Có những khoảng ngứa ngáy nhưng không biết ở chỗ nào, không biết làm sao để gãi. Khi đó, ta chỉ có thể im lặng cho qua hoặc làm gì đó để quên đi. Khoảng không đối diện khiến tôi không thể nuốt nổi bữa cơm hôm nay.
Bình luận
Có những khoảng ngứa ngáy nhưng không biết ở chỗ nào, không biết làm sao để gãi. Khi đó, ta chỉ có thể im lặng cho qua hoặc làm gì đó để quên đi. Khoảng không đối diện khiến tôi không thể nuốt nổi bữa cơm hôm nay.
“ Anh có muốn ăn gì không?”
Bình luận
“ Anh có muốn ăn gì không?”
“ Anh hơi mệt một chút, em đói thì cứ ăn trước đi.”
Bình luận
“ Anh hơi mệt một chút, em đói thì cứ ăn trước đi.”
Khoảng khắc tiếng cửa phòng đóng lại, rung động của tôi cũng chợt dừng. Quả nhiên giữa chúng tôi vẫn chưa thể tồn tại thứ gọi là cả đời.
Bình luận
Khoảng khắc tiếng cửa phòng đóng lại, rung động của tôi cũng chợt dừng. Quả nhiên giữa chúng tôi vẫn chưa thể tồn tại thứ gọi là cả đời.
Những ngày tới, tôi tự mình làm mọi thứ mà không còn kể với anh như trước kia. Dường như tôi quay lại khoảng thời gian mà mình còn là một cô gái có tất cả những thứ cơ bản, sự hiện diện của tình yêu không còn quá quan trọng trong đời sống.
Bình luận
Những ngày tới, tôi tự mình làm mọi thứ mà không còn kể với anh như trước kia. Dường như tôi quay lại khoảng thời gian mà mình còn là một cô gái có tất cả những thứ cơ bản, sự hiện diện của tình yêu không còn quá quan trọng trong đời sống.
“ Sao nay có hứng thú rủ bổn cung đi cắm trại thế. Tưởng mày quen người của công chúng rồi cũng bốc hơi luôn.”
Bình luận
“ Sao nay có hứng thú rủ bổn cung đi cắm trại thế. Tưởng mày quen người của công chúng rồi cũng bốc hơi luôn.”
Tôi vẫn có những người bạn của riêng mình, không phải người của công chúng.
Bình luận
Tôi vẫn có những người bạn của riêng mình, không phải người của công chúng.
“ Đang giai đoạn ngứa ngáy rồi.”
Bình luận
“ Đang giai đoạn ngứa ngáy rồi.”
“ Sao thế, có đóa hoa anh túc nào tỏa hương đến vùng đất nhà mày rồi à.”
Bình luận
“ Sao thế, có đóa hoa anh túc nào tỏa hương đến vùng đất nhà mày rồi à.”
Tôi không trả lời, chỉ mải nhìn về phía ánh nắng ban mai. Ai nói hướng dương không bị thiêu rụi khi hướng về phía mặt trời chứ. Đến một ngày cũng vì tia nắng đó mà úa tàn thôi.
Bình luận
Tôi không trả lời, chỉ mải nhìn về phía ánh nắng ban mai. Ai nói hướng dương không bị thiêu rụi khi hướng về phía mặt trời chứ. Đến một ngày cũng vì tia nắng đó mà úa tàn thôi.
Ai nói là ngày buồn thì trời sẽ đổ mưa. Thời tiết đã được định sẵn và dự báo rồi, trùng hợp thay, hôm đó ta cũng có tâm trạng.
Bình luận
Ai nói là ngày buồn thì trời sẽ đổ mưa. Thời tiết đã được định sẵn và dự báo rồi, trùng hợp thay, hôm đó ta cũng có tâm trạng.
Tôi trở về trong căn nhà trống không, không một hơi ấm con người. Ngồi ngẫm lại xem, nên tiếp tục hay dừng lại, hay tạm ngưng. Và tôi nghĩ, mình chỉ đến đây thôi.
Bình luận
Tôi trở về trong căn nhà trống không, không một hơi ấm con người. Ngồi ngẫm lại xem, nên tiếp tục hay dừng lại, hay tạm ngưng. Và tôi nghĩ, mình chỉ đến đây thôi.
“ Sài Gòn mưa rồi. Hình như mọi thứ của chúng ta cũng bị rửa trôi rồi.”
Bình luận
“ Sài Gòn mưa rồi. Hình như mọi thứ của chúng ta cũng bị rửa trôi rồi.”
Tôi đã khóc. Lần đầu tiên trong cuộc đời khóc vì một người vẫn còn cảm giác hiện diện bên cạnh tôi nhưng dường đã cách quá xa để nhìn thấu. Không cãi cọ, không lớn tiếng. Chỉ là những lời âm ỉ bên trong tựa như mỗi gặm, giờ chỉ còn lại vụn gỗ chờ mục rữa.
Bình luận
Tôi đã khóc. Lần đầu tiên trong cuộc đời khóc vì một người vẫn còn cảm giác hiện diện bên cạnh tôi nhưng dường đã cách quá xa để nhìn thấu. Không cãi cọ, không lớn tiếng. Chỉ là những lời âm ỉ bên trong tựa như mỗi gặm, giờ chỉ còn lại vụn gỗ chờ mục rữa.