CHƯƠNG 44


Thấy gương mặt Lâm Thanh Sơn gần kề, Kim Phụng liền nhoẻn miệng cười.

Bình luận

Thấy gương mặt Lâm Thanh Sơn gần kề, Kim Phụng liền nhoẻn miệng cười.

Bình luận

Mới biết người trong lòng anh là cô mà đã mơ với chả mộng, không những thế còn nhất định là cảnh hai người nằm sát bên nhau trên giường lớn.

Bình luận

Mới biết người trong lòng anh là cô mà đã mơ với chả mộng, không những thế còn nhất định là cảnh hai người nằm sát bên nhau trên giường lớn.

Bình luận

Kim Phụng vươn tay xoa lên cơ ngực rắn chắc của Lâm Thanh Sơn.

Bình luận

Kim Phụng vươn tay xoa lên cơ ngực rắn chắc của Lâm Thanh Sơn.

Bình luận

Hôm qua, cô tranh thủ ngắm anh một chút nên hiện tại mới có giấc mộng quá đỗi chân thực này.

Bình luận

Hôm qua, cô tranh thủ ngắm anh một chút nên hiện tại mới có giấc mộng quá đỗi chân thực này.

Bình luận

Có lẽ cần “thử” thêm mấy “múi sầu” nữa. Chẳng mấy khi có giấc mơ xịn sò như vậy.

Bình luận

Có lẽ cần “thử” thêm mấy “múi sầu” nữa. Chẳng mấy khi có giấc mơ xịn sò như vậy.

Bình luận

Kim Phụng tủm tỉm cười, lấy ngón tay đâm đâm, chọc chọc vào cơ bụng của Lâm Thanh Sơn khiến người nào đó lập tức tỉnh giấc.

Bình luận

Kim Phụng tủm tỉm cười, lấy ngón tay đâm đâm, chọc chọc vào cơ bụng của Lâm Thanh Sơn khiến người nào đó lập tức tỉnh giấc.

Bình luận

Giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên cạnh Kim Phụng:

Bình luận

Giọng nói trầm khàn của anh vang lên bên cạnh Kim Phụng:

Bình luận

“Có thích không?”

Bình luận

“Có thích không?”

Bình luận

Kim Phụng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, khoé môi khẽ cong lên tỏ rõ vẻ hài lòng.

Bình luận

Kim Phụng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, khoé môi khẽ cong lên tỏ rõ vẻ hài lòng.

Bình luận

Thanh Sơn thấy vậy liền mỉm cười, lấy tay xoa nhẹ lên tóc của Kim Phụng:

Bình luận

Thanh Sơn thấy vậy liền mỉm cười, lấy tay xoa nhẹ lên tóc của Kim Phụng:

Bình luận

“Tiếp tục đi.”

Bình luận

“Tiếp tục đi.”

Bình luận

Nghe thấy những lời này, Kim Phụng giật mình, vội vàng thu tay lại.

Bình luận

Nghe thấy những lời này, Kim Phụng giật mình, vội vàng thu tay lại.

Bình luận

Tại sao cảm giác vừa rồi lại chân thực tới vậy?

Bình luận

Tại sao cảm giác vừa rồi lại chân thực tới vậy?

Bình luận

Chẳng lẽ không phải là mơ?

Bình luận

Chẳng lẽ không phải là mơ?

Bình luận

Tốt nhất là tiếp tục nằm im, giả vờ say giấc. Như vậy, ít nhất cô cũng chỉ mắc tội tự ý trèo lên giường của Thanh Sơn mà thôi.

Bình luận

Tốt nhất là tiếp tục nằm im, giả vờ say giấc. Như vậy, ít nhất cô cũng chỉ mắc tội tự ý trèo lên giường của Thanh Sơn mà thôi.

Bình luận

Thấy hành động nằm im giả chết của Kim Phụng, Thanh Sơn cười thành tiếng:

Bình luận

Thấy hành động nằm im giả chết của Kim Phụng, Thanh Sơn cười thành tiếng:

Bình luận

“Em nghĩ mình đang mơ à? Thì ra trong giấc mơ ai kia rất mạnh bạo, không hề mang dáng vẻ ngại ngùng giống như lúc tỉnh.”

Bình luận

“Em nghĩ mình đang mơ à? Thì ra trong giấc mơ ai kia rất mạnh bạo, không hề mang dáng vẻ ngại ngùng giống như lúc tỉnh.”

Bình luận

Dứt lời, anh đưa tay véo nhẹ một cái vào má Kim Phụng:

Bình luận

Dứt lời, anh đưa tay véo nhẹ một cái vào má Kim Phụng:

Bình luận

“Mở mắt ra nhìn anh.”

Bình luận

“Mở mắt ra nhìn anh.”

Bình luận

Cảm giác đau đớn truyền đến từ má khiến cho Kim Phụng hiểu những chuyện vừa xảy ra là sự thật.

Bình luận

Cảm giác đau đớn truyền đến từ má khiến cho Kim Phụng hiểu những chuyện vừa xảy ra là sự thật.

Bình luận

Cô thực sự ngủ cùng một giường với Lâm Thanh Sơn, không những thế còn tranh thủ tấn công cơ bụng sáu múi của người ta.

Bình luận

Cô thực sự ngủ cùng một giường với Lâm Thanh Sơn, không những thế còn tranh thủ tấn công cơ bụng sáu múi của người ta.

Bình luận

Hiện tại cô mà mở mắt ra nhất định sẽ bị Thanh Sơn hỏi tội.

Bình luận

Hiện tại cô mà mở mắt ra nhất định sẽ bị Thanh Sơn hỏi tội.

Bình luận

Không thấy Kim Phụng đáp lời, Thanh Sơn thì thầm vào tai cô:

Bình luận

Không thấy Kim Phụng đáp lời, Thanh Sơn thì thầm vào tai cô:

Bình luận

“Anh đếm từ một tới ba, nếu còn không mở mắt thì đừng có trách anh đấy. Một… Hai…”

Bình luận

“Anh đếm từ một tới ba, nếu còn không mở mắt thì đừng có trách anh đấy. Một… Hai…”

Bình luận

Dứt lời, anh dùng toàn bộ thân thể nam tính áp lên người của Kim Phụng khiến cô bất ngờ, la lớn:

Bình luận

Dứt lời, anh dùng toàn bộ thân thể nam tính áp lên người của Kim Phụng khiến cô bất ngờ, la lớn:

Bình luận

“Anh còn chưa đếm đến ba mà.”

Bình luận

“Anh còn chưa đếm đến ba mà.”

Bình luận

Thanh Sơn nhìn cô, ánh mắt hiện lên ý cười.

Bình luận

Thanh Sơn nhìn cô, ánh mắt hiện lên ý cười.

Bình luận

“Anh thực sự không đợi được.”

Bình luận

“Anh thực sự không đợi được.”

Bình luận

Kim Phụng ấp úng:

Bình luận

Kim Phụng ấp úng:

Bình luận

“Đợi… đợi cái gì chứ?”

Bình luận

“Đợi… đợi cái gì chứ?”

Bình luận

Thanh Sơn nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, say đắm.

Bình luận

Thanh Sơn nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, say đắm.

Bình luận

“Đợi tới khi em là của anh.”

Bình luận

“Đợi tới khi em là của anh.”

Bình luận

Kim Phụng xấu hổ, không dám đối mặt với Thanh Sơn. Vừa rồi, cô như bị mê hoặc bởi ánh mắt và giọng nói của anh, thiếu chút nữa bản thân Kim Phụng đã mất kiểm soát.

Bình luận

Kim Phụng xấu hổ, không dám đối mặt với Thanh Sơn. Vừa rồi, cô như bị mê hoặc bởi ánh mắt và giọng nói của anh, thiếu chút nữa bản thân Kim Phụng đã mất kiểm soát.

Bình luận

Kim Phụng rúc đầu vào lồng ngực của Thanh Sơn, không cho anh thấy vẻ mặt của mình lúc này. Cô nhỏ giọng nói:

Bình luận

Kim Phụng rúc đầu vào lồng ngực của Thanh Sơn, không cho anh thấy vẻ mặt của mình lúc này. Cô nhỏ giọng nói:

Bình luận

“Tối qua em mơ ngủ, tưởng anh là mẹ và Kim Ngân. Em… em xin lỗi.”

Bình luận

“Tối qua em mơ ngủ, tưởng anh là mẹ và Kim Ngân. Em… em xin lỗi.”

Bình luận

Thanh Sơn tủm tỉm cười. Nếu chỉ nhầm anh là mẹ và Kim Ngân thì cũng không tới nỗi nào. Chỉ có điều Kim Phụng còn nhầm anh với cái gối ôm hình củ cà rốt.

Bình luận

Thanh Sơn tủm tỉm cười. Nếu chỉ nhầm anh là mẹ và Kim Ngân thì cũng không tới nỗi nào. Chỉ có điều Kim Phụng còn nhầm anh với cái gối ôm hình củ cà rốt.

Bình luận

Nói ra thì khá buồn cười nhưng anh thực sự ghen với củ cà rốt đó.

Bình luận

Nói ra thì khá buồn cười nhưng anh thực sự ghen với củ cà rốt đó.

Bình luận

Trên giường của Kim Phụng ở nhà ba mẹ vốn để một chiếc gối ôm hình củ cà rốt rất lớn. Theo lời của Kim Ngân thì Kim Phụng rất thích nó, tối nào cũng ôm ôm ấp ấp. Chính vì vậy khi cô chuyển tới đây, mặc dù Thanh Sơn bài trí đồ đạc trong phòng giống hệt ở nhà cô nhưng anh quyết không mua về cái gối ôm đó.

Bình luận

Trên giường của Kim Phụng ở nhà ba mẹ vốn để một chiếc gối ôm hình củ cà rốt rất lớn. Theo lời của Kim Ngân thì Kim Phụng rất thích nó, tối nào cũng ôm ôm ấp ấp. Chính vì vậy khi cô chuyển tới đây, mặc dù Thanh Sơn bài trí đồ đạc trong phòng giống hệt ở nhà cô nhưng anh quyết không mua về cái gối ôm đó.

Bình luận

Thanh Sơn lấy tay giữ chặt Kim Phụng, khiến cô nhìn thẳng vào anh:

Bình luận

Thanh Sơn lấy tay giữ chặt Kim Phụng, khiến cô nhìn thẳng vào anh:

Bình luận

“Từ giờ không được nghĩ tới củ cà rốt kia nữa. Gối ôm ba mươi sáu độ tám này luôn sẵn sàng để em sử dụng.”

Bình luận

“Từ giờ không được nghĩ tới củ cà rốt kia nữa. Gối ôm ba mươi sáu độ tám này luôn sẵn sàng để em sử dụng.”

Bình luận

Hai má Kim Phụng đỏ bừng, không biết phải đáp lại ra sao.

Bình luận

Hai má Kim Phụng đỏ bừng, không biết phải đáp lại ra sao.

Bình luận

Ngủ cũng đã ngủ rồi, ôm ấp hay gác chân gì đó xác thực cũng có. Xem ra với tốc độ này chẳng mấy mà anh và cô có bé bi như lời hứa với ba mẹ hai bên.

Bình luận

Ngủ cũng đã ngủ rồi, ôm ấp hay gác chân gì đó xác thực cũng có. Xem ra với tốc độ này chẳng mấy mà anh và cô có bé bi như lời hứa với ba mẹ hai bên.

Bình luận

Kim Phụng nhỏ giọng nói:

Bình luận

Kim Phụng nhỏ giọng nói:

Bình luận

“Em xin lỗi. Anh đang bị thương mà em lại…”

Bình luận

“Em xin lỗi. Anh đang bị thương mà em lại…”

Bình luận

Thanh Sơn nhẹ nhàng nắm lấy tay Kim Phụng:

Bình luận

Thanh Sơn nhẹ nhàng nắm lấy tay Kim Phụng:

Bình luận

“Ngốc ạ. Được vợ ôm như vậy anh vui lắm.”

Bình luận

“Ngốc ạ. Được vợ ôm như vậy anh vui lắm.”

Bình luận

Nói xong, Thanh Sơn tiếp lời:

Bình luận

Nói xong, Thanh Sơn tiếp lời:

Bình luận

“Em nhìn xem. Có hơi vợ anh hồi phục nhanh chưa này?”

Bình luận

“Em nhìn xem. Có hơi vợ anh hồi phục nhanh chưa này?”

Bình luận

Kim Phụng còn chưa kịp kiểm tra vết thương của Thanh Sơn thì có tiếng điện thoại vang lên.

Bình luận

Kim Phụng còn chưa kịp kiểm tra vết thương của Thanh Sơn thì có tiếng điện thoại vang lên.

Bình luận

Thanh Sơn lập tức nghe máy:

Bình luận

Thanh Sơn lập tức nghe máy:

Bình luận

“Chú gọi con sớm thế ạ?”

Bình luận

“Chú gọi con sớm thế ạ?”

Bình luận

Từ phía đầu dây bên kia, giọng nói của chú Phúc vang lên:

Bình luận

Từ phía đầu dây bên kia, giọng nói của chú Phúc vang lên:

Bình luận

“Khụ… khụ… cậu chủ à. Tôi bấm chuông cửa tới rời cả tay. Cậu cố tình tắt chuông đúng không? Tôi tới để kiểm tra vết thương cho cậu.”

Bình luận

“Khụ… khụ… cậu chủ à. Tôi bấm chuông cửa tới rời cả tay. Cậu cố tình tắt chuông đúng không? Tôi tới để kiểm tra vết thương cho cậu.”

Bình luận

Kim Phụng nghe những lời này liền nói:

Bình luận

Kim Phụng nghe những lời này liền nói:

Bình luận

“Chú để con mở cửa.”

Bình luận

“Chú để con mở cửa.”

Bình luận

Chú Phúc không nhịn được mà cười thành tiếng:

Bình luận

Chú Phúc không nhịn được mà cười thành tiếng:

Bình luận

“Xem ra tôi tới không đúng lúc rồi.”

Bình luận

“Xem ra tôi tới không đúng lúc rồi.”

Bình luận

Kim Phụng vội xua tay:

Bình luận

Kim Phụng vội xua tay:

Bình luận

“Có gì mà không đúng lúc ạ? Con đang cho anh Sơn uống nước. Con xuống nhà ngay đây.”

Bình luận

“Có gì mà không đúng lúc ạ? Con đang cho anh Sơn uống nước. Con xuống nhà ngay đây.”

Bình luận

Chú Phúc cười lớn:

Bình luận

Chú Phúc cười lớn:

Bình luận

“Hiện tại giọng nói của mợ rất khác thường, đảm bảo “vật nặng” không dưới bảy mươi tám ký đang ở trên người mợ.”

Bình luận

“Hiện tại giọng nói của mợ rất khác thường, đảm bảo “vật nặng” không dưới bảy mươi tám ký đang ở trên người mợ.”

Bình luận

Kim Phụng ngẩn người trong giây lát.

Bình luận

Kim Phụng ngẩn người trong giây lát.

Bình luận

Thanh Sơn nhìn vẻ ngây ngốc của Kim Phụng liền tủm tủm cười, nói nhỏ vào tai cô:

Bình luận

Thanh Sơn nhìn vẻ ngây ngốc của Kim Phụng liền tủm tủm cười, nói nhỏ vào tai cô:

Bình luận

“Anh nặng bảy mươi chín ký.”

Bình luận

“Anh nặng bảy mươi chín ký.”

Bình luận

Nói xong, Thanh Sơn tiếp lời:

Bình luận

Nói xong, Thanh Sơn tiếp lời:

Bình luận

“Chú Phúc có biệt tài “nghe nhạc hiệu, đoán chương trình” nên có thể đoán trúng như vậy cũng là bình thường.”

Bình luận

“Chú Phúc có biệt tài “nghe nhạc hiệu, đoán chương trình” nên có thể đoán trúng như vậy cũng là bình thường.”

Bình luận

Kim Phụng đẩy Thanh Sơn ra, chạy vội xuống dưới nhà, không thể để chú Phúc chờ thêm. Hơn nữa, Thanh Sơn cũng cần được kiểm tra vết thương.

Bình luận

Kim Phụng đẩy Thanh Sơn ra, chạy vội xuống dưới nhà, không thể để chú Phúc chờ thêm. Hơn nữa, Thanh Sơn cũng cần được kiểm tra vết thương.

Bình luận

Kim Phụng vừa đi khuất, Thanh Sơn liền tủm tỉm cười, nói với chú Phúc:

Bình luận

Kim Phụng vừa đi khuất, Thanh Sơn liền tủm tỉm cười, nói với chú Phúc:

Bình luận

“Lát nữa chú đừng trêu vợ con. Phụng hay xấu hổ.”

Bình luận

“Lát nữa chú đừng trêu vợ con. Phụng hay xấu hổ.”

Bình luận

Chú Phúc khẽ gật đầu. Đương nhiên ông không muốn tiền lương của mình không cánh mà bay.

Bình luận

Chú Phúc khẽ gật đầu. Đương nhiên ông không muốn tiền lương của mình không cánh mà bay.


Truyện tương tự

Bình luận