• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:42:17 AM
  • 0
  • 0

Chương 37


"Búp bê nhỏ à, hôm nay anh tăng ca xử lý vài việc, không đi đón em được, em tự về nhé, với lại không cần chờ cơm anh đâu."

Bình luận

"Búp bê nhỏ à, hôm nay anh tăng ca xử lý vài việc, không đi đón em được, em tự về nhé, với lại không cần chờ cơm anh đâu."

Bình luận

"Búp bê nhỏ à, hôm nay anh không đón em được, anh còn phải tăng ca, với lại tối còn phải đi dự tiệc bên phía đối tác. Anh xin lỗi, tối nay không ăn tối với em được rồi."

Bình luận

"Búp bê nhỏ à, hôm nay anh không đón em được, anh còn phải tăng ca, với lại tối còn phải đi dự tiệc bên phía đối tác. Anh xin lỗi, tối nay không ăn tối với em được rồi."

Bình luận

"........."

Bình luận

"........."

Bình luận

"Hôm nay anh tăng ca búp bê nhỏ à, anh không đi đón em được, anh xin lỗi. Hình như đồ ăn tươi trong tủ lạnh hết rồi, anh có đặt giao hàng về nhà, có lẽ họ đang trên đường giao đấy. Tối nay anh không về nhà được, em làm bữa tối rồi ăn, không cần dành phần cho anh vì anh sẽ ăn tối ở nhà ăn của công ty. Chúc em ngon miệng."

Bình luận

"Hôm nay anh tăng ca búp bê nhỏ à, anh không đi đón em được, anh xin lỗi. Hình như đồ ăn tươi trong tủ lạnh hết rồi, anh có đặt giao hàng về nhà, có lẽ họ đang trên đường giao đấy. Tối nay anh không về nhà được, em làm bữa tối rồi ăn, không cần dành phần cho anh vì anh sẽ ăn tối ở nhà ăn của công ty. Chúc em ngon miệng."

Bình luận

Edward nghe xong đoạn tin nhắn thoại kia, thở dài. Cậu bấm ghi âm trả lời lại. Edwin đã gửi đoạn tin nhắn thoại như vậy trong suốt vài ngày liền, dù rằng biết rõ công việc của Edwin chắc chắn sẽ rất bận rộn, nhưng trong lòng cậu không khỏi có một chút buồn. Nhanh chóng lấy lại tinh thần, Edward bước xuống vỉa hè về nhà, nhanh chóng hoà mình vào dòng người xe tấp nập lúc tan tầm.

Bình luận

Edward nghe xong đoạn tin nhắn thoại kia, thở dài. Cậu bấm ghi âm trả lời lại. Edwin đã gửi đoạn tin nhắn thoại như vậy trong suốt vài ngày liền, dù rằng biết rõ công việc của Edwin chắc chắn sẽ rất bận rộn, nhưng trong lòng cậu không khỏi có một chút buồn. Nhanh chóng lấy lại tinh thần, Edward bước xuống vỉa hè về nhà, nhanh chóng hoà mình vào dòng người xe tấp nập lúc tan tầm.

Bình luận

Edward vốn mù đường, chủ yếu là vì trước kia, khi còn ở một mình, cậu không hay ra khỏi nhà, nếu có ra cũng chỉ đến những nơi cố định như bến xe buýt để đi làm, siêu thị, thư viện gần nhà,.. sau khi chuyển đến sống cùng Edwin, do Edwin luôn cố gắng rủ cậu ra ngoài chơi, hít thở không khí, đồng thời còn chỉ cho cậu vài con đường để không bị lạc giữa đường phố London rối rắm loằng ngoằng, con đường Edward đang đi hiện tại là một trong số những con đường về nhà Edwin đã chỉ.

Bình luận

Edward vốn mù đường, chủ yếu là vì trước kia, khi còn ở một mình, cậu không hay ra khỏi nhà, nếu có ra cũng chỉ đến những nơi cố định như bến xe buýt để đi làm, siêu thị, thư viện gần nhà,.. sau khi chuyển đến sống cùng Edwin, do Edwin luôn cố gắng rủ cậu ra ngoài chơi, hít thở không khí, đồng thời còn chỉ cho cậu vài con đường để không bị lạc giữa đường phố London rối rắm loằng ngoằng, con đường Edward đang đi hiện tại là một trong số những con đường về nhà Edwin đã chỉ.

Bình luận

Edwin đích thực là một cái GPS hình người, đường ngang ngõ dọc gì cũng thuộc. Từ nhà đến công ty, rồi từ nhà đến tòa nhà cục cảnh sát nơi Edward làm việc, anh tìm ra đến vài con đường tắt ngoài con đường chính mà anh hay lái ô tô. Khi Edward hỏi vì sao anh biết nhiều đường như vậy, anh tươi cười trả lời rằng do anh thích ra ngoài đường chơi nên thỉnh thoảng khám phá thêm nhiều con đường tắt.

Bình luận

Edwin đích thực là một cái GPS hình người, đường ngang ngõ dọc gì cũng thuộc. Từ nhà đến công ty, rồi từ nhà đến tòa nhà cục cảnh sát nơi Edward làm việc, anh tìm ra đến vài con đường tắt ngoài con đường chính mà anh hay lái ô tô. Khi Edward hỏi vì sao anh biết nhiều đường như vậy, anh tươi cười trả lời rằng do anh thích ra ngoài đường chơi nên thỉnh thoảng khám phá thêm nhiều con đường tắt.

Bình luận

Edward dạo bước trong ngõ nhỏ. Người bình thường sẽ không chọn đi vào con ngõ này vì sợ gặp phải lũ bắt cóc hay trấn lột, nhất là các cô gái thì càng không dám vào, chỉ khi thật bất đắc dĩ mới đi vào. Nhưng Edward tự tin vào khả năng tự vệ của mình, vì vậy cậu cứ ung dung bước đi trong ngõ.

Bình luận

Edward dạo bước trong ngõ nhỏ. Người bình thường sẽ không chọn đi vào con ngõ này vì sợ gặp phải lũ bắt cóc hay trấn lột, nhất là các cô gái thì càng không dám vào, chỉ khi thật bất đắc dĩ mới đi vào. Nhưng Edward tự tin vào khả năng tự vệ của mình, vì vậy cậu cứ ung dung bước đi trong ngõ.

Bình luận

Cậu nhớ lại đoạn tin nhắn thoại Edwin gửi cho cậu, liền đánh một tiếng thở dài. Cậu tự nhủ:

Bình luận

Cậu nhớ lại đoạn tin nhắn thoại Edwin gửi cho cậu, liền đánh một tiếng thở dài. Cậu tự nhủ:

Bình luận

“Cứ làm việc lao lực rồi ăn uống chẳng đâu vào đâu thế này, có ngày cái dạ dày của anh ấy loét hết ra, rồi cũng gầy rạc cả người mất thôi. Có khi phải làm mấy món bổ dạ dày, hồi phục sức khỏe cho anh ấy mới được.”

Bình luận

“Cứ làm việc lao lực rồi ăn uống chẳng đâu vào đâu thế này, có ngày cái dạ dày của anh ấy loét hết ra, rồi cũng gầy rạc cả người mất thôi. Có khi phải làm mấy món bổ dạ dày, hồi phục sức khỏe cho anh ấy mới được.”

Bình luận

Nói là làm, cậu nhanh chóng lên một danh sách những loại thức ăn, các món canh, nước, sinh tố có lợi cho dạ dày và sức đề kháng, định bụng sẽ bắt Edwin ăn cho bằng hết khi anh dùng bữa ở nhà.

Bình luận

Nói là làm, cậu nhanh chóng lên một danh sách những loại thức ăn, các món canh, nước, sinh tố có lợi cho dạ dày và sức đề kháng, định bụng sẽ bắt Edwin ăn cho bằng hết khi anh dùng bữa ở nhà.

Bình luận

"Có ngày cái dạ dày của anh ấy loét hết ra, rồi cũng gầy rạc cả người mất thôi." Đây chỉ là câu nói bâng quơ, và Edward không bao giờ tin vào độ linh nghiệm của nó...

Bình luận

"Có ngày cái dạ dày của anh ấy loét hết ra, rồi cũng gầy rạc cả người mất thôi." Đây chỉ là câu nói bâng quơ, và Edward không bao giờ tin vào độ linh nghiệm của nó...

Bình luận

...cho đến khi cậu nhận được phản hồi từ điện thoại Edwin:

Bình luận

...cho đến khi cậu nhận được phản hồi từ điện thoại Edwin:

Bình luận

“À, anh là Edward hở. Đáng lẽ sếp sẽ bảo tôi giấu biệt chuyện anh ấy bị xuất huyết dạ dày đi, nhưng mà tôi cảm thấy như vậy không ổn lắm. Hiện tại sếp, tôi và một trợ lý nữa đang ở trong bệnh viện XXXX, phòng XX, anh yên tâm, ổng đang ổn rồi.”

Bình luận

“À, anh là Edward hở. Đáng lẽ sếp sẽ bảo tôi giấu biệt chuyện anh ấy bị xuất huyết dạ dày đi, nhưng mà tôi cảm thấy như vậy không ổn lắm. Hiện tại sếp, tôi và một trợ lý nữa đang ở trong bệnh viện XXXX, phòng XX, anh yên tâm, ổng đang ổn rồi.”

Bình luận

Mọi chuyện bắt đầu từ khi Edward nấu xong và ăn xong bữa tối, ngồi đọc sách một lúc đến chín giờ. Đã chín giờ nhưng Edwin vẫn chưa về nhà khiến cậu rất nghi ngờ. Phải biết rằng Edwin kể cả có tăng ca thì cũng sẽ trở về nhà vào đúng chín giờ tối, nếu về muộn hơn thì sẽ gọi điện thông báo cho cậu. Edward nghĩ nghĩ một chút, càng nghĩ càng lo lắng, trí tưởng tượng phong phú không đúng lúc của cậu tưởng tượng ra hàng loạt những tình huống kinh khủng, cuối cùng cậu nhấc điện thoại lên gọi để xác nhận rằng Edwin vẫn an toàn.

Bình luận

Mọi chuyện bắt đầu từ khi Edward nấu xong và ăn xong bữa tối, ngồi đọc sách một lúc đến chín giờ. Đã chín giờ nhưng Edwin vẫn chưa về nhà khiến cậu rất nghi ngờ. Phải biết rằng Edwin kể cả có tăng ca thì cũng sẽ trở về nhà vào đúng chín giờ tối, nếu về muộn hơn thì sẽ gọi điện thông báo cho cậu. Edward nghĩ nghĩ một chút, càng nghĩ càng lo lắng, trí tưởng tượng phong phú không đúng lúc của cậu tưởng tượng ra hàng loạt những tình huống kinh khủng, cuối cùng cậu nhấc điện thoại lên gọi để xác nhận rằng Edwin vẫn an toàn.

Bình luận

Chuông đổ một lúc, đầu dây bên kia mới bắt máy, nhưng giọng nói phát ra không phải giọng nói trầm ấm của Edwin, mà là giọng của Maria, và Edwin, đúng như cậu lo lắng, đang nằm trong phòng cấp cứu vì bị xuất huyết dạ dày, may mắn điều trị kịp thời nên mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát.

Bình luận

Chuông đổ một lúc, đầu dây bên kia mới bắt máy, nhưng giọng nói phát ra không phải giọng nói trầm ấm của Edwin, mà là giọng của Maria, và Edwin, đúng như cậu lo lắng, đang nằm trong phòng cấp cứu vì bị xuất huyết dạ dày, may mắn điều trị kịp thời nên mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát.

Bình luận

“Không sao đâu, anh cứ yên tâm nhé, thật đấy, chúng tôi đã lo đầy đủ các thứ thủ tục cần thiết rồi. Sếp hiện giờ vẫn còn ngủ, nếu không yên tâm về ổng thì anh cứ đến bệnh viện, tôi nhờ người tới đón anh nhé?” Maria đang cố trấn an Edward.

Bình luận

“Không sao đâu, anh cứ yên tâm nhé, thật đấy, chúng tôi đã lo đầy đủ các thứ thủ tục cần thiết rồi. Sếp hiện giờ vẫn còn ngủ, nếu không yên tâm về ổng thì anh cứ đến bệnh viện, tôi nhờ người tới đón anh nhé?” Maria đang cố trấn an Edward.

Bình luận

“Tôi ổn mà, không sao cả. Mà cô không cần nhờ người đón tôi đi đâu, tôi tự biết đường. Phải rồi, anh ấy nằm phòng nào? Để tôi đi tìm.”

Bình luận

“Tôi ổn mà, không sao cả. Mà cô không cần nhờ người đón tôi đi đâu, tôi tự biết đường. Phải rồi, anh ấy nằm phòng nào? Để tôi đi tìm.”

Bình luận

Maria đọc một dãy số ngắn, Edward nhanh chóng ghi nhớ. Cậu mở ngăn kéo tủ TV, lấy ra một chiếc chìa khóa xe, ví tiền mà một vài thứ vật dụng, giấy tờ tùy thân khác. Chiếc xe này vốn là của Edwin nhưng anh không dùng nhiều, sau khi Edward dọn đến thì để cậu dùng luôn, chỉ là Edward cũng hiếm khi ra khỏi nhà, di chuyển cũng nhờ phương tiện giao thông công cộng nên chiếc xe này vẫn để trong hầm gửi xe.

Bình luận

Maria đọc một dãy số ngắn, Edward nhanh chóng ghi nhớ. Cậu mở ngăn kéo tủ TV, lấy ra một chiếc chìa khóa xe, ví tiền mà một vài thứ vật dụng, giấy tờ tùy thân khác. Chiếc xe này vốn là của Edwin nhưng anh không dùng nhiều, sau khi Edward dọn đến thì để cậu dùng luôn, chỉ là Edward cũng hiếm khi ra khỏi nhà, di chuyển cũng nhờ phương tiện giao thông công cộng nên chiếc xe này vẫn để trong hầm gửi xe.

Bình luận

Edward mở khoá xe, tra chìa khóa, gạt cần số, nhanh chóng đánh xe ra khỏi hầm gửi xe, lái đến bệnh viện. Vì ít khi động vào vô lăng nên cậu lái chậm rì rì. Edward lòng như lửa đốt, cậu rất muốn tăng ga để đến bệnh viện nhanh nhất có thể, nhưng cuối cùng vẫn giữ tốc độ an toàn. Hành nghề y đã khiến cậu có ý thức mạnh mẽ về sinh mạng hơn bao giờ hết, dù là vội vàng, cậu cũng không muốn tổn hại đến bất kỳ ai.

Bình luận

Edward mở khoá xe, tra chìa khóa, gạt cần số, nhanh chóng đánh xe ra khỏi hầm gửi xe, lái đến bệnh viện. Vì ít khi động vào vô lăng nên cậu lái chậm rì rì. Edward lòng như lửa đốt, cậu rất muốn tăng ga để đến bệnh viện nhanh nhất có thể, nhưng cuối cùng vẫn giữ tốc độ an toàn. Hành nghề y đã khiến cậu có ý thức mạnh mẽ về sinh mạng hơn bao giờ hết, dù là vội vàng, cậu cũng không muốn tổn hại đến bất kỳ ai.

Bình luận

Cuối cùng cũng đến bệnh viện, Edward nhanh chóng đánh xe vào bãi đỗ xe của bệnh viện, sau đó lao vù vù vào cổng. Cậu băng qua các hành lang, chạy vào thang máy nhanh đến mức những người xung quanh còn cảm thấy như có một trận gió sượt qua tai. Cậu khéo léo luồn lách qua các xe đẩy, những y tá, bác sĩ trên hành lang, và dừng lại trước cửa phòng bệnh của Edwin.

Bình luận

Cuối cùng cũng đến bệnh viện, Edward nhanh chóng đánh xe vào bãi đỗ xe của bệnh viện, sau đó lao vù vù vào cổng. Cậu băng qua các hành lang, chạy vào thang máy nhanh đến mức những người xung quanh còn cảm thấy như có một trận gió sượt qua tai. Cậu khéo léo luồn lách qua các xe đẩy, những y tá, bác sĩ trên hành lang, và dừng lại trước cửa phòng bệnh của Edwin.

Bình luận

Lúc này trong phòng chỉ có hai người ngoài Edwin như Maria đã nói, đó là cô và một cậu trợ lý của Edwin. Ổn định lại hơi thở, Edward đưa tay gõ vào cánh cửa khép hờ.

Bình luận

Lúc này trong phòng chỉ có hai người ngoài Edwin như Maria đã nói, đó là cô và một cậu trợ lý của Edwin. Ổn định lại hơi thở, Edward đưa tay gõ vào cánh cửa khép hờ.

Bình luận

Maria nghiêng đầu nhìn qua ô kính dán giấy mờ, cất tiếng:

Bình luận

Maria nghiêng đầu nhìn qua ô kính dán giấy mờ, cất tiếng:

Bình luận

“Anh cứ vào đi.”

Bình luận

“Anh cứ vào đi.”

Bình luận

Edward đẩy cửa vào, Edwin đang nằm trên giường, mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, chăn đắp ngang cổ. Maria vỗ nhẹ vai cậu, hỏi khẽ:

Bình luận

Edward đẩy cửa vào, Edwin đang nằm trên giường, mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, chăn đắp ngang cổ. Maria vỗ nhẹ vai cậu, hỏi khẽ:

Bình luận

“Sắc mặt anh đáng sợ quá, Edward. Tôi gọi bác sĩ nhé?”

Bình luận

“Sắc mặt anh đáng sợ quá, Edward. Tôi gọi bác sĩ nhé?”

Bình luận

“Không cần đâu, tôi ổn.” Edward bóp trán, kéo một chiếc ghế bên giường Edwin, ngồi xuống, “Anh ấy bị thế này từ bao giờ?”

Bình luận

“Không cần đâu, tôi ổn.” Edward bóp trán, kéo một chiếc ghế bên giường Edwin, ngồi xuống, “Anh ấy bị thế này từ bao giờ?”

Bình luận

“Từ khoảng tám giờ hơn. Lúc đó sếp đang dọn đồ để về nhà thì bị thổ huyết, bọn tôi đưa đi cấp cứu ngay sau đó. Bác sĩ nói là xuất huyết dạ dày. Trước đây anh ấy từng bị rồi, vì gần đây ăn uống không tử tế nên mới bị tái phát.” Maria vô thức nói thật khẽ vì Edwin đang ngủ kế bên.

Bình luận

“Từ khoảng tám giờ hơn. Lúc đó sếp đang dọn đồ để về nhà thì bị thổ huyết, bọn tôi đưa đi cấp cứu ngay sau đó. Bác sĩ nói là xuất huyết dạ dày. Trước đây anh ấy từng bị rồi, vì gần đây ăn uống không tử tế nên mới bị tái phát.” Maria vô thức nói thật khẽ vì Edwin đang ngủ kế bên.

Bình luận

Edward bóp trán, hỏi thêm:

Bình luận

Edward bóp trán, hỏi thêm:

Bình luận

“Bác sĩ phụ trách anh ấy là ai? Tôi có thể gặp một chút không, để trao đổi kỹ hơn về tình trạng của anh ấy. Dù sao mấy ngày tới đây tôi cũng không thể để mặc anh ấy ăn uống sinh hoạt một cách vô tội vạ được.”

Bình luận

“Bác sĩ phụ trách anh ấy là ai? Tôi có thể gặp một chút không, để trao đổi kỹ hơn về tình trạng của anh ấy. Dù sao mấy ngày tới đây tôi cũng không thể để mặc anh ấy ăn uống sinh hoạt một cách vô tội vạ được.”

Bình luận

“Được chứ, tất nhiên rồi, anh chờ tôi một chút nhé.” Maria vui vẻ nhận lời, “Tôi cũng cảm thấy không thể để boss cứ cắm đầu vào công việc mà không để ý sức khỏe như thế này được. Ngộ nhỡ một ngày ổng nhập viện vì lao lực, không tiếp quản được công ty nữa thì bọn tôi phải làm sao đây. Anh phải biết là có đốt đuốc ban ngày cũng không tìm được bao nhiêu cấp trên tốt như sếp đâu.”

Bình luận

“Được chứ, tất nhiên rồi, anh chờ tôi một chút nhé.” Maria vui vẻ nhận lời, “Tôi cũng cảm thấy không thể để boss cứ cắm đầu vào công việc mà không để ý sức khỏe như thế này được. Ngộ nhỡ một ngày ổng nhập viện vì lao lực, không tiếp quản được công ty nữa thì bọn tôi phải làm sao đây. Anh phải biết là có đốt đuốc ban ngày cũng không tìm được bao nhiêu cấp trên tốt như sếp đâu.”

Bình luận

Edward nghe câu này, cậu không đáp mà chỉ mỉm cười nhìn Maria. Edwin từng nói với cậu rằng nhìn Maria trẻ con vậy thôi, nhưng cô nàng và một vài nhân viên lão làng khác trong tập đoàn đã cùng anh trải qua những giai đoạn khó khăn nhất, cũng là một trong số những người chứng kiến Edwin từng bước leo lên địa vị hôm nay. Vì vậy, tình cảm và sự liên kết giữa Edwin và Maria không chỉ gói gọn là ông chủ với nhân viên, mà còn là anh em đồng cam cộng khổ.

Bình luận

Edward nghe câu này, cậu không đáp mà chỉ mỉm cười nhìn Maria. Edwin từng nói với cậu rằng nhìn Maria trẻ con vậy thôi, nhưng cô nàng và một vài nhân viên lão làng khác trong tập đoàn đã cùng anh trải qua những giai đoạn khó khăn nhất, cũng là một trong số những người chứng kiến Edwin từng bước leo lên địa vị hôm nay. Vì vậy, tình cảm và sự liên kết giữa Edwin và Maria không chỉ gói gọn là ông chủ với nhân viên, mà còn là anh em đồng cam cộng khổ.

Bình luận

Không đầy năm phút sau khi Maria chạy ra khỏi phòng, cô đã quay trở lại, đi cùng là một bác sĩ còn khá trẻ, chỉ hơn Edwin một, hai tuổi là cùng. Anh ta nhìn Edward, cẩn thận hỏi:

Bình luận

Không đầy năm phút sau khi Maria chạy ra khỏi phòng, cô đã quay trở lại, đi cùng là một bác sĩ còn khá trẻ, chỉ hơn Edwin một, hai tuổi là cùng. Anh ta nhìn Edward, cẩn thận hỏi:

Bình luận

“Trước tiên tôi muốn hỏi cậu và bệnh nhân là như thế nào? Xin lỗi nếu câu hỏi này là quá rườm rà đối với cậu nhưng tôi cần phải đề phòng như vậy.”

Bình luận

“Trước tiên tôi muốn hỏi cậu và bệnh nhân là như thế nào? Xin lỗi nếu câu hỏi này là quá rườm rà đối với cậu nhưng tôi cần phải đề phòng như vậy.”

Bình luận

“Tôi là bạn trai anh ấy. Anh có thể yên tâm là tôi sẽ không dùng thông tin bệnh nhân để trục lợi đâu, tôi chỉ muốn biết về tình trạng của anh ấy và cách điều trị mấy ngày tới mà thôi. Phải rồi, bọn tôi có đăng ký sống chung, anh có muốn xem không?” Không tùy tiện tiết lộ tình trạng bệnh của bệnh nhân cho người ngoài là việc một bác sĩ bắt buộc phải tuân thủ. Việc vị bác sĩ trước mặt hỏi kỹ thông tin rồi mới chịu cung cấp tình trạng bệnh nhân đã khiến Edward có thiện cảm.

Bình luận

“Tôi là bạn trai anh ấy. Anh có thể yên tâm là tôi sẽ không dùng thông tin bệnh nhân để trục lợi đâu, tôi chỉ muốn biết về tình trạng của anh ấy và cách điều trị mấy ngày tới mà thôi. Phải rồi, bọn tôi có đăng ký sống chung, anh có muốn xem không?” Không tùy tiện tiết lộ tình trạng bệnh của bệnh nhân cho người ngoài là việc một bác sĩ bắt buộc phải tuân thủ. Việc vị bác sĩ trước mặt hỏi kỹ thông tin rồi mới chịu cung cấp tình trạng bệnh nhân đã khiến Edward có thiện cảm.

Bình luận

0Ồ, cậu là Edward mà mọi người nói đó hả? Không phải tôi nịnh bợ gì đâu, nhưng trông hai đứa đẹp đôi lắm đấy. Lúc nào có chuyện vui nhớ mời tôi đấy nhé.” Khuôn mặt nghiêm nghị của vị bác sĩ kia trong nháy mắt trông thoải mái hơn nhiều.

Bình luận

0Ồ, cậu là Edward mà mọi người nói đó hả? Không phải tôi nịnh bợ gì đâu, nhưng trông hai đứa đẹp đôi lắm đấy. Lúc nào có chuyện vui nhớ mời tôi đấy nhé.” Khuôn mặt nghiêm nghị của vị bác sĩ kia trong nháy mắt trông thoải mái hơn nhiều.

Bình luận

“Mọi người...là thế nào ạ?” Edward ngơ ngác.

Bình luận

“Mọi người...là thế nào ạ?” Edward ngơ ngác.

Bình luận

“À, tôi chưa giới thiệu nhỉ? Tôi là Isaac Artemis Holmes, anh họ xa của Edwin. Tôi ở một nhánh khá xa so với Edwin nên cậu mới không gặp được tôi ở nhà ông Marc” Ý thức được Edward vẫn chưa hiểu gì lắm, anh ta giải thích kỹ hơn, “Ông Marc là ông nội Edwin đấy.”

Bình luận

“À, tôi chưa giới thiệu nhỉ? Tôi là Isaac Artemis Holmes, anh họ xa của Edwin. Tôi ở một nhánh khá xa so với Edwin nên cậu mới không gặp được tôi ở nhà ông Marc” Ý thức được Edward vẫn chưa hiểu gì lắm, anh ta giải thích kỹ hơn, “Ông Marc là ông nội Edwin đấy.”

Bình luận

“Thì ra là vậy..” Edward quan sát thật kỹ khuôn mặt của Isaac, mới thấy được vài nét giống với Edwin.

Bình luận

“Thì ra là vậy..” Edward quan sát thật kỹ khuôn mặt của Isaac, mới thấy được vài nét giống với Edwin.

Bình luận

“Hồi trước Edwin cũng từng phải nhập viện cấp cứu vì bị xuất huyết dạ dày, lần đó nó còn bị nặng hơn cả bây giờ. Tôi đã bảo nó phải giữ gìn sức khỏe, không thì có ngày hối không kịp. Được bốn năm năm nó lại đâu vào đấy ngay.” Isaac tỏ vẻ ngán ngẩm, “Bọn trẻ thật đúng là chẳng biết yêu quý cái mạng của mình chút nào. Tuy rằng thà hùng hục làm việc còn tốt hơn là ăn chơi đàn đúm rượu chè cờ bạc, nhưng mà làm việc nhiều rồi để bản thân suy kiệt thì tác dụng hủy hoại bản thân đâu có kém gì ăn chơi rượu chè.”

Bình luận

“Hồi trước Edwin cũng từng phải nhập viện cấp cứu vì bị xuất huyết dạ dày, lần đó nó còn bị nặng hơn cả bây giờ. Tôi đã bảo nó phải giữ gìn sức khỏe, không thì có ngày hối không kịp. Được bốn năm năm nó lại đâu vào đấy ngay.” Isaac tỏ vẻ ngán ngẩm, “Bọn trẻ thật đúng là chẳng biết yêu quý cái mạng của mình chút nào. Tuy rằng thà hùng hục làm việc còn tốt hơn là ăn chơi đàn đúm rượu chè cờ bạc, nhưng mà làm việc nhiều rồi để bản thân suy kiệt thì tác dụng hủy hoại bản thân đâu có kém gì ăn chơi rượu chè.”

Bình luận

Edward im lặng không đáp.

Bình luận

Edward im lặng không đáp.

Bình luận

“Về tình trạng của Edwin, thì đây..” Isaac cầm hồ sơ giải thích cho Edward.

Bình luận

“Về tình trạng của Edwin, thì đây..” Isaac cầm hồ sơ giải thích cho Edward.

Bình luận

Sau khi dặn dò Edward cẩn thận về những điều cần thiết để chăm sóc Edwin, Isaac gấp tập hồ sơ lại, đứng lên:

Bình luận

Sau khi dặn dò Edward cẩn thận về những điều cần thiết để chăm sóc Edwin, Isaac gấp tập hồ sơ lại, đứng lên:

Bình luận

“Vậy được rồi, tôi xin phép đi nhé, còn chút việc nữa. À mà Edward này, không biết tôi nói câu này có muộn không, nhưng mà mấy nghiên cứu của cậu tuyệt lắm đấy, tôi đã từng đọc rồi. Nhiều người trong giới y học dù không ở ngành pháp y nhưng cũng nghe qua về cậu hoặc đọc nghiên cứu của cậu vài lần. Cậu thực sự rất giỏi.” Isaac đưa tay ra bắt với Edward.

Bình luận

“Vậy được rồi, tôi xin phép đi nhé, còn chút việc nữa. À mà Edward này, không biết tôi nói câu này có muộn không, nhưng mà mấy nghiên cứu của cậu tuyệt lắm đấy, tôi đã từng đọc rồi. Nhiều người trong giới y học dù không ở ngành pháp y nhưng cũng nghe qua về cậu hoặc đọc nghiên cứu của cậu vài lần. Cậu thực sự rất giỏi.” Isaac đưa tay ra bắt với Edward.

Bình luận

“Anh nói quá rồi, bây giờ tôi vẫn đang trong giai đoạn phụ việc, còn chưa được chính thức công nhận là một giám định viên pháp y đâu.” Edward thoải mái nhận cái bắt tay của Isaac.

Bình luận

“Anh nói quá rồi, bây giờ tôi vẫn đang trong giai đoạn phụ việc, còn chưa được chính thức công nhận là một giám định viên pháp y đâu.” Edward thoải mái nhận cái bắt tay của Isaac.

Bình luận

“Cũng chỉ ít năm nữa thôi mà. Người thông minh xuất chúng như cậu chịu theo đuổi cái nghề khó khăn áp lực như pháp y đã là rất đáng khen rồi.” Isaac đi ra cửa. Trước khi bước ra hành lang, anh quay đầu lại nói nốt, “Mà này, cậu cũng nên giữ gìn tẩm bổ đi nhé, nhìn cậu gầy quá, cái áo của cậu trông lớn hơn cậu nhiều. Chào nhé.”

Bình luận

“Cũng chỉ ít năm nữa thôi mà. Người thông minh xuất chúng như cậu chịu theo đuổi cái nghề khó khăn áp lực như pháp y đã là rất đáng khen rồi.” Isaac đi ra cửa. Trước khi bước ra hành lang, anh quay đầu lại nói nốt, “Mà này, cậu cũng nên giữ gìn tẩm bổ đi nhé, nhìn cậu gầy quá, cái áo của cậu trông lớn hơn cậu nhiều. Chào nhé.”

Bình luận

Edward giơ tay:

Bình luận

Edward giơ tay:

Bình luận

“Chào anh.”

Bình luận

“Chào anh.”

Bình luận

Sau khi Isaac bước đi, Edward cẩn thận xem xét chiếc áo khoác trên người mình. Hoá ra đó là áo của Edwin, thảo nào rộng như vậy. Có lẽ khi chạy vội ra khỏi nhà cậu đã lấy nhầm áo khoác.

Bình luận

Sau khi Isaac bước đi, Edward cẩn thận xem xét chiếc áo khoác trên người mình. Hoá ra đó là áo của Edwin, thảo nào rộng như vậy. Có lẽ khi chạy vội ra khỏi nhà cậu đã lấy nhầm áo khoác.

Bình luận

Maria và cậu trợ lý kia đã về từ lâu, trong phòng bệnh chỉ còn Edward và Edwin. Nhìn ngắm khuôn mặt đang say ngủ của Edwin, Edward thở dài.

Bình luận

Maria và cậu trợ lý kia đã về từ lâu, trong phòng bệnh chỉ còn Edward và Edwin. Nhìn ngắm khuôn mặt đang say ngủ của Edwin, Edward thở dài.


Truyện tương tự

Bình luận