• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:48:22 AM
  • 0
  • 0

Chương 49


Tiếng huỳnh huỵch có tiết tấu trên giường cuối cùng cũng dừng lại lúc nửa đêm, thế vào đó là tiếng thở đều đặn. Edward được Edwin ôm vào trong lòng, cậu híp mắt tận hưởng cảm giác ấm áp từ chiếc lò sưởi hoạt động bằng nguyên liệu hữu cơ đang bọc lấy cơ thể mình. Edwin không làm phiền cậu gọi hồn về thân thể, anh vừa vuốt tóc Edward vừa tranh thủ cất hộp bao cao su vào tủ đầu giường.

Bình luận

Tiếng huỳnh huỵch có tiết tấu trên giường cuối cùng cũng dừng lại lúc nửa đêm, thế vào đó là tiếng thở đều đặn. Edward được Edwin ôm vào trong lòng, cậu híp mắt tận hưởng cảm giác ấm áp từ chiếc lò sưởi hoạt động bằng nguyên liệu hữu cơ đang bọc lấy cơ thể mình. Edwin không làm phiền cậu gọi hồn về thân thể, anh vừa vuốt tóc Edward vừa tranh thủ cất hộp bao cao su vào tủ đầu giường.

Bình luận

Sau xúc cảm thăng hoa chính là một cơn buồn ngủ kéo đến khiến hai mi mắt của Edward muốn sụp xuống ngay khi có thể. Cậu cố gắng chống đỡ cho đến khi tắm rửa xong, sau đó vùi đầu vào gối mơ màng thiếp đi. Edwin sau khi tắm rửa cho Edward và dọn dẹp chăn gối sạch sẽ thì ngồi xuống mép giường, vỗ nhẹ vai người đang kiệt sức bủn rủn chân tay:

Bình luận

Sau xúc cảm thăng hoa chính là một cơn buồn ngủ kéo đến khiến hai mi mắt của Edward muốn sụp xuống ngay khi có thể. Cậu cố gắng chống đỡ cho đến khi tắm rửa xong, sau đó vùi đầu vào gối mơ màng thiếp đi. Edwin sau khi tắm rửa cho Edward và dọn dẹp chăn gối sạch sẽ thì ngồi xuống mép giường, vỗ nhẹ vai người đang kiệt sức bủn rủn chân tay:

Bình luận

“Búp bê nhỏ à, em còn tỉnh không?”

Bình luận

“Búp bê nhỏ à, em còn tỉnh không?”

Bình luận

“Em đây, sao thế anh?” Edward lờ đờ mở mắt ra.

Bình luận

“Em đây, sao thế anh?” Edward lờ đờ mở mắt ra.

Bình luận

“Em muốn ăn gì? Hạnh nhân, hạt dẻ hay hạt óc chó để anh lấy?” Edwin đưa tay cuộn những lọn tóc mái dài rủ trước trán vào những ngón tay, giọng nói có thể gọi là trăm phần trăm ân cần.

Bình luận

“Em muốn ăn gì? Hạnh nhân, hạt dẻ hay hạt óc chó để anh lấy?” Edwin đưa tay cuộn những lọn tóc mái dài rủ trước trán vào những ngón tay, giọng nói có thể gọi là trăm phần trăm ân cần.

Bình luận

“Sao anh lại hỏi vậy?” Edward ngơ ngác.

Bình luận

“Sao anh lại hỏi vậy?” Edward ngơ ngác.

Bình luận

“Thì anh đã bảo em là làm xong rồi xem phim mà? Em muốn ăn kèm cái gì để anh lấy?” Edwin nhún vai, làm như chuyện đương nhiên.

Bình luận

“Thì anh đã bảo em là làm xong rồi xem phim mà? Em muốn ăn kèm cái gì để anh lấy?” Edwin nhún vai, làm như chuyện đương nhiên.

Bình luận

Vốn định nói vài câu rồi ngủ, thế nhưng lời này của Edwin khiến Edward cảm thấy như bị lôi đầu ra khỏi cảm giác bồng bềnh mà giấc ngủ mang lại. Cậu hơi nhổm người dậy, khẽ gắt:

Bình luận

Vốn định nói vài câu rồi ngủ, thế nhưng lời này của Edwin khiến Edward cảm thấy như bị lôi đầu ra khỏi cảm giác bồng bềnh mà giấc ngủ mang lại. Cậu hơi nhổm người dậy, khẽ gắt:

Bình luận

“Anh vẫn còn nhớ là em muốn xem phim cơ à? Miệng bảo nhớ mà eo cứ dập bình bịch như cái công tơ ấy. Bây giờ anh thấy em có giống như người có thể dậy xem phim được không?”

Bình luận

“Anh vẫn còn nhớ là em muốn xem phim cơ à? Miệng bảo nhớ mà eo cứ dập bình bịch như cái công tơ ấy. Bây giờ anh thấy em có giống như người có thể dậy xem phim được không?”

Bình luận

Nằm lại xuống giường, quay lưng về phía Edwin, cậu hạ một câu chốt:

Bình luận

Nằm lại xuống giường, quay lưng về phía Edwin, cậu hạ một câu chốt:

Bình luận

“Anh tự đi mà xem đi, có sợ em cũng không cho anh ôm.”

Bình luận

“Anh tự đi mà xem đi, có sợ em cũng không cho anh ôm.”

Bình luận

Edwin dường như có một chút không ngờ đến phản ứng này của cậu. Cẩn thận sắp xếp từ ngữ, anh xuống giọng dỗ dành:

Bình luận

Edwin dường như có một chút không ngờ đến phản ứng này của cậu. Cẩn thận sắp xếp từ ngữ, anh xuống giọng dỗ dành:

Bình luận

“Vậy là không muốn xem à?”

Bình luận

“Vậy là không muốn xem à?”

Bình luận

“Không, em không xem.” Edward đáp.

Bình luận

“Không, em không xem.” Edward đáp.

Bình luận

“Được rồi, vậy thì chúng ta sẽ xem sau nhé. Nhưng em làm sao lại giận dỗi rồi?” Tắt đèn trong phòng, Edwin bật đèn ngủ, chỉnh đến nấc nhỏ nhất cho Edward dễ ngủ rồi trèo lên giường, kéo Edward, ôm sau lưng cậu, “Anh xin lỗi, anh không nên không để ý đến cảm nhận của em, sau này sẽ không lặp lại nữa.”

Bình luận

“Được rồi, vậy thì chúng ta sẽ xem sau nhé. Nhưng em làm sao lại giận dỗi rồi?” Tắt đèn trong phòng, Edwin bật đèn ngủ, chỉnh đến nấc nhỏ nhất cho Edward dễ ngủ rồi trèo lên giường, kéo Edward, ôm sau lưng cậu, “Anh xin lỗi, anh không nên không để ý đến cảm nhận của em, sau này sẽ không lặp lại nữa.”

Bình luận

Anh hơi ghé sát vào tai Edward:

Bình luận

Anh hơi ghé sát vào tai Edward:

Bình luận

“Cơ mà em có gặp chuyện gì không vui nữa không? Nói với anh một chút nào.”

Bình luận

“Cơ mà em có gặp chuyện gì không vui nữa không? Nói với anh một chút nào.”

Bình luận

Edward ậm ừ rồi xoay người lại, áp mặt vào lồng ngực Edwin, giọng khàn khàn:

Bình luận

Edward ậm ừ rồi xoay người lại, áp mặt vào lồng ngực Edwin, giọng khàn khàn:

Bình luận

“Có vài chuyện, chủ yếu là em đang trong thời kỳ khó ở thôi.” Vắt một tay qua hông Edwin, cậu nói tiếp, “Hôm nay em chỉ muốn xem phim rồi ngủ thôi. Ở chung ở đụng với mấy cái xác lâu mệt chết đi được, lại thêm vụ có mấy người nhà của hung thủ không hiểu lý lẽ gì hết, nằng nặc cho là cảnh sát điều tra sai, rồi không cãi lý được thì nói con còn nhỏ mới phạm lỗi lần đầu, là bọn em quá khắc nghiệt. Họ cũng buông mấy lời rất khó nghe với pháp y nữa.”

Bình luận

“Có vài chuyện, chủ yếu là em đang trong thời kỳ khó ở thôi.” Vắt một tay qua hông Edwin, cậu nói tiếp, “Hôm nay em chỉ muốn xem phim rồi ngủ thôi. Ở chung ở đụng với mấy cái xác lâu mệt chết đi được, lại thêm vụ có mấy người nhà của hung thủ không hiểu lý lẽ gì hết, nằng nặc cho là cảnh sát điều tra sai, rồi không cãi lý được thì nói con còn nhỏ mới phạm lỗi lần đầu, là bọn em quá khắc nghiệt. Họ cũng buông mấy lời rất khó nghe với pháp y nữa.”

Bình luận

Ho nhẹ một chút, cậu nói tiếp:

Bình luận

Ho nhẹ một chút, cậu nói tiếp:

Bình luận

“Nói thật chứ em khó chịu lắm ấy cưng à. Mặc dù họ không nói em mà là một đồng nghiệp khác của em, vụ này cũng không đến lượt bọn em phụ trách, nhưng nói chuyện như thế khác nào báng bổ toàn bộ các bác sĩ pháp y đang tại chức chứ. Con họ làm sai thì phải bị trừng trị thôi, tội giết người thì nhỏ hay lớn đều như nhau cả, sao có thể nói là còn nhỏ nên xin lỗi không tái phạm nữa. Em nghe mà muốn sôi cả máu lên đây. Thằng nhóc đó được tha thứ, thế người mà nó hại phải làm gì? Họ coi công lý, chính nghĩa là gì chứ? Thật muốn điên cả đầu!”

Bình luận

“Nói thật chứ em khó chịu lắm ấy cưng à. Mặc dù họ không nói em mà là một đồng nghiệp khác của em, vụ này cũng không đến lượt bọn em phụ trách, nhưng nói chuyện như thế khác nào báng bổ toàn bộ các bác sĩ pháp y đang tại chức chứ. Con họ làm sai thì phải bị trừng trị thôi, tội giết người thì nhỏ hay lớn đều như nhau cả, sao có thể nói là còn nhỏ nên xin lỗi không tái phạm nữa. Em nghe mà muốn sôi cả máu lên đây. Thằng nhóc đó được tha thứ, thế người mà nó hại phải làm gì? Họ coi công lý, chính nghĩa là gì chứ? Thật muốn điên cả đầu!”

Bình luận

Edwin im lặng vuốt tóc cậu, khe khẽ thở dài. Quả thật đối với người luôn coi chính nghĩa là đức tin như Edward thì những lời nói này không khác gì một hành động báng bổ. Nghĩ một chút, anh nói:

Bình luận

Edwin im lặng vuốt tóc cậu, khe khẽ thở dài. Quả thật đối với người luôn coi chính nghĩa là đức tin như Edward thì những lời nói này không khác gì một hành động báng bổ. Nghĩ một chút, anh nói:

Bình luận

“Vậy phải giải quyết họ như thế nào?”

Bình luận

“Vậy phải giải quyết họ như thế nào?”

Bình luận

“Chẳng thế nào cả. Ra toà gặp nhau rồi nói thôi. Loại người đấy đứng bên vành móng ngựa lại xoắn xuýt hết cả lại, làm gì có gan mà làm loạn.” Edward đáp, có thể nghe ra được sự cáu bẳn ẩn chứa trong giọng nói.

Bình luận

“Chẳng thế nào cả. Ra toà gặp nhau rồi nói thôi. Loại người đấy đứng bên vành móng ngựa lại xoắn xuýt hết cả lại, làm gì có gan mà làm loạn.” Edward đáp, có thể nghe ra được sự cáu bẳn ẩn chứa trong giọng nói.

Bình luận

“Nếu vậy rồi thì em đừng khó chịu nữa nhé? Dù sao thì thứ mà em đang đấu tranh vì nó cũng sẽ thắng thôi. Tức giận làm gì cho hại thân.” Edwin dịu dàng dỗ cậu.

Bình luận

“Nếu vậy rồi thì em đừng khó chịu nữa nhé? Dù sao thì thứ mà em đang đấu tranh vì nó cũng sẽ thắng thôi. Tức giận làm gì cho hại thân.” Edwin dịu dàng dỗ cậu.

Bình luận

Edward kỳ thực không cần đến những lời này của anh vì tự bản thân cậu cũng hiểu và cũng biết điều chỉnh tâm trạng để nó quay về trạng thái bình thường. Tuy vậy thỉnh thoảng cậu vẫn sẽ chủ động bày tỏ với Edwin, vì việc chia sẻ với nhau cũng là chuyện nên làm và cậu không cảm thấy phiền hà điều gì, thậm chí ngược lại.

Bình luận

Edward kỳ thực không cần đến những lời này của anh vì tự bản thân cậu cũng hiểu và cũng biết điều chỉnh tâm trạng để nó quay về trạng thái bình thường. Tuy vậy thỉnh thoảng cậu vẫn sẽ chủ động bày tỏ với Edwin, vì việc chia sẻ với nhau cũng là chuyện nên làm và cậu không cảm thấy phiền hà điều gì, thậm chí ngược lại.

Bình luận

Cậu "vâng" một tiếng để bày tỏ với Edwin rằng mình đã hiểu rồi và không cảm thấy khó chịu nữa, sau đó tiếp tục vùi mặt vào lồng ngực anh, nhắm mắt. Edwin thấy vậy cũng không nói gì, anh đã đủ quen thuộc để hiểu được một số những thói quen giao tiếp của cậu. Nhẹ nhàng kéo tấm chăn sát xuống người Edward, anh nói khẽ:

Bình luận

Cậu "vâng" một tiếng để bày tỏ với Edwin rằng mình đã hiểu rồi và không cảm thấy khó chịu nữa, sau đó tiếp tục vùi mặt vào lồng ngực anh, nhắm mắt. Edwin thấy vậy cũng không nói gì, anh đã đủ quen thuộc để hiểu được một số những thói quen giao tiếp của cậu. Nhẹ nhàng kéo tấm chăn sát xuống người Edward, anh nói khẽ:

Bình luận

“Còn chuyện gì nữa không, em?”

Bình luận

“Còn chuyện gì nữa không, em?”

Bình luận

“Không có nữa đâu, tính em dễ ấy mà.” Edward từ trong chăn nói vọng ra, “Phải rồi Edwin, em cũng định hỏi anh cái này.”

Bình luận

“Không có nữa đâu, tính em dễ ấy mà.” Edward từ trong chăn nói vọng ra, “Phải rồi Edwin, em cũng định hỏi anh cái này.”

Bình luận

“Ơi? Có chuyện gì thế?” Edwin định nhắm mắt đi ngủ nhưng lại mở mắt ra, chăm chú nhìn gương mặt đang vùi trong lòng mình.

Bình luận

“Ơi? Có chuyện gì thế?” Edwin định nhắm mắt đi ngủ nhưng lại mở mắt ra, chăm chú nhìn gương mặt đang vùi trong lòng mình.

Bình luận

“Thì... chuyện mà anh bảo sẽ nói cho em ấy. Anh có nhớ không? - Mắt thấy Edwin có vẻ chưa hiểu lắm, cậu liền giải thích thêm, “Là vào cái hôm anh bị đau dạ dày phải nhập viện ấy. Hôm ấy em có hỏi anh vì sao anh nói dối em, có phải anh đang giấu em điều gì không, anh bảo anh không giấu mà sẽ nói vào lúc khác ấy.”

Bình luận

“Thì... chuyện mà anh bảo sẽ nói cho em ấy. Anh có nhớ không? - Mắt thấy Edwin có vẻ chưa hiểu lắm, cậu liền giải thích thêm, “Là vào cái hôm anh bị đau dạ dày phải nhập viện ấy. Hôm ấy em có hỏi anh vì sao anh nói dối em, có phải anh đang giấu em điều gì không, anh bảo anh không giấu mà sẽ nói vào lúc khác ấy.”

Bình luận

Ngừng lại để nhớ thêm chi tiết, cậu nói tiếp:

Bình luận

Ngừng lại để nhớ thêm chi tiết, cậu nói tiếp:

Bình luận

“Anh còn nói sẽ không lâu nữa đâu, vậy mà để em chờ mãi.”

Bình luận

“Anh còn nói sẽ không lâu nữa đâu, vậy mà để em chờ mãi.”

Bình luận

Edwin bật cười thật khẽ:

Bình luận

Edwin bật cười thật khẽ:

Bình luận

“Em còn nhớ kỹ đến vậy cơ à?”

Bình luận

“Em còn nhớ kỹ đến vậy cơ à?”

Bình luận

“Vâng, tất nhiên là em phải nhớ thật kỹ chứ.” Edward gật đầu, “Chuyện như vậy làm sao em quên được.”

Bình luận

“Vâng, tất nhiên là em phải nhớ thật kỹ chứ.” Edward gật đầu, “Chuyện như vậy làm sao em quên được.”

Bình luận

“Búp bê nhỏ này...ừm... không phải anh đang thoái thác đâu. Thôi cứ cho là vậy đi, nhưng mà bây giờ anh vẫn chưa...chưa nói với em được, anh xin lỗi.” Edwin ngập ngừng tìm từ để giải thích với Edward để tránh cậu hiểu lầm.

Bình luận

“Búp bê nhỏ này...ừm... không phải anh đang thoái thác đâu. Thôi cứ cho là vậy đi, nhưng mà bây giờ anh vẫn chưa...chưa nói với em được, anh xin lỗi.” Edwin ngập ngừng tìm từ để giải thích với Edward để tránh cậu hiểu lầm.

Bình luận

“Vậy à? Có...hệ trọng lắm không anh?” Edward cũng không quá bắt bí anh, dù sao thì ai cũng có những điều bí mật không muốn cho bất kì người nào biết. Tuy vậy, cậu vẫn cảm thấy đôi chút tò mò, nhưng vẫn sẽ tự có chừng mực, “Em hỏi vậy thôi, nếu anh không muốn nói thì không cần nhất thiết phải nói với em đâu.”

Bình luận

“Vậy à? Có...hệ trọng lắm không anh?” Edward cũng không quá bắt bí anh, dù sao thì ai cũng có những điều bí mật không muốn cho bất kì người nào biết. Tuy vậy, cậu vẫn cảm thấy đôi chút tò mò, nhưng vẫn sẽ tự có chừng mực, “Em hỏi vậy thôi, nếu anh không muốn nói thì không cần nhất thiết phải nói với em đâu.”

Bình luận

“Hệ trọng thì cũng khá hệ trọng đấy, nhưng không sao cả, anh tự có chuẩn bị rồi, cũng sẽ không ảnh hưởng tới em. Lúc nào có thể anh sẽ nói hết với em, em đừng.... vì thế mà thấy không vui nhé. Anh tin em mà.” Edwin bất chợt ôm chặt cậu hơn một chút, giọng nói có phần thành khẩn, anh đang thực sự cố gắng để không khiến cậu cảm thấy bản thân mình không được tin tưởng.

Bình luận

“Hệ trọng thì cũng khá hệ trọng đấy, nhưng không sao cả, anh tự có chuẩn bị rồi, cũng sẽ không ảnh hưởng tới em. Lúc nào có thể anh sẽ nói hết với em, em đừng.... vì thế mà thấy không vui nhé. Anh tin em mà.” Edwin bất chợt ôm chặt cậu hơn một chút, giọng nói có phần thành khẩn, anh đang thực sự cố gắng để không khiến cậu cảm thấy bản thân mình không được tin tưởng.

Bình luận

“Em không dễ hiểu lầm một ai đó đến thế đâu cưng à. Không nói thì không nói, vậy chúng ta ngủ thôi nhé. Em buồn ngủ sắp chết đây này.” Edward làm sao lại không nhận ra chút tâm tư nhỏ nhặt này của anh. Cậu mỉm cười, trong lòng bất chợt cảm thấy vui vẻ vô cùng.

Bình luận

“Em không dễ hiểu lầm một ai đó đến thế đâu cưng à. Không nói thì không nói, vậy chúng ta ngủ thôi nhé. Em buồn ngủ sắp chết đây này.” Edward làm sao lại không nhận ra chút tâm tư nhỏ nhặt này của anh. Cậu mỉm cười, trong lòng bất chợt cảm thấy vui vẻ vô cùng.

Bình luận

“Được rồi, chúc em ngủ ngon.” Edwin vuốt vuốt má cậu.

Bình luận

“Được rồi, chúc em ngủ ngon.” Edwin vuốt vuốt má cậu.

Bình luận

Vốn cả hai đều chuẩn bị chìm vào giấc ngủ rồi, nhưng Edward lại đột nhiên bừng tỉnh như nhớ ra chuyện gì:

Bình luận

Vốn cả hai đều chuẩn bị chìm vào giấc ngủ rồi, nhưng Edward lại đột nhiên bừng tỉnh như nhớ ra chuyện gì:

Bình luận

“Phải rồi, Edwin này.”

Bình luận

“Phải rồi, Edwin này.”

Bình luận

“Sao thế em?” Bây giờ lại đến lượt Edwin bị gọi tỉnh, hai mắt nhìn Edward còn nhập nhèm.

Bình luận

“Sao thế em?” Bây giờ lại đến lượt Edwin bị gọi tỉnh, hai mắt nhìn Edward còn nhập nhèm.

Bình luận

“Giáo sư cũ của em, thầy Văn ấy, thầy ấy có một người quen làm ở công ty du lịch ấy. Anh ấy được cấp trên thưởng một cặp vé đi nghỉ dưỡng nhưng mà không dùng đến nên hỏi mọi người có ai cần để chuyển lại. Thầy ấy nghe em kể chuyện là ba mẹ anh cũng thích du lịch nên xin được cặp vé đó rồi, anh giúp em chuyển lại cho hai bác đi.”

Bình luận

“Giáo sư cũ của em, thầy Văn ấy, thầy ấy có một người quen làm ở công ty du lịch ấy. Anh ấy được cấp trên thưởng một cặp vé đi nghỉ dưỡng nhưng mà không dùng đến nên hỏi mọi người có ai cần để chuyển lại. Thầy ấy nghe em kể chuyện là ba mẹ anh cũng thích du lịch nên xin được cặp vé đó rồi, anh giúp em chuyển lại cho hai bác đi.”

Bình luận

“Hoá ra em đánh thức anh là vì chuyện này à?” Edwin bật cười, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ nhưng trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, “Em thay anh cảm ơn giáo sư nhé.”

Bình luận

“Hoá ra em đánh thức anh là vì chuyện này à?” Edwin bật cười, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ nhưng trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, “Em thay anh cảm ơn giáo sư nhé.”

Bình luận

“Vâng, em sợ không nói thì sẽ quên mất. Lúc nào em sẽ chuyển lời giúp anh.” Edward ngượng ngùng gãi đầu, “Được rồi, đi ngủ thôi. Chúc anh ngủ ngon.”

Bình luận

“Vâng, em sợ không nói thì sẽ quên mất. Lúc nào em sẽ chuyển lời giúp anh.” Edward ngượng ngùng gãi đầu, “Được rồi, đi ngủ thôi. Chúc anh ngủ ngon.”

Bình luận

Edwin mỉm cười nhìn Edward đang nhắm mắt lim dim trong lòng rồi cùng cậu chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

Edwin mỉm cười nhìn Edward đang nhắm mắt lim dim trong lòng rồi cùng cậu chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Màn hình của Edward hiện lên dòng chữ "đang kết nối video đến Cục cưng", sau đó vài giây, gương mặt Edwin xuất hiện.

Bình luận

Màn hình của Edward hiện lên dòng chữ "đang kết nối video đến Cục cưng", sau đó vài giây, gương mặt Edwin xuất hiện.

Bình luận

Edward đang nằm trên giường, ôm tấm chăn thật chặt cho ấm. Sau khi dùng bữa tối, dọn dẹp và nghỉ ngơi, cậu đã đợi đến tận 11 giờ đêm để gọi cho Edwin vì ở vị trí của anh hiện tại mới là 11 giờ trưa.

Bình luận

Edward đang nằm trên giường, ôm tấm chăn thật chặt cho ấm. Sau khi dùng bữa tối, dọn dẹp và nghỉ ngơi, cậu đã đợi đến tận 11 giờ đêm để gọi cho Edwin vì ở vị trí của anh hiện tại mới là 11 giờ trưa.

Bình luận

“Xin chào và chúc một buổi tối tốt lành, em yêu. Tối nay em ăn gì rồi.” Ở bên kia màn hình, Edwin đang ngồi trong một căn phòng khách sạn khá rộng rãi. Đằng sau anh chính là cửa sổ nhìn ra những khung cảnh đẹp nhất, sầm uất và sinh động nhất của Wellington. 

Bình luận

“Xin chào và chúc một buổi tối tốt lành, em yêu. Tối nay em ăn gì rồi.” Ở bên kia màn hình, Edwin đang ngồi trong một căn phòng khách sạn khá rộng rãi. Đằng sau anh chính là cửa sổ nhìn ra những khung cảnh đẹp nhất, sầm uất và sinh động nhất của Wellington. 

Bình luận

“Em ăn mì Udon, ngon lắm.” Edward tựa người lên tấm vách đầu giường, tươi cười, “Bạn em, người ở Nhật mà tặng em sách hôm Giáng Sinh ấy, anh có nhớ không? Chị ấy nhờ người mang cho em ít mì sợi, thế là em mua nguyên liệu nấu mì Udon luôn. Lâu rồi em không nấu đồ Nhật. Còn anh?”

Bình luận

“Em ăn mì Udon, ngon lắm.” Edward tựa người lên tấm vách đầu giường, tươi cười, “Bạn em, người ở Nhật mà tặng em sách hôm Giáng Sinh ấy, anh có nhớ không? Chị ấy nhờ người mang cho em ít mì sợi, thế là em mua nguyên liệu nấu mì Udon luôn. Lâu rồi em không nấu đồ Nhật. Còn anh?”

Bình luận

“Cá hồi kho tiêu, với mấy món nữa.” Edwin đáp.

Bình luận

“Cá hồi kho tiêu, với mấy món nữa.” Edwin đáp.

Bình luận

Tựa như nhớ ra điều gì, anh bỗng bật cười thêm vào:

Bình luận

Tựa như nhớ ra điều gì, anh bỗng bật cười thêm vào:

Bình luận

“Anh chưa ăn, nhưng mà anh nghĩ chắc chắn người ta sẽ không cho nhiều hạt tiêu như em đâu, vậy nên anh có thể sẽ phải dùng đến lọ gia vị trên bàn đấy. Không biết người ta sẽ nhìn anh bằng vẻ mặt gì nữa.”

Bình luận

“Anh chưa ăn, nhưng mà anh nghĩ chắc chắn người ta sẽ không cho nhiều hạt tiêu như em đâu, vậy nên anh có thể sẽ phải dùng đến lọ gia vị trên bàn đấy. Không biết người ta sẽ nhìn anh bằng vẻ mặt gì nữa.”

Bình luận

Nói đến đây, cả hai người cùng bật cười.

Bình luận

Nói đến đây, cả hai người cùng bật cười.

Bình luận

Edward rất thích các loại gia vị như tiêu, tỏi,..nên cậu thường cho nhiều hơn so với công thức. Tất nhiên khi nấu cơm cho Edwin cậu sẽ ghi nhớ khẩu vị của anh để nấu, thế nhưng không biết bằng cách gì mà Edwin cũng biết được thói quen ăn uống của cậu, học theo và dần dần quen thuộc với nó. Khi cậu thắc mắc, anh chỉ nói:

Bình luận

Edward rất thích các loại gia vị như tiêu, tỏi,..nên cậu thường cho nhiều hơn so với công thức. Tất nhiên khi nấu cơm cho Edwin cậu sẽ ghi nhớ khẩu vị của anh để nấu, thế nhưng không biết bằng cách gì mà Edwin cũng biết được thói quen ăn uống của cậu, học theo và dần dần quen thuộc với nó. Khi cậu thắc mắc, anh chỉ nói:

Bình luận

“Anh cũng phải thích ứng với cả khẩu vị của em nữa chứ. Như vậy sẽ tốt hơn để em phải nhớ quá nhiều.”

Bình luận

“Anh cũng phải thích ứng với cả khẩu vị của em nữa chứ. Như vậy sẽ tốt hơn để em phải nhớ quá nhiều.”

Bình luận

Edward thừa nhận rằng khẩu vị của cậu khá tùy tiện, yêu cầu rất cao nhưng vẫn chịu được khi đồ ăn không được như ý, cũng quen với việc không mấy ai nhớ được hết tất cả khẩu vị của mình. Dù vậy, vào khoảng khắc Edwin nói ra lời kia, cậu vẫn thấy rất vui.

Bình luận

Edward thừa nhận rằng khẩu vị của cậu khá tùy tiện, yêu cầu rất cao nhưng vẫn chịu được khi đồ ăn không được như ý, cũng quen với việc không mấy ai nhớ được hết tất cả khẩu vị của mình. Dù vậy, vào khoảng khắc Edwin nói ra lời kia, cậu vẫn thấy rất vui.

Bình luận

Quay lại câu chuyện, Edward nói tiếp:

Bình luận

Quay lại câu chuyện, Edward nói tiếp:

Bình luận

“Nếu anh ngại người ta thấy khó hiểu thì cứ nhịn một chút, về nhà rồi em lại nấu cho anh món y hệt, nhưng sẽ bỏ nhiều hạt tiêu hơn là được.”

Bình luận

“Nếu anh ngại người ta thấy khó hiểu thì cứ nhịn một chút, về nhà rồi em lại nấu cho anh món y hệt, nhưng sẽ bỏ nhiều hạt tiêu hơn là được.”

Bình luận

“Không, mặc kệ đi. Họ thích nghĩ gì thì nghĩ, còn anh sẽ cứ tiếp tục nhớ em.” Edwin nhìn Edward ở phía bên kia màn hình, mở miệng nói ra một lời đầy yêu thương một cách ẩn ý.

Bình luận

“Không, mặc kệ đi. Họ thích nghĩ gì thì nghĩ, còn anh sẽ cứ tiếp tục nhớ em.” Edwin nhìn Edward ở phía bên kia màn hình, mở miệng nói ra một lời đầy yêu thương một cách ẩn ý.

Bình luận

Edward không mất bao lâu để hiểu lời này nghĩa là gì. Cậu tủm tỉm cười, sau đó nhìn ra cửa sổ đằng sau Edwin.

Bình luận

Edward không mất bao lâu để hiểu lời này nghĩa là gì. Cậu tủm tỉm cười, sau đó nhìn ra cửa sổ đằng sau Edwin.

Bình luận

Edwin hiểu ý cậu, anh chỉnh camera về phía cửa sổ, trìu mến hỏi:

Bình luận

Edwin hiểu ý cậu, anh chỉnh camera về phía cửa sổ, trìu mến hỏi:

Bình luận

“Wellington đấy, đẹp không? “

Bình luận

“Wellington đấy, đẹp không? “

Bình luận

“Anh chỉnh camera gần chút nữa đi, em muốn ngắm nghía thêm. Lâu lắm rồi em không đến đây. Sáu năm hơn rồi đấy.” Edward bảo anh.

Bình luận

“Anh chỉnh camera gần chút nữa đi, em muốn ngắm nghía thêm. Lâu lắm rồi em không đến đây. Sáu năm hơn rồi đấy.” Edward bảo anh.

Bình luận

“Vậy hả? Em từng tới lúc nào thế? Sao không nói với anh?” Edwin thấy vậy liền tò mò.

Bình luận

“Vậy hả? Em từng tới lúc nào thế? Sao không nói với anh?” Edwin thấy vậy liền tò mò.

Bình luận

“Có gì đáng nói đâu. Lần đó em đi du lịch với trường, chào mừng tân sinh viên ấy. Lần đó bọn em được trường tổ chức cho đi, tiện tham quan cơ sở chính luôn.” Edward vui vẻ đáp, vẻ mặt đầy hoài niệm, “Lần nó em suýt nữa thì lạc. Lúc chuyển đến Christchurch em đã muốn rối tinh lên rồi, lại còn phải di chuyển đến một thành phố lạ hoắc khác nữa. Nhưng mà cũng rất vui.”

Bình luận

“Có gì đáng nói đâu. Lần đó em đi du lịch với trường, chào mừng tân sinh viên ấy. Lần đó bọn em được trường tổ chức cho đi, tiện tham quan cơ sở chính luôn.” Edward vui vẻ đáp, vẻ mặt đầy hoài niệm, “Lần nó em suýt nữa thì lạc. Lúc chuyển đến Christchurch em đã muốn rối tinh lên rồi, lại còn phải di chuyển đến một thành phố lạ hoắc khác nữa. Nhưng mà cũng rất vui.”

Bình luận

“Em có muốn quay lại không? Muốn thì hè này mình đi.” Edwin dịu dàng nói.

Bình luận

“Em có muốn quay lại không? Muốn thì hè này mình đi.” Edwin dịu dàng nói.

Bình luận

“Thôi anh, còn chuyến du lịch của bọn mình đến Hạ Long mà. Với cả chắc gì đã trống lịch để đi thêm một chuyến nữa.” Edward ngần ngại.

Bình luận

“Thôi anh, còn chuyến du lịch của bọn mình đến Hạ Long mà. Với cả chắc gì đã trống lịch để đi thêm một chuyến nữa.” Edward ngần ngại.

Bình luận

“Chắc chắn là được mà. Mà mùa hè này không đi được thì mùa hè sau đi. Còn cả sau này nữa, em sợ gì.” Nghe vậy, Edwin liền khẳng định.

Bình luận

“Chắc chắn là được mà. Mà mùa hè này không đi được thì mùa hè sau đi. Còn cả sau này nữa, em sợ gì.” Nghe vậy, Edwin liền khẳng định.

Bình luận

“Bọn mình còn sau này nữa à?” Edward chống cằm, vẻ mặt đùa giỡn.

Bình luận

“Bọn mình còn sau này nữa à?” Edward chống cằm, vẻ mặt đùa giỡn.

Bình luận

“Sao hả, năm sau em muốn chia tay à?” Edwin chớp chớp mắt.

Bình luận

“Sao hả, năm sau em muốn chia tay à?” Edwin chớp chớp mắt.

Bình luận

“Em không có ý đó mà.” Edward nhanh chóng đính chính.

Bình luận

“Em không có ý đó mà.” Edward nhanh chóng đính chính.

Bình luận

“Được rồi, tốt nhất là vậy đi, anh không muốn tự dưng mất đi một đầu bếp năm sao đâu.”

Bình luận

“Được rồi, tốt nhất là vậy đi, anh không muốn tự dưng mất đi một đầu bếp năm sao đâu.”

Bình luận

“À, hoá ra mất đi tôi đối với anh cũng chỉ như mất đi một đầu bếp thôi à? Thế thì ngày mai anh tự tìm người khác nấu cho nhé, tôi dọn đi đây.” Edward lườm nguýt.

Bình luận

“À, hoá ra mất đi tôi đối với anh cũng chỉ như mất đi một đầu bếp thôi à? Thế thì ngày mai anh tự tìm người khác nấu cho nhé, tôi dọn đi đây.” Edward lườm nguýt.

Bình luận

“Mất đi một đầu bếp như em nói thì đã tốt. - Edwin nhún vai, “Đằng này nếu chia tay, anh còn mất thêm một thủ thư, một người làm vườn, một quản gia, một nghệ sĩ dương cầm, một người mẫu vẽ. Tổn thất lớn nhất chính là mất đi một búp bê nhỏ để chăm sóc đấy. Đấy là về phía anh nhé. Còn về phía em, chưa kể đến các việc khác, chỉ nội việc sống sót qua mùa đông đã là vấn đề rồi. Mùa đông năm nay gần như hôm nào anh cũng phải nằm vào chăn trước để làm ấm cho em.”

Bình luận

“Mất đi một đầu bếp như em nói thì đã tốt. - Edwin nhún vai, “Đằng này nếu chia tay, anh còn mất thêm một thủ thư, một người làm vườn, một quản gia, một nghệ sĩ dương cầm, một người mẫu vẽ. Tổn thất lớn nhất chính là mất đi một búp bê nhỏ để chăm sóc đấy. Đấy là về phía anh nhé. Còn về phía em, chưa kể đến các việc khác, chỉ nội việc sống sót qua mùa đông đã là vấn đề rồi. Mùa đông năm nay gần như hôm nào anh cũng phải nằm vào chăn trước để làm ấm cho em.”

Bình luận

Bấm bấm ngón tay, anh nói tiếp:

Bình luận

Bấm bấm ngón tay, anh nói tiếp:

Bình luận

“Mất đi anh là coi như em mất một cái máy làm ấm giường rồi đấy, em có thích nghi kịp không?”

Bình luận

“Mất đi anh là coi như em mất một cái máy làm ấm giường rồi đấy, em có thích nghi kịp không?”

Bình luận

Edward nghe được câu trả lời bất ngờ này thì ngập ngừng:

Bình luận

Edward nghe được câu trả lời bất ngờ này thì ngập ngừng:

Bình luận

“Khó đấy, nhưng em sẽ cố gắng.”

Bình luận

“Khó đấy, nhưng em sẽ cố gắng.”

Bình luận

“Vậy thôi đừng cố làm gì, bây giờ bọn mình ở chung vẫn rất ổn mà. Bao giờ bọn mình gặp phải một rạn nứt lớn đến mức cạn hết cả tình cảm thì hẵng rời đi nhé?” Edwin nói một câu chốt, “Bây giờ anh vẫn rất yêu em, nên em đi là rất tổn thất đấy. Anh làm em buồn thì em phải nói với anh đấy.”

Bình luận

“Vậy thôi đừng cố làm gì, bây giờ bọn mình ở chung vẫn rất ổn mà. Bao giờ bọn mình gặp phải một rạn nứt lớn đến mức cạn hết cả tình cảm thì hẵng rời đi nhé?” Edwin nói một câu chốt, “Bây giờ anh vẫn rất yêu em, nên em đi là rất tổn thất đấy. Anh làm em buồn thì em phải nói với anh đấy.”

Bình luận

Edward nghe đến đó cũng không biết nói gì hơn, cậu đỏ mặt gật đầu, "ừm" một tiếng rồi thôi. Nhìn lên Edwin, Edwin cũng nhìn lại cậu. Dường như cả hai đều thấy được tình cảm dạt dào trong mắt người kia.

Bình luận

Edward nghe đến đó cũng không biết nói gì hơn, cậu đỏ mặt gật đầu, "ừm" một tiếng rồi thôi. Nhìn lên Edwin, Edwin cũng nhìn lại cậu. Dường như cả hai đều thấy được tình cảm dạt dào trong mắt người kia.

Bình luận

Một tiếng thông báo cắt ngang bầu không khí ngọt ngào, thì ra chính là ba mẹ Edwin gọi đến.

Bình luận

Một tiếng thông báo cắt ngang bầu không khí ngọt ngào, thì ra chính là ba mẹ Edwin gọi đến.

Bình luận

Edwin hơi lúng túng một chút, anh hỏi Edward:

Bình luận

Edwin hơi lúng túng một chút, anh hỏi Edward:

Bình luận

“Ba mẹ anh có lẽ cũng gọi tới hỏi thăm anh đi công tác thôi. Anh để tất cả mọi người vào một phòng video call nhé? Hoặc lát nữa anh gọi lại cho em?”

Bình luận

“Ba mẹ anh có lẽ cũng gọi tới hỏi thăm anh đi công tác thôi. Anh để tất cả mọi người vào một phòng video call nhé? Hoặc lát nữa anh gọi lại cho em?”

Bình luận

“Anh để mọi người vào một phòng video call đi, em cũng muốn gặp hai bác.” Edward đáp, cậu đã thiết lập được mối quan hệ khá thân thiết với ba mẹ Edwin và cả cô em gái Catherine của anh.

Bình luận

“Anh để mọi người vào một phòng video call đi, em cũng muốn gặp hai bác.” Edward đáp, cậu đã thiết lập được mối quan hệ khá thân thiết với ba mẹ Edwin và cả cô em gái Catherine của anh.

Bình luận

Ông bà Holmes có vẻ hơi bất ngờ khi được thêm vào một phòng video call, nhưng khi thấy Edward thì không còn bất ngờ nữa. Bà Louis tươi cười:

Bình luận

Ông bà Holmes có vẻ hơi bất ngờ khi được thêm vào một phòng video call, nhưng khi thấy Edward thì không còn bất ngờ nữa. Bà Louis tươi cười:

Bình luận

“Chào cháu nhé, Eddie. Chào con, con trai.”

Bình luận

“Chào cháu nhé, Eddie. Chào con, con trai.”

Bình luận

Không biết vì nhìn qua màn hình nên màu sắc biến đổi hay vì gì khác mà Edward thấy sắc mặt bà Louis hơi xanh xao nhợt nhạt hơn bình thường.

Bình luận

Không biết vì nhìn qua màn hình nên màu sắc biến đổi hay vì gì khác mà Edward thấy sắc mặt bà Louis hơi xanh xao nhợt nhạt hơn bình thường.


Truyện tương tự

Bình luận