Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chỉ bởi vì Quan Tinh Tư nói những lời đó, liền đem đứa trẻ mà người mình thương liều mạng sinh ra vứt đến cái nơi khỉ ho cò gáy này hơn hai năm, cũng chẳng hỏi han lấy một chút.
Bình luận
Bình luận
Gặp quỷ nghiệt thai nhi, khắc chết mẫu thân, yêu cầu rời xa hoàng đế để giữ đạo 3 năm mới có thể khiến mẫu thân đứa bé đầu thai chuyển kiếp.
Bình luận
Bình luận
Không trách được Diệp Tiểu Viễn từ bỏ việc đứng lên, quá nhiều tội danh như vậy ở trên đầu một đứa nhỏ, nếu là đứa trẻ tính tình nhạy cảm một chút thì nhất định sẽ áy náy cả đời.
Bình luận
Bình luận
Mặc dù xét tình hình hiện tại mà nói, cũng đã nói cực kỳ mơ hồ, nếu hắn là thật sự là một đứa trẻ hai tuổi hơn nhất định sẽ nghe không rõ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lần trực giác cảm thấy không ổn trước đây là lúc “bạn tốt” muốn hắn uống nước mật ong bị đầu độc để hủy hoại giọng nói hắn, lần trước nữa là có người theo dõi hắn tắm rửa trong phòng tắm, sau sau sau nữa cũng là một vài cá nhân liên hợp lại ở thời điểm phát sóng trực tiếp biến thành trà xanh, bạch liên đối phó hắn……
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ban đầu mẫu phi nguyên chủ mang thai, Quan Tinh Tư nói nàng tại thời điểm sinh hạ sẽ chết, cẩu hoàng đế đại khái không tin, vấn đề là Vân phi thật sự đã chết.
Bình luận
Bình luận
Dựa trên cơ sở việc lời sấm đầu tiên ứng nghiệm, Quan Tinh Tư lại tiếp tục chụp mũ nguyên chủ, cũng khó trách cẩu hoàng đế nghe Quan Tinh Tư nói mà đem nhi tử mới sinh được mấy ngày đến nơi đây.
Bình luận
Bình luận
Khúc Độ Biên hỏi hệ thống mô phỏng trong đầu: “Trừ bỏ ngươi là vật ngoài, thế giới này còn có quỷ thần năng lực siêu nhiên gì nữa sao?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Khúc Độ Biên nhướng mày, hệ thống mô phỏng trả lời vấn đề quy luật này lắm hắn dậy hứng khởi, xem ra bình thường không có việc gì có thể tìm gia hỏa này tâm sự.
Bình luận
Bình luận
Không có lực lượng siêu nhiên, cho nên Quan Tinh Tư kia chính là gạt người từng ấy thời gian, Vân phi chỉ sợ không phải đơn giản do chết vì khó sinh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một vị sủng phi được đế vương cực kỳ sủng ái, lại sinh ra một vị hoàng tử có thể củng cố địa vị, sợ là sẽ gây ra uy hiếp cho bất luận một ai có hi vọng đưa con mình lên ngôi vị hoàng đế.
Bình luận
Theo hắn biết, hắn là hoàng tử nhỏ nhất của tên cha hờ vô trách nhiệm, trên hắn còn sáu vị ca ca và một tỷ tỷ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hắn nhớ lại ngày đó xem xét thuốc được đưa từ Thái Y Viện, trong lòng ít nhiều có chút cân nhắc trước sau.
Bình luận
Rốt cuộc chờ hắn được ba tuổi, dựa theo lời sấm của Quan Tinh Tư trước đó, mẫu phi hắn đã thành công đầu thai chuyển kiếp, hắn không cần tiếp tục giữ đạo hiếu.
Bình luận
Bình luận
Có người sợ tên cha hời nhớ đến hắn, thấy hắn sống qua 3 năm ở chỗ này, nhất thời nóng nảy liền xuống tay.
Bình luận
Cho nên, là ai xuống tay với hắn,là ai đã hại Vân phi. Việc này … ít nhất có tới sáu, bảy khả năng, không thể đoán hết được.
Bình luận
Bình luận
Nguyên chủ ở mùa xuân, hạ chào đời, ngàn hoa nở rộ khoảnh khắc hắn sinh ra, còn chưa đến nửa năm nữa là sinh nhật 3 tuổi. Trong lúc này, người phía sau màn có lẽ sẽ còn ra tay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn vẫn đang mơ hồ nói, nghĩ tiểu điện hạ nghe không hiểu mấy cái đó, nào ngờ đã bị Khúc Độ Biên lột ra tra lại suy nghĩ tỉ mỉ nghiên cứu một lần, thậm chí còn nhận ra hiểm họa ngầm đang cận kề, hiện đã bắt đầu suy xét giải quyết như thế nào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Khúc Độ Biên trong đầu mưu ma chước quỷ xoay xoay vài vòng, vẻ mặt ngây thơ ngẩng đầu: “Diệp công công, ta nghe không hiểu cho lắm.”
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn cứ vậy mà tự nhiên gạt bỏ đề tài này: “Nghe không rõ không sao, về sau đã đi học rồi, điện hạ sẽ nhớ kỹ thôi.”
Bình luận
Bình luận
“Diệp công công, ta mong biết thêm chút chuyện về mẫu phi, nàng trông như thế nào? Thích mặc trang phục gì, thích đeo trang sức nào lên tóc, nàng cùng phụ hoàng ở chung ra sao …”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Mẫu phi của điện hạ, so với các quý nữ trong kinh thành không giống nhau, nàng là con gái duy nhất của Trì Kiếm Hầu, cùng đương kim thánh thượng quen biết từ nhỏ, là thanh mai trúc mã.”
Bình luận
Bình luận
Trì Kiếm Hầu Từ Kính, từ thời của tiên đế đã lập lên nhiều chiến công hiển hách, phòng thủ nơi Bắc Cương hơn 30 năm. Trì Kiếm Hầu chỉ cưới một vị thê tử, cực kỳ yêu thương nhau, hai người đời này chỉ có một đứa con gái coi như châu báu đặt nâng niu trên tay.
Bình luận
Bình luận
Trì Kiếm Hầu không có con trai, một thế hệ cứ vậy mà chết đi, vậy nên dù trong tay cầm quyền binh cũng không gây uy hiếp đến ngôi vị hoàng đế, vị tiên đế cũng vui vẻ đối với con gái duy nhất của ông vài phần quan tâm, thường xuyên triệu tiến cung nhận ân sủng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau này, Bắc Cương rung chuyển, Trì Kiếm Hầu vốn luôn sủng ái con gái lại tỏ thái độ khác thường, kiên trì muốn đem nữ nhi về Bắc Cương, đợt này đi, chính là 10 năm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Từ Nguyệt Thanh lớn lên rất xinh đẹp, dáng người yểu điệu, trên người có khí chất hiên ngang anh khí mà có nữ tử kinh thành không sánh được, sau một hồi mã cầu hội, rất nhanh đã hấp dẫn ánh mắt rất nhiều nam tử chưa lập gia đình trong kinh thành, từng thiệp mời phong yến hội từng đợt được gửi đến Trì Kiếm Hầu phủ như bông tuyết đến mau.
Bình luận
Bình luận
Nhưng không qua bao lâu, Từ Nguyệt Thành lại tương ngộ cùng Sùng Chiêu Đế cải trang trốn ra khỏi cung, thanh mai trúc mã tình cảm sâu nặng. Lại lúc sau, Từ Nguyệt Thanh trở thành Đại Chu Vân phi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn cảm thán: “... Lúc ấy, không biết bao nhiêu nam nhi trong kinh tan nát cõi lòng, bao nhiêu người hâm mộ ân sủng của nương nương.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một người tự do như vậy, có thể cam tâm tình nguyện ở cung như lồng giam, cùng các nữ tử khác chung trượng phu sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một chủ một phó một nói một nghe, bầu không khí hòa hợp, vừa lúc bên ngoài Ôn Tiểu Xuân chợt gõ cửa nói có người mang than lửa tới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hắn nắm lấy tay áo Diệp công công, chân ngắn gian nan đi qua ngạch cửa, nhìn thấy trong viện có tới hai thái giám tạp dịch, một người mới niên thiếu, một đã già, mỗi người gánh hai thùng than sưởi nhỏ.
Bình luận
Bình luận
Bốn thùng than sưởi, có một thùng bạc sương than, một thùng hồng la than, còn lại là hai thùng than đen. Phân lượng không nhiều lắm nhưng cũng đủ khiến Diệp Tiểu Viễn kinh hỉ. Than ngân sương cùng hồng la than rốt cuộc đều đang thiếu, dùng để trong phòng điểm.
Bình luận
Bình luận
“Rất vui được gặp tiểu điện hạ, Hoàng Hậu nương nương nhân đức, năm nay mùa đông lạnh nên cấp các cung thêm một phần,” lão thái giám cười tủm tỉm nói, “Càng gần tới tết Nguyên tiêu lại càng lạnh, các cung nhận thêm than sưởi đều rất vui mừng.”
Bình luận
Bình luận
Khúc Độ Biên đầu chỉ cao hơn cái thùng có một chút, hắn sờ sờ từng cái một, hệ thống mô phỏng không có phản ứng gì, hắn hỏi trong lòng: “Than này có sử dụng độc tố hay không.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Dùng than sưởi mà không thông gió thì xác thật mà nói rất dễ tạo thành cacbon monoxit rồi trúng độc, cái này rất bình thường.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nhiều than sưởi là chuyện tốt, Khúc Độ Biên kêu Diệp Tiểu Viễn nhận lấy, nói: “Đa tạ mẫu hậu nhân đức.”
Bình luận
“Tiểu điện hạ khách khí rồi.” Lão thái giám đem thùng gậy gộc cầm tới về, hướng tiểu thái giám vẫy vẫy tay chuẩn bị rời đi.
Bình luận
Bình luận
Khúc Độ Biên: “Không biết công công có thể giúp ta được hay không, thời điểm lần sau đưa than tới thuân tiện mang cho ta chút giấy và bút, mực, ta muốn tập viết.”
Bình luận
Bình luận
Tiểu hài nhi thanh âm non nớt, nhưng nói từng từ rất rõ ràng, thái giám già không khỏi ghé mắt nhìn, tiểu thái giám bên cạnh lại không kiên nhẫn mà nói câu: “Nào có giấy bút mực gì, tổng quản ở Tích Tân Tư đang chờ, chúng ta còn phải trở về đi báo cáo kết quả chuyến này, phải đi thôi.”
Bình luận
Bình luận
“Điện hạ còn nhỏ tuổi, thỉnh công công khách khí chút,” Ôn Tiểu Xuân đi tới phía trước Khúc Độ Biên, tròng mắt đen nhánh bình tĩnh dừng ở trên người tiểu thái giám nhỏ tuổi đưa than.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn như cũ treo trên mặt nụ cười, nhéo nhéo tay Khúc Độ Biên trấn an, thậm chí tự mình đi tiễn hai vị công công ra ngoài.
Bình luận
Bình luận
Hắn dừng lại chỗ cửa cung, hạ giọng nói: “Vất vả hai vị công công rồi, hai người mau trở về nghỉ ngơi, chỉ là tiểu điện hạ rất nhanh đã tuổi học vỡ lòng, nếu có giấy bút dư thừa thì báo ta biết, ta sẽ đi lấy.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lão thái giám thần sắc bất biến, đem tiền trở về, cười nói: “Không được, việc này vốn không phải bên chúng ta quản, nhà ta phụ trách công công nói với cô cô một tiếng, cũng không mất gì.”
Bình luận
Bình luận
Nói một tiếng, nhưng có hay không cũng không biết được. Diệp Tiểu Viễn tự nhiên sẽ nghe hiểu ý ngầm của mấy lời này, nhưng công phu điều khiển mặt của hắn trước nay đề tuyệt hảo, tỏ ra ngàn ân vạn tạ mà tiễn người ta ra cửa.
Bình luận
Bình luận
Đi thật xa ra khỏi điện Cư An, tiểu thái giám vẫn còn khó chịu, “Sao vừa rồi ngài phải khách khí như vậy?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Ở trong cung làm việc, đôi mắt vĩnh viễn không cần đặt trên đầu. Người bị số mệnh nắm lấy không ra, có lẽ hôm nay bị ngươi khinh nhục, ngày sau liền một bước lên trời,” lão thái giám nói, “Ta xem vị tiểu điện hạ kia, tuổi tuy còn nhỏ, nhưng ánh mắt thanh thấu thông tuệ, không phải người sẽ luôn bị kìm hãm ở điện Cư An này.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hai người bọn họ trở về Tích Tân Tư , tổng quản thái giám Dư công công vẫn còn ở nơi này, đi ngang qua họ giống như vô tình hỏi một câu: “Ngươi trở về rồi, than sưởi đều được chuyển hết cả rồi sao?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Này không chỉ là ý tứ của Hoàng Hậu nương nương, còn có ý của bệ hạ, các ngươi thường lui tới tham liền tham điểm, nhưng loại việc phân phúc thên hỉ ân đức mà nếu dám lén lút lấy bớt….. Đừng trách bổn công công không nhắc nhở các ngươi cẩn thận.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Có thể vị trí tổng quản thái thái vẫn ngồi như không vẫn, nhưng hắn đối với loại chuyện cỏn con đưa than này lại loanh quanh lòng vòng trong lòng rất rõ.
Bình luận
Bình luận
Hắn cố tình đứng chờ ở nơi này, cho người thành thật nhất đi điện Cư An, mục đích chính để đảm bảo than có thể đưa đến tay tiểu điện hạ, đó là nỗi nhớ tâm bệ hạ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thái giám đưa than rời đi, Khúc Độ Biên liền lẻn vào phòng, bên ngoài thật sự quá lạnh, không nên ở lại lâu.
Bình luận
Bình luận
Câu nói muốn giấy bút kia, thật sự khi nói ra hắn không ôm hy vọng gì. Nhưng mỗi ngày đều chỉ dựa vào Thái Cực quyền thì mệnh số của hắn đều như sắp quá cực hạn, hắn vẫn nghĩ biện pháp có thể kiếm ra giấy bút, học chữ Đại Chu mới có thể viết cảm nhận bệnh tật.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
[Xác định thành công đối tượng], hệ thống mô phỏng lập tức xuất hiện một giao diện trống: [Vui lòng tạo nội dung trong mơ].
Bình luận
Bình luận
Từ trong miệng Diệp Tiểu Viễn biết được nguyên nhân hắn bị ném đến điện Cư An, hắn liền có cảm giác vật tạo mộng này có tác dụng còn lớn hơn hắn tưởng.
Bình luận
Bình luận
Quan Tinh Tư không phải dùng huyền học chụp cho hắn cái mũ nghiệt thai chuyển thế sao, hắn vừa lúc cũng dùng huyền học không mặn không nhạt trả thù một chút, cũng ở trong mộng cha hời chụp lại cho đối phương cái mũ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cha hời và mẫu phi hắn gặp nhau trong mộng diễn ra những gì….. Tiểu hài tử ở trong chăn cười xấu xa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hắn không đem lời tiểu thái giám đưa than không kiên nhẫn sự tuyệt bỏ vào tai, trong chăn càng soạn lại càng hưng phấn, nhưng có người lại không ngừng nghe vào trong tai, còn đặt trong lòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn nhẹ giọng nói: “Tuy rằng điện hạ lần đầu tiên đưa ra yêu cầu giấy bút nhưng trong lòng khẳng định đã suy nghĩ một thời gian.”
Bình luận
Bình luận
“Ta biết một nơi có nhiều giấy bút,” Ôn Tiểu Xuân ngũ quan giống nữ tử, khi không nói chuyện có vẻ nhu hòa, khóe mắt có vết sẹo nhỏ, hắn thần sắc bình tĩnh, động tác trong tay không ngừng: “Lúc người ta không chú ý ta có thể lẻn vào trộm một tí trở về.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn cười, thuận miệng nói: “Chẳng lẽ điện hạ muốn ngọc bội binh phù ngươi cũng đến trộm?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn không biết nói gì, người này vậy nhưng thật ra rất trọng ân tình. Bên cạnh tiểu điện hạ có càng nhiều người càng tốt, không đáng vì việc nhỏ này mà mạo hiểm đi vào, hắn nghĩ nghĩ, đem mấy tiền đồng ra giao cho Ôn Tiểu Xuân.
Bình luận
Bình luận
“Bệ hạ không có nhiều hậu phi, có một chốn cung mấy năm trước biến thành chốn giao thư, bên trong chắc chắn có giấy bút, thủ vệ công công nơi đó cùng ta có vài phần giao tình, ngươi ngày mai cầm tiền đi tìm hắn, hẳn sẽ mua được một ít.”
Bình luận
Bình luận
Một chút tiền đồng tất nhiên sẽ không đủ, nhưng ở trong cung giao tình so với tiền đôi khi còn quý hơn.
Bình luận
Bình luận
Diệp Tiểu Viễn tất nhiên có thể tự mình đi, đây là lần đầu tiên hắn sai sử Ôn Tiểu Xuân, nếu Ôn Tiểu Xuân chạy, cùng lắm là mất một chút tiền, nếu trở lại, về sau liền có thể trở thành người một nhà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trong điện trống trải, than đã hao đi phần lớn không còn bao nhiêu nhiệt, Diệp Tiểu Viễn liền tới lấy cái lò sưởi lăn tròn, hắn đưa khói than ngân sương vào trong, bao cách nhiệt để cấp cho Khúc Độ Biên sưởi ấm.
Bình luận
Bình luận
Loại lò sưởi này nhanh và tiện, cách làm rất giống với cái lăn đèn, mặc kệ lăn như thế nào thì than sưởi bên trong cũng không rớt ra, so với bình nước nóng an toàn hơn nhiều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Khúc Độ Biên ôm lấy lò sưởi cầu lăn, kiểm tra tỉ mỉ hệ thống cảnh trong mơ một lần nữa, xác định không có sai lầm, hoàn thành xong mới mỹ mãn chìm vào giấc ngủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bên kia, Dư công công sau khi trở lại Tử Thần Điện vẫn luôn chờ Sùng Chiêu Đế hỏi han việc đưa than sưởi, ai ngờ người giống như quên mất trước sau, sổ con phê một xấp lại một xấp.