Sau khi đã đông đủ, chúng tôi ngồi vây quanh chân ông bà. Ông bà cười tình tứ, râu tóc đã bạc phơ nhưng tình cảm của họ vẫn như lúc đầu.
Bình luận
Sau khi đã đông đủ, chúng tôi ngồi vây quanh chân ông bà. Ông bà cười tình tứ, râu tóc đã bạc phơ nhưng tình cảm của họ vẫn như lúc đầu.
Bình luận
Ngày ấy cũng ở căn biệt thự cổ kính này, bố mẹ của bà năm đó bắt bà cưới một phú hộ giàu có nức tiếng ở Hà Thành, bà cũng mới chỉ là thiếu nữ vừa tròn 20. Cô gái trẻ với nhiều hoài bão, xuất thân hiển hách, mọi người đều nghĩ sau khi đưa cô đi du học sẽ đính hôn với công tử bột ấy. Nhưng cô thì khác, cô không muốn theo bố mẹ đến nơi xa xôi để đi du học, càng không muốn an phận lấy kẻ giàu sang. Khi chứng kiến đồng bào khổ sở, nhìn những cảnh ngộ đói rét chết dần ngoài đường, thấy được nỗi lòng của họ khi bị thực dân đàn áp, cô đã sớm có tư tưởng cách mạng. Và bản Tuyên ngôn độc lập năm 1945 của Hồ chủ tịch đã giác ngộ, thôi thúc cô đi theo lý tưởng của Đảng.
Bình luận
Ngày ấy cũng ở căn biệt thự cổ kính này, bố mẹ của bà năm đó bắt bà cưới một phú hộ giàu có nức tiếng ở Hà Thành, bà cũng mới chỉ là thiếu nữ vừa tròn 20. Cô gái trẻ với nhiều hoài bão, xuất thân hiển hách, mọi người đều nghĩ sau khi đưa cô đi du học sẽ đính hôn với công tử bột ấy. Nhưng cô thì khác, cô không muốn theo bố mẹ đến nơi xa xôi để đi du học, càng không muốn an phận lấy kẻ giàu sang. Khi chứng kiến đồng bào khổ sở, nhìn những cảnh ngộ đói rét chết dần ngoài đường, thấy được nỗi lòng của họ khi bị thực dân đàn áp, cô đã sớm có tư tưởng cách mạng. Và bản Tuyên ngôn độc lập năm 1945 của Hồ chủ tịch đã giác ngộ, thôi thúc cô đi theo lý tưởng của Đảng.
Bình luận
“Cô Nụ, bà cả cho gọi cô lên nhà gặp đằng trai ạ.”
Bình luận
“Cô Nụ, bà cả cho gọi cô lên nhà gặp đằng trai ạ.”
Bình luận
“Đằng trai?”
Bình luận
“Đằng trai?”
Bình luận
Nụ ngạc nhiên, vậy mà mẹ cô lại tự ý quyết định, rõ ràng nói hôm nay nhà mình sẽ bày tiệc mừng cô thi đỗ tiến sĩ, thế mà lại mời người không phận sự để ép cô gặp mặt hắn. Cô tháo ga trải giường, buộc với chỗ quần áo thành sợi dây thừng dài, may mà phòng cô cách mặt đất cũng không xa lắm, thuận tiện cho cô trèo xuống trốn đi. Nụ đã chuẩn bị đầy đủ hành lý, thật ra cô có ý định khi thi đỗ tiến sĩ sẽ nói với bố mẹ để mình ra ngoài tự lập, thật may quá, cô chưa biết mở lời thế nào thì hôm nay đã mang tới cho cô 1 tình huống mà bố mẹ nào cũng sẽ biết là gì=))).
Bình luận
Nụ ngạc nhiên, vậy mà mẹ cô lại tự ý quyết định, rõ ràng nói hôm nay nhà mình sẽ bày tiệc mừng cô thi đỗ tiến sĩ, thế mà lại mời người không phận sự để ép cô gặp mặt hắn. Cô tháo ga trải giường, buộc với chỗ quần áo thành sợi dây thừng dài, may mà phòng cô cách mặt đất cũng không xa lắm, thuận tiện cho cô trèo xuống trốn đi. Nụ đã chuẩn bị đầy đủ hành lý, thật ra cô có ý định khi thi đỗ tiến sĩ sẽ nói với bố mẹ để mình ra ngoài tự lập, thật may quá, cô chưa biết mở lời thế nào thì hôm nay đã mang tới cho cô 1 tình huống mà bố mẹ nào cũng sẽ biết là gì=))).
Bình luận
Nụ dang tay đón làn khí trời, sau 20 năm thì cũng được tự do. Những bước chân rời khỏi nhà đầu tiên khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm bao nhiêu, cô biết đằng trước sẽ rất khó đi nhưng cô can tâm tình nguyện muốn trải nghiệm muốn đắm mình vào nhịp điệu của cách mạng, trở thành người lính cộng sản, giải phóng dân tộc.
Bình luận
Nụ dang tay đón làn khí trời, sau 20 năm thì cũng được tự do. Những bước chân rời khỏi nhà đầu tiên khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm bao nhiêu, cô biết đằng trước sẽ rất khó đi nhưng cô can tâm tình nguyện muốn trải nghiệm muốn đắm mình vào nhịp điệu của cách mạng, trở thành người lính cộng sản, giải phóng dân tộc.
Bình luận
Nụ từng làm rất nhiều thứ để trang trải cho cuộc sống của bản thân, những việc kinh doanh bình thường đối với cô không khó. Tuy nhiên ngày tháng cô ở một mình cũng sớm kết thúc khi bố mẹ tìm ra cô. Họ bắt cô về và chất hành lý lên xe để ra bến tàu, họ muốn con gái phải ra nước ngoài lấy chồng chứ không phải chôn thân tại nơi này. Cô lên tàu nhưng tâm vẫn ở dưới phố, khi tàu mới bắt đầu chạy, cô nhảy xuống đường ray không hề kiêng dè, nấp sau nhà dân, cố gắng không để ai phát hiện ra.
Bình luận
Nụ từng làm rất nhiều thứ để trang trải cho cuộc sống của bản thân, những việc kinh doanh bình thường đối với cô không khó. Tuy nhiên ngày tháng cô ở một mình cũng sớm kết thúc khi bố mẹ tìm ra cô. Họ bắt cô về và chất hành lý lên xe để ra bến tàu, họ muốn con gái phải ra nước ngoài lấy chồng chứ không phải chôn thân tại nơi này. Cô lên tàu nhưng tâm vẫn ở dưới phố, khi tàu mới bắt đầu chạy, cô nhảy xuống đường ray không hề kiêng dè, nấp sau nhà dân, cố gắng không để ai phát hiện ra.
Bình luận
Phải trải qua mấy lần gian nguy nữa cô gái trẻ mới có thể đứng ở rừng núi Tây Bắc nơi mà Hùng- chàng thiếu niên dũng cảm đang thực hiện nhiệm vụ. Họ đã gặp nhau rồi yêu nhau như thế, cùng nhau trải qua bom khói đạn mạc của chiến trường, dìu nhau qua giông bão dập dìu, đưa nhau về khoảnh khắc bình yên giữa sự sống tấp nập yên bình.
Bình luận
Phải trải qua mấy lần gian nguy nữa cô gái trẻ mới có thể đứng ở rừng núi Tây Bắc nơi mà Hùng- chàng thiếu niên dũng cảm đang thực hiện nhiệm vụ. Họ đã gặp nhau rồi yêu nhau như thế, cùng nhau trải qua bom khói đạn mạc của chiến trường, dìu nhau qua giông bão dập dìu, đưa nhau về khoảnh khắc bình yên giữa sự sống tấp nập yên bình.
Bình luận
Thật ra nó không nên vắn tắt đến thế nhưng ít ra tôi vẫn còn có thông tin của bà trước khi cuộc trò chuyện này dừng lại, nhìn biểu hiện của ông bà toàn là cử chỉ bí mật, mọi khi ông tôi sẽ niềm nở kể về đoạn thời gian chiến đấu ông tự hào nhất nhưng bây giờ hai người họ cứ ẩn ý giấu tụi tôi, ngay cả thằng em trai của tôi cũng đang suy tính gì đó, nó đăm chiêu mộ cách lạ thường. Hay giấc mơ kia đã khiến tôi nghĩ tất cả mọi thứ đã trở lên kỳ lạ nhỉ?
Bình luận
Thật ra nó không nên vắn tắt đến thế nhưng ít ra tôi vẫn còn có thông tin của bà trước khi cuộc trò chuyện này dừng lại, nhìn biểu hiện của ông bà toàn là cử chỉ bí mật, mọi khi ông tôi sẽ niềm nở kể về đoạn thời gian chiến đấu ông tự hào nhất nhưng bây giờ hai người họ cứ ẩn ý giấu tụi tôi, ngay cả thằng em trai của tôi cũng đang suy tính gì đó, nó đăm chiêu mộ cách lạ thường. Hay giấc mơ kia đã khiến tôi nghĩ tất cả mọi thứ đã trở lên kỳ lạ nhỉ?
Bình luận
Em trai tôi đứng lên trở về phòng, làm cho một lúc một thoáng tôi cũng đi theo nó. Tôi tìm lại trên giường mình, quả nhiên thấy chiếc khăn tay mà Hiếu cho, đây tuyệt đối không phải là mơ! Tôi định gọi em trai để kể cho nó nghe, nhưng đầu tôi đau điếng, tự dưng tất cả đều như quay vòng vòng. Tôi đập mặt xuống chiếc đệm êm, ngất đi không còn biết gì nữa…
Bình luận
Em trai tôi đứng lên trở về phòng, làm cho một lúc một thoáng tôi cũng đi theo nó. Tôi tìm lại trên giường mình, quả nhiên thấy chiếc khăn tay mà Hiếu cho, đây tuyệt đối không phải là mơ! Tôi định gọi em trai để kể cho nó nghe, nhưng đầu tôi đau điếng, tự dưng tất cả đều như quay vòng vòng. Tôi đập mặt xuống chiếc đệm êm, ngất đi không còn biết gì nữa…
Bình luận
Tôi lại tỉnh dậy thêm lần nữa, thấy mình đã ở trong trạm y tế từ lúc nào, trên người tôi mặc bộ quân phục ngay ngắn, tóc tai chải gọn gàng, tôi cảm giác quần áo trên người đều nới lỏng, thắt lưng mà Hiếu đưa lúc đầu cũng không biết ở đâu. Tôi dụi mắt nhảy xuống giường, rốt cuộc thì thời không đang dựa vào quy luật gì để đưa tôi trở lại đây chứ?
Bình luận
Tôi lại tỉnh dậy thêm lần nữa, thấy mình đã ở trong trạm y tế từ lúc nào, trên người tôi mặc bộ quân phục ngay ngắn, tóc tai chải gọn gàng, tôi cảm giác quần áo trên người đều nới lỏng, thắt lưng mà Hiếu đưa lúc đầu cũng không biết ở đâu. Tôi dụi mắt nhảy xuống giường, rốt cuộc thì thời không đang dựa vào quy luật gì để đưa tôi trở lại đây chứ?
Bình luận
Khung cảnh bên ngoài vắng lặng, mọi người ở xa chỗ tôi, có đi lại nhưng không khí như trùng xuống. Tôi ngó nghiêng không hiểu chuyện gì, lẻn qua chỗ mọi người như không khí. Cách đó rất xa, ai cũng như đang trông ngóng gì ở phía ấy, tôi không giấu nổi sự tò mò liền tiến lên nhìn cho rõ. Tôi vỗ vai một bạn bên văn công, hỏi nhỏ:
Bình luận
Khung cảnh bên ngoài vắng lặng, mọi người ở xa chỗ tôi, có đi lại nhưng không khí như trùng xuống. Tôi ngó nghiêng không hiểu chuyện gì, lẻn qua chỗ mọi người như không khí. Cách đó rất xa, ai cũng như đang trông ngóng gì ở phía ấy, tôi không giấu nổi sự tò mò liền tiến lên nhìn cho rõ. Tôi vỗ vai một bạn bên văn công, hỏi nhỏ:
Bình luận
“Bạn ơi có chuyện gì ở đấy thế?”
Bình luận
“Bạn ơi có chuyện gì ở đấy thế?”
Bình luận
Cô gái thì thầm vào tai tôi:
Bình luận
Cô gái thì thầm vào tai tôi:
“Có một bạn nữ bộ đội không biết vì sao mà lại bị đột tử mà chết. Tiếc quá, bạn ấy xuất sắc lắm mà tôi cũng chưa gặp bao giờ lúc bạn còn sống!”
Bình luận
“Có một bạn nữ bộ đội không biết vì sao mà lại bị đột tử mà chết. Tiếc quá, bạn ấy xuất sắc lắm mà tôi cũng chưa gặp bao giờ lúc bạn còn sống!”
Bình luận
Tôi thở dài, lắc đầu, tiếp tục hỏi nhỏ: “Vậy bạn biết bộ đội Hùng bên C4 ở đâu không?”
Bình luận
Tôi thở dài, lắc đầu, tiếp tục hỏi nhỏ: “Vậy bạn biết bộ đội Hùng bên C4 ở đâu không?”
Bình luận
“Chắc là anh ấy đang ở chỗ đó đào huyệt cho nữ bộ đội kia ấy, nghe nói họ là người thân nên anh ấy đau lòng lắm.”
Bình luận
“Chắc là anh ấy đang ở chỗ đó đào huyệt cho nữ bộ đội kia ấy, nghe nói họ là người thân nên anh ấy đau lòng lắm.”
Bình luận
Tôi nghiêng đầu trợn mắt, sao mà ông tôi không nói cho tôi biết ở đây cũng có họ hàng vậy, nếu thế thì tôi cũng không thể đứng ngoài cuộc được! Tôi định sẽ đi viếng họ hàng của ‘ông’, chắc ‘ông’ tôi buồn lắm.
Bình luận
Tôi nghiêng đầu trợn mắt, sao mà ông tôi không nói cho tôi biết ở đây cũng có họ hàng vậy, nếu thế thì tôi cũng không thể đứng ngoài cuộc được! Tôi định sẽ đi viếng họ hàng của ‘ông’, chắc ‘ông’ tôi buồn lắm.
Bình luận
Tôi chạy lên mé rừng, thấy họ vẫn đang tất bật đào huyệt, gẫu quần đều lấm lem bùn đất cả. Tôi vội đến mức quên đi giày nên cứ phi thẳng chân đất xuống dưới đến gần bên ông tôi, nhẹ nhàng thì thầm:
Bình luận
Tôi chạy lên mé rừng, thấy họ vẫn đang tất bật đào huyệt, gẫu quần đều lấm lem bùn đất cả. Tôi vội đến mức quên đi giày nên cứ phi thẳng chân đất xuống dưới đến gần bên ông tôi, nhẹ nhàng thì thầm:
“Ông ơi đừng buồn!”
Bình luận
“Ông ơi đừng buồn!”
Bình luận
Ông dừng xẻng lại, lau nước mắt, lải nhải:
Bình luận
Ông dừng xẻng lại, lau nước mắt, lải nhải:
“Không buồn sao được, đến giờ vẫn nghe thấy giọng nó!”
Bình luận
“Không buồn sao được, đến giờ vẫn nghe thấy giọng nó!”
Bình luận
Tôi nhăn mặt vì ánh nắng buổi sớm, ‘ông’ nghe giọng của cô quân nhân đó nhiều lắm à, đi gặp người thân cũng không kéo tôi đi cùng, giờ tôi chẳng biết ai trong họ hàng của mình nữa rồi. Tôi giận tím người choàng vai bá cổ, lôi ‘ông’ qua ra sau, định cất lời nhưng phản ứng của ‘ông’ làm cho tôi giật mình trước. Mắt ‘ông’ trợn to, miệng há hốc, ngã ngồi xuống đất, mãi sau mới chỉ lên người tôi hô hào:
Bình luận
Tôi nhăn mặt vì ánh nắng buổi sớm, ‘ông’ nghe giọng của cô quân nhân đó nhiều lắm à, đi gặp người thân cũng không kéo tôi đi cùng, giờ tôi chẳng biết ai trong họ hàng của mình nữa rồi. Tôi giận tím người choàng vai bá cổ, lôi ‘ông’ qua ra sau, định cất lời nhưng phản ứng của ‘ông’ làm cho tôi giật mình trước. Mắt ‘ông’ trợn to, miệng há hốc, ngã ngồi xuống đất, mãi sau mới chỉ lên người tôi hô hào:
Bình luận
“QUỶ! MA! Gặp ma rồi!”
Bình luận
“QUỶ! MA! Gặp ma rồi!”
Bình luận
‘Ông’ chấp tay niệm Phật, tôi nhìn lên bầu trời rồi nhìn xuống ‘ông’, làm gì mà thấy khó coi quá. Tôi ngồi xổm xuống, tự vỗ vào mặt mình mấy cái:
Bình luận
‘Ông’ chấp tay niệm Phật, tôi nhìn lên bầu trời rồi nhìn xuống ‘ông’, làm gì mà thấy khó coi quá. Tôi ngồi xổm xuống, tự vỗ vào mặt mình mấy cái:
Bình luận
“Trông cháu giống ma quỷ lắm hả? Thế mà cách đây không lâu có người khen cháu xinh đẹp, còn cố so bì nhan sắc với người ta! Giờ gặp nhau thì bảo là quỷ? Bộ đội Hùng, ông có hai mặt quá vậy!?”
Bình luận
“Trông cháu giống ma quỷ lắm hả? Thế mà cách đây không lâu có người khen cháu xinh đẹp, còn cố so bì nhan sắc với người ta! Giờ gặp nhau thì bảo là quỷ? Bộ đội Hùng, ông có hai mặt quá vậy!?”
Bình luận
‘Ông’ dụi mắt nhìn kỹ tôi, tôi không khỏi phán xét, rốt cuộc là lại làm sao?
Bình luận
‘Ông’ dụi mắt nhìn kỹ tôi, tôi không khỏi phán xét, rốt cuộc là lại làm sao?
Bình luận
“Quỳnh à? Là Quỳnh thật à?”
Bình luận
“Quỳnh à? Là Quỳnh thật à?”
Bình luận
Tôi đánh nhẹ ông vào tay, gằn giọng: “Không cháu thì ai!”
Bình luận
Tôi đánh nhẹ ông vào tay, gằn giọng: “Không cháu thì ai!”
Tôi cũng vỗ về ‘ông’ nhưng nhìn lỗ huyệt sâu mà không thấy người, tôi mới đẩy ‘ông’ ra, há mồm hỏi:
Bình luận
Tôi cũng vỗ về ‘ông’ nhưng nhìn lỗ huyệt sâu mà không thấy người, tôi mới đẩy ‘ông’ ra, há mồm hỏi:
Bình luận
“Lẽ nào…lẽ nào đây là huyệt đào sẵn cho cháu?”
Bình luận
“Lẽ nào…lẽ nào đây là huyệt đào sẵn cho cháu?”
Bình luận
‘Ông’ dừng lại đôi chút, khẽ cười trừ gật đầu. Tôi quay lại nhìn, các anh bộ đội cũng đang nhìn tôi, ngay cả anh Lân đang ngơ ngác:
Bình luận
‘Ông’ dừng lại đôi chút, khẽ cười trừ gật đầu. Tôi quay lại nhìn, các anh bộ đội cũng đang nhìn tôi, ngay cả anh Lân đang ngơ ngác:
Bình luận
“Đồng chí Quỳnh?”
Bình luận
“Đồng chí Quỳnh?”
Bình luận
Tôi cúi đầu chào các anh bằng nụ cười gượng, trời ơi, tình cảnh này khó xử ghê! Tôi định quay ra hỏi ‘ông’ tại sao lại nghĩ tôi đã chết thì nhìn thấy hình bóng quen thuộc chưa từng ngơi mắt khỏi người tôi.
Bình luận
Tôi cúi đầu chào các anh bằng nụ cười gượng, trời ơi, tình cảnh này khó xử ghê! Tôi định quay ra hỏi ‘ông’ tại sao lại nghĩ tôi đã chết thì nhìn thấy hình bóng quen thuộc chưa từng ngơi mắt khỏi người tôi.
Bình luận
Hình bóng ấy chạy rất nhanh đến chỗ tôi rồi lại như kìm nén dừng lại, anh dường như chỉ muốn tôi nhìn thấy anh thật rõ. Tôi không ngần ngại, không rào cản, ôm chặt lồng ngực rắn chắc của anh.
Bình luận
Hình bóng ấy chạy rất nhanh đến chỗ tôi rồi lại như kìm nén dừng lại, anh dường như chỉ muốn tôi nhìn thấy anh thật rõ. Tôi không ngần ngại, không rào cản, ôm chặt lồng ngực rắn chắc của anh.
Bình luận
“Hiếu!”
Bình luận
“Hiếu!”
Bình luận
Tôi nhớ anh gần chết, sao lại nhớ đến thế này, thấy anh ở đây rồi mà tôi vẫn cảm thấy trống rỗng. Tim tôi thắt lại, còn tim anh thì đập rất nhanh. Hiếu không ôm tôi, anh chỉ khẽ ghì chặt bắp tay mình trên lưng tôi như tìm điểm tựa. Nếu không có ‘ông’ kể lại thì tôi đã không biết, anh ở đằng sau khóc âm thầm đến ấm ức. Mặt anh xinh đẹp toát lên vẻ ủy khuất, trông mà ai cũng thương. Tôi thấy bàn tay anh nắm chặt như là không muốn để bùn đất dính lên người tôi, lặng lẽ đến đau lòng.
Bình luận
Tôi nhớ anh gần chết, sao lại nhớ đến thế này, thấy anh ở đây rồi mà tôi vẫn cảm thấy trống rỗng. Tim tôi thắt lại, còn tim anh thì đập rất nhanh. Hiếu không ôm tôi, anh chỉ khẽ ghì chặt bắp tay mình trên lưng tôi như tìm điểm tựa. Nếu không có ‘ông’ kể lại thì tôi đã không biết, anh ở đằng sau khóc âm thầm đến ấm ức. Mặt anh xinh đẹp toát lên vẻ ủy khuất, trông mà ai cũng thương. Tôi thấy bàn tay anh nắm chặt như là không muốn để bùn đất dính lên người tôi, lặng lẽ đến đau lòng.
Bình luận
“Em có chết đâu, em còn khỏe lắm đây mà. Chỉ một giấc ngủ mà ai làm như em thăng thiên không bằng ấy.”
Bình luận
“Em có chết đâu, em còn khỏe lắm đây mà. Chỉ một giấc ngủ mà ai làm như em thăng thiên không bằng ấy.”
Bình luận
Tôi lau nước mắt cho anh, cầm tay anh thật chặt:
Bình luận
Tôi lau nước mắt cho anh, cầm tay anh thật chặt:
“Xem nè, tim em vẫn còn đập, bàn tay còn ấm, giọng vẫn còn ngân nga, hơn nữa, em vẫn đang đợi anh kia mà? Sao có thể chết dễ dàng vậy chứ?”
Bình luận
“Xem nè, tim em vẫn còn đập, bàn tay còn ấm, giọng vẫn còn ngân nga, hơn nữa, em vẫn đang đợi anh kia mà? Sao có thể chết dễ dàng vậy chứ?”
Bình luận
‘Ông’ ở bên không nhìn nổi nữa, khinh khỉnh nhếch mép:
Bình luận
‘Ông’ ở bên không nhìn nổi nữa, khinh khỉnh nhếch mép:
- Nói thì hay lắm, ai ngừng thở suốt ba ngày, tim ai không đập lúc điều trị, đã vậy mạch còn dừng hoạt động hết cả. Cứu thế nào cũng mất hy vọng?
Bình luận
- Nói thì hay lắm, ai ngừng thở suốt ba ngày, tim ai không đập lúc điều trị, đã vậy mạch còn dừng hoạt động hết cả. Cứu thế nào cũng mất hy vọng?
Bình luận
Tôi che miệng ngạc nhiên, trời đất, một chuyến về nhà lại khiến mọi người tưởng tôi đã chết, đây là chết lâm sàng khi thời không chuyển dịch à?
Bình luận
Tôi che miệng ngạc nhiên, trời đất, một chuyến về nhà lại khiến mọi người tưởng tôi đã chết, đây là chết lâm sàng khi thời không chuyển dịch à?
Bình luận
“Vậy tại sao đồng chí có thể sống lại kỳ diệu như thế?”- Lân ở một bên suy nghĩ.
Bình luận
“Vậy tại sao đồng chí có thể sống lại kỳ diệu như thế?”- Lân ở một bên suy nghĩ.
Bình luận
“Đúng là trời xanh thương xót ahh!”- ‘Ông’ đệm ngay vào cho tôi đỡ khó xử, một màn này của tôi chắc đã dọa sợ không biết bao nhiêu người.
Bình luận
“Đúng là trời xanh thương xót ahh!”- ‘Ông’ đệm ngay vào cho tôi đỡ khó xử, một màn này của tôi chắc đã dọa sợ không biết bao nhiêu người.
Bình luận
Chị Linh từ rừng về, chị cầm mấy bó lá chuối khô, nhìn thấy tôi chị kinh ngạc rồi òa khóc, mấy chị em dân công cũng ôm nhau mà kể lể. Thì ra mấy bó chuối khô này dùng để chuẩn bị bọc xác cho tôi. Thật may mắn tôi đã tỉnh dậy trước khi họ kịp manh động.
Bình luận
Chị Linh từ rừng về, chị cầm mấy bó lá chuối khô, nhìn thấy tôi chị kinh ngạc rồi òa khóc, mấy chị em dân công cũng ôm nhau mà kể lể. Thì ra mấy bó chuối khô này dùng để chuẩn bị bọc xác cho tôi. Thật may mắn tôi đã tỉnh dậy trước khi họ kịp manh động.