• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:43:53 AM
  • 0
  • 0

Chương 40


Edward lờ đờ mở mắt, ho khẽ vài tiếng như muốn đẩy bớt mùi thuốc mê ra khỏi mũi và cổ họng. Cậu vẫn chưa thoát khỏi cảm giác choáng váng rã rời. Hai tay bị trói giật cánh khuỷu nên không thể chống xuống đất, cậu đành dùng sức gập bụng ngồi dậy.

Bình luận

Edward lờ đờ mở mắt, ho khẽ vài tiếng như muốn đẩy bớt mùi thuốc mê ra khỏi mũi và cổ họng. Cậu vẫn chưa thoát khỏi cảm giác choáng váng rã rời. Hai tay bị trói giật cánh khuỷu nên không thể chống xuống đất, cậu đành dùng sức gập bụng ngồi dậy.

Bình luận

Cậu đang ở trong một căn phòng kín mít, không cửa sổ, chỉ có một cửa ra vào. Căn phòng có mùi ẩm mốc, mùi hoá chất và cả mùi kim loại, nên cậu đoán đây có lẽ là một nhà kho bỏ hoang vừa mới được dọn dẹp qua loa. Về phần đây là nhà kho nào, Edward hoàn toàn mù tịt.

Bình luận

Cậu đang ở trong một căn phòng kín mít, không cửa sổ, chỉ có một cửa ra vào. Căn phòng có mùi ẩm mốc, mùi hoá chất và cả mùi kim loại, nên cậu đoán đây có lẽ là một nhà kho bỏ hoang vừa mới được dọn dẹp qua loa. Về phần đây là nhà kho nào, Edward hoàn toàn mù tịt.

Bình luận

Cánh cửa bật mở, có hai người bước vào. Edward nhận ra ngay một trong số họ. Không ai khác chính là cậu ấm nhà Connors, Lucas. Thấy Edward đã tỉnh, cậu ta liền cất lời:

Bình luận

Cánh cửa bật mở, có hai người bước vào. Edward nhận ra ngay một trong số họ. Không ai khác chính là cậu ấm nhà Connors, Lucas. Thấy Edward đã tỉnh, cậu ta liền cất lời:

Bình luận

“Anh tỉnh rồi? Tôi còn tưởng anh phải hôn mê thêm chút nữa.”

Bình luận

“Anh tỉnh rồi? Tôi còn tưởng anh phải hôn mê thêm chút nữa.”

Bình luận

Edward dịch dịch hai chân bị trói, đổi một tư thế khác cho đỡ mỏi:

Bình luận

Edward dịch dịch hai chân bị trói, đổi một tư thế khác cho đỡ mỏi:

Bình luận

“Nếu muốn gây mê trong thời gian dài, cậu không nên dùng chloroform, nó chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn. Lần này do tôi bị non nửa bình khí chloroform nén xộc vào mũi nên mới ngất lâu như vậy. Nếu muốn gây mê lâu, cậu nên dùng sevoflurane hoặc desflurane. Nếu là dùng cho tôi thì tôi khuyến khích cậu sử dụng sevoflurane vì nó có mùi thơm. “

Bình luận

“Nếu muốn gây mê trong thời gian dài, cậu không nên dùng chloroform, nó chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn. Lần này do tôi bị non nửa bình khí chloroform nén xộc vào mũi nên mới ngất lâu như vậy. Nếu muốn gây mê lâu, cậu nên dùng sevoflurane hoặc desflurane. Nếu là dùng cho tôi thì tôi khuyến khích cậu sử dụng sevoflurane vì nó có mùi thơm. “

Bình luận

“Nghe hợp lý lắm, nhưng mà tôi cũng chẳng muốn để anh hôn mê lâu làm gì, vậy thì còn gì là vui nữa.” Lucas gật gù, hơi nhún vai.

Bình luận

“Nghe hợp lý lắm, nhưng mà tôi cũng chẳng muốn để anh hôn mê lâu làm gì, vậy thì còn gì là vui nữa.” Lucas gật gù, hơi nhún vai.

Bình luận

“Có trò gì vui mà tôi phải tỉnh táo mới chơi được sao? Tò mò quá, cậu bật mí một chút đi.” Edward nhướng mày.

Bình luận

“Có trò gì vui mà tôi phải tỉnh táo mới chơi được sao? Tò mò quá, cậu bật mí một chút đi.” Edward nhướng mày.

Bình luận

“Cũng không có gì độc đáo, chỉ là muốn để anh tận hưởng thất tình lục dục một tí, như là cùng anh bạn này vui vẻ này.” Lucas hướng ngón về người đàn ông bên cạnh, “Tôi thuê anh ta đó.”

Bình luận

“Cũng không có gì độc đáo, chỉ là muốn để anh tận hưởng thất tình lục dục một tí, như là cùng anh bạn này vui vẻ này.” Lucas hướng ngón về người đàn ông bên cạnh, “Tôi thuê anh ta đó.”

Bình luận

“Tội cưỡng hiếp bị phạt mấy năm tù cậu có biết không? Dù là hung thủ hay tòng phạm cũng như nhau. Hơn nữa trường hợp này của cậu sẽ không được giảm án đâu. Cậu Connors, rốt cuộc cậu có hiểu mình đang làm gì không?” Edward cau chặt mày.

Bình luận

“Tội cưỡng hiếp bị phạt mấy năm tù cậu có biết không? Dù là hung thủ hay tòng phạm cũng như nhau. Hơn nữa trường hợp này của cậu sẽ không được giảm án đâu. Cậu Connors, rốt cuộc cậu có hiểu mình đang làm gì không?” Edward cau chặt mày.

Bình luận

“Có, tôi có, rất chắc là đằng khác. Thôi nào, tôi chỉ muốn trả thù một chút, sẽ không có vấn đề gì xảy ra sau đó cả.” Lucas nở một nụ cười ranh mãnh, nhưng Edward nhận ra ánh mắt cậu ta có gì đó bất thường.

Bình luận

“Có, tôi có, rất chắc là đằng khác. Thôi nào, tôi chỉ muốn trả thù một chút, sẽ không có vấn đề gì xảy ra sau đó cả.” Lucas nở một nụ cười ranh mãnh, nhưng Edward nhận ra ánh mắt cậu ta có gì đó bất thường.

Bình luận

“Vì cái gì? Chuyện của Edwin sao? Cậu điên rồi Watson. Thả tôi ra đi và chúng ta có thể nói chuyện một cách tử tế. Tôi không tin cậu có thể làm đến mức này chỉ vì chuyện cỏn con như vậy. Hơn nữa,...” Edward liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh Lucas, “Cậu nghĩ anh ta có thể làm gì được tôi? Không thể khống chế tôi chỉ nhờ tác dụng phụ của chloroform đâu.”

Bình luận

“Vì cái gì? Chuyện của Edwin sao? Cậu điên rồi Watson. Thả tôi ra đi và chúng ta có thể nói chuyện một cách tử tế. Tôi không tin cậu có thể làm đến mức này chỉ vì chuyện cỏn con như vậy. Hơn nữa,...” Edward liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh Lucas, “Cậu nghĩ anh ta có thể làm gì được tôi? Không thể khống chế tôi chỉ nhờ tác dụng phụ của chloroform đâu.”

Bình luận

“Anh yên tâm, lọ thuốc này có thể cho anh dục tiên dục tử luôn. Chỉ một ngụm và anh có thể thoải mái tận hưởng.” Lucas nháy mắt ra hiệu cho người đàn ông đang đứng bên cạnh, anh ta lấy ra một lọ thuốc nhỏ dạng nước, tiến lại gần Edward.

Bình luận

“Anh yên tâm, lọ thuốc này có thể cho anh dục tiên dục tử luôn. Chỉ một ngụm và anh có thể thoải mái tận hưởng.” Lucas nháy mắt ra hiệu cho người đàn ông đang đứng bên cạnh, anh ta lấy ra một lọ thuốc nhỏ dạng nước, tiến lại gần Edward.

Bình luận

Hắn thuần thục bóp mạnh cổ họng Edward, ép cậu uống sạch lọ thuốc. Cảm giác buồn nôn vẫn còn chưa tan hết và cổ họng nghẹn khiến Edward bị sặc, ho sù sụ. Cậu nhân tiện nhổ ra hầu hết thuốc bị đổ vào miệng.

Bình luận

Hắn thuần thục bóp mạnh cổ họng Edward, ép cậu uống sạch lọ thuốc. Cảm giác buồn nôn vẫn còn chưa tan hết và cổ họng nghẹn khiến Edward bị sặc, ho sù sụ. Cậu nhân tiện nhổ ra hầu hết thuốc bị đổ vào miệng.

Bình luận

May mắn mấy cử động nhỏ của cậu không bị thấy, cả hai người đều cho là cậu đã nuốt sạch thuốc rồi. Lucas dợm bước ra ngoài, trước khi đi còn vỗ vai người đàn ông kia:

Bình luận

May mắn mấy cử động nhỏ của cậu không bị thấy, cả hai người đều cho là cậu đã nuốt sạch thuốc rồi. Lucas dợm bước ra ngoài, trước khi đi còn vỗ vai người đàn ông kia:

Bình luận

“Evan này, cậu cố gắng "chăm sóc" anh ta cẩn thận đấy nhé.”

Bình luận

“Evan này, cậu cố gắng "chăm sóc" anh ta cẩn thận đấy nhé.”

Bình luận

Như chợt nhớ ra điều gì, cậu bước đến gần Edward, hơi cúi xuống, nâng cằm Edward lên, nói thật khẽ chỉ đủ để cả hai nghe thấy:

Bình luận

Như chợt nhớ ra điều gì, cậu bước đến gần Edward, hơi cúi xuống, nâng cằm Edward lên, nói thật khẽ chỉ đủ để cả hai nghe thấy:

Bình luận

“Tôi vốn không định nói ra đâu, nhưng mà thế thì anh cũng thiệt. Có phải mấy năm nay anh sống ở trại trẻ mồ côi mà không biết ba mẹ mình là ai đúng không nhỉ. Tôi thì biết đấy. Ba của anh cũng là ba của tôi, chính là ngài George Connors, bất ngờ lắm đúng không?”

Bình luận

“Tôi vốn không định nói ra đâu, nhưng mà thế thì anh cũng thiệt. Có phải mấy năm nay anh sống ở trại trẻ mồ côi mà không biết ba mẹ mình là ai đúng không nhỉ. Tôi thì biết đấy. Ba của anh cũng là ba của tôi, chính là ngài George Connors, bất ngờ lắm đúng không?”

Bình luận

Edward sững sờ.

Bình luận

Edward sững sờ.

Bình luận

Bỏ lại Edward và Evan trong phòng, Lucas sập cửa lại.

Bình luận

Bỏ lại Edward và Evan trong phòng, Lucas sập cửa lại.

Bình luận

Evan bước đến gần Edward, đẩy cậu nằm ngửa xuống, đưa tay cởi áo sơ mi của cậu. Edward vừa hoàn hồn lại từ cơn sốc khi nãy, cậu hốt hoảng lùi ra:

Bình luận

Evan bước đến gần Edward, đẩy cậu nằm ngửa xuống, đưa tay cởi áo sơ mi của cậu. Edward vừa hoàn hồn lại từ cơn sốc khi nãy, cậu hốt hoảng lùi ra:

Bình luận

“Không, bỏ tôi ra!”

Bình luận

“Không, bỏ tôi ra!”

Bình luận

“Cậu đoán xem tôi có làm thế không? Ngoan ngoãn một chút nào, sẽ không đau.” Lời nói thì mềm mại ngọt ngào nhưng hành động thì khiến Edward ghê tởm vô cùng. Cậu ra sức vùng vẫy, dùng hết sức bình sinh cắn mạnh vào cổ Evan.

Bình luận

“Cậu đoán xem tôi có làm thế không? Ngoan ngoãn một chút nào, sẽ không đau.” Lời nói thì mềm mại ngọt ngào nhưng hành động thì khiến Edward ghê tởm vô cùng. Cậu ra sức vùng vẫy, dùng hết sức bình sinh cắn mạnh vào cổ Evan.

Bình luận

“Ồ? Cắn người rồi? Thật không ngoan ngoãn chút nào.” Dù bị cắn vào cổ nhưng Evan không nao núng mấy. Đôi mắt vàng như mắt rắn của hắn liếc nhìn Edward như cách người thợ săn nhìn một con thú nhỏ hung dữ, “Nhả ra đi, nếu không cậu cũng sẽ chết đấy. Cơ mà chết cùng với một hoàng tử bé dễ thương như cậu cũng đáng đấy chứ? Đúng không?”

Bình luận

“Ồ? Cắn người rồi? Thật không ngoan ngoãn chút nào.” Dù bị cắn vào cổ nhưng Evan không nao núng mấy. Đôi mắt vàng như mắt rắn của hắn liếc nhìn Edward như cách người thợ săn nhìn một con thú nhỏ hung dữ, “Nhả ra đi, nếu không cậu cũng sẽ chết đấy. Cơ mà chết cùng với một hoàng tử bé dễ thương như cậu cũng đáng đấy chứ? Đúng không?”

Bình luận

Bàn tay hắn như gọng kìm siết chặt cổ họng Edward. Vị trí cắn của Edward chỉ cách động mạch cảnh của Evan chưa đến hai centimet, đồng thời, bàn tay của Evan cũng đang siết rất gần động mạch cảnh của Edward.

Bình luận

Bàn tay hắn như gọng kìm siết chặt cổ họng Edward. Vị trí cắn của Edward chỉ cách động mạch cảnh của Evan chưa đến hai centimet, đồng thời, bàn tay của Evan cũng đang siết rất gần động mạch cảnh của Edward.

Bình luận

Giằng co một lúc, cuối cùng Edward bị siết quá chặt nên phải nhả ra trước tiên, mà tương tự, máu trên cổ Evan cũng chảy ra không ít. Hắn thản nhiên lau hết máu và lấy băng băng lại, xem ra đã rất quen thuộc với những tình huống như thế này.

Bình luận

Giằng co một lúc, cuối cùng Edward bị siết quá chặt nên phải nhả ra trước tiên, mà tương tự, máu trên cổ Evan cũng chảy ra không ít. Hắn thản nhiên lau hết máu và lấy băng băng lại, xem ra đã rất quen thuộc với những tình huống như thế này.

Bình luận

Edward nằm trên đất, thở dốc, cổ hằn mấy vết ngón tay thâm tím. Chưa kịp hồi phục lại tinh thần, cổ họng cậu lại bị nắm lại thêm lần nữa. Evan kéo cậu lại gần, một tay giữ chặt để tránh tình huống như lúc nãy, tay kia, tiếp tục cởi quần áo Edward.

Bình luận

Edward nằm trên đất, thở dốc, cổ hằn mấy vết ngón tay thâm tím. Chưa kịp hồi phục lại tinh thần, cổ họng cậu lại bị nắm lại thêm lần nữa. Evan kéo cậu lại gần, một tay giữ chặt để tránh tình huống như lúc nãy, tay kia, tiếp tục cởi quần áo Edward.

Bình luận

Áo gile và sơ mi bị cởi ra, hắn tiện tay lấy cà vạt bịt miệng Edward. Những ngón tay của hắn vuốt ve cơ thể cậu một cách dịu dàng nhưng vẫn khiến cậu ghê sợ. "Cạch" một tiếng, Evan tháo thắt lưng của cậu, cởi khuy quần và luồn tay vào quần trong của cậu, chạm đến nơi riêng tư.

Bình luận

Áo gile và sơ mi bị cởi ra, hắn tiện tay lấy cà vạt bịt miệng Edward. Những ngón tay của hắn vuốt ve cơ thể cậu một cách dịu dàng nhưng vẫn khiến cậu ghê sợ. "Cạch" một tiếng, Evan tháo thắt lưng của cậu, cởi khuy quần và luồn tay vào quần trong của cậu, chạm đến nơi riêng tư.

Bình luận

“Ôi xem này, vật nhỏ dựng lên rồi.” Hắn thốt ra một câu ngả ngớn, chạm vào "cậu em" của Edward, “Tôi giúp cậu an ủi nó nha.”

Bình luận

“Ôi xem này, vật nhỏ dựng lên rồi.” Hắn thốt ra một câu ngả ngớn, chạm vào "cậu em" của Edward, “Tôi giúp cậu an ủi nó nha.”

Bình luận

“Ưm..” Edward cắn chặt chiếc cà vạt trong miệng.

Bình luận

“Ưm..” Edward cắn chặt chiếc cà vạt trong miệng.

Bình luận

Evan thấy phản ứng này của cậu, hắn bật cười:

Bình luận

Evan thấy phản ứng này của cậu, hắn bật cười:

Bình luận

“Thả lỏng đi nào, nếu không sẽ đau lắm.”

Bình luận

“Thả lỏng đi nào, nếu không sẽ đau lắm.”

Bình luận

Edward bất giác nghĩ đến Edwin. Nếu anh là người nói ra câu này, cậu sẽ vui vẻ thuận theo. Nhưng hiện tại người đang động chạm cơ thể cậu là một người xa lạ, khiến Edward cảm thấy ghê tởm. Bàn tay hắn đang chà xát lên "cậu nhỏ" của cậu, và còn có chiều hướng tiến xuống kẽ mông.

Bình luận

Edward bất giác nghĩ đến Edwin. Nếu anh là người nói ra câu này, cậu sẽ vui vẻ thuận theo. Nhưng hiện tại người đang động chạm cơ thể cậu là một người xa lạ, khiến Edward cảm thấy ghê tởm. Bàn tay hắn đang chà xát lên "cậu nhỏ" của cậu, và còn có chiều hướng tiến xuống kẽ mông.

Bình luận

“Ưm..hức..” Edward khó chịu giãy giụa. Cậu đang chênh vênh giữa hai xúc cảm ghê tởm và thoải mái. Edward tin rằng Edwin sẽ không ghét bỏ cậu chỉ vì cơ thể cậu đã bị người khác xâm phạm, nhưng cảm giác thoải mái như được dập bớt lửa dục trên cơ thể vẫn khiến cậu cảm thấy nhục nhã hơn bao giờ hết.

Bình luận

“Ưm..hức..” Edward khó chịu giãy giụa. Cậu đang chênh vênh giữa hai xúc cảm ghê tởm và thoải mái. Edward tin rằng Edwin sẽ không ghét bỏ cậu chỉ vì cơ thể cậu đã bị người khác xâm phạm, nhưng cảm giác thoải mái như được dập bớt lửa dục trên cơ thể vẫn khiến cậu cảm thấy nhục nhã hơn bao giờ hết.

Bình luận

"Bốp"

Bình luận

"Bốp"

Bình luận

Evan bị một vật nặng đập vào đầu, lăn ra ngất xỉu. Một người đàn ông khác ngồi xuống trước mặt Edward, gỡ chiếc cà vạt trên miệng Edward ra. Thấy vẻ mặt hoảng hốt của cậu, anh ta đưa tay che mắt:

Bình luận

Evan bị một vật nặng đập vào đầu, lăn ra ngất xỉu. Một người đàn ông khác ngồi xuống trước mặt Edward, gỡ chiếc cà vạt trên miệng Edward ra. Thấy vẻ mặt hoảng hốt của cậu, anh ta đưa tay che mắt:

Bình luận

“Tôi chưa thấy gì đâu đấy, cậu đừng có lo bò trắng răng.”

Bình luận

“Tôi chưa thấy gì đâu đấy, cậu đừng có lo bò trắng răng.”

Bình luận

“Cảm ơn anh…”

Bình luận

“Cảm ơn anh…”

Bình luận

Anh ta giúp Edward mặc lại quần áo, sau đó là gỡ dây trói. Gỡ được dây trói trên khuỷu tay, bỗng nhiên Edward nói:

Bình luận

Anh ta giúp Edward mặc lại quần áo, sau đó là gỡ dây trói. Gỡ được dây trói trên khuỷu tay, bỗng nhiên Edward nói:

Bình luận

“Phần ở cổ tay để sau đi, giúp tôi gỡ ở chân với.”

Bình luận

“Phần ở cổ tay để sau đi, giúp tôi gỡ ở chân với.”

Bình luận

Trước ánh mắt khó hiểu của anh ta, Edward mỉm cười giải thích:

Bình luận

Trước ánh mắt khó hiểu của anh ta, Edward mỉm cười giải thích:

Bình luận

“Đòn chân của tôi không tệ đâu nhé.”

Bình luận

“Đòn chân của tôi không tệ đâu nhé.”

Bình luận

Trong khi anh ta gỡ dây trói ở chân, Edward lại hỏi:

Bình luận

Trong khi anh ta gỡ dây trói ở chân, Edward lại hỏi:

Bình luận

“Nơi này có sóng không nhỉ? Tôi muốn gửi định vị với tín hiệu cầu cứu.”

Bình luận

“Nơi này có sóng không nhỉ? Tôi muốn gửi định vị với tín hiệu cầu cứu.”

Bình luận

“Có máy phá sóng, nhưng tôi vừa phá nó rồi. Nhưng nơi này ở khá xa, sóng yếu xìu, có gửi cũng phải đến cả tiếng sau mới tới nơi.” Anh ta gạt đống dây trói sang một bên, “Gửi thế nào?”

Bình luận

“Có máy phá sóng, nhưng tôi vừa phá nó rồi. Nhưng nơi này ở khá xa, sóng yếu xìu, có gửi cũng phải đến cả tiếng sau mới tới nơi.” Anh ta gạt đống dây trói sang một bên, “Gửi thế nào?”

Bình luận

“Gửi bằng điện thoại của tôi ấy. Tôi để trong túi áo khoác.”

Bình luận

“Gửi bằng điện thoại của tôi ấy. Tôi để trong túi áo khoác.”

Bình luận

Anh ta cầm điện thoại trong túi Edward, bật lên. Edward nhanh chóng đọc mật khẩu. Chỉ trong vài giây thao tác, tín hiệu cầu cứu và định vị đã được gửi đi, thế nhưng có lẽ đúng như anh ta nói, sóng ở đây rất yếu, trên màn hình gửi đi vẫn quay mòng mòng.

Bình luận

Anh ta cầm điện thoại trong túi Edward, bật lên. Edward nhanh chóng đọc mật khẩu. Chỉ trong vài giây thao tác, tín hiệu cầu cứu và định vị đã được gửi đi, thế nhưng có lẽ đúng như anh ta nói, sóng ở đây rất yếu, trên màn hình gửi đi vẫn quay mòng mòng.

Bình luận

“Không sao đâu, kiểu gì cũng gửi được thôi.” Anh ta tắt điện thoại của Edward, để lại vào túi cậu.

Bình luận

“Không sao đâu, kiểu gì cũng gửi được thôi.” Anh ta tắt điện thoại của Edward, để lại vào túi cậu.

Bình luận

“Này, cẩn thận!” Edward hô nhưng không kịp nữa. Evan dùng vật nặng khi nãy đánh mạnh xuống đầu người vừa cứu Edward. May mắn anh ta không sao, chỉ hơi chóng mặt.

Bình luận

“Này, cẩn thận!” Edward hô nhưng không kịp nữa. Evan dùng vật nặng khi nãy đánh mạnh xuống đầu người vừa cứu Edward. May mắn anh ta không sao, chỉ hơi chóng mặt.

Bình luận

“Tôi đang định chén xong một lần rồi sẽ gọi anh vào ăn chung, dù sao để anh ở ngoài canh cửa cũng thiệt cho anh, vậy mà…” Evan vẫn lăm lăm vật nặng kia trong tay, “Jeremy, kẻ phản bội phải trả giá đấy.” Nói xong, hắn giơ vật nặng lên cao rồi đập xuống.

Bình luận

“Tôi đang định chén xong một lần rồi sẽ gọi anh vào ăn chung, dù sao để anh ở ngoài canh cửa cũng thiệt cho anh, vậy mà…” Evan vẫn lăm lăm vật nặng kia trong tay, “Jeremy, kẻ phản bội phải trả giá đấy.” Nói xong, hắn giơ vật nặng lên cao rồi đập xuống.

Bình luận

"Bốp". Edward đá mạnh vào cổ tay Evan khiến hắn lùi lại vài bước, hung khí trong tay hắn rơi ra. Nhìn về phía Edward, hắn mỉm cười:

Bình luận

"Bốp". Edward đá mạnh vào cổ tay Evan khiến hắn lùi lại vài bước, hung khí trong tay hắn rơi ra. Nhìn về phía Edward, hắn mỉm cười:

Bình luận

“Tôi vốn định sẽ nhẹ nhàng với cậu một chút, dù sao thì cậu cũng rất dễ thương. Nhưng xem ra cậu không muốn rồi nhỉ. Không sao, xong xuôi đống hỗn độn này rồi chúng ta sẽ giải quyết với nhau sau vậy.”

Bình luận

“Tôi vốn định sẽ nhẹ nhàng với cậu một chút, dù sao thì cậu cũng rất dễ thương. Nhưng xem ra cậu không muốn rồi nhỉ. Không sao, xong xuôi đống hỗn độn này rồi chúng ta sẽ giải quyết với nhau sau vậy.”

Bình luận

Evan cầm vật nặng kia lên, tiến đến gần Edward. Edward đã được tháo dây trói ở chân, cho nên dù cổ tay vẫn bị trói chặt nhưng cậu vẫn có khả năng chống trả. Cố gắng đứng lên, Edward mặt đối mặt với Evan.

Bình luận

Evan cầm vật nặng kia lên, tiến đến gần Edward. Edward đã được tháo dây trói ở chân, cho nên dù cổ tay vẫn bị trói chặt nhưng cậu vẫn có khả năng chống trả. Cố gắng đứng lên, Edward mặt đối mặt với Evan.

Bình luận

Sau đó, căn phòng biến thành một bãi chiến trường ác liệt. Evan và Edward đánh nhau muốn sứt đầu mẻ trán, ngoài ra, Jeremy cũng tham gia vào giúp đỡ Edward nhưng có vẻ anh ta cũng không giúp được bao nhiêu. Mặc dù biết hai đánh một là thiếu công bằng nhưng Edward vẫn cùng Jeremy hợp tác đánh Evan. Đôi khi trong cuộc sống không phải lúc nào cũng có những trận giao tranh công bằng, giống như trận đấu hiện tại, chính là một trận sống còn.

Bình luận

Sau đó, căn phòng biến thành một bãi chiến trường ác liệt. Evan và Edward đánh nhau muốn sứt đầu mẻ trán, ngoài ra, Jeremy cũng tham gia vào giúp đỡ Edward nhưng có vẻ anh ta cũng không giúp được bao nhiêu. Mặc dù biết hai đánh một là thiếu công bằng nhưng Edward vẫn cùng Jeremy hợp tác đánh Evan. Đôi khi trong cuộc sống không phải lúc nào cũng có những trận giao tranh công bằng, giống như trận đấu hiện tại, chính là một trận sống còn.

Bình luận

Không biết đã trôi qua bao lâu, cả ba người đều phải dừng lại đôi chút. Edward chật vật hơn vì hai tay đang bị trói nhưng trông Evan cũng có vẻ mệt mỏi kiệt sức. Bị trói tay khiến sức mạnh giảm đi, Jeremy lại không giỏi giáp lá cà nên Edward cũng tốn khá nhiều sức nhưng không thể nào dứt điểm với Evan. Lấy lại nhịp thở bình thường, Edward đứng thẳng lên, hít một hơi thật sâu để tiếp tục, mà cả Evan và Jeremy cũng giống cậu, hai bên nhìn nhau gườm gườm.

Bình luận

Không biết đã trôi qua bao lâu, cả ba người đều phải dừng lại đôi chút. Edward chật vật hơn vì hai tay đang bị trói nhưng trông Evan cũng có vẻ mệt mỏi kiệt sức. Bị trói tay khiến sức mạnh giảm đi, Jeremy lại không giỏi giáp lá cà nên Edward cũng tốn khá nhiều sức nhưng không thể nào dứt điểm với Evan. Lấy lại nhịp thở bình thường, Edward đứng thẳng lên, hít một hơi thật sâu để tiếp tục, mà cả Evan và Jeremy cũng giống cậu, hai bên nhìn nhau gườm gườm.

Bình luận

Thế nhưng hành động tiếp theo của Evan khiến cả Jeremy và Edward đều sững sờ, hắn rút ra trong túi một khẩu súng ngắn Glock 18. Edward không sợ vũ khí lạnh, nhưng với những vũ khí nóng như súng, bom, cậu không thể không dè chừng.

Bình luận

Thế nhưng hành động tiếp theo của Evan khiến cả Jeremy và Edward đều sững sờ, hắn rút ra trong túi một khẩu súng ngắn Glock 18. Edward không sợ vũ khí lạnh, nhưng với những vũ khí nóng như súng, bom, cậu không thể không dè chừng.

Bình luận

“Trong băng đạn của hắn có thể có tối đa 33 viên đạn. Cẩn thận đấy!” Edward nhắc nhở Jeremy.

Bình luận

“Trong băng đạn của hắn có thể có tối đa 33 viên đạn. Cẩn thận đấy!” Edward nhắc nhở Jeremy.

Bình luận

May mắn cho cậu, trong băng đạn của Evan hiện giờ chỉ có 10 viên nên hắn đang cố gắng bắn tiết kiệm đạn. Tuy vậy, khả năng bắn súng của hắn cũng không tồi, nếu Edward không nhanh chóng né được thì đã bị bắn bị thương từ lâu.

Bình luận

May mắn cho cậu, trong băng đạn của Evan hiện giờ chỉ có 10 viên nên hắn đang cố gắng bắn tiết kiệm đạn. Tuy vậy, khả năng bắn súng của hắn cũng không tồi, nếu Edward không nhanh chóng né được thì đã bị bắn bị thương từ lâu.

Bình luận

"Đoàng"

Bình luận

"Đoàng"

Bình luận

Jeremy đẩy Edward ra, vai anh nhanh chóng toé máu, viên đạn đã bay sượt qua vai anh và để lại trên tường một lỗ đạn. 

Bình luận

Jeremy đẩy Edward ra, vai anh nhanh chóng toé máu, viên đạn đã bay sượt qua vai anh và để lại trên tường một lỗ đạn. 

Bình luận

“Cẩn thận đấy Jeremy!” Edward lùi về sau một chút.

Bình luận

“Cẩn thận đấy Jeremy!” Edward lùi về sau một chút.

Bình luận

Jeremy ôm lấy vết thương bên vai, bỗng nhiên, trong một khoảnh khắc, anh ta vùng lên tung một cú đá ngang đập trúng cổ tay Evan.

Bình luận

Jeremy ôm lấy vết thương bên vai, bỗng nhiên, trong một khoảnh khắc, anh ta vùng lên tung một cú đá ngang đập trúng cổ tay Evan.

Bình luận

Suýt chút nữa Evan đã đánh rơi súng, hắn xoay nhẹ cổ tay. Jeremy nhân cơ hội mạnh mẽ xông tới, chộp được khẩu súng.

Bình luận

Suýt chút nữa Evan đã đánh rơi súng, hắn xoay nhẹ cổ tay. Jeremy nhân cơ hội mạnh mẽ xông tới, chộp được khẩu súng.

Hai người giằng co một lúc lâu, sau đó không biết là có ai bóp cò hay súng bị cướp cò, chỉ biết viên đạn cuối cùng trong băng đạn hướng về phía Edward.

Bình luận

Hai người giằng co một lúc lâu, sau đó không biết là có ai bóp cò hay súng bị cướp cò, chỉ biết viên đạn cuối cùng trong băng đạn hướng về phía Edward.

Bình luận

"Đoàng!"

Bình luận

"Đoàng!"

Bình luận

Viên đạn bay xuyên qua người Jeremy và găm lại ở bụng Edward. Chẳng mấy chốc, căn phòng vốn đầy mùi thuốc súng đã trộn thêm cả mùi máu tươi.

Bình luận

Viên đạn bay xuyên qua người Jeremy và găm lại ở bụng Edward. Chẳng mấy chốc, căn phòng vốn đầy mùi thuốc súng đã trộn thêm cả mùi máu tươi.

Bình luận

Jeremy gục xuống, bàn tay siết chặt vết thương ở bụng. Evan thoáng hoàn hồn, xem ra là súng bị cướp cò. Hắn nhìn Jeremy đang gục trên sàn, lại nhìn Edward đang lảo đảo lùi về sau, máu loang ra trên áo liền hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra. Hắn chỉ mất một thoáng để đưa ra quyết định sau đó.

Bình luận

Jeremy gục xuống, bàn tay siết chặt vết thương ở bụng. Evan thoáng hoàn hồn, xem ra là súng bị cướp cò. Hắn nhìn Jeremy đang gục trên sàn, lại nhìn Edward đang lảo đảo lùi về sau, máu loang ra trên áo liền hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra. Hắn chỉ mất một thoáng để đưa ra quyết định sau đó.

Bình luận

"Cốp!" Hắn đập báng súng lên đầu Jeremy. Anh giãy dụa đôi chút rồi ngừng hẳn hơi thở. Evan kiểm tra một chút để xác định đã giết chết Jeremy rồi bước đến gần Edward, định đập báng súng kết liễu nốt cậu. Edward tuy bị thương nhưng ý thức vẫn còn, cậu lùi lại, cẩn thận tránh né.

Bình luận

"Cốp!" Hắn đập báng súng lên đầu Jeremy. Anh giãy dụa đôi chút rồi ngừng hẳn hơi thở. Evan kiểm tra một chút để xác định đã giết chết Jeremy rồi bước đến gần Edward, định đập báng súng kết liễu nốt cậu. Edward tuy bị thương nhưng ý thức vẫn còn, cậu lùi lại, cẩn thận tránh né.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Edwin đang dùng bữa tối với đối tác. Anh đứng lên xin phép vào nhà vệ sinh một chút. Sau khi "giải quyết nỗi buồn" và rửa tay, anh mở điện thoại lên xem có ai gọi đến hay nhắn tin gì không vì nãy giờ vẫn luôn để chế độ im lặng. Đập vào mắt anh ngay khi mở điện thoại lên chính là tín hiệu cầu cứu từ Edward và cả định vị.

Bình luận

Edwin đang dùng bữa tối với đối tác. Anh đứng lên xin phép vào nhà vệ sinh một chút. Sau khi "giải quyết nỗi buồn" và rửa tay, anh mở điện thoại lên xem có ai gọi đến hay nhắn tin gì không vì nãy giờ vẫn luôn để chế độ im lặng. Đập vào mắt anh ngay khi mở điện thoại lên chính là tín hiệu cầu cứu từ Edward và cả định vị.

Bình luận

Từ khi biết Edward bị mù đường, Edwin cài cho cậu một ứng dụng bản đồ, có chức năng gửi định vị và cả tín hiệu cầu cứu. Edward chỉ gửi định vị cho anh khi hai người bị tách khỏi nhau khi đang đi trên đường chứ không bao giờ gửi tín hiệu cầu cứu cả. Nhìn thấy thông báo màu đỏ trên màn hình, ánh mắt Edwin tối sầm lại, anh bấm gọi cảnh sát:

Bình luận

Từ khi biết Edward bị mù đường, Edwin cài cho cậu một ứng dụng bản đồ, có chức năng gửi định vị và cả tín hiệu cầu cứu. Edward chỉ gửi định vị cho anh khi hai người bị tách khỏi nhau khi đang đi trên đường chứ không bao giờ gửi tín hiệu cầu cứu cả. Nhìn thấy thông báo màu đỏ trên màn hình, ánh mắt Edwin tối sầm lại, anh bấm gọi cảnh sát:

Bình luận

“Xin chào đồng chí cảnh sát, tôi có chuyện này cần đến sự trợ giúp của các anh…”

Bình luận

“Xin chào đồng chí cảnh sát, tôi có chuyện này cần đến sự trợ giúp của các anh…”

Bình luận

Maria nhìn Edwin lái xe đi, lại quay sang vị đối tác. Cô cúi đầu xin lỗi lần thứ hai:

Bình luận

Maria nhìn Edwin lái xe đi, lại quay sang vị đối tác. Cô cúi đầu xin lỗi lần thứ hai:

Bình luận

“Thật sự rất xin lỗi ngài, là phía chúng tôi thất lễ rồi.”

Bình luận

“Thật sự rất xin lỗi ngài, là phía chúng tôi thất lễ rồi.”

Bình luận

Vị đối tác kia chỉ trẻ ngang Edwin, anh ta ngồi xuống bàn ăn:

Bình luận

Vị đối tác kia chỉ trẻ ngang Edwin, anh ta ngồi xuống bàn ăn:

Bình luận

“Không có gì, nếu có việc gấp gáp như vậy, tổng giám đốc sốt sắng rời đi cũng là việc nên làm. Tôi có thể mời cô sẽ tiếp tục dùng bữa tối với tôi chứ, quý cô?”

Bình luận

“Không có gì, nếu có việc gấp gáp như vậy, tổng giám đốc sốt sắng rời đi cũng là việc nên làm. Tôi có thể mời cô sẽ tiếp tục dùng bữa tối với tôi chứ, quý cô?”

Bình luận

Ở cục cảnh sát, Edwin đưa ra tín hiệu cầu cứu cùng với định vị của Edward. Chỉ vài phút sau, mấy chiếc xe cảnh sát lên đường. Edwin muốn đi theo nhưng bị ngăn lại với lý do nguy hiểm. Một đồng chí cảnh sát trấn an anh:

Bình luận

Ở cục cảnh sát, Edwin đưa ra tín hiệu cầu cứu cùng với định vị của Edward. Chỉ vài phút sau, mấy chiếc xe cảnh sát lên đường. Edwin muốn đi theo nhưng bị ngăn lại với lý do nguy hiểm. Một đồng chí cảnh sát trấn an anh:

Bình luận

“Đừng lo, rồi sẽ ổn thôi. Bây giờ anh về nhà đi, nếu có tin gì hoặc có việc gì cần sự có mặt của anh, chúng tôi sẽ thông báo ngay.”

Bình luận

“Đừng lo, rồi sẽ ổn thôi. Bây giờ anh về nhà đi, nếu có tin gì hoặc có việc gì cần sự có mặt của anh, chúng tôi sẽ thông báo ngay.”

Bình luận

Edwin bần thần bước xuống bậc tam cấp định lái xe về nhà, nhưng càng đi càng cảm thấy không lành. Giác quan thứ sáu của anh cho anh biết rằng nếu anh không đến cứu Edward, anh chắc chắn sẽ hối hận. Lý trí Edwin nói anh về nhà, quả tim kêu anh đi. Sau mấy phút suy nghĩ, anh quyết định nghe theo con tim, dù sao thì nếu mất đi Edward, còn là mất một cách bất ngờ thế này, thì lý trí hay tình cảm của anh cũng trở thành vô nghĩa. May mắn anh đã đúng.

Bình luận

Edwin bần thần bước xuống bậc tam cấp định lái xe về nhà, nhưng càng đi càng cảm thấy không lành. Giác quan thứ sáu của anh cho anh biết rằng nếu anh không đến cứu Edward, anh chắc chắn sẽ hối hận. Lý trí Edwin nói anh về nhà, quả tim kêu anh đi. Sau mấy phút suy nghĩ, anh quyết định nghe theo con tim, dù sao thì nếu mất đi Edward, còn là mất một cách bất ngờ thế này, thì lý trí hay tình cảm của anh cũng trở thành vô nghĩa. May mắn anh đã đúng.

Bình luận

"Cốp!" Đầu Edward trúng một báng súng. Cảm giác đau buốt choáng váng nhanh chóng lan ra toàn thân cậu. Chân tóc dính thứ gì đó ẩm ướt, có lẽ là máu thấm ra. Sau đó, cậu cảm nhận được thứ chất lỏng màu đỏ có mùi vị tanh đang chảy trên trán, rồi má và trào xuống cả mắt. Miệng cậu cũng đầy mùi tanh của máu và dạ dày cuộn lên nôn nao. Cậu đã cố gắng tránh né những cú đánh của Evan, nhưng vết thương lớn và thể lực cạn kiệt khiến cậu đuối dần, tốc độ càng lúc càng chậm đi, và, cậu vừa hứng một đòn đau đến choáng váng.

Bình luận

"Cốp!" Đầu Edward trúng một báng súng. Cảm giác đau buốt choáng váng nhanh chóng lan ra toàn thân cậu. Chân tóc dính thứ gì đó ẩm ướt, có lẽ là máu thấm ra. Sau đó, cậu cảm nhận được thứ chất lỏng màu đỏ có mùi vị tanh đang chảy trên trán, rồi má và trào xuống cả mắt. Miệng cậu cũng đầy mùi tanh của máu và dạ dày cuộn lên nôn nao. Cậu đã cố gắng tránh né những cú đánh của Evan, nhưng vết thương lớn và thể lực cạn kiệt khiến cậu đuối dần, tốc độ càng lúc càng chậm đi, và, cậu vừa hứng một đòn đau đến choáng váng.

Bình luận

"Cốp!" Lần thứ hai bị đập mạnh vào đầu khiến cơ thể cậu như bị tê liệt hẳn. Mọi thứ trước mắt như bị nhoè đi và bao phủ bởi một bức màn đỏ. Edward biết đó là máu đã chảy xuống mắt cậu, cậu cũng biết khuôn mặt của mình bây giờ trông rất kinh dị: Đỏ lòm những máu và dính đầy bụi. Cậu cảm nhận được máu từ vết thương trên cơ thể đang tuôn ra và chắc chắn là không lâu nữa cậu sẽ mất mạng. Evan đặt khẩu súng xuống và ngồi nghỉ một chút trước khi tung ra cú chốt: Thể lực của hắn cũng cạn kiệt. Edward nhắm mắt lại, cố gắng xua tan cảm giác ong ong trong đầu.

Bình luận

"Cốp!" Lần thứ hai bị đập mạnh vào đầu khiến cơ thể cậu như bị tê liệt hẳn. Mọi thứ trước mắt như bị nhoè đi và bao phủ bởi một bức màn đỏ. Edward biết đó là máu đã chảy xuống mắt cậu, cậu cũng biết khuôn mặt của mình bây giờ trông rất kinh dị: Đỏ lòm những máu và dính đầy bụi. Cậu cảm nhận được máu từ vết thương trên cơ thể đang tuôn ra và chắc chắn là không lâu nữa cậu sẽ mất mạng. Evan đặt khẩu súng xuống và ngồi nghỉ một chút trước khi tung ra cú chốt: Thể lực của hắn cũng cạn kiệt. Edward nhắm mắt lại, cố gắng xua tan cảm giác ong ong trong đầu.

Bình luận

Cậu nhìn thấy bản thân mình trong quá khứ, khi bị đẩy ngã xuống hồ nước hay khi bị dồn vào ngõ nhỏ hành hung. Trùng hợp thay, những vết thương trên đầu cậu lại đè lên những vết sẹo cũ, như nhắc lại những kỷ niệm khủng khiếp trong lòng cậu. Edward nhớ khi cậu còn bé xíu bị ngã xuống nước, vùng vẫy một cách tuyệt vọng. Cá dưới hồ lao đến rỉa, nước ộc vào mũi và miệng đến mức thở không nổi, phổi như bị bóp nghẹt...

Bình luận

Cậu nhìn thấy bản thân mình trong quá khứ, khi bị đẩy ngã xuống hồ nước hay khi bị dồn vào ngõ nhỏ hành hung. Trùng hợp thay, những vết thương trên đầu cậu lại đè lên những vết sẹo cũ, như nhắc lại những kỷ niệm khủng khiếp trong lòng cậu. Edward nhớ khi cậu còn bé xíu bị ngã xuống nước, vùng vẫy một cách tuyệt vọng. Cá dưới hồ lao đến rỉa, nước ộc vào mũi và miệng đến mức thở không nổi, phổi như bị bóp nghẹt...

Bình luận

Cậu rùng mình mở mắt như vừa trải qua một giấc mơ. Hóa ra cảm giác nước tràn vào mũi, vào miệng của cậu là thật. Máu từ vết thương trên đầu trào xuống mũi, miệng cậu không ít, vị giác và khứu giác của cậu như bị bao phủ bởi mùi tanh. Nhìn lại hoàn cảnh của bản thân hiện tại, một cảm giác tuyệt vọng trào ra trong lòng cậu.

Bình luận

Cậu rùng mình mở mắt như vừa trải qua một giấc mơ. Hóa ra cảm giác nước tràn vào mũi, vào miệng của cậu là thật. Máu từ vết thương trên đầu trào xuống mũi, miệng cậu không ít, vị giác và khứu giác của cậu như bị bao phủ bởi mùi tanh. Nhìn lại hoàn cảnh của bản thân hiện tại, một cảm giác tuyệt vọng trào ra trong lòng cậu.

Bình luận

Edward vẫn luôn tin rằng cậu đã sống hết mình, đến mức không còn gì nuối tiếc, nhưng hóa ra không phải. Mỗi ngày trôi qua đều xuất hiện một thứ gì đó mới mẻ, một thứ chưa hoàn chỉnh để kéo cậu lại, khiến cho cậu còn gắn bó với cuộc sống, một trong số đó chính là Edwin. Đối mặt với tử thần ngay trước mắt, nghĩ đến việc không còn có thể thấy Edwin khiến cậu cảm thấy sợ hãi và nuối tiếc khôn cùng.

Bình luận

Edward vẫn luôn tin rằng cậu đã sống hết mình, đến mức không còn gì nuối tiếc, nhưng hóa ra không phải. Mỗi ngày trôi qua đều xuất hiện một thứ gì đó mới mẻ, một thứ chưa hoàn chỉnh để kéo cậu lại, khiến cho cậu còn gắn bó với cuộc sống, một trong số đó chính là Edwin. Đối mặt với tử thần ngay trước mắt, nghĩ đến việc không còn có thể thấy Edwin khiến cậu cảm thấy sợ hãi và nuối tiếc khôn cùng.

Bình luận

Edward nhìn ra cửa, không ai đến cả, lại nhìn đến Jeremy đang nằm giữa vũng máu. Không ai cứu được cậu, mà cậu cũng không thể cứu mình. Evan đã đứng lên, cầm báng súng tiến về Edward, giáng một đòn thật mạnh. Cậu khẽ nhắm mắt, cố gắng giả vờ tắt thở, nhưng khóe mắt vẫn rung lên theo một biên độ cực nhỏ. 

Bình luận

Edward nhìn ra cửa, không ai đến cả, lại nhìn đến Jeremy đang nằm giữa vũng máu. Không ai cứu được cậu, mà cậu cũng không thể cứu mình. Evan đã đứng lên, cầm báng súng tiến về Edward, giáng một đòn thật mạnh. Cậu khẽ nhắm mắt, cố gắng giả vờ tắt thở, nhưng khóe mắt vẫn rung lên theo một biên độ cực nhỏ. 

Bình luận

Báng súng không hề đập vào đầu cậu như cậu đã tưởng mà bị đá văng ra xa. Một bóng người rộng lớn bao trùm tầm mắt cậu. Người đó tóm lấy cổ Evan, lẳng hắn sang một bên rồi cúi xuống Edward, nhưng trông dáng vẻ thì anh cứ như là vẫn muốn lao vào sống mái một phen với Evan. Anh gỡ dây trói cho Edward, đặt cậu nằm thẳng ra, mấy ngón tay run run đặt lên bắt mạch cậu.

Bình luận

Báng súng không hề đập vào đầu cậu như cậu đã tưởng mà bị đá văng ra xa. Một bóng người rộng lớn bao trùm tầm mắt cậu. Người đó tóm lấy cổ Evan, lẳng hắn sang một bên rồi cúi xuống Edward, nhưng trông dáng vẻ thì anh cứ như là vẫn muốn lao vào sống mái một phen với Evan. Anh gỡ dây trói cho Edward, đặt cậu nằm thẳng ra, mấy ngón tay run run đặt lên bắt mạch cậu.

Bình luận

Xác định được mạch vẫn còn đập, anh thở phào một hơi, nhẹ nhàng cất tiếng gọi:

Bình luận

Xác định được mạch vẫn còn đập, anh thở phào một hơi, nhẹ nhàng cất tiếng gọi:

Bình luận

“Búp bê nhỏ à, em còn tỉnh không?”

Bình luận

“Búp bê nhỏ à, em còn tỉnh không?”

Bình luận

Edward không mở mắt.

Bình luận

Edward không mở mắt.

Bình luận

“Anh xin em đấy, nếu em còn tỉnh thì làm ơn mở mắt ra được không, em yêu? Edward à?”

Bình luận

“Anh xin em đấy, nếu em còn tỉnh thì làm ơn mở mắt ra được không, em yêu? Edward à?”

Bình luận

Edward cố gắng chống lại sức nặng đang đè xuống hai mí mắt để mở mắt ra:

Bình luận

Edward cố gắng chống lại sức nặng đang đè xuống hai mí mắt để mở mắt ra:

Bình luận

“Em không sao cả, anh đừng cuống.” Không hiểu sao chỗ máu đang chảy xuống tai lại đem đến cảm giác loãng loãng như nước mắt, cậu khó chịu chớp mắt, cố xua đi cảm giác tủi thân đang cuộn trào.

Bình luận

“Em không sao cả, anh đừng cuống.” Không hiểu sao chỗ máu đang chảy xuống tai lại đem đến cảm giác loãng loãng như nước mắt, cậu khó chịu chớp mắt, cố xua đi cảm giác tủi thân đang cuộn trào.

Bình luận

Edwin cúi đầu kiểm tra những vết thương trên cơ thể cậu: Ba vết thương trên đầu và một vết thương ở bụng. Máu chảy ra như suối. Nhìn về phía Evan đang lồm cồm bò dậy, anh rít lên:

Bình luận

Edwin cúi đầu kiểm tra những vết thương trên cơ thể cậu: Ba vết thương trên đầu và một vết thương ở bụng. Máu chảy ra như suối. Nhìn về phía Evan đang lồm cồm bò dậy, anh rít lên:

Bình luận

“Mẹ kiếp, thằng khốn nạn!”

Bình luận

“Mẹ kiếp, thằng khốn nạn!”

Bình luận

Edwin đã lái một mạch từ trung tâm thành phố đến tận nơi này, khỏi phải nói anh đã sợ hãi đến mức nào khi nhìn thấy Edward đang trong trạng thái còn thoi thóp. Hiện tại, sắc mặt anh vẫn còn rất dữ dằn, trái ngược hẳn với vẻ mặt ôn hoà dịu dàng ngày thường.

Bình luận

Edwin đã lái một mạch từ trung tâm thành phố đến tận nơi này, khỏi phải nói anh đã sợ hãi đến mức nào khi nhìn thấy Edward đang trong trạng thái còn thoi thóp. Hiện tại, sắc mặt anh vẫn còn rất dữ dằn, trái ngược hẳn với vẻ mặt ôn hoà dịu dàng ngày thường.

Bình luận

Khi Evan đứng dậy được thì cảnh sát đã xông vào. Nhìn thấy Edwin đang ngồi quỳ bên cạnh Edward, họ liền thở phào:

Bình luận

Khi Evan đứng dậy được thì cảnh sát đã xông vào. Nhìn thấy Edwin đang ngồi quỳ bên cạnh Edward, họ liền thở phào:

Bình luận

“Lúc chúng tôi thấy xe của anh đỗ bên ngoài liền biết ngay là anh không kìm được mà chạy đến đây luôn. Anh làm vậy là mạo hiểm lắm đấy nhé!”

Bình luận

“Lúc chúng tôi thấy xe của anh đỗ bên ngoài liền biết ngay là anh không kìm được mà chạy đến đây luôn. Anh làm vậy là mạo hiểm lắm đấy nhé!”

Bình luận

Chỉ trong thoáng chốc, Evan đã bị ba cảnh sát còng tay lôi ra xe, những người còn lại cũng xem xét hiện trường một chút và kiểm tra cho Jeremy. Thật bất ngờ, anh vẫn còn sống.

Bình luận

Chỉ trong thoáng chốc, Evan đã bị ba cảnh sát còng tay lôi ra xe, những người còn lại cũng xem xét hiện trường một chút và kiểm tra cho Jeremy. Thật bất ngờ, anh vẫn còn sống.

Bình luận

“Cậu thanh niên này sống dai quá, bị thương nặng như vậy mà vẫn còn sống. Anh gọi cứu thương chưa, bảo bọn họ đến càng nhanh càng tốt, có hai người sắp không chờ nổi nữa rồi.” Anh ta hướng mắt về phía Edward.

Bình luận

“Cậu thanh niên này sống dai quá, bị thương nặng như vậy mà vẫn còn sống. Anh gọi cứu thương chưa, bảo bọn họ đến càng nhanh càng tốt, có hai người sắp không chờ nổi nữa rồi.” Anh ta hướng mắt về phía Edward.

Bình luận

Một cô cảnh sát cúi xuống nhìn Edward, bây giờ mặt cậu đã được lau sạch máu nên rõ ràng hơn. Cô khẽ thốt lên:

Bình luận

Một cô cảnh sát cúi xuống nhìn Edward, bây giờ mặt cậu đã được lau sạch máu nên rõ ràng hơn. Cô khẽ thốt lên:

Bình luận

“Này, đây không phải là bác sĩ Watson sao? Sao cậu ấy lại dính vào vụ này?”

Bình luận

“Này, đây không phải là bác sĩ Watson sao? Sao cậu ấy lại dính vào vụ này?”

Bình luận

Mấy cảnh sát khác cũng đến nhìn, họ bảo nhau:

Bình luận

Mấy cảnh sát khác cũng đến nhìn, họ bảo nhau:

Bình luận

“Đúng là Watson rồi.”

Bình luận

“Đúng là Watson rồi.”

Bình luận

Edwin ngạc nhiên:

Bình luận

Edwin ngạc nhiên:

Bình luận

“Các anh quen em ấy sao?”

Bình luận

“Các anh quen em ấy sao?”

Bình luận

“Quen chứ, bọn tôi thỉnh thoảng cũng phải làm việc với phòng pháp y cũng là mấy lần.” Một anh cảnh sát ngồi xổm xuống kiểm tra tình trạng vết thương của Edward, “Nhìn mấy vũng máu trên sàn là biết ngay bị thương nặng cỡ nào mà. Kẻ thuê người hành hung cậu ấy đúng là ác ôn quá.” 

Bình luận

“Quen chứ, bọn tôi thỉnh thoảng cũng phải làm việc với phòng pháp y cũng là mấy lần.” Một anh cảnh sát ngồi xổm xuống kiểm tra tình trạng vết thương của Edward, “Nhìn mấy vũng máu trên sàn là biết ngay bị thương nặng cỡ nào mà. Kẻ thuê người hành hung cậu ấy đúng là ác ôn quá.” 

Bình luận

Anh lấy một cuộn băng và ít thuốc sát trùng trong hộp y tế, lau và khử trùng sơ qua vết thương cho Edward để cậu không bị nhiễm trùng:

Bình luận

Anh lấy một cuộn băng và ít thuốc sát trùng trong hộp y tế, lau và khử trùng sơ qua vết thương cho Edward để cậu không bị nhiễm trùng:

Bình luận

“Cả cậu thanh niên kia nữa. Mà sao cứu thương đến lâu thế.”

Bình luận

“Cả cậu thanh niên kia nữa. Mà sao cứu thương đến lâu thế.”

Bình luận

Anh ta vừa nói xong thì xe cấp cứu đã lao đến với tiếng còi báo động inh tai. Hai chiếc cáng được khiêng vào. Các bác sĩ nhanh chóng đỡ Edward và Jeremy nằm lên rồi đặt ra xe. Edwin nói với một bác sĩ:

Bình luận

Anh ta vừa nói xong thì xe cấp cứu đã lao đến với tiếng còi báo động inh tai. Hai chiếc cáng được khiêng vào. Các bác sĩ nhanh chóng đỡ Edward và Jeremy nằm lên rồi đặt ra xe. Edwin nói với một bác sĩ:

Bình luận

“Để tôi đi cùng, tiện hoàn thành các thủ tục cần thiết cho bệnh nhân.”

Bình luận

“Để tôi đi cùng, tiện hoàn thành các thủ tục cần thiết cho bệnh nhân.”

Bình luận

“Được, anh lên đi.”

Bình luận

“Được, anh lên đi.”

Bình luận

Chỉ vài phút sau, xe cảnh sát và xe cứu thương đã rời đi. Trên đường về bệnh viện, các bác sĩ cũng tranh thủ từng phút để cứu tính mạng hai người.

Bình luận

Chỉ vài phút sau, xe cảnh sát và xe cứu thương đã rời đi. Trên đường về bệnh viện, các bác sĩ cũng tranh thủ từng phút để cứu tính mạng hai người.

Bình luận

Edwin vốn đang mệt mỏi dựa vào ghế nhìn các bác sĩ tất bật. Một tiếng hô của y tá đã khiến anh giật mình hốt hoảng:

Bình luận

Edwin vốn đang mệt mỏi dựa vào ghế nhìn các bác sĩ tất bật. Một tiếng hô của y tá đã khiến anh giật mình hốt hoảng:

Bình luận

“Bệnh nhân ngừng thở rồi!”

Bình luận

“Bệnh nhân ngừng thở rồi!”

Bình luận

Trên màn hình máy điện tâm đồ được nối với Edward là một đường thẳng tắp...

Bình luận

Trên màn hình máy điện tâm đồ được nối với Edward là một đường thẳng tắp...


Truyện tương tự

Bình luận