc hai đứa đã biết bệnh của mẹ rồi đúng không? Tụi con yên tâm đi, những ngày qua mẹ đã gom đủ tiền để chữa bệnh rồi. Bác sĩ cũng nói bệnh của mẹ chỉ mới ở giai đoạn đầu cho nên vẫn còn cơ hội trị khỏi, vì vậy tụi con đừng quá lo lắng"
Bình luận
"Chắc hai đứa đã biết bệnh của mẹ rồi đúng không? Tụi con yên tâm đi, những ngày qua mẹ đã gom đủ tiền để chữa bệnh rồi. Bác sĩ cũng nói bệnh của mẹ chỉ mới ở giai đoạn đầu cho nên vẫn còn cơ hội trị khỏi, vì vậy tụi con đừng quá lo lắng"
"Mẹ nói có thật không? Mẹ thật sự đã tìm được tiền để chữa bệnh rồi sao?"
Bình luận
"Mẹ nói có thật không? Mẹ thật sự đã tìm được tiền để chữa bệnh rồi sao?"
"Mẹ có nói dối tụi con bao giờ chưa? Bảo Ngọc, con yên tâm đi, mẹ chắc chắn sẽ sống thật lâu với tụi con"
Bình luận
"Mẹ có nói dối tụi con bao giờ chưa? Bảo Ngọc, con yên tâm đi, mẹ chắc chắn sẽ sống thật lâu với tụi con"
Mặc dù bà ấy nói như vậy, nhưng cô biết bà ấy chỉ đang nói dối để an ủi cô thôi, vì nếu bà ấy thật sự đã tìm được tiền để chữa bệnh thì tại sao bà ấy còn phải đi làm.
Bình luận
Mặc dù bà ấy nói như vậy, nhưng cô biết bà ấy chỉ đang nói dối để an ủi cô thôi, vì nếu bà ấy thật sự đã tìm được tiền để chữa bệnh thì tại sao bà ấy còn phải đi làm.
Đúng lúc này bệnh tim của cô lại tái phát, Bảo Trâm lo lắng chạy đi tìm bác sĩ. Sau khi bác sĩ kiểm tra tình trạng sức khỏe của cô thì lập tức thông báo với người nhà.
Bình luận
Đúng lúc này bệnh tim của cô lại tái phát, Bảo Trâm lo lắng chạy đi tìm bác sĩ. Sau khi bác sĩ kiểm tra tình trạng sức khỏe của cô thì lập tức thông báo với người nhà.
"Tình trạng của cháu đang ngày một xấu đi, vì vậy cháu cần được ghép tim càng sớm càng tốt. Nếu người nhà đăng ký ghép tim cho cháu từ bây giờ, khi nào bệnh viện chúng tôi tìm được trái tim phù hợp sẽ lập tức tiến hành phẫu thuật ghép tim cho cháu"
Bình luận
"Tình trạng của cháu đang ngày một xấu đi, vì vậy cháu cần được ghép tim càng sớm càng tốt. Nếu người nhà đăng ký ghép tim cho cháu từ bây giờ, khi nào bệnh viện chúng tôi tìm được trái tim phù hợp sẽ lập tức tiến hành phẫu thuật ghép tim cho cháu"
Bác sĩ lại bổ sung thêm: "Nếu gia đình mình đang gặp khó khăn về tài chính thì bệnh viện chúng tôi sẽ giảm ba mươi phần trăm chi phí phẫu thuật cho cháu"
Bình luận
Bác sĩ lại bổ sung thêm: "Nếu gia đình mình đang gặp khó khăn về tài chính thì bệnh viện chúng tôi sẽ giảm ba mươi phần trăm chi phí phẫu thuật cho cháu"
"Cảm ơn bác sĩ, tôi cần một chút thời gian để suy nghĩ kỹ về việc này, tôi sẽ cho bác sĩ câu trả lời sớm nhất"
Bình luận
"Cảm ơn bác sĩ, tôi cần một chút thời gian để suy nghĩ kỹ về việc này, tôi sẽ cho bác sĩ câu trả lời sớm nhất"
"Được, thời gian này người nhà cần để ý đến cháu nhiều hơn, đừng để cháu lo âu hay kích động, vì tâm trạng của cháu cũng ảnh hưởng rất lớn đến bệnh tình của cháu"
Bình luận
"Được, thời gian này người nhà cần để ý đến cháu nhiều hơn, đừng để cháu lo âu hay kích động, vì tâm trạng của cháu cũng ảnh hưởng rất lớn đến bệnh tình của cháu"
"Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ"
Bình luận
"Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ"
Bà Tuyết Mai bước đến bên giường của cô, bà ấy không ngờ bệnh của cô lại trở nên nghiêm trọng như vậy. Những lời bác sĩ vừa nói tất nhiên cô cũng đã nghe thấy hết, ấy vậy mà khác với tâm trạng nặng nề của bà Tuyết Mai, cô nở nụ cười thật tươi với bà ấy.
Bình luận
Bà Tuyết Mai bước đến bên giường của cô, bà ấy không ngờ bệnh của cô lại trở nên nghiêm trọng như vậy. Những lời bác sĩ vừa nói tất nhiên cô cũng đã nghe thấy hết, ấy vậy mà khác với tâm trạng nặng nề của bà Tuyết Mai, cô nở nụ cười thật tươi với bà ấy.
"Mẹ đừng lo lắng, con cảm thấy bản thân vẫn có thể chịu đựng thêm vài năm nữa, đến lúc đó con sẽ tự đi làm kiếm tiền để chữa bệnh cho mình. Điều quan trọng nhất hiện giờ chính là sức khỏe của mẹ, bởi vì mẹ chính là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của tụi con"
Bình luận
"Mẹ đừng lo lắng, con cảm thấy bản thân vẫn có thể chịu đựng thêm vài năm nữa, đến lúc đó con sẽ tự đi làm kiếm tiền để chữa bệnh cho mình. Điều quan trọng nhất hiện giờ chính là sức khỏe của mẹ, bởi vì mẹ chính là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của tụi con"
"Chị hai nói đúng đó mẹ, sau này con cũng sẽ đi làm kiếm tiền để chữa bệnh cho chị hai, cho nên mẹ cứ yên tâm điều trị bệnh của mình đi"
Bình luận
"Chị hai nói đúng đó mẹ, sau này con cũng sẽ đi làm kiếm tiền để chữa bệnh cho chị hai, cho nên mẹ cứ yên tâm điều trị bệnh của mình đi"
"Được, mẹ nghe tụi con hết"
Bình luận
"Được, mẹ nghe tụi con hết"
Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng bà ấy hiểu rất rõ, bệnh của cô không thể tiếp tục kéo dài quá lâu, bà ấy không muốn cô lo lắng nên mới giả vờ đồng ý để cô có thể yên tâm.
Bình luận
Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng bà ấy hiểu rất rõ, bệnh của cô không thể tiếp tục kéo dài quá lâu, bà ấy không muốn cô lo lắng nên mới giả vờ đồng ý để cô có thể yên tâm.
Trúc Ly đang làm bài tập trên phòng, khi cô ấy lia mắt đến lịch để bàn thì chợt nhớ ra còn vài ngày nữa là đến sinh nhật mình, cô ấy vội vàng chạy xuống lầu.
Bình luận
Trúc Ly đang làm bài tập trên phòng, khi cô ấy lia mắt đến lịch để bàn thì chợt nhớ ra còn vài ngày nữa là đến sinh nhật mình, cô ấy vội vàng chạy xuống lầu.
Bà Thu Yến đang chuẩn bị bữa tối ở trong bếp, khi Trúc Ly đi xuống thì nhìn thấy bà đang đứng thất thần, cô ấy phải gọi đến lần thứ hai bà mới có phản ứng lại.
Bình luận
Bà Thu Yến đang chuẩn bị bữa tối ở trong bếp, khi Trúc Ly đi xuống thì nhìn thấy bà đang đứng thất thần, cô ấy phải gọi đến lần thứ hai bà mới có phản ứng lại.
"Mẹ đang suy nghĩ gì vậy? Con gọi mãi mà mẹ không nghe"
Bình luận
"Mẹ đang suy nghĩ gì vậy? Con gọi mãi mà mẹ không nghe"
"Vài ngày nữa ba con phải ra nước ngoài công tác, lại vừa ngay ngày sinh nhật của con, ba sợ con buồn nên ông ấy vẫn chưa nói cho con biết"
Bình luận
"Vài ngày nữa ba con phải ra nước ngoài công tác, lại vừa ngay ngày sinh nhật của con, ba sợ con buồn nên ông ấy vẫn chưa nói cho con biết"
"Ba lại đi công tác sao? Sao lại trùng hợp như thế? Vậy khi nào ba sẽ về?"
Bình luận
"Ba lại đi công tác sao? Sao lại trùng hợp như thế? Vậy khi nào ba sẽ về?"
"Có lẽ là khoảng một tuần, năm nay ba con không thể có mặt trong buổi tiệc sinh nhật mười tám tuổi của con rồi"
Bình luận
"Có lẽ là khoảng một tuần, năm nay ba con không thể có mặt trong buổi tiệc sinh nhật mười tám tuổi của con rồi"
"Mẹ không thể kêu ba dời ngày lại được sao?"
Bình luận
"Mẹ không thể kêu ba dời ngày lại được sao?"
"Không được"
Bình luận
"Không được"
Trúc Ly nghe vậy thì trong lòng cảm thấy thất vọng, từ trước đến nay cho dù ông Minh có bận đến đâu cũng đều cố gắng dành thời gian để dự sinh nhật của cô ấy, nhưng năm nay ông lại không thể có mặt trong ngày quan trọng này của cô ấy.
Bình luận
Trúc Ly nghe vậy thì trong lòng cảm thấy thất vọng, từ trước đến nay cho dù ông Minh có bận đến đâu cũng đều cố gắng dành thời gian để dự sinh nhật của cô ấy, nhưng năm nay ông lại không thể có mặt trong ngày quan trọng này của cô ấy.
Lúc này bà lại hỏi: "Con làm bài tập xong chưa mà lại xuống đây? Hay là con có chuyện muốn tìm mẹ?"
Bình luận
Lúc này bà lại hỏi: "Con làm bài tập xong chưa mà lại xuống đây? Hay là con có chuyện muốn tìm mẹ?"
"Con xuống đây cũng là vì chuyện này, con định năm nay sẽ mời bạn đến nhà để dự tiệc sinh nhật của con, nhưng nếu ba không thể có mặt trong buổi tiệc này vậy con không còn tâm trạng để tổ chức sinh nhật nữa"
Bình luận
"Con xuống đây cũng là vì chuyện này, con định năm nay sẽ mời bạn đến nhà để dự tiệc sinh nhật của con, nhưng nếu ba không thể có mặt trong buổi tiệc này vậy con không còn tâm trạng để tổ chức sinh nhật nữa"
Bà nhớ lại lời ông dặn, ông nói bất luận ra sao cũng nhất định phải tổ chức bữa tiệc sinh nhật này, thứ nhất là vì không để Trúc Ly nghi ngờ, thứ hai là vì cả hai ông bà đều không muốn cô ấy buồn. Tuy Trúc Ly không phải con ruột của họ, nhưng họ cũng đã yêu thương cô ấy suốt mười tám năm qua, nên không thể vì lý do này mà làm ảnh hưởng đến tình cảm của họ dành cho cô ấy.
Bình luận
Bà nhớ lại lời ông dặn, ông nói bất luận ra sao cũng nhất định phải tổ chức bữa tiệc sinh nhật này, thứ nhất là vì không để Trúc Ly nghi ngờ, thứ hai là vì cả hai ông bà đều không muốn cô ấy buồn. Tuy Trúc Ly không phải con ruột của họ, nhưng họ cũng đã yêu thương cô ấy suốt mười tám năm qua, nên không thể vì lý do này mà làm ảnh hưởng đến tình cảm của họ dành cho cô ấy.
"Con đừng buồn, tuy năm nay ba con không thể có mặt trong ngày sinh nhật của con nhưng còn những năm sau mà, cho nên tiệc sinh nhật của con vẫn phải tổ chức. Con muốn mời bạn đến nhà mình cũng được, càng đông sẽ càng vui"
Bình luận
"Con đừng buồn, tuy năm nay ba con không thể có mặt trong ngày sinh nhật của con nhưng còn những năm sau mà, cho nên tiệc sinh nhật của con vẫn phải tổ chức. Con muốn mời bạn đến nhà mình cũng được, càng đông sẽ càng vui"
Đúng lúc này cửa chính mở ra, Trúc Ly nghe tiếng cửa mở thì biết ngay là ông Minh về, cô ấy chưa kịp đi ra cửa đã nghe thấy tiếng nói của ông.
Bình luận
Đúng lúc này cửa chính mở ra, Trúc Ly nghe tiếng cửa mở thì biết ngay là ông Minh về, cô ấy chưa kịp đi ra cửa đã nghe thấy tiếng nói của ông.
"Trúc Ly, con muốn mời bạn đến nhà dự tiệc sinh nhật của con sao?"
Bình luận
"Trúc Ly, con muốn mời bạn đến nhà dự tiệc sinh nhật của con sao?"
"Dạ đúng vậy, nhưng mà ba lại không thể có mặt trong ngày sinh nhật của con"
Bình luận
"Dạ đúng vậy, nhưng mà ba lại không thể có mặt trong ngày sinh nhật của con"
"Không sao, ba chỉ đi công tác một tuần, khi nào về ba sẽ tặng quà sinh nhật bù cho con"
Bình luận
"Không sao, ba chỉ đi công tác một tuần, khi nào về ba sẽ tặng quà sinh nhật bù cho con"
"Con không cần, con chỉ cần ba thôi"
Bình luận
"Con không cần, con chỉ cần ba thôi"
Trúc Ly vừa nói vừa ôm lấy ông. Ông và bà đưa mắt nhìn nhau, có những nỗi niềm ẩn chứa trong đôi mắt của họ mà chỉ có chính họ mới hiểu được. Ông không biết nếu một ngày Trúc Ly phát hiện ra sự thật này thì sẽ có phản ứng như thế nào.
Bình luận
Trúc Ly vừa nói vừa ôm lấy ông. Ông và bà đưa mắt nhìn nhau, có những nỗi niềm ẩn chứa trong đôi mắt của họ mà chỉ có chính họ mới hiểu được. Ông không biết nếu một ngày Trúc Ly phát hiện ra sự thật này thì sẽ có phản ứng như thế nào.
Ngày hôm sau cô vẫn tiếp tục đến trường như bao lần, nhưng lần này tâm trạng của cô lại không được tốt giống như mọi khi.
Bình luận
Ngày hôm sau cô vẫn tiếp tục đến trường như bao lần, nhưng lần này tâm trạng của cô lại không được tốt giống như mọi khi.
Trúc Ly vừa nhìn thấy cô bước vào lớp thì liền hỏi: "Tình hình của mẹ cậu thế nào rồi? Hôm qua cậu trở về đột ngột làm mình rất lo lắng"
Bình luận
Trúc Ly vừa nhìn thấy cô bước vào lớp thì liền hỏi: "Tình hình của mẹ cậu thế nào rồi? Hôm qua cậu trở về đột ngột làm mình rất lo lắng"
Cô im lặng một lúc rồi nói: "Mẹ mình bị ung thư máu, nhưng chỉ mới ở giai đoạn đầu nên vẫn có cơ hội trị khỏi. Cảm ơn cậu đã quan tâm đến sức khỏe của mẹ mình"
Bình luận
Cô im lặng một lúc rồi nói: "Mẹ mình bị ung thư máu, nhưng chỉ mới ở giai đoạn đầu nên vẫn có cơ hội trị khỏi. Cảm ơn cậu đã quan tâm đến sức khỏe của mẹ mình"
"Tụi mình là bạn thân, cậu không cần phải nói cảm ơn với mình. Bệnh của mẹ cậu không quá nghiêm trọng là tốt rồi, nhưng còn chi phí điều trị thì sao?"
Bình luận
"Tụi mình là bạn thân, cậu không cần phải nói cảm ơn với mình. Bệnh của mẹ cậu không quá nghiêm trọng là tốt rồi, nhưng còn chi phí điều trị thì sao?"
"Mẹ mình đã tìm được tiền để chữa bệnh rồi nên cậu không cần lo lắng"
Bình luận
"Mẹ mình đã tìm được tiền để chữa bệnh rồi nên cậu không cần lo lắng"
"Vậy là tốt rồi, nhưng mình thấy tâm trạng của cậu vẫn không được tốt, còn chuyện gì khiến cậu không vui nữa sao?"
Bình luận
"Vậy là tốt rồi, nhưng mình thấy tâm trạng của cậu vẫn không được tốt, còn chuyện gì khiến cậu không vui nữa sao?"
Cô lắc đầu nói: "Tuy là nói như vậy, nhưng mình vẫn cảm thấy rất lo lắng, lỡ như..."
Bình luận
Cô lắc đầu nói: "Tuy là nói như vậy, nhưng mình vẫn cảm thấy rất lo lắng, lỡ như..."
"Là cậu đã bảo mình không được lo lắng, sao bây giờ đến lượt cậu lo lắng rồi. Cậu phải suy nghĩ lạc quan lên, có như thế thì mẹ cậu mới yên tâm chữa bệnh được"
Bình luận
"Là cậu đã bảo mình không được lo lắng, sao bây giờ đến lượt cậu lo lắng rồi. Cậu phải suy nghĩ lạc quan lên, có như thế thì mẹ cậu mới yên tâm chữa bệnh được"
"Cậu nói đúng, mình nhất định phải có lòng tin rằng mẹ mình sẽ được chữa khỏi bệnh. Trúc Ly, cảm ơn cậu đã động viên mình"
Bình luận
"Cậu nói đúng, mình nhất định phải có lòng tin rằng mẹ mình sẽ được chữa khỏi bệnh. Trúc Ly, cảm ơn cậu đã động viên mình"
"Mình đã nói rồi, cậu không cần phải nói lời cảm ơn với mình"
Bình luận
"Mình đã nói rồi, cậu không cần phải nói lời cảm ơn với mình"
Trúc Ly nói tiếp: "Đúng rồi, còn ba ngày nữa là đến sinh nhật mình, hôm đó mình muốn mời cậu đến nhà mình dự sinh nhật, cậu nhất định phải tới đó"
Bình luận
Trúc Ly nói tiếp: "Đúng rồi, còn ba ngày nữa là đến sinh nhật mình, hôm đó mình muốn mời cậu đến nhà mình dự sinh nhật, cậu nhất định phải tới đó"
"Đến nhà cậu sao?"
Bình luận
"Đến nhà cậu sao?"
"Đúng vậy, mình có mời thêm một vài người bạn tới nữa, nhưng cậu là bạn thân nhất của mình, nếu cậu không tới mình sẽ rất buồn đó"
Bình luận
"Đúng vậy, mình có mời thêm một vài người bạn tới nữa, nhưng cậu là bạn thân nhất của mình, nếu cậu không tới mình sẽ rất buồn đó"
"Được, mình nhất định sẽ đến"
Bình luận
"Được, mình nhất định sẽ đến"
Thời gian này bà Tuyết Mai vẫn tiếp tục đi làm, bà ấy nói với cô khi nào mình nhận được tiền công tháng này sẽ bắt đầu tiến hành điều trị bệnh, cô biết mình không thể ngăn được bà ấy nên cho dù có lo lắng cô vẫn tôn trọng quyết định của bà ấy.
Bình luận
Thời gian này bà Tuyết Mai vẫn tiếp tục đi làm, bà ấy nói với cô khi nào mình nhận được tiền công tháng này sẽ bắt đầu tiến hành điều trị bệnh, cô biết mình không thể ngăn được bà ấy nên cho dù có lo lắng cô vẫn tôn trọng quyết định của bà ấy.
Bà Tuyết Mai không muốn cô tiếp tục đi làm nên cô đã xin nghỉ việc ở quán cà phê.
Bình luận
Bà Tuyết Mai không muốn cô tiếp tục đi làm nên cô đã xin nghỉ việc ở quán cà phê.
Cô nhìn tấm thiệp sinh nhật để trên bàn, cô và Trúc Ly sinh cùng một ngày nên ngày đó cũng là sinh nhật cô. Mỗi năm đến ngày này, bà Tuyết Mai và Bảo Trâm đều mua một cái bánh kem nhỏ để mừng sinh nhật cô, tuy đơn giản nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc. Năm nay có lẽ cô không thể trải qua một ngày sinh nhật vui vẻ như những năm trước được nữa. Cô nằm gục xuống bàn bật khóc.
Bình luận
Cô nhìn tấm thiệp sinh nhật để trên bàn, cô và Trúc Ly sinh cùng một ngày nên ngày đó cũng là sinh nhật cô. Mỗi năm đến ngày này, bà Tuyết Mai và Bảo Trâm đều mua một cái bánh kem nhỏ để mừng sinh nhật cô, tuy đơn giản nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc. Năm nay có lẽ cô không thể trải qua một ngày sinh nhật vui vẻ như những năm trước được nữa. Cô nằm gục xuống bàn bật khóc.
Bảo Trâm đang ngồi học bài trên giường, cô bé nghe tiếng khóc của cô thì hốt hoảng đi xuống giường.
Bình luận
Bảo Trâm đang ngồi học bài trên giường, cô bé nghe tiếng khóc của cô thì hốt hoảng đi xuống giường.
"Chị hai, chị đừng khóc, nếu mẹ biết chị khóc thì bà ấy sẽ không vui đâu"
Bình luận
"Chị hai, chị đừng khóc, nếu mẹ biết chị khóc thì bà ấy sẽ không vui đâu"
Cô nghe vậy liền ngẩng đầu lên nói: "Bảo Trâm, chị cảm thấy rất buồn, hiện giờ mẹ đang bị bệnh mà còn phải đi làm, chị thì lại không thể giúp được gì cho bà ấy, trái lại còn khiến bà ấy lo lắng thêm, chị cảm thấy mình thật vô dụng"
Bình luận
Cô nghe vậy liền ngẩng đầu lên nói: "Bảo Trâm, chị cảm thấy rất buồn, hiện giờ mẹ đang bị bệnh mà còn phải đi làm, chị thì lại không thể giúp được gì cho bà ấy, trái lại còn khiến bà ấy lo lắng thêm, chị cảm thấy mình thật vô dụng"
"Chị hai, chị không được nghĩ như vậy, bác sĩ nói nếu tâm trạng của chị không được tốt sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, như vậy sẽ khiến mẹ càng lo lắng hơn, vì vậy chị đừng buồn nữa nha"
Bình luận
"Chị hai, chị không được nghĩ như vậy, bác sĩ nói nếu tâm trạng của chị không được tốt sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, như vậy sẽ khiến mẹ càng lo lắng hơn, vì vậy chị đừng buồn nữa nha"
"Chị sẽ cố gắng không nghĩ đến những chuyện buồn nữa, chúng ta phải để mẹ yên tâm chữa bệnh, không được để bà ấy bận lòng thêm nữa"
Bình luận
"Chị sẽ cố gắng không nghĩ đến những chuyện buồn nữa, chúng ta phải để mẹ yên tâm chữa bệnh, không được để bà ấy bận lòng thêm nữa"
Bảo Trâm im lặng một lúc, sau đó nói: "Chị hai, có phải mẹ vẫn chưa tìm được tiền để chữa bệnh đúng không?"
Bình luận
Bảo Trâm im lặng một lúc, sau đó nói: "Chị hai, có phải mẹ vẫn chưa tìm được tiền để chữa bệnh đúng không?"
"Sao em lại hỏi vậy?"
Bình luận
"Sao em lại hỏi vậy?"
"Em thấy mẹ không được vui, bà ấy chỉ cố gắng vui vẻ trước mặt chúng ta thôi. Em nghĩ mẹ không muốn chúng ta lo lắng cho nên mới nói như vậy"
Bình luận
"Em thấy mẹ không được vui, bà ấy chỉ cố gắng vui vẻ trước mặt chúng ta thôi. Em nghĩ mẹ không muốn chúng ta lo lắng cho nên mới nói như vậy"
"Em cũng nhận ra rồi sao? Bà ấy không muốn chúng ta lo lắng cho nên chúng ta cứ giả vờ không biết để cho bà ấy yên tâm"
Bình luận
"Em cũng nhận ra rồi sao? Bà ấy không muốn chúng ta lo lắng cho nên chúng ta cứ giả vờ không biết để cho bà ấy yên tâm"
"Chị hai, hay là em nghỉ học, em đi làm để giúp mẹ có tiền chữa bệnh"
Bình luận
"Chị hai, hay là em nghỉ học, em đi làm để giúp mẹ có tiền chữa bệnh"
"Không được, em cứ lo học đi, không được nghĩ lung tung, chị tin mẹ chắc chắn sẽ có cách kiếm tiền để chữa bệnh cho mình, chúng ta nhất định phải có lòng tin với bà ấy"
Bình luận
"Không được, em cứ lo học đi, không được nghĩ lung tung, chị tin mẹ chắc chắn sẽ có cách kiếm tiền để chữa bệnh cho mình, chúng ta nhất định phải có lòng tin với bà ấy"
"Chị nói đúng, em không nên suy nghĩ bi quan, mẹ của chúng ta không có gì không thể làm được, em tin bệnh của bà ấy sẽ được chữa khỏi"
Bình luận
"Chị nói đúng, em không nên suy nghĩ bi quan, mẹ của chúng ta không có gì không thể làm được, em tin bệnh của bà ấy sẽ được chữa khỏi"
Cô và Bảo Trâm động viên tinh thần lẫn nhau, mặc dù gia đình đang ở trong giai đoạn khó khăn nhưng cả hai vẫn giữ được tinh thần lạc quan. Trong lúc cả hai chuẩn bị lên giường ngủ thì bệnh tim của cô lại tái phát, Bảo Trâm nhanh tay lấy chai thuốc để trên bàn đưa cho cô, sau khi uống xong, một lúc sau sức khỏe của cô mới dần hồi phục lại.
Bình luận
Cô và Bảo Trâm động viên tinh thần lẫn nhau, mặc dù gia đình đang ở trong giai đoạn khó khăn nhưng cả hai vẫn giữ được tinh thần lạc quan. Trong lúc cả hai chuẩn bị lên giường ngủ thì bệnh tim của cô lại tái phát, Bảo Trâm nhanh tay lấy chai thuốc để trên bàn đưa cho cô, sau khi uống xong, một lúc sau sức khỏe của cô mới dần hồi phục lại.
"Bảo Trâm, em đừng nói cho mẹ biết là bệnh của chị lại tái phát, nếu không bà ấy sẽ càng lo lắng hơn"
Bình luận
"Bảo Trâm, em đừng nói cho mẹ biết là bệnh của chị lại tái phát, nếu không bà ấy sẽ càng lo lắng hơn"
"Em biết rồi, chúng ta mau đi ngủ thôi"
Bình luận
"Em biết rồi, chúng ta mau đi ngủ thôi"
Bảo Trâm với tay tắt đèn, cả hai cùng nằm xuống giường ngủ. Cô nằm đưa lưng về phía Bảo Trâm, tay cô ôm lấy ngực của mình, hai hàng lông mày siết chặt lại. Thời gian gần đây bệnh của cô thường xuyên tái phát hơn, đôi khi thuốc cũng không thể làm giảm đi cơn đau của cô.
Bình luận
Bảo Trâm với tay tắt đèn, cả hai cùng nằm xuống giường ngủ. Cô nằm đưa lưng về phía Bảo Trâm, tay cô ôm lấy ngực của mình, hai hàng lông mày siết chặt lại. Thời gian gần đây bệnh của cô thường xuyên tái phát hơn, đôi khi thuốc cũng không thể làm giảm đi cơn đau của cô.
Bà Tuyết Mai đứng trước cửa phòng của cô, vừa rồi bà ấy đã nghe thấy hết cuộc trò chuyện giữa cô và Bảo Trâm, bà ấy thẫn thờ quay về phòng của mình. Bà ấy biết tình trạng của cô đang ngày một xấu đi, mà bản thân bà ấy thì lại không biết phải làm gì để giành lại sự sống cho cô, bà ấy cảm thấy bất lực và suy sụp.
Bình luận
Bà Tuyết Mai đứng trước cửa phòng của cô, vừa rồi bà ấy đã nghe thấy hết cuộc trò chuyện giữa cô và Bảo Trâm, bà ấy thẫn thờ quay về phòng của mình. Bà ấy biết tình trạng của cô đang ngày một xấu đi, mà bản thân bà ấy thì lại không biết phải làm gì để giành lại sự sống cho cô, bà ấy cảm thấy bất lực và suy sụp.
Thậm chí bà ấy còn có một suy nghĩ bi quan, đó là bà ấy sẽ nhường sự sống này lại cho cô. Nếu như chỉ có thể cứu được một người, vậy thì bà ấy sẽ nhường cơ hội sống đó cho cô. Nếu cô vẫn chưa tìm được trái tim phù hợp, vậy thì hãy dùng trái tim của bà ấy để tiếp tục sống trên đời.
Bình luận
Thậm chí bà ấy còn có một suy nghĩ bi quan, đó là bà ấy sẽ nhường sự sống này lại cho cô. Nếu như chỉ có thể cứu được một người, vậy thì bà ấy sẽ nhường cơ hội sống đó cho cô. Nếu cô vẫn chưa tìm được trái tim phù hợp, vậy thì hãy dùng trái tim của bà ấy để tiếp tục sống trên đời.