• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:40:35 AM
  • 0
  • 0

Chương 34


Edwin nhìn ngôi mộ trước mặt mình, lại quay sang nhìn Edward, cố gắng dựa vào đường nét trên mặt cậu mà tưởng tượng ra khuôn mặt của bà Annette. Edward nhìn theo hướng nhìn của Edwin, liền đoán được mục đích của anh. Cậu đứng dậy, nhìn anh mỉm cười:

Bình luận

Edwin nhìn ngôi mộ trước mặt mình, lại quay sang nhìn Edward, cố gắng dựa vào đường nét trên mặt cậu mà tưởng tượng ra khuôn mặt của bà Annette. Edward nhìn theo hướng nhìn của Edwin, liền đoán được mục đích của anh. Cậu đứng dậy, nhìn anh mỉm cười:

Bình luận

“Các cô nuôi ở cô nhi viện nói với em là mẹ em có nét mặt rất giống em, ánh mắt và mũi cũng giống hệt, còn cả lông mày nữa. Em cười lên cũng dịu dàng hệt như mẹ, cơ mà dáng người thì không giống, mẹ em thuộc dạng người nhỏ nhắn. Ừm.. tổng hợp lại thì em giống mẹ được năm sáu phần.”

Bình luận

“Các cô nuôi ở cô nhi viện nói với em là mẹ em có nét mặt rất giống em, ánh mắt và mũi cũng giống hệt, còn cả lông mày nữa. Em cười lên cũng dịu dàng hệt như mẹ, cơ mà dáng người thì không giống, mẹ em thuộc dạng người nhỏ nhắn. Ừm.. tổng hợp lại thì em giống mẹ được năm sáu phần.”

Bình luận

“Vậy chắc chắn mẹ em là một người phụ nữ rất xinh đẹp.” Edwin choàng tay qua vai Edward, kéo cậu sát vào lòng mình, “Nhưng tại sao bà ấy lại không có di ảnh?”

Bình luận

“Vậy chắc chắn mẹ em là một người phụ nữ rất xinh đẹp.” Edwin choàng tay qua vai Edward, kéo cậu sát vào lòng mình, “Nhưng tại sao bà ấy lại không có di ảnh?”

Bình luận

“Chuyện dài lắm anh à.” Edward kể, “Mẹ em đến trại trẻ mồ côi vào một ngày mưa rất to. Ừm..em sinh ra lúc mười hai giờ đêm, thì bà ấy vì bị băng huyết mà qua đời lúc năm giờ sáng, không kịp nhắn nhủ điều gì, chỉ kịp đặt cho em một cái tên. Hồi đó trại trẻ mồ côi cũng mới mở thôi, chỉ có thể tổ chức cho mẹ em một đám tang, tìm một ngôi mộ. Về di ảnh, đáng lẽ có thể lấy ảnh trong chứng minh thư, nhưng mà khi đó..”!Nói đến đây, giọng Edward ẩn chứa tức giận, “Chiếc túi của bà ấy bị trộm mất rồi.”

Bình luận

“Chuyện dài lắm anh à.” Edward kể, “Mẹ em đến trại trẻ mồ côi vào một ngày mưa rất to. Ừm..em sinh ra lúc mười hai giờ đêm, thì bà ấy vì bị băng huyết mà qua đời lúc năm giờ sáng, không kịp nhắn nhủ điều gì, chỉ kịp đặt cho em một cái tên. Hồi đó trại trẻ mồ côi cũng mới mở thôi, chỉ có thể tổ chức cho mẹ em một đám tang, tìm một ngôi mộ. Về di ảnh, đáng lẽ có thể lấy ảnh trong chứng minh thư, nhưng mà khi đó..”!Nói đến đây, giọng Edward ẩn chứa tức giận, “Chiếc túi của bà ấy bị trộm mất rồi.”

Bình luận

“Anh xin lỗi, đáng ra anh không nên hỏi.” Bàn tay đang đặt trên vai Edward của Edwin hơi siết lại.

Bình luận

“Anh xin lỗi, đáng ra anh không nên hỏi.” Bàn tay đang đặt trên vai Edward của Edwin hơi siết lại.

Bình luận

“Không sao đâu anh à, chuyện lâu lắm rồi. Em vẫn luôn muốn nhìn mặt mẹ, nhưng mà có nhìn thấy hay không, cũng không ảnh hưởng đến việc em yêu mẹ. Có những người bị mù từ nhỏ, họ còn chưa từng thấy mặt người thân của họ bao giờ..” Edward tựa đầu lên vai Edwin.

Bình luận

“Không sao đâu anh à, chuyện lâu lắm rồi. Em vẫn luôn muốn nhìn mặt mẹ, nhưng mà có nhìn thấy hay không, cũng không ảnh hưởng đến việc em yêu mẹ. Có những người bị mù từ nhỏ, họ còn chưa từng thấy mặt người thân của họ bao giờ..” Edward tựa đầu lên vai Edwin.

Bình luận

Còn một người mà Edward cần ghé thăm, hai người họ chầm chậm bước đi, rồi dừng lại trước một ngôi mộ nhỏ nằm ở góc khá xa. Edward như thường lệ, ngồi xuống lau sạch bia và di ảnh. Trong di ảnh là một người đàn ông trẻ tuổi, hai mắt to tròn lanh lợi, khiến người ta có thiện cảm. Edward cúi đầu, một lần nữa cẩn thận tỉ mỉ lau sạch di ảnh và bia mộ. Edwin đứng bên cạnh mang găng tay vào, cùng cậu nhổ cỏ.

Bình luận

Còn một người mà Edward cần ghé thăm, hai người họ chầm chậm bước đi, rồi dừng lại trước một ngôi mộ nhỏ nằm ở góc khá xa. Edward như thường lệ, ngồi xuống lau sạch bia và di ảnh. Trong di ảnh là một người đàn ông trẻ tuổi, hai mắt to tròn lanh lợi, khiến người ta có thiện cảm. Edward cúi đầu, một lần nữa cẩn thận tỉ mỉ lau sạch di ảnh và bia mộ. Edwin đứng bên cạnh mang găng tay vào, cùng cậu nhổ cỏ.

Bình luận

Edward trầm mặc nhìn bia mộ không nói lời nào, Edwin định xen vào hỏi cậu, nhưng cuối cùng lại thôi. Anh đoán người đang nằm dưới đất kia có ảnh hưởng gì đó rất lớn đến cậu.

Bình luận

Edward trầm mặc nhìn bia mộ không nói lời nào, Edwin định xen vào hỏi cậu, nhưng cuối cùng lại thôi. Anh đoán người đang nằm dưới đất kia có ảnh hưởng gì đó rất lớn đến cậu.

Bình luận

Bây giờ đến bữa tiệc gia đình thì vẫn còn sớm, vì vậy Edward và Edwin quyết định đi dạo xung quanh. Nghĩa trang này trồng rất nhiều cây, khuôn khổ cũng được sửa sang cẩn thận, không còn không khí đáng sợ và âm u ở nơi người chết, chỉ tạo cảm giác an lòng và thư thái. Bước đi giữa những hàng mộ, Edwin đưa tay nắm lấy tay Edward, hơi siết lại.

Bình luận

Bây giờ đến bữa tiệc gia đình thì vẫn còn sớm, vì vậy Edward và Edwin quyết định đi dạo xung quanh. Nghĩa trang này trồng rất nhiều cây, khuôn khổ cũng được sửa sang cẩn thận, không còn không khí đáng sợ và âm u ở nơi người chết, chỉ tạo cảm giác an lòng và thư thái. Bước đi giữa những hàng mộ, Edwin đưa tay nắm lấy tay Edward, hơi siết lại.

Bình luận

Edward có phần ngại ngùng khi thể hiện tình cảm ở nơi công cộng, nhưng dù sao nơi này cũng vắng vẻ, vả lại tay Edwin rất ấm áp, vì thế cậu cũng nắm lấy tay anh thật chặt.

Bình luận

Edward có phần ngại ngùng khi thể hiện tình cảm ở nơi công cộng, nhưng dù sao nơi này cũng vắng vẻ, vả lại tay Edwin rất ấm áp, vì thế cậu cũng nắm lấy tay anh thật chặt.

Bình luận

“Anh có biết người khi nãy là ai không?” Edward mở lời trước.

Bình luận

“Anh có biết người khi nãy là ai không?” Edward mở lời trước.

Bình luận

“Không, anh không biết. Đó là ai vậy?” Edwin nghiêng đầu nhìn cậu.

Bình luận

“Không, anh không biết. Đó là ai vậy?” Edwin nghiêng đầu nhìn cậu.

Bình luận

“Anh ấy là một trong số ba người làm em trượt chân ngã xuống hồ nước.” Edward ngẩng lên, mỉm cười.

Bình luận

“Anh ấy là một trong số ba người làm em trượt chân ngã xuống hồ nước.” Edward ngẩng lên, mỉm cười.

Bình luận

“Thật ư? Như vậy thì anh ta đoản mệnh quá. Mới có hai mươi lăm tuổi.” Edwin ngoái đầu nhìn về hướng ngôi mộ.

Bình luận

“Thật ư? Như vậy thì anh ta đoản mệnh quá. Mới có hai mươi lăm tuổi.” Edwin ngoái đầu nhìn về hướng ngôi mộ.

Bình luận

“Vâng. Anh ấy còn một người anh sinh đôi nữa cơ. Họ được nhận nuôi cùng nhau, do đó em không gặp được họ, cho đến khoảng một năm về trước..” Ngữ điệu của Edward đong đầy hoài niệm.

Bình luận

“Vâng. Anh ấy còn một người anh sinh đôi nữa cơ. Họ được nhận nuôi cùng nhau, do đó em không gặp được họ, cho đến khoảng một năm về trước..” Ngữ điệu của Edward đong đầy hoài niệm.

Bình luận

“Sao em lại gặp được họ thế?” Edwin tò mò hỏi.

Bình luận

“Sao em lại gặp được họ thế?” Edwin tò mò hỏi.

Bình luận

“Vì bọn họ khi đó là tội phạm đang bị truy nã.” Edward ngẩng đầu, nhẹ nhàng giải thích lý do

Bình luận

“Vì bọn họ khi đó là tội phạm đang bị truy nã.” Edward ngẩng đầu, nhẹ nhàng giải thích lý do

Bình luận

Edwin nhìn cậu với ánh mắt sửng sốt.

Bình luận

Edwin nhìn cậu với ánh mắt sửng sốt.

Bình luận

Edward cũng đoán được tình huống này, cậu thở dài nói tiếp:

Bình luận

Edward cũng đoán được tình huống này, cậu thở dài nói tiếp:

Bình luận

“Em không biết đã có chuyện gì xảy ra với họ trong thời gian họ được nhận nuôi. Em chỉ biết khi gặp lại họ đã trở thành những tên tội phạm nguy hiểm. Ừm...vụ án mà bọn họ gây ra được giao cho bọn em.”

Bình luận

“Em không biết đã có chuyện gì xảy ra với họ trong thời gian họ được nhận nuôi. Em chỉ biết khi gặp lại họ đã trở thành những tên tội phạm nguy hiểm. Ừm...vụ án mà bọn họ gây ra được giao cho bọn em.”

Bình luận

Edwin lại ngoái đầu nhìn về ngôi mộ, nói khẽ như không tin vào những gì mình suy đoán:

Bình luận

Edwin lại ngoái đầu nhìn về ngôi mộ, nói khẽ như không tin vào những gì mình suy đoán:

Bình luận

“Vậy anh ta chết là vì…”

Bình luận

“Vậy anh ta chết là vì…”

Bình luận

“Bị súng bắn chết.” Edward chậm rãi bổ sung, “Em là người bắn phát súng kết liễu anh ấy.”

Bình luận

“Bị súng bắn chết.” Edward chậm rãi bổ sung, “Em là người bắn phát súng kết liễu anh ấy.”

Bình luận

Ánh mắt Edwin nhìn Edward lại ẩn chứa thêm nhiều ngạc nhiên sửng sốt.

Bình luận

Ánh mắt Edwin nhìn Edward lại ẩn chứa thêm nhiều ngạc nhiên sửng sốt.

Bình luận

“Nếu em không bắn phát súng đó, người chết sẽ là em và hai cảnh sát khác. Thật sự không còn lựa chọn nào khác, em..em không hề muốn giết anh ấy chút nào.” Edward giải thích, “Trường hợp đó được coi là tự vệ, cho nên em mới không bị truy tố, hơn nữa các anh chịu trách nhiệm áp giải còn bảo em, thật ra có bị bắt thì anh ấy cũng sẽ lãnh án tử hình, em không làm ảnh hưởng gì đến ai cả.”

Bình luận

“Nếu em không bắn phát súng đó, người chết sẽ là em và hai cảnh sát khác. Thật sự không còn lựa chọn nào khác, em..em không hề muốn giết anh ấy chút nào.” Edward giải thích, “Trường hợp đó được coi là tự vệ, cho nên em mới không bị truy tố, hơn nữa các anh chịu trách nhiệm áp giải còn bảo em, thật ra có bị bắt thì anh ấy cũng sẽ lãnh án tử hình, em không làm ảnh hưởng gì đến ai cả.”

Bình luận

Nói đến câu cuối, Edward lắc đầu, giọng hơi run rẩy.

Bình luận

Nói đến câu cuối, Edward lắc đầu, giọng hơi run rẩy.

Bình luận

“Em không sai, em thật sự không sai đâu, búp bê nhỏ. Nếu anh là em, anh cũng sẽ làm như vậy. Nhưng nếu có thể chọn lựa, chắc em cũng sẽ cố gắng để không ai chết. Dù sao thì không có sinh mạng nào đáng bị mất đi, đúng không?” Edwin nắm chặt tay Edward, lại vòng tay kia ôm lấy cậu, để cậu áp mặt vào hõm vai.

Bình luận

“Em không sai, em thật sự không sai đâu, búp bê nhỏ. Nếu anh là em, anh cũng sẽ làm như vậy. Nhưng nếu có thể chọn lựa, chắc em cũng sẽ cố gắng để không ai chết. Dù sao thì không có sinh mạng nào đáng bị mất đi, đúng không?” Edwin nắm chặt tay Edward, lại vòng tay kia ôm lấy cậu, để cậu áp mặt vào hõm vai.

Bình luận

“Vâng.” Có lẽ khả năng giữ bình tĩnh của Edward tốt hơn nhiều so với suy đoán của Edwin. Cậu vùi mặt vào hõm vai của anh một lúc rồi hơi đẩy ra:

Bình luận

“Vâng.” Có lẽ khả năng giữ bình tĩnh của Edward tốt hơn nhiều so với suy đoán của Edwin. Cậu vùi mặt vào hõm vai của anh một lúc rồi hơi đẩy ra:

Bình luận

“Em ổn mà, Edwin. Em cũng không yếu đuối đến mức đó.” Nói xong cậu còn hơi cảm thấy xấu hổ vì không kiềm chế được cảm xúc khi nãy.

Bình luận

“Em ổn mà, Edwin. Em cũng không yếu đuối đến mức đó.” Nói xong cậu còn hơi cảm thấy xấu hổ vì không kiềm chế được cảm xúc khi nãy.

Bình luận

“Anh hiểu rồi mà, búp bê nhỏ của anh rất mạnh mẽ. Phải rồi, còn người anh em sinh đôi của anh ta thì sao?” Edwin thuận theo dỗ dành cậu, cố ý lảng sang chuyện khác.

Bình luận

“Anh hiểu rồi mà, búp bê nhỏ của anh rất mạnh mẽ. Phải rồi, còn người anh em sinh đôi của anh ta thì sao?” Edwin thuận theo dỗ dành cậu, cố ý lảng sang chuyện khác.

Bình luận

“Tội của anh ấy chưa đến mức chịu án tử hình, chỉ bị tuyên án tù. Hơn nữa nếu cải tạo tốt có thể được ra sớm hơn..” Edward trả lời, nhìn sang hướng khác.

Bình luận

“Tội của anh ấy chưa đến mức chịu án tử hình, chỉ bị tuyên án tù. Hơn nữa nếu cải tạo tốt có thể được ra sớm hơn..” Edward trả lời, nhìn sang hướng khác.

Bình luận

Hai người vẫn nắm tay dạo bước giữa những hàng mộ. Edwin nghĩ nghĩ một lúc, lại quay sang hỏi Edward đang ngắm cây cối:

Bình luận

Hai người vẫn nắm tay dạo bước giữa những hàng mộ. Edwin nghĩ nghĩ một lúc, lại quay sang hỏi Edward đang ngắm cây cối:

Bình luận

“Này, búp bê nhỏ. Về thầy giáo của em..”

Bình luận

“Này, búp bê nhỏ. Về thầy giáo của em..”

Bình luận

Edward quay sang nhìn anh:

Bình luận

Edward quay sang nhìn anh:

Bình luận

“Thầy em? Thầy ấy làm sao?”

Bình luận

“Thầy em? Thầy ấy làm sao?”

Bình luận

“Ừ thì..anh cũng chưa biết nhiều về thầy ấy, em kể cho anh nghe được không.” Edwin nói hết câu, sau đó nhận ra hỏi như thế này có thể bị coi là soi mói, anh phân trần:

Bình luận

“Ừ thì..anh cũng chưa biết nhiều về thầy ấy, em kể cho anh nghe được không.” Edwin nói hết câu, sau đó nhận ra hỏi như thế này có thể bị coi là soi mói, anh phân trần:

Bình luận

“Anh không có ý tọc mạch gì đâu, anh chỉ tò mò về em thôi. Em biết mà, anh muốn biết về quá khứ của em, về những điều mà anh chưa từng tham gia ấy. Nếu nhắc đến việc đó làm em đau buồn, thì anh sẽ không tò mò nữa.”

Bình luận

“Anh không có ý tọc mạch gì đâu, anh chỉ tò mò về em thôi. Em biết mà, anh muốn biết về quá khứ của em, về những điều mà anh chưa từng tham gia ấy. Nếu nhắc đến việc đó làm em đau buồn, thì anh sẽ không tò mò nữa.”

Bình luận

Edward bật cười, quay đầu đi. Khi Edwin tưởng rằng cậu không muốn trả lời, cậu lại cất tiếng:

Bình luận

Edward bật cười, quay đầu đi. Khi Edwin tưởng rằng cậu không muốn trả lời, cậu lại cất tiếng:

Bình luận

“Thầy ấy vốn quê ở Scotland..”

Bình luận

“Thầy ấy vốn quê ở Scotland..”

Bình luận

Thầy giáo Edward vốn làm việc trong một trường mầm non ở Scotland. Trong một lần đi du lịch, một vụ tai nạn thảm khốc đã xảy ra. Ông may mắn còn sống, nhưng vợ và cô con gái năm tuổi không được may mắn như vậy. Vì quá đau lòng, ông bán nhà, xin nghỉ việc, chuyển đến sống ở nơi khác. Ông xin vào làm việc ở trại trẻ mồ côi nơi Edward lớn lên, cũng nhận việc dạy trẻ mầm non cùng một vài giáo viên khác, ngoài ra còn kiêm cả tài xế chở bọn trẻ lớn hơn đến trường học và một số việc vận chuyển khác.

Bình luận

Thầy giáo Edward vốn làm việc trong một trường mầm non ở Scotland. Trong một lần đi du lịch, một vụ tai nạn thảm khốc đã xảy ra. Ông may mắn còn sống, nhưng vợ và cô con gái năm tuổi không được may mắn như vậy. Vì quá đau lòng, ông bán nhà, xin nghỉ việc, chuyển đến sống ở nơi khác. Ông xin vào làm việc ở trại trẻ mồ côi nơi Edward lớn lên, cũng nhận việc dạy trẻ mầm non cùng một vài giáo viên khác, ngoài ra còn kiêm cả tài xế chở bọn trẻ lớn hơn đến trường học và một số việc vận chuyển khác.

Bình luận

“Thầy ấy và em bắt đầu thân thiết với nhau khi em được khoảng ba tuổi, tức là lúc em vào lớp một đó mà. Thầy ấy nói em rất giống đứa con đã mất của thầy khi chị ấy tầm ba tuổi. Hồi đó em không biết gì đâu, thấy có người yêu thương, quan tâm mình thì cứ vậy mà hưởng thôi. Thực sự mà nói tính tình thấy ấy không khác gì anh, chỉ là có phần trầm lặng và u uất hơn.” Edward nghiêng đầu nhìn Edwin.

Bình luận

“Thầy ấy và em bắt đầu thân thiết với nhau khi em được khoảng ba tuổi, tức là lúc em vào lớp một đó mà. Thầy ấy nói em rất giống đứa con đã mất của thầy khi chị ấy tầm ba tuổi. Hồi đó em không biết gì đâu, thấy có người yêu thương, quan tâm mình thì cứ vậy mà hưởng thôi. Thực sự mà nói tính tình thấy ấy không khác gì anh, chỉ là có phần trầm lặng và u uất hơn.” Edward nghiêng đầu nhìn Edwin.

Bình luận

Edwin không đáp lại, anh vươn tay vuốt tóc cậu, ý bảo cậu nói tiếp.

Bình luận

Edwin không đáp lại, anh vươn tay vuốt tóc cậu, ý bảo cậu nói tiếp.

Bình luận

“Em cảm thấy thầy ấy y như ba em vậy. À, chính xác là giống như người ba mà em tưởng tượng. Anh biết không, em đã nghĩ nếu như ba em còn, chắc ông cũng ấm áp và đáng tin cậy như thầy ấy vậy.”

Bình luận

“Em cảm thấy thầy ấy y như ba em vậy. À, chính xác là giống như người ba mà em tưởng tượng. Anh biết không, em đã nghĩ nếu như ba em còn, chắc ông cũng ấm áp và đáng tin cậy như thầy ấy vậy.”

Bình luận

“Còn? Cái gì gọi là còn? Chẳng lẽ ông ấy qua đời rồi sao? Làm sao em biết được?” Edwin nhanh chóng bắt được điểm không đúng.

Bình luận

“Còn? Cái gì gọi là còn? Chẳng lẽ ông ấy qua đời rồi sao? Làm sao em biết được?” Edwin nhanh chóng bắt được điểm không đúng.

Bình luận

“Không, em không biết. Nhưng em nghe các cô nuôi ở trại trẻ mồ côi nói với nhau rằng, có lẽ ba và mẹ em yêu nhau, nhưng không được gia đình đồng ý cho nên cùng nhau bỏ trốn. Ai biết được sự cố gì đã xảy ra trên đường đi, khiến ba em qua đời, để mẹ em ở lại lủi thủi. Hình như cũng có những giả thuyết khác nữa nhưng em đều không nghe được hết, hơn nữa em chỉ muốn tin vào điều này.” 

Bình luận

“Không, em không biết. Nhưng em nghe các cô nuôi ở trại trẻ mồ côi nói với nhau rằng, có lẽ ba và mẹ em yêu nhau, nhưng không được gia đình đồng ý cho nên cùng nhau bỏ trốn. Ai biết được sự cố gì đã xảy ra trên đường đi, khiến ba em qua đời, để mẹ em ở lại lủi thủi. Hình như cũng có những giả thuyết khác nữa nhưng em đều không nghe được hết, hơn nữa em chỉ muốn tin vào điều này.” 

Bình luận

Đây cũng chính là điều Edward luôn canh cánh trong lòng. Cậu vẫn luôn nghĩ rằng, nếu như ba mình không chết, thì cậu đã có một gia đình đúng nghĩa.

Bình luận

Đây cũng chính là điều Edward luôn canh cánh trong lòng. Cậu vẫn luôn nghĩ rằng, nếu như ba mình không chết, thì cậu đã có một gia đình đúng nghĩa.

Bình luận

“Trở lại chuyện cũ chút nhé Edwin, chúng ta đi quá xa rồi, đang nói về thầy giáo của em cơ mà. Thế đấy, em vẫn luôn coi thầy ấy như ba em, dù em chưa từng gọi thầy ấy là ba, cũng như thầy ấy chưa gọi em một tiếng "con trai" bao giờ..”

Bình luận

“Trở lại chuyện cũ chút nhé Edwin, chúng ta đi quá xa rồi, đang nói về thầy giáo của em cơ mà. Thế đấy, em vẫn luôn coi thầy ấy như ba em, dù em chưa từng gọi thầy ấy là ba, cũng như thầy ấy chưa gọi em một tiếng "con trai" bao giờ..”

Bình luận

Thầy giáo của Edward không chỉ có kinh nghiệm và tính kiên nhẫn, dịu dàng mềm mỏng một cách tuyệt vời để uốn nắn đám trẻ con chập chững đi học, mà còn rất giỏi võ. Ông đã truyền dạy cho Edward rất nhiều. Ngoài ra, ông còn chỉ dạy cậu rất rất nhiều điều, đa số, như Edward nhận xét, là "dạy người ta làm một người bình thường, không đến nỗi tệ".

Bình luận

Thầy giáo của Edward không chỉ có kinh nghiệm và tính kiên nhẫn, dịu dàng mềm mỏng một cách tuyệt vời để uốn nắn đám trẻ con chập chững đi học, mà còn rất giỏi võ. Ông đã truyền dạy cho Edward rất nhiều. Ngoài ra, ông còn chỉ dạy cậu rất rất nhiều điều, đa số, như Edward nhận xét, là "dạy người ta làm một người bình thường, không đến nỗi tệ".

Bình luận

Edward đã từng thắc mắc, tại sao không phải là người tốt? Ông chỉ cười xòa xoa đầu cậu:

Bình luận

Edward đã từng thắc mắc, tại sao không phải là người tốt? Ông chỉ cười xòa xoa đầu cậu:

Bình luận

“Vì làm một người tốt thật sự khó vô cùng. Trò đọc truyện cổ tích, trò thấy những bậc anh hùng hiệp sĩ, những người "tốt" được miêu tả như thế nào? Họ luôn luôn làm những hành động cao thượng, trong lòng không hề nảy sinh ý xấu dù chỉ một chút. Rất ít người làm được như vậy. Trò dù có cố cũng không phủ nhận được, ắt hẳn trong một lúc nào đó, trò từng nảy ra một ý xấu, nhưng cuối cùng trò không thực hiện. Đó là vì lương tâm của trò rất mạnh mẽ, đã ngăn cản trò không làm những việc xấu xa đó..”

Bình luận

“Vì làm một người tốt thật sự khó vô cùng. Trò đọc truyện cổ tích, trò thấy những bậc anh hùng hiệp sĩ, những người "tốt" được miêu tả như thế nào? Họ luôn luôn làm những hành động cao thượng, trong lòng không hề nảy sinh ý xấu dù chỉ một chút. Rất ít người làm được như vậy. Trò dù có cố cũng không phủ nhận được, ắt hẳn trong một lúc nào đó, trò từng nảy ra một ý xấu, nhưng cuối cùng trò không thực hiện. Đó là vì lương tâm của trò rất mạnh mẽ, đã ngăn cản trò không làm những việc xấu xa đó..”

Bình luận

Ngừng một lúc, ông nói tiếp:

Bình luận

Ngừng một lúc, ông nói tiếp:

Bình luận

“Trò không thể phủ nhận được, làm người ai cũng có những giây phút yếu lòng trước cám dỗ, không thể nào luôn luôn cao thượng, quả cảm. Nhưng đó mới là "người". Không phải "người tốt", chỉ là một "người bình thường", đôi lúc sẽ xấu xa, đôi lúc lại cao thượng, nhưng đó mới thực sự là tâm hồn, mới thực sự là "người", đúng không trò?”

Bình luận

“Trò không thể phủ nhận được, làm người ai cũng có những giây phút yếu lòng trước cám dỗ, không thể nào luôn luôn cao thượng, quả cảm. Nhưng đó mới là "người". Không phải "người tốt", chỉ là một "người bình thường", đôi lúc sẽ xấu xa, đôi lúc lại cao thượng, nhưng đó mới thực sự là tâm hồn, mới thực sự là "người", đúng không trò?”

Bình luận

Nghe đến đây, cả hai người, Edwin và Edward đều lặng đi.

Bình luận

Nghe đến đây, cả hai người, Edwin và Edward đều lặng đi.

Bình luận

Edward cất tiếng ho khan, nói cho hết:

Bình luận

Edward cất tiếng ho khan, nói cho hết:

Bình luận

“Thầy ấy qua đời khi em đi thi môn đầu tiên ở đại học. Trước lúc qua đời, thầy ấy còn dặn mọi người chờ em thi xong rồi mới báo, tránh cho em kích động quay về, vẫn không kịp dự đám tang, mà lại lỡ mất kì thi quan trọng..”

Bình luận

“Thầy ấy qua đời khi em đi thi môn đầu tiên ở đại học. Trước lúc qua đời, thầy ấy còn dặn mọi người chờ em thi xong rồi mới báo, tránh cho em kích động quay về, vẫn không kịp dự đám tang, mà lại lỡ mất kì thi quan trọng..”

Bình luận

Gió mùa đông rất lạnh, thổi những cành cây trụi lá rơi xào xạc, Edward im lặng chìm vào hồi ức.

Bình luận

Gió mùa đông rất lạnh, thổi những cành cây trụi lá rơi xào xạc, Edward im lặng chìm vào hồi ức.

Bình luận

Một lúc sau, cậu kéo tay Edwin:

Bình luận

Một lúc sau, cậu kéo tay Edwin:

Bình luận

“Anh à, cũng sắp đến giờ rồi. Mình đến bữa tiệc gia đình anh đi.”

Bình luận

“Anh à, cũng sắp đến giờ rồi. Mình đến bữa tiệc gia đình anh đi.”


Truyện tương tự

Bình luận