• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:45:14 AM
  • 0
  • 0

Chương 42


Edwin mở cửa, thấy ông George đứng bên ngoài, anh ngạc nhiên:

Bình luận

Edwin mở cửa, thấy ông George đứng bên ngoài, anh ngạc nhiên:

Bình luận

“Chú? Sao chú lại tới làm gì?”

Bình luận

“Chú? Sao chú lại tới làm gì?”

Bình luận

“Chú.. muốn tới thăm Watson một chút. Đáng lẽ chú sẽ dẫn theo cả Lucas nữa nhưng mà chắc không được nên chỉ đến một mình vậy.” Ông George trả lời, nhìn Edwin một cách lúng túng.

Bình luận

“Chú.. muốn tới thăm Watson một chút. Đáng lẽ chú sẽ dẫn theo cả Lucas nữa nhưng mà chắc không được nên chỉ đến một mình vậy.” Ông George trả lời, nhìn Edwin một cách lúng túng.

Bình luận

“Chú vào đi, Edward vừa ngủ trưa dậy thôi.” Edwin mở rộng cửa, bước sang một bên để ông Kent bước vào.

Bình luận

“Chú vào đi, Edward vừa ngủ trưa dậy thôi.” Edwin mở rộng cửa, bước sang một bên để ông Kent bước vào.

Bình luận

Cẩn thận đặt bó hoa nhỏ và túi hoa quả lên chiếc bàn cạnh giường, ông Kent mở lời với Edward:

Bình luận

Cẩn thận đặt bó hoa nhỏ và túi hoa quả lên chiếc bàn cạnh giường, ông Kent mở lời với Edward:

Bình luận

“Buổi chiều tốt lành, cậu Watson, bây giờ vết thương của cậu không đáng ngại rồi chứ?”

Bình luận

“Buổi chiều tốt lành, cậu Watson, bây giờ vết thương của cậu không đáng ngại rồi chứ?”

Bình luận

“Cảm ơn lời hỏi thăm của ngài, tôi vẫn ổn. Ngài ngồi xuống đi, đừng đứng như vậy kẻo mỏi chân.” Edward không thích lắm cái việc tiếp khách vào thăm hỏi, nhất là khi cậu vừa tỉnh ngủ, đang muốn yên tĩnh một chút. Thế nhưng vì phép lịch sự, cậu vẫn ngồi thẳng dậy nói chuyện với ông George.

Bình luận

“Cảm ơn lời hỏi thăm của ngài, tôi vẫn ổn. Ngài ngồi xuống đi, đừng đứng như vậy kẻo mỏi chân.” Edward không thích lắm cái việc tiếp khách vào thăm hỏi, nhất là khi cậu vừa tỉnh ngủ, đang muốn yên tĩnh một chút. Thế nhưng vì phép lịch sự, cậu vẫn ngồi thẳng dậy nói chuyện với ông George.

Bình luận

Edwin đã ra ngoài nói chuyện điện thoại, trong phòng chỉ còn hai người. Edward tự rót cho mình một cốc nước, uống một ngụm, cậu hỏi:

Bình luận

Edwin đã ra ngoài nói chuyện điện thoại, trong phòng chỉ còn hai người. Edward tự rót cho mình một cốc nước, uống một ngụm, cậu hỏi:

Bình luận

“Tôi nghĩ ngài đây đâu cần phải hạ cố đến thăm tôi đâu, chỉ cần gửi lời là đủ rồi mà? Nếu còn chuyện gì khác, ngài cứ nói.”

Bình luận

“Tôi nghĩ ngài đây đâu cần phải hạ cố đến thăm tôi đâu, chỉ cần gửi lời là đủ rồi mà? Nếu còn chuyện gì khác, ngài cứ nói.”

Bình luận

“Tôi muốn đến thăm cậu cũng vì muốn nói với cậu một câu xin lỗi trực tiếp với cậu. Tôi dạy con chưa đủ nghiêm, cũng chưa có trách nhiệm tìm hiểu thằng bé. Thật lòng mà nói, khi biết chuyện Lucas làm, tôi vẫn không hiểu sao thằng bé lại ghét cậu đến vậy.” Ông George nói, hơi cúi đầu.

Bình luận

“Tôi muốn đến thăm cậu cũng vì muốn nói với cậu một câu xin lỗi trực tiếp với cậu. Tôi dạy con chưa đủ nghiêm, cũng chưa có trách nhiệm tìm hiểu thằng bé. Thật lòng mà nói, khi biết chuyện Lucas làm, tôi vẫn không hiểu sao thằng bé lại ghét cậu đến vậy.” Ông George nói, hơi cúi đầu.

Bình luận

“Việc này chính tôi cũng không hiểu. Lucas không giống một người sẽ ra tay giết người khác chỉ vì chút xíu hiềm khích như vậy. Nhưng ngài Connors này, con trai ngài có lẽ đã phải trải qua chuyện gì đó khiến tâm tình cậu ta thay đổi, mà chắc chắn đó không phải chuyện nhỏ đâu. Con trai ngài gặp chuyện lớn như vậy, ngài thực sự không biết gì sao?” Edward nghi hoặc.

Bình luận

“Việc này chính tôi cũng không hiểu. Lucas không giống một người sẽ ra tay giết người khác chỉ vì chút xíu hiềm khích như vậy. Nhưng ngài Connors này, con trai ngài có lẽ đã phải trải qua chuyện gì đó khiến tâm tình cậu ta thay đổi, mà chắc chắn đó không phải chuyện nhỏ đâu. Con trai ngài gặp chuyện lớn như vậy, ngài thực sự không biết gì sao?” Edward nghi hoặc.

Bình luận

“Thật sự là tôi quá bận rộn nên không rõ, với lại trước giờ thằng bé chưa từng chia sẻ điều gì với tôi cả. Nhưng tôi chắc chắn sẽ hỏi lại và nói chuyện với nó sau.” Ông George giải thích. Không hiểu sao Edward lại có cảm giác giống như chỉ khi cậu nhắc tới vấn đề này, ông ta mới nghĩ đến việc nói chuyện và tìm hiểu về những gì đã xảy ra với Lucas vậy.

Bình luận

“Thật sự là tôi quá bận rộn nên không rõ, với lại trước giờ thằng bé chưa từng chia sẻ điều gì với tôi cả. Nhưng tôi chắc chắn sẽ hỏi lại và nói chuyện với nó sau.” Ông George giải thích. Không hiểu sao Edward lại có cảm giác giống như chỉ khi cậu nhắc tới vấn đề này, ông ta mới nghĩ đến việc nói chuyện và tìm hiểu về những gì đã xảy ra với Lucas vậy.

Bình luận

“Vâng, tôi cũng nghĩ thế. Rất mong rằng sau khi hai ba con ngài nói chuyện với nhau xong, ngài có thể cho tôi biết đáp án.” Nói nữa thì hoá ra tọc mạch nên Edward nhún vai không hỏi tiếp. Cậu quay đầu nhìn về hướng khác, “Phải rồi ngài Connors, ngài còn chuyện gì nữa không?”

Bình luận

“Vâng, tôi cũng nghĩ thế. Rất mong rằng sau khi hai ba con ngài nói chuyện với nhau xong, ngài có thể cho tôi biết đáp án.” Nói nữa thì hoá ra tọc mạch nên Edward nhún vai không hỏi tiếp. Cậu quay đầu nhìn về hướng khác, “Phải rồi ngài Connors, ngài còn chuyện gì nữa không?”

Bình luận

“Còn một chuyện nữa. Tôi vốn định để đến một lúc nào đó sẽ thu xếp để nói với cậu, nhưng mà chuyện thành thế này rồi, tôi sẽ nói luôn vậy.” Ông George vặn hai bàn tay vào nhau.

Bình luận

“Còn một chuyện nữa. Tôi vốn định để đến một lúc nào đó sẽ thu xếp để nói với cậu, nhưng mà chuyện thành thế này rồi, tôi sẽ nói luôn vậy.” Ông George vặn hai bàn tay vào nhau.

Bình luận

“Tôi đoán nhé, có phải chúng ta... có quan hệ ba con không?” Edward nhìn ông Kent, mỉm cười, “Edwin đã nói với tôi rồi, hơn nữa cả Lucas cũng đã nói nhưng mà tôi cảm thấy không chắc chắn lắm. Chúng ta có thể làm xét nghiệm ADN chứ?”

Bình luận

“Tôi đoán nhé, có phải chúng ta... có quan hệ ba con không?” Edward nhìn ông Kent, mỉm cười, “Edwin đã nói với tôi rồi, hơn nữa cả Lucas cũng đã nói nhưng mà tôi cảm thấy không chắc chắn lắm. Chúng ta có thể làm xét nghiệm ADN chứ?”

Bình luận

“Trước đó tôi đã làm rồi. Hôm nay tôi có mang kết quả đến đây.” Ông George rút ra trong túi áo một tờ giấy đưa cho Edward. Khi nhận lấy tờ giấy, Edward nhận ra bàn tay ông ta hơi run, “Có lẽ cậu sẽ cảm thấy nghi ngờ, nhưng quả thực mẫu gen mà người của tôi đi thu thập là của cậu. Tất nhiên bọn họ không làm gì xâm phạm quyền riêng tư cả đâu.”

Bình luận

“Trước đó tôi đã làm rồi. Hôm nay tôi có mang kết quả đến đây.” Ông George rút ra trong túi áo một tờ giấy đưa cho Edward. Khi nhận lấy tờ giấy, Edward nhận ra bàn tay ông ta hơi run, “Có lẽ cậu sẽ cảm thấy nghi ngờ, nhưng quả thực mẫu gen mà người của tôi đi thu thập là của cậu. Tất nhiên bọn họ không làm gì xâm phạm quyền riêng tư cả đâu.”

Bình luận

Edward đọc tờ kết quả trong vài giây, các thông tin đều không có vấn đề gì. Ông George nói tiếp:

Bình luận

Edward đọc tờ kết quả trong vài giây, các thông tin đều không có vấn đề gì. Ông George nói tiếp:

Bình luận

“Tôi cũng không ngờ lại có chuyện này. Chỉ cho đến khi thấy cậu tôi mới ngỡ ngàng, sau đó thì không nhịn được mà đi kiểm chứng. Thật sự...cậu rất giống cô ấy..” Ông khẽ nhắm mắt, nói một cách đầy hoài niệm.

Bình luận

“Tôi cũng không ngờ lại có chuyện này. Chỉ cho đến khi thấy cậu tôi mới ngỡ ngàng, sau đó thì không nhịn được mà đi kiểm chứng. Thật sự...cậu rất giống cô ấy..” Ông khẽ nhắm mắt, nói một cách đầy hoài niệm.

Bình luận

“Tôi sẽ tự mình kiểm tra lại thêm một lần nữa cho chắc ăn. Nhưng mà ngài Connors này, tôi muốn hỏi. Nếu như tôi thực sự là con ngài, thì...rốt cuộc năm xưa đã xảy ra chuyện gì thế? Tại sao tôi lại được sinh ra ở trại trẻ mồ côi? Hoặc nên hỏi là vì sao mẹ tôi lại phải lưu lạc đến mức ấy?” Đặt tờ giấy xét nghiệm ADN xuống, lòng Edward trĩu nặng chứ không hề vui vẻ chút nào như cậu đã từng tưởng tượng.

Bình luận

“Tôi sẽ tự mình kiểm tra lại thêm một lần nữa cho chắc ăn. Nhưng mà ngài Connors này, tôi muốn hỏi. Nếu như tôi thực sự là con ngài, thì...rốt cuộc năm xưa đã xảy ra chuyện gì thế? Tại sao tôi lại được sinh ra ở trại trẻ mồ côi? Hoặc nên hỏi là vì sao mẹ tôi lại phải lưu lạc đến mức ấy?” Đặt tờ giấy xét nghiệm ADN xuống, lòng Edward trĩu nặng chứ không hề vui vẻ chút nào như cậu đã từng tưởng tượng.

Bình luận

“Ba và mẹ con yêu nhau, nhưng bị gia đình ngăn cấm. Sau cùng, vì bị phản đối quá gay gắt bên chúng ta chia tay. Mẹ con bỏ đi, còn ba phải cưới cô gái được ông bà nội con định sẵn...và có Lucas.” Ông Kent giải thích với giọng run run.

Bình luận

“Ba và mẹ con yêu nhau, nhưng bị gia đình ngăn cấm. Sau cùng, vì bị phản đối quá gay gắt bên chúng ta chia tay. Mẹ con bỏ đi, còn ba phải cưới cô gái được ông bà nội con định sẵn...và có Lucas.” Ông Kent giải thích với giọng run run.

Bình luận

“Ngài có biết khi đó mẹ tôi có mang không? Theo như tôi được biết thì Lucas chỉ sinh sau tôi ba tháng thôi mà. Đáng lẽ khi ngài và phu nhân kết hôn, mẹ tôi phải được ba tháng rồi chứ?” Edward càng lúc càng nghi hoặc.

Bình luận

“Ngài có biết khi đó mẹ tôi có mang không? Theo như tôi được biết thì Lucas chỉ sinh sau tôi ba tháng thôi mà. Đáng lẽ khi ngài và phu nhân kết hôn, mẹ tôi phải được ba tháng rồi chứ?” Edward càng lúc càng nghi hoặc.

Bình luận

“Ba không nhớ rõ lắm, đã trôi qua hai mươi mấy năm rồi. Nhưng có lẽ lúc đó mẹ con đã bắt đầu có dấu hiệu nôn nghén mà ba không chú ý....” Ông Kent cúi đầu càng lúc càng thấp.

Bình luận

“Ba không nhớ rõ lắm, đã trôi qua hai mươi mấy năm rồi. Nhưng có lẽ lúc đó mẹ con đã bắt đầu có dấu hiệu nôn nghén mà ba không chú ý....” Ông Kent cúi đầu càng lúc càng thấp.

Bình luận

“Không nhận ra? Không chú ý? Tại sao? Hai người yêu nhau đến mức còn ăn nằm với nhau...vậy mà ngài lại không chú ý đến cả những biểu hiện nhỏ nhất của mẹ tôi. Rốt cuộc hai người yêu nhau cái kiểu gì vậy?” Edward nhìn ông George, nói với vẻ mặt cực kỳ tức giận, “Khi mới nghe câu chuyện tôi đã nghi ngờ rồi. Thưa ngài, tôi rất mong ngài làm rõ thế nào là "gia đình ngăn cấm" đấy. Nếu không, dù có nói thế nào, tôi cũng quyết không thừa nhận ngài là ba tôi.”

Bình luận

“Không nhận ra? Không chú ý? Tại sao? Hai người yêu nhau đến mức còn ăn nằm với nhau...vậy mà ngài lại không chú ý đến cả những biểu hiện nhỏ nhất của mẹ tôi. Rốt cuộc hai người yêu nhau cái kiểu gì vậy?” Edward nhìn ông George, nói với vẻ mặt cực kỳ tức giận, “Khi mới nghe câu chuyện tôi đã nghi ngờ rồi. Thưa ngài, tôi rất mong ngài làm rõ thế nào là "gia đình ngăn cấm" đấy. Nếu không, dù có nói thế nào, tôi cũng quyết không thừa nhận ngài là ba tôi.”

Bình luận

“Về chuyện gia đình phản đối..” Hít một hơi sâu, ông Kent ngửa đầu ra sau nói khẽ, “Khi đó bà nội con phản ứng khá gay gắt, bà vẫn luôn cho rằng ba và mẹ con chỉ là hứng thú nhất thời nên mới yêu nhau rồi đòi cưới. Hơn nữa mẹ con....cũng là trẻ mồ côi, con trai à, mà cô gái bà và ông đã nhắm sẵn cho ba là con gái của một gia đình quyền quý, có quan hệ thân thiết với gia đình. Thế nên bà đã phản đối, thậm chí còn đe doạ sẽ dùng cách để khủng bố mẹ con. Cuối cùng, vì mẹ con, ba đành đồng ý cưới cô gái kia, cũng chính là mẹ Lucas…”

Bình luận

“Về chuyện gia đình phản đối..” Hít một hơi sâu, ông Kent ngửa đầu ra sau nói khẽ, “Khi đó bà nội con phản ứng khá gay gắt, bà vẫn luôn cho rằng ba và mẹ con chỉ là hứng thú nhất thời nên mới yêu nhau rồi đòi cưới. Hơn nữa mẹ con....cũng là trẻ mồ côi, con trai à, mà cô gái bà và ông đã nhắm sẵn cho ba là con gái của một gia đình quyền quý, có quan hệ thân thiết với gia đình. Thế nên bà đã phản đối, thậm chí còn đe doạ sẽ dùng cách để khủng bố mẹ con. Cuối cùng, vì mẹ con, ba đành đồng ý cưới cô gái kia, cũng chính là mẹ Lucas…”

Bình luận

“Chỉ vậy thôi sao?” Edward nhìn ông, sự nghi ngờ trong lòng cậu vẫn chưa thể tiêu tan, “Ngài Connors này, không biết tôi có thể gặp bà nội tôi...à không, là phu nhân Connors không?”

Bình luận

“Chỉ vậy thôi sao?” Edward nhìn ông, sự nghi ngờ trong lòng cậu vẫn chưa thể tiêu tan, “Ngài Connors này, không biết tôi có thể gặp bà nội tôi...à không, là phu nhân Connors không?”

Bình luận

“Được chứ, ba sẽ nói với bà con. Con muốn gặp lúc nào?” Ông Kent gật đầu, nhìn Edward một cách áy náy.

Bình luận

“Được chứ, ba sẽ nói với bà con. Con muốn gặp lúc nào?” Ông Kent gật đầu, nhìn Edward một cách áy náy.

Bình luận

“Ngày mai, có được không thưa ngài?” Edward nhìn sang hướng khác.

Bình luận

“Ngày mai, có được không thưa ngài?” Edward nhìn sang hướng khác.

Bình luận

“Tất nhiên rồi con trai, bà sẽ rất vui khi gặp được con.” Ông đứng lên, cầm lấy mũ bước ra cửa. Edward nhìn thấy bước chân của ông thật nặng nề.

Bình luận

“Tất nhiên rồi con trai, bà sẽ rất vui khi gặp được con.” Ông đứng lên, cầm lấy mũ bước ra cửa. Edward nhìn thấy bước chân của ông thật nặng nề.

Bình luận

Ông Kent vừa mở cửa thì đã thấy Edwin đang đứng đó. Anh né người sang một bên:

Bình luận

Ông Kent vừa mở cửa thì đã thấy Edwin đang đứng đó. Anh né người sang một bên:

Bình luận

“Tạm biệt, chú George. Cảm ơn chú đã đến thăm Edward.”

Bình luận

“Tạm biệt, chú George. Cảm ơn chú đã đến thăm Edward.”

Bình luận

Nhìn ông Kent bước về cuối hành lang, Edwin đóng cửa lại. Anh bước đến bên giường Edward, vòng tay ôm cậu. Edward vùi mặt vào lòng anh, nói khẽ:

Bình luận

Nhìn ông Kent bước về cuối hành lang, Edwin đóng cửa lại. Anh bước đến bên giường Edward, vòng tay ôm cậu. Edward vùi mặt vào lòng anh, nói khẽ:

Bình luận

“Edwin, em.. có dự cảm rất không lành.”

Bình luận

“Edwin, em.. có dự cảm rất không lành.”

Bình luận

“Anh hiểu, anh cũng vậy. Lúc nãy đứng ngoài anh cũng đã nghe thấy hết những gì chú ấy nói, anh cảm thấy có gì đó không ổn trong câu chuyện này. Nhưng ngày mai chúng ta sẽ rõ, không phải sao?” Vỗ nhẹ lên mớ tóc dày của Edward, Edwin để cậu gỡ anh ra rồi quay sang dọn dẹp chiếc bàn bên cạnh giường.

Bình luận

“Anh hiểu, anh cũng vậy. Lúc nãy đứng ngoài anh cũng đã nghe thấy hết những gì chú ấy nói, anh cảm thấy có gì đó không ổn trong câu chuyện này. Nhưng ngày mai chúng ta sẽ rõ, không phải sao?” Vỗ nhẹ lên mớ tóc dày của Edward, Edwin để cậu gỡ anh ra rồi quay sang dọn dẹp chiếc bàn bên cạnh giường.

Bình luận

“Ông ấy.. không giống người ba mà em tưởng tượng, rất không giống..” Edward nói nhỏ giống như tự nhủ với bản thân mình, “Có khi nào hình tượng của ba trong lòng em bị ảnh hưởng quá nhiều từ thầy giáo không nhỉ?”

Bình luận

“Ông ấy.. không giống người ba mà em tưởng tượng, rất không giống..” Edward nói nhỏ giống như tự nhủ với bản thân mình, “Có khi nào hình tượng của ba trong lòng em bị ảnh hưởng quá nhiều từ thầy giáo không nhỉ?”

Bình luận

“Chắc vậy chăng? Được rồi bé yêu, đừng lo. Chúng mình xuống dưới đi dạo nhé?” Edwin hạ giọng dỗ dành cậu.

Bình luận

“Chắc vậy chăng? Được rồi bé yêu, đừng lo. Chúng mình xuống dưới đi dạo nhé?” Edwin hạ giọng dỗ dành cậu.

Bình luận

“Vâng, vậy mình đi đi anh.”

Bình luận

“Vâng, vậy mình đi đi anh.”

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Hôm sau, khi Edward vừa xong bữa sáng, đang ngồi đọc sách trên giường thì có người gõ cửa. Edwin đứng lên ra mở:

Bình luận

Hôm sau, khi Edward vừa xong bữa sáng, đang ngồi đọc sách trên giường thì có người gõ cửa. Edwin đứng lên ra mở:

Bình luận

“Chắc là chú George đến. Y tá không kiểm tra giờ này đâu.”

Bình luận

“Chắc là chú George đến. Y tá không kiểm tra giờ này đâu.”

Bình luận

Đúng như dự đoán của anh, đứng ngoài cửa là ông George và một bà lão ngồi trên xe lăn cùng với cô gái giúp đẩy xe. Edwin cất lời:

Bình luận

Đúng như dự đoán của anh, đứng ngoài cửa là ông George và một bà lão ngồi trên xe lăn cùng với cô gái giúp đẩy xe. Edwin cất lời:

Bình luận

“Cháu chào chú. Chào bà, chào cô. Mọi người mau vào đi.”

Bình luận

“Cháu chào chú. Chào bà, chào cô. Mọi người mau vào đi.”

Bình luận

Edward nhìn cô gái, ngạc nhiên:

Bình luận

Edward nhìn cô gái, ngạc nhiên:

Bình luận

“Cô là…”

Bình luận

“Cô là…”

Bình luận

“Tôi là cháu ruột chú George, cũng là chị họ của cậu đấy.” Cô gái đẩy chiếc xe lăn đến gần giường, “Cậu biết Jeremy chứ? Cậu ta là người tôi thuê để gài vào những người của thằng bé Lucas để giúp nó giải quyết mớ hỗn độn nó gây ra, cũng là để trông chừng nó.”

Bình luận

“Tôi là cháu ruột chú George, cũng là chị họ của cậu đấy.” Cô gái đẩy chiếc xe lăn đến gần giường, “Cậu biết Jeremy chứ? Cậu ta là người tôi thuê để gài vào những người của thằng bé Lucas để giúp nó giải quyết mớ hỗn độn nó gây ra, cũng là để trông chừng nó.”

Bình luận

“Sao? Anh ấy là chị thuê?” Edward sửng sốt.

Bình luận

“Sao? Anh ấy là chị thuê?” Edward sửng sốt.

Bình luận

“Đúng thế, nhưng mà người Lucas thuê có vẻ tinh ranh lắm, nên cậu ta phải chịu chút thiệt hại. Cũng may người yêu cậu đến đúng lúc đấy. Cơ mà tôi nghĩ chúng ta đừng phí thời gian vào những chuyện tầm phào thế này thì hơn, nên nói thẳng vào vấn đề chứ nhỉ?”

Bình luận

“Đúng thế, nhưng mà người Lucas thuê có vẻ tinh ranh lắm, nên cậu ta phải chịu chút thiệt hại. Cũng may người yêu cậu đến đúng lúc đấy. Cơ mà tôi nghĩ chúng ta đừng phí thời gian vào những chuyện tầm phào thế này thì hơn, nên nói thẳng vào vấn đề chứ nhỉ?”

Bình luận

“Vâng.” Edward đặt cuốn sách xuống một bên, ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt ông Kent, “Chúng ta có thể làm xét nghiệm ADN thêm một lần, được không?”

Bình luận

“Vâng.” Edward đặt cuốn sách xuống một bên, ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt ông Kent, “Chúng ta có thể làm xét nghiệm ADN thêm một lần, được không?”

Bình luận

Một lúc sau, cầm tờ giấy kết quả trên tay, Edward mỉm cười:

Bình luận

Một lúc sau, cầm tờ giấy kết quả trên tay, Edward mỉm cười:

Bình luận

“Vậy là chắc chắn rồi, tôi và ngài Connors thực sự là có quan hệ ba con.”!Cậu đặt tờ giấy xuống một bên.

Bình luận

“Vậy là chắc chắn rồi, tôi và ngài Connors thực sự là có quan hệ ba con.”!Cậu đặt tờ giấy xuống một bên.

Bình luận

Bà lão ngồi trên xe lăn nhìn Edward, dịu dàng nói với cậu:

Bình luận

Bà lão ngồi trên xe lăn nhìn Edward, dịu dàng nói với cậu:

Bình luận

“Thực sự...bà không thể ngờ rằng cháu lại được sinh ra trên đời. Mấy năm nay, cháu thiệt thòi quá rồi.”

Bình luận

“Thực sự...bà không thể ngờ rằng cháu lại được sinh ra trên đời. Mấy năm nay, cháu thiệt thòi quá rồi.”

Bình luận

“Vâng, tôi biết điều này. Tôi cũng không ngờ ngài Watson lại là ba tôi.” Edward nói khẽ.

Bình luận

“Vâng, tôi biết điều này. Tôi cũng không ngờ ngài Watson lại là ba tôi.” Edward nói khẽ.

Bình luận

“Hôm nay cháu muốn gặp bà..là vì muốn hỏi rõ chuyện gì sao?” Bà Connors nhìn Edward, ánh nhìn giống như đã hiểu thấu ý đồ của cậu.

Bình luận

“Hôm nay cháu muốn gặp bà..là vì muốn hỏi rõ chuyện gì sao?” Bà Connors nhìn Edward, ánh nhìn giống như đã hiểu thấu ý đồ của cậu.

Bình luận

“Đúng là vậy, thưa bà. Ngài Watson từng nói với tôi rằng ông ấy và mẹ tôi yêu nhau nhưng bị bà phản đối đến mức chia tay. Tôi.... muốn hỏi rõ sự "phản đối" đó là thế nào.” Edward ngập ngừng mà không hiểu vì sao.

Bình luận

“Đúng là vậy, thưa bà. Ngài Watson từng nói với tôi rằng ông ấy và mẹ tôi yêu nhau nhưng bị bà phản đối đến mức chia tay. Tôi.... muốn hỏi rõ sự "phản đối" đó là thế nào.” Edward ngập ngừng mà không hiểu vì sao.

Bình luận

“Không ngờ cháu còn để ý đến cả chi tiết này nữa. Được rồi, bà sẽ nói, những điều này, cháu xứng đáng được biết..” Bà Connors gật gù.

Bình luận

“Không ngờ cháu còn để ý đến cả chi tiết này nữa. Được rồi, bà sẽ nói, những điều này, cháu xứng đáng được biết..” Bà Connors gật gù.

Bình luận

Năm đó, ông George và bà Annette mẹ Edward yêu nhau. Ông cầu hôn bà và đưa về ra mắt gia đình. Bà Connors không thật sự tin vào tình yêu của con trai, nên theo như lời kể của bà, bà đã thử thách đôi uyên ương một chút. Ngoài mặt, bà làm như phản đối cô gái Annette về làm dâu, bên trong thì ngấm ngầm quan sát biểu hiện. Không dừng lại ở đó, bà cũng quan sát biểu hiện của con trai qua việc thuyết phục ông George rằng, việc cưới cô gái mà bà đã định sẵn có thể đem lại rất nhiều lợi ích cho tương lai của ông, mặt khác còn nói rằng sẽ dùng mọi cách dù là đe dọa, khủng bố để Annette rời đi. Cho đến khi thấy ông George và bà Annette vẫn kiên quyết, bà nghĩ đã ổn rồi, thì đùng một cái, ông George đồng ý, còn bà Annette đành phải bỏ đi.

Bình luận

Năm đó, ông George và bà Annette mẹ Edward yêu nhau. Ông cầu hôn bà và đưa về ra mắt gia đình. Bà Connors không thật sự tin vào tình yêu của con trai, nên theo như lời kể của bà, bà đã thử thách đôi uyên ương một chút. Ngoài mặt, bà làm như phản đối cô gái Annette về làm dâu, bên trong thì ngấm ngầm quan sát biểu hiện. Không dừng lại ở đó, bà cũng quan sát biểu hiện của con trai qua việc thuyết phục ông George rằng, việc cưới cô gái mà bà đã định sẵn có thể đem lại rất nhiều lợi ích cho tương lai của ông, mặt khác còn nói rằng sẽ dùng mọi cách dù là đe dọa, khủng bố để Annette rời đi. Cho đến khi thấy ông George và bà Annette vẫn kiên quyết, bà nghĩ đã ổn rồi, thì đùng một cái, ông George đồng ý, còn bà Annette đành phải bỏ đi.

Bình luận

“Nếu lúc đó bà biết mẹ cháu đang mang thai cháu, bà sẽ kiên quyết giữ mẹ cháu lại, Edward à…” Bà nói với vẻ tiếc nuối khôn nguôi.

Bình luận

“Nếu lúc đó bà biết mẹ cháu đang mang thai cháu, bà sẽ kiên quyết giữ mẹ cháu lại, Edward à…” Bà nói với vẻ tiếc nuối khôn nguôi.

Bình luận

“Ngài Connors, đúng thế không? Ngài nói đi.” Edward đột nhiên nhìn về phía ông George, chất vấn, “Sao lúc trước ngài nói là vì không chịu được sự phản đối cơ mà?”

Bình luận

“Ngài Connors, đúng thế không? Ngài nói đi.” Edward đột nhiên nhìn về phía ông George, chất vấn, “Sao lúc trước ngài nói là vì không chịu được sự phản đối cơ mà?”

Bình luận

“Đúng là ba con không chịu được sự phản đối từ ông bà, con à.” Bà Connors nhìn cậu, cảm xúc trong mắt bà không còn chỉ là bình thản như khi nãy. Bà quay đầu nhìn về con trai, “Khi con đồng ý, mẹ đã nghĩ con và Annette không thực sự nghiêm túc với nhau nên không nhắc đến chuyện thử thách này. Nếu không phải cháu nó hỏi đến, có thể mẹ sẽ giữ bí mật đến khi xuống mồ..”

Bình luận

“Đúng là ba con không chịu được sự phản đối từ ông bà, con à.” Bà Connors nhìn cậu, cảm xúc trong mắt bà không còn chỉ là bình thản như khi nãy. Bà quay đầu nhìn về con trai, “Khi con đồng ý, mẹ đã nghĩ con và Annette không thực sự nghiêm túc với nhau nên không nhắc đến chuyện thử thách này. Nếu không phải cháu nó hỏi đến, có thể mẹ sẽ giữ bí mật đến khi xuống mồ..”

Bình luận

“Mẹ, sao khi đó mẹ lại không nói với con? Như vậy có phải là…” Ông George thốt lên nhưng ông nhanh chóng dừng lại trước ánh mắt Edward.

Bình luận

“Mẹ, sao khi đó mẹ lại không nói với con? Như vậy có phải là…” Ông George thốt lên nhưng ông nhanh chóng dừng lại trước ánh mắt Edward.

Bình luận

“Có phải là gì? Thưa ông? Ông chính là người không chịu được thử thách mà bỏ rơi mẹ tôi, ông còn phàn nàn điều gì nữa? Cứ coi như ông có thể cưới mẹ tôi, nhưng ông có chắc với cái tính cách của mình, ông có thể cho mẹ con tôi một cuộc hạnh phúc không?” Cảm xúc trong lòng Edward bùng nổ, cậu dằn từng tiếng, nhìn thẳng vào mắt ông George, “Ông chỉ là ham vui với mẹ tôi rồi ruồng bỏ bà ấy, vậy mà ông lại dám ăn nằm với bà ấy để bà ấy có tôi. Ông nói đi, khi đó ông có biết mẹ tôi có mang không?”

Bình luận

“Có phải là gì? Thưa ông? Ông chính là người không chịu được thử thách mà bỏ rơi mẹ tôi, ông còn phàn nàn điều gì nữa? Cứ coi như ông có thể cưới mẹ tôi, nhưng ông có chắc với cái tính cách của mình, ông có thể cho mẹ con tôi một cuộc hạnh phúc không?” Cảm xúc trong lòng Edward bùng nổ, cậu dằn từng tiếng, nhìn thẳng vào mắt ông George, “Ông chỉ là ham vui với mẹ tôi rồi ruồng bỏ bà ấy, vậy mà ông lại dám ăn nằm với bà ấy để bà ấy có tôi. Ông nói đi, khi đó ông có biết mẹ tôi có mang không?”

Bình luận

Ông George nhìn vào ánh mắt khẩn thiết của Edward, ông nuốt nước bọt, cân nhắc những gì cần nói, nhưng cuối cùng ông thở dài, thừa nhận một cách khó nhọc như người ta thừa nhận tội trạng:

Bình luận

Ông George nhìn vào ánh mắt khẩn thiết của Edward, ông nuốt nước bọt, cân nhắc những gì cần nói, nhưng cuối cùng ông thở dài, thừa nhận một cách khó nhọc như người ta thừa nhận tội trạng:

Bình luận

“Ba biết, nhưng lúc đó không kịp nữa rồi. Hơn nữa mẹ con nói sẽ phá thai nên bảo ba yên tâm. Từ đó ba không còn tìm được tung tích của mẹ con nữa.”

Bình luận

“Ba biết, nhưng lúc đó không kịp nữa rồi. Hơn nữa mẹ con nói sẽ phá thai nên bảo ba yên tâm. Từ đó ba không còn tìm được tung tích của mẹ con nữa.”

Bình luận

“Mẹ tôi nói phá thai, vậy sau đó ông có xác nhận lại không? Có không? Hay là ông vốn không quan tâm xem mẹ tôi ra sao, chỉ cần bà ấy rời đi? Ông xem đấy, bà ấy đâu có phá thai, bà ấy vẫn sinh ra tôi, bà ấy...vì sinh khó mà chết.”

Bình luận

“Mẹ tôi nói phá thai, vậy sau đó ông có xác nhận lại không? Có không? Hay là ông vốn không quan tâm xem mẹ tôi ra sao, chỉ cần bà ấy rời đi? Ông xem đấy, bà ấy đâu có phá thai, bà ấy vẫn sinh ra tôi, bà ấy...vì sinh khó mà chết.”

Bình luận

Edward cố gắng đè nén lại để không gào lên, cậu nghe thấy giọng mình nghèn nghẹn. Hít một hơi thật sâu, cậu ngửa đầu ra sau, ép giọt nước mắt vốn chực trào đọng lại bên khoé mắt:

Bình luận

Edward cố gắng đè nén lại để không gào lên, cậu nghe thấy giọng mình nghèn nghẹn. Hít một hơi thật sâu, cậu ngửa đầu ra sau, ép giọt nước mắt vốn chực trào đọng lại bên khoé mắt:

Bình luận

“Tôi vẫn luôn nghĩ rằng ba mẹ tôi yêu nhau, nhưng vì bị phản đối mà bỏ đi, trên đường ba tôi gặp bất trắc mà qua đời. Ông biết không? Tôi vẫn luôn nghĩ rằng nếu ba tôi còn sống, tôi sẽ có một gia đình trọn vẹn, sẽ không phải nhìn bạn bè có gia đình mà ganh tị. Nhưng bây giờ tôi nhận ra, dù ba tôi còn sống, ông ta vẫn không thể cho tôi một gia đình thực thụ.”

Bình luận

“Tôi vẫn luôn nghĩ rằng ba mẹ tôi yêu nhau, nhưng vì bị phản đối mà bỏ đi, trên đường ba tôi gặp bất trắc mà qua đời. Ông biết không? Tôi vẫn luôn nghĩ rằng nếu ba tôi còn sống, tôi sẽ có một gia đình trọn vẹn, sẽ không phải nhìn bạn bè có gia đình mà ganh tị. Nhưng bây giờ tôi nhận ra, dù ba tôi còn sống, ông ta vẫn không thể cho tôi một gia đình thực thụ.”

Bình luận

“Ba...ba xin lỗi con, thực sự xin lỗi con nhiều lắm.” Ông George cúi đầu, đưa một bàn tay lên lau nước mắt.

Bình luận

“Ba...ba xin lỗi con, thực sự xin lỗi con nhiều lắm.” Ông George cúi đầu, đưa một bàn tay lên lau nước mắt.

Bình luận

“Bây giờ xin lỗi thì được gì? Người mà ông phải xin lỗi là mẹ tôi kìa. Ông thực sự vô tâm lắm đấy, ông biết không?” Cảnh vật trước mắt nhoè đi, Edward biết nước mắt đã tràn đầy trên khóe mắt. Cậu nhìn sang hướng khác, cố gắng ổn định lại tâm trạng.

Bình luận

“Bây giờ xin lỗi thì được gì? Người mà ông phải xin lỗi là mẹ tôi kìa. Ông thực sự vô tâm lắm đấy, ông biết không?” Cảnh vật trước mắt nhoè đi, Edward biết nước mắt đã tràn đầy trên khóe mắt. Cậu nhìn sang hướng khác, cố gắng ổn định lại tâm trạng.

Bình luận

“Về chuyện nhận thân, ba định nói với con, đồng thời cũng dành ra cho con một phần tài sản để bù đắp..” Ông Kent nhìn cậu, nói mà hơi lúng túng.

Bình luận

“Về chuyện nhận thân, ba định nói với con, đồng thời cũng dành ra cho con một phần tài sản để bù đắp..” Ông Kent nhìn cậu, nói mà hơi lúng túng.

Bình luận

“Không cần!” Edward ngắt lời, sau đó nhận ra nãy giờ cậu đã thất lễ nên cậu hắng giọng, nói một cách từ tốn, còn không quên dùng kính ngữ, “Tôi không muốn nhận nó, mấy năm nay tôi vẫn sống mà không cần đến nó đấy thôi. Ngược lại, những lúc tôi cần đến người ba như ngài, ngài lại chẳng hề xuất hiện, bây giờ ngài đưa thứ này cũng không có ích lợi gì đâu.”

Bình luận

“Không cần!” Edward ngắt lời, sau đó nhận ra nãy giờ cậu đã thất lễ nên cậu hắng giọng, nói một cách từ tốn, còn không quên dùng kính ngữ, “Tôi không muốn nhận nó, mấy năm nay tôi vẫn sống mà không cần đến nó đấy thôi. Ngược lại, những lúc tôi cần đến người ba như ngài, ngài lại chẳng hề xuất hiện, bây giờ ngài đưa thứ này cũng không có ích lợi gì đâu.”

Bình luận

Chứng kiến điệu bộ xa lạ của Edward, vẻ mặt ông George đầy đau khổ. Ông hỏi mà như van nài:

Bình luận

Chứng kiến điệu bộ xa lạ của Edward, vẻ mặt ông George đầy đau khổ. Ông hỏi mà như van nài:

Bình luận

“Con không thể gọi ba một tiếng "ba" được sao, con trai?”

Bình luận

“Con không thể gọi ba một tiếng "ba" được sao, con trai?”

Bình luận

Edward lắc đầu:

Bình luận

Edward lắc đầu:

Bình luận

“Ngài muốn tôi tha thứ cho ngài, cũng được vì đã trôi qua nhiều năm rồi, tôi không tiện đào lên nữa. Nhưng nhận ngài làm ba tôi thì....tôi không thể. Mong ngài hiểu cho.”

Bình luận

“Ngài muốn tôi tha thứ cho ngài, cũng được vì đã trôi qua nhiều năm rồi, tôi không tiện đào lên nữa. Nhưng nhận ngài làm ba tôi thì....tôi không thể. Mong ngài hiểu cho.”

Bình luận

Cậu dựa vào chiếc gối kê sau lưng, dáng vẻ mệt mỏi hết sức.

Bình luận

Cậu dựa vào chiếc gối kê sau lưng, dáng vẻ mệt mỏi hết sức.

Bình luận

Ông George nài nỉ:

Bình luận

Ông George nài nỉ:

Bình luận

“Vậy ít nhất con cũng nhận phần tạ lỗi của ba chứ?”

Bình luận

“Vậy ít nhất con cũng nhận phần tạ lỗi của ba chứ?”

Bình luận

Edwin đứng bên cạnh ngăn lại:

Bình luận

Edwin đứng bên cạnh ngăn lại:

Bình luận

“Được rồi thưa ngài, em ấy đã không muốn nhận thì mong ngài đừng ép uổng.”

Bình luận

“Được rồi thưa ngài, em ấy đã không muốn nhận thì mong ngài đừng ép uổng.”

Bình luận

“George, cậu Holmes nói đúng đấy, con đừng ép thằng bé nhận nữa.” Bà Watson lau nước mắt, trở lại dáng vẻ bình thản thường ngày. Bà nhìn Edwin đang dựng lại chiếc gối kê cho Edward thoải mái, “Có vẻ Edward đang cần yên tĩnh để bình ổn tâm trạng, chúng ta không nên làm phiền thằng bé nữa.”

Bình luận

“George, cậu Holmes nói đúng đấy, con đừng ép thằng bé nhận nữa.” Bà Watson lau nước mắt, trở lại dáng vẻ bình thản thường ngày. Bà nhìn Edwin đang dựng lại chiếc gối kê cho Edward thoải mái, “Có vẻ Edward đang cần yên tĩnh để bình ổn tâm trạng, chúng ta không nên làm phiền thằng bé nữa.”

Bình luận

“Vâng..”

Bình luận

“Vâng..”

Bình luận

Ba người bước ra cửa, trước khi đi, ông Kent còn đặt xuống cạnh bàn một tấm ảnh chụp nhỏ, ông giải thích với Edward:

Bình luận

Ba người bước ra cửa, trước khi đi, ông Kent còn đặt xuống cạnh bàn một tấm ảnh chụp nhỏ, ông giải thích với Edward:

Bình luận

“Đó là mẹ con đấy, con trai.”

Bình luận

“Đó là mẹ con đấy, con trai.”

Bình luận

Nói xong, ông bước ra ngoài.

Bình luận

Nói xong, ông bước ra ngoài.

Bình luận

Edwin đóng cửa phòng rồi quay lại, anh thấy Edward đang cầm tấm ảnh, hai mắt ướt đẫm. Rảo bước đến gần cậu, anh đưa tay ôm chặt cậu vào lòng, dịu dàng nói:

Bình luận

Edwin đóng cửa phòng rồi quay lại, anh thấy Edward đang cầm tấm ảnh, hai mắt ướt đẫm. Rảo bước đến gần cậu, anh đưa tay ôm chặt cậu vào lòng, dịu dàng nói:

Bình luận

“Không sao cả đâu, búp bê nhỏ.”

Bình luận

“Không sao cả đâu, búp bê nhỏ.”

Bình luận

Người trong lòng anh phát ra tiếng nấc nhẹ. Cậu nói, giọng nghẹn ngào:

Bình luận

Người trong lòng anh phát ra tiếng nấc nhẹ. Cậu nói, giọng nghẹn ngào:

Bình luận

“Edwin, anh biết không? Nếu ba em là người thế này, em....em thà không có ba!”

Bình luận

“Edwin, anh biết không? Nếu ba em là người thế này, em....em thà không có ba!”


Truyện tương tự

Bình luận