Chương 30: Giải quyết rắc rối còn lại


Quỹ đạo cuộc sống của Tô Đông An đã quay trở lại bình thường. Tuy có một số thay đổi nho nhỏ như Lưu Thiên Lãng hay bám theo cô, bố đã được thăng chức còn mẹ thì nghỉ việc. Hiện tại bà đang tập trung cho kế hoạch kinh doanh bánh ngọt. Có lẽ ông bà đã thống nhất với nhau sẽ làm vậy sau những việc xảy ra gần đây. Và cái tên Tô Đông An, cũng trở nên nổi tiếng ngang ngửa nhóm idol.

Bình luận

Quỹ đạo cuộc sống của Tô Đông An đã quay trở lại bình thường. Tuy có một số thay đổi nho nhỏ như Lưu Thiên Lãng hay bám theo cô, bố đã được thăng chức còn mẹ thì nghỉ việc. Hiện tại bà đang tập trung cho kế hoạch kinh doanh bánh ngọt. Có lẽ ông bà đã thống nhất với nhau sẽ làm vậy sau những việc xảy ra gần đây. Và cái tên Tô Đông An, cũng trở nên nổi tiếng ngang ngửa nhóm idol.

Phần lớn học sinh trong trường đều học liên cấp, tức, cấp hai bọn họ học ở Trường THCS Văn An nên ai cũng biết Nguyễn Ngọc Anh là loại người nào. Xinh đẹp, quyền thế, nóng nảy và độc ác, là những từ bọn họ dùng để miêu tả cô ta. Những người đã bị cô ta nhắm tới, không một ai có thể tránh được. Tuy Tô Đông An mình đầy vết thương mới có thể chạy trốn nhưng lại đánh cho cô ta một cú chí tử, tiếng xấu lan xa, tha hương để lánh nạn. Vì vậy mà ai cũng tò mò muốn nhìn xem Tô Đông An là người thế nào mà ghê gớm đến thế. Khoảng thời gian đầu, cứ đến giờ giải lao là lại có một đám học sinh tụ tập trước cửa lớp học, chỉ khác ở chỗ, lần này họ đến là để nhìn cô chứ không phải nhóm idol.

Bình luận

Phần lớn học sinh trong trường đều học liên cấp, tức, cấp hai bọn họ học ở Trường THCS Văn An nên ai cũng biết Nguyễn Ngọc Anh là loại người nào. Xinh đẹp, quyền thế, nóng nảy và độc ác, là những từ bọn họ dùng để miêu tả cô ta. Những người đã bị cô ta nhắm tới, không một ai có thể tránh được. Tuy Tô Đông An mình đầy vết thương mới có thể chạy trốn nhưng lại đánh cho cô ta một cú chí tử, tiếng xấu lan xa, tha hương để lánh nạn. Vì vậy mà ai cũng tò mò muốn nhìn xem Tô Đông An là người thế nào mà ghê gớm đến thế. Khoảng thời gian đầu, cứ đến giờ giải lao là lại có một đám học sinh tụ tập trước cửa lớp học, chỉ khác ở chỗ, lần này họ đến là để nhìn cô chứ không phải nhóm idol.

Cũng có những người suy nghĩ sâu xa hơn. Một nữ sinh không quyền không thế, mới chuyển tới đây còn chưa được một học kỳ lại có thể gây ra nhiều sóng gió như vậy. Căn cơ nhà Nguyễn Ngọc Anh vững chắc, không thể chỉ vì một đoạn video mà có thể mất trắng trong một đêm. Tất cả những chi tiết đó dẫn đến một kết luận, đó là đằng sau Tô Đông An cũng có người chống lưng. Mà quyền thế của người này ngang ngửa nhà họ Nguyễn mới có thể đối đầu với bọn họ. Những kẻ có thể suy nghĩ đến đây, tất sẽ không đi tìm đường chết. Họ sẽ lùi lại phía sau, âm thầm quan sát, nhưng cũng có những kẻ ngu ngốc, không biết các thế lực trong trường đã thay đổi, vẫn hung hăng đi gây sự khắp nơi.

Bình luận

Cũng có những người suy nghĩ sâu xa hơn. Một nữ sinh không quyền không thế, mới chuyển tới đây còn chưa được một học kỳ lại có thể gây ra nhiều sóng gió như vậy. Căn cơ nhà Nguyễn Ngọc Anh vững chắc, không thể chỉ vì một đoạn video mà có thể mất trắng trong một đêm. Tất cả những chi tiết đó dẫn đến một kết luận, đó là đằng sau Tô Đông An cũng có người chống lưng. Mà quyền thế của người này ngang ngửa nhà họ Nguyễn mới có thể đối đầu với bọn họ. Những kẻ có thể suy nghĩ đến đây, tất sẽ không đi tìm đường chết. Họ sẽ lùi lại phía sau, âm thầm quan sát, nhưng cũng có những kẻ ngu ngốc, không biết các thế lực trong trường đã thay đổi, vẫn hung hăng đi gây sự khắp nơi.

"Nay không mang cơm thì xuống căng-tin với tớ đi An." Kẹo Bông Gòn đẩy ghế, kéo tay cô. Nhìn cô mỗi ngày giam mình trong lớp không đi đâu, tinh thần uể oải. Kẹo Bông Gòn muốn thay đổi tâm trạng Tô Đông An nên nhất quyết muốn lôi cô đi bằng được. "Từ khi chuyển tới đây hình như cậu chưa xuống căng-tin lúc nào nhỉ?"

Bình luận

"Nay không mang cơm thì xuống căng-tin với tớ đi An." Kẹo Bông Gòn đẩy ghế, kéo tay cô. Nhìn cô mỗi ngày giam mình trong lớp không đi đâu, tinh thần uể oải. Kẹo Bông Gòn muốn thay đổi tâm trạng Tô Đông An nên nhất quyết muốn lôi cô đi bằng được. "Từ khi chuyển tới đây hình như cậu chưa xuống căng-tin lúc nào nhỉ?"

Tô Đông An ngẫm nghĩ một chút rồi đồng ý. Hồi đầu vì chán nản nên cô chỉ ngủ và ngủ, sau thì hạn chế đụng mặt với "hội chị em" của Nguyễn Ngọc Anh nên cũng chỉ ngồi trong lớp. Giờ mọi chuyện đã được giải quyết nên xuống ăn thử cơm căng-tin cũng không tồi.

Bình luận

Tô Đông An ngẫm nghĩ một chút rồi đồng ý. Hồi đầu vì chán nản nên cô chỉ ngủ và ngủ, sau thì hạn chế đụng mặt với "hội chị em" của Nguyễn Ngọc Anh nên cũng chỉ ngồi trong lớp. Giờ mọi chuyện đã được giải quyết nên xuống ăn thử cơm căng-tin cũng không tồi.

Hai người khoác tay nhau, ra khỏi lớp. Đi được một đoạn, Tô Đông An nhặt được thẻ căng-tin ai đó đánh rơi. Cô đang không biết phải xử lý thế nào thì một cậu bạn trắng trẻo, mũm mĩm từ phía xa xa chạy tới, dừng trước mặt bọn cô, cúi người thở hổn hển.

Bình luận

Hai người khoác tay nhau, ra khỏi lớp. Đi được một đoạn, Tô Đông An nhặt được thẻ căng-tin ai đó đánh rơi. Cô đang không biết phải xử lý thế nào thì một cậu bạn trắng trẻo, mũm mĩm từ phía xa xa chạy tới, dừng trước mặt bọn cô, cúi người thở hổn hển.

Kẹo Bông Gòn nghiêng người, hỏi han: "Có việc gì mà cậu chạy vội thế, Hằng Anh?"

Bình luận

Kẹo Bông Gòn nghiêng người, hỏi han: "Có việc gì mà cậu chạy vội thế, Hằng Anh?"

Cậu bạn mũm mĩm lau mồ hôi, dè dặt nhìn thẻ căng-tin trên tay Tô Đông An, nói: "Mình... mình có đánh rơi thẻ căng tin quanh đây."

Bình luận

Cậu bạn mũm mĩm lau mồ hôi, dè dặt nhìn thẻ căng-tin trên tay Tô Đông An, nói: "Mình... mình có đánh rơi thẻ căng tin quanh đây."

Tô Đông An nhìn chằm chằm cậu bạn kia. Mái tóc bạc hiếm có tỏa sáng dưới ánh nắng, đằng sau lớp kính cận là đôi mắt màu xanh trời. Dưới ánh mắt cô, làn da khỏe khoắn, hồng hào ấy đang đổ mồ hôi ròng ròng. Ngoài màu mắt thì ngoại hình của cậu ta làm cô liên tưởng tới ai đó.

Bình luận

Tô Đông An nhìn chằm chằm cậu bạn kia. Mái tóc bạc hiếm có tỏa sáng dưới ánh nắng, đằng sau lớp kính cận là đôi mắt màu xanh trời. Dưới ánh mắt cô, làn da khỏe khoắn, hồng hào ấy đang đổ mồ hôi ròng ròng. Ngoài màu mắt thì ngoại hình của cậu ta làm cô liên tưởng tới ai đó.

Thấy Bùi Hằng Anh ngượng đỏ cả mặt khi bị Tô Đông An nhìn. Kẹo Bông Gòn huých tay ra hiệu. Cô bừng tỉnh, đưa thẻ về phía cậu ấy: "Của cậu hả?"

Bình luận

Thấy Bùi Hằng Anh ngượng đỏ cả mặt khi bị Tô Đông An nhìn. Kẹo Bông Gòn huých tay ra hiệu. Cô bừng tỉnh, đưa thẻ về phía cậu ấy: "Của cậu hả?"

"Ừ. ừ. Cảm, cảm ơn cậu." Bùi Hằng Anh nhận lấy, rối rít cảm ơn.

Bình luận

"Ừ. ừ. Cảm, cảm ơn cậu." Bùi Hằng Anh nhận lấy, rối rít cảm ơn.

"Không có gì." Cô nhìn cậu ấy nhưng lại nói với Kẹo Bông Gòn đứng bên cạnh. "Đi thôi."

Bình luận

"Không có gì." Cô nhìn cậu ấy nhưng lại nói với Kẹo Bông Gòn đứng bên cạnh. "Đi thôi."

Kẹo Bông Gòn đi được vài bước liền ngoảnh đầu lại, thấy bóng dáng mũm mĩm kia đang lật đật chạy về lớp. Cô ấy hỏi: "An này. Sao vừa nãy cậu nhìn người ta kinh thế?"

Bình luận

Kẹo Bông Gòn đi được vài bước liền ngoảnh đầu lại, thấy bóng dáng mũm mĩm kia đang lật đật chạy về lớp. Cô ấy hỏi: "An này. Sao vừa nãy cậu nhìn người ta kinh thế?"

"Cậu không thấy cậu ấy giống ai à?"

Bình luận

"Cậu không thấy cậu ấy giống ai à?"

"À. Giống Bùi Nguyên Vũ hả? Cậu ấy là em họ của cậu ta mà, nhưng tính tình hơi rụt rè, khép kín nên không có cảm giác tồn tại lắm. Chắc cậu không biết đâu." Kẹo Bông Gòn "à" một tiếng, nói tiếp: "Cậu ấy cũng học cùng lớp chúng ta, ngồi ở bàn cuối dãy một."

Bình luận

"À. Giống Bùi Nguyên Vũ hả? Cậu ấy là em họ của cậu ta mà, nhưng tính tình hơi rụt rè, khép kín nên không có cảm giác tồn tại lắm. Chắc cậu không biết đâu." Kẹo Bông Gòn "à" một tiếng, nói tiếp: "Cậu ấy cũng học cùng lớp chúng ta, ngồi ở bàn cuối dãy một."

"Em họ của Bùi Nguyên Vũ ư?" Tô Đông An cau mày, lẩm bẩm. Thiện cảm với ngoại hình của Bùi Hằng Anh cũng nhanh chóng bị đánh bay bởi câu nói này. "Bùi Hằng Anh? Bố cậu ta là Bùi Hằng Quyết phải không?"

Bình luận

"Em họ của Bùi Nguyên Vũ ư?" Tô Đông An cau mày, lẩm bẩm. Thiện cảm với ngoại hình của Bùi Hằng Anh cũng nhanh chóng bị đánh bay bởi câu nói này. "Bùi Hằng Anh? Bố cậu ta là Bùi Hằng Quyết phải không?"

"Ừ, Sao cậu biết? Bố cậu ấy làm trong giới chính trị, chức vụ khá cao." Nói đến đây, Kẹo Bông Gòn ghé sát vào tai cô, thì thầm: "Tin này là anh rể nói với tớ, còn cậu ấy giấu thân phận đi học nên cậu đừng nói cho ai biết nhé!"

Bình luận

"Ừ, Sao cậu biết? Bố cậu ấy làm trong giới chính trị, chức vụ khá cao." Nói đến đây, Kẹo Bông Gòn ghé sát vào tai cô, thì thầm: "Tin này là anh rể nói với tớ, còn cậu ấy giấu thân phận đi học nên cậu đừng nói cho ai biết nhé!"

Được Kẹo Bông Gòn khẳng định, cô xoa cằm, trầm tư. Một nhân vật như thế sao từ trước tới nay cô lại chưa từng gặp nhỉ? Đã thế lại còn học cùng lớp? Thế quái nào sau khi rạch ròi với đám người kia lại xuất hiện thêm nhân vật quyền lực này?

Bình luận

Được Kẹo Bông Gòn khẳng định, cô xoa cằm, trầm tư. Một nhân vật như thế sao từ trước tới nay cô lại chưa từng gặp nhỉ? Đã thế lại còn học cùng lớp? Thế quái nào sau khi rạch ròi với đám người kia lại xuất hiện thêm nhân vật quyền lực này?

Thấy Tô Đông An lại rơi vào thế giới của riêng mình, Kẹo Bông Gòn bất lực, vừa lôi vừa kéo cô đến căng-tin. Không đi nhanh là bọn họ ra về tay trắng cùng chiếc bụng rỗng mất.

Bình luận

Thấy Tô Đông An lại rơi vào thế giới của riêng mình, Kẹo Bông Gòn bất lực, vừa lôi vừa kéo cô đến căng-tin. Không đi nhanh là bọn họ ra về tay trắng cùng chiếc bụng rỗng mất.

Được hai tập đoàn lớn rót vốn đầu tư nên căng-tin của Trường THPT Văn An cũng rất hiện đại và tiện ích như: Tích hợp nhà ăn và siêu thị, thanh toán nhanh gọn bằng thẻ căng-tin, đồ ăn được nấu bởi đầu bếp có nhiều năm làm việc ở nhà hàng bốn sao. Vì vậy mà hầu hết học sinh sẽ lựa chọn ăn trưa ở đây thay vì ra ngoài.

Bình luận

Được hai tập đoàn lớn rót vốn đầu tư nên căng-tin của Trường THPT Văn An cũng rất hiện đại và tiện ích như: Tích hợp nhà ăn và siêu thị, thanh toán nhanh gọn bằng thẻ căng-tin, đồ ăn được nấu bởi đầu bếp có nhiều năm làm việc ở nhà hàng bốn sao. Vì vậy mà hầu hết học sinh sẽ lựa chọn ăn trưa ở đây thay vì ra ngoài.

Người xưa có câu, "Có thực mới vực được đạo", nên ngoài bữa trưa thì căng-tin còn có bữa sáng, bữa ăn nhẹ buổi chiều. Trong đó, bữa trưa vẫn là bữa đông học sinh xuống ăn nhất.

Bình luận

Người xưa có câu, "Có thực mới vực được đạo", nên ngoài bữa trưa thì căng-tin còn có bữa sáng, bữa ăn nhẹ buổi chiều. Trong đó, bữa trưa vẫn là bữa đông học sinh xuống ăn nhất.

Đông người là thế, vậy mà khi Tô Đông An bước vào, tiếng ồn ào trong căng-tin bỗng tắt hẳn, mọi người đổ dồn ánh mắt về phía cô khiến người vẫn đang chìm trong thế giới suy nghĩ của riêng mình như Tô Đông An cũng bị kéo trở về thực tại. Bị nhìn với ánh mắt soi mói khó chịu thật đấy, nhưng cô cũng không thể bắt bọn họ không được nhìn mình nữa nên Tô Đông An lựa chọn lờ đi. Cô mím môi, xoay người xếp sau Kẹo Bông Gòn, lấy cơm, quẹt thẻ rồi tìm bàn trống ngồi xuống.

Bình luận

Đông người là thế, vậy mà khi Tô Đông An bước vào, tiếng ồn ào trong căng-tin bỗng tắt hẳn, mọi người đổ dồn ánh mắt về phía cô khiến người vẫn đang chìm trong thế giới suy nghĩ của riêng mình như Tô Đông An cũng bị kéo trở về thực tại. Bị nhìn với ánh mắt soi mói khó chịu thật đấy, nhưng cô cũng không thể bắt bọn họ không được nhìn mình nữa nên Tô Đông An lựa chọn lờ đi. Cô mím môi, xoay người xếp sau Kẹo Bông Gòn, lấy cơm, quẹt thẻ rồi tìm bàn trống ngồi xuống.

Mới múc được muỗng cơm đầu tiên thì khoảng hai, ba nữ sinh đi tới, dừng trước bàn cô. Nữ sinh đi đầu cầm túi mắm tôm, từ từ đổ vào khay cơm của Tô Đông An. Sau khi đổ xong cô ta còn bịt mũi, khiêu khích: "Đây là quà gặp mặt của tôi dành cho cậu đấy! Thứ này trộn với cơm phải nói là ngon hết nước chấm."

Bình luận

Mới múc được muỗng cơm đầu tiên thì khoảng hai, ba nữ sinh đi tới, dừng trước bàn cô. Nữ sinh đi đầu cầm túi mắm tôm, từ từ đổ vào khay cơm của Tô Đông An. Sau khi đổ xong cô ta còn bịt mũi, khiêu khích: "Đây là quà gặp mặt của tôi dành cho cậu đấy! Thứ này trộn với cơm phải nói là ngon hết nước chấm."

Mùi mắm tôm nồng nặc xộc ra khiến đám học sinh gần đấy vội vàng lùi về sau. Vài người bạn đi cùng cô ta lên tiếng cười cợt, phụ họa theo. Thấy cô vẫn ngồi im bất động, cô ta cao giọng hỏi: "Sao thế? Sao không ăn đi."

Bình luận

Mùi mắm tôm nồng nặc xộc ra khiến đám học sinh gần đấy vội vàng lùi về sau. Vài người bạn đi cùng cô ta lên tiếng cười cợt, phụ họa theo. Thấy cô vẫn ngồi im bất động, cô ta cao giọng hỏi: "Sao thế? Sao không ăn đi."

"Tôi không thích mắm tôm cho lắm." Tô Đông An rất muốn ăn để nhìn xem gương mặt của cô ta khi thấy kế hoạch thất bại sẽ trông ra sao. Đáng tiếc, cô lại không ăn được.

Bình luận

"Tôi không thích mắm tôm cho lắm." Tô Đông An rất muốn ăn để nhìn xem gương mặt của cô ta khi thấy kế hoạch thất bại sẽ trông ra sao. Đáng tiếc, cô lại không ăn được.

Cô ngẩng đầu nhìn người con gái trước mặt, một người vô cùng xa lạ, không phải người có mặt trong buổi chiều ngày hôm ấy, cũng chưa từng gặp trước đây. Vậy cô ta là ai? Đến đây với mục đích gì?

Bình luận

Cô ngẩng đầu nhìn người con gái trước mặt, một người vô cùng xa lạ, không phải người có mặt trong buổi chiều ngày hôm ấy, cũng chưa từng gặp trước đây. Vậy cô ta là ai? Đến đây với mục đích gì?

Tất cả học sinh trong căng-tin đều vểnh tai lên nghe ngóng, nhiều người còn đứng hẳn dậy, trực tiếp nhìn về phía này. Thấy mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía mình, cộng thêm thái độ thản nhiên của cô. Bị bẽ mặt, cô ta bắt đầu nổi giận:

Bình luận

Tất cả học sinh trong căng-tin đều vểnh tai lên nghe ngóng, nhiều người còn đứng hẳn dậy, trực tiếp nhìn về phía này. Thấy mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía mình, cộng thêm thái độ thản nhiên của cô. Bị bẽ mặt, cô ta bắt đầu nổi giận:

"Ăn một miếng cũng không được à? Đây là quà làm bạn của tôi gửi đến cậu. Không ăn tức là không nể mặt tôi."

Bình luận

"Ăn một miếng cũng không được à? Đây là quà làm bạn của tôi gửi đến cậu. Không ăn tức là không nể mặt tôi."

Dương Minh Huỳnh ngồi cách đó không xa đứng bật dậy, muốn tiến lên ngăn cản nhưng bị Hoàng Bách ngồi bên cạnh giữ lại. Cậu ta lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Đừng đi. Cậu tới cũng chỉ làm mọi chuyện thêm khó xử thôi. Huống hồ, hiện tại mọi người đều đang đổ dồn ánh mắt về hướng đó."

Bình luận

Dương Minh Huỳnh ngồi cách đó không xa đứng bật dậy, muốn tiến lên ngăn cản nhưng bị Hoàng Bách ngồi bên cạnh giữ lại. Cậu ta lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Đừng đi. Cậu tới cũng chỉ làm mọi chuyện thêm khó xử thôi. Huống hồ, hiện tại mọi người đều đang đổ dồn ánh mắt về hướng đó."

Mặc cho Hoàng Bách giải thích, Dương Minh Huỳnh vẫn kiên quyết muốn đi. Sau khi biết Bùi Nguyên Vũ lừa dối mình, cô ấy cảm thấy bản thân cần phải làm gì đấy.

Bình luận

Mặc cho Hoàng Bách giải thích, Dương Minh Huỳnh vẫn kiên quyết muốn đi. Sau khi biết Bùi Nguyên Vũ lừa dối mình, cô ấy cảm thấy bản thân cần phải làm gì đấy.

Thấy không lay chuyển được ý định của cô ấy, Hoàng Bách vội bồi thêm câu: "Cậu qua đó chỉ tổ kéo thêm sự căm ghét của mọi người dành cho Tô Đông An mà thôi."

Bình luận

Thấy không lay chuyển được ý định của cô ấy, Hoàng Bách vội bồi thêm câu: "Cậu qua đó chỉ tổ kéo thêm sự căm ghét của mọi người dành cho Tô Đông An mà thôi."

Dương Minh Huỳnh khựng lại, lưỡng lự vài giây rồi đành ngồi xuống nhưng hai mắt vẫn chăm chú quan sát tình hình trước mặt.

Bình luận

Dương Minh Huỳnh khựng lại, lưỡng lự vài giây rồi đành ngồi xuống nhưng hai mắt vẫn chăm chú quan sát tình hình trước mặt.

"Cậu là ai mà tôi phải nể mặt?" Tô Đông An cười nhạt.

Bình luận

"Cậu là ai mà tôi phải nể mặt?" Tô Đông An cười nhạt.

"Mày chắc chứ?" Cô ta tiến lại gần cô, nhướn mày hỏi. "Nếu không tự ăn được, thì để tao giúp mày."

Bình luận

"Mày chắc chứ?" Cô ta tiến lại gần cô, nhướn mày hỏi. "Nếu không tự ăn được, thì để tao giúp mày."

Nói rồi, cô ta vươn tay về phía cô. Nhưng chẳng đợi cô ta kịp làm gì, Tô Đông An đã nhanh chân đẩy ghế đứng dậy, trước ánh mắt bao người, trực tiếp ấn đầu cô ta xuống phần cơm dính mắm tôm. Cô đảo mắt nhìn về phía một bàn bốn người kia, cười khẩy. Ngày trước, cô che giấu năng lực của mình bởi còn chưa nắm rõ được thủ đoạn cũng như thế lực đằng sau bọn họ. Giờ thì, tiếp tục giả bộ yếu ớt sẽ chỉ rước thêm phiền phức cho cô mà thôi.

Bình luận

Nói rồi, cô ta vươn tay về phía cô. Nhưng chẳng đợi cô ta kịp làm gì, Tô Đông An đã nhanh chân đẩy ghế đứng dậy, trước ánh mắt bao người, trực tiếp ấn đầu cô ta xuống phần cơm dính mắm tôm. Cô đảo mắt nhìn về phía một bàn bốn người kia, cười khẩy. Ngày trước, cô che giấu năng lực của mình bởi còn chưa nắm rõ được thủ đoạn cũng như thế lực đằng sau bọn họ. Giờ thì, tiếp tục giả bộ yếu ớt sẽ chỉ rước thêm phiền phức cho cô mà thôi.

Thấy tình thế bất ngờ xoay chuyển, đám người tại đó không khỏi ồ lên, trong lòng gào rú không thôi. Mẹ nó, cảnh tượng trước mắt kích thích như phim truyền hình. Người nhìn tưởng dễ bắt nạt nhưng không ngờ lại là thợ săn. Giờ bọn họ cũng hiểu vì sao hôm đó Tô Đông An có thể thoát khỏi móng vuốt của bà chằn - Nguyễn Ngọc Anh rồi.

Bình luận

Thấy tình thế bất ngờ xoay chuyển, đám người tại đó không khỏi ồ lên, trong lòng gào rú không thôi. Mẹ nó, cảnh tượng trước mắt kích thích như phim truyền hình. Người nhìn tưởng dễ bắt nạt nhưng không ngờ lại là thợ săn. Giờ bọn họ cũng hiểu vì sao hôm đó Tô Đông An có thể thoát khỏi móng vuốt của bà chằn - Nguyễn Ngọc Anh rồi.

Hình tượng của cô trong mắt mọi người bỗng chốc thay đổi 180 độ. Kẹo Bông Gòn ngồi bên cũng kinh ngạc không kém. Đũa cầm trên tay rơi xuống bàn, cô ấy há hốc miệng, trợn mắt nhìn Tô Đông An, cả người như bị ấn nút tạm dừng. Mẹ, mẹ ơi. Ngầu quá!

Bình luận

Hình tượng của cô trong mắt mọi người bỗng chốc thay đổi 180 độ. Kẹo Bông Gòn ngồi bên cũng kinh ngạc không kém. Đũa cầm trên tay rơi xuống bàn, cô ấy há hốc miệng, trợn mắt nhìn Tô Đông An, cả người như bị ấn nút tạm dừng. Mẹ, mẹ ơi. Ngầu quá!

Nữ sinh kia theo phản xạ vùng vẫy, la hét khiến mắm tôm cùng cơm sặc vào mũi, vào miệng cô ta. Tay cô như gọng kìm, khiến cô ta vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra. Thấy hành động của mình đã đủ làm kẻ khác phải dè chừng, cô mới nắm tóc cô ta, đẩy về phía hai nữ sinh đi cùng kia.

Bình luận

Nữ sinh kia theo phản xạ vùng vẫy, la hét khiến mắm tôm cùng cơm sặc vào mũi, vào miệng cô ta. Tay cô như gọng kìm, khiến cô ta vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra. Thấy hành động của mình đã đủ làm kẻ khác phải dè chừng, cô mới nắm tóc cô ta, đẩy về phía hai nữ sinh đi cùng kia.

"Ngon không? Đúng món tủ của cậu nên chắc ăn ngon lắm nhỉ?" Tô Đông An dùng ngón trỏ miết khóe môi, cười cười. Đám học sinh xung quanh ngơ ngác nhìn cô, trong lòng không khỏi nghĩ thầm. Một người có thể trông vừa ngây thơ lại vừa tàn nhẫn như thế này ư?

Bình luận

"Ngon không? Đúng món tủ của cậu nên chắc ăn ngon lắm nhỉ?" Tô Đông An dùng ngón trỏ miết khóe môi, cười cười. Đám học sinh xung quanh ngơ ngác nhìn cô, trong lòng không khỏi nghĩ thầm. Một người có thể trông vừa ngây thơ lại vừa tàn nhẫn như thế này ư?

"Mày..." Cô ta chỉ tay thẳng mặt Tô Đông An, không thốt lên lời. "Mày đừng có nghĩ Ngọc Anh đi rồi thì muốn làm gì thì làm! Mày không xong với tao đâu!"

Bình luận

"Mày..." Cô ta chỉ tay thẳng mặt Tô Đông An, không thốt lên lời. "Mày đừng có nghĩ Ngọc Anh đi rồi thì muốn làm gì thì làm! Mày không xong với tao đâu!"

Hóa ra vẫn còn có kẻ ngu ngốc như cô ta, không nhìn thấy sự thay đổi trong trường? Vẫn còn trông chờ dựa hơi của Nguyễn Ngọc Anh? Nghĩ tới đây, Tô Đông An bỗng nhớ tới tập tài liệu thứ hai mà Lưu Thiên Lãng đưa. Cô vén tóc, cúi đầu nhìn cô ta:

Bình luận

Hóa ra vẫn còn có kẻ ngu ngốc như cô ta, không nhìn thấy sự thay đổi trong trường? Vẫn còn trông chờ dựa hơi của Nguyễn Ngọc Anh? Nghĩ tới đây, Tô Đông An bỗng nhớ tới tập tài liệu thứ hai mà Lưu Thiên Lãng đưa. Cô vén tóc, cúi đầu nhìn cô ta:

"Phùng Thái My? Tôi chưa tìm cậu mà cậu đã tự vác xác tới tìm tôi rồi. Cũng tự giác đấy! Về nhớ nói với bố mẹ cậu việc sắp được công an "mời" lên đồn lấy lời khai, phục vụ cho công tác điều tra nhé! Mấy tội như "làm nhục người khác", "vu khống"." Tô Đông An bẻ ngón tay đếm, rồi nhìn cô ta. "Cậu chưa già nên chắc khỏi cần tôi nhắc lại đâu nhỉ?"

Bình luận

"Phùng Thái My? Tôi chưa tìm cậu mà cậu đã tự vác xác tới tìm tôi rồi. Cũng tự giác đấy! Về nhớ nói với bố mẹ cậu việc sắp được công an "mời" lên đồn lấy lời khai, phục vụ cho công tác điều tra nhé! Mấy tội như "làm nhục người khác", "vu khống"." Tô Đông An bẻ ngón tay đếm, rồi nhìn cô ta. "Cậu chưa già nên chắc khỏi cần tôi nhắc lại đâu nhỉ?"

Suýt chút nữa thì cô quên mất con gián này.

Bình luận

Suýt chút nữa thì cô quên mất con gián này.

Nghe đến đây, xung quanh nổi lên tiếng xì xào bàn tán.

Bình luận

Nghe đến đây, xung quanh nổi lên tiếng xì xào bàn tán.

"Chuyện gì đây? Tô Đông An vừa nhắc đến vụ nào thế?"

Bình luận

"Chuyện gì đây? Tô Đông An vừa nhắc đến vụ nào thế?"

"Chắc là vụ trên mạng. Gần đây chỉ có vụ đấy thôi."

Bình luận

"Chắc là vụ trên mạng. Gần đây chỉ có vụ đấy thôi."

"Vậy là cậu ta bị Phùng Thái My bị đổ oan?"

Bình luận

"Vậy là cậu ta bị Phùng Thái My bị đổ oan?"

"Tao cũng không rõ. Xem tiếp tình hình thế nào đã."

Bình luận

"Tao cũng không rõ. Xem tiếp tình hình thế nào đã."

Phùng Thái My lau mặt, cứng miệng đáp: "Tao bôi nhọ mày chuyện gì? Mày quyến rũ Vũ, sau lưng còn mờ ám với Lãng. Tất cả không phải là sự thật sao?"

Bình luận

Phùng Thái My lau mặt, cứng miệng đáp: "Tao bôi nhọ mày chuyện gì? Mày quyến rũ Vũ, sau lưng còn mờ ám với Lãng. Tất cả không phải là sự thật sao?"

"Bôi nhọ hay không điều tra chẳng phải sẽ rõ hay sao? Tôi, cảnh cáo cậu lần cuối. Nếu còn tiếp tục tìm tôi gây sự thì..." Tô Đông An cúi người, ngón trỏ đặt ở xương quai xanh cô ta dần dần di chuyển tới cúc áo đầu tiên rồi giật bung ra. Cô thì thầm, đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm từng biểu cảm trên gương mặt Phùng Thái My. "Mọi việc sẽ không chỉ dừng lại ở đây đâu. Những việc xấu cậu từng làm, những cuộc chơi sa đọa mà cậu từng tham gia. Từng việc từng việc một, sẽ xuất hiện tràn lan trên mạng xã hội đấy! Có giỏi thì khiêu khích tôi thử xem!"

Bình luận

"Bôi nhọ hay không điều tra chẳng phải sẽ rõ hay sao? Tôi, cảnh cáo cậu lần cuối. Nếu còn tiếp tục tìm tôi gây sự thì..." Tô Đông An cúi người, ngón trỏ đặt ở xương quai xanh cô ta dần dần di chuyển tới cúc áo đầu tiên rồi giật bung ra. Cô thì thầm, đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm từng biểu cảm trên gương mặt Phùng Thái My. "Mọi việc sẽ không chỉ dừng lại ở đây đâu. Những việc xấu cậu từng làm, những cuộc chơi sa đọa mà cậu từng tham gia. Từng việc từng việc một, sẽ xuất hiện tràn lan trên mạng xã hội đấy! Có giỏi thì khiêu khích tôi thử xem!"

Nhìn Phùng Thái My mặt mày tái mét, lúc này Tô Đông An mới đứng dậy, bê khay cơm đi thẳng ra ngoài. Kẹo Bông Gòn thấy thế vội vàng đuổi theo.

Bình luận

Nhìn Phùng Thái My mặt mày tái mét, lúc này Tô Đông An mới đứng dậy, bê khay cơm đi thẳng ra ngoài. Kẹo Bông Gòn thấy thế vội vàng đuổi theo.


Truyện tương tự

Bình luận