Cặp ốp lưng điện thoại đó, một chiếc có màu đen, một chiếc có màu trắng. Chiếc màu đen in hình chú sói nhỏ màu xám ôm trái tim ngồi dưới ánh trăng, trong khi chiếc còn lại cũng in hình một chú sư tử với chiếc bờm màu cam ôm trái tim, nhưng là ngồi dưới ánh mặt trời. Edwin cầm chúng lên, đưa cho Edward chiếc màu đen:
Bình luận
Cặp ốp lưng điện thoại đó, một chiếc có màu đen, một chiếc có màu trắng. Chiếc màu đen in hình chú sói nhỏ màu xám ôm trái tim ngồi dưới ánh trăng, trong khi chiếc còn lại cũng in hình một chú sư tử với chiếc bờm màu cam ôm trái tim, nhưng là ngồi dưới ánh mặt trời. Edwin cầm chúng lên, đưa cho Edward chiếc màu đen:
Bình luận
“Trùng hợp thật, em nhỉ.”
Bình luận
“Trùng hợp thật, em nhỉ.”
Bình luận
“Vâng, phải công nhận là quá trùng hợp. Chỉ nói bừa vậy mà cũng có. Con sư tử này giống anh thật đấy Edwin.” Edward hơi ghé sang nhìn chiếc ốp lưng trên tay Edwin, nhưng nhìn từ phía sau không khác gì hai người dựa vào nhau vậy. Cô nhân viên đứng sắp lại chiếc ốp lưng trên giá mà một vị khách vừa đi qua, trên miệng nở một nụ cười phấn khích.
Bình luận
“Vâng, phải công nhận là quá trùng hợp. Chỉ nói bừa vậy mà cũng có. Con sư tử này giống anh thật đấy Edwin.” Edward hơi ghé sang nhìn chiếc ốp lưng trên tay Edwin, nhưng nhìn từ phía sau không khác gì hai người dựa vào nhau vậy. Cô nhân viên đứng sắp lại chiếc ốp lưng trên giá mà một vị khách vừa đi qua, trên miệng nở một nụ cười phấn khích.
Bình luận
Edwin nhìn chú sư tử ôm trái tim, cười toe dễ thương không thể tả, anh mím môi cười:
Bình luận
Edwin nhìn chú sư tử ôm trái tim, cười toe dễ thương không thể tả, anh mím môi cười:
Bình luận
“Em thấy bình thường anh dữ lắm à?”
Bình luận
“Em thấy bình thường anh dữ lắm à?”
Bình luận
“Không phải đâu cục cưng, do anh là một nhà lãnh đạo giỏi thôi. Em thấy khí chất trên người anh mạnh mẽ...giống như một vị hoàng đế ấy.” Edward ôm tay Edwin, cũng cười theo.
Bình luận
“Không phải đâu cục cưng, do anh là một nhà lãnh đạo giỏi thôi. Em thấy khí chất trên người anh mạnh mẽ...giống như một vị hoàng đế ấy.” Edward ôm tay Edwin, cũng cười theo.
Bình luận
“Vậy em là gì? Là hoàng hậu à?” Edwin cầm lấy chiếc ốp lưng in hình chú sói trên tay Edward lên xem.
Bình luận
“Vậy em là gì? Là hoàng hậu à?” Edwin cầm lấy chiếc ốp lưng in hình chú sói trên tay Edward lên xem.
Bình luận
“Chịu thôi, làm hoàng hậu mệt chết đi được.” Edward nhún vai, “Em vẫn sẽ làm một bác sĩ pháp y.”
Bình luận
“Chịu thôi, làm hoàng hậu mệt chết đi được.” Edward nhún vai, “Em vẫn sẽ làm một bác sĩ pháp y.”
Bình luận
“Vì sao?” Edwin chớp mắt.
Bình luận
“Vì sao?” Edwin chớp mắt.
Bình luận
“Thì đó là nghề nghiệp của em mà, em từng muốn nghiên cứu về ngành giám định học cổ đại.” Giọng nói của Edward tự nhiên nhỏ đi, “Chúng ta còn có thể bí mật cưới nhau, hoặc cùng lắm thì em sẽ tham gia vào đội y sĩ cung đình, mặc dù không đúng chuyên môn. Như vậy buổi sáng em đi chăm bệnh, tối thì anh chỉ cần bịa đại chứng bệnh gì đấy để gọi em là được.”
Bình luận
“Thì đó là nghề nghiệp của em mà, em từng muốn nghiên cứu về ngành giám định học cổ đại.” Giọng nói của Edward tự nhiên nhỏ đi, “Chúng ta còn có thể bí mật cưới nhau, hoặc cùng lắm thì em sẽ tham gia vào đội y sĩ cung đình, mặc dù không đúng chuyên môn. Như vậy buổi sáng em đi chăm bệnh, tối thì anh chỉ cần bịa đại chứng bệnh gì đấy để gọi em là được.”
Bình luận
“Tối rồi, chúng ta có thể trở lại làm bạn đời của nhau. Không phải là hoàng đế hay ngỗ tác, chỉ là một cặp đôi bình thường. Là vậy hả?” Edwin ghé sát tai Edward nói.
Bình luận
“Tối rồi, chúng ta có thể trở lại làm bạn đời của nhau. Không phải là hoàng đế hay ngỗ tác, chỉ là một cặp đôi bình thường. Là vậy hả?” Edwin ghé sát tai Edward nói.
Bình luận
“Nhưng điều kiện tiên quyết là em phải đồng ý lấy anh đã chứ Edwin.” Edward đỏ mặt đẩy anh ra, “Bệ hạ à, người đừng làm như vậy với thần.”
Bình luận
“Nhưng điều kiện tiên quyết là em phải đồng ý lấy anh đã chứ Edwin.” Edward đỏ mặt đẩy anh ra, “Bệ hạ à, người đừng làm như vậy với thần.”
Bình luận
“Ha ha.” Edwin đã chiêm ngưỡng dáng vẻ ngượng ngùng của Edward cả chục lần, không ít lần là anh trêu cho cậu đỏ mặt, thế nhưng mỗi lần thấy lại anh đều cảm thấy Edward rất dễ thương, thấy dễ thương lại muốn chọc thêm nữa.
Bình luận
“Ha ha.” Edwin đã chiêm ngưỡng dáng vẻ ngượng ngùng của Edward cả chục lần, không ít lần là anh trêu cho cậu đỏ mặt, thế nhưng mỗi lần thấy lại anh đều cảm thấy Edward rất dễ thương, thấy dễ thương lại muốn chọc thêm nữa.
Bình luận
“Được rồi, quay lại chọn đồ đi. Nãy giờ mới xem qua được có mấy cái.” Edward nói lảng sang chuyện khác.
Bình luận
“Được rồi, quay lại chọn đồ đi. Nãy giờ mới xem qua được có mấy cái.” Edward nói lảng sang chuyện khác.
Bình luận
“Vậy chúng ta xem thêm rồi chọn.” Edwin cũng nghiêm túc thuận theo Edward.
Bình luận
“Vậy chúng ta xem thêm rồi chọn.” Edwin cũng nghiêm túc thuận theo Edward.
Bình luận
Chọn tới chọn lui, bàn đi bàn lại, cuối cùng hai người lại quay về cặp ốp lưng điện thoại có hình sư tử và sói ban đầu, quyết định lấy chúng. Cô nhân viên bán hàng lau mồ hôi, thầm nghĩ hai vị khách này thực sự quá khó tính, thậm chí cầu toàn. Nếu không phải vì cả hai đều ăn nói dễ chịu, hành động lịch sự chắc cô phát cáu mất. Làm nhân viên bán hàng thật chẳng dễ dàng gì mà.
Bình luận
Chọn tới chọn lui, bàn đi bàn lại, cuối cùng hai người lại quay về cặp ốp lưng điện thoại có hình sư tử và sói ban đầu, quyết định lấy chúng. Cô nhân viên bán hàng lau mồ hôi, thầm nghĩ hai vị khách này thực sự quá khó tính, thậm chí cầu toàn. Nếu không phải vì cả hai đều ăn nói dễ chịu, hành động lịch sự chắc cô phát cáu mất. Làm nhân viên bán hàng thật chẳng dễ dàng gì mà.
Bình luận
Cầm chiếc túi đựng hai chiếc ốp lưng vừa mua trong một tay, tay kia Edwin nắm lấy bàn tay đi găng của Edward, cùng cậu đi đến địa điểm tiếp theo trong lịch trình hai người đã dự định sẵn: một cửa hàng bán hoạ cụ.
Bình luận
Cầm chiếc túi đựng hai chiếc ốp lưng vừa mua trong một tay, tay kia Edwin nắm lấy bàn tay đi găng của Edward, cùng cậu đi đến địa điểm tiếp theo trong lịch trình hai người đã dự định sẵn: một cửa hàng bán hoạ cụ.
Bình luận
Theo như Edwin kể thì chủ cửa hàng là bạn cùng khoá với anh. Thời còn đi học, anh ta vốn muốn trở thành một hoạ sĩ, nhưng lại trúng tuyển vào khoa Kinh doanh đại học Harvard cùng Edwin, mà đại học Mỹ thuật mà anh ta ao ước thì lại trượt thẳng cẳng, thế là bấm bụng xách túi đi học kinh doanh. Ra trường rồi, anh ta quyết định mở một cửa hàng hoạ cụ, cho dù không thể trở thành một hoạ sĩ, cũng đi gần với ước mơ hơn một chút.
Bình luận
Theo như Edwin kể thì chủ cửa hàng là bạn cùng khoá với anh. Thời còn đi học, anh ta vốn muốn trở thành một hoạ sĩ, nhưng lại trúng tuyển vào khoa Kinh doanh đại học Harvard cùng Edwin, mà đại học Mỹ thuật mà anh ta ao ước thì lại trượt thẳng cẳng, thế là bấm bụng xách túi đi học kinh doanh. Ra trường rồi, anh ta quyết định mở một cửa hàng hoạ cụ, cho dù không thể trở thành một hoạ sĩ, cũng đi gần với ước mơ hơn một chút.
Bình luận
Nghe xong câu chuyện mà Edward dở cười dở khóc. Nếu năm đó cậu không trúng tuyển đại học Y mà trúng tuyển vào khoa Kinh doanh của một đại học nào đó (nếu cậu có đăng ký), vậy lúc ra trường nên mở cửa hàng bán cái gì? Bán dụng cụ phẫu thuật chăng?
Bình luận
Nghe xong câu chuyện mà Edward dở cười dở khóc. Nếu năm đó cậu không trúng tuyển đại học Y mà trúng tuyển vào khoa Kinh doanh của một đại học nào đó (nếu cậu có đăng ký), vậy lúc ra trường nên mở cửa hàng bán cái gì? Bán dụng cụ phẫu thuật chăng?
Bình luận
Cửa hàng họa cụ kia không quá to lớn đồ sộ nhưng rất bày trí rất trang nhã, toát ra khí chất của nghệ thuật. Edwin và Edward đẩy cửa bước vào, người đàn ông đang gói đồ để nhân viên đưa đi giao hàng nhìn thấy hai người thì lên tiếng chào hỏi:
Bình luận
Cửa hàng họa cụ kia không quá to lớn đồ sộ nhưng rất bày trí rất trang nhã, toát ra khí chất của nghệ thuật. Edwin và Edward đẩy cửa bước vào, người đàn ông đang gói đồ để nhân viên đưa đi giao hàng nhìn thấy hai người thì lên tiếng chào hỏi:
Bình luận
“Edwin, lâu lắm rồi tôi mới thấy cậu đấy. Bình thường vẫn thấy cậu mua đồ ở chi nhánh kia mà.” Anh ta nhìn Edward đang đi đằng sau Edwin, “Bạn nhỏ cẩn thận nhé, bức tranh gần cửa là sơn dầu, mực còn chưa khô đâu, bị bám vào khó giặt lắm.”
Bình luận
“Edwin, lâu lắm rồi tôi mới thấy cậu đấy. Bình thường vẫn thấy cậu mua đồ ở chi nhánh kia mà.” Anh ta nhìn Edward đang đi đằng sau Edwin, “Bạn nhỏ cẩn thận nhé, bức tranh gần cửa là sơn dầu, mực còn chưa khô đâu, bị bám vào khó giặt lắm.”
Bình luận
Edwin lấy một chiếc giỏ xách nhỏ từ trên chồng giỏ lớn, tiện tay cất hai chiếc túi trong tay vào tủ để đồ:
Bình luận
Edwin lấy một chiếc giỏ xách nhỏ từ trên chồng giỏ lớn, tiện tay cất hai chiếc túi trong tay vào tủ để đồ:
Bình luận
“Em ấy biết cách mà.”
Bình luận
“Em ấy biết cách mà.”
Bình luận
Người bạn kia dọn dẹp những vụn giấy và băng dính trên bàn, vừa gom vừa hỏi Edwin:
Bình luận
Người bạn kia dọn dẹp những vụn giấy và băng dính trên bàn, vừa gom vừa hỏi Edwin:
Bình luận
“Hai người quen nhau lâu rồi nhỉ, bao giờ làm lễ cưới thế?”
Bình luận
“Hai người quen nhau lâu rồi nhỉ, bao giờ làm lễ cưới thế?”
Bình luận
“Chờ em ấy đồng ý thì cưới thôi.” Edwin buông một câu trả lời bâng quơ với giọng đùa giỡn nghe rất không đáng tin, nhưng nhìn vào ánh mắt lại khiến người ta phân vân liệu anh có đang nói thật hay không.
Bình luận
“Chờ em ấy đồng ý thì cưới thôi.” Edwin buông một câu trả lời bâng quơ với giọng đùa giỡn nghe rất không đáng tin, nhưng nhìn vào ánh mắt lại khiến người ta phân vân liệu anh có đang nói thật hay không.
Bình luận
“Anh ấy hay giỡn vậy đó, anh đừng để ý nhé.” Edward bước vài bước đến bên cạnh Edwin.
Bình luận
“Anh ấy hay giỡn vậy đó, anh đừng để ý nhé.” Edward bước vài bước đến bên cạnh Edwin.
Bình luận
“Hì, tôi biết mà, nhưng hai người đẹp đôi ra phết đấy chứ. Quan tâm trẻ hay già cái gì, thấy thời cơ thích hợp thì cứ mạnh dạn cưới xin nhé, cuộc đời chỉ có mấy cơ hội thôi đấy.” Người bạn kia có vẻ đã quen thuộc tính cách của Edwin, anh vừa nói vừa nháy mắt với Edward.
Bình luận
“Hì, tôi biết mà, nhưng hai người đẹp đôi ra phết đấy chứ. Quan tâm trẻ hay già cái gì, thấy thời cơ thích hợp thì cứ mạnh dạn cưới xin nhé, cuộc đời chỉ có mấy cơ hội thôi đấy.” Người bạn kia có vẻ đã quen thuộc tính cách của Edwin, anh vừa nói vừa nháy mắt với Edward.
Bình luận
Edwin chỉ mỉm cười không nói gì, anh cầm giỏ xách trên tay đi chọn đồ.
Bình luận
Edwin chỉ mỉm cười không nói gì, anh cầm giỏ xách trên tay đi chọn đồ.
Bình luận
Trước khi Edward đến ở chung, số lượng đồ hoạ cụ của Edwin vốn đã nhanh hết, chỉ khoảng ba, bốn tháng là phải chạy đi mua thêm nếu không muốn vẽ lên túi giấy của siêu thị. Bây giờ số lượng sổ vẽ trong nhà Edwin đã lên đến cả chục quyển, đến mức mỗi lần dọn dẹp nhà kho là một lần Edwin xuýt xoa.
Bình luận
Trước khi Edward đến ở chung, số lượng đồ hoạ cụ của Edwin vốn đã nhanh hết, chỉ khoảng ba, bốn tháng là phải chạy đi mua thêm nếu không muốn vẽ lên túi giấy của siêu thị. Bây giờ số lượng sổ vẽ trong nhà Edwin đã lên đến cả chục quyển, đến mức mỗi lần dọn dẹp nhà kho là một lần Edwin xuýt xoa.
Bình luận
Những giá để hàng của cửa tiệm này sắp xếp rất khoa học, sao cho người mua dễ dàng tìm được thứ mình muốn và cũng dễ di chuyển. Cửa tiệm có hai chi nhánh, một ở đây, một nằm trên con phố gần nhà Edwin. Hàng hoá ở hai cửa tiệm khá đồng nhất, thứ gì có thể mua ở chi nhánh kia thì chi nhánh này cũng bán. Nhanh chóng đặt vào giỏ xách hai quyển sổ vẽ, Edwin đi sang giá để bút và cọ vẽ.
Bình luận
Những giá để hàng của cửa tiệm này sắp xếp rất khoa học, sao cho người mua dễ dàng tìm được thứ mình muốn và cũng dễ di chuyển. Cửa tiệm có hai chi nhánh, một ở đây, một nằm trên con phố gần nhà Edwin. Hàng hoá ở hai cửa tiệm khá đồng nhất, thứ gì có thể mua ở chi nhánh kia thì chi nhánh này cũng bán. Nhanh chóng đặt vào giỏ xách hai quyển sổ vẽ, Edwin đi sang giá để bút và cọ vẽ.
Bình luận
Edward không hiểu nhiều về mỹ thuật, khả năng vẽ cũng chỉ có hạn nên không cùng anh lựa chọn đồ mà chỉ im lặng đi theo sau.
Bình luận
Edward không hiểu nhiều về mỹ thuật, khả năng vẽ cũng chỉ có hạn nên không cùng anh lựa chọn đồ mà chỉ im lặng đi theo sau.
Bình luận
Việc cậu biết Edwin biết vẽ là một câu chuyện tình cờ. Edward vẫn luôn cho rằng Edwin chỉ giỏi viết văn chứ không nghĩ anh có dính dáng gì tới môn mỹ thuật, cho đến một ngày cậu thấy được những tác phẩm của anh.
Bình luận
Việc cậu biết Edwin biết vẽ là một câu chuyện tình cờ. Edward vẫn luôn cho rằng Edwin chỉ giỏi viết văn chứ không nghĩ anh có dính dáng gì tới môn mỹ thuật, cho đến một ngày cậu thấy được những tác phẩm của anh.
Bình luận
Edward vẫn nhớ rõ đó là một buổi trưa, cậu đang lim dim nằm trên chiếc ghế lười ở thư phòng thì nghe thấy tiếng loạt soạt ở bên cạnh. Tò mò mở mắt ra, khung cảnh trước mặt cậu là Edwin đang ngồi ở ghế đối diện, chăm chú vẽ.
Bình luận
Edward vẫn nhớ rõ đó là một buổi trưa, cậu đang lim dim nằm trên chiếc ghế lười ở thư phòng thì nghe thấy tiếng loạt soạt ở bên cạnh. Tò mò mở mắt ra, khung cảnh trước mặt cậu là Edwin đang ngồi ở ghế đối diện, chăm chú vẽ.
Bình luận
Edward còn nhớ được cậu đã hỏi mượn Edwin quyển sổ vẽ, lật xem hết từ đầu đến cuối. Edwin vẽ rất nhiều, từ con mèo Hippocrates trong đủ các tư thế nằm, đứng, đi, đến các món vật dụng trong nhà, thậm chí đồ ăn thức uống cũng có mặt, cuối cùng là cậu.
Bình luận
Edward còn nhớ được cậu đã hỏi mượn Edwin quyển sổ vẽ, lật xem hết từ đầu đến cuối. Edwin vẽ rất nhiều, từ con mèo Hippocrates trong đủ các tư thế nằm, đứng, đi, đến các món vật dụng trong nhà, thậm chí đồ ăn thức uống cũng có mặt, cuối cùng là cậu.
Bình luận
Những bức vẽ Edward đều rất chi tiết, có bức vẽ cậu lúc ngủ, lúc cặm cụi nấu cơm, khi ngồi đọc sách. Edward đoán có lẽ Edwin đã dựa trên ký ức mà vẽ ra hoặc chụp ảnh lại rồi vẽ, vì cậu chưa bao giờ thấy Edwin ôm sổ vẽ lúc cậu đang nấu cơm bao giờ mà chỉ toàn chạy vào nấu chung. Mãi cho đến khi Edward hỏi lý do vì sao, Edwin mới trả lời rằng:
Bình luận
Những bức vẽ Edward đều rất chi tiết, có bức vẽ cậu lúc ngủ, lúc cặm cụi nấu cơm, khi ngồi đọc sách. Edward đoán có lẽ Edwin đã dựa trên ký ức mà vẽ ra hoặc chụp ảnh lại rồi vẽ, vì cậu chưa bao giờ thấy Edwin ôm sổ vẽ lúc cậu đang nấu cơm bao giờ mà chỉ toàn chạy vào nấu chung. Mãi cho đến khi Edward hỏi lý do vì sao, Edwin mới trả lời rằng:
Bình luận
“Khi có ánh mắt hướng về phía mình, như khi chụp ảnh vậy, đa số mọi người sẽ vô thức căng thẳng, hoặc cố ý bày ra dáng vẻ đẹp nhất của mình, nói chung là sẽ không tự nhiên. Anh không thích điều đó, anh muốn tự tay ghi lại những khoảnh khắc bình thường của em hơn, thế nên anh mới không bảo mang sổ vẽ đến vừa nhìn em vừa vẽ, nếu có thì chỉ vào lúc em không biết thôi.”
Bình luận
“Khi có ánh mắt hướng về phía mình, như khi chụp ảnh vậy, đa số mọi người sẽ vô thức căng thẳng, hoặc cố ý bày ra dáng vẻ đẹp nhất của mình, nói chung là sẽ không tự nhiên. Anh không thích điều đó, anh muốn tự tay ghi lại những khoảnh khắc bình thường của em hơn, thế nên anh mới không bảo mang sổ vẽ đến vừa nhìn em vừa vẽ, nếu có thì chỉ vào lúc em không biết thôi.”
Bình luận
Chọn được mấy thứ vừa ý, Edwin liền mang đi thanh toán. Trong lúc anh nhập mã lên máy quẹt thẻ, Edward đã giúp anh cầm lấy túi đồ.
Bình luận
Chọn được mấy thứ vừa ý, Edwin liền mang đi thanh toán. Trong lúc anh nhập mã lên máy quẹt thẻ, Edward đã giúp anh cầm lấy túi đồ.
Bình luận
Bước ra khỏi cửa, đi được mấy bước, Edwin cảm thấy như có ai đó đập nhẹ vào tay mình, anh nhìn sang thì thấy Edward đang chìa tay ra.
Bình luận
Bước ra khỏi cửa, đi được mấy bước, Edwin cảm thấy như có ai đó đập nhẹ vào tay mình, anh nhìn sang thì thấy Edward đang chìa tay ra.
Bình luận
Anh biết ngay Edward muốn anh đưa cho cậu một túi để cậu cầm giúp, vốn định nói một câu "Không cần, anh xách được." nhưng thấy bàn tay nhỏ nhắn của Edward, anh lại đổi ý, vờ như không hiểu mà đặt tay lên, nắm lấy tay cậu.
Bình luận
Anh biết ngay Edward muốn anh đưa cho cậu một túi để cậu cầm giúp, vốn định nói một câu "Không cần, anh xách được." nhưng thấy bàn tay nhỏ nhắn của Edward, anh lại đổi ý, vờ như không hiểu mà đặt tay lên, nắm lấy tay cậu.
Bình luận
Mắt Edward khẽ chớp, vẻ mặt có chút bất ngờ. Edwin nhìn cậu, nghiêng đầu cười một cái rồi bước đi tiếp, anh đan ngón tay của mình vào những ngón tay Edward. Bàn tay cậu vẫn đang trong trạng thái duỗi thẳng, nhưng sau đó lại từ gập vào, đầu ngón tay dừng lại ở đốt xương cứng cáp trên mu bàn tay Edwin.
Bình luận
Mắt Edward khẽ chớp, vẻ mặt có chút bất ngờ. Edwin nhìn cậu, nghiêng đầu cười một cái rồi bước đi tiếp, anh đan ngón tay của mình vào những ngón tay Edward. Bàn tay cậu vẫn đang trong trạng thái duỗi thẳng, nhưng sau đó lại từ gập vào, đầu ngón tay dừng lại ở đốt xương cứng cáp trên mu bàn tay Edwin.
Bình luận
Cảm nhận được bàn tay Edward dần xiết chặt lại, Edwin cảm thấy cực kỳ vui vẻ, thậm chí còn nghe được tiếng cười vang phát ra trong lòng mình.
Bình luận
Cảm nhận được bàn tay Edward dần xiết chặt lại, Edwin cảm thấy cực kỳ vui vẻ, thậm chí còn nghe được tiếng cười vang phát ra trong lòng mình.
Bình luận
Hai người dạo từng bước và dừng lại trước một cửa hàng thời trang nằm trên con phố dài miên man. Edward chớp mắt, tò mò hỏi Edwin:
Bình luận
Hai người dạo từng bước và dừng lại trước một cửa hàng thời trang nằm trên con phố dài miên man. Edward chớp mắt, tò mò hỏi Edwin:
Bình luận
“Cục cưng à, dạo này chúng ta đâu cần mua quần áo mới.”
Bình luận
“Cục cưng à, dạo này chúng ta đâu cần mua quần áo mới.”
Bình luận
“Thì em bảo tiếc cái sơ mi bị bắn thủng mà, bây giờ anh đưa em đi mua lại cái khác đấy.” Edwin nghiêng nghiêng đầu, làm ra vẻ mặt đương nhiên, anh nửa kéo Edward vào trong cửa hàng.
Bình luận
“Thì em bảo tiếc cái sơ mi bị bắn thủng mà, bây giờ anh đưa em đi mua lại cái khác đấy.” Edwin nghiêng nghiêng đầu, làm ra vẻ mặt đương nhiên, anh nửa kéo Edward vào trong cửa hàng.
Bình luận
“Em tiếc công sức săn hàng giảm giá anh à.” Edward dở khóc dở cười nhưng cũng vui vẻ bước theo sau Edwin.
Bình luận
“Em tiếc công sức săn hàng giảm giá anh à.” Edward dở khóc dở cười nhưng cũng vui vẻ bước theo sau Edwin.
Bình luận
Hiện giờ là đầu tháng hai, trời vẫn khá lạnh nên hầu hết chỗ quần áo trong cửa hàng là đồ mặc mùa đông. Edward nhẹ bước đến quầy áo sơ mi ở sâu bên trong. Edwin vốn muốn để Edward tự chọn còn mình ngồi ngắm nghía mấy cái cà vạt, nhưng nghĩ thế nào anh lại rảo bước theo Edward.
Bình luận
Hiện giờ là đầu tháng hai, trời vẫn khá lạnh nên hầu hết chỗ quần áo trong cửa hàng là đồ mặc mùa đông. Edward nhẹ bước đến quầy áo sơ mi ở sâu bên trong. Edwin vốn muốn để Edward tự chọn còn mình ngồi ngắm nghía mấy cái cà vạt, nhưng nghĩ thế nào anh lại rảo bước theo Edward.
Bình luận
Mỗi người đều sẽ có một kiểu quần áo và chất liệu yêu thích, Edward thì khỏi phải nói: Đi mua quần áo mười lần thì đến mười một lần mua một loại quần áo giống nhau từ kiểu dáng đến màu sắc. Edwin đã nhiều lần cảm thấy nghi ngờ rằng chứng ám ảnh cưỡng chế của Edward đang diễn biến nặng hơn và lây sang cả gu quần áo, nhưng hoá ra không phải, Edward chỉ là ngại thử kiểu mới mà thôi.
Bình luận
Mỗi người đều sẽ có một kiểu quần áo và chất liệu yêu thích, Edward thì khỏi phải nói: Đi mua quần áo mười lần thì đến mười một lần mua một loại quần áo giống nhau từ kiểu dáng đến màu sắc. Edwin đã nhiều lần cảm thấy nghi ngờ rằng chứng ám ảnh cưỡng chế của Edward đang diễn biến nặng hơn và lây sang cả gu quần áo, nhưng hoá ra không phải, Edward chỉ là ngại thử kiểu mới mà thôi.
Bình luận
Đang cùng Edward lựa áo sơ mi,(kì thực chỉ là đứng nhìn vì Edward đã quen thuộc với việc tự chọn lựa quần áo), Edwin bỗng nhìn thấy một chiếc áo len cao cổ treo ở đối diện tầm mắt anh. Sẽ chẳng có gì cuốn hút mắt anh nếu chiếc áo đó không có màu kem, màu mà anh thích nhất và những mũi đan rất dễ thương. Bước vài bước đến cầm thử chiếc áo, Edwin nhận ra đây là áo được đan thủ công.
Bình luận
Đang cùng Edward lựa áo sơ mi,(kì thực chỉ là đứng nhìn vì Edward đã quen thuộc với việc tự chọn lựa quần áo), Edwin bỗng nhìn thấy một chiếc áo len cao cổ treo ở đối diện tầm mắt anh. Sẽ chẳng có gì cuốn hút mắt anh nếu chiếc áo đó không có màu kem, màu mà anh thích nhất và những mũi đan rất dễ thương. Bước vài bước đến cầm thử chiếc áo, Edwin nhận ra đây là áo được đan thủ công.
Bình luận
Edward đang xếp lại những chiếc áo sơ mi trên tay cho cẩn thận để thanh toán thì nghe tiếng Edwin gọi:
Bình luận
Edward đang xếp lại những chiếc áo sơ mi trên tay cho cẩn thận để thanh toán thì nghe tiếng Edwin gọi:
Bình luận
“Búp bê nhỏ, em qua đây một chút được không?”
Bình luận
“Búp bê nhỏ, em qua đây một chút được không?”
Bình luận
“Vâng?” Edward bước đến bên cạnh Edwin, nhìn chiếc áo trong tay anh, “Anh muốn thử chiếc áo này hả? Trông nó hợp với anh lắm đấy.”
Bình luận
“Vâng?” Edward bước đến bên cạnh Edwin, nhìn chiếc áo trong tay anh, “Anh muốn thử chiếc áo này hả? Trông nó hợp với anh lắm đấy.”
Bình luận
“Không, anh chọn cho em.” Nói rồi anh ướm thử chiếc áo len người Edward, “Hợp với em mà, em nhìn xem, dễ thương thế này còn gì.”
Bình luận
“Không, anh chọn cho em.” Nói rồi anh ướm thử chiếc áo len người Edward, “Hợp với em mà, em nhìn xem, dễ thương thế này còn gì.”
Bình luận
Edward nhìn bản thân mình trong gương, lại cảm nhận được hơi thở ấm nóng của Edwin đang phả lên tai mình. Và không biết đã là lần thứ bao nhiêu trong ngày, cậu cảm thấy hai bên má nóng bừng.
Bình luận
Edward nhìn bản thân mình trong gương, lại cảm nhận được hơi thở ấm nóng của Edwin đang phả lên tai mình. Và không biết đã là lần thứ bao nhiêu trong ngày, cậu cảm thấy hai bên má nóng bừng.
Bình luận
___________________
Bình luận
___________________
Góc huyên thuyên nho nhỏ:
Bình luận
Góc huyên thuyên nho nhỏ:
Bình luận
Hoàng đế Edwin *tức giận*: Lập hậu gì chứ, đám đại thần toàn nói mấy chuyện không đâu, cứ ra rả bắt người ta có con nối dòng suốt ngày, ta còn sống sờ sờ ra đấy!
Bình luận
Hoàng đế Edwin *tức giận*: Lập hậu gì chứ, đám đại thần toàn nói mấy chuyện không đâu, cứ ra rả bắt người ta có con nối dòng suốt ngày, ta còn sống sờ sờ ra đấy!
Bình luận
Y sư Edward: Bệ hạ, tức giận hại thân. Ngài đừng giận nữa nha. Với cả...ngài cũng nên lập hậu thật mà.
Bình luận
Y sư Edward: Bệ hạ, tức giận hại thân. Ngài đừng giận nữa nha. Với cả...ngài cũng nên lập hậu thật mà.
Bình luận
Hoàng đế Edwin: Em lại học kiểu nói như thế của đám ngự y rồi sao? Thôi nào tình yêu ơi, đến cả em cũng muốn xa cách ta chỉ vì ta là hoàng đế ư? *ánh mắt blink blink*
Bình luận
Hoàng đế Edwin: Em lại học kiểu nói như thế của đám ngự y rồi sao? Thôi nào tình yêu ơi, đến cả em cũng muốn xa cách ta chỉ vì ta là hoàng đế ư? *ánh mắt blink blink*
Bình luận
Hoàng đế Edwin *kéo Edward vào lòng*: Mà Hoàng hậu của ta chỉ có thể là em, em nói ta lập ai lên chứ?
Bình luận
Hoàng đế Edwin *kéo Edward vào lòng*: Mà Hoàng hậu của ta chỉ có thể là em, em nói ta lập ai lên chứ?