“Lũ vô dụng, có một đứa con gái giữ cũng không xong.”
Bình luận
“Lũ vô dụng, có một đứa con gái giữ cũng không xong.”
Bình luận
Ngoài trời không có trăng, màn đêm xuyên qua cửa sổ bao trùm cả thư phòng. Có một người ngồi ở chính diện thong thả uống trà, dưới chân hắn hơn chục người quỳ gối.
Bình luận
Ngoài trời không có trăng, màn đêm xuyên qua cửa sổ bao trùm cả thư phòng. Có một người ngồi ở chính diện thong thả uống trà, dưới chân hắn hơn chục người quỳ gối.
Bình luận
“Thiếu gia, thuộc hạ sẽ sai người quay lại huyện Liên Hoa lục soát một lần nữa.”
Bình luận
“Thiếu gia, thuộc hạ sẽ sai người quay lại huyện Liên Hoa lục soát một lần nữa.”
Bình luận
Vị thiếu gia tay đặt tách trà xuống bàn, nghĩ ngợi một lúc.
Bình luận
Vị thiếu gia tay đặt tách trà xuống bàn, nghĩ ngợi một lúc.
Bình luận
“Không cần, tránh bứt dây động rừng.”
Bình luận
“Không cần, tránh bứt dây động rừng.”
Bình luận
***
Bình luận
***
Bình luận
Dương Lâm không hiểu sao chỉ mới qua một đêm, Từ Nhược Thuyên trông lại càng rách nát hơn. Chẳng là sau hôm quyết định sẽ cùng tiến cùng lùi, người tìm thuốc kẻ tìm chủ nợ, hai người họ tá túc tại một khách điếm nhỏ, vắng khách. Thế mà mới sáng ra, hắn lại thấy Từ Nhược Thuyên hệt như vừa bị cướp xong, quần áo rách rưới, đứng cách hai bước chân còn ngửi thấy mùi hôi thối. Khuôn mặt y lấm lem hơn thường ngày, chỉ còn thấy mỗi hai con mắt. Y quả thật mới từ sình bước ra, nhưng chẳng phải té, là y cố ý tắm sình.
Bình luận
Dương Lâm không hiểu sao chỉ mới qua một đêm, Từ Nhược Thuyên trông lại càng rách nát hơn. Chẳng là sau hôm quyết định sẽ cùng tiến cùng lùi, người tìm thuốc kẻ tìm chủ nợ, hai người họ tá túc tại một khách điếm nhỏ, vắng khách. Thế mà mới sáng ra, hắn lại thấy Từ Nhược Thuyên hệt như vừa bị cướp xong, quần áo rách rưới, đứng cách hai bước chân còn ngửi thấy mùi hôi thối. Khuôn mặt y lấm lem hơn thường ngày, chỉ còn thấy mỗi hai con mắt. Y quả thật mới từ sình bước ra, nhưng chẳng phải té, là y cố ý tắm sình.
Bình luận
“Ngươi chê bộ dạng trước đây còn chưa đủ giống cái bang hay sao?”
Bình luận
“Ngươi chê bộ dạng trước đây còn chưa đủ giống cái bang hay sao?”
Bình luận
Từ Nhược Thuyên mặc kệ thái độ giễu cợt của hắn, y hiên ngang bước xuống dưới lầu gọi thức ăn, thách thức cái nhìn kỳ thị của chủ quán và tiểu nhị. Chỉ cần y không xấu hổ thì người xấu hổ hẳn sẽ là người khác.
Bình luận
Từ Nhược Thuyên mặc kệ thái độ giễu cợt của hắn, y hiên ngang bước xuống dưới lầu gọi thức ăn, thách thức cái nhìn kỳ thị của chủ quán và tiểu nhị. Chỉ cần y không xấu hổ thì người xấu hổ hẳn sẽ là người khác.
Bình luận
“Ngươi ngụy trang cũng không cần làm đến mức thế này chứ?”
Bình luận
“Ngươi ngụy trang cũng không cần làm đến mức thế này chứ?”
Bình luận
“Đồ tể, ngươi không hiểu.”
Bình luận
“Đồ tể, ngươi không hiểu.”
Bình luận
Dương Lâm quả thật không hiểu. Từ Nhược Thuyên nói với hắn, y không phải ngụy trang, y là đang tìm cách chữa bệnh. Hắn nhìn bộ dạng của y mà không thể phản bác nổi, tên tiểu tử này quả thật có bệnh, đầu óc có bệnh. Hắn bước sang bàn bên cạnh, không muốn ngồi chung bàn với y, người ta sẽ nghĩ cả hai có quen biết. Nhưng hắn làm chuyện thừa thãi rồi, cả cái khách điếm chỉ có mỗi bọn họ là khách.
Bình luận
Dương Lâm quả thật không hiểu. Từ Nhược Thuyên nói với hắn, y không phải ngụy trang, y là đang tìm cách chữa bệnh. Hắn nhìn bộ dạng của y mà không thể phản bác nổi, tên tiểu tử này quả thật có bệnh, đầu óc có bệnh. Hắn bước sang bàn bên cạnh, không muốn ngồi chung bàn với y, người ta sẽ nghĩ cả hai có quen biết. Nhưng hắn làm chuyện thừa thãi rồi, cả cái khách điếm chỉ có mỗi bọn họ là khách.
Bình luận
Cái bang nhìn thấy Dương Lâm tránh ngồi chung bàn với mình lập tức hiểu ra, hắn chê y hôi thối. Không những hắn, ngay cả chủ tiệm đứng ở quầy cách một đoạn xa, cũng trân mắt nhìn y đến mức nổi cả đom đóm lên. Khách điếm này bình thường đã không có mấy khách lui tới, giờ mà còn được chứng kiến diện mạo của Cái bang sẽ hoảng hồn bỏ chạy hết.
Bình luận
Cái bang nhìn thấy Dương Lâm tránh ngồi chung bàn với mình lập tức hiểu ra, hắn chê y hôi thối. Không những hắn, ngay cả chủ tiệm đứng ở quầy cách một đoạn xa, cũng trân mắt nhìn y đến mức nổi cả đom đóm lên. Khách điếm này bình thường đã không có mấy khách lui tới, giờ mà còn được chứng kiến diện mạo của Cái bang sẽ hoảng hồn bỏ chạy hết.
Bình luận
“Tháng trước, ta đã song hoán thành bộ dạng này.”
Bình luận
“Tháng trước, ta đã song hoán thành bộ dạng này.”
Bình luận
Dương Lâm liền hiểu ý của Từ Nhược Thuyên. Sau đêm trăng tròn của tháng trước, y liền biến thành bộ dạng cái bang như bây giờ. Nhưng hiện tại y đã quay trở lại bình thường, vẫn còn luyến tiếc dáng vẻ cái bang này sao?
Bình luận
Dương Lâm liền hiểu ý của Từ Nhược Thuyên. Sau đêm trăng tròn của tháng trước, y liền biến thành bộ dạng cái bang như bây giờ. Nhưng hiện tại y đã quay trở lại bình thường, vẫn còn luyến tiếc dáng vẻ cái bang này sao?
Bình luận
“Ngươi đừng nói là…” Dương Lâm chưa dám đưa ra kết luận, hắn mong bản thân phán đoán sai.
Bình luận
“Ngươi đừng nói là…” Dương Lâm chưa dám đưa ra kết luận, hắn mong bản thân phán đoán sai.
Bình luận
“Đúng vậy. Ngươi nghĩ thử xem, mỗi tháng ta đều biến đổi thành một bộ dạng khác nhau, nam nữ, già trẻ có đủ. Vậy những kẻ này có tồn tại hay không?”
Bình luận
“Đúng vậy. Ngươi nghĩ thử xem, mỗi tháng ta đều biến đổi thành một bộ dạng khác nhau, nam nữ, già trẻ có đủ. Vậy những kẻ này có tồn tại hay không?”
Bình luận
Dương Lâm nghe đến hết câu lập tức thở dài, đầu óc tiểu tử này thật sự không bình thường. Y là đang cho rằng hóa trang thành hình dáng lúc bị Song hoán tử sẽ tìm được người thật? Vậy cứ thế đi tìm không phải được rồi sao, việc gì phải cải trang thành bộ dạng thế kia chứ?
Bình luận
Dương Lâm nghe đến hết câu lập tức thở dài, đầu óc tiểu tử này thật sự không bình thường. Y là đang cho rằng hóa trang thành hình dáng lúc bị Song hoán tử sẽ tìm được người thật? Vậy cứ thế đi tìm không phải được rồi sao, việc gì phải cải trang thành bộ dạng thế kia chứ?
Bình luận
“Cái bang, ta cảm thấy ngươi trước khi tìm được người, sẽ có bọn ăn mày đến nhận ngươi làm bang chủ đó.”
Bình luận
“Cái bang, ta cảm thấy ngươi trước khi tìm được người, sẽ có bọn ăn mày đến nhận ngươi làm bang chủ đó.”
Bình luận
Từ Nhược Thuyên trừng mắt nhìn hắn, miệng lại tùy tiện mắng chửi vài câu, vừa lúc đó tiểu nhị mang thức ăn ra. Y nhìn dáng vẻ tên tiểu nhị có điểm không đúng. Hắn ta đang nín thở, cũng phải, người ta còn mẹ già, còn con thơ. Dương Lâm thấy cảnh này không kiêng nể gì cứ thế cười lớn, xong còn châm ngòi thêm câu:
Bình luận
Từ Nhược Thuyên trừng mắt nhìn hắn, miệng lại tùy tiện mắng chửi vài câu, vừa lúc đó tiểu nhị mang thức ăn ra. Y nhìn dáng vẻ tên tiểu nhị có điểm không đúng. Hắn ta đang nín thở, cũng phải, người ta còn mẹ già, còn con thơ. Dương Lâm thấy cảnh này không kiêng nể gì cứ thế cười lớn, xong còn châm ngòi thêm câu:
Bình luận
“Bang chủ đừng nóng giận, mời dùng bữa.”
Bình luận
“Bang chủ đừng nóng giận, mời dùng bữa.”
Bình luận
Ở khách điếm đến ngày thứ ba, Từ Nhược Thuyên đột nhiên lo cho túi tiền của Dương Lâm. Lúc trước y từng có ý định tiêu cho bằng hết tiền mới thôi, nhưng giờ cả hai đã quyết định đi chung, hắn không thể cạn tiền, vì y chẳng có cắc bạc nào. Y đến trước cửa phòng của Dương Lâm, không dè chừng mà cứ thế mở cửa tiến thẳng vào.
Bình luận
Ở khách điếm đến ngày thứ ba, Từ Nhược Thuyên đột nhiên lo cho túi tiền của Dương Lâm. Lúc trước y từng có ý định tiêu cho bằng hết tiền mới thôi, nhưng giờ cả hai đã quyết định đi chung, hắn không thể cạn tiền, vì y chẳng có cắc bạc nào. Y đến trước cửa phòng của Dương Lâm, không dè chừng mà cứ thế mở cửa tiến thẳng vào.
Bình luận
“Đồ tể, ta dự tính chỉ thuê một phòng thôi, cắt giảm tiền thuê trọ lại. Chứ cứ cái đà này ta với người thực sự sẽ thành ăn mày đấy.”
Bình luận
“Đồ tể, ta dự tính chỉ thuê một phòng thôi, cắt giảm tiền thuê trọ lại. Chứ cứ cái đà này ta với người thực sự sẽ thành ăn mày đấy.”
Bình luận
Dương Lâm ngồi ở bàn trà giữa phòng nhìn y với ánh mắt đa nghi, những lời tử tế này sao lại có thể từ miệng y mà phát ra được. Chẳng phải hai hôm trước, y còn có ý định lấy trộm túi tiền của hắn sao? Nhờ vậy mới phát hiện ra, hơn một nửa trong túi là sỏi đá rồi, hai viên đá chọc thủng quạt của y ở tửu lầu Linh Hương cũng từ trong túi mà ra.
Bình luận
Dương Lâm ngồi ở bàn trà giữa phòng nhìn y với ánh mắt đa nghi, những lời tử tế này sao lại có thể từ miệng y mà phát ra được. Chẳng phải hai hôm trước, y còn có ý định lấy trộm túi tiền của hắn sao? Nhờ vậy mới phát hiện ra, hơn một nửa trong túi là sỏi đá rồi, hai viên đá chọc thủng quạt của y ở tửu lầu Linh Hương cũng từ trong túi mà ra.
Bình luận
“Nam nữ thọ thọ bất tương thân, ta với ngươi vẫn nên ở hai gian phòng thì hơn.”
Bình luận
“Nam nữ thọ thọ bất tương thân, ta với ngươi vẫn nên ở hai gian phòng thì hơn.”
Bình luận
“Biết là vậy, nhưng mà…” Nói đến đây, Từ Nhược Thuyên mới nhận ra vấn đề. “Đồ tể, ngươi đừng bảo với ta, với thân hình này của ngươi mà lại là nữ nhân nha.”
Bình luận
“Biết là vậy, nhưng mà…” Nói đến đây, Từ Nhược Thuyên mới nhận ra vấn đề. “Đồ tể, ngươi đừng bảo với ta, với thân hình này của ngươi mà lại là nữ nhân nha.”
Bình luận
Từ Nhược Thuyên tự rùng mình sau lời y vừa thốt ra, dù nước da của Dương Lâm có trắng ngang ngửa với tiểu thư khuê các thật, những hắn mà lại là nữ nhi thì thật sự không thể tưởng tượng nổi. Hay là hắn cũng mắc Song hoán tử, bộ dạng này là do hoán diện mà thành.
Bình luận
Từ Nhược Thuyên tự rùng mình sau lời y vừa thốt ra, dù nước da của Dương Lâm có trắng ngang ngửa với tiểu thư khuê các thật, những hắn mà lại là nữ nhi thì thật sự không thể tưởng tượng nổi. Hay là hắn cũng mắc Song hoán tử, bộ dạng này là do hoán diện mà thành.
Bình luận
“Đại tiểu thư, ta là đang nói ngươi.” Dương Lâm bất lực nhìn Từ Nhược Thuyên. “Ngươi cũng xem thường nhãn quan của người khác quá rồi. Ngươi tự nhìn lại mình xem, ngoại trừ ánh mắt nhìn Vạn Hương Lan không chớp ra thì ngươi có điểm gì giống nam nhân đâu.”
Bình luận
“Đại tiểu thư, ta là đang nói ngươi.” Dương Lâm bất lực nhìn Từ Nhược Thuyên. “Ngươi cũng xem thường nhãn quan của người khác quá rồi. Ngươi tự nhìn lại mình xem, ngoại trừ ánh mắt nhìn Vạn Hương Lan không chớp ra thì ngươi có điểm gì giống nam nhân đâu.”
Bình luận
Câu này cũng có phần không đúng, dáng người Cái bang tuy có hơi nhỏ thó thật, nhưng vẻ mặt cùng tính tình hay gây sự của y đã đá bay bốn chữ Tiểu thư khuê các ra xa hơn trăm dặm.
Bình luận
Câu này cũng có phần không đúng, dáng người Cái bang tuy có hơi nhỏ thó thật, nhưng vẻ mặt cùng tính tình hay gây sự của y đã đá bay bốn chữ Tiểu thư khuê các ra xa hơn trăm dặm.
Bình luận
Trong nhân gian này, người vì muốn cải trang thành nam nhân mà không màng thể diện như Cái bang quả thật không có mấy người. Hơn nữa, Dương Lâm lần trước đã nhìn ra được mảnh da mặt người đó là gương mặt của nữ nhi. Dù có bị vạch trần đi chăng nữa thì câu sau cùng của hắn mới làm Cái bang điên tiết lên.
Bình luận
Trong nhân gian này, người vì muốn cải trang thành nam nhân mà không màng thể diện như Cái bang quả thật không có mấy người. Hơn nữa, Dương Lâm lần trước đã nhìn ra được mảnh da mặt người đó là gương mặt của nữ nhi. Dù có bị vạch trần đi chăng nữa thì câu sau cùng của hắn mới làm Cái bang điên tiết lên.
Bình luận
“Ngươi… ai nhìn Vạn Hương Lan không chớp mắt? Ta mà thèm để ý đến cô ta.”
Bình luận
“Ngươi… ai nhìn Vạn Hương Lan không chớp mắt? Ta mà thèm để ý đến cô ta.”
Bình luận
Dương Lâm còn chưa kịp đáp trả, đã nghe ra phía dưới lầu có động tĩnh. Chỉ chưa đầy hai giây sau, cửa phòng liền bị đạp mở. Cái bang không biết từ khi nào đã chui xuống gầm giường của hắn trốn rồi. Tiểu tử này vẫn luôn nhanh chân như vậy.
Bình luận
Dương Lâm còn chưa kịp đáp trả, đã nghe ra phía dưới lầu có động tĩnh. Chỉ chưa đầy hai giây sau, cửa phòng liền bị đạp mở. Cái bang không biết từ khi nào đã chui xuống gầm giường của hắn trốn rồi. Tiểu tử này vẫn luôn nhanh chân như vậy.
Bình luận
Trước cửa chỉ có hai người, không khí trong phòng đột nhiên lại thoang thoảng mùi thảo dược, tuy vậy vẫn không lấn át nổi mùi sình của Cái bang. Dương Lâm nhìn ra họ không phải đám người bắt trói Từ Nhược Thuyên lần trước. Tiểu tử, à không, vị cô nương này không biết đã đắc tội với bao nhiêu người?
Bình luận
Trước cửa chỉ có hai người, không khí trong phòng đột nhiên lại thoang thoảng mùi thảo dược, tuy vậy vẫn không lấn át nổi mùi sình của Cái bang. Dương Lâm nhìn ra họ không phải đám người bắt trói Từ Nhược Thuyên lần trước. Tiểu tử, à không, vị cô nương này không biết đã đắc tội với bao nhiêu người?
Bình luận
“Hai vị đây là?” Hắn thử dò la, thầm phán đoán một trong hai người mới tới võ công không tầm thường, bên hông kẻ này có đeo một cây đao lớn, gương mặt bặm trợn.
Bình luận
“Hai vị đây là?” Hắn thử dò la, thầm phán đoán một trong hai người mới tới võ công không tầm thường, bên hông kẻ này có đeo một cây đao lớn, gương mặt bặm trợn.
Bình luận
“Thất lễ, tại hạ Từ Nhược Thuyên.” Người nói câu này là một vị công tử phong thái nho nhã, cung cách không giống người học võ. Y bận y phục màu lam, mùi thảo dược là từ người y tỏa ra.
Bình luận
“Thất lễ, tại hạ Từ Nhược Thuyên.” Người nói câu này là một vị công tử phong thái nho nhã, cung cách không giống người học võ. Y bận y phục màu lam, mùi thảo dược là từ người y tỏa ra.
Bình luận
Dương Lâm nghe đến đây quả thật có chút mơ hồ. Người này cũng là Từ Nhược Thuyên, trong huyện Liên Hoa, có tới hai kẻ họ Từ cùng tên. Khuôn mặt người này đường nét thanh mảnh, vẻ ngoài khôi ngô, tuấn tú, hắn không nhịn được lại nhìn kỹ thêm một chút.
Bình luận
Dương Lâm nghe đến đây quả thật có chút mơ hồ. Người này cũng là Từ Nhược Thuyên, trong huyện Liên Hoa, có tới hai kẻ họ Từ cùng tên. Khuôn mặt người này đường nét thanh mảnh, vẻ ngoài khôi ngô, tuấn tú, hắn không nhịn được lại nhìn kỹ thêm một chút.
Bình luận
“Tại hạ muốn tìm người đi cùng công tử, xin hỏi…” Y chưa nói hết câu, liền nhìn qua phía giường ngủ. “Hiểu Nhi, muội còn chưa chịu ra.”
Bình luận
“Tại hạ muốn tìm người đi cùng công tử, xin hỏi…” Y chưa nói hết câu, liền nhìn qua phía giường ngủ. “Hiểu Nhi, muội còn chưa chịu ra.”
Bình luận
Cái bang biết không thể trốn được nữa, nhanh chóng bò ra, nhìn vị công tử kia cười giả lả. Từ Nhược Thuyên, người không phải trong bộ dạng cái bang, bước lại. Y đưa tay áo lau mặt Cái bang, còn luôn miệng trách mắng.
Bình luận
Cái bang biết không thể trốn được nữa, nhanh chóng bò ra, nhìn vị công tử kia cười giả lả. Từ Nhược Thuyên, người không phải trong bộ dạng cái bang, bước lại. Y đưa tay áo lau mặt Cái bang, còn luôn miệng trách mắng.
Bình luận
“Sao muội lại thành ra bộ dạng thế này rồi?”
Bình luận
“Sao muội lại thành ra bộ dạng thế này rồi?”
Bình luận
Dương Lâm nhanh chóng nhận biết được tình hình. Tiểu tử cái bang này dùng tên giả mạo, Từ Nhược Thuyên thật chính là vị công tử nho nhã mới đến, quan hệ của bọn họ xem ra rất mật thiết. Người có thể đứng gần Cái bang không chê y hôi thối nếu không phải phu quân y, thì chính là người nhà y rồi.
Bình luận
Dương Lâm nhanh chóng nhận biết được tình hình. Tiểu tử cái bang này dùng tên giả mạo, Từ Nhược Thuyên thật chính là vị công tử nho nhã mới đến, quan hệ của bọn họ xem ra rất mật thiết. Người có thể đứng gần Cái bang không chê y hôi thối nếu không phải phu quân y, thì chính là người nhà y rồi.
Bình luận
Hắn đứng cạnh cảm thấy bản thân vô cùng thừa thãi. Vị huynh đệ đao phủ đứng ngoài cửa xem ra cũng có cùng cảm nhận. Không rõ hai con người đó đứng như vậy bao lâu thì hai kẻ còn lại mới để ý tới. Cái bang chỉ tay về phía Dương Lâm, nói với Từ Nhược Thuyên:
Bình luận
Hắn đứng cạnh cảm thấy bản thân vô cùng thừa thãi. Vị huynh đệ đao phủ đứng ngoài cửa xem ra cũng có cùng cảm nhận. Không rõ hai con người đó đứng như vậy bao lâu thì hai kẻ còn lại mới để ý tới. Cái bang chỉ tay về phía Dương Lâm, nói với Từ Nhược Thuyên:
Bình luận
“Thuyên ca, đây là Dương Lâm, bằng hữu của muội.” Sau đó giọng y nhỏ dần nói với Dương Lâm. “Đồ tể, người này là ca ca ta, Từ Nhược Thuyên.”
Bình luận
“Thuyên ca, đây là Dương Lâm, bằng hữu của muội.” Sau đó giọng y nhỏ dần nói với Dương Lâm. “Đồ tể, người này là ca ca ta, Từ Nhược Thuyên.”
Bình luận
Ngay từ đầu hắn đã biết thân phận nữ nhi của y rồi, nhưng ngay cả tên cũng giả mạo thì thật hết nói nổi. Từ Nhược Thuyên một lần nữa chào hỏi Dương Lâm, sau đó còn mời hắn về Từ gia làm khách.
Bình luận
Ngay từ đầu hắn đã biết thân phận nữ nhi của y rồi, nhưng ngay cả tên cũng giả mạo thì thật hết nói nổi. Từ Nhược Thuyên một lần nữa chào hỏi Dương Lâm, sau đó còn mời hắn về Từ gia làm khách.
Bình luận
Từ gia nằm ở vị trí thuận lợi nhất trong huyện Liên Hoa, hơn năm đời theo nghề vải. Ngoài hai tiệm vải ở huyện Liên Hoa, nghe đâu ở tận kinh thành cũng có cửa tiệm lớn. Người tiếp quản hiện tại là Từ Vĩnh Thuyên, lão gia của Từ gia. Y có hai người con, đại thiếu gia Từ Nhược Thuyên và nhị tiểu thư Từ Hiểu Nhi.
Bình luận
Từ gia nằm ở vị trí thuận lợi nhất trong huyện Liên Hoa, hơn năm đời theo nghề vải. Ngoài hai tiệm vải ở huyện Liên Hoa, nghe đâu ở tận kinh thành cũng có cửa tiệm lớn. Người tiếp quản hiện tại là Từ Vĩnh Thuyên, lão gia của Từ gia. Y có hai người con, đại thiếu gia Từ Nhược Thuyên và nhị tiểu thư Từ Hiểu Nhi.
Bình luận
Dương Lâm theo huynh muội Từ gia trở về, trên đường về nhịn không được quay sang hỏi Từ Hiểu Nhi.
Bình luận
Dương Lâm theo huynh muội Từ gia trở về, trên đường về nhịn không được quay sang hỏi Từ Hiểu Nhi.
Bình luận
“Cái bang, ngươi với ca ca ngươi không phải cùng một mẹ sinh?”
Bình luận
“Cái bang, ngươi với ca ca ngươi không phải cùng một mẹ sinh?”
Bình luận
Ban đầu chỉ có hắn ngồi đằng trước kiệu, Từ Hiểu Nhi ở phía trong, nhưng lát sau nàng ta buồn chán quá mà cũng ra phía trước ngồi với hắn.
Bình luận
Ban đầu chỉ có hắn ngồi đằng trước kiệu, Từ Hiểu Nhi ở phía trong, nhưng lát sau nàng ta buồn chán quá mà cũng ra phía trước ngồi với hắn.
Bình luận
“Ngươi nói năng xằng bậy gì đấy? Cha ta chỉ có một mình mẹ ta thôi, ông ấy không nạp thiếp.”
Bình luận
“Ngươi nói năng xằng bậy gì đấy? Cha ta chỉ có một mình mẹ ta thôi, ông ấy không nạp thiếp.”
Bình luận
Sở dĩ hắn hỏi như vậy là vì không thể lý giải nổi việc Từ Hiểu Nhi đi gây chuyện khắp nơi với danh nghĩa của ca ca mình, đã vậy còn trong bộ dạng không giống ai. Trong khi tình cảm huynh muội bọn họ trông cũng không đến nỗi tệ.
Bình luận
Sở dĩ hắn hỏi như vậy là vì không thể lý giải nổi việc Từ Hiểu Nhi đi gây chuyện khắp nơi với danh nghĩa của ca ca mình, đã vậy còn trong bộ dạng không giống ai. Trong khi tình cảm huynh muội bọn họ trông cũng không đến nỗi tệ.
Bình luận
Dương Lâm mãi suy nghĩ không hay việc mình dán mắt lên người Từ Nhược Thuyên đang cưỡi ngựa phía trước. Từ Hiểu Nhi cuối cùng cũng tìm được cơ hội đáp trả hắn rồi.
Bình luận
Dương Lâm mãi suy nghĩ không hay việc mình dán mắt lên người Từ Nhược Thuyên đang cưỡi ngựa phía trước. Từ Hiểu Nhi cuối cùng cũng tìm được cơ hội đáp trả hắn rồi.
Bình luận
“Ngươi mà nhìn nữa, mòn người ca ca ta đấy.”
Bình luận
“Ngươi mà nhìn nữa, mòn người ca ca ta đấy.”
Bình luận
Hắn đương nhiên không thể vì một câu khích bác này mà chịu thua được.
Bình luận
Hắn đương nhiên không thể vì một câu khích bác này mà chịu thua được.
Bình luận
“Ngươi nhìn một vòng quanh đây đi, người đáng để nhìn nhất còn không phải ca ca ngươi sao?”
Bình luận
“Ngươi nhìn một vòng quanh đây đi, người đáng để nhìn nhất còn không phải ca ca ngươi sao?”
Bình luận
Từ Hiểu Nhi chỉ đợi có vậy, nàng ta vịn tay vào thành kiệu đứng lên, gọi với về phía trước.
Bình luận
Từ Hiểu Nhi chỉ đợi có vậy, nàng ta vịn tay vào thành kiệu đứng lên, gọi với về phía trước.
Bình luận
“Thuyên ca, tên đồ tể này để ý huynh đấy.”
Bình luận
“Thuyên ca, tên đồ tể này để ý huynh đấy.”
Bình luận
Dương Lâm vội vàng lôi nàng xuống bịt miệng lại, cứ thế mà thẳng chân đạp nàng ta xuống đường thì hay quá.
Bình luận
Dương Lâm vội vàng lôi nàng xuống bịt miệng lại, cứ thế mà thẳng chân đạp nàng ta xuống đường thì hay quá.