• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:41:08 AM
  • 0
  • 0

Chương 35


“Được rồi, vậy mình đi thôi.” Edwin nắm tay Edward, cùng nhau đi đến bãi đỗ xe.

Bình luận

“Được rồi, vậy mình đi thôi.” Edwin nắm tay Edward, cùng nhau đi đến bãi đỗ xe.

Bình luận

Từ nghĩa trang đến nơi đại gia đình Edwin tụ tập phải đi ngang qua trại trẻ mồ côi nơi Edward từng sống. Khi xe Edwin đi ngang qua cổng, Edward vốn đang chống cằm ngắm mây trời liền quay đầu nhìn về phía chốn cũ, mà trùng hợp, có một đám nhóc đang đứng chơi gần cổng cùng mấy cô nuôi, Enoch cũng đứng gần đó vui đùa với đám trẻ. Không kìm lòng được, Edward gạt cửa kính xe xuống, đưa tay vẫy vẫy. Lũ trẻ thấy cậu cũng giơ những bàn tay bé xíu gọi với theo cậu, mà Enoch đứng một bên cũng mỉm cười, gật đầu với Edward.

Bình luận

Từ nghĩa trang đến nơi đại gia đình Edwin tụ tập phải đi ngang qua trại trẻ mồ côi nơi Edward từng sống. Khi xe Edwin đi ngang qua cổng, Edward vốn đang chống cằm ngắm mây trời liền quay đầu nhìn về phía chốn cũ, mà trùng hợp, có một đám nhóc đang đứng chơi gần cổng cùng mấy cô nuôi, Enoch cũng đứng gần đó vui đùa với đám trẻ. Không kìm lòng được, Edward gạt cửa kính xe xuống, đưa tay vẫy vẫy. Lũ trẻ thấy cậu cũng giơ những bàn tay bé xíu gọi với theo cậu, mà Enoch đứng một bên cũng mỉm cười, gật đầu với Edward.

Bình luận

Edward nhìn lũ trẻ con đang hồn nhiên vui đùa, lại nghĩ đến bản thân mình nhiều năm về trước cũng vô tư như vậy. Cậu nhớ rõ khi đó cậu vốn không để ý đến việc mình là trẻ mồ côi, chỉ thỉnh thoảng nhìn bạn bè có cha mẹ đầy đủ mới cảm thấy tủi thân đôi chút, vì dù không có gia đình, cậu vẫn còn những người bạn cùng phòng, những cô nuôi yêu thương cậu, không để cậu cô đơn, nhất là trong những dịp trọng đại như Giao Thừa chẳng hạn.

Bình luận

Edward nhìn lũ trẻ con đang hồn nhiên vui đùa, lại nghĩ đến bản thân mình nhiều năm về trước cũng vô tư như vậy. Cậu nhớ rõ khi đó cậu vốn không để ý đến việc mình là trẻ mồ côi, chỉ thỉnh thoảng nhìn bạn bè có cha mẹ đầy đủ mới cảm thấy tủi thân đôi chút, vì dù không có gia đình, cậu vẫn còn những người bạn cùng phòng, những cô nuôi yêu thương cậu, không để cậu cô đơn, nhất là trong những dịp trọng đại như Giao Thừa chẳng hạn.

Bình luận

Mãi đến sau này, khi phải đón Giao Thừa một mình, Edward mới biết thật ra cậu cô đơn và thiếu thốn nhường nào. Năm mười lăm tuổi, cậu lần đầu xuất ngoại đi học xa, trúng tuyển vào trường đại học mà cậu thích với số điểm đáng tự hào, nhưng bằng ấy niềm vui cũng không đánh đổi được sự mất mát đầu tiên của cậu: Người thầy giáo mà cậu yêu quý nhất qua đời. Giao Thừa năm ấy, Edward không về trại trẻ mồ côi mà ở lại nhà trọ vì ngại tốn tiền vé máy bay, và cũng tốn thời gian đi đi về về. Đó là Giao Thừa đầu tiên cậu đón một mình.

Bình luận

Mãi đến sau này, khi phải đón Giao Thừa một mình, Edward mới biết thật ra cậu cô đơn và thiếu thốn nhường nào. Năm mười lăm tuổi, cậu lần đầu xuất ngoại đi học xa, trúng tuyển vào trường đại học mà cậu thích với số điểm đáng tự hào, nhưng bằng ấy niềm vui cũng không đánh đổi được sự mất mát đầu tiên của cậu: Người thầy giáo mà cậu yêu quý nhất qua đời. Giao Thừa năm ấy, Edward không về trại trẻ mồ côi mà ở lại nhà trọ vì ngại tốn tiền vé máy bay, và cũng tốn thời gian đi đi về về. Đó là Giao Thừa đầu tiên cậu đón một mình.

Bình luận

Sau này khi về nước, Anne hay rủ cậu đến nhà mình dự tiệc Giao Thừa, tất nhiên cậu đồng ý nhưng thường ra về sớm và tự đón Giao Thừa một mình với lý do là ở nhà còn Hippocrates và cậu cũng không thể để nhà mình trống huơ trống hoác vào năm mới. Nhưng lý do thực sự khiến cậu rời đi là vì không chịu được cảm giác lạc lõng. Mặc dù ông bà Auguste và anh trai Anne luôn cố gắng khiến cậu cảm thấy thoải mái và tự nhiên như khi ở nhà, nhưng mỗi lần thấy một nhà bốn người họ quây quần vui vẻ, trong lòng cậu dấy lên một cảm giác lạc lõng và tủi thân vô cùng. Cậu không muốn trở thành kẻ thừa thãi nên luôn chủ động xin phép về nhà sớm.

Bình luận

Sau này khi về nước, Anne hay rủ cậu đến nhà mình dự tiệc Giao Thừa, tất nhiên cậu đồng ý nhưng thường ra về sớm và tự đón Giao Thừa một mình với lý do là ở nhà còn Hippocrates và cậu cũng không thể để nhà mình trống huơ trống hoác vào năm mới. Nhưng lý do thực sự khiến cậu rời đi là vì không chịu được cảm giác lạc lõng. Mặc dù ông bà Auguste và anh trai Anne luôn cố gắng khiến cậu cảm thấy thoải mái và tự nhiên như khi ở nhà, nhưng mỗi lần thấy một nhà bốn người họ quây quần vui vẻ, trong lòng cậu dấy lên một cảm giác lạc lõng và tủi thân vô cùng. Cậu không muốn trở thành kẻ thừa thãi nên luôn chủ động xin phép về nhà sớm.

Bình luận

Cậu thậm chí còn chẳng có ý định về trại trẻ mồ côi đón năm mới, phần vì đường xa, không có taxi còn chạy muộn như vậy, phần vì cậu biết nơi này không bao giờ là chốn về của cậu nữa. Những đứa trẻ chỉ được hỗ trợ tài chính đến năm mười tám tuổi, thực ra đó đã là một số tiền rất lớn rồi, sau đó, mọi thứ trong cuộc sống đều phải tự lo, không còn liên hệ gì với trại trẻ mồ côi nữa. Edward tự biết nếu ghé qua vào Giao Thừa cũng chẳng ai đủ rảnh để đón tiếp cậu, vì vậy cậu vẫn luôn đón Giao Thừa một mình, trừ những dịp Richard tới cùng cậu hoặc Hippocrates còn thức.

Bình luận

Cậu thậm chí còn chẳng có ý định về trại trẻ mồ côi đón năm mới, phần vì đường xa, không có taxi còn chạy muộn như vậy, phần vì cậu biết nơi này không bao giờ là chốn về của cậu nữa. Những đứa trẻ chỉ được hỗ trợ tài chính đến năm mười tám tuổi, thực ra đó đã là một số tiền rất lớn rồi, sau đó, mọi thứ trong cuộc sống đều phải tự lo, không còn liên hệ gì với trại trẻ mồ côi nữa. Edward tự biết nếu ghé qua vào Giao Thừa cũng chẳng ai đủ rảnh để đón tiếp cậu, vì vậy cậu vẫn luôn đón Giao Thừa một mình, trừ những dịp Richard tới cùng cậu hoặc Hippocrates còn thức.

Bình luận

Mải suy nghĩ lung tung, xe Edwin đã dừng lại trước cổng nhà mà cậu không hề hay biết. Mãi cho đến khi Edwin mở cửa ở ghế phó lái và đưa tay cho cậu, Edward mới nhận ra mình đã đến nơi. Cậu vịn vào tay Edwin, bước xuống xe một cách thoải mái.

Bình luận

Mải suy nghĩ lung tung, xe Edwin đã dừng lại trước cổng nhà mà cậu không hề hay biết. Mãi cho đến khi Edwin mở cửa ở ghế phó lái và đưa tay cho cậu, Edward mới nhận ra mình đã đến nơi. Cậu vịn vào tay Edwin, bước xuống xe một cách thoải mái.

Bình luận

Căn nhà trước mặt hai người là của ông nội Edwin. Nói là nhà nhưng thật ra trông nó không khác một lâu đài nhỏ là bao. Các tầng được thiết kế theo kiểu cổ điển, sang trọng nhưng không kệch cỡm, và khiến một con người vốn hay chú ý đến những chi tiết dù là nhỏ nhất như cậu cũng không có gì để chê trách.

Bình luận

Căn nhà trước mặt hai người là của ông nội Edwin. Nói là nhà nhưng thật ra trông nó không khác một lâu đài nhỏ là bao. Các tầng được thiết kế theo kiểu cổ điển, sang trọng nhưng không kệch cỡm, và khiến một con người vốn hay chú ý đến những chi tiết dù là nhỏ nhất như cậu cũng không có gì để chê trách.

Bình luận

"Gia đình Edwin đúng là có gene nghệ thuật." Cậu tự nhủ.

Bình luận

"Gia đình Edwin đúng là có gene nghệ thuật." Cậu tự nhủ.

Bình luận

Edwin cầm tay cậu bước vào trong. Bước đến gần cửa, một cảm giác căng thẳng không rõ nguyên do dấy lên trong lòng Edward khiến cậu hơi chùn chân. Edwin quay lại, dịu dàng hỏi cậu:

Bình luận

Edwin cầm tay cậu bước vào trong. Bước đến gần cửa, một cảm giác căng thẳng không rõ nguyên do dấy lên trong lòng Edward khiến cậu hơi chùn chân. Edwin quay lại, dịu dàng hỏi cậu:

Bình luận

“Em sao vậy? Căng thẳng quá phải không? Bình tĩnh đi, mọi người trong gia đình anh đều là những người rất dễ tính, sẽ không có ý định làm khó em. Mà nếu có ai bắt nạt em, anh sẽ giúp em ra mặt.”

Bình luận

“Em sao vậy? Căng thẳng quá phải không? Bình tĩnh đi, mọi người trong gia đình anh đều là những người rất dễ tính, sẽ không có ý định làm khó em. Mà nếu có ai bắt nạt em, anh sẽ giúp em ra mặt.”

Bình luận

“Em không đến nỗi yếu đuối như vậy đâu. Em chỉ ngại chỗ đông người thôi.” Lớn rồi còn phải để người ta dỗ, Edward đỏ mặt gạt đi, cậu rút tay ra khỏi bàn tay Edwin.

Bình luận

“Em không đến nỗi yếu đuối như vậy đâu. Em chỉ ngại chỗ đông người thôi.” Lớn rồi còn phải để người ta dỗ, Edward đỏ mặt gạt đi, cậu rút tay ra khỏi bàn tay Edwin.

Bình luận

“Vậy nếu em cảm thấy căng thẳng thì phải nói với anh nhé.” Thấy Edward không muốn nói thêm, Edwin cũng không tiện xoáy sâu.

Bình luận

“Vậy nếu em cảm thấy căng thẳng thì phải nói với anh nhé.” Thấy Edward không muốn nói thêm, Edwin cũng không tiện xoáy sâu.

Bình luận

Cửa mở ra, Edwin ló đầu vào chào mọi người một tiếng thật lớn, Edward bước theo sau. Cậu vừa đặt chân vào nhà, đã có vài người xúm lại:

Bình luận

Cửa mở ra, Edwin ló đầu vào chào mọi người một tiếng thật lớn, Edward bước theo sau. Cậu vừa đặt chân vào nhà, đã có vài người xúm lại:

Bình luận

“Ồ, đây là bạn trai Edwin hả? Trông hai đứa đẹp đôi quá.”

Bình luận

“Ồ, đây là bạn trai Edwin hả? Trông hai đứa đẹp đôi quá.”

Bình luận

Edward đỏ mặt cúi đầu xuống.

Bình luận

Edward đỏ mặt cúi đầu xuống.

Bình luận

Biểu hiện này của cậu lại càng khiến mọi người hứng thú. Một người phụ nữ ước chừng lớn Edwin vài tuổi tiến vỗ vai cậu:

Bình luận

Biểu hiện này của cậu lại càng khiến mọi người hứng thú. Một người phụ nữ ước chừng lớn Edwin vài tuổi tiến vỗ vai cậu:

Bình luận

“Này, có phải trước khi đến thằng nhóc Edwin này đã nói gì đó linh tinh về mọi người đúng không? Cái gì mà khó tính khó nết, kén chọn nên bạn nhỏ mới sợ hãi như vậy. Edwin, em giải thích chút đi.” Cô quay sang Edwin.

Bình luận

“Này, có phải trước khi đến thằng nhóc Edwin này đã nói gì đó linh tinh về mọi người đúng không? Cái gì mà khó tính khó nết, kén chọn nên bạn nhỏ mới sợ hãi như vậy. Edwin, em giải thích chút đi.” Cô quay sang Edwin.

Bình luận

Edwin gãi đầu mỉm cười:

Bình luận

Edwin gãi đầu mỉm cười:

Bình luận

“Em chẳng nói gì cả.” Anh quay sang giới thiệu với Edward, “Chị ấy là chị dâu của anh, vợ của anh con nhà bác ruột. Còn đây là anh họ của anh.” Edwin lần lượt giới thiệu hết.

Bình luận

“Em chẳng nói gì cả.” Anh quay sang giới thiệu với Edward, “Chị ấy là chị dâu của anh, vợ của anh con nhà bác ruột. Còn đây là anh họ của anh.” Edwin lần lượt giới thiệu hết.

Bình luận

Edward đỏ mặt cúi đầu xuống chào tất cả mọi người. Catherine đi từ trong bếp ra, chạy đến bắt tay Edward và nói:

Bình luận

Edward đỏ mặt cúi đầu xuống chào tất cả mọi người. Catherine đi từ trong bếp ra, chạy đến bắt tay Edward và nói:

Bình luận

“Mọi người để anh ấy vào nhà đi. Cứ đứng "tra hỏi" người ta hoài anh ấy lại càng căng thẳng.”

Bình luận

“Mọi người để anh ấy vào nhà đi. Cứ đứng "tra hỏi" người ta hoài anh ấy lại càng căng thẳng.”

Bình luận

Phòng khách nhà Holmes khá rộng, nội thất được kê một cách cẩn thận làm toát lên vẻ sang trọng mà không kệch cỡm. Edward ngồi xuống một chiếc sofa. Từ giờ đến bữa cơm còn một thời gian nữa. Các vị cô dì thím đang ở trong bếp vừa xem đầu bếp nấu nướng vừa tâm sự. Vì vậy trên phòng khách chỉ có bác, anh họ của Edwin và ông nội anh đang bước từ trên cầu thang xuống.

Bình luận

Phòng khách nhà Holmes khá rộng, nội thất được kê một cách cẩn thận làm toát lên vẻ sang trọng mà không kệch cỡm. Edward ngồi xuống một chiếc sofa. Từ giờ đến bữa cơm còn một thời gian nữa. Các vị cô dì thím đang ở trong bếp vừa xem đầu bếp nấu nướng vừa tâm sự. Vì vậy trên phòng khách chỉ có bác, anh họ của Edwin và ông nội anh đang bước từ trên cầu thang xuống.

Bình luận

Ông nội Edwin đã hơn tám mươi tuổi nhưng còn khá minh mẫn, bước đi linh hoạt không cần chống gậy. Ông bước đến gần chiếc ghế, Edwin liền đứng lên, bắt tay rồi ôm ông một cái thật chặt:

Bình luận

Ông nội Edwin đã hơn tám mươi tuổi nhưng còn khá minh mẫn, bước đi linh hoạt không cần chống gậy. Ông bước đến gần chiếc ghế, Edwin liền đứng lên, bắt tay rồi ôm ông một cái thật chặt:

Bình luận

“Lâu lắm rồi ông con mình mới gặp nhau ông nhỉ.”

Bình luận

“Lâu lắm rồi ông con mình mới gặp nhau ông nhỉ.”

Bình luận

“Xem nào, giờ Edwin lại lớn thêm rồi. Con nói nhớ ông mà cả năm ghé sang nhà ông có vài lần.” Ông hơi đẩy anh ra để nhìn ngắm cho thật kỹ.

Bình luận

“Xem nào, giờ Edwin lại lớn thêm rồi. Con nói nhớ ông mà cả năm ghé sang nhà ông có vài lần.” Ông hơi đẩy anh ra để nhìn ngắm cho thật kỹ.

Bình luận

“Ông biết con bận mà, với cả ông bà cũng thích đi du lịch, con sang chắc gì đã gặp.” Edwin vờ làm nũng. Phải công nhận một điều rằng dù lớn bao nhiêu, trưởng thành bao nhiêu, trước mặt ông, Edwin vẫn cảm thấy mình còn nhỏ.

Bình luận

“Ông biết con bận mà, với cả ông bà cũng thích đi du lịch, con sang chắc gì đã gặp.” Edwin vờ làm nũng. Phải công nhận một điều rằng dù lớn bao nhiêu, trưởng thành bao nhiêu, trước mặt ông, Edwin vẫn cảm thấy mình còn nhỏ.

Bình luận

Ánh mắt ông lại va phải Edward:

Bình luận

Ánh mắt ông lại va phải Edward:

Bình luận

“Ồ, đây là bạn trai con hả? Trông hai đứa đứng cạnh nhau đẹp đôi lắm.”

Bình luận

“Ồ, đây là bạn trai con hả? Trông hai đứa đứng cạnh nhau đẹp đôi lắm.”

Bình luận

“Dạ, cháu chào ông.” Edward đứng lên cúi người chào, “Tên cháu là Edward Watson.”

Bình luận

“Dạ, cháu chào ông.” Edward đứng lên cúi người chào, “Tên cháu là Edward Watson.”

Bình luận

“Chào cháu, rất vui được gặp cháu, cứ ngồi xuống đi, câu nệ khuôn phép làm gì.” Ông khoát tay ý bảo cậu cứ tự nhiên, lại quay người về phía đám trẻ con đang tụ tập quanh cây đàn, “Này mấy đứa, ra chào anh này!”

Bình luận

“Chào cháu, rất vui được gặp cháu, cứ ngồi xuống đi, câu nệ khuôn phép làm gì.” Ông khoát tay ý bảo cậu cứ tự nhiên, lại quay người về phía đám trẻ con đang tụ tập quanh cây đàn, “Này mấy đứa, ra chào anh này!”

Bình luận

Đám trẻ con vốn ngại người lạ, đang tụm năm tụm ba có ý chạy ra chào Edward luôn thể. Nghe thấy tiếng gọi, chúng liền mạnh dạn bước đến gần Edward, cất tiếng chào nhỏ nhưng rõ ràng.

Bình luận

Đám trẻ con vốn ngại người lạ, đang tụm năm tụm ba có ý chạy ra chào Edward luôn thể. Nghe thấy tiếng gọi, chúng liền mạnh dạn bước đến gần Edward, cất tiếng chào nhỏ nhưng rõ ràng.

Bình luận

Edwin bước đến phía sau cậu, giới thiệu cho cậu đám nhỏ. Điểm qua hết một lượt, như chợt nhớ ra điều gì, Edward quay đầu hỏi anh:

Bình luận

Edwin bước đến phía sau cậu, giới thiệu cho cậu đám nhỏ. Điểm qua hết một lượt, như chợt nhớ ra điều gì, Edward quay đầu hỏi anh:

Bình luận

“Edwin này, các cháu của anh đã lớn từng này rồi, tức là trong nhà chỉ còn mỗi anh chưa lập gia đình thôi sao?”

Bình luận

“Edwin này, các cháu của anh đã lớn từng này rồi, tức là trong nhà chỉ còn mỗi anh chưa lập gia đình thôi sao?”

Bình luận

Người anh họ của Edwin phá lên cười, nói là phá lên cười cũng không đúng, anh chỉ há miệng cười to hơn bình thường một chút, mọi người xung quanh cũng bật cười theo:

Bình luận

Người anh họ của Edwin phá lên cười, nói là phá lên cười cũng không đúng, anh chỉ há miệng cười to hơn bình thường một chút, mọi người xung quanh cũng bật cười theo:

Bình luận

“Edwin à, thấy chưa, không phải anh chị nói chú đâu, mà bạn trai chú cũng nói chú rồi.”

Bình luận

“Edwin à, thấy chưa, không phải anh chị nói chú đâu, mà bạn trai chú cũng nói chú rồi.”

Bình luận

“Không phải vẫn còn Kate sao? Con bé đã lập gia đình đâu?” Edwin cười, cũng hùa theo.

Bình luận

“Không phải vẫn còn Kate sao? Con bé đã lập gia đình đâu?” Edwin cười, cũng hùa theo.

Bình luận

“Nhưng mà đầu mùa hè này con bé sẽ làm lễ cưới rồi, coi như sắp lập gia đình còn gì, không tính.”Ông bác ruột của Edwin xua tay làm dấu bỏ qua, “Còn cháu thôi đó Edwin.”

Bình luận

“Nhưng mà đầu mùa hè này con bé sẽ làm lễ cưới rồi, coi như sắp lập gia đình còn gì, không tính.”Ông bác ruột của Edwin xua tay làm dấu bỏ qua, “Còn cháu thôi đó Edwin.”

Bình luận

“Edwin à, mọi người giục vậy thôi chứ không định bắt ép cháu đâu nha. Chọn bạn đời vẫn phải chọn cẩn thận chứ không lại khổ ra đấy.” Bác gái Edwin đi từ dưới bếp lên, Mọi người mau xuống ăn tối đi, thức ăn đã xong rồi.”

Bình luận

“Edwin à, mọi người giục vậy thôi chứ không định bắt ép cháu đâu nha. Chọn bạn đời vẫn phải chọn cẩn thận chứ không lại khổ ra đấy.” Bác gái Edwin đi từ dưới bếp lên, Mọi người mau xuống ăn tối đi, thức ăn đã xong rồi.”

Bình luận

Phòng ăn nhà ông bà nội Edwin rộng nhưng vẫn tạo cảm giác ấm cúng và sum vầy. Vừa vào đến cửa, Edward đã bị bức tranh thêu được đóng khung treo ở phía đầu bàn. Đó là một bức tĩnh vật, có thêu hình những đĩa hoa quả và đồ uống đặt trên một chiếc bàn. Những màu sắc được phối với độ tinh xảo cao và chọn màu thêu trông y như tranh vẽ chứ không phải thêu. Nếu như Edward không thích tranh thêu, không rành về chuyện thêu thùa may vá, cậu đã tưởng đây là tranh vẽ.

Bình luận

Phòng ăn nhà ông bà nội Edwin rộng nhưng vẫn tạo cảm giác ấm cúng và sum vầy. Vừa vào đến cửa, Edward đã bị bức tranh thêu được đóng khung treo ở phía đầu bàn. Đó là một bức tĩnh vật, có thêu hình những đĩa hoa quả và đồ uống đặt trên một chiếc bàn. Những màu sắc được phối với độ tinh xảo cao và chọn màu thêu trông y như tranh vẽ chứ không phải thêu. Nếu như Edward không thích tranh thêu, không rành về chuyện thêu thùa may vá, cậu đã tưởng đây là tranh vẽ.

Bình luận

Mặc dù rất thán phục tay nghề của người thêu tranh, nhưng cậu không thể đứng ngơ ra đó mà phải nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình. Vừa ngồi xuống ghế, cậu đã quay sang hỏi Edwin:

Bình luận

Mặc dù rất thán phục tay nghề của người thêu tranh, nhưng cậu không thể đứng ngơ ra đó mà phải nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình. Vừa ngồi xuống ghế, cậu đã quay sang hỏi Edwin:

Bình luận

“Edwin này, bức tranh thêu trên tường là đặt làm ở đâu vậy? Thực sự quá đẹp.”

Bình luận

“Edwin này, bức tranh thêu trên tường là đặt làm ở đâu vậy? Thực sự quá đẹp.”

Bình luận

Edwin trả lời:

Bình luận

Edwin trả lời:

Bình luận

“Có đặt ở đâu đâu, bà nội anh thêu đấy.” Anh kể cho Edward nghe, “Tranh mẫu là anh vẽ, còn bà nội anh là người thêu lên vải. Phải nói là bà thêu quá giỏi rồi. Nếu như không chạm vào bề mặt tranh chưa chắc anh phân biệt được đâu là tranh mình vẽ đâu là tranh thêu nữa.”

Bình luận

“Có đặt ở đâu đâu, bà nội anh thêu đấy.” Anh kể cho Edward nghe, “Tranh mẫu là anh vẽ, còn bà nội anh là người thêu lên vải. Phải nói là bà thêu quá giỏi rồi. Nếu như không chạm vào bề mặt tranh chưa chắc anh phân biệt được đâu là tranh mình vẽ đâu là tranh thêu nữa.”

Bình luận

0Ủa, anh, à nhầm chú Edward cũng nhận ra đây là tranh thêu ạ? Chú giỏi quá!” Cô cháu gái của Edwin ngồi bên cạnh thán phục.

Bình luận

0Ủa, anh, à nhầm chú Edward cũng nhận ra đây là tranh thêu ạ? Chú giỏi quá!” Cô cháu gái của Edwin ngồi bên cạnh thán phục.

Bình luận

“Cái này không khó mà, bề mặt giấy và bề mặt vải thêu khác nhau nên phản xạ ánh sáng cũng khác nhau. Mặc dù đã được lồng khung kính nhưng từ chỗ đứng của chú vẫn nhận ra được.” Edward giải thích.

Bình luận

“Cái này không khó mà, bề mặt giấy và bề mặt vải thêu khác nhau nên phản xạ ánh sáng cũng khác nhau. Mặc dù đã được lồng khung kính nhưng từ chỗ đứng của chú vẫn nhận ra được.” Edward giải thích.

Bình luận

“Vậy chắc chú học rất giỏi Vật lý rồi.” Cô bé khen ngợi không tiếc lời.

Bình luận

“Vậy chắc chú học rất giỏi Vật lý rồi.” Cô bé khen ngợi không tiếc lời.

Bình luận

Bà nội Edwin ngồi đầu bàn, ngay cạnh ông nội anh nghe con cháu trò chuyện thì mỉm cười. Húng hắng ho một tiếng, bà nói:

Bình luận

Bà nội Edwin ngồi đầu bàn, ngay cạnh ông nội anh nghe con cháu trò chuyện thì mỉm cười. Húng hắng ho một tiếng, bà nói:

Bình luận

“Đồ ăn lên rồi đấy, mọi người mau ăn đi, đừng để nguội mất ngon.”

Bình luận

“Đồ ăn lên rồi đấy, mọi người mau ăn đi, đừng để nguội mất ngon.”

Bình luận

Bữa ăn diễn ra một cách dễ chịu, bầu không khí hoà hợp ấm áp đến bất ngờ. Edward ban đầu còn ngại đông người nhưng sau đó dần cảm thấy thoải mái hơn. Đồng thời cô dì chú bác họ hàng của Edwin cũng có đánh giá tốt về cậu. Nếu nói đây là buổi ra mắt gia đình nhà chồng thì cậu quả thật đã thành công vang dội.

Bình luận

Bữa ăn diễn ra một cách dễ chịu, bầu không khí hoà hợp ấm áp đến bất ngờ. Edward ban đầu còn ngại đông người nhưng sau đó dần cảm thấy thoải mái hơn. Đồng thời cô dì chú bác họ hàng của Edwin cũng có đánh giá tốt về cậu. Nếu nói đây là buổi ra mắt gia đình nhà chồng thì cậu quả thật đã thành công vang dội.

Bình luận

Ăn xong bữa tối, mọi người dùng bữa tráng miệng rồi ra ngoài phòng khách tụ tập. Edwin bàn chuyện với ông nội và các anh các chú, trong khi mẹ Edwin, bà Louise ngồi cùng bác và chị dâu Edwin. Còn Edward, cậu đang ngồi trước cây đàn, vây quanh là con của các anh chị Edwin, tức là cháu của anh.

Bình luận

Ăn xong bữa tối, mọi người dùng bữa tráng miệng rồi ra ngoài phòng khách tụ tập. Edwin bàn chuyện với ông nội và các anh các chú, trong khi mẹ Edwin, bà Louise ngồi cùng bác và chị dâu Edwin. Còn Edward, cậu đang ngồi trước cây đàn, vây quanh là con của các anh chị Edwin, tức là cháu của anh.

Bình luận

Edward là một người yêu thích trẻ con, cậu luôn cảm thấy vui vẻ và thỏa mãn khi nói chuyện và khám phá tâm hồn từng đứa trẻ. Hiện tại, cậu đang lướt ngón tay trên phím đàn, tạo ra giai điệu bài hát "Mary had a little lamb", vừa đàn cậu vừa bắt nhịp cho bọn trẻ:

Bình luận

Edward là một người yêu thích trẻ con, cậu luôn cảm thấy vui vẻ và thỏa mãn khi nói chuyện và khám phá tâm hồn từng đứa trẻ. Hiện tại, cậu đang lướt ngón tay trên phím đàn, tạo ra giai điệu bài hát "Mary had a little lamb", vừa đàn cậu vừa bắt nhịp cho bọn trẻ:

Bình luận

“Các bạn nhỏ, chuẩn bị này.”

Bình luận

“Các bạn nhỏ, chuẩn bị này.”

Bình luận

"Mary had a little lamb, little lamb, little lamb. Mary had a little lamb, its fleece as white as snow.

Bình luận

"Mary had a little lamb, little lamb, little lamb. Mary had a little lamb, its fleece as white as snow.

Bình luận

..."

Bình luận

..."

Bình luận

Giọng Edward trầm và nhẹ, nhưng kết hợp với giọng hát non nớt của lũ trẻ lại phù hợp bất ngờ. Edwin bước đến từ phía sau cậu, mỉm cười:

Bình luận

Giọng Edward trầm và nhẹ, nhưng kết hợp với giọng hát non nớt của lũ trẻ lại phù hợp bất ngờ. Edwin bước đến từ phía sau cậu, mỉm cười:

Bình luận

“Em không đi dạy học thì phí quá.”

Bình luận

“Em không đi dạy học thì phí quá.”

Bình luận

“Edwin à, làm nhà giáo đâu có dễ, anh phải kiên trì và yêu thương học trò của mình cơ. Ngoài ra nếu anh không thể truyền đạt kiến thức và khơi dậy đam mê của học trò, thì anh là một nhà giáo thất bại rồi.” Edward quay đầu, nhoẻn cười với Edwin.

Bình luận

“Edwin à, làm nhà giáo đâu có dễ, anh phải kiên trì và yêu thương học trò của mình cơ. Ngoài ra nếu anh không thể truyền đạt kiến thức và khơi dậy đam mê của học trò, thì anh là một nhà giáo thất bại rồi.” Edward quay đầu, nhoẻn cười với Edwin.

Bình luận

“Hình như Edwin cũng biết chơi vĩ cầm đúng không? Hay là hai đứa hợp tấu đi.” Bác Edwin đề nghị.

Bình luận

“Hình như Edwin cũng biết chơi vĩ cầm đúng không? Hay là hai đứa hợp tấu đi.” Bác Edwin đề nghị.

Bình luận

“Được đấy chứ, hồi Giáng Sinh em từng nghe Edward và Edwin hợp tấu, thực sự rất hay.” Ông Edgar tán thưởng, “Ed, con thử hỏi mượn cây vĩ cầm của bà nội đi.”

Bình luận

“Được đấy chứ, hồi Giáng Sinh em từng nghe Edward và Edwin hợp tấu, thực sự rất hay.” Ông Edgar tán thưởng, “Ed, con thử hỏi mượn cây vĩ cầm của bà nội đi.”

Bình luận

“Vâng.”

Bình luận

“Vâng.”

Bình luận

Một lúc sau, Edwin đã cầm cây vĩ cầm xuống.

Bình luận

Một lúc sau, Edwin đã cầm cây vĩ cầm xuống.

Bình luận

Phòng khách nhà Holmes tràn ngập âm thanh của vĩ cầm và dương cầm cùng tiếng hát của tất cả mọi người. Edward lướt ngón tay trên phím đàn, nghĩ đến Giao Thừa ở trại trẻ mồ côi. Cậu nhớ sau bữa ăn các cô giáo sẽ cùng nhau hợp tấu để bọn trẻ hát chứ không bật nhạc. Đó là một trong những khoảnh khắc thiêng liêng nhất đối với cậu.

Bình luận

Phòng khách nhà Holmes tràn ngập âm thanh của vĩ cầm và dương cầm cùng tiếng hát của tất cả mọi người. Edward lướt ngón tay trên phím đàn, nghĩ đến Giao Thừa ở trại trẻ mồ côi. Cậu nhớ sau bữa ăn các cô giáo sẽ cùng nhau hợp tấu để bọn trẻ hát chứ không bật nhạc. Đó là một trong những khoảnh khắc thiêng liêng nhất đối với cậu.

Bình luận

Edward và Edwin thay phiên nhau đàn mấy bài, mọi người vui vẻ trò chuyện cho đến tận khuya, sau đó lên xe đến quảng trường Piccally Circus để xem pháo hoa.

Bình luận

Edward và Edwin thay phiên nhau đàn mấy bài, mọi người vui vẻ trò chuyện cho đến tận khuya, sau đó lên xe đến quảng trường Piccally Circus để xem pháo hoa.

Bình luận

Edward đưa tay nắm lấy bàn tay đeo găng của Edwin, vì trời lạnh, và cũng chừa chỗ cho người khác, nên tất cả mọi người đứng sát vào nhau, tận hưởng thời khắc Giao Thừa.

Bình luận

Edward đưa tay nắm lấy bàn tay đeo găng của Edwin, vì trời lạnh, và cũng chừa chỗ cho người khác, nên tất cả mọi người đứng sát vào nhau, tận hưởng thời khắc Giao Thừa.

Bình luận

Edward quay người nhìn Edwin, ngọn đèn đường hắt ánh sáng vàng nhạt lên khuôn mặt đang cười của anh khiến Edwin trông càng ấm áp và dịu dàng.

Bình luận

Edward quay người nhìn Edwin, ngọn đèn đường hắt ánh sáng vàng nhạt lên khuôn mặt đang cười của anh khiến Edwin trông càng ấm áp và dịu dàng.

Bình luận

"Giống như một hoàng tử ấy" Edward nghĩ.

Bình luận

"Giống như một hoàng tử ấy" Edward nghĩ.

Bình luận

Edwin cũng hơi cúi đầu nhìn ngắm Edward, nhìn thấy bản thân mình được phản chiếu trên hai con mắt xanh da trời to và sâu của cậu, anh hỏi khẽ:

Bình luận

Edwin cũng hơi cúi đầu nhìn ngắm Edward, nhìn thấy bản thân mình được phản chiếu trên hai con mắt xanh da trời to và sâu của cậu, anh hỏi khẽ:

Bình luận

“Trông anh đẹp lắm hả?”

Bình luận

“Trông anh đẹp lắm hả?”

Bình luận

“Vâng, rất đẹp, khiến em chỉ muốn nhìn mãi ấy.” Edward nhún vai cười.

Bình luận

“Vâng, rất đẹp, khiến em chỉ muốn nhìn mãi ấy.” Edward nhún vai cười.

Bình luận

“Và cả muốn ôm anh nữa chứ. Anh biết em đang muốn gì mà búp bê nhỏ.” Edwin đưa tay kéo cậu vào lòng.

Bình luận

“Và cả muốn ôm anh nữa chứ. Anh biết em đang muốn gì mà búp bê nhỏ.” Edwin đưa tay kéo cậu vào lòng.

Bình luận

“Từ khi nào anh biết em muốn gì vậy, Edwin?” Edward vùi mặt vào hõm vai anh, tận hưởng cảm giác ấm áp, dễ chịu từ cơ thể Edwin.

Bình luận

“Từ khi nào anh biết em muốn gì vậy, Edwin?” Edward vùi mặt vào hõm vai anh, tận hưởng cảm giác ấm áp, dễ chịu từ cơ thể Edwin.

Bình luận

“Từ khi anh yêu em đấy.” Edwin ghé sát tai cậu trả lời.

Bình luận

“Từ khi anh yêu em đấy.” Edwin ghé sát tai cậu trả lời.

Bình luận

Thời khắc đếm ngược đã đến, mọi người cùng hô to những con số. Nhất thời cả thành phố chỉ còn lại tiếng hô hào hứng.

Bình luận

Thời khắc đếm ngược đã đến, mọi người cùng hô to những con số. Nhất thời cả thành phố chỉ còn lại tiếng hô hào hứng.

Bình luận

“Năm!”

Bình luận

“Năm!”

Bình luận

“Bốn!”

Bình luận

“Bốn!”

Bình luận

“Ba!”

Bình luận

“Ba!”

Bình luận

“Hai”

Bình luận

“Hai”

Bình luận

Tiếng thuốc pháo hoa thoáng vang lên

Bình luận

Tiếng thuốc pháo hoa thoáng vang lên

Bình luận

“Một”

Bình luận

“Một”

Bình luận

Tiếng hô chúc mừng năm mới vang lên cùng giòn giã như pháo hoa. Ngay khi tiếng pháo đầu tiên nổ, Edwin cúi xuống, đặt một cái hôn lên môi Edward, xung quanh hai người, bài hát Auld Lang Syne được cất lên. Một năm đã trôi qua, năm mới lại đến.

Bình luận

Tiếng hô chúc mừng năm mới vang lên cùng giòn giã như pháo hoa. Ngay khi tiếng pháo đầu tiên nổ, Edwin cúi xuống, đặt một cái hôn lên môi Edward, xung quanh hai người, bài hát Auld Lang Syne được cất lên. Một năm đã trôi qua, năm mới lại đến.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

Đã gần một giờ sáng, mọi người cuối cùng cũng chào tạm biệt nhau rồi về nhà của mình, Edward thở hắt ra một hơi, hôm nay cậu thực sự rất vui.

Bình luận

Đã gần một giờ sáng, mọi người cuối cùng cũng chào tạm biệt nhau rồi về nhà của mình, Edward thở hắt ra một hơi, hôm nay cậu thực sự rất vui.

Bình luận

Edwin đẩy cửa phòng ngủ, để Edward vào trước rồi mới bước theo sau và đóng cửa lại. Anh cởi áo vest bỏ vào giỏ đồ bẩn, tiếp đến là tháo cà vạt.

Bình luận

Edwin đẩy cửa phòng ngủ, để Edward vào trước rồi mới bước theo sau và đóng cửa lại. Anh cởi áo vest bỏ vào giỏ đồ bẩn, tiếp đến là tháo cà vạt.

Bình luận

Anh vừa đặt tay lên nút cà vạt thì Edward liền tiến đến, vừa tháo cà vạt giúp anh vừa kiễng chân hôn anh. Edwin đưa tay đỡ eo cậu, tay kia đẩy cậu xuống giường, đảo khách thành chủ. Edward cố tình rời ra khỏi nụ hôn của anh, đưa tay chọc chọc lồng ngực anh:

Bình luận

Anh vừa đặt tay lên nút cà vạt thì Edward liền tiến đến, vừa tháo cà vạt giúp anh vừa kiễng chân hôn anh. Edwin đưa tay đỡ eo cậu, tay kia đẩy cậu xuống giường, đảo khách thành chủ. Edward cố tình rời ra khỏi nụ hôn của anh, đưa tay chọc chọc lồng ngực anh:

Bình luận

“Cục cưng ơi, em đâu có bảo là em muốn làm đâu. Anh đúng là dễ bị kích thích quá rồi.”

Bình luận

“Cục cưng ơi, em đâu có bảo là em muốn làm đâu. Anh đúng là dễ bị kích thích quá rồi.”

Bình luận

“Ồ, thế là không muốn thật à? Vậy thôi anh đi tắm đây.” Edwin nhún vai ngồi dậy.

Bình luận

“Ồ, thế là không muốn thật à? Vậy thôi anh đi tắm đây.” Edwin nhún vai ngồi dậy.

Bình luận

“Oái, chờ chút, em chỉ đùa thôi mà, sao anh dễ tin vậy Edwin. Mà anh cảm thấy anh còn có thể đi tắm được sao? Là tắm hay "tự xử" thế?” Edward cũng ngồi dậy theo, cậu đưa tay kéo anh.

Bình luận

“Oái, chờ chút, em chỉ đùa thôi mà, sao anh dễ tin vậy Edwin. Mà anh cảm thấy anh còn có thể đi tắm được sao? Là tắm hay "tự xử" thế?” Edward cũng ngồi dậy theo, cậu đưa tay kéo anh.

Bình luận

“Em là người khơi mào trước đó búp bê nhỏ. Không ngờ dạo này em còn học được mấy thứ hay ho quá.” Edwin kéo Edward vào lòng, đưa tay cởi quần áo cậu.

Bình luận

“Em là người khơi mào trước đó búp bê nhỏ. Không ngờ dạo này em còn học được mấy thứ hay ho quá.” Edwin kéo Edward vào lòng, đưa tay cởi quần áo cậu.

Bình luận

“Ừ thì tình thú một chút cũng đâu chết ai nào.” Edward ngả ngớn cởi khuy áo sơ mi của anh, để lộ lồng ngực săn chắc.

Bình luận

“Ừ thì tình thú một chút cũng đâu chết ai nào.” Edward ngả ngớn cởi khuy áo sơ mi của anh, để lộ lồng ngực săn chắc.

Bình luận

Trong phòng ngủ chẳng mấy chốc vang lên tiếng da thịt va chạm và tiếng rên rỉ khiến người ta đỏ mặt. Edward cắn mu bàn tay, cố gắng không kêu to, tránh ảnh hưởng đến ông Edgar và bà Louise cùng với Catherine dưới tầng. Edwin thấy vậy liền cố ý thúc thật mạnh, nghe thấy tiếng rên rỉ không kiềm được bật ra giữa hai môi Edward, anh mỉm cười thỏa mãn:

Bình luận

Trong phòng ngủ chẳng mấy chốc vang lên tiếng da thịt va chạm và tiếng rên rỉ khiến người ta đỏ mặt. Edward cắn mu bàn tay, cố gắng không kêu to, tránh ảnh hưởng đến ông Edgar và bà Louise cùng với Catherine dưới tầng. Edwin thấy vậy liền cố ý thúc thật mạnh, nghe thấy tiếng rên rỉ không kiềm được bật ra giữa hai môi Edward, anh mỉm cười thỏa mãn:

Bình luận

“Đừng cố nhịn nữa, anh đã bảo em rằng đây là sàn cách âm rồi. Giọng của em khi rên nghe rất tuyệt đấy búp bê nhỏ.”

Bình luận

“Đừng cố nhịn nữa, anh đã bảo em rằng đây là sàn cách âm rồi. Giọng của em khi rên nghe rất tuyệt đấy búp bê nhỏ.”

Bình luận

“Anh đừng nói nữa đi mà.” Edward ngượng ngùng cắt ngang anh.

Bình luận

“Anh đừng nói nữa đi mà.” Edward ngượng ngùng cắt ngang anh.

Bình luận

Đêm đã rất khuya nên hai người chỉ "làm" một hiệp rồi tắm rửa đi ngủ. Edward mặc bộ đồ ngủ vừa thay, vùi mặt vào lồng ngực Edwin, tiếng nói khàn đi:

Bình luận

Đêm đã rất khuya nên hai người chỉ "làm" một hiệp rồi tắm rửa đi ngủ. Edward mặc bộ đồ ngủ vừa thay, vùi mặt vào lồng ngực Edwin, tiếng nói khàn đi:

Bình luận

“Mà Edwin này, mọi người trong gia đình anh thật tốt, với lại có vẻ mọi người không để ý chuyện môn đăng hộ đối lắm nhỉ. Xuất thân như em mà cũng không ai ngại.”

Bình luận

“Mà Edwin này, mọi người trong gia đình anh thật tốt, với lại có vẻ mọi người không để ý chuyện môn đăng hộ đối lắm nhỉ. Xuất thân như em mà cũng không ai ngại.”

Bình luận

“Tất cả mọi người, từ ông bà, chú bác anh đều là đi lên từ con số không, chẳng ai sinh ra đã ngậm thìa vàng cả. Gia tộc của anh luôn hướng con cháu đến việc tự xây dựng cuộc sống, thích cái gì thì cứ tập trung phát triển thôi. Bây giờ tập đoàn của gia tộc là anh họ của anh điều hành, nhưng mà chính anh ấy cũng đã tự xây dựng cho mình một sản nghiệp riêng, việc kế thừa tập đoàn của gia tộc chỉ là thuận tay thôi chứ anh ấy chẳng mặn mà lắm với khối tài sản ấy. Dù sao anh ấy cũng hứng thú với chuỗi cửa hàng tạp hóa mà.” Edwin giải thích.

Bình luận

“Tất cả mọi người, từ ông bà, chú bác anh đều là đi lên từ con số không, chẳng ai sinh ra đã ngậm thìa vàng cả. Gia tộc của anh luôn hướng con cháu đến việc tự xây dựng cuộc sống, thích cái gì thì cứ tập trung phát triển thôi. Bây giờ tập đoàn của gia tộc là anh họ của anh điều hành, nhưng mà chính anh ấy cũng đã tự xây dựng cho mình một sản nghiệp riêng, việc kế thừa tập đoàn của gia tộc chỉ là thuận tay thôi chứ anh ấy chẳng mặn mà lắm với khối tài sản ấy. Dù sao anh ấy cũng hứng thú với chuỗi cửa hàng tạp hóa mà.” Edwin giải thích.

Bình luận

“Ồ, như vậy thì tốt thật.” Edward nhận xét.

Bình luận

“Ồ, như vậy thì tốt thật.” Edward nhận xét.

Bình luận

“Phải rồi, thật sự rất tốt.” Edwin chốt hạ rồi chuyển chủ đề, Anh với em chỉ được nghỉ một ngày nữa thôi, rồi lại phải đi làm rồi. Nhưng mà..”

Bình luận

“Phải rồi, thật sự rất tốt.” Edwin chốt hạ rồi chuyển chủ đề, Anh với em chỉ được nghỉ một ngày nữa thôi, rồi lại phải đi làm rồi. Nhưng mà..”

Bình luận

“Nhưng mà anh yêu thích công việc của mình. Anh cảm thấy hạnh phúc khi đi làm tám giờ một ngày và dành mười sáu giờ còn lại để làm những việc anh thích và ở bên người anh yêu. Anh định nói vậy đúng không?” Edward ló đầu ra khỏi chăn, mỉm cười nhìn Edwin một cách dịu dàng.

Bình luận

“Nhưng mà anh yêu thích công việc của mình. Anh cảm thấy hạnh phúc khi đi làm tám giờ một ngày và dành mười sáu giờ còn lại để làm những việc anh thích và ở bên người anh yêu. Anh định nói vậy đúng không?” Edward ló đầu ra khỏi chăn, mỉm cười nhìn Edwin một cách dịu dàng.

Bình luận

“Từ khi nào em biết anh sẽ nói gì thế?” Edwin nhướng mày.

Bình luận

“Từ khi nào em biết anh sẽ nói gì thế?” Edwin nhướng mày.

Bình luận

“Từ khi em yêu anh đấy, cục cưng à.” Edward tủm tỉm cười.

Bình luận

“Từ khi em yêu anh đấy, cục cưng à.” Edward tủm tỉm cười.


Truyện tương tự

Bình luận