Kết thúc kỳ nghỉ năm mới, Edward và Edwin đi làm lại và tiếp tục "quay" theo quỹ đạo. Hai người quay trở lại cuộc sống tám giờ kém mười lăm ra khỏi nhà, năm rưỡi chiều tan làm, người này lái xe đi đón người kia còn người kia đứng dưới sân chờ người này đón về. Giống như hiện tại, Edward đang xách ba lô đứng trên bậc tam cấp chờ chiếc xe của Edwin xuất hiện.
Bình luận
Kết thúc kỳ nghỉ năm mới, Edward và Edwin đi làm lại và tiếp tục "quay" theo quỹ đạo. Hai người quay trở lại cuộc sống tám giờ kém mười lăm ra khỏi nhà, năm rưỡi chiều tan làm, người này lái xe đi đón người kia còn người kia đứng dưới sân chờ người này đón về. Giống như hiện tại, Edward đang xách ba lô đứng trên bậc tam cấp chờ chiếc xe của Edwin xuất hiện.
Bình luận
Edwin chưa bao giờ để cậu chờ lâu, chỉ vài phút sau, xe của anh đã dừng lại trước tòa nhà cục cảnh sát. Kéo cửa sổ xe xuống, anh vươn tay vẫy vẫy về phía Edward.
Bình luận
Edwin chưa bao giờ để cậu chờ lâu, chỉ vài phút sau, xe của anh đã dừng lại trước tòa nhà cục cảnh sát. Kéo cửa sổ xe xuống, anh vươn tay vẫy vẫy về phía Edward.
Bình luận
Edward đương nhiên thấy được cái vẫy tay kia, cậu rảo bước về phía xe. Edwin bước ra khỏi xe, mở cửa ghế phó lái cho cậu. Khi cả hai đã yên vị ở chỗ ngồi của mình, Edwin mới lên tiếng:
Bình luận
Edward đương nhiên thấy được cái vẫy tay kia, cậu rảo bước về phía xe. Edwin bước ra khỏi xe, mở cửa ghế phó lái cho cậu. Khi cả hai đã yên vị ở chỗ ngồi của mình, Edwin mới lên tiếng:
Bình luận
“Tối nay em muốn ăn gì hả búp bê nhỏ?”
Bình luận
“Tối nay em muốn ăn gì hả búp bê nhỏ?”
Bình luận
“Mấy món đơn giản thôi anh, em đang mệt sắp chết rồi. Với cả Edwin à, tối nay em lại phải đến cục cảnh sát, không ở nhà với anh được đâu.” Edward nhún vai trả lời, thở dài một hơi. Cậu đưa ngón tay xoa hai bên thái dương.
Bình luận
“Mấy món đơn giản thôi anh, em đang mệt sắp chết rồi. Với cả Edwin à, tối nay em lại phải đến cục cảnh sát, không ở nhà với anh được đâu.” Edward nhún vai trả lời, thở dài một hơi. Cậu đưa ngón tay xoa hai bên thái dương.
Bình luận
“Sao vậy em? Mới qua năm mới mà đã có vụ nghiêm trọng rồi?” Edwin xoay vô lăng, anh lật ngăn nhỏ trong xe, lấy ra một thanh chocolate đưa cho Edward, “Ăn một cái nhé? Anh nghe nói đường tốt cho não đấy, với cả chúng có thể dứt cơn chóng mặt.”
Bình luận
“Sao vậy em? Mới qua năm mới mà đã có vụ nghiêm trọng rồi?” Edwin xoay vô lăng, anh lật ngăn nhỏ trong xe, lấy ra một thanh chocolate đưa cho Edward, “Ăn một cái nhé? Anh nghe nói đường tốt cho não đấy, với cả chúng có thể dứt cơn chóng mặt.”
Bình luận
“Cảm ơn cục cưng. Ôi trời, bọn tội phạm chết tiệt, toàn một lũ kì quái không. Mấy nạn nhân của chúng có tử trạng cực kì quái đản. Đội trưởng và tiến sĩ Charles với mấy anh khác đang điều tra.” Edward bóc vỏ thanh chocolate, cắn một miếng, hương vị ngọt ngào của chocolate và hạnh nhân lan tỏa khắp khoang miệng và cả trong lòng cậu. Từ khi biết cậu mắc bệnh thiếu máu, Edwin vẫn luôn mang theo đồ ngọt trong túi, khi thì là bánh quy, khi thì là kẹo và giờ là chocolate hạnh nhân, món cậu yêu thích.
Bình luận
“Cảm ơn cục cưng. Ôi trời, bọn tội phạm chết tiệt, toàn một lũ kì quái không. Mấy nạn nhân của chúng có tử trạng cực kì quái đản. Đội trưởng và tiến sĩ Charles với mấy anh khác đang điều tra.” Edward bóc vỏ thanh chocolate, cắn một miếng, hương vị ngọt ngào của chocolate và hạnh nhân lan tỏa khắp khoang miệng và cả trong lòng cậu. Từ khi biết cậu mắc bệnh thiếu máu, Edwin vẫn luôn mang theo đồ ngọt trong túi, khi thì là bánh quy, khi thì là kẹo và giờ là chocolate hạnh nhân, món cậu yêu thích.
Bình luận
Edwin lái xe đi ngang qua tòa nhà công ty anh thì dừng lại khiến Edward chớp mắt ngạc nhiên:
Bình luận
Edwin lái xe đi ngang qua tòa nhà công ty anh thì dừng lại khiến Edward chớp mắt ngạc nhiên:
Bình luận
“Anh dừng lại làm gì thế?”
Bình luận
“Anh dừng lại làm gì thế?”
Bình luận
Edwin chỉ tay vào túi quần trống rỗng, cười trừ:
Bình luận
Edwin chỉ tay vào túi quần trống rỗng, cười trừ:
Bình luận
“Anh quên chìa khóa nhà.”
Bình luận
“Anh quên chìa khóa nhà.”
Bình luận
Edward mỉm cười:
Bình luận
Edward mỉm cười:
Bình luận
“Vậy anh lên lấy đi, em ở dưới này chờ.”
Bình luận
“Vậy anh lên lấy đi, em ở dưới này chờ.”
Bình luận
“Sao thế? Em không đi với anh à?” Edwin vừa mở cửa xe vừa hỏi cậu
Bình luận
“Sao thế? Em không đi với anh à?” Edwin vừa mở cửa xe vừa hỏi cậu
Bình luận
“Em có được phép lên đâu, bình thường ai lại để người ngoài vào như thế.” Edward nhún vai
Bình luận
“Em có được phép lên đâu, bình thường ai lại để người ngoài vào như thế.” Edward nhún vai
Bình luận
“Em không phải người ngoài, em sẽ đi chung thang máy riêng với anh, không ai dám nói gì em đâu, anh hứa.” Edwin ra ngoài, lại đi vòng sang bên phía Edward mở cửa cho cậu, “Thật ra thì anh muốn em tham quan chỗ làm của anh một chút, em nể mặt anh mà đi nhé?”
Bình luận
“Em không phải người ngoài, em sẽ đi chung thang máy riêng với anh, không ai dám nói gì em đâu, anh hứa.” Edwin ra ngoài, lại đi vòng sang bên phía Edward mở cửa cho cậu, “Thật ra thì anh muốn em tham quan chỗ làm của anh một chút, em nể mặt anh mà đi nhé?”
Bình luận
Thấy vẻ mặt xuôi theo của cậu, Edwin mỉm cười đưa tay cho cậu. Edward nắm lấy bàn tay của Edwin, ngẩng đầu nhìn ngắm tòa nhà trụ sở chính của tập đoàn Holmes & Poirot. Tòa nhà chọc trời cao vút được thiết kế với những đường nét sắc sảo. Bên trong bày trí theo kiểu tối giản nhưng hiện đại, khiến những người bước vào ấn tượng mạnh. Bây giờ đã qua giờ tan tầm nên ở sảnh chính rất vắng vẻ. Edwin đi tới thang máy chuyên dụng chỉ dành riêng cho tổng giám đốc, bấm mở cửa, kéo Edward vào. Một nhân viên tăng ca ôm tập tài liệu to đùng đi vào thang máy dành cho nhân viên gần đó nhìn thấy cảnh tượng này, liền hí hửng nhắn tin vào một nhóm chat của công ty, tất nhiên nhóm chat này không có Edwin:
Bình luận
Thấy vẻ mặt xuôi theo của cậu, Edwin mỉm cười đưa tay cho cậu. Edward nắm lấy bàn tay của Edwin, ngẩng đầu nhìn ngắm tòa nhà trụ sở chính của tập đoàn Holmes & Poirot. Tòa nhà chọc trời cao vút được thiết kế với những đường nét sắc sảo. Bên trong bày trí theo kiểu tối giản nhưng hiện đại, khiến những người bước vào ấn tượng mạnh. Bây giờ đã qua giờ tan tầm nên ở sảnh chính rất vắng vẻ. Edwin đi tới thang máy chuyên dụng chỉ dành riêng cho tổng giám đốc, bấm mở cửa, kéo Edward vào. Một nhân viên tăng ca ôm tập tài liệu to đùng đi vào thang máy dành cho nhân viên gần đó nhìn thấy cảnh tượng này, liền hí hửng nhắn tin vào một nhóm chat của công ty, tất nhiên nhóm chat này không có Edwin:
Bình luận
“Mọi người biết gì chưa, tổng giám đốc dẫn người lạ đến.”
Bình luận
“Mọi người biết gì chưa, tổng giám đốc dẫn người lạ đến.”
Bình luận
“Xì, có khi đó là đối tác cũng nên.” Nhân viên A tỏ ý chẳng có chuyện gì đáng nói
Bình luận
“Xì, có khi đó là đối tác cũng nên.” Nhân viên A tỏ ý chẳng có chuyện gì đáng nói
Bình luận
“Không phải đâu, ngài ấy tan làm rồi mà.” Một nhân viên khác đính chính
Bình luận
“Không phải đâu, ngài ấy tan làm rồi mà.” Một nhân viên khác đính chính
Bình luận
“Tổng giám đốc với người đó nắm tay, là nắm tay đấy, ánh mắt của ông ấy nhìn người đó cũng đâu phải là ánh mắt của ông ấy nhìn đối tác đâu.” Cậu nhân viên nhìn thấy Edwin và Edward kiên trì giải thích
Bình luận
“Tổng giám đốc với người đó nắm tay, là nắm tay đấy, ánh mắt của ông ấy nhìn người đó cũng đâu phải là ánh mắt của ông ấy nhìn đối tác đâu.” Cậu nhân viên nhìn thấy Edwin và Edward kiên trì giải thích
Bình luận
“Trông người đó ra sao? Đẹp trai không?” Nhóm chat bắt đầu nhốn nháo.
Bình luận
“Trông người đó ra sao? Đẹp trai không?” Nhóm chat bắt đầu nhốn nháo.
Bình luận
“Tôi chỉ nhìn được góc nghiêng, nhưng mà trông cũng rất đẹp. Mắt xanh tóc đen, đẹp kiểu châu Á ấy, với lại cũng rất cao, tầm hơn một mét tám. Cậu ta đứng với sếp trông không hề lép vế chút nào.” Thang máy đã dừng, cậu nhân viên bước ra, tiếp tục nhắn tin.
Bình luận
“Tôi chỉ nhìn được góc nghiêng, nhưng mà trông cũng rất đẹp. Mắt xanh tóc đen, đẹp kiểu châu Á ấy, với lại cũng rất cao, tầm hơn một mét tám. Cậu ta đứng với sếp trông không hề lép vế chút nào.” Thang máy đã dừng, cậu nhân viên bước ra, tiếp tục nhắn tin.
Bình luận
“Tôi biết cậu ấy nè, đó là người yêu của sếp đó. Mấy tuần trước tôi và sếp đi dự tiệc, uống nhiều, cậu ấy liền kiên quyết bắt tôi và anh ấy chờ cậu ấy tới đón chứ không cho gọi taxi vì sợ bị lừa đảo.” Thư ký của Edwin - Maria đang ngồi trong phòng làm việc của thư ký để làm nốt việc cũng tranh thủ vào nhóm chat hóng hớt.
Bình luận
“Tôi biết cậu ấy nè, đó là người yêu của sếp đó. Mấy tuần trước tôi và sếp đi dự tiệc, uống nhiều, cậu ấy liền kiên quyết bắt tôi và anh ấy chờ cậu ấy tới đón chứ không cho gọi taxi vì sợ bị lừa đảo.” Thư ký của Edwin - Maria đang ngồi trong phòng làm việc của thư ký để làm nốt việc cũng tranh thủ vào nhóm chat hóng hớt.
Bình luận
Vừa ấn gửi tin nhắn đi, cửa phòng làm việc của tổng giám đốc bên cạnh đã bật mở, Maria cất điện thoại đi, đứng lên đi sang phòng bên xem ai vào. Thấy Maria, Edwin mỉm cười:
Bình luận
Vừa ấn gửi tin nhắn đi, cửa phòng làm việc của tổng giám đốc bên cạnh đã bật mở, Maria cất điện thoại đi, đứng lên đi sang phòng bên xem ai vào. Thấy Maria, Edwin mỉm cười:
Bình luận
“Là anh mà. Anh chỉ lên lấy chìa khoá nhà thôi. Mà sao giờ này cô còn chưa về thế?”
Bình luận
“Là anh mà. Anh chỉ lên lấy chìa khoá nhà thôi. Mà sao giờ này cô còn chưa về thế?”
Bình luận
“Còn tí việc ấy mà, sếp đừng lo.” Maria trả lời, ánh mắt hướng về phía Edward, “Xin chào, rất vui được gặp lại anh.”
Bình luận
“Còn tí việc ấy mà, sếp đừng lo.” Maria trả lời, ánh mắt hướng về phía Edward, “Xin chào, rất vui được gặp lại anh.”
Bình luận
Edward gật đầu chào lại:
Bình luận
Edward gật đầu chào lại:
Bình luận
“Chào cô, hân hạnh được gặp.”
Bình luận
“Chào cô, hân hạnh được gặp.”
Bình luận
Edwin mở ngăn kéo, thấy một màn chào hỏi của Edward và Maria thì mỉm cười:
Bình luận
Edwin mở ngăn kéo, thấy một màn chào hỏi của Edward và Maria thì mỉm cười:
Bình luận
“Xem ra hai người đã biết nhau rồi, đỡ mất công anh giới thiệu.”
Bình luận
“Xem ra hai người đã biết nhau rồi, đỡ mất công anh giới thiệu.”
Bình luận
“Em vẫn nhớ cô ấy mà, cái lần anh uống say, em đưa anh về ấy, tiện đường đưa cô ấy về cùng luôn.” Edward nhún vai.
Bình luận
“Em vẫn nhớ cô ấy mà, cái lần anh uống say, em đưa anh về ấy, tiện đường đưa cô ấy về cùng luôn.” Edward nhún vai.
Bình luận
“Ôi, tôi thật sơ suất quá, lúc đó tôi còn chưa cảm ơn anh nữa, thật thất lễ. Hiện giờ tôi cảm ơn còn kịp không?” Maria sực nhớ ra điều này, cô nhìn Edward, nở một nụ cười trừ.
Bình luận
“Ôi, tôi thật sơ suất quá, lúc đó tôi còn chưa cảm ơn anh nữa, thật thất lễ. Hiện giờ tôi cảm ơn còn kịp không?” Maria sực nhớ ra điều này, cô nhìn Edward, nở một nụ cười trừ.
Bình luận
“Còn kịp mà, lúc nào cũng kịp.” Edward cũng mỉm cười.
Bình luận
“Còn kịp mà, lúc nào cũng kịp.” Edward cũng mỉm cười.
Bình luận
Đúng lúc này, điện thoại của Maria có một thông báo đến, cô xem qua rồi nói với Edwin:
Bình luận
Đúng lúc này, điện thoại của Maria có một thông báo đến, cô xem qua rồi nói với Edwin:
Bình luận
“Sếp ơi, lễ tân vừa thông báo ngài Connors có ý muốn gặp anh này, anh hẹn ngài ấy à?”
Bình luận
“Sếp ơi, lễ tân vừa thông báo ngài Connors có ý muốn gặp anh này, anh hẹn ngài ấy à?”
Bình luận
“Anh không, cô bảo lễ tân để người ta lên đi. Không biết là chuyện gì nữa đây.” Edwin nhún vai bảo Maria.
Bình luận
“Anh không, cô bảo lễ tân để người ta lên đi. Không biết là chuyện gì nữa đây.” Edwin nhún vai bảo Maria.
Bình luận
Edward thấy vậy liền đề nghị;
Bình luận
Edward thấy vậy liền đề nghị;
Bình luận
“Hay em đi đâu đó tránh mặt nhé? Đứng đây sẽ xen vào chuyện công việc của anh.”
Bình luận
“Hay em đi đâu đó tránh mặt nhé? Đứng đây sẽ xen vào chuyện công việc của anh.”
Bình luận
-Chắc không liên quan đến công việc đâu, nếu là chuyện công việc thì người ta đã hẹn trước để gặp anh rồi. Vả lại anh sẽ không tiếp nhận các cuộc gặp trao đổi công việc ngoài giờ hành chính.” Edwin vỗ vai cậu, “Em không cần đi đâu cả.”
Bình luận
-Chắc không liên quan đến công việc đâu, nếu là chuyện công việc thì người ta đã hẹn trước để gặp anh rồi. Vả lại anh sẽ không tiếp nhận các cuộc gặp trao đổi công việc ngoài giờ hành chính.” Edwin vỗ vai cậu, “Em không cần đi đâu cả.”
Bình luận
“Vâng, vậy cũng được.”
Bình luận
“Vâng, vậy cũng được.”
Bình luận
Vài phút sau, từ thang máy bước ra hai người. Edward nhận ra một trong số đó ngay lập tức. Đó là Lucas Connors.
Bình luận
Vài phút sau, từ thang máy bước ra hai người. Edward nhận ra một trong số đó ngay lập tức. Đó là Lucas Connors.
Bình luận
Người đi bên cạnh Lucas giống cậu ta đến bảy phần. Edward mỉm cười, cậu từng đọc qua trên các báo, biết được người đó là đối tác lâu năm, cũng là người đã từng giúp đỡ Edwin khởi nghiệp - ông George Connors.
Bình luận
Người đi bên cạnh Lucas giống cậu ta đến bảy phần. Edward mỉm cười, cậu từng đọc qua trên các báo, biết được người đó là đối tác lâu năm, cũng là người đã từng giúp đỡ Edwin khởi nghiệp - ông George Connors.
Bình luận
Edwin cũng không ngờ người đến lại là ông George, anh mở cửa, bảo Maria về phòng làm việc còn mình mời hai người ngồi xuống ghế, còn mỉm cười phân bua;
Bình luận
Edwin cũng không ngờ người đến lại là ông George, anh mở cửa, bảo Maria về phòng làm việc còn mình mời hai người ngồi xuống ghế, còn mỉm cười phân bua;
Bình luận
“Xin lỗi chú, bây giờ là giờ tan tầm nên trong phòng không chuẩn bị trà.”
Bình luận
“Xin lỗi chú, bây giờ là giờ tan tầm nên trong phòng không chuẩn bị trà.”
Bình luận
“À, cái này cũng không có vấn đề gì, chú đến là vì chuyện khác. Đáng lẽ ra chú phải gặp cháu sớm hơn, nhưng mà vì vướng vài chuyện nên đến bây giờ mới gặp được cháu.” Ông Kent nắm hai tay vào nhau, lại quay sang liếc Lucas.
Bình luận
“À, cái này cũng không có vấn đề gì, chú đến là vì chuyện khác. Đáng lẽ ra chú phải gặp cháu sớm hơn, nhưng mà vì vướng vài chuyện nên đến bây giờ mới gặp được cháu.” Ông Kent nắm hai tay vào nhau, lại quay sang liếc Lucas.
Bình luận
“Có chuyện gì vậy thưa chú? Cháu nhớ rằng tất cả những dự án gần đây đều không có vấn đề, vả lại chú hẹn cháu ngoài giờ làm, còn đưa cả Lucas theo chắc không phải vì vấn đề công việc đâu nhỉ?” Edwin nghe mấy câu của ông George liền biết ngay họ đến có việc gì, nhưng anh vẫn vờ như không biết.
Bình luận
“Có chuyện gì vậy thưa chú? Cháu nhớ rằng tất cả những dự án gần đây đều không có vấn đề, vả lại chú hẹn cháu ngoài giờ làm, còn đưa cả Lucas theo chắc không phải vì vấn đề công việc đâu nhỉ?” Edwin nghe mấy câu của ông George liền biết ngay họ đến có việc gì, nhưng anh vẫn vờ như không biết.
Bình luận
“Ừm, chú muốn gặp cháu, còn đưa cả Lucas theo là vì..cháu biết đấy, gần đây Lucas nhà chú có gây ra vài chuyện nghịch phá ảnh hưởng đến cháu..”
Bình luận
“Ừm, chú muốn gặp cháu, còn đưa cả Lucas theo là vì..cháu biết đấy, gần đây Lucas nhà chú có gây ra vài chuyện nghịch phá ảnh hưởng đến cháu..”
Bình luận
“Không chỉ ảnh hưởng đến cháu một cách đơn giản đâu mà còn ảnh hưởng rất nhiều là đằng khác.” Edwin mỉm cười đầy ranh mãnh.
Bình luận
“Không chỉ ảnh hưởng đến cháu một cách đơn giản đâu mà còn ảnh hưởng rất nhiều là đằng khác.” Edwin mỉm cười đầy ranh mãnh.
Bình luận
“Chú hiểu, là chú dạy con không tốt (Nghe đến chỗ "dạy con không tốt", trong mắt Lucas loé lên sự mỉa mai giễu cợt, dù chỉ một thoáng nhưng Edwin vẫn nhìn thấy), hôm nay chú đưa Lucas đến là để tạ lỗi với cháu, mong rằng cháu có thể rộng lượng bỏ qua cho thằng bé.”
Bình luận
“Chú hiểu, là chú dạy con không tốt (Nghe đến chỗ "dạy con không tốt", trong mắt Lucas loé lên sự mỉa mai giễu cợt, dù chỉ một thoáng nhưng Edwin vẫn nhìn thấy), hôm nay chú đưa Lucas đến là để tạ lỗi với cháu, mong rằng cháu có thể rộng lượng bỏ qua cho thằng bé.”
Bình luận
Ông George biết Edwin không dễ gì buông tha cho Lucas, nhưng vì anh trước đó anh đã từ chối ký một hợp đồng rất lớn với nhà Connors, dù rằng những dự án nhỏ lẻ anh cũng không có ý định rút khỏi nhưng việc mất đi một hợp đồng lớn cũng ảnh hưởng không nhỏ đến uy tín của ông George và công ty nên ông buộc phải đến xin lỗi và cố gắng nối lại quan hệ. Vả lại về Lucas, việc cậu rời khỏi giới giải trí cũng là một điều có lợi, hiện giờ ông cố gắng móc nối lại quan hệ với Edwin như trước chính là trải đường cho Lucas sau này.
Bình luận
Ông George biết Edwin không dễ gì buông tha cho Lucas, nhưng vì anh trước đó anh đã từ chối ký một hợp đồng rất lớn với nhà Connors, dù rằng những dự án nhỏ lẻ anh cũng không có ý định rút khỏi nhưng việc mất đi một hợp đồng lớn cũng ảnh hưởng không nhỏ đến uy tín của ông George và công ty nên ông buộc phải đến xin lỗi và cố gắng nối lại quan hệ. Vả lại về Lucas, việc cậu rời khỏi giới giải trí cũng là một điều có lợi, hiện giờ ông cố gắng móc nối lại quan hệ với Edwin như trước chính là trải đường cho Lucas sau này.
Bình luận
Sau cùng, dù gì Edwin cũng là một người bạn khiến ông tôn trọng và kính nể, vì vậy, việc đánh mất mối quan hệ này cũng là một tổn thất về tinh thần.
Bình luận
Sau cùng, dù gì Edwin cũng là một người bạn khiến ông tôn trọng và kính nể, vì vậy, việc đánh mất mối quan hệ này cũng là một tổn thất về tinh thần.
Bình luận
“Chú à, chuyện của Lucas gây ra với cháu không phải chuyện nhỏ, không phải chỉ nói vài ba câu xin lỗi đơn giản là có thể vờ như không có chuyện gì xảy ra. Chuyện lần này, cháu có thể không truy cứu tận cùng, cũng không mà cắt đứt tình bạn nhiều năm nay của chú vì dù sao thì tình chú cũng từng giúp đỡ cháu và Lucas may mắn chưa làm gì nghiêm trọng. Nhưng cháu không muốn có lần sau, và Lucas, cậu đã lớn rồi, cũng nên có trách nhiệm với hành vi của mình, đừng có làm mấy trò linh tinh nhảm nhí mà không chịu suy nghĩ đến hậu quả nữa.” Edwin cất giọng nghiêm nghị.
Bình luận
“Chú à, chuyện của Lucas gây ra với cháu không phải chuyện nhỏ, không phải chỉ nói vài ba câu xin lỗi đơn giản là có thể vờ như không có chuyện gì xảy ra. Chuyện lần này, cháu có thể không truy cứu tận cùng, cũng không mà cắt đứt tình bạn nhiều năm nay của chú vì dù sao thì tình chú cũng từng giúp đỡ cháu và Lucas may mắn chưa làm gì nghiêm trọng. Nhưng cháu không muốn có lần sau, và Lucas, cậu đã lớn rồi, cũng nên có trách nhiệm với hành vi của mình, đừng có làm mấy trò linh tinh nhảm nhí mà không chịu suy nghĩ đến hậu quả nữa.” Edwin cất giọng nghiêm nghị.
Bình luận
“Vâng, em hiểu.” Lucas cúi gằm mặt.
Bình luận
“Vâng, em hiểu.” Lucas cúi gằm mặt.
Bình luận
“Như vậy, chú còn chuyện gì cần thông báo nữa không?” Edwin nghiêng đầu, khéo đuổi khách, “Cháu còn phải đi mua đồ nấu bữa tối.”
Bình luận
“Như vậy, chú còn chuyện gì cần thông báo nữa không?” Edwin nghiêng đầu, khéo đuổi khách, “Cháu còn phải đi mua đồ nấu bữa tối.”
Bình luận
“À, không còn gì nữa, vậy...chú xin phép nhé.” Ông George đứng lên, kéo theo cả Lucas.
Bình luận
“À, không còn gì nữa, vậy...chú xin phép nhé.” Ông George đứng lên, kéo theo cả Lucas.
Bình luận
Khi nãy, Edward vốn định đứng trong phòng cùng Edwin, nhưng khi ông George và Lucas vào phòng thì cậu có điện thoại nên đã ra khỏi phòng để nghe. Khi Edward quay lại thì cuộc trò chuyện cũng đã kết thúc. Cậu đẩy cửa vào, trùng hợp là ông George và Lucas cũng đang đứng lên, bầu không khí tự nhiên ngưng đọng lại một cách lúng túng.
Bình luận
Khi nãy, Edward vốn định đứng trong phòng cùng Edwin, nhưng khi ông George và Lucas vào phòng thì cậu có điện thoại nên đã ra khỏi phòng để nghe. Khi Edward quay lại thì cuộc trò chuyện cũng đã kết thúc. Cậu đẩy cửa vào, trùng hợp là ông George và Lucas cũng đang đứng lên, bầu không khí tự nhiên ngưng đọng lại một cách lúng túng.
Bình luận
Sau cùng, Edward là người mở lời trước:
Bình luận
Sau cùng, Edward là người mở lời trước:
Bình luận
“Chào ngài, ngài Connors.”
Bình luận
“Chào ngài, ngài Connors.”
Bình luận
“Ừm, chào cậu.” Ông George gật đầu, “Cho hỏi cậu là?”
Bình luận
“Ừm, chào cậu.” Ông George gật đầu, “Cho hỏi cậu là?”
Bình luận
“Bạn trai cháu.” Edwin trả lời thay, “Cháu nghĩ Lucas và cả bác đều biết em ấy, dù là chưa gặp mặt.”
Bình luận
“Bạn trai cháu.” Edwin trả lời thay, “Cháu nghĩ Lucas và cả bác đều biết em ấy, dù là chưa gặp mặt.”
Bình luận
Mặt Lucas thoáng tái đi, còn ông George mặt không đổi sắc. Cho đến khi quan sát Edward thật kĩ, ông khựng lại, nhìn cậu trân trân. Lucas đứng bên cạnh kéo nhẹ tay áo, ông mới hoàn hồn:
Bình luận
Mặt Lucas thoáng tái đi, còn ông George mặt không đổi sắc. Cho đến khi quan sát Edward thật kĩ, ông khựng lại, nhìn cậu trân trân. Lucas đứng bên cạnh kéo nhẹ tay áo, ông mới hoàn hồn:
Bình luận
“Rất hân hạnh được gặp, cậu..”
Bình luận
“Rất hân hạnh được gặp, cậu..”
Bình luận
“Watson.” Edward đỡ lời.
Bình luận
“Watson.” Edward đỡ lời.
Bình luận
“À phải, cậu Watson, và cũng xin chào tạm biệt cậu. Ngoài ra tôi cũng muốn thay thằng bé Lucas này xin lỗi cậu vì những hành động bốc đồng của nó. Nhưng cậu Watson này, trông cậu thực sự rất quen.” Ông George không nhịn được mà hỏi.
Bình luận
“À phải, cậu Watson, và cũng xin chào tạm biệt cậu. Ngoài ra tôi cũng muốn thay thằng bé Lucas này xin lỗi cậu vì những hành động bốc đồng của nó. Nhưng cậu Watson này, trông cậu thực sự rất quen.” Ông George không nhịn được mà hỏi.
Bình luận
“Trên đời này người và người giống nhau đâu có ít, có lẽ ngài đã từng gặp một ai đó giống tôi chăng?” Edward nghiêng đầu cười.
Bình luận
“Trên đời này người và người giống nhau đâu có ít, có lẽ ngài đã từng gặp một ai đó giống tôi chăng?” Edward nghiêng đầu cười.
Bình luận
“Có lẽ vậy, tôi thất lễ rồi. Chào cậu.” Ông quay sang Edwin, “Chào cháu.”
Bình luận
“Có lẽ vậy, tôi thất lễ rồi. Chào cậu.” Ông quay sang Edwin, “Chào cháu.”
Bình luận
Lucas cúi gằm mặt:
Bình luận
Lucas cúi gằm mặt:
Bình luận
“Em chào anh.”
Bình luận
“Em chào anh.”
Bình luận
“Cháu chào chú, chào cậu, Lucas.” Edwin mở cửa cho hai ba con ông George, “Đi thang máy xuống không cần thẻ đâu.”
Bình luận
“Cháu chào chú, chào cậu, Lucas.” Edwin mở cửa cho hai ba con ông George, “Đi thang máy xuống không cần thẻ đâu.”
Bình luận
Mãi cho đến khi bước vào thang máy, ông George vẫn thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn Edward, cố gắng lục tìm khuôn mặt cậu trong trí nhớ. Khi thang máy đóng lại, ông nghe thấy Edward nói với Maria:
Bình luận
Mãi cho đến khi bước vào thang máy, ông George vẫn thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn Edward, cố gắng lục tìm khuôn mặt cậu trong trí nhớ. Khi thang máy đóng lại, ông nghe thấy Edward nói với Maria:
Bình luận
“Tên tôi là Edward, Edward Jenner Watson. Cô có thể gọi tôi là Edward cũng được.”
Bình luận
“Tên tôi là Edward, Edward Jenner Watson. Cô có thể gọi tôi là Edward cũng được.”