Hoàng hậu đang ngồi an tĩnh trên trường kỷ, ánh mắt vô hồn bỗng dừng lại nơi Trần Cảnh, dường như nàng đang đợi ngài ấy đến.
Bình luận
Hoàng hậu đang ngồi an tĩnh trên trường kỷ, ánh mắt vô hồn bỗng dừng lại nơi Trần Cảnh, dường như nàng đang đợi ngài ấy đến.
Nàng hành lễ lần cuối. Nàng tháo mũ phượng để lại.
Bình luận
Nàng hành lễ lần cuối. Nàng tháo mũ phượng để lại.
Lý Chiêu Hoàng: Mong bệ hạ, sau này gặp chuyện gì cũng sẽ đặt Đại Việt ở vị trí quan trọng.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Mong bệ hạ, sau này gặp chuyện gì cũng sẽ đặt Đại Việt ở vị trí quan trọng.
Trần Cảnh chua xót, cổ họng nghẹn lại nói không nên lời.
Bình luận
Trần Cảnh chua xót, cổ họng nghẹn lại nói không nên lời.
Lý Chiêu Hoàng đứng dậy, bước đi về phía trước, nàng bước ngang qua Trần Cảnh, nét mặt vẫn vô hồn như thế, có lẽ đây là nét mặt dùng để ngụy trang tốt nhất, che hết đi những giọt nước mắt của nàng.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng đứng dậy, bước đi về phía trước, nàng bước ngang qua Trần Cảnh, nét mặt vẫn vô hồn như thế, có lẽ đây là nét mặt dùng để ngụy trang tốt nhất, che hết đi những giọt nước mắt của nàng.
Trần Cảnh: Kiếp này…là ta đã nợ nàng.
Bình luận
Trần Cảnh: Kiếp này…là ta đã nợ nàng.
Lý Chiêu Hoàng ngẩng mặt nhìn vào không trung, là đời người không như ý, là thiên mệnh sắp đặt.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng ngẩng mặt nhìn vào không trung, là đời người không như ý, là thiên mệnh sắp đặt.
Lý Chiêu Hoàng: Bệ hạ và ta…kiếp này…không ai nợ ai…
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Bệ hạ và ta…kiếp này…không ai nợ ai…
Tiếng cầm đau nát tâm can vang vọng cả hoàng cung, Lý Chiêu Hoàng bước đi, để lại Trần Cảnh phía sau khóc không thành tiếng.
Bình luận
Tiếng cầm đau nát tâm can vang vọng cả hoàng cung, Lý Chiêu Hoàng bước đi, để lại Trần Cảnh phía sau khóc không thành tiếng.
Lúc nàng rời xa hắn, linh hồn hắn đã không còn chốn về nữa rồi.
Bình luận
Lúc nàng rời xa hắn, linh hồn hắn đã không còn chốn về nữa rồi.