Khi hắn nhắm mắt lại, bóng tối lần nữa bao trùm lấy tâm trí, kéo hắn trở về nơi quen thuộc, nơi mà hắn đã ghé qua trong giấc mơ trước đó. Mở mắt ra, hắn thấy mình đứng giữa một vùng nước mênh mông. Mặt nước phẳng lặng như gương, không một gợn sóng, phản chiếu hình ảnh của hắn – một thân thể trần truồng, mong manh và nhỏ bé giữa không gian vô tận.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau tiếng hét lớn, lạnh lẽo và cô độc, hắn cảm nhận rõ ràng từng hơi gió thổi qua làn da. Nhưng điều cuốn lấy ánh mắt hắn không phải là mặt nước dưới chân, mà là cánh cổng khổng lồ trước mặt. Cánh cổng to lớn đứng sừng sững, bao trùm cả không gian, vừa bí ẩn vừa đầy sức hút. Nó được bao phủ bởi một ánh sáng mờ ảo, dường như phát ra từ chính nó, như thể đang chờ đợi hắn bước tới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hắn đứng đó, trong trạng thái lơ lửng giữa thực và ảo, cảm thấy bản thân bị cuốn hút bởi cánh cổng. Một phần trong hắn muốn tiến lại gần, muốn bước qua và khám phá những điều nằm bên kia cánh cổng ấy. Nhưng đồng thời, một nỗi sợ hãi vô hình lại kìm chân hắn lại, khiến hắn do dự.
Bình luận
Bình luận
Mỗi tiếng gió thổi như mang theo những lời mời gọi bay vào trong tâm trí hắn, kêu gọi hắn bước qua cánh cổng làm hắn cảm thấy như thể cánh cổng này không chỉ là một lối đi mà còn là một ngưỡng cửa giữa sự sống và cái chết, giữa hiện tại và những điều không thể biết trước. Mọi thứ trong giấc mơ đều tĩnh lặng, nhưng nặng nề, như thể cả không gian đang nín thở chờ đợi quyết định của hắn.
Bình luận
Bình luận
Sau một hồi đứng đó, đắn đo và do dự, hắn hít một hơi thật sâu. Một quyết tâm lặng lẽ bùng lên trong lòng, kéo hắn ra khỏi sự bủa vây của nỗi sợ hãi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
“Nếu ngay cả trong giấc mơ ta còn không có đủ dũng khí để đối mặt với thử thách, thì ở thực tại, làm sao ta có thể bảo vệ được cô em gái nhỏ bé của mình? Cô em gái mà hắn luôn yêu thương, người mà hắn hứa sẽ bảo vệ bằng tất cả sức mạnh của mình.”
Bình luận
Bình luận
Với suy nghĩ đó, hắn bấm bụng, dồn hết can đảm vào từng bước chân, tiến dần về phía cánh cổng khổng lồ trước mặt. Mỗi bước đi, mặt nước dưới chân hắn khẽ gợn sóng, nhưng hắn không còn để ý đến điều đó. Tâm trí hắn lúc này chỉ tập trung vào cánh cổng, vào thử thách mà hắn phải vượt qua, dù đó chỉ là trong giấc mơ.
Bình luận
Bình luận
Khi tiến gần đến cánh cổng, hắn có thể cảm nhận được sự áp đảo của nó, nhưng nỗi sợ hãi dường như dần tan biến. Thay vào đó, một cảm giác kiên định và quyết tâm mạnh mẽ bắt đầu nhen nhóm trong lòng. Hắn biết rằng, vượt qua cánh cổng này có thể không mang lại câu trả lời ngay lập tức, nhưng đó là bước đầu tiên mà hắn phải thực hiện. Và dù có chuyện gì xảy ra, hắn sẵn sàng đối mặt với nó, vì cô em gái của mình, và vì chính bản thân hắn.
Bình luận
Bình luận
Hắn chầm chậm đưa cánh tay ra, cảm nhận bề mặt lạnh lẽo của cánh cổng khổng lồ trước mặt. Khi những ngón tay của hắn chạm vào, một cảm giác nặng nề tràn ngập, như thể cánh cổng đang chứa đựng tất cả sức nặng của thế giới. Hắn lấy đà và dồn sức đẩy mạnh, tiếng cót két vang lên, rít lên giữa không gian tĩnh lặng, khiến không khí xung quanh như căng ra và rung động.
Bình luận
Bình luận
Khi tiếng cót két vang lên, cánh cổng sẽ mở ra như giấc mơ lúc trước nhưng lạ thay lần này lại không phải. Hắn càng ra sức đẩy thì tiếng cót két lại càng to hơn nhưng cánh cổng vẫn không có dấu hiệu mở ra. Không như những gì hắn mong đợi, cánh cổng đột nhiên rung lên dữ dội, rồi sụp đổ một cách bất ngờ.
Bình luận
Bình luận
Hắn chửi tục một câu: “Cái *beep beep* nhà nó chứ! Chuyện quỷ gì thế này? Không phải cửa sẽ mở ra ư?”
Bình luận
Bình luận
Những mảnh vỡ của cánh cổng rơi xuống bắt đầu tan biến, như bị cuốn vào cơn gió vô hình, tan thành từng hạt bụi nhỏ, và biến mất vào hư không.
Bình luận
Bình luận
Không chỉ cánh cổng, mà cả không gian xung quanh hắn cũng bắt đầu sụp đổ theo. Bầu trời phía trên, từng mảng lớn như kính vỡ, nứt nẻ và rơi rụng khi gần chạm xuống mặt nước lại tan biến vào hư không vô tận. Ngay lúc này, mặt nước cũng bắt đầu nứt vỡ, sụp đổ theo. Mọi thứ xung quanh hắn dần tan biến vào hư vô, chỉ còn lại sự hỗn loạn của không gian bị xé toạc.
Bình luận
Bình luận
Nhìn thấy thế hắn liền chạy thật nhanh trốn tránh những nơi bị xé toạc và nứt vỡ đó, hắn quẹo trái, quẹo phải, nhảy qua nhảy về đến bỡ hơi tai tránh né mọi thứ. Nhưng cũng không thể làm được gì hơn, ngay lúc đó mặt nước dưới chân hắn cũng vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh, hắn rơi xuống một vực sâu vô tận.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hắn rơi xuống giữa cơn bão của sự đổ vỡ, mọi thứ xung quanh đều dần dần biến mất, chỉ còn lại hắn với một khoảng trống vô định. Không có lối thoát, không có gì để bám víu, chỉ có sự trống rỗng bao trùm. Ngay lúc này hắn mong đây chỉ là giấc mơ, sau cơn ác mộng này hắn có thể trở về với những người đang chờ đợi mình như em gái, dì và dượng.
Bình luận
Bình luận
Khi cánh cổng sụp đổ hoàn toàn, mọi thứ xung quanh hắn cũng bắt đầu vỡ vụn và tan biến. Từng mảnh vụn của không gian, của mặt nước, tất cả đều hòa vào sự hỗn loạn vô tận. Hắn cảm thấy cơ thể mình dần dần bị cuốn đi, từng phần của thân thể trở nên mờ nhạt và tan biến như những đám mây bụi. Sự biến mất này không chỉ là cảm giác, mà gần như là một trải nghiệm thực tế, một cảm giác chân thật đến mức không thể phân biệt nổi.
Bình luận
Bình luận
Cảm giác chân thật này làm hắn nghi ngờ về bản chất của giấc mơ. Hắn tự hỏi liệu đây có phải là một giấc mơ thực sự hay không, bởi vì sự hiện hữu và cảm giác trong khoảnh khắc này quá đỗi rõ ràng. Dù biết rằng mọi thứ chỉ đang tan biến dần dần, nhưng cảm giác đau đớn, sự mất mát, và nỗi sợ hãi đều mạnh mẽ như trong thực tại.
Bình luận
Bình luận
Khi sự tan biến lan đến phần đầu ăn mòn miệng và mũi, hắn cảm thấy cảm giác trên cơ thể mình đã hoàn toàn biến mất. Toàn bộ sự nhạy cảm của các giác quan đã mờ dần, chỉ còn lại sự tĩnh lặng và cô đơn bao trùm. Một phần đầu của hắn còn lại một cách cô đơn, như một cái bóng lơ lửng giữa không gian trống rỗng. Từng khoảnh khắc trôi qua như một thế kỷ, và hắn chỉ còn chờ đợi thời khắc cuối cùng của bản thân, nơi mà cảm giác sẽ hoàn toàn biến mất và hắn sẽ không còn tồn tại nữa.
Bình luận
Bình luận
Trong khoảnh khắc này, nỗi tuyệt vọng và sự chờ đợi đan xen, làm cho mọi thứ trở nên mờ mịt. Hắn không còn biết liệu mình có đang sống trong giấc mơ hay thực tại, chỉ biết rằng sự kết thúc đang đến gần, và hắn phải đối mặt với nó trong sự im lặng đầy ám ảnh.
Bình luận
Bình luận
Khi hắn nghĩ rằng bản thân sẽ tan biến hoàn toàn, sự hư vô xung quanh bắt đầu thay đổi. Không gian sụp đổ dần dần tái hiện, tạo nên những bức tranh sống động và cổ xưa, như thể hắn đang chứng kiến một thế giới từ thời hồng hoang xa xăm. Những hình ảnh hiện ra trước mắt hắn như được vẽ bằng những nét cọ đầy thần bí, pha trộn giữa huyền ảo và thực tế.
Bình luận
Bình luận
Hắn nhìn vào bức tranh thứ nhất, thấy thế giới này được chia thành sáu cõi khác nhau, được gọi là Lục đạo luân hồi. Những bức tranh hiện lên một cách chi tiết, đầy sắc màu, miêu tả từng cõi một trước mắt hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cõi Thần (Thần Giới), nơi những sinh vật mạnh mẽ và quyền năng tồn tại giữa ranh giới của thần thánh và nhân gian.
Bình luận
Bình luận
Cõi Ngạ Quỷ (Quỷ Giới), một nơi u ám với những linh hồn đói khát, luôn chìm trong sự thèm muốn và khổ đau.
Bình luận
Bình luận
Cõi Súc Sanh (Yêu Giới), nơi các loài động vật sống trong bản năng, nhưng cũng mang theo sức mạnh nguyên sơ của thiên nhiên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cuối cùng, Cõi Địa Ngục (Âm Giới), nơi đầy rẫy sự đau khổ, điểm đến cuối cùng của các linh hồn, các linh hồn sẽ bị hành hạ bởi tội lỗi và nghiệp báo của mình.
Bình luận
Bình luận
Trong các bức tranh tiếp theo, hắn nhìn thấy sự nổi lên của Cõi Địa Ngục. Sức mạnh của nó ngày càng lớn mạnh, ác quỷ và những thế lực đen tối trỗi dậy, chúa tể địa ngục, cưỡi chó ba đầu, cầm trên tay một thanh huyết kiếm đứng lên muốn trấn áp và xâm lấn cả năm cõi còn lại. Hắn nhìn thấy cảnh tượng địa ngục đen tối lan tỏa, như một làn sóng dữ muốn nuốt chửng toàn bộ thế giới.
Bình luận
Bình luận
Nhưng trước sự đe dọa khủng khiếp ấy, bức tranh tiếp theo đã khác hoạ, cõi Thần và cõi Súc Sanh đã liên thủ. Các vị thần và những sinh vật cường đại của cõi Súc Sanh dùng toàn bộ sức mạnh của mình hy sinh hai cõi để phong ấn cánh cổng Địa Ngục. Một trận chiến khốc liệt diễn ra, nơi sức mạnh của mỗi giới được dùng để trấn áp sự trỗi dậy của địa ngục. Cuối cùng, bằng sự hợp sức của cả hai giới, cánh cổng địa ngục đã bị phong ấn, chúa tể địa ngục bị đánh bại, ngăn chặn sự trỗi dậy của những thế lực đen tối.
Bình luận
Bình luận
Bức tranh tiếp theo nữa khắc hoạ ba thủ lĩnh của ba cõi: Cõi Trời, Cõi Ngạ Quỷ, Cõi Người đã liên minh, trong đó lấy Cõi Người làm trung tâm của đòn bẫy dùng Cõi Trời và Cõi Ngạ Quỷ làm cán cân thăng bằng ổn định dòng chảy linh hồn. Mãi mãi phong ấn cổng Địa Ngục khiến nó không bao giờ được mở ra một lần nào nữa.
Bình luận
Bình luận
Các bức tranh dần khép lại như những thước phim cuộn chậm rãi, từng nét vẽ trở nên sắc nét và rõ ràng hơn trong tâm trí hắn. Hắn cảm nhận được câu chuyện về sự cân bằng mong manh giữa các giới trong Lục đạo luân hồi. Những cõi này không chỉ tồn tại riêng lẻ, mà còn liên kết với nhau qua những sợi dây vô hình của số phận và nghiệp quả, luôn trong trạng thái cân bằng giữa ánh sáng và bóng tối.
Bình luận
Bình luận
Hắn cảm thấy mình như một nhân chứng thầm lặng của những biến cố từ thời xa xưa, được đưa đến để hiểu rõ hơn về sự vận hành của thế giới mà hắn đang tồn tại.