CHƯƠNG 42


Ở khoảng cách gần như vậy khiến Kim Phụng nhớ tới hành động thân mật vừa rồi của Thanh Sơn. Hai má cô ửng đỏ, có chút không tự nhiên:

Bình luận

Ở khoảng cách gần như vậy khiến Kim Phụng nhớ tới hành động thân mật vừa rồi của Thanh Sơn. Hai má cô ửng đỏ, có chút không tự nhiên:

Bình luận

“Anh ngồi chờ ở đây để em lấy cho anh tô cháo.”

Bình luận

“Anh ngồi chờ ở đây để em lấy cho anh tô cháo.”

Bình luận

Dứt lời, cô vội vàng đi về phía khu bếp, mang tô cháo nóng tới trước mặt Thanh Sơn.

Bình luận

Dứt lời, cô vội vàng đi về phía khu bếp, mang tô cháo nóng tới trước mặt Thanh Sơn.

Bình luận

Mặc dù không thích ăn cháo nhưng mùi thơm của hành phi, rau mùi quyện với mùi của gạo mới được nấu chín khiến Thanh Sơn nuốt nước miếng.

Bình luận

Mặc dù không thích ăn cháo nhưng mùi thơm của hành phi, rau mùi quyện với mùi của gạo mới được nấu chín khiến Thanh Sơn nuốt nước miếng.

Bình luận

Kim Phụng vẫn cúi gằm mặt, không dám nhìn Thanh Sơn:

Bình luận

Kim Phụng vẫn cúi gằm mặt, không dám nhìn Thanh Sơn:

Bình luận

“Anh ăn đi. Em lên phòng xem qua luận văn một chút.”

Bình luận

“Anh ăn đi. Em lên phòng xem qua luận văn một chút.”

Bình luận

Thanh Sơn tủm tỉm cười. Xem ra ai kia lại muốn trốn rồi.

Bình luận

Thanh Sơn tủm tỉm cười. Xem ra ai kia lại muốn trốn rồi.

Bình luận

Anh mới hôn một cái cô đã không dám nhìn thẳng vào anh như vậy, thử hỏi khi anh “quá đáng” hơn thì cô tính thế nào?

Bình luận

Anh mới hôn một cái cô đã không dám nhìn thẳng vào anh như vậy, thử hỏi khi anh “quá đáng” hơn thì cô tính thế nào?

Bình luận

Chẳng lẽ cô định không bao giờ chạm mặt anh nữa hay sao?

Bình luận

Chẳng lẽ cô định không bao giờ chạm mặt anh nữa hay sao?

Bình luận

Thanh Sơn nhìn vẻ e thẹn của Kim Phụng, khoé môi khẽ cong lên. Anh chỉ tay vào tô cháo trên bàn:

Bình luận

Thanh Sơn nhìn vẻ e thẹn của Kim Phụng, khoé môi khẽ cong lên. Anh chỉ tay vào tô cháo trên bàn:

Bình luận

“Anh đang bị thương, em định để anh chịu đói à?”

Bình luận

“Anh đang bị thương, em định để anh chịu đói à?”

Bình luận

Kim Phụng tròn mắt ngạc nhiên:

Bình luận

Kim Phụng tròn mắt ngạc nhiên:

Bình luận

“Nhưng anh đâu có bị thương ở tay. Lúc trước, anh có thể tự mình cầm bát cơm rang kia mà?”

Bình luận

“Nhưng anh đâu có bị thương ở tay. Lúc trước, anh có thể tự mình cầm bát cơm rang kia mà?”

Bình luận

Thanh Sơn làm ra vẻ đáng thương:

Bình luận

Thanh Sơn làm ra vẻ đáng thương:

Bình luận

“Đó là đói quá làm càn, hơn nữa cầm bát như vậy nên bây giờ anh mới thấy đau đây.”

Bình luận

“Đó là đói quá làm càn, hơn nữa cầm bát như vậy nên bây giờ anh mới thấy đau đây.”

Bình luận

Kim Phụng nghe thấy “đau” liền có chút lo lắng:

Bình luận

Kim Phụng nghe thấy “đau” liền có chút lo lắng:

Bình luận

“Được rồi. Được rồi. Dù sao em cũng không thể để anh chết đói trong chính nhà mình được.”

Bình luận

“Được rồi. Được rồi. Dù sao em cũng không thể để anh chết đói trong chính nhà mình được.”

Bình luận

Nói xong, cô đem bát cháo đặt gần mình, xúc một chút cháo ở bề mặt rồi đưa tới gần Thanh Sơn.

Bình luận

Nói xong, cô đem bát cháo đặt gần mình, xúc một chút cháo ở bề mặt rồi đưa tới gần Thanh Sơn.

Bình luận

“Anh ăn đi.”

Bình luận

“Anh ăn đi.”

Bình luận

Thanh Sơn lắc đầu:

Bình luận

Thanh Sơn lắc đầu:

Bình luận

“Cháo này vẫn nóng. Em phải thổi nguội.”

Bình luận

“Cháo này vẫn nóng. Em phải thổi nguội.”

Bình luận

Kim Phụng cố nén lửa giận trong người. Nếu không phải Lâm Thanh Sơn đang bị thương, cô nhất định sẽ đánh cho anh một trận vì tội lừa dối suốt thời gian qua. Không những thế, hiện tại, anh dường như vin vào cái cớ bản thân bị đau để bắt nạt cô.

Bình luận

Kim Phụng cố nén lửa giận trong người. Nếu không phải Lâm Thanh Sơn đang bị thương, cô nhất định sẽ đánh cho anh một trận vì tội lừa dối suốt thời gian qua. Không những thế, hiện tại, anh dường như vin vào cái cớ bản thân bị đau để bắt nạt cô.

Bình luận

Kim Phụng đưa thìa cháo lại gần miệng, phồng hai má lên thổi thổi vài cái.

Bình luận

Kim Phụng đưa thìa cháo lại gần miệng, phồng hai má lên thổi thổi vài cái.

Bình luận

“Giờ thì nguội rồi. Anh ăn đi.”

Bình luận

“Giờ thì nguội rồi. Anh ăn đi.”

Bình luận

Thanh Sơn nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng:

Bình luận

Thanh Sơn nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng:

Bình luận

“Cảm ơn em.”

Bình luận

“Cảm ơn em.”

Bình luận

Đột nhiên nhìn thẳng vào Thanh Sơn như vậy rồi thấy anh cảm ơn mình một cách chân thành, nhịp tim của Kim Phụng liền tăng vọt. Chẳng lẽ thói mê trai của cô lại sắp tái phát?

Bình luận

Đột nhiên nhìn thẳng vào Thanh Sơn như vậy rồi thấy anh cảm ơn mình một cách chân thành, nhịp tim của Kim Phụng liền tăng vọt. Chẳng lẽ thói mê trai của cô lại sắp tái phát?

Bình luận

Kim Phụng chỉ khẽ gật đầu, tập trung vào việc thổi nguội cháo và bón cho Thanh Sơn. Toàn bộ quá trình đó cô không dám nhìn vào anh thêm một lần nào nữa.

Bình luận

Kim Phụng chỉ khẽ gật đầu, tập trung vào việc thổi nguội cháo và bón cho Thanh Sơn. Toàn bộ quá trình đó cô không dám nhìn vào anh thêm một lần nào nữa.

Bình luận

Thanh Sơn nhoẻn miệng cười:

Bình luận

Thanh Sơn nhoẻn miệng cười:

Bình luận

“Em định sẽ không bao giờ nhìn anh nữa sao?”

Bình luận

“Em định sẽ không bao giờ nhìn anh nữa sao?”

Bình luận

Kim Phụng cảm thấy Lâm Thanh Sơn giống như đang đi guốc trong bụng mình.

Bình luận

Kim Phụng cảm thấy Lâm Thanh Sơn giống như đang đi guốc trong bụng mình.

Bình luận

Cô còn chưa hết sốc vì kế hoạch của anh nên nhất thời không tiếp nhận nổi thông tin mình thực sự là gái đã có chồng.

Bình luận

Cô còn chưa hết sốc vì kế hoạch của anh nên nhất thời không tiếp nhận nổi thông tin mình thực sự là gái đã có chồng.

Bình luận

Cô đưa cho Thanh Sơn một cốc nước ấm rồi nói:

Bình luận

Cô đưa cho Thanh Sơn một cốc nước ấm rồi nói:

Bình luận

“Việc gì phải vậy chứ? Chẳng phải em vẫn đang nhìn anh đấy thôi?”

Bình luận

“Việc gì phải vậy chứ? Chẳng phải em vẫn đang nhìn anh đấy thôi?”

Bình luận

Dứt lời, cô mở to hai mắt, ghé sát vào mặt Lâm Thanh Sơn.

Bình luận

Dứt lời, cô mở to hai mắt, ghé sát vào mặt Lâm Thanh Sơn.

Bình luận

Bộ đồ ngủ dài tay màu đỏ, tóc buộc cao phía sau đầu thực sự khiến Thanh Sơn nghĩ tới một cô nàng chuồn chuồn ớt.

Bình luận

Bộ đồ ngủ dài tay màu đỏ, tóc buộc cao phía sau đầu thực sự khiến Thanh Sơn nghĩ tới một cô nàng chuồn chuồn ớt.

Bình luận

Anh đưa tay điểm nhẹ vào trán của Kim Phụng:

Bình luận

Anh đưa tay điểm nhẹ vào trán của Kim Phụng:

Bình luận

“Không phải vậy thì tốt. Em là vợ hợp pháp của anh rồi. Nếu em còn có ý trốn tránh đừng trách anh không báo trước.”

Bình luận

“Không phải vậy thì tốt. Em là vợ hợp pháp của anh rồi. Nếu em còn có ý trốn tránh đừng trách anh không báo trước.”

Bình luận

Kim Phụng lập tức xua tay:

Bình luận

Kim Phụng lập tức xua tay:

Bình luận

“Em trốn anh thì giải quyết được gì?”

Bình luận

“Em trốn anh thì giải quyết được gì?”

Bình luận

Nói xong Kim Phụng ấp úng:

Bình luận

Nói xong Kim Phụng ấp úng:

Bình luận

“Chỉ là… em đang phải viết luận văn tốt nghiệp.”

Bình luận

“Chỉ là… em đang phải viết luận văn tốt nghiệp.”

Bình luận

Thanh Sơn mỉm cười:

Bình luận

Thanh Sơn mỉm cười:

Bình luận

“Dù sao máy tính em cũng mang qua phòng anh rồi. Em cứ ở đó yên tâm học tập. Anh hiện tại đang bị thương như vậy chắc chắn sẽ không “quấy” em đâu.”

Bình luận

“Dù sao máy tính em cũng mang qua phòng anh rồi. Em cứ ở đó yên tâm học tập. Anh hiện tại đang bị thương như vậy chắc chắn sẽ không “quấy” em đâu.”

Bình luận

Kim Phụng lắc đầu:

Bình luận

Kim Phụng lắc đầu:

Bình luận

“Em ở phòng bên cạnh, anh cần gì thì gọi em.”

Bình luận

“Em ở phòng bên cạnh, anh cần gì thì gọi em.”

Bình luận

Thanh Sơn đột nhiên nghiêm mặt lại:

Bình luận

Thanh Sơn đột nhiên nghiêm mặt lại:

Bình luận

“Chú Phúc có nói cho em biết những việc cần làm hay không?”

Bình luận

“Chú Phúc có nói cho em biết những việc cần làm hay không?”

Bình luận

Kim Phụng thật thà trả lời:

Bình luận

Kim Phụng thật thà trả lời:

Bình luận

“Chú dặn em chuẩn bị đồ ăn cho anh, nếu cần sẽ thay đồ giúp anh nữa. Chú cũng nói em phải luôn ở bên cạnh anh, nếu thấy anh đau nhiều thì báo chú ngay.”

Bình luận

“Chú dặn em chuẩn bị đồ ăn cho anh, nếu cần sẽ thay đồ giúp anh nữa. Chú cũng nói em phải luôn ở bên cạnh anh, nếu thấy anh đau nhiều thì báo chú ngay.”

Bình luận

Thanh Sơn hài lòng, khoé môi khẽ cong lên:

Bình luận

Thanh Sơn hài lòng, khoé môi khẽ cong lên:

Bình luận

“Xem ra em thuộc bài nhanh đấy. Cứ như vậy mà làm.”

Bình luận

“Xem ra em thuộc bài nhanh đấy. Cứ như vậy mà làm.”

Bình luận

Nói xong, anh liền đứng dậy, nắm lấy tay Kim Phụng:

Bình luận

Nói xong, anh liền đứng dậy, nắm lấy tay Kim Phụng:

Bình luận

“Lên lầu thôi, ăn vậy là đủ rồi. Giờ anh muốn thay đồ.”

Bình luận

“Lên lầu thôi, ăn vậy là đủ rồi. Giờ anh muốn thay đồ.”

Bình luận

Kim Phụng tròn mắt ngạc nhiên:

Bình luận

Kim Phụng tròn mắt ngạc nhiên:

Bình luận

“Chẳng phải anh vừa tự mình mặc bộ quần áo này sao? Cần em giúp gì chứ?”

Bình luận

“Chẳng phải anh vừa tự mình mặc bộ quần áo này sao? Cần em giúp gì chứ?”

Bình luận

Thanh Sơn nhoẻn miệng cười:

Bình luận

Thanh Sơn nhoẻn miệng cười:

Bình luận

“Muốn em giúp anh lau qua người. Anh vẩy rượu lên như vậy nên hiện tại rất khó chịu.”

Bình luận

“Muốn em giúp anh lau qua người. Anh vẩy rượu lên như vậy nên hiện tại rất khó chịu.”

Bình luận

Kim Phụng bĩu môi:

Bình luận

Kim Phụng bĩu môi:

Bình luận

“Còn lâu em mới để anh lừa nữa. Hiện giờ Lâm Thanh Sơn chẳng đáng tin một chút nào.”

Bình luận

“Còn lâu em mới để anh lừa nữa. Hiện giờ Lâm Thanh Sơn chẳng đáng tin một chút nào.”

Bình luận

Thanh Sơn nhìn Kim Phụng, ánh mắt hiện lên ý cười:

Bình luận

Thanh Sơn nhìn Kim Phụng, ánh mắt hiện lên ý cười:

Bình luận

“Tại ai mà anh phải làm vậy chứ?”

Bình luận

“Tại ai mà anh phải làm vậy chứ?”

Bình luận

Sau khi những lời này, Kim Phụng thấy hai má dần nóng lên. Cô không nói thêm lời nào, nhẹ nhàng đỡ lấy Lâm Thanh Sơn rồi đưa anh về phòng.

Bình luận

Sau khi những lời này, Kim Phụng thấy hai má dần nóng lên. Cô không nói thêm lời nào, nhẹ nhàng đỡ lấy Lâm Thanh Sơn rồi đưa anh về phòng.

Bình luận

Dù sao cô nói cũng không lại anh, hơn nữa Thanh Sơn đang bị thương, cô chăm sóc cho anh một chút cũng là lẽ thường mà thôi. Huống hồ trong lòng cô, người bên cạnh thực sự chiếm vị trí rất quan trọng.

Bình luận

Dù sao cô nói cũng không lại anh, hơn nữa Thanh Sơn đang bị thương, cô chăm sóc cho anh một chút cũng là lẽ thường mà thôi. Huống hồ trong lòng cô, người bên cạnh thực sự chiếm vị trí rất quan trọng.

Bình luận

Lâm Thanh Sơn lén nhìn sang Kim Phụng, anh biết cô vợ nhỏ của mình xấu hổ, nhất thời chưa thích ứng được với “thay đổi” này.

Bình luận

Lâm Thanh Sơn lén nhìn sang Kim Phụng, anh biết cô vợ nhỏ của mình xấu hổ, nhất thời chưa thích ứng được với “thay đổi” này.

Bình luận

Anh ghé người vào cô, tranh thủ hít hà hương thơm còn vương trên tóc.

Bình luận

Anh ghé người vào cô, tranh thủ hít hà hương thơm còn vương trên tóc.

Bình luận

Những ngày qua anh đã rất nhớ cô, chính cô là động lực lớn nhất khiến anh cố gắng hoàn thành nhiệm vụ để sớm trở về. Trong ngôi nhà này không chỉ có một mình Lâm Thanh Sơn nữa, còn có Trần Kim Phụng - người mà anh hết mực yêu thương.

Bình luận

Những ngày qua anh đã rất nhớ cô, chính cô là động lực lớn nhất khiến anh cố gắng hoàn thành nhiệm vụ để sớm trở về. Trong ngôi nhà này không chỉ có một mình Lâm Thanh Sơn nữa, còn có Trần Kim Phụng - người mà anh hết mực yêu thương.

Bình luận

Thanh Sơn đã từng nghe nhắc tới mấy kẻ nghiện vợ, khi ấy anh chỉ cười, thực sự không hiểu được cảm giác của những người mà anh cho rằng không có tương lai đó. Còn hiện tại, Thanh Sơn đã thấy được tương lai có phần mờ mịt của mình rồi.

Bình luận

Thanh Sơn đã từng nghe nhắc tới mấy kẻ nghiện vợ, khi ấy anh chỉ cười, thực sự không hiểu được cảm giác của những người mà anh cho rằng không có tương lai đó. Còn hiện tại, Thanh Sơn đã thấy được tương lai có phần mờ mịt của mình rồi.

Bình luận

Cho dù phía trước còn nhiều khó khăn, thử thách, chỉ cần có Kim Phụng ở bên, nhất định anh sẽ vượt qua tất cả.

Bình luận

Cho dù phía trước còn nhiều khó khăn, thử thách, chỉ cần có Kim Phụng ở bên, nhất định anh sẽ vượt qua tất cả.


Truyện tương tự

Bình luận