Chương 39: Bùi Nguyên Vũ


Tô Đông An chạy một mạch ra đến tận quảng trường mới dừng lại, gập người thở dốc. Nhớ lại gương mặt ngỡ ngàng, thẫn thờ của cậu, cô bỗng cảm thấy mình hình như vừa làm một điều gì đó vô cùng độc ác.

Bình luận

Tô Đông An chạy một mạch ra đến tận quảng trường mới dừng lại, gập người thở dốc. Nhớ lại gương mặt ngỡ ngàng, thẫn thờ của cậu, cô bỗng cảm thấy mình hình như vừa làm một điều gì đó vô cùng độc ác.

Kiếp trước, mối lo về cơm áo gạo tiền khiến cô chẳng còn sức để để ý đến mọi thứ xung quanh. Cuộc sống khi ấy chỉ quanh quẩn hai nơi, công ty và phòng trọ. Vì vậy mà trường hợp như ngày hôm nay cô chưa từng gặp bao giờ nên trong vô thức, chỉ biết chạy trốn khỏi đó.

Bình luận

Kiếp trước, mối lo về cơm áo gạo tiền khiến cô chẳng còn sức để để ý đến mọi thứ xung quanh. Cuộc sống khi ấy chỉ quanh quẩn hai nơi, công ty và phòng trọ. Vì vậy mà trường hợp như ngày hôm nay cô chưa từng gặp bao giờ nên trong vô thức, chỉ biết chạy trốn khỏi đó.

Việc vô tình chạm mắt nhau, lúc đầu cô đã nghĩ điều đó cũng không tồi, thậm chí là khá tốt vì cô sẽ không cần phải trực tiếp nói chuyện với Lưu Thiên Lãng về vấn đề này. Nhưng vẻ mặt khi đó của cậu luôn lặp đi lặp lại trong tâm trí khiến cô nhận ra. Dù cậu có tình cảm với cô hay không thì cậu vẫn nhận tổn thương từ hành động đó.

Bình luận

Việc vô tình chạm mắt nhau, lúc đầu cô đã nghĩ điều đó cũng không tồi, thậm chí là khá tốt vì cô sẽ không cần phải trực tiếp nói chuyện với Lưu Thiên Lãng về vấn đề này. Nhưng vẻ mặt khi đó của cậu luôn lặp đi lặp lại trong tâm trí khiến cô nhận ra. Dù cậu có tình cảm với cô hay không thì cậu vẫn nhận tổn thương từ hành động đó.

Tại sao Lưu Thiên Lãng lại thích cô cơ chứ! Tại sao lại không thể đối xử với cô như một người bạn bình thường? Tình yêu là thứ tình cảm mong manh nhất! Bây giờ bọn họ còn quá trẻ, hợp thì cũng có lúc tan. Đến lúc đó, muốn quay lại làm bạn cũng không thể. Cô... không muốn đánh mất người bạn mà khó khăn lắm mới có thể có được này.

Bình luận

Tại sao Lưu Thiên Lãng lại thích cô cơ chứ! Tại sao lại không thể đối xử với cô như một người bạn bình thường? Tình yêu là thứ tình cảm mong manh nhất! Bây giờ bọn họ còn quá trẻ, hợp thì cũng có lúc tan. Đến lúc đó, muốn quay lại làm bạn cũng không thể. Cô... không muốn đánh mất người bạn mà khó khăn lắm mới có thể có được này.

Nhưng giờ quyền quyết định đã không còn nằm trong tay cô. Nếu Lưu Thiên Lãng thực sự thích cô, sẽ vì hành động này mà rời đi. Còn nếu không thích cô, có lẽ cậu sẽ chạy đến, cằn nhằn vì sao nhìn thấy cậu rồi mà còn chạy đi lung tung, đến lúc đó, cô sẽ xin lỗi cậu. Nhưng Tô Đông An cũng thừa hiểu, vế sau có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra.

Bình luận

Nhưng giờ quyền quyết định đã không còn nằm trong tay cô. Nếu Lưu Thiên Lãng thực sự thích cô, sẽ vì hành động này mà rời đi. Còn nếu không thích cô, có lẽ cậu sẽ chạy đến, cằn nhằn vì sao nhìn thấy cậu rồi mà còn chạy đi lung tung, đến lúc đó, cô sẽ xin lỗi cậu. Nhưng Tô Đông An cũng thừa hiểu, vế sau có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra.

Tô Đông An thở dài, đang lững thững bước đi thì cô vô tình bắt gặp bóng dáng mũm mĩm ngồi "hàng ghế" cuối cùng ở quảng trường.

Bình luận

Tô Đông An thở dài, đang lững thững bước đi thì cô vô tình bắt gặp bóng dáng mũm mĩm ngồi "hàng ghế" cuối cùng ở quảng trường.

Quảng trường thị xã S được xây dựng theo hình chữ U, thấp hơn mặt đường khoảng hai đến ba mét. Ngoài mấy lối đi dẫn xuống trung tâm quảng trường thì xung quanh được xây thành những bậc cầu thang cao khoảng 30 xen-ti-mét, tạo thành hàng ghế cho mọi người ngồi xem mỗi khi nơi đây tổ chức sự kiện.

Bình luận

Quảng trường thị xã S được xây dựng theo hình chữ U, thấp hơn mặt đường khoảng hai đến ba mét. Ngoài mấy lối đi dẫn xuống trung tâm quảng trường thì xung quanh được xây thành những bậc cầu thang cao khoảng 30 xen-ti-mét, tạo thành hàng ghế cho mọi người ngồi xem mỗi khi nơi đây tổ chức sự kiện.

Nhìn Bùi Hằng Anh ngồi một mình nơi đó, hí húi với một đống đồ xung quanh, Tô Đông An tò mò tiến lại gần thì thấy cậu ấy đang xé miếng thịt trâu gác bếp to đùng ra để ăn. Cô khựng lại một chút, ngẫm nghĩ. Hình như từ lúc xuyên qua đây, cô chưa được ăn thịt trâu gác bếp! Vừa nghĩ tới đây, Tô Đông An theo bản năng nuốt nước miếng, hai chân vô thức di chuyển, tiến về phía Bùi Hằng Anh rồi ngồi xuống bên cạnh cậu ấy lúc nào không hay.

Bình luận

Nhìn Bùi Hằng Anh ngồi một mình nơi đó, hí húi với một đống đồ xung quanh, Tô Đông An tò mò tiến lại gần thì thấy cậu ấy đang xé miếng thịt trâu gác bếp to đùng ra để ăn. Cô khựng lại một chút, ngẫm nghĩ. Hình như từ lúc xuyên qua đây, cô chưa được ăn thịt trâu gác bếp! Vừa nghĩ tới đây, Tô Đông An theo bản năng nuốt nước miếng, hai chân vô thức di chuyển, tiến về phía Bùi Hằng Anh rồi ngồi xuống bên cạnh cậu ấy lúc nào không hay.

Thấy cô nhìn chằm chằm mãi vào miếng thịt trâu gác bếp, Bùi Hằng Anh chần chừ xé một miếng nhỏ, đưa cho cô: "Cậu ăn thử xem ngon không?"

Bình luận

Thấy cô nhìn chằm chằm mãi vào miếng thịt trâu gác bếp, Bùi Hằng Anh chần chừ xé một miếng nhỏ, đưa cho cô: "Cậu ăn thử xem ngon không?"

Tô Đông An nhìn mẩu thịt Bùi Hằng Anh đưa, nói: "Vậy, tớ ăn thử giúp cậu nhé!"

Bình luận

Tô Đông An nhìn mẩu thịt Bùi Hằng Anh đưa, nói: "Vậy, tớ ăn thử giúp cậu nhé!"

Cô xé nhỏ, chấm vào bát tương ớt Bùi Hằng Anh đưa cho rồi thưởng thức. Vị ngọt của thịt cùng mùi thơm từ khói củi quyện lại trong miệng cô. Thịt vừa dai dai đậm vị lại thêm chút cay nồng từ tiêu rừng và tương ớt. Đúng là ngon hết nấc!

Bình luận

Cô xé nhỏ, chấm vào bát tương ớt Bùi Hằng Anh đưa cho rồi thưởng thức. Vị ngọt của thịt cùng mùi thơm từ khói củi quyện lại trong miệng cô. Thịt vừa dai dai đậm vị lại thêm chút cay nồng từ tiêu rừng và tương ớt. Đúng là ngon hết nấc!

Thấy gương mặt vô cùng hưởng thụ của cô, Bùi Hằng Anh tích cực "nhờ" cô thẩm định những món còn lại. Từ cơm lam đến gà đen, xôi bảy màu, Tô Đông An đều nếm thử mỗi thứ một chút. Sau khi ăn năm, sáu món thì bụng cô cũng to thêm một vòng. Cô ôm bụng, ngả lưng về phía sau, thở dài thỏa mãn nhìn Bùi Hằng Anh đánh chén hết số còn lại, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ sức ăn của cậu ấy.

Bình luận

Thấy gương mặt vô cùng hưởng thụ của cô, Bùi Hằng Anh tích cực "nhờ" cô thẩm định những món còn lại. Từ cơm lam đến gà đen, xôi bảy màu, Tô Đông An đều nếm thử mỗi thứ một chút. Sau khi ăn năm, sáu món thì bụng cô cũng to thêm một vòng. Cô ôm bụng, ngả lưng về phía sau, thở dài thỏa mãn nhìn Bùi Hằng Anh đánh chén hết số còn lại, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ sức ăn của cậu ấy.

Bữa ăn này sẽ vô cùng hoàn hảo nếu không có sự xuất hiện của Bùi Nguyên Vũ. Vừa nhìn thấy cậu ta, bụng cô liền ẩn ẩn đau vì khó tiêu. Đám người này phiền phức thật, hết người này rồi người khác đến phá hỏng cảm xúc của cô.

Bình luận

Bữa ăn này sẽ vô cùng hoàn hảo nếu không có sự xuất hiện của Bùi Nguyên Vũ. Vừa nhìn thấy cậu ta, bụng cô liền ẩn ẩn đau vì khó tiêu. Đám người này phiền phức thật, hết người này rồi người khác đến phá hỏng cảm xúc của cô.

Bùi Nguyên Vũ bước tới, đút hai tay vào túi áo khoác nhìn cô khẽ nói: "Sau tất cả thì cậu là người hưởng thụ nhất nhỉ?"

Bình luận

Bùi Nguyên Vũ bước tới, đút hai tay vào túi áo khoác nhìn cô khẽ nói: "Sau tất cả thì cậu là người hưởng thụ nhất nhỉ?"

Cậu ta đã dò hỏi lịch trình ngày hôm nay của Tô Đông An từ lớp trưởng. Phải mất một khoảng thời gian khá dài thì cậu ta mới tìm được Tô Đông An đang ngồi ở quảng trường cùng thằng em họ ngốc nghếch. Nhìn hai người bọn họ chụm đầu ăn đống đặc sản nơi đây với vẻ mặt hưởng thụ. Bùi Nguyên Vũ không nhịn được mà bước tới.

Bình luận

Cậu ta đã dò hỏi lịch trình ngày hôm nay của Tô Đông An từ lớp trưởng. Phải mất một khoảng thời gian khá dài thì cậu ta mới tìm được Tô Đông An đang ngồi ở quảng trường cùng thằng em họ ngốc nghếch. Nhìn hai người bọn họ chụm đầu ăn đống đặc sản nơi đây với vẻ mặt hưởng thụ. Bùi Nguyên Vũ không nhịn được mà bước tới.

Tuy cậu ta biết Tô Đông An chẳng có lý do gì để buồn bực sau mọi chuyện, nhưng nhìn kẻ đầu têu khiến mối quan hệ của cậu ta với mọi người rối như tơ vò, Bùi Nguyên Vũ vẫn không kiềm chế được cảm xúc mà mỉa mai.

Bình luận

Tuy cậu ta biết Tô Đông An chẳng có lý do gì để buồn bực sau mọi chuyện, nhưng nhìn kẻ đầu têu khiến mối quan hệ của cậu ta với mọi người rối như tơ vò, Bùi Nguyên Vũ vẫn không kiềm chế được cảm xúc mà mỉa mai.

Nghe Bùi Nguyên Vũ nói vậy, Tô Đông An chỉ nhún vai không đáp, trong lòng thầm nghĩ. Không hưởng thụ chả lẽ cô phải trưng ra bộ mặt ai oán, đau khổ khi bị người khác lợi dụng?

Bình luận

Nghe Bùi Nguyên Vũ nói vậy, Tô Đông An chỉ nhún vai không đáp, trong lòng thầm nghĩ. Không hưởng thụ chả lẽ cô phải trưng ra bộ mặt ai oán, đau khổ khi bị người khác lợi dụng?

"Cậu có nhất thiết phải làm vậy không?" Bùi Nguyên Vũ mím môi hỏi.

Bình luận

"Cậu có nhất thiết phải làm vậy không?" Bùi Nguyên Vũ mím môi hỏi.

Tô Đông An mở chai nước, uống một ngụm rồi ngạc nhiên nhìn cậu ta: "Tôi làm sao?"

Bình luận

Tô Đông An mở chai nước, uống một ngụm rồi ngạc nhiên nhìn cậu ta: "Tôi làm sao?"

Tự dưng cậu ta chạy tới đây nói luyên thuyên cái gì không biết! Cô làm gì bọn họ? Cô không đến đòi nợ thì thôi giờ còn quay sang chất vấn cô. Hay là làm lành với Dương Minh Huỳnh không được nên đến quấy phá cô à? Cô tưởng cậu ta cũng đã lường trước được việc này rồi chứ.

Bình luận

Tự dưng cậu ta chạy tới đây nói luyên thuyên cái gì không biết! Cô làm gì bọn họ? Cô không đến đòi nợ thì thôi giờ còn quay sang chất vấn cô. Hay là làm lành với Dương Minh Huỳnh không được nên đến quấy phá cô à? Cô tưởng cậu ta cũng đã lường trước được việc này rồi chứ.

"Nam đã làm thủ tục du học rồi. Còn Huỳnh thì không có sức sống, tâm lý bị ảnh hưởng khiến việc thi cử không được tốt." Bùi Nguyên Vũ siết chặt hai tay, khó khăn nói.

Bình luận

"Nam đã làm thủ tục du học rồi. Còn Huỳnh thì không có sức sống, tâm lý bị ảnh hưởng khiến việc thi cử không được tốt." Bùi Nguyên Vũ siết chặt hai tay, khó khăn nói.

Dù trong khoảng thời gian này cậu ta có làm bao chuyện, xin lỗi bao lần thì Huỳnh vẫn không thèm để ý đến cậu ta. Cậu ta không ngờ Tô Đông An lại có tác động đến Huỳnh nhiều tới như vậy.

Bình luận

Dù trong khoảng thời gian này cậu ta có làm bao chuyện, xin lỗi bao lần thì Huỳnh vẫn không thèm để ý đến cậu ta. Cậu ta không ngờ Tô Đông An lại có tác động đến Huỳnh nhiều tới như vậy.

"Cậu muốn gì? Nói đi!"

Bình luận

"Cậu muốn gì? Nói đi!"

Tô Đông An phất tay, đáp: "Muốn cậu cút khỏi tầm mắt tôi ngay bây giờ."

Bình luận

Tô Đông An phất tay, đáp: "Muốn cậu cút khỏi tầm mắt tôi ngay bây giờ."

Bùi Hằng Anh giật mình, ngạc nhiên đến mức quay phắt sang nhìn Tô Đông An rồi lại nhìn gương mặt cứng ngắc, hai tay siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên chằng chịt cho thấy anh họ đang cố gắng nén giận đến mức nào. Đây là lần đầu tiên cậu ấy thấy anh họ tức đến thế.

Bình luận

Bùi Hằng Anh giật mình, ngạc nhiên đến mức quay phắt sang nhìn Tô Đông An rồi lại nhìn gương mặt cứng ngắc, hai tay siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên chằng chịt cho thấy anh họ đang cố gắng nén giận đến mức nào. Đây là lần đầu tiên cậu ấy thấy anh họ tức đến thế.

Qua một lúc lâu sau, giống như đã nén giận thành công, Bùi Nguyên Vũ mới bắt đầu lên tiếng: "Huỳnh không có lỗi gì cả. Hãy quay lại làm bạn với cậu ấy. Cậu muốn gì, cứ nói!"

Bình luận

Qua một lúc lâu sau, giống như đã nén giận thành công, Bùi Nguyên Vũ mới bắt đầu lên tiếng: "Huỳnh không có lỗi gì cả. Hãy quay lại làm bạn với cậu ấy. Cậu muốn gì, cứ nói!"

Tô Đông An đưa mắt quan sát người trước mặt từ trên xuống dưới một lượt. Vẻ lạnh lùng vẫn còn đó nhưng nhiều hơn là sự mệt mỏi cùng bất lực. Có lẽ cậu ta đã không thể làm gì Dương Minh Huỳnh được nữa nên mới lựa chọn đến tìm cô thế này. Nhưng cậu ta không thấy bản thân vô cùng nực cười à?

Bình luận

Tô Đông An đưa mắt quan sát người trước mặt từ trên xuống dưới một lượt. Vẻ lạnh lùng vẫn còn đó nhưng nhiều hơn là sự mệt mỏi cùng bất lực. Có lẽ cậu ta đã không thể làm gì Dương Minh Huỳnh được nữa nên mới lựa chọn đến tìm cô thế này. Nhưng cậu ta không thấy bản thân vô cùng nực cười à?

"Điều tôi muốn thì tôi vừa nói rồi đấy! Mà hình như trước đó tôi cũng đã nói rõ, tôi chưa từng muốn làm bạn với Dương Minh Huỳnh. Vả lại..." Tô Đông An đứng dậy, nhờ bậc cầu thang mà chiều cao của hai người ngang ngửa nhau. Cô khoanh tay, hờ hững nói: "Lý do cậu chọn tôi, chẳng phải là để mọi chuyện đi đến kết cục này à?"

Bình luận

"Điều tôi muốn thì tôi vừa nói rồi đấy! Mà hình như trước đó tôi cũng đã nói rõ, tôi chưa từng muốn làm bạn với Dương Minh Huỳnh. Vả lại..." Tô Đông An đứng dậy, nhờ bậc cầu thang mà chiều cao của hai người ngang ngửa nhau. Cô khoanh tay, hờ hững nói: "Lý do cậu chọn tôi, chẳng phải là để mọi chuyện đi đến kết cục này à?"

Tô Đông An nhìn sâu vào trong đôi mắt Bùi Nguyên Vũ, biết cậu ta hiểu ý cô đang nói là gì liền khẽ "hừ" một tiếng.

Bình luận

Tô Đông An nhìn sâu vào trong đôi mắt Bùi Nguyên Vũ, biết cậu ta hiểu ý cô đang nói là gì liền khẽ "hừ" một tiếng.

"Có rất nhiều cách nhưng cậu lại chọn cách vô tình nhất. Chẳng phải là để khi xong việc tôi tự chủ động rời đi sao?"

Bình luận

"Có rất nhiều cách nhưng cậu lại chọn cách vô tình nhất. Chẳng phải là để khi xong việc tôi tự chủ động rời đi sao?"

Bùi Nguyên Vũ nhìn cô hồi lâu, khẽ nói: "Sắc bén quá như vậy cũng không tốt đâu!"

Bình luận

Bùi Nguyên Vũ nhìn cô hồi lâu, khẽ nói: "Sắc bén quá như vậy cũng không tốt đâu!"

Giờ thì cậu ta đã hiểu vì sao mỗi khi đối diện với Tô Đông An, cậu ta lại cảm thấy khó chịu đến thế. Bởi con người thật của cậu ta như bị bóc trần dưới con mắt của Tô Đông An.

Bình luận

Giờ thì cậu ta đã hiểu vì sao mỗi khi đối diện với Tô Đông An, cậu ta lại cảm thấy khó chịu đến thế. Bởi con người thật của cậu ta như bị bóc trần dưới con mắt của Tô Đông An.

Tô Đông An nói không sai. Là cậu ta cố ý chọn cô, cũng cố ý mặc kệ cô tự mình đối phó với đám người Nguyễn Ngọc Anh. Nếu một người không có chút tình cảm nào dành cho bọn họ thì khi bị đối xử lạnh lùng, tệ bạc sẽ tự động rời đi sau khi mọi chuyện kết thúc. Như vậy sẽ không có ai xen vào vòng tròn bạn bè của cậu ta, cũng sẽ không để lại rắc rối cho sau này. Chỉ là, cậu ta đã tính sai cảm xúc của Huỳnh và Nam.

Bình luận

Tô Đông An nói không sai. Là cậu ta cố ý chọn cô, cũng cố ý mặc kệ cô tự mình đối phó với đám người Nguyễn Ngọc Anh. Nếu một người không có chút tình cảm nào dành cho bọn họ thì khi bị đối xử lạnh lùng, tệ bạc sẽ tự động rời đi sau khi mọi chuyện kết thúc. Như vậy sẽ không có ai xen vào vòng tròn bạn bè của cậu ta, cũng sẽ không để lại rắc rối cho sau này. Chỉ là, cậu ta đã tính sai cảm xúc của Huỳnh và Nam.

"Tôi không sắc bén. Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết. Cái tâm tư đen tối của cậu, không phải là không có người nhìn ra đâu." Tô Đông An bật cười. "Mà tôi cũng nể độ trơ trẽn của cậu. Cứ nghĩ giấu trong lòng rồi nên thích nhảy nhót trước mặt tôi thế nào thì nhảy à?"

Bình luận

"Tôi không sắc bén. Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết. Cái tâm tư đen tối của cậu, không phải là không có người nhìn ra đâu." Tô Đông An bật cười. "Mà tôi cũng nể độ trơ trẽn của cậu. Cứ nghĩ giấu trong lòng rồi nên thích nhảy nhót trước mặt tôi thế nào thì nhảy à?"

Bùi Nguyên Vũ mím môi, phóng ánh mắt như dao găm về phía Tô Đông An. Cậu ta điên rồi mới lựa chọn đàm phán với cô.

Bình luận

Bùi Nguyên Vũ mím môi, phóng ánh mắt như dao găm về phía Tô Đông An. Cậu ta điên rồi mới lựa chọn đàm phán với cô.

Bùi Hằng Anh lo lắng, hết nhìn Bùi Nguyên Vũ lại nhìn Tô Đông An. Trong lòng chỉ lo anh họ sẽ xông vào đánh cô mà cậu ấy không kịp ngăn cản. Cuộc nói chuyện sặc mùi thuốc súng của bọn họ khiến cậu ấy không thể xen vào dù chỉ một câu. Anh họ là người vì đạt được mục đích mà bất chấp tất cả, không biết sẽ định làm gì Tô Đông An nữa đây?

Bình luận

Bùi Hằng Anh lo lắng, hết nhìn Bùi Nguyên Vũ lại nhìn Tô Đông An. Trong lòng chỉ lo anh họ sẽ xông vào đánh cô mà cậu ấy không kịp ngăn cản. Cuộc nói chuyện sặc mùi thuốc súng của bọn họ khiến cậu ấy không thể xen vào dù chỉ một câu. Anh họ là người vì đạt được mục đích mà bất chấp tất cả, không biết sẽ định làm gì Tô Đông An nữa đây?

"Cậu nên biết điều chút đi. Cậu muốn bố cậu ở tuổi tứ tuần rồi mà còn mất hết sự nghiệp à?" Bùi Nguyên Vũ nhếch môi, hờ hững nhìn cô như kẻ đang nắm đằng chuôi. Vô cùng tự tin.

Bình luận

"Cậu nên biết điều chút đi. Cậu muốn bố cậu ở tuổi tứ tuần rồi mà còn mất hết sự nghiệp à?" Bùi Nguyên Vũ nhếch môi, hờ hững nhìn cô như kẻ đang nắm đằng chuôi. Vô cùng tự tin.

"Cậu uy hiếp tôi?" Tô Đông An ngạc nhiên hỏi lại. Dụ dỗ không được liền quay sang uy hiếp. Đúng là tác phong của Bùi Nguyên Vũ. "Này, rốt cuộc thì ai là người không biết điều ở đây? Là cậu, hay là tôi?"

Bình luận

"Cậu uy hiếp tôi?" Tô Đông An ngạc nhiên hỏi lại. Dụ dỗ không được liền quay sang uy hiếp. Đúng là tác phong của Bùi Nguyên Vũ. "Này, rốt cuộc thì ai là người không biết điều ở đây? Là cậu, hay là tôi?"

Mong muốn của cậu ta, tất cả đều được đáp ứng. Nguyễn Ngọc Anh bị đuổi đi, cậu của cậu ta cũng đã được lên chức, còn cô thì hoàn toàn rời khỏi cuộc sống của bọn họ. Giờ cậu ta không hài lòng với hậu quả của một trong những mong muốn đó mang lại, thì lại đến đòi hỏi từ cô ư? Nghĩ cũng hay lắm!

Bình luận

Mong muốn của cậu ta, tất cả đều được đáp ứng. Nguyễn Ngọc Anh bị đuổi đi, cậu của cậu ta cũng đã được lên chức, còn cô thì hoàn toàn rời khỏi cuộc sống của bọn họ. Giờ cậu ta không hài lòng với hậu quả của một trong những mong muốn đó mang lại, thì lại đến đòi hỏi từ cô ư? Nghĩ cũng hay lắm!

Tô Đông An đang định lên tiếng thì Bùi Hằng Anh đứng bên dành trước. Cậu ấy nhìn Bùi Nguyễn Vũ, nghiêm túc nói:

Bình luận

Tô Đông An đang định lên tiếng thì Bùi Hằng Anh đứng bên dành trước. Cậu ấy nhìn Bùi Nguyễn Vũ, nghiêm túc nói:

"Anh Vũ. Chuyện giữa anh với Huỳnh đừng lôi An vào nữa. Mấu chốt ở việc này là do bản thân anh, không phải nguyên nhân từ An. Em không rõ chuyện giữa hai người nhưng em sẽ không cho phép anh làm gì cậu ấy đâu."

Bình luận

"Anh Vũ. Chuyện giữa anh với Huỳnh đừng lôi An vào nữa. Mấu chốt ở việc này là do bản thân anh, không phải nguyên nhân từ An. Em không rõ chuyện giữa hai người nhưng em sẽ không cho phép anh làm gì cậu ấy đâu."

Bùi Nguyên Vũ nghiến răng, nói không nên lời: "Mày..."

Bình luận

Bùi Nguyên Vũ nghiến răng, nói không nên lời: "Mày..."

Tô Đông An ngạc nhiên nhìn cậu ấy. Lần đầu tiên cô thấy Bùi Hằng Anh nghiêm túc đến thế, khí thế cũng không thua kém Bùi Nguyên Vũ là bao và còn... không nói lắp nữa. Cậu ấy thực sự quý cô? Thực sự không cùng phe với Bùi Nguyên Vũ?

Bình luận

Tô Đông An ngạc nhiên nhìn cậu ấy. Lần đầu tiên cô thấy Bùi Hằng Anh nghiêm túc đến thế, khí thế cũng không thua kém Bùi Nguyên Vũ là bao và còn... không nói lắp nữa. Cậu ấy thực sự quý cô? Thực sự không cùng phe với Bùi Nguyên Vũ?

"Em sẽ nói lại chuyện này với bố, anh đừng nghĩ sẽ làm được gì. Anh cũng biết bố yêu thương em thế nào mà." Bùi Hằng Anh bình tĩnh đáp.

Bình luận

"Em sẽ nói lại chuyện này với bố, anh đừng nghĩ sẽ làm được gì. Anh cũng biết bố yêu thương em thế nào mà." Bùi Hằng Anh bình tĩnh đáp.

Nhìn Bùi Nguyên Vũ rời đi trong tức tối, Tô Đông An không khỏi giơ ngón cái lên khen ngợi: "Đúng là, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh."

Bình luận

Nhìn Bùi Nguyên Vũ rời đi trong tức tối, Tô Đông An không khỏi giơ ngón cái lên khen ngợi: "Đúng là, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh."

Khí thế áp đảo khi nãy đã được rút xuống, giờ chỉ còn lại vẻ ngô nghê của ngày thường. Bùi Hằng Anh ngượng ngùng gãi đầu, cười "hì hì" rồi chần chừ hỏi cô: "Mà... mà có điều này, tớ vẫn luôn thắc mắc. Tại sao cậu lại biết tớ là em họ của anh Vũ vậy?"

Bình luận

Khí thế áp đảo khi nãy đã được rút xuống, giờ chỉ còn lại vẻ ngô nghê của ngày thường. Bùi Hằng Anh ngượng ngùng gãi đầu, cười "hì hì" rồi chần chừ hỏi cô: "Mà... mà có điều này, tớ vẫn luôn thắc mắc. Tại sao cậu lại biết tớ là em họ của anh Vũ vậy?"

Bùi Hằng Anh muốn biết thì cô cũng không giấu. Tô Đông An ngồi xuống kể cho cậu ấy nghe mọi chuyện xảy ra giữa bọn họ. Bùi Hằng Anh im lặng lắng nghe, thịt trên hai má càng ngày càng có xu hướng xụ xuống. Mãi một lúc lâu sau, cậu ấy mới buồn bã lên tiếng:

Bình luận

Bùi Hằng Anh muốn biết thì cô cũng không giấu. Tô Đông An ngồi xuống kể cho cậu ấy nghe mọi chuyện xảy ra giữa bọn họ. Bùi Hằng Anh im lặng lắng nghe, thịt trên hai má càng ngày càng có xu hướng xụ xuống. Mãi một lúc lâu sau, cậu ấy mới buồn bã lên tiếng:

"Xin lỗi, tớ không biết mọi chuyện lại phức tạp đến thế. Tớ cũng không ngờ anh Vũ lại làm đến mức đó." Cậu ấy cũng chưa từng nghĩ bố mình cũng có tham gia vào câu chuyện này. "Tớ sẽ về nói chuyện với bố. Tớ sẽ không để anh Vũ tiếp tục làm gì cậu đâu!"

Bình luận

"Xin lỗi, tớ không biết mọi chuyện lại phức tạp đến thế. Tớ cũng không ngờ anh Vũ lại làm đến mức đó." Cậu ấy cũng chưa từng nghĩ bố mình cũng có tham gia vào câu chuyện này. "Tớ sẽ về nói chuyện với bố. Tớ sẽ không để anh Vũ tiếp tục làm gì cậu đâu!"

Bùi Hằng Anh trầm tư nói tiếp: "Tiếp tục chèn ép cậu chỉ là ý muốn của một mình anh Vũ. Tớ tin, người lớn sẽ sáng suốt nhìn ra được hậu quả của sự việc."

Bình luận

Bùi Hằng Anh trầm tư nói tiếp: "Tiếp tục chèn ép cậu chỉ là ý muốn của một mình anh Vũ. Tớ tin, người lớn sẽ sáng suốt nhìn ra được hậu quả của sự việc."

Tô Đông An nhìn chằm chằm cậu ấy, chợt lên tiếng: "Cậu cũng đâu có ngốc đâu nhỉ? Từ trước tới nay giả bộ ngốc à? Nếu thế chắc cậu cũng nhìn ra được Bùi Nguyên Vũ vô cùng ghét cậu phải không?"

Bình luận

Tô Đông An nhìn chằm chằm cậu ấy, chợt lên tiếng: "Cậu cũng đâu có ngốc đâu nhỉ? Từ trước tới nay giả bộ ngốc à? Nếu thế chắc cậu cũng nhìn ra được Bùi Nguyên Vũ vô cùng ghét cậu phải không?"

Bùi Hằng Anh gật đầu, im lặng ba giây rồi phản bác: "Tớ không giả ngốc!"

Bình luận

Bùi Hằng Anh gật đầu, im lặng ba giây rồi phản bác: "Tớ không giả ngốc!"

"Cậu không tức giận à?" Tô Đông An lờ đi sự phản kháng yếu ớt của Bùi Hằng Anh, tiếp tục hỏi.

Bình luận

"Cậu không tức giận à?" Tô Đông An lờ đi sự phản kháng yếu ớt của Bùi Hằng Anh, tiếp tục hỏi.

Bùi Hằng Anh lắc đầu.

Bình luận

Bùi Hằng Anh lắc đầu.

Câu trả lời này của cậu ấy lại càng làm Tô Đông An thêm ngạc nhiên. Đã biết người ta ghét mình mà sao Bùi Hằng Anh lại có thể tỏ ra bình thản đến vậy nhỉ? Thái độ của cậu ấy dành cho Bùi Nguyên Vũ bình thường như với bao người khác. Nếu là cô, cô sẽ hạn chế tiếp xúc với người đó nhất có thể. Vì đã ghét nhau thì gặp nhau để làm gì cho thêm khó chịu.

Bình luận

Câu trả lời này của cậu ấy lại càng làm Tô Đông An thêm ngạc nhiên. Đã biết người ta ghét mình mà sao Bùi Hằng Anh lại có thể tỏ ra bình thản đến vậy nhỉ? Thái độ của cậu ấy dành cho Bùi Nguyên Vũ bình thường như với bao người khác. Nếu là cô, cô sẽ hạn chế tiếp xúc với người đó nhất có thể. Vì đã ghét nhau thì gặp nhau để làm gì cho thêm khó chịu.

"Thực ra, tớ thấy thương hại cho anh ấy hơn." Bùi Hằng Anh nhìn xa xăm, kể lại cho Tô Đông An hoàn cảnh của Bùi Nguyên Vũ.

Bình luận

"Thực ra, tớ thấy thương hại cho anh ấy hơn." Bùi Hằng Anh nhìn xa xăm, kể lại cho Tô Đông An hoàn cảnh của Bùi Nguyên Vũ.

Bùi Nguyên Vũ sinh ra trong một gia đình không trọn vẹn. Mẹ cậu ta mất ngay sau khi sinh ra cậu ta, để cậu ta lớn lên cùng người bố nghiêm khắc chỉ dành cho cậu ta những yêu cầu và chỉ trích. Cuộc hôn nhân giữa hai người là ý muốn của hai bên gia đình nhằm củng cố quyền lực trong tay nên ông ta không thích Bùi Nguyên Vũ. Vì Bùi Nguyên Vũ giống như là minh chứng cho sự kém cỏi một thời của ông ta. Vậy nên, thứ tình thương của người bố mà Bùi Nguyên Vũ luôn mong muốn, ông ta dành hết cho đứa em trai cùng cha khác mẹ kém cậu ta ba tuổi, con của người phụ nữ ông ta yêu.

Bình luận

Bùi Nguyên Vũ sinh ra trong một gia đình không trọn vẹn. Mẹ cậu ta mất ngay sau khi sinh ra cậu ta, để cậu ta lớn lên cùng người bố nghiêm khắc chỉ dành cho cậu ta những yêu cầu và chỉ trích. Cuộc hôn nhân giữa hai người là ý muốn của hai bên gia đình nhằm củng cố quyền lực trong tay nên ông ta không thích Bùi Nguyên Vũ. Vì Bùi Nguyên Vũ giống như là minh chứng cho sự kém cỏi một thời của ông ta. Vậy nên, thứ tình thương của người bố mà Bùi Nguyên Vũ luôn mong muốn, ông ta dành hết cho đứa em trai cùng cha khác mẹ kém cậu ta ba tuổi, con của người phụ nữ ông ta yêu.

Có lẽ còn kiêng kị Bùi Hằng Quyết - bố của Bùi Hằng Anh và cũng là cậu của cậu ta nên ông ta không đi bước nữa, cũng không mang đứa con riêng đó về nhà. Nhưng những thứ Bùi Nguyên Vũ có thì đứa con riêng kia cũng có, mà còn có nhiều hơn. Dù Bùi Nguyên Vũ có cố gắng thế nào cũng không nhận được chút quan tâm, khen ngợi từ bố nên khi nhìn thấy một nhà ba người của Bùi Hằng Anh, cậu ta đã rất ghen tị.

Bình luận

Có lẽ còn kiêng kị Bùi Hằng Quyết - bố của Bùi Hằng Anh và cũng là cậu của cậu ta nên ông ta không đi bước nữa, cũng không mang đứa con riêng đó về nhà. Nhưng những thứ Bùi Nguyên Vũ có thì đứa con riêng kia cũng có, mà còn có nhiều hơn. Dù Bùi Nguyên Vũ có cố gắng thế nào cũng không nhận được chút quan tâm, khen ngợi từ bố nên khi nhìn thấy một nhà ba người của Bùi Hằng Anh, cậu ta đã rất ghen tị.

Bố mẹ yêu thương nhau, mọi người tôn trọng và ủng hộ Bùi Hằng Anh vô điều kiện dù cho cậu ấy có là một kẻ tầm thường. Đấy là điều mà Bùi Nguyên Vũ mãi mãi không có được. Từ đó, Bùi Nguyên Vũ luôn mỉa mai, soi xét từng hành động của cậu ấy như thể làm điều đó sẽ giúp cậu ta cân bằng tâm lý hơn. Bùi Hằng Anh hiểu nên chỉ lặng thinh trước sự xét nét của Bùi Nguyên Vũ.

Bình luận

Bố mẹ yêu thương nhau, mọi người tôn trọng và ủng hộ Bùi Hằng Anh vô điều kiện dù cho cậu ấy có là một kẻ tầm thường. Đấy là điều mà Bùi Nguyên Vũ mãi mãi không có được. Từ đó, Bùi Nguyên Vũ luôn mỉa mai, soi xét từng hành động của cậu ấy như thể làm điều đó sẽ giúp cậu ta cân bằng tâm lý hơn. Bùi Hằng Anh hiểu nên chỉ lặng thinh trước sự xét nét của Bùi Nguyên Vũ.

Cậu ấy biết tâm tư của Bùi Nguyên Vũ nhưng vẫn có thể giữ thái độ như một với cậu ta. Không biết sao khi nghĩ tới đây, trong lòng Tô Đông An bỗng dâng lên cảm xúc khó tả. Cô im lặng một chút rồi nói:

Bình luận

Cậu ấy biết tâm tư của Bùi Nguyên Vũ nhưng vẫn có thể giữ thái độ như một với cậu ta. Không biết sao khi nghĩ tới đây, trong lòng Tô Đông An bỗng dâng lên cảm xúc khó tả. Cô im lặng một chút rồi nói:

"Cậu... bao dung thật đấy!"

Bình luận

"Cậu... bao dung thật đấy!"

Xin lỗi, nhưng dù có nghe xong hoàn cảnh của Bùi Nguyên Vũ thì cô vẫn không thể thông cảm cho cậu ta sau những gì cậu ta đã làm với cô.

Bình luận

Xin lỗi, nhưng dù có nghe xong hoàn cảnh của Bùi Nguyên Vũ thì cô vẫn không thể thông cảm cho cậu ta sau những gì cậu ta đã làm với cô.

Bùi Hằng Anh bối rối gãi đầu: "Thực ra thì, tớ... tớ nghĩ. Bản thân cũng không nhất thiết phải để ý đến những người ghen tị với cuộc sống của mình."

Bình luận

Bùi Hằng Anh bối rối gãi đầu: "Thực ra thì, tớ... tớ nghĩ. Bản thân cũng không nhất thiết phải để ý đến những người ghen tị với cuộc sống của mình."

Tô Đông An ngỡ ngàng ba giây rồi bật cười. Lời nói thâm thúy thật đấy, rất hợp gu cô.

Bình luận

Tô Đông An ngỡ ngàng ba giây rồi bật cười. Lời nói thâm thúy thật đấy, rất hợp gu cô.


Truyện tương tự

Bình luận